Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 205
Vũ La bị ám toán bất ngờ, lúc này đang đùng đùng nổi giận, cho dù hiện tại giết địch một ngàn, mình tốn tám trăm hắn cũng không quan tâm, kẻ dám mạo phạm bản Đế Quân, nhất định phải lấy tính mạng trả giá.
Nhưng khiến cho Vũ La hết sức bất ngờ, hắn không hề gặp bóng dáng một người nào trong bọn Quách Hiểu, Vũ La cảm thấy kinh ngạc vô cùng, cho dù bọn chúng hết sức tự tin về vụ nổ cực mạnh vừa rồi, tối thiểu cũng phải trở lại tìm kiếm thi thể của mình mới phải.
Trong sơn cốc bị nổ tan tác, lộ ra một cái hố khổng lồ ngay điểm nổ, giống như cái miệng thật to của cự ma.
Một cỗ hắc khí từ trong hố bắt đầu phát tán ra xung quanh, vầng dương vốn đang chiếu sáng trên không, không bao lâu đã bị hắc khí tràn ngập. Xung quanh lập tức trở nên mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể nhìn ra dáng người mờ mờ, cho dù có hai mặt trời cũng khó lòng soi thấu.
Vũ La cảm thấy tim mình như chìm xuống, chẳng trách bọn Quách Hiểu chẳng hiện thân. Thì ra vụ nổ khi nãy chỉ là bước đầu, kế tiếp mới là sát chiêu chân chính.
Một luồng chất lỏng nồng đậm đen gì phun lên như suối từ trong hố, chất lỏng này giống như dầu, không dung hợp với hết thảy vật chất trên thế giới này. Chất lỏng màu đen kia phun lên với tốc độ rất nhanh, dần dần lấp đầy hố to, hình thành một hồ nước đen kịt với quy mô không nhỏ.
Bên trong hồ nước vang lên những tiếng rào rào rất lớn, cũng không nhìn rõ được bên dưới có thứ gì đó đang không ngừng quay cuồng, khiến cho mặt hồ như nước đang sôi.
Vũ La hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng oán hận. Tên khốn Quách Hiểu này đánh bậy mà trúng, phế đi Bách Vạn Nhân Đồ có chiến lực hùng mạnh nhất của mình.
Bách Vạn Nhân Đồ được xung thiên hạ đệ nhất sát phù, nhưng chỉ có tác dụng đối với sinh linh, nếu là vật chết, nó lấy gì để giết? Đương nhiên uy lực của nó vẫn không giảm, nhưng tác dụng giảm đi rất nhiều.
Nước đen trước mặt Vũ La toát ra một cỗ tử khí kỳ dị, không ngừng quay cuồng, lộ vẻ oan ức tận trời.
- Vạn Quỷ Ác Mạch...
Vũ La lẩm bẩm một câu, Nhờ có được một lúc thở dốc, thương thế của hắn đã đỡ hơn trước khá nhiều, nhưng trong vụ nổ vừa rồi, kinh mạch toàn thân hắn đã chấn thương, có không ít xương đã gãy, Cho dù hiện tại tĩnh dưỡng, cũng mất thời gian mười ngày nửa tháng mới có thể bình phục.
Vạn Quỷ Ác Mạch cần có phần mộ của vạn người chết oan mới có thể hình thành. Lẽ ra ở gần đế đô không nên có một chỗ Vạn Quỷ Ác Mạch như vậy xuất hiện, thế nhưng nó vẫn xuất hiện sờ sờ.
Lực lượng tà dị của Vạn Quỷ Ác Mạch hết sức hùng mạnh, không phải lực lượng chí dương chí cương có thể bài trừ. Thật ra Vũ La không thiếu lực lượng chí dương chí cương, tỷ dụ như Kỳ Lân Tý, tỷ như Thần Điểu Đồng Hoàn, nhưng vấn đề là hai loại lực lượng trên quá yếu so với Bách Vạn Nhân Đồ, đối phó Vạn Quỷ Ác Mạch có tác dụng hay không, Vũ La cũng không nắm chắc.
Kỳ Lân Tý chính là Thiên Mệnh Thần Phù, nếu tạo thành phù trận, uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Đáng tiếc phù trận của Vũ La là do linh phù sát khí tạo thành, cũng không tạo ra nhiều lực sát thương với Vạn Quỷ Ác Mạch.
Lui một bước mà nói, dù là Vũ La có thể ứng phó Vạn Quỷ Ác Mạch này, vẫn còn bọn Quách Hiểu mấy chục tu sĩ đang ở vòng ngoài chực chờ như hổ rình mồi.
Vô số điểm bất lợi như vậy, nếu là người bình thường e rằng lúc này đã hoàn toàn nản lòng, thậm chí không còn can đảm mà phản kháng.
Thế nhưng chiến ý Vũ La vẫn bùng lên mãnh liệt, dường như có một ngọn lửa bừng bừng đang thiêu đốt trong lồng ngực, Hắn ngừa mặt lên trời cười dài một tiếng:
- Ha ha ha, muốn giết ta ư, phóng ngựa qua đây.
Vũ La lim dim mắt, một tia hàn quang chớp động, sắc bén vô cùng.
Đế Quân bất tử, dù là Lâm Tuyệt Phong liên thủ cùng Quỷ Lệ Danh, hai phe Chính Ma hợp lực, bản Đế Quân vẫn sống như thường, chỉ bọn tép riu này cũng muốn giết chết bản Đế Quân ư?
Chợt tiếng gào thê lương từ trong hồ nước vang lên, một đạo hắc quang phóng vút lên cao, lăng không hóa thành một con trăn đen khổng lồ dài trăm trượng, nước trong hồ giảm xuống không ít.
