Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14: Ba tấm
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Ở một bên.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một nhà Từ Trấn An và Chu Vy Lan tách ra.
Bố mẹ của Chu Quỳnh Hương ở tại một căn phòng bình thường trong nhà dân, vẫn là thuê để ở, mỗi tháng phải trả hơn sáu triệu tiền thuê.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi tiến vào. Mẹ của Chu Quỳnh Hương, Trần Phương Bình vẻ mặt thản nhiên nói: "Quỳnh Hương, ngày mai xem thằng nhóc Vạn Thành Côn kia có lấy được thiệp mời cứu Từ Trấn An không, nếu không, vậy thì bỏ đi."
Chu Hùng Quân phụ họa nói: "Đúng vậy, con nên chuẩn bị sẵn tâm lý đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trên thực tế, từ lúc Từ Trấn An tặng lá trà, bị Vạn Thành Côn vạch trần là hàng giả xong, hai vợ chồng họ không còn một chút hảo cảm nào với tên con rể nông thôn này nữa rồi.
Không có tiền đồ thì thôi đi, còn nói năng tùy tiện.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Bố mẹ, hai người có thể mong chờ một chút được không?" Chu Quỳnh Hương có chút bất mãn nói.
"Dù sao mẹ cũng đã nói với con một tiếng rồi, nếu kết quả cuối cùng thật sự không được như ý..." Trần Phương Bình liếc mắt nhìn Từ Trấn An một cái, rất là thẳng thắn nói: "Vì tương lai của con suy nghĩ, nhà họ Đặng cách vách có đứa con trai đang làm quản lý ở ngân hàng, ba mươi mốt tuổi, tiền đồ thênh thang, mẹ sẽ làm mối cho hai đứa."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Trấn An sờ sờ mũi.
Anh còn sống sờ sờ đây này.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hai vị này làm sao đã bắt đầu dự tính chuyện anh bị nhà họ Dương xử lý, Chu Quỳnh Hương lấy chồng rồi?
"Mẹ, mẹ đủ rồi đó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương lại tức giận, kích động nói: "Con nói cho các người biết, từ một khắc Từ Trấn An xuất hiện ở nhà họ Dương kia, con liền xác định anh ấy rồi."
"Mẹ bớt giới thiệu đàn ông cho con đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu không con liền bỏ nhà ra đi đó."
Nói xong lời này, bố mẹ của Chu Quỳnh Hương nhất thời liền sợ hãi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cô nàng Chu Quỳnh Hương này, thoạt nhìn thì rất cảm tính, nhưng tùy hứng lên thì ai cũng không cản được.
Năm đó lúc mọi người cùng chung mục đích muốn gả cô cho Dương Thiên Tùng, cô cũng dám bỏ nhà ra đi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một thì sẽ có hai.
Trần Phương Bình không nói nhảm nữa, bất mãn quét Từ Trấn An một cái, ra lệnh nói: "Thất thần làm cái gì, đi làm cơm tối đi! Chờ chúng tôi phục vụ cậu sao? Không có mệnh làm quan lớn, còn giả bộ giống quan!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Con đi làm." Chu Quỳnh Hương cúi đầu nói.
Từ Trấn An thấy tai cô hồng hồng, không khỏi cười cười, biết là cô nàng này vừa rồi vì xúc động liền thốt ra câu "Con xác định là anh ấy rồi" mà ngượng ngùng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Để tôi làm." Từ Trấn An mỉm cười nói: "Tay nghề của tôi rất tốt, để cho mọi người mở rộng tầm mắt."
Nói xong liền tiến vào phòng bếp, mở tủ lạnh xem nguyên liệu nấu ăn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Đậu Tinh tung tăng theo vào.
"Bố, bố muốn làm món gì cho Đậu Tinh ăn thế?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Một một đĩa gián xào trứng chim cho Đậu Tinh ăn nhé."
"Bố xấu thật đó!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Ha ha ha."
Nghe tiếng cười sang sảng của Từ Trấn An từ phòng bếp phát ra, còn có giọng nói non nớt của Từ Đậu Tinh, Chu Quỳnh Hương sững sờ, cúi đầu lau lau nước mắt, trong lòng tràn ngập ấm áp và chua xót.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đêm khuya.
Từ Trấn An nằm dưới đất ở trong phòng ngủ, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tưởng Nghiêm Niên, bảo ông ta ngày mai gửi thiệp mời đến nhà họ Chu, đột nhiên nghe thấy Chu Quỳnh Hương nhẹ giọng nói: "Từ Trấn An."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Làm sao vậy... "
Lời nói của Từ Trấn An bị Chu Quỳnh Hương vội vàng cắt đứt: "Anh nhỏ tiếng một chút, Đậu Tinh đang ngủ đó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"À à được."
