-
Chương 539
- Nguy hiểm, cận thận.
Quy Tổ nhắc nhở.
Lam Tinh Băng Diễm trên người thanh niên lãnh khốc kia đột nhiên chấn động, cả người như lửa thiêu, thần thức hải bắn ra hào quang vạn trượng, cuối cùng miễn cưỡng xua đuổi được sương trắng ở ngoài Nguyên Anh.
Thừa cơ hội này, thanh niên lãnh khốc nắm chặt thời gian, thần thức nhanh chóng xẹt qua khu vực đóng băng ở tầng trong.
Một hai nhịp thở sau, sắc mặt thanh niên lãnh khốc trắng bệch, cắt đứt liên hệ giữa thần thức và linh hồn. ngồi trên khối băng màu lam, trên người lóe ra ngọn lửa lam trục xuất từng dòng băng khí màu trắng.
Thật lâu sau, hắn mới từ từ mở mắt, trong mắt lộ ra một tia dị sắc.
- Tình huống thế nào, có kết quá không?
Bạch Quyên vội hỏi.
Quy Tổ cùng văn sĩ trung niên cũng sắc mặt ngưng trọng nhìn hắn.
Thanh niên lãnh khốc lòng còn sợ hãi nói:
- Ta cảm nhận được một cỗ khí tức nhân loại mãnh liệt, sát tinh kia thật mạnh đến đáng sợ. Chỉ sợ hiện giờ hắn đã tiến vào khu vực trung tâm Vẫn Đống Bằng Vụ, có lẽ đã giao đấu với Vẫn Đống Bạch Tinh rồi.
Kết quả này làm cho ba người Quy Tổ sắc mặt đại biến.
Quy Tổ thở dài nói:
- Xem ra lão Quy ta vẫn xem nhẹ thực lực sát tinh này. có thể tiến vào trong vẫn Đồng Băng Vụ mà không chết, có thể Chỉ tồn tại cấp phủ chủ mới làm được điều này.
- Cấp phủ chủ?
Ba yêu tu hoảng sợ. ngay cả thanh niên lãnh khốc cũng không ngoại lệ.
- Hay là chúng ta trốn thôi...
Văn sĩ trung niên rụt rè nói.
Lần này, thanh niên lãnh khốc cùng Bạch Quyên đều không phản đối ý kiến của hắn. hiển nhiên cũng có ý như thế.
Nếu tu sĩ nhân loại kia thật là tồn tại cấp phủ chủ. dù là cho bọn họ mười lá gan cũng sẽ không dám đối địch.
Thấy bộ dạng ba yêu này như thế, Quy Tổ cười khổ. không khỏi lắc đầu:
- Các ngươi cũng không cần sợ hãi quá mức. theo ta đoán, sát tinh kia còn cách cấp phủ chủ chân chính một Khoảng cách. Có lẽ thân mang dị bảo cũng có thể là bởi thuộc tính công pháp tu luyện hắn mới có thể đi vào trung tâm vẫn Đống Băng Vụ. tranh đấu với Vẫn Đống Bạch Tinh.
- Nếu thật sự là tồn tại cấp phủ chủ. Chỉ cần hắn vừa phủ xuống mảnh hải vực này. vận dụng uy lực tinh thần vô thượng là có thể làm cho tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường chết ngay.
Quỷ Tô lạnh nhạt nói.
Bạch Quyên giật mình, gật đầu nói:
- Cũng nhờ Quy Tổ tiền bối nhắc nhở. nhân vật cấp phủ chủ chân chính sẽ không xuống tay với những tiểu nhân vật như chúng ta.
Thanh niên lãnh khốc lại khôi phục tự tin:
- Đúng thế. ta cũng may mắn thấy qua uy lực cấp phủ chủ. cách xa mấy ngàn dặm vẫn là chúa tể tính mạng ta. Cho nên tu sĩ nhân loại này chưa đạt tới cảnh giới đó. nhiều nhất là mạnh hơn đại tu sĩ Hợp thể một chút, hoặc có kỳ công dị bảo gì đó.
Thấy mấy người này đều nói thế, văn sĩ trung niên đành phải im lặng, trong lòng âm thầm kêu khổ. không dám phản đối. Quy Tổ nhìn thoáng qua như có chút suy nghĩ, sắc mặt lạnh nhạt coi như không nhìn thấy.