Phần dưới thân trăn vẫn còn nằm trong hồ nước. Càng ngày càng nhiều Vạn Quỷ Ác Mạch tiến vào thân trăn, khiến cho nó dần dần tiến hóa, dưới thân mọc ra bốn cái bướu thịt rất lớn, trên đầu cũng chậm rãi mọc ra hai cái sừng như sừng trâu.
Chợt bốn bướu thịt nổ tung, trong mỗi bướu thò ra một cái chân. Hai sừng trên đầu trăn của đã hoàn toàn trưởng thành, từ trăn đen hóa thành một con Ác Giao.
Sau khi con Ác Giao thứ nhất xuất hiện, ngay sau đó từ trong hố dâng lên liên tiếp mấy con trăn đen như trước. Chúng điên cuồng gào thét, thân hình khổng lồ va chạm vào nhau, đá tảng xung quanh bị va vỡ nát, bùn đất tung bay đầy trời, vô cùng hỗn loạn.
Không bao lâu sau, chín con Ác Giao đã thành hình, lúc này hồ nước đã gần như khô cạn.
Vũ La hờ hững quan sát, chỉ là chín con uế Khí Dâm Long hỏa hậu chưa đủ, chỉ đạt tới cảnh giới Ác Giao.
Chín con Ác Giao cùng nhau ngừa mặt lên trời rống giận, đôi mắt chúng vốn nhắm chặt lúc này đột ngột bừng mở, Mười tám đồng tử đỏ ngầu nhìn Vũ La trừng trừng, chỉ trong thoáng chốc đã cùng nhau hung hăng xông tới.
Quanh thân Vũ La bắt đầu xuất hiện lửa cháy bừng bừng. Trong cơn nguy cấp, tiềm năng của hắn đã tiến thêm một bước, bên trong Kỳ Lân Tý, thần hỏa thượng cổ chất chứa trong đó không ngừng phun ra, càng cháy càng mạnh, rất nhanh đã hòa tan nham thạch dưới chân Vũ La thành dung nham nóng chảy. Thần hỏa bùng cháy vô cùng mạnh mẽ, lấy Vũ La làm trung tâm hình thành một con rồng lửa bay lên không.
Chín con uế Khí Dâm Long gào thét xông lên, không chút lưu tình va chạm với rồng lửa của Vũ La.
Ầm... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, nước đen rơi xuống rào rào như mưa, uế Khí Dâm Long đau đớn thét lên điên cuồng, ngọn núi xung quanh bị chấn động run lên bần bật.
Rồng lửa của Vũ La hoàn toàn tan tác, ngọn lửa màu đỏ sẫm bay đầy trời, cùng rơi xuống với nước đen vô tận.
Chín con uế Khí Dâm Long bị thương không nhẹ, nhưng chia đều ra cho chín con, tính ra mỗi con cũng không nặng lắm.
Vũ La có thể cảm giác rõ ràng, Kỳ Lân Tý gào lên đau đớn, trở nên yếu đi. Tuy rằng huyết mạch của nó cao quý thật, nhưng dù sao cũng chỉ là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù bát phẩm.
Nếu có thượng cổ Thần Thú Kỳ Lân ở đây, cho dù chín con uế Khí Dâm Long kia đạt tới cảnh giới Chân Long, nó cũng có thể chiến thắng dễ dàng.
Đáng tiếc bên trong Kỳ Lân Tý chỉ lưu lại một đạo huyết mạch của Thần Thú Kỳ Lân, uy lực giảm đi rất nhiều.
Vũ La bị đẩy lui về phía sau vài trăm trượng, lưng hắn va mạnh vào vách núi, in rõ hình người trên đó.
Hắn cảm thấy cổ họng hơi ngọt, khí huyết sục sôi, Vũ La cố gắng nuốt ngụm nghịch huyết xuống, vung tay lên, thần kiếm Thiên Tinh xuất hiện.
Vũ La không ngừng rót linh nguyên vào, hào quang trên thần kiếm Thiên Tinh ngày càng mãnh liệt, bàn tay Vũ La dần dần bốc khói trắng. Vận dụng thần kiếm Thiên Tinh là gánh nặng rất lớn đối với hắn, huống chi lúc này hắn đã là nỏ mạnh hết đà, cơ hồ chịu đựng không được bao lâu.
Không đợi chín con uế Khí Dâm Long xông tới, Vũ La vận một ngụm linh nguyên, thần kiếm chỉ lên không, bước ra một bước vượt qua khoảng cách trăm trượng, vung kiếm chém xuống.
Rào... Một con uế Khí Dâm Long không tránh kịp, lưng bị thượng cổ thần kiếm chém trúng, đứt làm hai đoạn, Trong lúc nhất thời nó chưa chết ngay tức khắc, hai đoạn thân thể vẫn gào thét quay cuồng, quét ngang mặt đất, đá tảng vỡ vụn, đất cát tung bay, ngổn ngang hỗn loạn.
Lòng tin của Vũ La lập tức tăng lên, tuy rằng tay hắn hiện đang cảm thấy nặng ngàn cân, nâng lên cũng rất khó khăn, nhưng vẫn ra sức chém xuống kiếm thứ hai.
Lại thêm một con uế Khí Dâm Long bị chém làm hai đoạn, bảy con còn lại cũng đã đồng thời xông tới.
Vũ La quát lên điên cuồng, cố gắng lấy hết sức lực của mình xuất ra một kiếm đẩy lui bảy con uế Khí Dâm Long, Hắn thầm thở dài một tiếng, rốt cục mình cũng phải vận dụng tới lực lượng này.
Hiện tại Vũ La đã đạt tới cực hạn. Nếu muốn xuất ra bảy kiếm nữa là không có khả năng, huống chi bên ngoài còn có bọn Quách Hiểu đang làm ngư ông đắc lợi.
