Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 485: Tính toán tới cùng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chẳng lẽ bởi vì lần này Tăng Nhĩ Ngọc gặp chuyện bất trắc, nên ông lão Nhan giao đại quyền cho Nhan Nhu ư?
Nhan Nhu mặc bộ váy công sở màu xám, đứng ngay phòng hội nghị, bình tĩnh quan sát các thành viên, trong lòng cô ta hiểu rõ, điều mà đám lão già này xem trọng nhất chính là lợi ích bản thân, còn Tập đoàn Nhan Thị do ai tiếp quản, bọn họ không thèm quan tâm.
Vì vậy, cô ta phải lợi dụng điểm này thật tốt. “Tin chắc các vị cũng hiểu rõ chủ đề cuộc họp lần này, tôi không phí lời nữa, hôm nay tôi có thể đại diện cho ông nội, mời các vị nói ra ý nghĩ của riêng mình.”
Bọn họ nghe thế thì đều im lặng, không biết ông lão Nhan đang có ý gì?
Một lát sau, cuối cùng đã có người chịu lên tiếng. “Chúng tôi từng làm việc trong một khoảng thời gian dài với Chủ tịch Tăng, cũng lo lắng về sự an toàn của bà ấy. Khi nào bà ấy về nước? Dù sao công ty biết bao nhiêu công việc, không thể cứ bỏ trống vị trí Chủ tịch được chứ!”
Nhan Nhu chớp mắt, lại nhìn quanh những người khác, bầu không khí trong phòng hội nghị vô cùng yên lặng, cô ta nở một nụ cười: “Thì ra mọi người chỉ lo lắng đến vấn đề này sao? Vậy tôi có thể nói, bây giờ cảnh sát đang cố gắng tìm người, nhưng trước mắt vẫn chưa có tin tức.
Diễn biến mọi chuyện giống hệt trong kế hoạch của cô ta! “ồ! Vậy bắt chúng tôi phải chờ đợi thêm bao lâu nữa?" “Cô rời khỏi công ty được một thời gian rồi, có thể không hiểu rõ, cuộc hợp tác xuyên quốc gia lần này đối với công ty vô cùng quan trọng, bây giờ vì Chủ tịch Tăng bị bắt cóc, Tập đoàn DK rất không hài lòng, tiếp tục kéo dài, các kế hoạch lớn được hoạch định vào nửa năm sau đều phải chấm dứt!” “Cô Hai, cô từng quản lý công ty, chắc biết tình hình kinh tế hiện nay không được khởi sắc, công ty cần phương án hợp tác này! Chúng tôi cũng không phải loại người máu lạnh, chỉ muốn tìm người nhanh chóng giải quyết nghiệp vụ công ty, chẳng lẽ là sai ư?” “Đúng vậy, Tập đoàn Nhan Thị không những là của nhà họ Nhan mà còn có cổ phần của chúng tôi, chúng tôi suy tính cho công ty cũng chẳng có gì quá đáng! Phiền cô thay mặt Chủ tịch Nhan, chủ trì đại cục!”
Người này một lời người kia một lời, Nhan Nhu chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu: “Bởi vì chuyện của Chủ tịch Tăng, ông nội đã đổ bệnh rồi, sức khỏe không được ổn cho lắm, vì vậy.. “Vậy... Vậy cô Nhan Ôn hãy trở về công ty đi! Tôi đã nghe nói ông Nhan có ý định cho cô ấy trở về Tập đoàn Nhan Thị làm người thừa kế, nếu bây giờ cô ấy đã nghỉ đóng phim, rút lui khỏi giới giải trí thì vừa vặn có thể trở về tiếp quản công ty
Trái tim Nhan Nhu bỗng thắt lại, sắc mặt hơi thay đổi.
Không đợi cô ta phản bác, đã có một người khác bày tỏ sự bất mãn: “Cô ta chỉ là diễn viên, sao có thể gánh vác trọng trách lớn thế này! Giao đại quyền của công ty cho một con đào kép? Mấy người đang nghĩ gì thế!” “Đây là hai chuyện khác nhau, làm diễn viên và thừa kế công ty có liên quan gì nhau ư? Trước kia tôi từng thấy Chủ tịch Nhan phê duyệt tài liệu, có rất nhiều phần đều do cô Nhan Ôn giúp ông ấy chỉnh sửa. “Tóm lại tôi không thể chấp nhận cô ta làm Chủ tịch của Nhan Thị!” “Vậy ông nói đi, để ai tiếp quản?”