Ba người chờ một lát ở gần Vẫn Đống Bạch Tinh. Quy Tổ lại hỏi Thanh niên lãnh khốc:
- Ngươi có thể dùng thần thức xem xét khu trung tâm vẫn Đống Băng Vụ hay không, nếu có thể biết được tình huống cụ thể của tên sát tinh kia, chúng ta có thể áp dụng trước biện pháp tương ứng.
Thanh niên lãnh khốc nghe vậy, liên tục lắc đầu:
- Điều này không thể nào. vừa rồi dùng thần thức xem xét tầng trong vẫn Đồng Băng Vụ. đã cực kỳ miễn cưỡng, hơn nữa Chỉ duy trì được một hai nhịp thở. Nếu thần thức lại tiến vào trung tâm. Chỉ sợ linh hồn của ta sẽ nháy mắt đông cứng mà chết, không có chút may mắn nào.
Quy Tổ trầm ngâm:
- Tiếp tục như thế cũng không phải biện pháp...
Nói xong, hắn duỗi tay, trước người xuất hiện một cái bình ngọc lam.
Bình ngọc này lơ lửng trong tay hắn. chưa mở ra đã mơ hồ truyền ra một cỗ hàn khí kỳ lạ.
Ánh mắt thanh niên lãnh khốc kia sáng lên, nhìn chằm chằm bình ngọc trước mặt Quy Tổ.
Hai người còn lại cũng mở to mắt, Quy Tổ là Trường Thọ Quy xa xưa nhất ở trong mảnh hải vực này, tự nhiên trong tay phải có chút vốn liếng.
Trong ánh mắt chờ mong của ba yêu tu, Quy Tổ chậm rãi mở bình ngọc ra.
Lập tức, hàn khí U lam mạnh mẽ lan tràn ra, rét lạnh băng hàn nhưng không tổn thương tới thân thể cùng linh hồn các tu sĩ ở đây.
Ánh mắt thanh niên lãnh khốc kia nhìn chằm chằm một viên linh đan màu U lam sáng bóng trong bình ngọc, cuối cùng điên cuồng phun ra năm chữ:
- Huyền Băng Bổ Linh Đan!
- Đây không phải linh đan gần như biến mất khỏi giới này hay sao?
Bạch Quyên kinh ngạc nói.
- Có viên Huyền Băng Bổ Linh Đan này. không biết ngươi có nắm chắc làm được chuyện vừa rồi không?
Quỷ Tô nhàn nhạt nói.
- Huyền Băng Bổ Linh Đan này đối với người tu chân tu luyện công pháp thuộc tính băng đúng là thánh dược tiên đan. Dùng viên linh đan này, lại thêm mấy tháng luyện hóa cùng thể ngộ. ta sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ.
Thanh niên lãnh khốc vô cùng hưng phấn nói.
Tất nhiên hắn cũng vô cùng hướng tới cảnh giới đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ.
Hai gã yêu tu Bạch Quyên cùng vãn sĩ trung niên đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn trong mắt còn có thần sắc ganh ty.
- Được. hiện giờ ta tặng viên Huyền Băng Bổ Linh Đan này cho ngươi, nhưng ngươi phái lập tức ăn nó xong, thừa lúc dược lực dốc hết sức đột phá trói buộc hiện giờ. ngăn chặn khí đống băng đáng sợ kia. dùng thần thức dò xét tình huống khu trung tâm.
Quy Tổ nắm Huyền Băng Bổ Linh Đan trong tay, lạnh nhạt nói.
Thanh niên lãnh khốc do dự một lát. cuối cùng cắn răng một cái, dứt khoát nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi. Nếu Huyền Băng Bổ Linh Đan này có được uy lực chân chính như trong truyền thuyết, ta nắm chắc sáu phần mười dò xét được hư thật ở trung tâm.
Quy Tổ gật đầu cũng không nói thêm gì, ném viên đan dược màu U lam sáng bóng trong tay cho hắn.
Thanh niên lãnh khốc nhận lấy linh đan, nhận rõ hư thật, trong lòng mừng rỡ, vội vàng khoanh chân ngồi xuống dùng nó.