Từ Trấn An có chút xấu hổ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bản thân anh cái gì cũng biết, chỉ là chưa từng nuôi trẻ con.
Chu Quỳnh Hương tiếp tục nói, giọng nói yếu ớt: "Từ Trấn An, thật ra tôi biết ngay cả gia tộc của Vạn Thành Côn cũng không có tư cách tham gia tiệc mừng thọ của ông cụ Tưởng, cho nên anh ta làm sao có thể thật lòng muốn giúp chúng ta? Tôi không ngốc."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Trấn An sửng sốt.
Chu Quỳnh Hương cười khổ nói: "Nhưng mà tôi thật sự không còn cách nào cả, cho nên tôi khát vọng sẽ có kỳ tích xảy ra, giống như lúc trước chúng ta có thể sống sót rời khỏi nhà họ Dương vậy, đó chính là kỳ tích, kỳ tích do ông cụ Tưởng ban thưởng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu không có kỳ tích xảy ra."
"Chúng ta chạy trốn khỏi thành phố Tân Liên đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nhà họ Dương nếu muốn giận chó đánh mèo nhà họ Chu, tôi cũng không quan tâm, tôi rất ích kỷ, tôi chỉ muốn chăm sóc tốt bố mẹ mình, con gái, còn có..."
Chữ "anh" kia, cô rối rắm rất lâu, ngại ngùng nói không ra lời.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong bóng tối, Từ Trấn An ngồi dậy, chăm chú nhìn cô, thử nói: "Quỳnh Hương, nếu tôi nói cho em biết, tôi đã sống rất rất nhiều năm rồi, nắm giữ tài phú nhiều vô số kể."
"Trên thế giới này có rất nhiều nhân vật lớn thanh danh uy nghiêm, ít nhiều đều nhận qua ân tình của tôi, tôi nói một câu, bọn họ liền mặc tôi sử dụng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Trong mắt các người Tưởng Nghiêm Niên dòng dõi quý tộc Thiên Hoàng, nói muốn tặng tôi nửa cái nhà họ Tưởng, em tin không?"
Chu Quỳnh Hương trầm mặc rất lâu, mở miệng nói: "Tôi vốn cho rằng biểu hiện của anh ở nhà họ Chu, là thích chém gió, khoác lác. Tôi còn rất thất vọng, bởi vì anh rất lương thiện, những phẩm chất không tốt này không nên xuất hiện trên người anh mới đúng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Từ Trấn An, tôi hiểu lầm anh rồi, thật xin lỗi."
"Anh không phải chém gió, mà là hài hước."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Biết ngay là thế mà.
Từ Trấn An hai mắt nhìn lên trần nhà, thở dài, hỏi: "Nếu như là thật? Em hy vọng tôi làm cái gì?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu là thật... " Chu Quỳnh Hương cũng có chút hưởng thụ loại thế giới chỉ có hai người nói chuyện này, nghiêng đầu suy nghĩ: "Vậy tôi hy vọng anh cứu dì nhỏ từ tay ông hai Bàng đi, trả tự do cho dì ấy, dì ấy cực khổ bao nhiêu năm như vậy, chịu rất nhiều lời đồn thổi vô căn cứ, còn có dục vọng khống chế biến thái của ông hai Bàng kia, vẫn luôn không chịu để cô ấy tái giá, haiz."
"Tôi hiểu rồi." Từ Trấn An nhẹ nhàng nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nguyện vọng của em, tôi sẽ thỏa mãn.
Ngày hôm sau.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nếu Chu Quỳnh Hương đã được Chu Vy Lan bảo đảm, thừa nhận bình an, bà cụ Chu liền không thể tùy ý cô không nghề nghiệp, liền gọi cô đến nhà họ Chu, sắp xếp công việc cho cô.
Đương nhiên, Chu Quỳnh Hương từ sáng sớm đã bò dậy rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhận được truyền gọi của bà nội, cô liền lo lắng không yên cùng Từ Trấn An đi đến nhà họ Chu.
Đêm qua Vạn Thành Côn ở nhà họ Chu qua đêm, vì thế lúc này đang ở trong đại sảnh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương vừa tiến vào cửa, thậm chí còn chưa chào hỏi bà cụ Chu, trực tiếp tiến đến trước mặt Vạn Thành Côn, vẻ mặt căng thẳng nói: "Cậu Vạn, cái kia, ông chủ Đường của khách sạn Đường Cung, có hồi âm cho anh không?"