Vừa nhắc tới Nhan Ôn, các thành viên đều giữ ý kiến của riêng mình và bắt đầu trận cãi vã, một số người không chịu chấp nhận Nhan Ôn, bọn họ cảm thấy nếu để một nữ diễn viên chủ trì đại cục, nói ra e sợ bị người cùng ngành cười nhạo sỉ nhục.
Bởi vì tận sâu trong đáy lòng, bọn họ khinh thường nghề diễn viên, nghĩ rằng diễn viên đều để mua vui... “Theo tôi thấy, nếu mấy người không hài lòng về cô Tư Nhan Ôn, chẳng thà để cô Hai lên!” Đột nhiên có người nhắc tới Nhan Nhu.
Và Nhan Nhu cũng không ngờ sẽ có người đột nhiên gọi tên cô ta.
Thật ra đa số người ngồi tại đây sớm đã nghĩ tới, chỉ là không biết cách nghĩ của ông lão Nhan, nên mãi chần chừ không lên tiếng.
Nhan Nhu nghe vậy thì mỉm cười, tỏ vẻ đoan trang đứng đắn: “Tôi có thể hiểu tâm trạng của mọi người, dù sao mọi người cũng đều dốc sức rất nhiều cho công ty, cũng hi vọng công ty càng ngày càng phát triển, dì tôi gặp tai nạn đó, gia đình chúng tôi đều rất lo lắng, bây giờ người đại diện Chủ tịch vẫn chưa xác định, nhưng tôi có thể nói với mọi người rằng, nhà họ Nhan chúng tôi tuyệt đối không để bất kỳ một thành viên nào trong hội đồng thất vọng cả. “Trước kia, tôi từng làm sai một số việc, khiến ông nội rất lo lắng, nhưng bây giờ tôi đã sửa đổi rồi, đồng ý làm từ chức vụ thấp chính là thành ý của tôi, hi vọng mọi người tiếp tục nhẫn nại chờ đợi.
Nghe cô ta nói như vậy, rất nhiều người đều cảm thấy để cô Hai nhà họ Nhan đảm nhận vị trí người đại diện Chủ tịch cũng không tệ.
Vì vậy trong phòng hội nghị xuất hiện hai luồng ý kiến.
Một phe ủng hộ Nhan Ôn, một phe ủng hộ Nhan Nhu.
Mỗi người đều kiên quyết với ý kiến của riêng mình, tranh chấp bất phân thắng bại. “Nhưng mà, hình như tôi nghe nói cô Tư Nhan Ôn luôn từ chối Chủ tịch Nhan, không hề có hứng thú với việc quản lý công ty, nếu không năm xưa cô ấy cũng chẳng một mình bước vào giới giải trí.
Người này vừa nói xong, nụ cười nơi khỏe miệng của Nhan Nhu càng rõ hơn.
Nhan Ôn quả thật từng từ chối ông lão Nhan rất nhiều lần... “Vậy hãy để cô Hai làm người đại diện Chủ tịch đi!” “Mau chóng quyết định một người đi, đừng để Tập đoàn DK chờ đợi lâu nữa."
Dõi nhìn tình hình trước mắt, Nhan Nhu biết khoảng cách thành công cho kế hoạch của mình càng lúc càng gần.
Nhưng cô ta vẫn vô cùng điềm tĩnh, vào lúc này, cô ta càng phải vững tâm thì mới có thể giành được sự thừa nhận của nhiều thành viên trong hội đồng. “Tôi rất cảm ơn sự thừa nhận của các vị, nhưng mà bây giờ tiếp tục tranh cãi cũng không phải là cách hay “Vậy thì bỏ phiếu đi!” Có người lên tiếng đề nghị.
Chắc có lẽ đây là cách thức công bằng nhất.
Nhan Nhu cũng đồng ý, trên thực tế cô ta đã mua chuộc được mấy người, cộng thêm tình hình vừa rồi, chắc sẽ chiến thắng Nhan Ôn, nhậm chức người đại diện Chủ tịch.