Chỉ một hai nhịp thở sau, trên người thanh niên lãnh khốc kia bùng lên băng diễm màu U lam, sắc mặt hắn dữ tợn. thân thể bắt đầu phồng lên co rút lại, có xu thế muốn nổ tung.
- Cái này... Quy Tổ tiền bối!
Thanh niên lãnh khốc cố sức rít lên, không ngừng lăn lộn trên mặt băng, sắc mặt dữ tợn đau đớn cực điểm, cả người như một trái khí cầu lớn.
- Đây là chuyện gì...
Hắn giận dữ nhìn về phía Quy Tổ, muốn uống máu ăn thịt hắn.
Quy Tổ khẽ thở dài:
- Vốn Huyền Băng Bổ Linh Đan đặc chế này là chuẩn bị cho lão Quy ta tự dùng, thừa dịp dược lực mạnh mẽ xâm nhập cấm khu mười trượng, chiếm đoạt Vẫn Đống Bạch Tinh ở bên trong.
- Nếu ngươi còn muốn mạng, nhất định phái tiến vào cấm khu mười trượng kia. thậm chí tiếp cận Vẫn Đống Bạch Tinh, để cho nó hút đi tinh túy cực hàn ôn hòa trong cơ thể ngươi.
Quy Tổ thản nhiên nói. ánh mắt nhìn vào mặt thanh niên lãnh khốc kia, trào phúng nói:
- Trên thế giới này không có bữa ăn miễn phí lão tổ ta làm sao dễ dàng tặng linh đan quý hiếm như thế cho ngươi?
Bạch Quyên cùng vãn sĩ trung niên bên cạnh, ánh mắt chợt co rụt, trong ánh mắt nhìn về phía Quy Tổ đột nhiên mang theo vài tia địch ý.
Quy Tổ không để ý, lạnh nhạt liếc bọn họ.
Chỉ một cái liếc mắt tùy ý như thế, lại làm cho hai con yêu này như lọt vào hầm băng, linh hồn run sợ.
Cho dù không có uy lực tinh thần gì. nhưng lực lượng ẩn chứa trong mắt hắn lại khiến cho người ta muốn thuần phục.
- A!
Thanh niên lãnh khốc kêu thảm thiết, rốt cuộc không chịu được cực hàn tinh túy không ngừng bành trướng trong cơ thể, lao về phía cấm khu mười trượng.
Hắn vừa đặt bước vào trong cấm khu mười trượng, đã bị vẫn Đống Băng Vụ bao phủ. mặt ngoài thân thể bắt đầu ngưng kết tầng tầng băng vụ. Nhưng ngọn lửa U lam cuồn cuộn trong cơ thể hắn bùng lên, triệt tiêu lực lượng khí đống băng.
Dù là thế, thân thể hắn vẫn đang không ngừng phồng to như một trái bóng bị thổi phồng lên.
Trong tiếng rít điên đại, hắn xâm nhập vào tầng trong.
Hàn khí tầng trong mạnh gấp mấy lần hắn không có gì sợ hãi, tiếp tục xông tới. Nguồn truyện:
Truyện FULL
Giống như một người toàn thân bốc lửa, điên cuồng chạy về phía chỗ có nước để giải cứu tánh mạng của mình.
Hai yêu tu Bạch Quyên cùng văn sĩ trung niên ở bên ngoài không khỏi nhìn nhau.
Quy Tổ sắc mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm động tĩnh bên trong.
Rốt cuộc, khi thanh niên lãnh khốc lao đến một chỗ. Dường như dụng phải vật thể gì đó.
Bùm!
Hắn ngã lăn trên tầng băng cứng rắn, phát ra một tiếng sói tru.
Nhưng Đúng lúc này, một tiếng nói nam tử xa là lạnh như băng truyền ra từ trung tâm vẫn Đống Băng Vụ:
- Muốn chết! Dám tới đây quấy rầy ta tu luyện...
Bỗng nhiên, một cỗ uy lực tinh thần từ trên trời giáng xuống, đè ép biến hình cả một khu vực nước biển.
- Đây chẳng lẽ là... cấp phủ chủ?
Bạch Quyên cùng văn sĩ trung niên cả người run lên, lộ ra thần sắc tuyệt vọng...
