Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-368
Chương 368: Tôi muốn về nhà!
“A!” Bạch Hiểu Hiểu vừa quay đầu, liền nhìn thấy bộ dạng như thế của anh, sợ phát khiếp bịt với cặp mắt, ngượng ngùng đứng dậy, hoàn toàn không nghĩ rằng do Âu Dương Hải cố tình làm thế. “Trong nhà trước giờ chỉ có một mình tôi, quên mất" Âu Dương Hải dời mắt: "Vả lại, cánh tay của tôi bị thương, thật sự không tiện cho lắm.
Bạch Hiểu Hiểu tiến lên hai bước, bước chân khựng lại: “Anh.. “Hay là, cô giúp tôi mặc lại đi?” “Anh! Anh có thể không mặc!” Bạch Hiểu Hiểu đỏ bừng mặt, sợ hãi bỏ chạy toang toác.
Cô không để ý đến nụ cười nơi khóe miệng của Âu Dương Hải, cô bé này quả thật rất đáng yêu.
Sau khi Bạch Hiểu Hiểu trở về phòng, tim vẫn còn hồi hộp rộn ràng, rốt cuộc cô bị sao vậy?
Tại sao vừa nghe thấy giọng của anh ấy là căng thẳng lóng ngóng!
Vả lại, căn nhà lớn như vậy, bây giờ chỉ có hai người, lỡ ảnh để nổi tiếng có sở thích kỳ lạ gì thì... Dù cô biến mất khỏi nơi đây, chắc cũng không ai biết!
Bạch Hiểu Hiểu càng nghĩ càng căng thẳng lo sợ gọi điện cho Nhan Ôn, nhưng cô quên thay đổi phím bấm nhanh, nên lúc này số gọi tới là Âu Dương Hải.
Sau khi điện thoại được kết nối, Bạch Hiểu Hiểu khóc lóc nói: “Chị Tiểu Ôn, em muốn về nhà, chị đến đón em có được không? Em sợ
Âu Dương Hải có sở thích quái dị gì đó rồi giết người diệt khẩu.
Người ở đầu dây bên kia sững sờ thấy rõ, qua một hồi lâu mới bình tĩnh lên tiếng: “Tôi là Âu Dương Hải"
Bạch Hiểu Hiểu a một tiếng, căng thẳng nhìn số điện thoại rồi gần như nín thở. “Tôi không có sở thích quái dị giết người diệt khẩu, nhưng nếu cô không đến thay thuốc cho tôi, thì tôi sẽ có một số hành động kỳ lạ thật đấy.” “Tôi. Tôi không làm được, tôi muốn về nhà.” Bạch Hiểu Hiểu nhỏ giọng biện giải. “Được, tôi không ép cô.” Âu Dương Hải dở khóc dở cười với cô: “Tôi bảo quản gia dẫn cô đi làm quen nơi đây. “Chẳng phải anh sống một mình sao?” Bạch Hiểu Hiểu đột nhiên ý thức được anh luôn lừa gạt mình! “Quản gia còn những công việc khác, không thể chăm sóc tôi suốt hai mươi bốn tiếng” Dứt lời, Âu Dương Hải cúp máy.
Mười phút sau, một bà dì thân thiện gõ cửa phòng của Bạch Hiểu Hiểu, sau khi nhìn thấy dì, Bạch Hiểu Hiểu mới thở phào một hơi, ít ra, nơi đây ngoại trừ Âu Dương Hải và cô, còn có những người khác.
Căn nhà lớn thế này, Âu Dương Hải lại rất chi thần bí, dù Bạch Hiểu Hiểu to gan ra sao cũng sẽ suy nghĩ lung tung.
Âu Dương Hải không thể ngờ được Bạch Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại
Hiểu Hiểu sẽ nảy sinh sự hiểu lầm to lớn về anh như vậy, xem ra anh phải thay đổi một cách thức khác, nếu không sẽ bị xem thành biến thái thật sự.
Vì vậy sáng hôm sau, anh gõ cửa phòng của Bạch Hiểu Hiểu. “Giúp tôi thay đồ, chúng ta trở về chuẩn bị đóng phim. “Đóng phim? Chẳng phải anh đã rút lui khỏi đoàn phim rồi sao? “Tôi nhận được bộ phim mới.” Âu Dương Hải đọc kịch bản thâu đêm, cảm thấy vai diễn này không tệ, cốt truyện cũng rất có ý nghĩa, vả lại để Bạch Hiểu Hiểu không sợ anh như thế, anh vẫn nên trở về căn nhà trong thành phố ở một thời gian sẽ tốt hơn.
Bạch Hiểu Hiểu lơ mơ gật đầu, ngây thơ tưởng rằng Âu Dương Hải vì có phim mới nên trở về, chứ không phải vì cô
Niềm vui của cô hoàn toàn bày vẽ trên mặt, Âu Dương Hải liếc sơ đã hiểu rõ tất cả, do anh quá nóng vội, làm cô bé sợ hãi, sau này anh sẽ thay đổi phương pháp, nếu không sẽ hù người ta bỏ chạy mất dép thật mất.
Nhưng mà điều khiến anh phiền muộn chính là, Bạch Hiểu Hiểu không hề có cảm giác ở riêng với ảnh để như anh là một điều cực kỳ tự hào ư? Bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn tiếp cận anh, nhưng cô bé này hoàn toàn không có ý tứ gì với anh cả.
Chuyện Âu Dương Hải tuyên bố rút lui nhanh chóng lan truyền trong giới, nam chính cũng từ chối diễn rồi, cả đoàn phim đều lâm vào cảnh tê liệt.
Bọn họ đương nhiên có thể thay người, nhưng phim giới thiệu đã công bố, bộ phim này cũng đo lường thiết kế riêng cho Âu Dương Hải, bây giờ mà tìm các diễn viên nổi tiếng khác diễn, thật sự rất khó! Ai mà nhận bãi rác của người khác bỏ đi chứ, vả lại khi Âu Dương Hải rút lui, có lý do chính đáng, nếu có diễn viên tiếp tục nhận đóng, đương nhiên sẽ ưu tiên suy tính đến việc có thật sự ẩn chứa tai họa ngầm hay không...
Dù phá lệ dùng người mới, cũng chỉ gia tăng chi phí, đoàn phim vốn không còn nhiều ngân sách đến vậy.
Không có Âu Dương Hải, bộ phim của bọn họ xem như tiêu đời.
Tin tức liên quan đến Nhan Ôn mê tín nuôi ác quỷ mới có thể nổi đình nổi đám đều tan biến sạch sẽ.
Phía cảnh sát vì sức ép của Đại Hoa, luôn tìm kiếm A Đông nhân viên công tác phụ trách đạo cụ ngày hôm đó, trải qua mấy lần bấp bênh, rốt cuộc đã tìm được hắn ta trong căn nhà của họ hàng.
Và A Đông cũng thừa nhận đích thật có người bỏ tiền mua chuộc hắn ta, nhưng hắn ta không ngờ thật sự xảy ra chuyện, cảnh sát lấy được số điện thoại mà hắn ta gọi, phát hiện số máy đã bị xóa bỏ.
Cách thức trả tiền cũng rất cẩn thận, để A Đông đến thùng rác lấy, xem ra đối phương là một người vô cùng thận trọng, để không bộc lộ thân phận, đã tiêu tốn rất nhiều tâm tu.
Sau đó cảnh sát móc nối tất cả chi tiết điều tra được, phát hiện đây tuyệt đối không phải là một sự cố đơn giản!
Và khi Đại Hoa công bố manh mối tìm được lên mạng, tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, những lời đồn thổi liên quan đến Nhan Ôn là sao quả tạ đều tự hóa giải.
Lần này Đại Hoa cũng giống như những đợt trước, trực tiếp dùng chứng cứ lên tiếng.
Giang Tùy An muốn để tất cả mọi người biết rằng, Nhan Ôn bị người khác rắp tâm hãm hại làm cô chịu sự tổn thương khó mà dự tính được.
Anh sẽ để Nhan Ôn đặt trọng tâm công việc vào bộ phim “Cánh đồng lúa mạch”, vả lại anh sẽ lợi dụng cơ hội này thật tốt, để Nhan Ôn nổi tiếng thêm một lần nữa! “Không ngờ người của Nhan Nhu ra tay làm việc gọn gàng đến thế.” Nhan Ôn chớp mắt: “Tiếp tục điều tra.
Cô không tin chẳng có một chút manh mối nào cả đâu.
Giang Tùy An gật đầu: “Chuyện nhỏ này cứ giao cho anh, em hãy chuẩn bị đóng phim mới thật tốt” Ánh mắt của anh chứa sự lạnh lùng, có những chuyện, anh sẽ dùng phương pháp riêng để xử lý. “Em không ngờ cô ta lại xem trọng em thế này, nếu em tiếp tục đóng phim, nhất định sẽ khiến cô ta rất khó chịu chăng? Vậy em càng phải sống thật tốt, để cô ta biết hai chữ hối hận rốt cuộc viết như thế nào. Nhan Ôn xem lại quyển kịch bản trong tay: “Em sẽ cẩn thận.
Giang Tùy An đồng tình với quan điểm của Nhan Ôn, sẽ có một ngày, Nhan Nhu lộ sơ hở, điều bọn họ cần làm chính là đến lúc đó, giảng một đòn chí mạng cho kẻ địch.
Cô ta ganh tỵ Nhan Ôn như vậy, sẽ nhịn không nổi mà ra tay tiếp thôi.
Lúc này trợ lý của Nhan Nhu lại có động thái mới, anh ta điều tra luật sư Hàn mấy ngày nay, rốt cuộc cũng phát hiện ra manh mối. “Chủ tịch Nhan, xem ra đồng sự trưởng đã âm thầm lập di chúc, vả lại...
Anh ta đột nhiên ngập ngừng, cẩn thận nhìn dò sắc mặt của Nhan Nhu. “Nói tiếp!” Nhan Nhu mất kiên nhẫn gõ bàn theo nhịp. “Văn phòng của luật sư Hàn có rất nhiều tài liệu liên quan đến Nhan Ôn, bây giờ có cơ sở để hoài nghi, đồng sự trưởng dường như muốn giao đại quyền của nhà họ Nhan cho Nhan Ôn.” Trợ lý do dự vài lần, vẫn thông báo kết quả.
Tuy chỉ là nghi ngờ, nhưng chắc có lẽ đúng tám phần.
“A!” Bạch Hiểu Hiểu vừa quay đầu, liền nhìn thấy bộ dạng như thế của anh, sợ phát khiếp bịt với cặp mắt, ngượng ngùng đứng dậy, hoàn toàn không nghĩ rằng do Âu Dương Hải cố tình làm thế. “Trong nhà trước giờ chỉ có một mình tôi, quên mất" Âu Dương Hải dời mắt: "Vả lại, cánh tay của tôi bị thương, thật sự không tiện cho lắm.
Bạch Hiểu Hiểu tiến lên hai bước, bước chân khựng lại: “Anh.. “Hay là, cô giúp tôi mặc lại đi?” “Anh! Anh có thể không mặc!” Bạch Hiểu Hiểu đỏ bừng mặt, sợ hãi bỏ chạy toang toác.
Cô không để ý đến nụ cười nơi khóe miệng của Âu Dương Hải, cô bé này quả thật rất đáng yêu.
Sau khi Bạch Hiểu Hiểu trở về phòng, tim vẫn còn hồi hộp rộn ràng, rốt cuộc cô bị sao vậy?
Tại sao vừa nghe thấy giọng của anh ấy là căng thẳng lóng ngóng!
Vả lại, căn nhà lớn như vậy, bây giờ chỉ có hai người, lỡ ảnh để nổi tiếng có sở thích kỳ lạ gì thì... Dù cô biến mất khỏi nơi đây, chắc cũng không ai biết!
Bạch Hiểu Hiểu càng nghĩ càng căng thẳng lo sợ gọi điện cho Nhan Ôn, nhưng cô quên thay đổi phím bấm nhanh, nên lúc này số gọi tới là Âu Dương Hải.
Sau khi điện thoại được kết nối, Bạch Hiểu Hiểu khóc lóc nói: “Chị Tiểu Ôn, em muốn về nhà, chị đến đón em có được không? Em sợ
Âu Dương Hải có sở thích quái dị gì đó rồi giết người diệt khẩu.
Người ở đầu dây bên kia sững sờ thấy rõ, qua một hồi lâu mới bình tĩnh lên tiếng: “Tôi là Âu Dương Hải"
Bạch Hiểu Hiểu a một tiếng, căng thẳng nhìn số điện thoại rồi gần như nín thở. “Tôi không có sở thích quái dị giết người diệt khẩu, nhưng nếu cô không đến thay thuốc cho tôi, thì tôi sẽ có một số hành động kỳ lạ thật đấy.” “Tôi. Tôi không làm được, tôi muốn về nhà.” Bạch Hiểu Hiểu nhỏ giọng biện giải. “Được, tôi không ép cô.” Âu Dương Hải dở khóc dở cười với cô: “Tôi bảo quản gia dẫn cô đi làm quen nơi đây. “Chẳng phải anh sống một mình sao?” Bạch Hiểu Hiểu đột nhiên ý thức được anh luôn lừa gạt mình! “Quản gia còn những công việc khác, không thể chăm sóc tôi suốt hai mươi bốn tiếng” Dứt lời, Âu Dương Hải cúp máy.
Mười phút sau, một bà dì thân thiện gõ cửa phòng của Bạch Hiểu Hiểu, sau khi nhìn thấy dì, Bạch Hiểu Hiểu mới thở phào một hơi, ít ra, nơi đây ngoại trừ Âu Dương Hải và cô, còn có những người khác.
Căn nhà lớn thế này, Âu Dương Hải lại rất chi thần bí, dù Bạch Hiểu Hiểu to gan ra sao cũng sẽ suy nghĩ lung tung.
Âu Dương Hải không thể ngờ được Bạch Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại
Hiểu Hiểu sẽ nảy sinh sự hiểu lầm to lớn về anh như vậy, xem ra anh phải thay đổi một cách thức khác, nếu không sẽ bị xem thành biến thái thật sự.
Vì vậy sáng hôm sau, anh gõ cửa phòng của Bạch Hiểu Hiểu. “Giúp tôi thay đồ, chúng ta trở về chuẩn bị đóng phim. “Đóng phim? Chẳng phải anh đã rút lui khỏi đoàn phim rồi sao? “Tôi nhận được bộ phim mới.” Âu Dương Hải đọc kịch bản thâu đêm, cảm thấy vai diễn này không tệ, cốt truyện cũng rất có ý nghĩa, vả lại để Bạch Hiểu Hiểu không sợ anh như thế, anh vẫn nên trở về căn nhà trong thành phố ở một thời gian sẽ tốt hơn.
Bạch Hiểu Hiểu lơ mơ gật đầu, ngây thơ tưởng rằng Âu Dương Hải vì có phim mới nên trở về, chứ không phải vì cô
Niềm vui của cô hoàn toàn bày vẽ trên mặt, Âu Dương Hải liếc sơ đã hiểu rõ tất cả, do anh quá nóng vội, làm cô bé sợ hãi, sau này anh sẽ thay đổi phương pháp, nếu không sẽ hù người ta bỏ chạy mất dép thật mất.
Nhưng mà điều khiến anh phiền muộn chính là, Bạch Hiểu Hiểu không hề có cảm giác ở riêng với ảnh để như anh là một điều cực kỳ tự hào ư? Bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn tiếp cận anh, nhưng cô bé này hoàn toàn không có ý tứ gì với anh cả.
Chuyện Âu Dương Hải tuyên bố rút lui nhanh chóng lan truyền trong giới, nam chính cũng từ chối diễn rồi, cả đoàn phim đều lâm vào cảnh tê liệt.
Bọn họ đương nhiên có thể thay người, nhưng phim giới thiệu đã công bố, bộ phim này cũng đo lường thiết kế riêng cho Âu Dương Hải, bây giờ mà tìm các diễn viên nổi tiếng khác diễn, thật sự rất khó! Ai mà nhận bãi rác của người khác bỏ đi chứ, vả lại khi Âu Dương Hải rút lui, có lý do chính đáng, nếu có diễn viên tiếp tục nhận đóng, đương nhiên sẽ ưu tiên suy tính đến việc có thật sự ẩn chứa tai họa ngầm hay không...
Dù phá lệ dùng người mới, cũng chỉ gia tăng chi phí, đoàn phim vốn không còn nhiều ngân sách đến vậy.
Không có Âu Dương Hải, bộ phim của bọn họ xem như tiêu đời.
Tin tức liên quan đến Nhan Ôn mê tín nuôi ác quỷ mới có thể nổi đình nổi đám đều tan biến sạch sẽ.
Phía cảnh sát vì sức ép của Đại Hoa, luôn tìm kiếm A Đông nhân viên công tác phụ trách đạo cụ ngày hôm đó, trải qua mấy lần bấp bênh, rốt cuộc đã tìm được hắn ta trong căn nhà của họ hàng.
Và A Đông cũng thừa nhận đích thật có người bỏ tiền mua chuộc hắn ta, nhưng hắn ta không ngờ thật sự xảy ra chuyện, cảnh sát lấy được số điện thoại mà hắn ta gọi, phát hiện số máy đã bị xóa bỏ.
Cách thức trả tiền cũng rất cẩn thận, để A Đông đến thùng rác lấy, xem ra đối phương là một người vô cùng thận trọng, để không bộc lộ thân phận, đã tiêu tốn rất nhiều tâm tu.
Sau đó cảnh sát móc nối tất cả chi tiết điều tra được, phát hiện đây tuyệt đối không phải là một sự cố đơn giản!
Và khi Đại Hoa công bố manh mối tìm được lên mạng, tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, những lời đồn thổi liên quan đến Nhan Ôn là sao quả tạ đều tự hóa giải.
Lần này Đại Hoa cũng giống như những đợt trước, trực tiếp dùng chứng cứ lên tiếng.
Giang Tùy An muốn để tất cả mọi người biết rằng, Nhan Ôn bị người khác rắp tâm hãm hại làm cô chịu sự tổn thương khó mà dự tính được.
Anh sẽ để Nhan Ôn đặt trọng tâm công việc vào bộ phim “Cánh đồng lúa mạch”, vả lại anh sẽ lợi dụng cơ hội này thật tốt, để Nhan Ôn nổi tiếng thêm một lần nữa! “Không ngờ người của Nhan Nhu ra tay làm việc gọn gàng đến thế.” Nhan Ôn chớp mắt: “Tiếp tục điều tra.
Cô không tin chẳng có một chút manh mối nào cả đâu.
Giang Tùy An gật đầu: “Chuyện nhỏ này cứ giao cho anh, em hãy chuẩn bị đóng phim mới thật tốt” Ánh mắt của anh chứa sự lạnh lùng, có những chuyện, anh sẽ dùng phương pháp riêng để xử lý. “Em không ngờ cô ta lại xem trọng em thế này, nếu em tiếp tục đóng phim, nhất định sẽ khiến cô ta rất khó chịu chăng? Vậy em càng phải sống thật tốt, để cô ta biết hai chữ hối hận rốt cuộc viết như thế nào. Nhan Ôn xem lại quyển kịch bản trong tay: “Em sẽ cẩn thận.
Giang Tùy An đồng tình với quan điểm của Nhan Ôn, sẽ có một ngày, Nhan Nhu lộ sơ hở, điều bọn họ cần làm chính là đến lúc đó, giảng một đòn chí mạng cho kẻ địch.
Cô ta ganh tỵ Nhan Ôn như vậy, sẽ nhịn không nổi mà ra tay tiếp thôi.
Lúc này trợ lý của Nhan Nhu lại có động thái mới, anh ta điều tra luật sư Hàn mấy ngày nay, rốt cuộc cũng phát hiện ra manh mối. “Chủ tịch Nhan, xem ra đồng sự trưởng đã âm thầm lập di chúc, vả lại...
Anh ta đột nhiên ngập ngừng, cẩn thận nhìn dò sắc mặt của Nhan Nhu. “Nói tiếp!” Nhan Nhu mất kiên nhẫn gõ bàn theo nhịp. “Văn phòng của luật sư Hàn có rất nhiều tài liệu liên quan đến Nhan Ôn, bây giờ có cơ sở để hoài nghi, đồng sự trưởng dường như muốn giao đại quyền của nhà họ Nhan cho Nhan Ôn.” Trợ lý do dự vài lần, vẫn thông báo kết quả.
Tuy chỉ là nghi ngờ, nhưng chắc có lẽ đúng tám phần.