Thế nhưng điều khiến cô ta không ngờ tới, chính là số phiếu của cô ta và Nhan Ôn bằng nhau “Bây giờ phải làm sao?" “Tôi thật không thể nhìn tiếp được nữa, các người thật tình muốn tìm một ả đào kép tới làm người đại diện Chủ tịch à?” “Ông Vương, ông đừng nôn nóng, vẫn còn cách giải quyết khác, hay là tôi trở về hỏi ý của ông nội trước, để ông quyết định” Nhan Nhu vẫn giả vờ tỏ vẻ vô cùng thấp hèn. “Còn cách giải quyết nào khác sao? Mấy người này bị điên cả rồi, sao dám để Nhan Ôn lên làm người đại diện Chủ tịch!” “Nếu cô ta nhậm chức, tôi sẽ rút vốn ngay lập tức!
Sau khi cuộc bỏ phiếu trông có vẻ công bằng được kết thúc, mùi thuốc súng trong phòng hội nghị càng nồng nặc hơn, mọi người không biết rốt cuộc nên bầu Nhan Nhu hay Nhan Ôn.
Ngay lúc này ông lão Nhan gọi video tới.
Chẳng lẽ bởi vì lần này Tăng Nhĩ Ngọc gặp chuyện bất trắc, nên ông lão Nhan giao đại quyền cho Nhan Nhu ư?
Nhan Nhu mặc bộ váy công sở màu xám, đứng ngay phòng hội nghị, bình tĩnh quan sát các thành viên, trong lòng cô ta hiểu rõ, điều mà đám lão già này xem trọng nhất chính là lợi ích bản thân, còn Tập đoàn Nhan Thị do ai tiếp quản, bọn họ không thèm quan tâm.
Vì vậy, cô ta phải lợi dụng điểm này thật tốt. “Tin chắc các vị cũng hiểu rõ chủ đề cuộc họp lần này, tôi không phí lời nữa, hôm nay tôi có thể đại diện cho ông nội, mời các vị nói ra ý nghĩ của riêng mình.”
Bọn họ nghe thế thì đều im lặng, không biết ông lão Nhan đang có ý gì?
Một lát sau, cuối cùng đã có người chịu lên tiếng. “Chúng tôi từng làm việc trong một khoảng thời gian dài với Chủ tịch Tăng, cũng lo lắng về sự an toàn của bà ấy. Khi nào bà ấy về nước? Dù sao công ty biết bao nhiêu công việc, không thể cứ bỏ trống vị trí Chủ tịch được chứ!”
Nhan Nhu chớp mắt, lại nhìn quanh những người khác, bầu không khí trong phòng hội nghị vô cùng yên lặng, cô ta nở một nụ cười: “Thì ra mọi người chỉ lo lắng đến vấn đề này sao? Vậy tôi có thể nói, bây giờ cảnh sát đang cố gắng tìm người, nhưng trước mắt vẫn chưa có tin tức.
Diễn biến mọi chuyện giống hệt trong kế hoạch của cô ta! “ồ! Vậy bắt chúng tôi phải chờ đợi thêm bao lâu nữa?" “Cô rời khỏi công ty được một thời gian rồi, có thể không hiểu rõ, cuộc hợp tác xuyên quốc gia lần này đối với công ty vô cùng quan trọng, bây giờ vì Chủ tịch Tăng bị bắt cóc, Tập đoàn DK rất không hài lòng, tiếp tục kéo dài, các kế hoạch lớn được hoạch định vào nửa năm sau đều phải chấm dứt!” “Cô Hai, cô từng quản lý công ty, chắc biết tình hình kinh tế hiện nay không được khởi sắc, công ty cần phương án hợp tác này! Chúng tôi cũng không phải loại người máu lạnh, chỉ muốn tìm người nhanh chóng giải quyết nghiệp vụ công ty, chẳng lẽ là sai ư?” “Đúng vậy, Tập đoàn Nhan Thị không những là của nhà họ Nhan mà còn có cổ phần của chúng tôi, chúng tôi suy tính cho công ty cũng chẳng có gì quá đáng! Phiền cô thay mặt Chủ tịch Nhan, chủ trì đại cục!”