Quy Tổ nhắc nhở.
Lam Tinh Băng Diễm trên người thanh niên lãnh khốc kia đột nhiên chấn động, cả người như lửa thiêu, thần thức hải bắn ra hào quang vạn trượng, cuối cùng miễn cưỡng xua đuổi được sương trắng ở ngoài Nguyên Anh.
Thừa cơ hội này, thanh niên lãnh khốc nắm chặt thời gian, thần thức nhanh chóng xẹt qua khu vực đóng băng ở tầng trong.
Một hai nhịp thở sau, sắc mặt thanh niên lãnh khốc trắng bệch, cắt đứt liên hệ giữa thần thức và linh hồn. ngồi trên khối băng màu lam, trên người lóe ra ngọn lửa lam trục xuất từng dòng băng khí màu trắng.
Thật lâu sau, hắn mới từ từ mở mắt, trong mắt lộ ra một tia dị sắc.
- Tình huống thế nào, có kết quá không?
Bạch Quyên vội hỏi.
Quy Tổ cùng văn sĩ trung niên cũng sắc mặt ngưng trọng nhìn hắn.
Thanh niên lãnh khốc lòng còn sợ hãi nói:
- Ta cảm nhận được một cỗ khí tức nhân loại mãnh liệt, sát tinh kia thật mạnh đến đáng sợ. Chỉ sợ hiện giờ hắn đã tiến vào khu vực trung tâm Vẫn Đống Bằng Vụ, có lẽ đã giao đấu với Vẫn Đống Bạch Tinh rồi.
Kết quả này làm cho ba người Quy Tổ sắc mặt đại biến.
Quy Tổ thở dài nói:
- Xem ra lão Quy ta vẫn xem nhẹ thực lực sát tinh này. có thể tiến vào trong vẫn Đồng Băng Vụ mà không chết, có thể Chỉ tồn tại cấp phủ chủ mới làm được điều này.
- Cấp phủ chủ?
Ba yêu tu hoảng sợ. ngay cả thanh niên lãnh khốc cũng không ngoại lệ.
- Hay là chúng ta trốn thôi...
Văn sĩ trung niên rụt rè nói.
Lần này, thanh niên lãnh khốc cùng Bạch Quyên đều không phản đối ý kiến của hắn. hiển nhiên cũng có ý như thế.
Nếu tu sĩ nhân loại kia thật là tồn tại cấp phủ chủ. dù là cho bọn họ mười lá gan cũng sẽ không dám đối địch.
Thấy bộ dạng ba yêu này như thế, Quy Tổ cười khổ. không khỏi lắc đầu:
- Các ngươi cũng không cần sợ hãi quá mức. theo ta đoán, sát tinh kia còn cách cấp phủ chủ chân chính một Khoảng cách. Có lẽ thân mang dị bảo cũng có thể là bởi thuộc tính công pháp tu luyện hắn mới có thể đi vào trung tâm vẫn Đống Băng Vụ. tranh đấu với Vẫn Đống Bạch Tinh.
- Nếu thật sự là tồn tại cấp phủ chủ. Chỉ cần hắn vừa phủ xuống mảnh hải vực này. vận dụng uy lực tinh thần vô thượng là có thể làm cho tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường chết ngay.
Quỷ Tô lạnh nhạt nói.
Bạch Quyên giật mình, gật đầu nói:
- Cũng nhờ Quy Tổ tiền bối nhắc nhở. nhân vật cấp phủ chủ chân chính sẽ không xuống tay với những tiểu nhân vật như chúng ta.
Thanh niên lãnh khốc lại khôi phục tự tin:
- Đúng thế. ta cũng may mắn thấy qua uy lực cấp phủ chủ. cách xa mấy ngàn dặm vẫn là chúa tể tính mạng ta. Cho nên tu sĩ nhân loại này chưa đạt tới cảnh giới đó. nhiều nhất là mạnh hơn đại tu sĩ Hợp thể một chút, hoặc có kỳ công dị bảo gì đó.
Thấy mấy người này đều nói thế, văn sĩ trung niên đành phải im lặng, trong lòng âm thầm kêu khổ. không dám phản đối. Quy Tổ nhìn thoáng qua như có chút suy nghĩ, sắc mặt lạnh nhạt coi như không nhìn thấy.