Vạn Thành Côn vừa ăn sáng xong đang ngồi hút thuốc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nghe thấy câu hỏi của Chu Quỳnh Hương, nhịn không được bật cười, lập tức ho đến mức suýt chút nữa thì đứt hơi.
Chu Vân Linh một bên vỗ lưng cho anh ta, một bên dùng ánh mắt như nhìn đồ ngu nhìn Chu Quỳnh Hương, nhìn rồi lại nhìn, bản thân Chu Vân Linh cũng cười đến run rẩy hết cả người.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Ha ha ha ha ha..."
Rất nhanh, tất cả mọi người nhà họ Chu đều ôm bụng cười to.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bà cụ Chu một bên cười, một bên đang chấm điểm cho Chu Quỳnh Hương.
Chu Quỳnh Hương quá ngu dốt rồi, để cô ta đến công ty làm công việc quét dọn vệ sinh vậy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bà cụ Chu nghĩ thầm.
"Cô ta đúng là nghiêm túc thật!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Ha ha ha, đừng tấu hài nữa!"
"Chu Quỳnh Hương, tế bào hài hước của cô, còn phong phú hơn cả Từ Trấn An nữa đấy!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mọi người cười đến không thẳng nổi thắt lưng.
Hết đợt này đến đợt khác bị châm chọc, khuôn mặt xinh đẹp của Chu Quỳnh Hương càng lúc càng trắng, vành mắt cũng nhanh chóng phiếm hồng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Xem ra, thật sự không có kỳ tích nào xảy ra rồi...
Đột nhiên, một tên người hầu trông cửa của nhà họ Chu vội vàng xông vào, trong tay cầm đồ vật không rõ ràng, nuốt một ngụm nước miếng, còn có chút chưa phục hồi tinh thần nói: "Bà chủ, nhân viên của khách sạn Đường Cung mang đến ba tấm thiệp mời."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Thiệp mời gì? Mấy tấm?" Bà cụ Chu sững sờ.
"Thiệp mời tiệc mừng thọ của ông cụ Tưởng! Ba tấm!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
**********
Ở một bên.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một nhà Từ Trấn An và Chu Vy Lan tách ra.
Bố mẹ của Chu Quỳnh Hương ở tại một căn phòng bình thường trong nhà dân, vẫn là thuê để ở, mỗi tháng phải trả hơn sáu triệu tiền thuê.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi tiến vào. Mẹ của Chu Quỳnh Hương, Trần Phương Bình vẻ mặt thản nhiên nói: "Quỳnh Hương, ngày mai xem thằng nhóc Vạn Thành Côn kia có lấy được thiệp mời cứu Từ Trấn An không, nếu không, vậy thì bỏ đi."
Chu Hùng Quân phụ họa nói: "Đúng vậy, con nên chuẩn bị sẵn tâm lý đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trên thực tế, từ lúc Từ Trấn An tặng lá trà, bị Vạn Thành Côn vạch trần là hàng giả xong, hai vợ chồng họ không còn một chút hảo cảm nào với tên con rể nông thôn này nữa rồi.
Không có tiền đồ thì thôi đi, còn nói năng tùy tiện.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Bố mẹ, hai người có thể mong chờ một chút được không?" Chu Quỳnh Hương có chút bất mãn nói.
"Dù sao mẹ cũng đã nói với con một tiếng rồi, nếu kết quả cuối cùng thật sự không được như ý..." Trần Phương Bình liếc mắt nhìn Từ Trấn An một cái, rất là thẳng thắn nói: "Vì tương lai của con suy nghĩ, nhà họ Đặng cách vách có đứa con trai đang làm quản lý ở ngân hàng, ba mươi mốt tuổi, tiền đồ thênh thang, mẹ sẽ làm mối cho hai đứa."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Trấn An sờ sờ mũi.
Anh còn sống sờ sờ đây này.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hai vị này làm sao đã bắt đầu dự tính chuyện anh bị nhà họ Dương xử lý, Chu Quỳnh Hương lấy chồng rồi?
"Mẹ, mẹ đủ rồi đó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương lại tức giận, kích động nói: "Con nói cho các người biết, từ một khắc Từ Trấn An xuất hiện ở nhà họ Dương kia, con liền xác định anh ấy rồi."
"Mẹ bớt giới thiệu đàn ông cho con đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu không con liền bỏ nhà ra đi đó."
