Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-105
Chương 105
Bạch Lục Kỳ cầm tấm thẻ ra vào khu vực Hoàng Kim Vịnh Thần trong tay, ánh mắt trở nên sâu xa trong đầu thầm nghĩ “Trời cũng đang giúp mình đây mà, mình nhất định phải gặp mặt con nhỏ dám chen chân vào cuộc đời Lăng Hạo làm hỏng mọi kế hoạch của mình”.
Nhờ có tấm thẻ ra vào của Tề Cẩm Giang mà Bạch Lục Kỳ có thể dễ dàng đi vào khu vực Hoàng Kim Vịnh Thần dành cho giới siêu giàu định cư, từ sáng sớm cô đã chạy đến Hoàng Kim Uyển Cảnh náo loạn rồi.
Quản gia Đinh ngăn cản mãi mà Bạch Lục Kỳ cứ một mực xông vào bên trong nên cả đám người giằng co hồi lâu tại cổng Hoàng Kim Uyển Cảnh.
Bạch Lục Kỳ cau mày tỏ thái độ cáu gắt: “Mấy người có biết tôi là ai không vậy hả? Tôi là Bạch Lục Kỳ nhị tiểu thư của Bạch gia danh giá nhất thành phố Vịnh Xuyên này đó còn là chị họ của Lăng Hạo đó mau cho tôi vào trong đi”.
Quản gia Đinh khổ sở lên tiếng giải thích: “Bạch tiểu thư tôi đương nhiên biết cô là ai có địa vị như thế nào ở thành phố Vịnh Xuyên này nhưng mà thiếu gia đã dặn bất cứ ai cũng không được phép ra vào Hoàng Kim Uyển Cảnh mà chưa thông qua cậu ấy mong cô thông cảm cho chúng tôi, xin cô chờ thiếu gia công tác trở về rồi hẳn quay lại được không ạ?”.
Nghe thông tin Tề Lăng Hạo đã đi công tác thì Bạch Lục Kỳ càng mừng rỡ hơn nếu không có em trai họ ở nhà thì cô sẽ nhân cơ hội này đuổi cô gái mà anh chọn ra khỏi đây rồi sẽ giới thiệu Doãn Ngạn Nhi cho Tề Lăng Hạo khi anh trở về.
Bạch Lục Kỳ tỏ thái độ khó chịu: “Quản gia Đinh ông vốn là người của Bạch gia vậy mà vẫn nghi ngờ thân phận của tôi sao hả?”.
Quản gia Đinh liền lắc đầu lên tiếng giải thích: “Bạch tiểu thư đừng nói như vậy tội cho tôi, tôi cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh của thiếu gia thôi mong cô hiểu cho phận làm kẻ hầu người hạ không có quyền quyết định như tôi đi mà”.
“Quản gia Đinh à, ông cứ cho tôi vào đi mọi trách nhiệm tôi xin chịu hết cho” Bạch Lục Kỳ chuyển sang năn nỉ.
Quản gia Đinh vẫn đứng chắn trước cửa: “Tôi không thể làm trái lệnh của thiếu gia được đâu ạ”.
Bạch Lục Kỳ lại hất mặt lên tỏ thái độ kiêu căng: “Hôm nay tôi nhất định phải gặp cho bằng được con hồ ly dám câu dẫn Lăng Hạo em họ của tôi mới được”.
Quản gia Đinh nhíu mày: “Bạch tiểu thư cô vừa nói hồ ly nào chứ?”.
Nhắc tới là thấy tức trong lòng Bạch Lục Kỳ liền bộc phát tại chỗ: “Chính là con nhỏ tên cái gì Vũ đó…cô ta nghĩ mình là ai mà dám câu dẫn Lăng Hạo em họ tôi chứ, người mà Bạch Lục Kỳ này chấm làm em dâu chỉ có thể là đại minh tinh Doãn Ngạn Nhi mà thôi cô ta từ đâu chui ra phá hoại hết dự tính của tôi, hôm nay tôi phải gặp cô tính sổ mới được”.
Quản gia Đình lúc này đã hiểu dụng ý của Tề Lăng Hạo dặn ông tuyệt đối không cho bất cứ ai được bước chân vào Hoàng Kim Uyển Cảnh trước khi anh đi công tác trở về là đúng rồi.
Lần trước thì là Tề phu nhân và Mạc Hy Nhi đến đây để ép Kiều Uyển Vũ phải để Tề Lăng Hạo cưới thêm Mạc Hy Nhi làm vợ hai còn lần này là Bạch Lục Kỳ chạy tới để tính sổ trong khi chẳng ai nợ cô ta cái gì hết.
Bạch Lục Kỳ tỏ vẻ mất kiên nhẫn liền giẫy nãy: “Quản gia Đinh ông mau cho tôi vào trong gặp con nhỏ đó đi, hay là cô ta dung mạo xấu xí chỉ biết dùng thủ đoạn để chiếm lấy Lăng Hạo nên không dám ra gặp mặt tôi hả?”.