Ba người chờ một lát ở gần Vẫn Đống Bạch Tinh. Quy Tổ lại hỏi Thanh niên lãnh khốc:
- Ngươi có thể dùng thần thức xem xét khu trung tâm vẫn Đống Băng Vụ hay không, nếu có thể biết được tình huống cụ thể của tên sát tinh kia, chúng ta có thể áp dụng trước biện pháp tương ứng.
Thanh niên lãnh khốc nghe vậy, liên tục lắc đầu:
- Điều này không thể nào. vừa rồi dùng thần thức xem xét tầng trong vẫn Đồng Băng Vụ. đã cực kỳ miễn cưỡng, hơn nữa Chỉ duy trì được một hai nhịp thở. Nếu thần thức lại tiến vào trung tâm. Chỉ sợ linh hồn của ta sẽ nháy mắt đông cứng mà chết, không có chút may mắn nào.
Quy Tổ trầm ngâm:
- Tiếp tục như thế cũng không phải biện pháp...
Nói xong, hắn duỗi tay, trước người xuất hiện một cái bình ngọc lam.
Bình ngọc này lơ lửng trong tay hắn. chưa mở ra đã mơ hồ truyền ra một cỗ hàn khí kỳ lạ.
Ánh mắt thanh niên lãnh khốc kia sáng lên, nhìn chằm chằm bình ngọc trước mặt Quy Tổ.
Hai người còn lại cũng mở to mắt, Quy Tổ là Trường Thọ Quy xa xưa nhất ở trong mảnh hải vực này, tự nhiên trong tay phải có chút vốn liếng.
Trong ánh mắt chờ mong của ba yêu tu, Quy Tổ chậm rãi mở bình ngọc ra.
Lập tức, hàn khí U lam mạnh mẽ lan tràn ra, rét lạnh băng hàn nhưng không tổn thương tới thân thể cùng linh hồn các tu sĩ ở đây.
Ánh mắt thanh niên lãnh khốc kia nhìn chằm chằm một viên linh đan màu U lam sáng bóng trong bình ngọc, cuối cùng điên cuồng phun ra năm chữ:
- Huyền Băng Bổ Linh Đan!
- Đây không phải linh đan gần như biến mất khỏi giới này hay sao?
Bạch Quyên kinh ngạc nói.
- Có viên Huyền Băng Bổ Linh Đan này. không biết ngươi có nắm chắc làm được chuyện vừa rồi không?
Quỷ Tô nhàn nhạt nói.
- Huyền Băng Bổ Linh Đan này đối với người tu chân tu luyện công pháp thuộc tính băng đúng là thánh dược tiên đan. Dùng viên linh đan này, lại thêm mấy tháng luyện hóa cùng thể ngộ. ta sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ.
Thanh niên lãnh khốc vô cùng hưng phấn nói.
Tất nhiên hắn cũng vô cùng hướng tới cảnh giới đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ.
Hai gã yêu tu Bạch Quyên cùng vãn sĩ trung niên đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn trong mắt còn có thần sắc ganh ty.
- Được. hiện giờ ta tặng viên Huyền Băng Bổ Linh Đan này cho ngươi, nhưng ngươi phái lập tức ăn nó xong, thừa lúc dược lực dốc hết sức đột phá trói buộc hiện giờ. ngăn chặn khí đống băng đáng sợ kia. dùng thần thức dò xét tình huống khu trung tâm.
Quy Tổ nắm Huyền Băng Bổ Linh Đan trong tay, lạnh nhạt nói.
Thanh niên lãnh khốc do dự một lát. cuối cùng cắn răng một cái, dứt khoát nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi. Nếu Huyền Băng Bổ Linh Đan này có được uy lực chân chính như trong truyền thuyết, ta nắm chắc sáu phần mười dò xét được hư thật ở trung tâm.
Quy Tổ gật đầu cũng không nói thêm gì, ném viên đan dược màu U lam sáng bóng trong tay cho hắn.
Thanh niên lãnh khốc nhận lấy linh đan, nhận rõ hư thật, trong lòng mừng rỡ, vội vàng khoanh chân ngồi xuống dùng nó.