Nói xong lời này, bố mẹ của Chu Quỳnh Hương nhất thời liền sợ hãi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cô nàng Chu Quỳnh Hương này, thoạt nhìn thì rất cảm tính, nhưng tùy hứng lên thì ai cũng không cản được.
Năm đó lúc mọi người cùng chung mục đích muốn gả cô cho Dương Thiên Tùng, cô cũng dám bỏ nhà ra đi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một thì sẽ có hai.
Trần Phương Bình không nói nhảm nữa, bất mãn quét Từ Trấn An một cái, ra lệnh nói: "Thất thần làm cái gì, đi làm cơm tối đi! Chờ chúng tôi phục vụ cậu sao? Không có mệnh làm quan lớn, còn giả bộ giống quan!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Con đi làm." Chu Quỳnh Hương cúi đầu nói.
Từ Trấn An thấy tai cô hồng hồng, không khỏi cười cười, biết là cô nàng này vừa rồi vì xúc động liền thốt ra câu "Con xác định là anh ấy rồi" mà ngượng ngùng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Để tôi làm." Từ Trấn An mỉm cười nói: "Tay nghề của tôi rất tốt, để cho mọi người mở rộng tầm mắt."
Nói xong liền tiến vào phòng bếp, mở tủ lạnh xem nguyên liệu nấu ăn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Đậu Tinh tung tăng theo vào.
"Bố, bố muốn làm món gì cho Đậu Tinh ăn thế?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Một một đĩa gián xào trứng chim cho Đậu Tinh ăn nhé."
"Bố xấu thật đó!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Ha ha ha."
Nghe tiếng cười sang sảng của Từ Trấn An từ phòng bếp phát ra, còn có giọng nói non nớt của Từ Đậu Tinh, Chu Quỳnh Hương sững sờ, cúi đầu lau lau nước mắt, trong lòng tràn ngập ấm áp và chua xót.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đêm khuya.
Từ Trấn An nằm dưới đất ở trong phòng ngủ, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tưởng Nghiêm Niên, bảo ông ta ngày mai gửi thiệp mời đến nhà họ Chu, đột nhiên nghe thấy Chu Quỳnh Hương nhẹ giọng nói: "Từ Trấn An."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Làm sao vậy... "
Lời nói của Từ Trấn An bị Chu Quỳnh Hương vội vàng cắt đứt: "Anh nhỏ tiếng một chút, Đậu Tinh đang ngủ đó."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"À à được."
Từ Trấn An có chút xấu hổ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bản thân anh cái gì cũng biết, chỉ là chưa từng nuôi trẻ con.
Chu Quỳnh Hương tiếp tục nói, giọng nói yếu ớt: "Từ Trấn An, thật ra tôi biết ngay cả gia tộc của Vạn Thành Côn cũng không có tư cách tham gia tiệc mừng thọ của ông cụ Tưởng, cho nên anh ta làm sao có thể thật lòng muốn giúp chúng ta? Tôi không ngốc."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Từ Trấn An sửng sốt.
Chu Quỳnh Hương cười khổ nói: "Nhưng mà tôi thật sự không còn cách nào cả, cho nên tôi khát vọng sẽ có kỳ tích xảy ra, giống như lúc trước chúng ta có thể sống sót rời khỏi nhà họ Dương vậy, đó chính là kỳ tích, kỳ tích do ông cụ Tưởng ban thưởng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu không có kỳ tích xảy ra."
"Chúng ta chạy trốn khỏi thành phố Tân Liên đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nhà họ Dương nếu muốn giận chó đánh mèo nhà họ Chu, tôi cũng không quan tâm, tôi rất ích kỷ, tôi chỉ muốn chăm sóc tốt bố mẹ mình, con gái, còn có..."
Chữ "anh" kia, cô rối rắm rất lâu, ngại ngùng nói không ra lời.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong bóng tối, Từ Trấn An ngồi dậy, chăm chú nhìn cô, thử nói: "Quỳnh Hương, nếu tôi nói cho em biết, tôi đã sống rất rất nhiều năm rồi, nắm giữ tài phú nhiều vô số kể."
"Trên thế giới này có rất nhiều nhân vật lớn thanh danh uy nghiêm, ít nhiều đều nhận qua ân tình của tôi, tôi nói một câu, bọn họ liền mặc tôi sử dụng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Trong mắt các người Tưởng Nghiêm Niên dòng dõi quý tộc Thiên Hoàng, nói muốn tặng tôi nửa cái nhà họ Tưởng, em tin không?"