Kiều Uyển Vũ ra garage lấy xe chuẩn bị đến công ty thì nghe ồn ào nên quyết định ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra, cô lên tiếng hỏi quản gia Đinh: “Có chuyện gì mà ồn ào vậy quản gia Đinh?”.
Bạch Lục Kỳ đưa mắt nhìn cô gái vừa lên tiếng hỏi chuyện quản gia Đinh rồi đứng hình mất năm giây vì nhan sắc xinh đẹp, khuynh thành diễm lệ của cô, giọng nói thì ngọt ngào dễ nghe khiến người ta dễ cảm mến.
“Cô gái này là ai mà còn đẹp hơn cả Doãn Ngạn Nhi đại tỷ vậy nè” Bạch Lục Kỳ thầm nghĩ trong đầu, ánh mắt cô vẫn cứ rơi trên người của Kiều Uyển Vũ như bị trúng phải thuật thôi miên vậy.
Quản gia Đinh quay sang cúi đầu đáp: “Dạ thưa thiếu phu nhân, Bạch tiểu thư cứ đòi vào trong nhưng hôm nay thiếu gia không có ở nhà, trước khi đi công tác thiếu gia đã dặn dò tôi là không được phép cho bất cứ ai bước chân vào Hoàng Kim Uyển Cảnh trước khi cậu ấy trở về, tôi cũng đã lớn tuổi rồi nếu làm trái lệnh của thiếu gia chắc chắn cậu ấy sẽ tức giận, nếu cậu ấy đuổi tôi đi thì tôi biết đi đâu được chứ nên tôi không dám cho Bạch tiểu thư vào trong ạ”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi lên tiếng đáp: “Ông vào trong làm việc của mình trước đi”.
Quản gia Đinh tỏ vẻ e ngại: “Nhưng mà…”.
Kiều Uyển Vũ cho quản gia Đinh một ánh mắt trấn an: “Không sao đâu tôi sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này trước Lăng Hạo không để liên lụy đến ông đâu”.
“Dạ được ạ”.
Quản gia Đinh đâu có phải sợ bị liên lụy mà ông thừa biết rằng vị Bạch tiểu thư này tính khí ngang ngạnh trời thần đất lở như thế nào, nếu cô ta mà làm tổn thương đến Kiều Uyển Vũ thì mối quan hệ giữa Tề Lăng Hạo và Bạch gia chắc chắn sẽ trở nên căng thẳng.
Bạch Lục Kỳ cầm tấm thẻ ra vào khu vực Hoàng Kim Vịnh Thần trong tay, ánh mắt trở nên sâu xa trong đầu thầm nghĩ “Trời cũng đang giúp mình đây mà, mình nhất định phải gặp mặt con nhỏ dám chen chân vào cuộc đời Lăng Hạo làm hỏng mọi kế hoạch của mình”.
Nhờ có tấm thẻ ra vào của Tề Cẩm Giang mà Bạch Lục Kỳ có thể dễ dàng đi vào khu vực Hoàng Kim Vịnh Thần dành cho giới siêu giàu định cư, từ sáng sớm cô đã chạy đến Hoàng Kim Uyển Cảnh náo loạn rồi.
Quản gia Đinh ngăn cản mãi mà Bạch Lục Kỳ cứ một mực xông vào bên trong nên cả đám người giằng co hồi lâu tại cổng Hoàng Kim Uyển Cảnh.
Bạch Lục Kỳ cau mày tỏ thái độ cáu gắt: “Mấy người có biết tôi là ai không vậy hả? Tôi là Bạch Lục Kỳ nhị tiểu thư của Bạch gia danh giá nhất thành phố Vịnh Xuyên này đó còn là chị họ của Lăng Hạo đó mau cho tôi vào trong đi”.
Quản gia Đinh khổ sở lên tiếng giải thích: “Bạch tiểu thư tôi đương nhiên biết cô là ai có địa vị như thế nào ở thành phố Vịnh Xuyên này nhưng mà thiếu gia đã dặn bất cứ ai cũng không được phép ra vào Hoàng Kim Uyển Cảnh mà chưa thông qua cậu ấy mong cô thông cảm cho chúng tôi, xin cô chờ thiếu gia công tác trở về rồi hẳn quay lại được không ạ?”.
Nghe thông tin Tề Lăng Hạo đã đi công tác thì Bạch Lục Kỳ càng mừng rỡ hơn nếu không có em trai họ ở nhà thì cô sẽ nhân cơ hội này đuổi cô gái mà anh chọn ra khỏi đây rồi sẽ giới thiệu Doãn Ngạn Nhi cho Tề Lăng Hạo khi anh trở về.
Bạch Lục Kỳ tỏ thái độ khó chịu: “Quản gia Đinh ông vốn là người của Bạch gia vậy mà vẫn nghi ngờ thân phận của tôi sao hả?”.
Quản gia Đinh liền lắc đầu lên tiếng giải thích: “Bạch tiểu thư đừng nói như vậy tội cho tôi, tôi cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh của thiếu gia thôi mong cô hiểu cho phận làm kẻ hầu người hạ không có quyền quyết định như tôi đi mà”.
“Quản gia Đinh à, ông cứ cho tôi vào đi mọi trách nhiệm tôi xin chịu hết cho” Bạch Lục Kỳ chuyển sang năn nỉ.
Quản gia Đinh vẫn đứng chắn trước cửa: “Tôi không thể làm trái lệnh của thiếu gia được đâu ạ”.
Bạch Lục Kỳ lại hất mặt lên tỏ thái độ kiêu căng: “Hôm nay tôi nhất định phải gặp cho bằng được con hồ ly dám câu dẫn Lăng Hạo em họ của tôi mới được”.
Quản gia Đinh nhíu mày: “Bạch tiểu thư cô vừa nói hồ ly nào chứ?”.
Nhắc tới là thấy tức trong lòng Bạch Lục Kỳ liền bộc phát tại chỗ: “Chính là con nhỏ tên cái gì Vũ đó…cô ta nghĩ mình là ai mà dám câu dẫn Lăng Hạo em họ tôi chứ, người mà Bạch Lục Kỳ này chấm làm em dâu chỉ có thể là đại minh tinh Doãn Ngạn Nhi mà thôi cô ta từ đâu chui ra phá hoại hết dự tính của tôi, hôm nay tôi phải gặp cô tính sổ mới được”.
Quản gia Đình lúc này đã hiểu dụng ý của Tề Lăng Hạo dặn ông tuyệt đối không cho bất cứ ai được bước chân vào Hoàng Kim Uyển Cảnh trước khi anh đi công tác trở về là đúng rồi.
Lần trước thì là Tề phu nhân và Mạc Hy Nhi đến đây để ép Kiều Uyển Vũ phải để Tề Lăng Hạo cưới thêm Mạc Hy Nhi làm vợ hai còn lần này là Bạch Lục Kỳ chạy tới để tính sổ trong khi chẳng ai nợ cô ta cái gì hết.
Bạch Lục Kỳ tỏ vẻ mất kiên nhẫn liền giẫy nãy: “Quản gia Đinh ông mau cho tôi vào trong gặp con nhỏ đó đi, hay là cô ta dung mạo xấu xí chỉ biết dùng thủ đoạn để chiếm lấy Lăng Hạo nên không dám ra gặp mặt tôi hả?”.
Kiều Uyển Vũ ra garage lấy xe chuẩn bị đến công ty thì nghe ồn ào nên quyết định ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra, cô lên tiếng hỏi quản gia Đinh: “Có chuyện gì mà ồn ào vậy quản gia Đinh?”.
Bạch Lục Kỳ đưa mắt nhìn cô gái vừa lên tiếng hỏi chuyện quản gia Đinh rồi đứng hình mất năm giây vì nhan sắc xinh đẹp, khuynh thành diễm lệ của cô, giọng nói thì ngọt ngào dễ nghe khiến người ta dễ cảm mến.
“Cô gái này là ai mà còn đẹp hơn cả Doãn Ngạn Nhi đại tỷ vậy nè” Bạch Lục Kỳ thầm nghĩ trong đầu, ánh mắt cô vẫn cứ rơi trên người của Kiều Uyển Vũ như bị trúng phải thuật thôi miên vậy.
Quản gia Đinh quay sang cúi đầu đáp: “Dạ thưa thiếu phu nhân, Bạch tiểu thư cứ đòi vào trong nhưng hôm nay thiếu gia không có ở nhà, trước khi đi công tác thiếu gia đã dặn dò tôi là không được phép cho bất cứ ai bước chân vào Hoàng Kim Uyển Cảnh trước khi cậu ấy trở về, tôi cũng đã lớn tuổi rồi nếu làm trái lệnh của thiếu gia chắc chắn cậu ấy sẽ tức giận, nếu cậu ấy đuổi tôi đi thì tôi biết đi đâu được chứ nên tôi không dám cho Bạch tiểu thư vào trong ạ”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi lên tiếng đáp: “Ông vào trong làm việc của mình trước đi”.
Quản gia Đinh tỏ vẻ e ngại: “Nhưng mà…”.
Kiều Uyển Vũ cho quản gia Đinh một ánh mắt trấn an: “Không sao đâu tôi sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này trước Lăng Hạo không để liên lụy đến ông đâu”.
“Dạ được ạ”.
Quản gia Đinh đâu có phải sợ bị liên lụy mà ông thừa biết rằng vị Bạch tiểu thư này tính khí ngang ngạnh trời thần đất lở như thế nào, nếu cô ta mà làm tổn thương đến Kiều Uyển Vũ thì mối quan hệ giữa Tề Lăng Hạo và Bạch gia chắc chắn sẽ trở nên căng thẳng.