Chỉ một hai nhịp thở sau, trên người thanh niên lãnh khốc kia bùng lên băng diễm màu U lam, sắc mặt hắn dữ tợn. thân thể bắt đầu phồng lên co rút lại, có xu thế muốn nổ tung.
- Cái này... Quy Tổ tiền bối!
Thanh niên lãnh khốc cố sức rít lên, không ngừng lăn lộn trên mặt băng, sắc mặt dữ tợn đau đớn cực điểm, cả người như một trái khí cầu lớn.
- Đây là chuyện gì...
Hắn giận dữ nhìn về phía Quy Tổ, muốn uống máu ăn thịt hắn.
Quy Tổ khẽ thở dài:
- Vốn Huyền Băng Bổ Linh Đan đặc chế này là chuẩn bị cho lão Quy ta tự dùng, thừa dịp dược lực mạnh mẽ xâm nhập cấm khu mười trượng, chiếm đoạt Vẫn Đống Bạch Tinh ở bên trong.
- Nếu ngươi còn muốn mạng, nhất định phái tiến vào cấm khu mười trượng kia. thậm chí tiếp cận Vẫn Đống Bạch Tinh, để cho nó hút đi tinh túy cực hàn ôn hòa trong cơ thể ngươi.
Quy Tổ thản nhiên nói. ánh mắt nhìn vào mặt thanh niên lãnh khốc kia, trào phúng nói:
- Trên thế giới này không có bữa ăn miễn phí lão tổ ta làm sao dễ dàng tặng linh đan quý hiếm như thế cho ngươi?
Bạch Quyên cùng vãn sĩ trung niên bên cạnh, ánh mắt chợt co rụt, trong ánh mắt nhìn về phía Quy Tổ đột nhiên mang theo vài tia địch ý.
Quy Tổ không để ý, lạnh nhạt liếc bọn họ.
Chỉ một cái liếc mắt tùy ý như thế, lại làm cho hai con yêu này như lọt vào hầm băng, linh hồn run sợ.
Cho dù không có uy lực tinh thần gì. nhưng lực lượng ẩn chứa trong mắt hắn lại khiến cho người ta muốn thuần phục.
- A!
Thanh niên lãnh khốc kêu thảm thiết, rốt cuộc không chịu được cực hàn tinh túy không ngừng bành trướng trong cơ thể, lao về phía cấm khu mười trượng.
Hắn vừa đặt bước vào trong cấm khu mười trượng, đã bị vẫn Đống Băng Vụ bao phủ. mặt ngoài thân thể bắt đầu ngưng kết tầng tầng băng vụ. Nhưng ngọn lửa U lam cuồn cuộn trong cơ thể hắn bùng lên, triệt tiêu lực lượng khí đống băng.
Dù là thế, thân thể hắn vẫn đang không ngừng phồng to như một trái bóng bị thổi phồng lên.
Trong tiếng rít điên đại, hắn xâm nhập vào tầng trong.
Hàn khí tầng trong mạnh gấp mấy lần hắn không có gì sợ hãi, tiếp tục xông tới. Nguồn truyện:
Truyện FULL
Giống như một người toàn thân bốc lửa, điên cuồng chạy về phía chỗ có nước để giải cứu tánh mạng của mình.
Hai yêu tu Bạch Quyên cùng văn sĩ trung niên ở bên ngoài không khỏi nhìn nhau.
Quy Tổ sắc mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm động tĩnh bên trong.
Rốt cuộc, khi thanh niên lãnh khốc lao đến một chỗ. Dường như dụng phải vật thể gì đó.
Bùm!
Hắn ngã lăn trên tầng băng cứng rắn, phát ra một tiếng sói tru.
Nhưng Đúng lúc này, một tiếng nói nam tử xa là lạnh như băng truyền ra từ trung tâm vẫn Đống Băng Vụ:
- Muốn chết! Dám tới đây quấy rầy ta tu luyện...
Bỗng nhiên, một cỗ uy lực tinh thần từ trên trời giáng xuống, đè ép biến hình cả một khu vực nước biển.
- Đây chẳng lẽ là... cấp phủ chủ?
Bạch Quyên cùng văn sĩ trung niên cả người run lên, lộ ra thần sắc tuyệt vọng...