Vũ La cười lạnh một tiếng, không còn kiêng kị à nữa, vung tai một cái, trong Thiên Phũ Chi Quốc, một đám linh phù sát khí bay ra.
Lúc trước hắn ỡ Ma Lạc Uyên đã luyện chế rất nhiều linh phù sát khí, còn nhiều đạo vẫn chưa được khắc linh văn.
Lúc này chi thấy Vũ La run tay lên, khắc một đạo Phượng Nhãn Thần Văn lên một đạo linh phù sát khí, bảy đạo linh phù sát khí nhanh chóng thành hình. Sử dụng Phượng Nhãn Thần Vãn sẽ đem lại tai họa thế nào, hiện tại hắn đã không thể nào lo tới, cố gắng qua được cửa trước mất rồi hãy nói.
Bảy con uế Khí Dâm Long lại gào thét, thân hình khổng lồ của chúng xoắn lấy nhau, phong tỏa toàn bộ sơn cốc, không cho Vũ La bất cứ cơ hội đào tấu nào. Sau đó đầu chúng hơi cúi xuống, cùng nhau bổ tới.
Vũ La đã sớm nahĩ tới chuyện sử dụng đơn độc Phượng Nhãn Thần Văn, sẽ có tác dụng kỳ diệu đối với nguyên hồn. Vạn Quỷ Ác Mạch, uế Khí Dâm Long nói trắng ra là do oan hồn ngưng kết, hẳn là Phượng Nhãn Thần Văn sẽ có tác dụng.
Bảy đạo linh phù sát khí chợt lóe, nhanh chóng khắc lên trán bảy con uế Khí Dâm Long.
Đám uế Khí Dâm Long cuồng bạo dường như vừa trúng phải thuật định thân, đột nhiên naưng trệ. Trong đồng tử đõ ngầu của chúng, phù văn Quang Mang Thái Dươna chợt lóe lên rồi biến mất. Lập tức vô số sợi tơ đen kịt hoàn toàn bao phũ lấy đồng tử màu đỏ sẫm của chúng, giống như một cái kén.
Lập túc thân hình uế Khí Dâm Long không còn chịu khống chế, khoanh tròn lại thành một đống, hóa thành nước đen trở lại, bị bảy đạo linh phù sát khí hấp thu.
Phượng Nhãn Thần Văn cực kỳ hùng mạnh, thế nhưna trong lòng Vũ La không hề hưna phấn. Phượng Nhãn Thần Văn càng hùng mạnh, vậy càng chứna minh lời Ma Tổ không giả. Bộ thần văn này e rằng tương lai sẽ mang tới họa sát thân cho mình.
Hắn vung tay cuốn một cái, thu lấy bảy đạo linh phù sát khí, sau đó khống chế pháp khí thuyền ba lá thoát đi. Vừa bay ra được vài dặm, chợt nahe trên không có tiếng quát lớn:
- Vũ La ỡ nơi này.
Thân hình Loan Xạ nhoáng lên một cái, ngăn trước mật Vũ La, sau đó lại có hai tên tu sĩ khác đuổi tới, đứng phía sau Loan Xạ. Loan Xạ cười lạnh lẽo:
- Vũ La, nơi đây đã là thiên la địa võng, há để cho ngươi chạy thoát sao?
Phía sau Vũ La có rất nhiều tu sĩ nahe thấy tiếng kêu, đang nhanh chóng chạy tới.
Vũ La không có thời gian trì hoãn, không hề dừng lại, vẫn tiếp tục xông về phía Loan Xạ. Loan Xạ đã sớm nhìn ra Vũ La đã là nỏ mạnh hết đà, cười ha hà, vung một thanh Bạch Ngọc
Xích dài mười trượng nện mạnh vào lưng Vũ La.
Hai tên tu sĩ kia cũng đồng thời ra tay. Một chiếc kim ấn. Một chiếc tiểu đinh đánh vào người Vũ La. Vũ La phun ra ba ngụm máu tươi liên tiếp, lảo đảo xông tới trước mặt ba người, nhếch miệng cười khây, tàn nhẫn kêu lên ba chừ giết.
Bách Vạn Nhân Đồ naang trời xuất thế, ngưng tụ lực lượng một đòn cuối cùng cùa Vũ La. Ba đạo hào quang huyết sắc quấn lấy ba tên địch, kéo mạnh một cái. Thiên hạ đệ nhất sát phù không ai địch nối, ba người không kịp kêu lên tiếng nào đã nố tung thành sương máu, nhưng chi nổ được một phần ba đã bị Bách Vạn Nhân Đồ hấp thu ngay tức khắc.
Đám tu sĩ phía sau đuổi tới thấy vũ khí hung tàn như vậy, hoàng sợ vô cùng. Trong lúc nhất thời không ai dám xông lên, khiến cho Vũ La có đủ thời gian chạy thoát.
Vốn Quách Hiều đã có thể tới sớm hơn, nhưns vì y muốn mượn tay Vù La trừ khử Loan Xạ, cố ý kéo dài thời gian, cho nên là nsười cuối cùng chạy tới. Kết quà đé cho Vũ La chạy thoát, y đùng đùng nổi giận, giậm chân thóa mạ:
- Bọn ngốc, vừa rồi chính là hồi quang phán chiếu, tên tiều tử này không thề nào xuất ra công kích như vậy được nữa, còn không mau đuối theo?
Lúc này đám tu sĩ như mới vừa thức tĩnh từ trong mộng, thầm tức tối mình bò lỡ cơ hội, vội vàng đuổi theo.
Vũ La biết minh chạy không được xa, hắn cũng không định chạy xa. Hắn phân biệt phương hướng, sau đó chạy về phía trang viên Chu Thanh Bãng mà tên hoạn quan kia cho
Biết.
Không bao lâu sau, phía trước quả nhiên xuất hiện một trang viên. Lúc này Vũ La cũng không che giấu à nữa, phóng xuất nguyên hồn hùng mạnh của mình đảo qua, quả nhiên phát hiện một tia khí tức quen thuộc.
Hắn cố lấy chút tàn lực sau cùng, khống chế thuyền ba lá vọt tới.
- Rầm...
Thuyền ba lá bay thẳng vào nóc một tòa đại điện, húc vỡ kèo cột, ngói roi xuống ầm ầm. Bốn phía vang lên những tiếng kinh hô thất thanh, Vũ La nshiêng người lăn xuống khỏi thuyền ba lá, đúng lúc nhìn thấy sương mặt vô cùng kinh ngạc của Chu Thanh Băng. Hắn cố sắng nhoẻn cười:
- Đại tẩu...
Lúc này sánh nặng trong lòng hắn đã được dỡ bỏ, lập tức hôn mê.
Mũi Vũ La nsữi thấy mùi thuốc nồng đậm, bất quá không làm cho hắn cảm thấy chán ghét. Mùi vị thuốc này làm cho hắn có cảm giác như hít vào càng nhiều, trong cơ thé mình càng thoải mái.
Vũ La cảm thấy mí mất mình nặng như đeo đá, cố gắng vài lần nhưng vẫn không thể mờ
Mất ra. Ngược lại có cảm giác như lãng phí thể lực, khiến cho hắn ngũ trờ lại một lần nữa.
Lần thứ hai tinh lại, Vũ La cảm thấy thân thể mình đã tốt hon rất nhiều.
Nghe mùi thuốc quen thuộc lúc trước, hắn chậm rãi mờ mất ra.
Đây là một gian phòng phong cách cổ xưa, xung quanh giường Vũ La bày tám cái nồi sất rất lớn, phía dưới nồi sất lửa cháy bừng bừng, nước thuốc trong nồi đang sôi ùng ục, bốc lên hoi nước nahi ngút.
Thì ra mùi thuốc đến từ những cái nồi này.
Cách giường hắn không xa, Chu Thanh Băng đang khoanh chân ngồi trên một chiếc bồ đoàn. Từ trong thất khiếu của nàng toát ra một làn khí trắng nồng đậm, sau đó hội tụ trên đinh đầu nàng, hóa thành hình một con Tam Trảo Chân Long, không naìmg vờn quanh thân thể nàng.
Vũ La vừa tinh giấc, lỗ tai Chu Thanh Băng cũng khẽ động, sau đó mờ bùng mắt.
- Đệ tinh rồi sao?
Chu Thanh Băng đi tới hỏi.
Vũ La nở một nụ cười khổ:
- Lần này làm phiền đại tẩu...
Chu Thanh Băng khẽ bĩu môi:
- Đừng rườm lời nữa. Lần này làm sao vậy, ngay cả Cốc Thưong đệ còn có thể kháng cự, vì sao tỏ ra chật vật như vậy? Rốt cục loại người nào truy sát đệ vậy, bọn chúng đã phong tỏa khắp đế đô.
Vũ La kể lại đại khái sự tình một lượt, sau đó lại nói:
- Vụ nổ kia có lẽ là một loại đạn giống như Lôi Hỏa đạn bí chế của một môn phái nào đó, là do hỏa dược của thế tục tinh luyện mà thành, uy lực lớn hơn xa hòa dược thông thường. Nhung không hiêu vì sao trong Nhạc Cành sơn lại có Vạn Quỷ Ác Mạch, không biết có phải là do bọn chúng mai phục hay không...
Sắc mật Chu Thanh Băng chợt biến:
- Vạn Quỷ Ác Mạch nọ chính là hoàng thất tiền triều nhất tộc. Họ Chu ta khi vừa lập quốc đã giết chết mấy vạn dư nghiệt của tiền triều, sau đó chôn tất cả trong Phúc Cảnh sơn, đổi tên Phúc Cảnh sơn thành Nhạc Cảnh sơn, ý là trấn áp trọn đời. Không thể ngờ rằng cơ mật bậc này cũng có nsười biết được, lợi dụng đối phó đệ.
Suy đoán của hai nsười cũng gần đúng với sự thật.
Trong bọn Quách Hiểu có một tên môn phái ờ gần đế đô, hiểu rõ tất cả bí mật của đế đô như lòng bàn tay.
Vì vậy Loan Xạ mới lợi dụng chuyện này, bày ra độc kế hại Vũ La.
Vụ nổ kia là do lợi khí Phích Lịch Vân Hỏa Châu của Tứ Phương phái Loan Xạ, uy lực lớn gấp mấy lần Lôi Hòa đạn do tu sĩ bình thường luyện chế.
Thứ này chi cần đốt lên là nổ, không cần dùng linh nguyên thôi thúc, dùng ám toán người vô cùng thuận tiện. Bởi vì không có dao động linh nguyên, cho nên mục tiêu khó lòng phát giác. Thường ngày Loan Xạ dự phòng rất nhiều Phích Lịch Vân Hòa Châu, lần này lấy ra tất cà, chọn một tu sĩ sở trường thố độn, chôn sẵn dưới sơn cốc kia.
Loan Xạ bày ra độc kế liên hoàn, y cho rằng dù Vũ La là cao thủ Đại Năng, sau khi bị hàng trăm quả Phích Lịch Vân Hỏa Châu nổ trúng bị thương, cũng sẽ khó lòng ứna phó chín con uế Khí Dâm Long kia. Lại thêm bên mình đông người vây công bên ngoài, hãn là Vũ La chết chắc. Không ngờ tình huống xảy ra naược lại, y phải mất đi tính mạng của minh.
Nhưng khiến cho Vũ La hết sức bất ngờ, hắn không hề gặp bóng dáng một người nào trong bọn Quách Hiểu, Vũ La cảm thấy kinh ngạc vô cùng, cho dù bọn chúng hết sức tự tin về vụ nổ cực mạnh vừa rồi, tối thiểu cũng phải trở lại tìm kiếm thi thể của mình mới phải.
Trong sơn cốc bị nổ tan tác, lộ ra một cái hố khổng lồ ngay điểm nổ, giống như cái miệng thật to của cự ma.
Một cỗ hắc khí từ trong hố bắt đầu phát tán ra xung quanh, vầng dương vốn đang chiếu sáng trên không, không bao lâu đã bị hắc khí tràn ngập. Xung quanh lập tức trở nên mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể nhìn ra dáng người mờ mờ, cho dù có hai mặt trời cũng khó lòng soi thấu.
Vũ La cảm thấy tim mình như chìm xuống, chẳng trách bọn Quách Hiểu chẳng hiện thân. Thì ra vụ nổ khi nãy chỉ là bước đầu, kế tiếp mới là sát chiêu chân chính.
Một luồng chất lỏng nồng đậm đen gì phun lên như suối từ trong hố, chất lỏng này giống như dầu, không dung hợp với hết thảy vật chất trên thế giới này. Chất lỏng màu đen kia phun lên với tốc độ rất nhanh, dần dần lấp đầy hố to, hình thành một hồ nước đen kịt với quy mô không nhỏ.
Bên trong hồ nước vang lên những tiếng rào rào rất lớn, cũng không nhìn rõ được bên dưới có thứ gì đó đang không ngừng quay cuồng, khiến cho mặt hồ như nước đang sôi.
Vũ La hít sâu một hơi, trong lòng vô cùng oán hận. Tên khốn Quách Hiểu này đánh bậy mà trúng, phế đi Bách Vạn Nhân Đồ có chiến lực hùng mạnh nhất của mình.
Bách Vạn Nhân Đồ được xung thiên hạ đệ nhất sát phù, nhưng chỉ có tác dụng đối với sinh linh, nếu là vật chết, nó lấy gì để giết? Đương nhiên uy lực của nó vẫn không giảm, nhưng tác dụng giảm đi rất nhiều.
Nước đen trước mặt Vũ La toát ra một cỗ tử khí kỳ dị, không ngừng quay cuồng, lộ vẻ oan ức tận trời.
- Vạn Quỷ Ác Mạch...
Vũ La lẩm bẩm một câu, Nhờ có được một lúc thở dốc, thương thế của hắn đã đỡ hơn trước khá nhiều, nhưng trong vụ nổ vừa rồi, kinh mạch toàn thân hắn đã chấn thương, có không ít xương đã gãy, Cho dù hiện tại tĩnh dưỡng, cũng mất thời gian mười ngày nửa tháng mới có thể bình phục.
Vạn Quỷ Ác Mạch cần có phần mộ của vạn người chết oan mới có thể hình thành. Lẽ ra ở gần đế đô không nên có một chỗ Vạn Quỷ Ác Mạch như vậy xuất hiện, thế nhưng nó vẫn xuất hiện sờ sờ.
Lực lượng tà dị của Vạn Quỷ Ác Mạch hết sức hùng mạnh, không phải lực lượng chí dương chí cương có thể bài trừ. Thật ra Vũ La không thiếu lực lượng chí dương chí cương, tỷ dụ như Kỳ Lân Tý, tỷ như Thần Điểu Đồng Hoàn, nhưng vấn đề là hai loại lực lượng trên quá yếu so với Bách Vạn Nhân Đồ, đối phó Vạn Quỷ Ác Mạch có tác dụng hay không, Vũ La cũng không nắm chắc.
Kỳ Lân Tý chính là Thiên Mệnh Thần Phù, nếu tạo thành phù trận, uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Đáng tiếc phù trận của Vũ La là do linh phù sát khí tạo thành, cũng không tạo ra nhiều lực sát thương với Vạn Quỷ Ác Mạch.
Lui một bước mà nói, dù là Vũ La có thể ứng phó Vạn Quỷ Ác Mạch này, vẫn còn bọn Quách Hiểu mấy chục tu sĩ đang ở vòng ngoài chực chờ như hổ rình mồi.
Vô số điểm bất lợi như vậy, nếu là người bình thường e rằng lúc này đã hoàn toàn nản lòng, thậm chí không còn can đảm mà phản kháng.
Thế nhưng chiến ý Vũ La vẫn bùng lên mãnh liệt, dường như có một ngọn lửa bừng bừng đang thiêu đốt trong lồng ngực, Hắn ngừa mặt lên trời cười dài một tiếng:
- Ha ha ha, muốn giết ta ư, phóng ngựa qua đây.
Vũ La lim dim mắt, một tia hàn quang chớp động, sắc bén vô cùng.
Đế Quân bất tử, dù là Lâm Tuyệt Phong liên thủ cùng Quỷ Lệ Danh, hai phe Chính Ma hợp lực, bản Đế Quân vẫn sống như thường, chỉ bọn tép riu này cũng muốn giết chết bản Đế Quân ư?
Chợt tiếng gào thê lương từ trong hồ nước vang lên, một đạo hắc quang phóng vút lên cao, lăng không hóa thành một con trăn đen khổng lồ dài trăm trượng, nước trong hồ giảm xuống không ít.
Phần dưới thân trăn vẫn còn nằm trong hồ nước. Càng ngày càng nhiều Vạn Quỷ Ác Mạch tiến vào thân trăn, khiến cho nó dần dần tiến hóa, dưới thân mọc ra bốn cái bướu thịt rất lớn, trên đầu cũng chậm rãi mọc ra hai cái sừng như sừng trâu.
Chợt bốn bướu thịt nổ tung, trong mỗi bướu thò ra một cái chân. Hai sừng trên đầu trăn của đã hoàn toàn trưởng thành, từ trăn đen hóa thành một con Ác Giao.
Sau khi con Ác Giao thứ nhất xuất hiện, ngay sau đó từ trong hố dâng lên liên tiếp mấy con trăn đen như trước. Chúng điên cuồng gào thét, thân hình khổng lồ va chạm vào nhau, đá tảng xung quanh bị va vỡ nát, bùn đất tung bay đầy trời, vô cùng hỗn loạn.
Không bao lâu sau, chín con Ác Giao đã thành hình, lúc này hồ nước đã gần như khô cạn.
Vũ La hờ hững quan sát, chỉ là chín con uế Khí Dâm Long hỏa hậu chưa đủ, chỉ đạt tới cảnh giới Ác Giao.
Chín con Ác Giao cùng nhau ngừa mặt lên trời rống giận, đôi mắt chúng vốn nhắm chặt lúc này đột ngột bừng mở, Mười tám đồng tử đỏ ngầu nhìn Vũ La trừng trừng, chỉ trong thoáng chốc đã cùng nhau hung hăng xông tới.
Quanh thân Vũ La bắt đầu xuất hiện lửa cháy bừng bừng. Trong cơn nguy cấp, tiềm năng của hắn đã tiến thêm một bước, bên trong Kỳ Lân Tý, thần hỏa thượng cổ chất chứa trong đó không ngừng phun ra, càng cháy càng mạnh, rất nhanh đã hòa tan nham thạch dưới chân Vũ La thành dung nham nóng chảy. Thần hỏa bùng cháy vô cùng mạnh mẽ, lấy Vũ La làm trung tâm hình thành một con rồng lửa bay lên không.
Chín con uế Khí Dâm Long gào thét xông lên, không chút lưu tình va chạm với rồng lửa của Vũ La.
Ầm... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, nước đen rơi xuống rào rào như mưa, uế Khí Dâm Long đau đớn thét lên điên cuồng, ngọn núi xung quanh bị chấn động run lên bần bật.
Rồng lửa của Vũ La hoàn toàn tan tác, ngọn lửa màu đỏ sẫm bay đầy trời, cùng rơi xuống với nước đen vô tận.
Chín con uế Khí Dâm Long bị thương không nhẹ, nhưng chia đều ra cho chín con, tính ra mỗi con cũng không nặng lắm.
Vũ La có thể cảm giác rõ ràng, Kỳ Lân Tý gào lên đau đớn, trở nên yếu đi. Tuy rằng huyết mạch của nó cao quý thật, nhưng dù sao cũng chỉ là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù bát phẩm.
Nếu có thượng cổ Thần Thú Kỳ Lân ở đây, cho dù chín con uế Khí Dâm Long kia đạt tới cảnh giới Chân Long, nó cũng có thể chiến thắng dễ dàng.
Đáng tiếc bên trong Kỳ Lân Tý chỉ lưu lại một đạo huyết mạch của Thần Thú Kỳ Lân, uy lực giảm đi rất nhiều.
Vũ La bị đẩy lui về phía sau vài trăm trượng, lưng hắn va mạnh vào vách núi, in rõ hình người trên đó.
Hắn cảm thấy cổ họng hơi ngọt, khí huyết sục sôi, Vũ La cố gắng nuốt ngụm nghịch huyết xuống, vung tay lên, thần kiếm Thiên Tinh xuất hiện.
Vũ La không ngừng rót linh nguyên vào, hào quang trên thần kiếm Thiên Tinh ngày càng mãnh liệt, bàn tay Vũ La dần dần bốc khói trắng. Vận dụng thần kiếm Thiên Tinh là gánh nặng rất lớn đối với hắn, huống chi lúc này hắn đã là nỏ mạnh hết đà, cơ hồ chịu đựng không được bao lâu.
Không đợi chín con uế Khí Dâm Long xông tới, Vũ La vận một ngụm linh nguyên, thần kiếm chỉ lên không, bước ra một bước vượt qua khoảng cách trăm trượng, vung kiếm chém xuống.
Rào... Một con uế Khí Dâm Long không tránh kịp, lưng bị thượng cổ thần kiếm chém trúng, đứt làm hai đoạn, Trong lúc nhất thời nó chưa chết ngay tức khắc, hai đoạn thân thể vẫn gào thét quay cuồng, quét ngang mặt đất, đá tảng vỡ vụn, đất cát tung bay, ngổn ngang hỗn loạn.
Lòng tin của Vũ La lập tức tăng lên, tuy rằng tay hắn hiện đang cảm thấy nặng ngàn cân, nâng lên cũng rất khó khăn, nhưng vẫn ra sức chém xuống kiếm thứ hai.
Lại thêm một con uế Khí Dâm Long bị chém làm hai đoạn, bảy con còn lại cũng đã đồng thời xông tới.
Vũ La quát lên điên cuồng, cố gắng lấy hết sức lực của mình xuất ra một kiếm đẩy lui bảy con uế Khí Dâm Long, Hắn thầm thở dài một tiếng, rốt cục mình cũng phải vận dụng tới lực lượng này.
Hiện tại Vũ La đã đạt tới cực hạn. Nếu muốn xuất ra bảy kiếm nữa là không có khả năng, huống chi bên ngoài còn có bọn Quách Hiểu đang làm ngư ông đắc lợi.