Chu Quỳnh Hương trầm mặc rất lâu, mở miệng nói: "Tôi vốn cho rằng biểu hiện của anh ở nhà họ Chu, là thích chém gió, khoác lác. Tôi còn rất thất vọng, bởi vì anh rất lương thiện, những phẩm chất không tốt này không nên xuất hiện trên người anh mới đúng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Từ Trấn An, tôi hiểu lầm anh rồi, thật xin lỗi."
"Anh không phải chém gió, mà là hài hước."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Biết ngay là thế mà.
Từ Trấn An hai mắt nhìn lên trần nhà, thở dài, hỏi: "Nếu như là thật? Em hy vọng tôi làm cái gì?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Nếu là thật... " Chu Quỳnh Hương cũng có chút hưởng thụ loại thế giới chỉ có hai người nói chuyện này, nghiêng đầu suy nghĩ: "Vậy tôi hy vọng anh cứu dì nhỏ từ tay ông hai Bàng đi, trả tự do cho dì ấy, dì ấy cực khổ bao nhiêu năm như vậy, chịu rất nhiều lời đồn thổi vô căn cứ, còn có dục vọng khống chế biến thái của ông hai Bàng kia, vẫn luôn không chịu để cô ấy tái giá, haiz."
"Tôi hiểu rồi." Từ Trấn An nhẹ nhàng nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nguyện vọng của em, tôi sẽ thỏa mãn.
Ngày hôm sau.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nếu Chu Quỳnh Hương đã được Chu Vy Lan bảo đảm, thừa nhận bình an, bà cụ Chu liền không thể tùy ý cô không nghề nghiệp, liền gọi cô đến nhà họ Chu, sắp xếp công việc cho cô.
Đương nhiên, Chu Quỳnh Hương từ sáng sớm đã bò dậy rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhận được truyền gọi của bà nội, cô liền lo lắng không yên cùng Từ Trấn An đi đến nhà họ Chu.
Đêm qua Vạn Thành Côn ở nhà họ Chu qua đêm, vì thế lúc này đang ở trong đại sảnh.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chu Quỳnh Hương vừa tiến vào cửa, thậm chí còn chưa chào hỏi bà cụ Chu, trực tiếp tiến đến trước mặt Vạn Thành Côn, vẻ mặt căng thẳng nói: "Cậu Vạn, cái kia, ông chủ Đường của khách sạn Đường Cung, có hồi âm cho anh không?"
Vạn Thành Côn vừa ăn sáng xong đang ngồi hút thuốc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nghe thấy câu hỏi của Chu Quỳnh Hương, nhịn không được bật cười, lập tức ho đến mức suýt chút nữa thì đứt hơi.
Chu Vân Linh một bên vỗ lưng cho anh ta, một bên dùng ánh mắt như nhìn đồ ngu nhìn Chu Quỳnh Hương, nhìn rồi lại nhìn, bản thân Chu Vân Linh cũng cười đến run rẩy hết cả người.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Ha ha ha ha ha..."
Rất nhanh, tất cả mọi người nhà họ Chu đều ôm bụng cười to.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bà cụ Chu một bên cười, một bên đang chấm điểm cho Chu Quỳnh Hương.
Chu Quỳnh Hương quá ngu dốt rồi, để cô ta đến công ty làm công việc quét dọn vệ sinh vậy.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bà cụ Chu nghĩ thầm.
"Cô ta đúng là nghiêm túc thật!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Ha ha ha, đừng tấu hài nữa!"
"Chu Quỳnh Hương, tế bào hài hước của cô, còn phong phú hơn cả Từ Trấn An nữa đấy!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Mọi người cười đến không thẳng nổi thắt lưng.
Hết đợt này đến đợt khác bị châm chọc, khuôn mặt xinh đẹp của Chu Quỳnh Hương càng lúc càng trắng, vành mắt cũng nhanh chóng phiếm hồng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Xem ra, thật sự không có kỳ tích nào xảy ra rồi...
Đột nhiên, một tên người hầu trông cửa của nhà họ Chu vội vàng xông vào, trong tay cầm đồ vật không rõ ràng, nuốt một ngụm nước miếng, còn có chút chưa phục hồi tinh thần nói: "Bà chủ, nhân viên của khách sạn Đường Cung mang đến ba tấm thiệp mời."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Thiệp mời gì? Mấy tấm?" Bà cụ Chu sững sờ.
"Thiệp mời tiệc mừng thọ của ông cụ Tưởng! Ba tấm!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh