Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-297
Chương 297: Trở thành chỗ dựa của nhau
“Anh đã làm tổng giám nghệ sĩ tại Đại Hoa bao nhiều năm nay, chuyện này vẫn nằm trong tầm kiểm soát, em hãy tin anh."
Thượng Quan Lệ ngẩng đầu lên, hai mắt ngấn lê.
Trái tim của Thụy Khắc đau như kim châm, anh dịu dàng gật đầu: “Mọi chuyện sẽ nhanh chóng được giải quyết.
"Thật sao?”
“Tất nhiên, chỉ có điều là anh sẽ không làm chức tổng giám nghệ sĩ này nữa.” Thụy Khắc nắm lấy tay cô và ngồi xuống bên giường, đau lòng xoa vai giúp cô.
Từ sau khi biết được tin, Thượng Quan Lệ luôn trong trạng thái suy sụp, tiêu hao rất nhiều thể lực.
“Nhưng...
“Chủ tịch Giang đã ra lệnh mới nhất, điều động anh vào hậu đài phụ trách đào tạo nhân viên quan hệ công chúng và lập kế hoạch cho ngôi sao, bây giờ anh đã là phó tổng của Đại Hoa rồi.”
Thượng Quan Lệ không ngờ chuyện sẽ phát triển như thế này, không kìm được vui mừng cho Thụy Khắc: “Thật sao?”
“Anh có gạt em bao giờ chưa?” Thụy Khắc thở dài sở mặt cô, cẩn thận lau đi những giọt nước mắt đó: “Cho nên, đại tiểu thư à, em đừng có khóc nữa."
Thượng Quan Lệ vội gật đầu: “Được, em không khóc nữa!"
“Bây giờ chúng ta đổi khách sạn, qua đó nghỉ ngơi một lát, để Nhan Ôn cũng yên tâm làm việc, sau đó chúng ta bay chuyến đầu tiên sáng mai về nước.”
Thụy Khắc ngồi xuống đất, mang giày giúp cô: “Nhưng chúng ta không thể tách rời nữa, em hiểu không? Cả đời này, anh không thể để em đi nữa.”
Thượng Quan Lệ nhoẻn miệng cười: “Cho dù anh cho em đi, em cũng sẽ không rời khỏi anh.”
Khóe mắt Thụy Khắc cũng hơi ướt: "Lệ Lệ, em là người phụ nữ dũng cảm nhất mà anh từng gặp, bất kể trải qua những gì, em đều có thể dũng cảm đối mặt. Lần này cũng như thế, vả lại còn có anh bên cạnh em."
Thượng Quan Lệ gật đầu nghiêm túc, để tay vào trong lòng bàn tay Thụy Khắc.
Cô tin mọi thứ sẽ trời quang mây tạnh!
Chẳng phải Nhan Ôn cũng từng bước đi lên như vậy sao?
Sau khi Nhan Ôn làm thủ tục xong, biết được kế hoạch của họ liền gọi cho Giang Tùy An, nhưng cô vẫn chưa lên tiếng thì bên đó đã có phản hồi: “Anh đã đặt vé máy bay cho em rồi, sáng ngày mai em cùng về nước với Thụy Khắc, anh cũng đã bàn bạc với bên Shellyneo rồi."
"Tùy An!"
Anh hiểu tính cách của cô, bất kể là vì chị Hà, Tiêu Cảnh Hàng hay là Thượng Quan Lệ, chỉ cần là bạn bè bên cạnh cô, cô chắc chắn sẽ vì bảo vệ họ mà dũng cảm quên mình.
Vì vậy Giang Tùy An đã sắp xếp hết mọi thứ, vì anh biết Nhan Ôn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
“Em không muốn nhìn thấy năm chữ "phòng công tác Vĩnh Tín này nữa."
“Ừm, ngày mai anh sẽ đến sân bay đón các em,
đến lúc đó sẽ sắp xếp cụ thể."
“Được, ngày mai gặp.” Lúc này, tất nhiên phải đoàn kết với nhau.
Cuối cùng, ba người cùng bay về nước, Nhan Ôn phải ngồi bên cạnh Thượng Quan lệ, làm chỗ dựa vững chắc nhất của cô.
“Trước mắt chuyến bay của ngôi sao điện ảnh nổi tiếng Thượng Quan Lệ và tổng giám nghệ sĩ Thụy Khắc đã đến sân bay quốc tế. Theo chúng tôi biết, gần đây Thượng Quan Lệ có lịch trình quay quảng cáo ở nước ngoài, công việc vô cùng bận rộn, lần này về nước chắc hẳn vì sự việc hôn nhau say đắm tại bãi đậu xe, họ chọn cách cùng nhau về nước, có phải có nghĩa là họ đã quyết định công khai mối tình không?”
“Bên Đại Hoa vẫn chưa đưa ra phản hồi rõ ràng! Bây giờ phóng viên đã đợi sẵn trong đại sảnh sân bay, chờ đợi tin nóng đầu tay."
Sau khi Nhan Ôn xuống máy bay, cô không đi chung với Thụy Khắc và Thượng Quan Lệ mà rời khỏi từ lối đi thông thường ở bên cạnh trước, sự chú ý của đám phóng viên đang tập trung ở họ, không ai để ý đến Nhan Ôn cũng về nước.
Cô bước lên xe đang đậu bên ngoài của Giang Tùy An, trực tiếp rời đi từ đường bay.
Sau đó xem tin tức mới nhất trong sân bay trên tivi xe hơi.
Cảnh tượng này, cô cũng từng trải qua.
Khoảng hơn mười phút trôi qua, Thụy Khắc hộ tổng Thượng Quan Lệ bước ra khỏi nhà ga sân bay, nhưng đảm phóng viên đã phát hiện họ và tất cả đều ùa tới bao vây lại.
Thượng Quan Lệ được Thụy Khắc bảo vệ chặt chẽ, cho dù trong tình trạng chen lấn như thế, Thụy Khắc cũng không buông tay cô ra.
Đảm phóng viên chụp hình hai người họ lĩa lịa, đưa micro về phía họ.
“Hai người ở bên nhau từ khi nào vậy?”
"Là tổng giám nghệ sĩ của Đại Hoa, anh từng xử lý quan hệ công chúng rất nhiều tình huống như thế, sự xuất hiện ngày hôm nay có phải cũng là một vở kịch hay không?”
“Thượng Quan Lệ vừa trải qua một cuộc tình đầy thương tích không mấy vui vẻ, anh hoàn toàn không ngại sao?”
Câu hỏi của đảm phóng viên ngày càng quá đáng, không ngừng vây quanh hỏi về vết thương lòng của Thượng Quan Lệ.
“Thượng Quan Lệ, bây giờ cô còn liên lạc với bạn trai cũ nữa không?”
“Tại sao hai người lại ở bên nhau vậy? Là vở kịch công ty sắp xếp hay là mỗi người có nhu cầu riêng?”
“Bây giờ cộng đồng mạng đều đang chửi Thượng Quan Lệ là người đàn bà lắng lợ, anh Thụy Khắc có cách nhìn gì về suy nghĩ này?”
Nghe những lời này, Thụy Khắc dừng chân lại, cầm lấy một trong những micro đó, ánh mắt vô cùng sắc: “Mời các người xin lỗi vì những gì các người vừa nói, các người dựa vào đâu mà đối đãi với một người phụ nữ đã từng bị tổn thương như vậy, tôi yêu cô ấy nên đến với cô ấy, không phải là tạo tin đồn gì cả, đủ chưa? Nếu các người còn công kích cô ấy nữa thì tôi sẽ chính thức kiện các người với phương thức pháp luật!”
“Đối với các người, chuyện xưa của cô ấy là một tin tức, đối với tôi đó là vết thương của cô ấy và cũng là vết thương của tôi, nếu có người dùng chuyện của quá khứ để gây sự nữa thì tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.”
“Còn nữa, là tổng giám nghệ sĩ của Đại Hoa, tôi không chỉ một lần công khai nói rõ rằng là truyền thông thì phải phụ trách với những gì các người nói, hành vi hiện giờ của các người là gì? Bạo lực mạng xã hội? Chẳng lẽ các người chưa từng bị thương và bị kẻ khốn nào làm tổn thương sao? Vì Thượng Quan Lệ là một nhân vật công chúng thì phải chịu đựng những ảnh mắt khinh bỉ của các người sao?”
“Tôi nghiêm túc cảnh cáo các người lần cuối cùng, tránh xa vợ chưa cưới của tôi ra!”
Khi Thụy Khắc nói những lời này, tay anh vẫn luôn nắm chặt tay Thượng Quan Lệ.
Thượng Quan Lệ nhìn sang mặt anh, nước mắt rơi xuống không kiểm soát được...
Cô chưa từng nghĩ, một ngày nào đó khi họ thực sự trải qua cuộc phỏng vấn của đám phóng viên này, cô sẽ được người đàn ông này bảo vệ chặt chẽ ở phía sau, mỗi một từ anh nói đều lay động trái tim của Thượng Quan Lệ.
Sau đó, Thụy Khắc tiếp tục ôm lấy Thượng Quan Lệ đưa cô xông ra khỏi vòng vây của đám phóng viên đó, bất kể phải trả giá gì, anh cũng không cho phép những phóng viên đó làm tổn hại đến một ngón tay của cô.
Đại Hoa cũng đã sắp xếp sẵn xe ở bên ngoài, có vệ sĩ đồng hành, thấy Thụy Khắc và Thượng Quan Lệ bước ra liền mở cửa xe, đưa rời khỏi sân bay.
Đảm phóng viên vẫn muốn đuổi theo, nhưng có rất nhiều người hâm mộ và người qua đường ủng hộ họ yêu nhau nên dùng xe mình chắn ngay trên đường, ngăn đảm phóng viên đó lại.
Mặc dù thế giới này đã trở nên trong suốt bởi mạng xã hội, nhưng việc ngăn chặn bạo lực mạng xã hội là chính nghĩa mà mọi người muốn giữ vững.
Tại sao luôn có người đối xử tệ với phái nữ, tại sao đảm phóng viên đó chỉ biết bóc trần đời sống riêng tư của người khác, Thượng Quan Lệ là người bị hại, tại sao đảm phóng viên đó còn phải chửi rủa cô chứ?
Cô chỉ muốn theo đuổi hạnh phúc thuộc về cô.
“Anh đã làm tổng giám nghệ sĩ tại Đại Hoa bao nhiều năm nay, chuyện này vẫn nằm trong tầm kiểm soát, em hãy tin anh."
Thượng Quan Lệ ngẩng đầu lên, hai mắt ngấn lê.
Trái tim của Thụy Khắc đau như kim châm, anh dịu dàng gật đầu: “Mọi chuyện sẽ nhanh chóng được giải quyết.
"Thật sao?”
“Tất nhiên, chỉ có điều là anh sẽ không làm chức tổng giám nghệ sĩ này nữa.” Thụy Khắc nắm lấy tay cô và ngồi xuống bên giường, đau lòng xoa vai giúp cô.
Từ sau khi biết được tin, Thượng Quan Lệ luôn trong trạng thái suy sụp, tiêu hao rất nhiều thể lực.
“Nhưng...
“Chủ tịch Giang đã ra lệnh mới nhất, điều động anh vào hậu đài phụ trách đào tạo nhân viên quan hệ công chúng và lập kế hoạch cho ngôi sao, bây giờ anh đã là phó tổng của Đại Hoa rồi.”
Thượng Quan Lệ không ngờ chuyện sẽ phát triển như thế này, không kìm được vui mừng cho Thụy Khắc: “Thật sao?”
“Anh có gạt em bao giờ chưa?” Thụy Khắc thở dài sở mặt cô, cẩn thận lau đi những giọt nước mắt đó: “Cho nên, đại tiểu thư à, em đừng có khóc nữa."
Thượng Quan Lệ vội gật đầu: “Được, em không khóc nữa!"
“Bây giờ chúng ta đổi khách sạn, qua đó nghỉ ngơi một lát, để Nhan Ôn cũng yên tâm làm việc, sau đó chúng ta bay chuyến đầu tiên sáng mai về nước.”
Thụy Khắc ngồi xuống đất, mang giày giúp cô: “Nhưng chúng ta không thể tách rời nữa, em hiểu không? Cả đời này, anh không thể để em đi nữa.”
Thượng Quan Lệ nhoẻn miệng cười: “Cho dù anh cho em đi, em cũng sẽ không rời khỏi anh.”
Khóe mắt Thụy Khắc cũng hơi ướt: "Lệ Lệ, em là người phụ nữ dũng cảm nhất mà anh từng gặp, bất kể trải qua những gì, em đều có thể dũng cảm đối mặt. Lần này cũng như thế, vả lại còn có anh bên cạnh em."
Thượng Quan Lệ gật đầu nghiêm túc, để tay vào trong lòng bàn tay Thụy Khắc.
Cô tin mọi thứ sẽ trời quang mây tạnh!
Chẳng phải Nhan Ôn cũng từng bước đi lên như vậy sao?
Sau khi Nhan Ôn làm thủ tục xong, biết được kế hoạch của họ liền gọi cho Giang Tùy An, nhưng cô vẫn chưa lên tiếng thì bên đó đã có phản hồi: “Anh đã đặt vé máy bay cho em rồi, sáng ngày mai em cùng về nước với Thụy Khắc, anh cũng đã bàn bạc với bên Shellyneo rồi."
"Tùy An!"
Anh hiểu tính cách của cô, bất kể là vì chị Hà, Tiêu Cảnh Hàng hay là Thượng Quan Lệ, chỉ cần là bạn bè bên cạnh cô, cô chắc chắn sẽ vì bảo vệ họ mà dũng cảm quên mình.
Vì vậy Giang Tùy An đã sắp xếp hết mọi thứ, vì anh biết Nhan Ôn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
“Em không muốn nhìn thấy năm chữ "phòng công tác Vĩnh Tín này nữa."
“Ừm, ngày mai anh sẽ đến sân bay đón các em,
đến lúc đó sẽ sắp xếp cụ thể."
“Được, ngày mai gặp.” Lúc này, tất nhiên phải đoàn kết với nhau.
Cuối cùng, ba người cùng bay về nước, Nhan Ôn phải ngồi bên cạnh Thượng Quan lệ, làm chỗ dựa vững chắc nhất của cô.
“Trước mắt chuyến bay của ngôi sao điện ảnh nổi tiếng Thượng Quan Lệ và tổng giám nghệ sĩ Thụy Khắc đã đến sân bay quốc tế. Theo chúng tôi biết, gần đây Thượng Quan Lệ có lịch trình quay quảng cáo ở nước ngoài, công việc vô cùng bận rộn, lần này về nước chắc hẳn vì sự việc hôn nhau say đắm tại bãi đậu xe, họ chọn cách cùng nhau về nước, có phải có nghĩa là họ đã quyết định công khai mối tình không?”
“Bên Đại Hoa vẫn chưa đưa ra phản hồi rõ ràng! Bây giờ phóng viên đã đợi sẵn trong đại sảnh sân bay, chờ đợi tin nóng đầu tay."
Sau khi Nhan Ôn xuống máy bay, cô không đi chung với Thụy Khắc và Thượng Quan Lệ mà rời khỏi từ lối đi thông thường ở bên cạnh trước, sự chú ý của đám phóng viên đang tập trung ở họ, không ai để ý đến Nhan Ôn cũng về nước.
Cô bước lên xe đang đậu bên ngoài của Giang Tùy An, trực tiếp rời đi từ đường bay.
Sau đó xem tin tức mới nhất trong sân bay trên tivi xe hơi.
Cảnh tượng này, cô cũng từng trải qua.
Khoảng hơn mười phút trôi qua, Thụy Khắc hộ tổng Thượng Quan Lệ bước ra khỏi nhà ga sân bay, nhưng đảm phóng viên đã phát hiện họ và tất cả đều ùa tới bao vây lại.
Thượng Quan Lệ được Thụy Khắc bảo vệ chặt chẽ, cho dù trong tình trạng chen lấn như thế, Thụy Khắc cũng không buông tay cô ra.
Đảm phóng viên chụp hình hai người họ lĩa lịa, đưa micro về phía họ.
“Hai người ở bên nhau từ khi nào vậy?”
"Là tổng giám nghệ sĩ của Đại Hoa, anh từng xử lý quan hệ công chúng rất nhiều tình huống như thế, sự xuất hiện ngày hôm nay có phải cũng là một vở kịch hay không?”
“Thượng Quan Lệ vừa trải qua một cuộc tình đầy thương tích không mấy vui vẻ, anh hoàn toàn không ngại sao?”
Câu hỏi của đảm phóng viên ngày càng quá đáng, không ngừng vây quanh hỏi về vết thương lòng của Thượng Quan Lệ.
“Thượng Quan Lệ, bây giờ cô còn liên lạc với bạn trai cũ nữa không?”
“Tại sao hai người lại ở bên nhau vậy? Là vở kịch công ty sắp xếp hay là mỗi người có nhu cầu riêng?”
“Bây giờ cộng đồng mạng đều đang chửi Thượng Quan Lệ là người đàn bà lắng lợ, anh Thụy Khắc có cách nhìn gì về suy nghĩ này?”
Nghe những lời này, Thụy Khắc dừng chân lại, cầm lấy một trong những micro đó, ánh mắt vô cùng sắc: “Mời các người xin lỗi vì những gì các người vừa nói, các người dựa vào đâu mà đối đãi với một người phụ nữ đã từng bị tổn thương như vậy, tôi yêu cô ấy nên đến với cô ấy, không phải là tạo tin đồn gì cả, đủ chưa? Nếu các người còn công kích cô ấy nữa thì tôi sẽ chính thức kiện các người với phương thức pháp luật!”
“Đối với các người, chuyện xưa của cô ấy là một tin tức, đối với tôi đó là vết thương của cô ấy và cũng là vết thương của tôi, nếu có người dùng chuyện của quá khứ để gây sự nữa thì tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.”
“Còn nữa, là tổng giám nghệ sĩ của Đại Hoa, tôi không chỉ một lần công khai nói rõ rằng là truyền thông thì phải phụ trách với những gì các người nói, hành vi hiện giờ của các người là gì? Bạo lực mạng xã hội? Chẳng lẽ các người chưa từng bị thương và bị kẻ khốn nào làm tổn thương sao? Vì Thượng Quan Lệ là một nhân vật công chúng thì phải chịu đựng những ảnh mắt khinh bỉ của các người sao?”
“Tôi nghiêm túc cảnh cáo các người lần cuối cùng, tránh xa vợ chưa cưới của tôi ra!”
Khi Thụy Khắc nói những lời này, tay anh vẫn luôn nắm chặt tay Thượng Quan Lệ.
Thượng Quan Lệ nhìn sang mặt anh, nước mắt rơi xuống không kiểm soát được...
Cô chưa từng nghĩ, một ngày nào đó khi họ thực sự trải qua cuộc phỏng vấn của đám phóng viên này, cô sẽ được người đàn ông này bảo vệ chặt chẽ ở phía sau, mỗi một từ anh nói đều lay động trái tim của Thượng Quan Lệ.
Sau đó, Thụy Khắc tiếp tục ôm lấy Thượng Quan Lệ đưa cô xông ra khỏi vòng vây của đám phóng viên đó, bất kể phải trả giá gì, anh cũng không cho phép những phóng viên đó làm tổn hại đến một ngón tay của cô.
Đại Hoa cũng đã sắp xếp sẵn xe ở bên ngoài, có vệ sĩ đồng hành, thấy Thụy Khắc và Thượng Quan Lệ bước ra liền mở cửa xe, đưa rời khỏi sân bay.
Đảm phóng viên vẫn muốn đuổi theo, nhưng có rất nhiều người hâm mộ và người qua đường ủng hộ họ yêu nhau nên dùng xe mình chắn ngay trên đường, ngăn đảm phóng viên đó lại.
Mặc dù thế giới này đã trở nên trong suốt bởi mạng xã hội, nhưng việc ngăn chặn bạo lực mạng xã hội là chính nghĩa mà mọi người muốn giữ vững.
Tại sao luôn có người đối xử tệ với phái nữ, tại sao đảm phóng viên đó chỉ biết bóc trần đời sống riêng tư của người khác, Thượng Quan Lệ là người bị hại, tại sao đảm phóng viên đó còn phải chửi rủa cô chứ?
Cô chỉ muốn theo đuổi hạnh phúc thuộc về cô.