Vũ La cười lạnh một tiếng, không còn kiêng kị à nữa, vung tai một cái, trong Thiên Phũ Chi Quốc, một đám linh phù sát khí bay ra.
Lúc trước hắn ỡ Ma Lạc Uyên đã luyện chế rất nhiều linh phù sát khí, còn nhiều đạo vẫn chưa được khắc linh văn.
Lúc này chi thấy Vũ La run tay lên, khắc một đạo Phượng Nhãn Thần Văn lên một đạo linh phù sát khí, bảy đạo linh phù sát khí nhanh chóng thành hình. Sử dụng Phượng Nhãn Thần Vãn sẽ đem lại tai họa thế nào, hiện tại hắn đã không thể nào lo tới, cố gắng qua được cửa trước mất rồi hãy nói.
Bảy con uế Khí Dâm Long lại gào thét, thân hình khổng lồ của chúng xoắn lấy nhau, phong tỏa toàn bộ sơn cốc, không cho Vũ La bất cứ cơ hội đào tấu nào. Sau đó đầu chúng hơi cúi xuống, cùng nhau bổ tới.
Vũ La đã sớm nahĩ tới chuyện sử dụng đơn độc Phượng Nhãn Thần Văn, sẽ có tác dụng kỳ diệu đối với nguyên hồn. Vạn Quỷ Ác Mạch, uế Khí Dâm Long nói trắng ra là do oan hồn ngưng kết, hẳn là Phượng Nhãn Thần Văn sẽ có tác dụng.
Bảy đạo linh phù sát khí chợt lóe, nhanh chóng khắc lên trán bảy con uế Khí Dâm Long.
Đám uế Khí Dâm Long cuồng bạo dường như vừa trúng phải thuật định thân, đột nhiên naưng trệ. Trong đồng tử đõ ngầu của chúng, phù văn Quang Mang Thái Dươna chợt lóe lên rồi biến mất. Lập tức vô số sợi tơ đen kịt hoàn toàn bao phũ lấy đồng tử màu đỏ sẫm của chúng, giống như một cái kén.
Lập túc thân hình uế Khí Dâm Long không còn chịu khống chế, khoanh tròn lại thành một đống, hóa thành nước đen trở lại, bị bảy đạo linh phù sát khí hấp thu.
Phượng Nhãn Thần Văn cực kỳ hùng mạnh, thế nhưna trong lòng Vũ La không hề hưna phấn. Phượng Nhãn Thần Văn càng hùng mạnh, vậy càng chứna minh lời Ma Tổ không giả. Bộ thần văn này e rằng tương lai sẽ mang tới họa sát thân cho mình.
Hắn vung tay cuốn một cái, thu lấy bảy đạo linh phù sát khí, sau đó khống chế pháp khí thuyền ba lá thoát đi. Vừa bay ra được vài dặm, chợt nahe trên không có tiếng quát lớn:
- Vũ La ỡ nơi này.
Thân hình Loan Xạ nhoáng lên một cái, ngăn trước mật Vũ La, sau đó lại có hai tên tu sĩ khác đuổi tới, đứng phía sau Loan Xạ. Loan Xạ cười lạnh lẽo:
- Vũ La, nơi đây đã là thiên la địa võng, há để cho ngươi chạy thoát sao?
Phía sau Vũ La có rất nhiều tu sĩ nahe thấy tiếng kêu, đang nhanh chóng chạy tới.
Vũ La không có thời gian trì hoãn, không hề dừng lại, vẫn tiếp tục xông về phía Loan Xạ. Loan Xạ đã sớm nhìn ra Vũ La đã là nỏ mạnh hết đà, cười ha hà, vung một thanh Bạch Ngọc
Xích dài mười trượng nện mạnh vào lưng Vũ La.
Hai tên tu sĩ kia cũng đồng thời ra tay. Một chiếc kim ấn. Một chiếc tiểu đinh đánh vào người Vũ La. Vũ La phun ra ba ngụm máu tươi liên tiếp, lảo đảo xông tới trước mặt ba người, nhếch miệng cười khây, tàn nhẫn kêu lên ba chừ giết.
Bách Vạn Nhân Đồ naang trời xuất thế, ngưng tụ lực lượng một đòn cuối cùng cùa Vũ La. Ba đạo hào quang huyết sắc quấn lấy ba tên địch, kéo mạnh một cái. Thiên hạ đệ nhất sát phù không ai địch nối, ba người không kịp kêu lên tiếng nào đã nố tung thành sương máu, nhưng chi nổ được một phần ba đã bị Bách Vạn Nhân Đồ hấp thu ngay tức khắc.
Đám tu sĩ phía sau đuổi tới thấy vũ khí hung tàn như vậy, hoàng sợ vô cùng. Trong lúc nhất thời không ai dám xông lên, khiến cho Vũ La có đủ thời gian chạy thoát.
Vốn Quách Hiều đã có thể tới sớm hơn, nhưns vì y muốn mượn tay Vù La trừ khử Loan Xạ, cố ý kéo dài thời gian, cho nên là nsười cuối cùng chạy tới. Kết quà đé cho Vũ La chạy thoát, y đùng đùng nổi giận, giậm chân thóa mạ:
- Bọn ngốc, vừa rồi chính là hồi quang phán chiếu, tên tiều tử này không thề nào xuất ra công kích như vậy được nữa, còn không mau đuối theo?
Lúc này đám tu sĩ như mới vừa thức tĩnh từ trong mộng, thầm tức tối mình bò lỡ cơ hội, vội vàng đuổi theo.
Vũ La biết minh chạy không được xa, hắn cũng không định chạy xa. Hắn phân biệt phương hướng, sau đó chạy về phía trang viên Chu Thanh Bãng mà tên hoạn quan kia cho
Biết.
Không bao lâu sau, phía trước quả nhiên xuất hiện một trang viên. Lúc này Vũ La cũng không che giấu à nữa, phóng xuất nguyên hồn hùng mạnh của mình đảo qua, quả nhiên phát hiện một tia khí tức quen thuộc.
Hắn cố lấy chút tàn lực sau cùng, khống chế thuyền ba lá vọt tới.
- Rầm...
Thuyền ba lá bay thẳng vào nóc một tòa đại điện, húc vỡ kèo cột, ngói roi xuống ầm ầm. Bốn phía vang lên những tiếng kinh hô thất thanh, Vũ La nshiêng người lăn xuống khỏi thuyền ba lá, đúng lúc nhìn thấy sương mặt vô cùng kinh ngạc của Chu Thanh Băng. Hắn cố sắng nhoẻn cười:
- Đại tẩu...
Lúc này sánh nặng trong lòng hắn đã được dỡ bỏ, lập tức hôn mê.
Mũi Vũ La nsữi thấy mùi thuốc nồng đậm, bất quá không làm cho hắn cảm thấy chán ghét. Mùi vị thuốc này làm cho hắn có cảm giác như hít vào càng nhiều, trong cơ thé mình càng thoải mái.
Vũ La cảm thấy mí mất mình nặng như đeo đá, cố gắng vài lần nhưng vẫn không thể mờ
Mất ra. Ngược lại có cảm giác như lãng phí thể lực, khiến cho hắn ngũ trờ lại một lần nữa.
Lần thứ hai tinh lại, Vũ La cảm thấy thân thể mình đã tốt hon rất nhiều.
Nghe mùi thuốc quen thuộc lúc trước, hắn chậm rãi mờ mất ra.
Đây là một gian phòng phong cách cổ xưa, xung quanh giường Vũ La bày tám cái nồi sất rất lớn, phía dưới nồi sất lửa cháy bừng bừng, nước thuốc trong nồi đang sôi ùng ục, bốc lên hoi nước nahi ngút.
Thì ra mùi thuốc đến từ những cái nồi này.
Cách giường hắn không xa, Chu Thanh Băng đang khoanh chân ngồi trên một chiếc bồ đoàn. Từ trong thất khiếu của nàng toát ra một làn khí trắng nồng đậm, sau đó hội tụ trên đinh đầu nàng, hóa thành hình một con Tam Trảo Chân Long, không naìmg vờn quanh thân thể nàng.
Vũ La vừa tinh giấc, lỗ tai Chu Thanh Băng cũng khẽ động, sau đó mờ bùng mắt.
- Đệ tinh rồi sao?
Chu Thanh Băng đi tới hỏi.
Vũ La nở một nụ cười khổ:
- Lần này làm phiền đại tẩu...
Chu Thanh Băng khẽ bĩu môi:
- Đừng rườm lời nữa. Lần này làm sao vậy, ngay cả Cốc Thưong đệ còn có thể kháng cự, vì sao tỏ ra chật vật như vậy? Rốt cục loại người nào truy sát đệ vậy, bọn chúng đã phong tỏa khắp đế đô.
Vũ La kể lại đại khái sự tình một lượt, sau đó lại nói:
- Vụ nổ kia có lẽ là một loại đạn giống như Lôi Hỏa đạn bí chế của một môn phái nào đó, là do hỏa dược của thế tục tinh luyện mà thành, uy lực lớn hơn xa hòa dược thông thường. Nhung không hiêu vì sao trong Nhạc Cành sơn lại có Vạn Quỷ Ác Mạch, không biết có phải là do bọn chúng mai phục hay không...
Sắc mật Chu Thanh Băng chợt biến:
- Vạn Quỷ Ác Mạch nọ chính là hoàng thất tiền triều nhất tộc. Họ Chu ta khi vừa lập quốc đã giết chết mấy vạn dư nghiệt của tiền triều, sau đó chôn tất cả trong Phúc Cảnh sơn, đổi tên Phúc Cảnh sơn thành Nhạc Cảnh sơn, ý là trấn áp trọn đời. Không thể ngờ rằng cơ mật bậc này cũng có nsười biết được, lợi dụng đối phó đệ.
Suy đoán của hai nsười cũng gần đúng với sự thật.
Trong bọn Quách Hiểu có một tên môn phái ờ gần đế đô, hiểu rõ tất cả bí mật của đế đô như lòng bàn tay.
Vì vậy Loan Xạ mới lợi dụng chuyện này, bày ra độc kế hại Vũ La.
Vụ nổ kia là do lợi khí Phích Lịch Vân Hỏa Châu của Tứ Phương phái Loan Xạ, uy lực lớn gấp mấy lần Lôi Hòa đạn do tu sĩ bình thường luyện chế.
Thứ này chi cần đốt lên là nổ, không cần dùng linh nguyên thôi thúc, dùng ám toán người vô cùng thuận tiện. Bởi vì không có dao động linh nguyên, cho nên mục tiêu khó lòng phát giác. Thường ngày Loan Xạ dự phòng rất nhiều Phích Lịch Vân Hòa Châu, lần này lấy ra tất cà, chọn một tu sĩ sở trường thố độn, chôn sẵn dưới sơn cốc kia.
Loan Xạ bày ra độc kế liên hoàn, y cho rằng dù Vũ La là cao thủ Đại Năng, sau khi bị hàng trăm quả Phích Lịch Vân Hỏa Châu nổ trúng bị thương, cũng sẽ khó lòng ứna phó chín con uế Khí Dâm Long kia. Lại thêm bên mình đông người vây công bên ngoài, hãn là Vũ La chết chắc. Không ngờ tình huống xảy ra naược lại, y phải mất đi tính mạng của minh.