Người này một lời người kia một lời, Nhan Nhu chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu: “Bởi vì chuyện của Chủ tịch Tăng, ông nội đã đổ bệnh rồi, sức khỏe không được ổn cho lắm, vì vậy.. “Vậy... Vậy cô Nhan Ôn hãy trở về công ty đi! Tôi đã nghe nói ông Nhan có ý định cho cô ấy trở về Tập đoàn Nhan Thị làm người thừa kế, nếu bây giờ cô ấy đã nghỉ đóng phim, rút lui khỏi giới giải trí thì vừa vặn có thể trở về tiếp quản công ty
Trái tim Nhan Nhu bỗng thắt lại, sắc mặt hơi thay đổi.
Không đợi cô ta phản bác, đã có một người khác bày tỏ sự bất mãn: “Cô ta chỉ là diễn viên, sao có thể gánh vác trọng trách lớn thế này! Giao đại quyền của công ty cho một con đào kép? Mấy người đang nghĩ gì thế!” “Đây là hai chuyện khác nhau, làm diễn viên và thừa kế công ty có liên quan gì nhau ư? Trước kia tôi từng thấy Chủ tịch Nhan phê duyệt tài liệu, có rất nhiều phần đều do cô Nhan Ôn giúp ông ấy chỉnh sửa. “Tóm lại tôi không thể chấp nhận cô ta làm Chủ tịch của Nhan Thị!” “Vậy ông nói đi, để ai tiếp quản?”
Vừa nhắc tới Nhan Ôn, các thành viên đều giữ ý kiến của riêng mình và bắt đầu trận cãi vã, một số người không chịu chấp nhận Nhan Ôn, bọn họ cảm thấy nếu để một nữ diễn viên chủ trì đại cục, nói ra e sợ bị người cùng ngành cười nhạo sỉ nhục.
Bởi vì tận sâu trong đáy lòng, bọn họ khinh thường nghề diễn viên, nghĩ rằng diễn viên đều để mua vui... “Theo tôi thấy, nếu mấy người không hài lòng về cô Tư Nhan Ôn, chẳng thà để cô Hai lên!” Đột nhiên có người nhắc tới Nhan Nhu.
Và Nhan Nhu cũng không ngờ sẽ có người đột nhiên gọi tên cô ta.
Thật ra đa số người ngồi tại đây sớm đã nghĩ tới, chỉ là không biết cách nghĩ của ông lão Nhan, nên mãi chần chừ không lên tiếng.
Nhan Nhu nghe vậy thì mỉm cười, tỏ vẻ đoan trang đứng đắn: “Tôi có thể hiểu tâm trạng của mọi người, dù sao mọi người cũng đều dốc sức rất nhiều cho công ty, cũng hi vọng công ty càng ngày càng phát triển, dì tôi gặp tai nạn đó, gia đình chúng tôi đều rất lo lắng, bây giờ người đại diện Chủ tịch vẫn chưa xác định, nhưng tôi có thể nói với mọi người rằng, nhà họ Nhan chúng tôi tuyệt đối không để bất kỳ một thành viên nào trong hội đồng thất vọng cả. “Trước kia, tôi từng làm sai một số việc, khiến ông nội rất lo lắng, nhưng bây giờ tôi đã sửa đổi rồi, đồng ý làm từ chức vụ thấp chính là thành ý của tôi, hi vọng mọi người tiếp tục nhẫn nại chờ đợi.
Nghe cô ta nói như vậy, rất nhiều người đều cảm thấy để cô Hai nhà họ Nhan đảm nhận vị trí người đại diện Chủ tịch cũng không tệ.
Vì vậy trong phòng hội nghị xuất hiện hai luồng ý kiến.
Một phe ủng hộ Nhan Ôn, một phe ủng hộ Nhan Nhu.
Mỗi người đều kiên quyết với ý kiến của riêng mình, tranh chấp bất phân thắng bại. “Nhưng mà, hình như tôi nghe nói cô Tư Nhan Ôn luôn từ chối Chủ tịch Nhan, không hề có hứng thú với việc quản lý công ty, nếu không năm xưa cô ấy cũng chẳng một mình bước vào giới giải trí.
Người này vừa nói xong, nụ cười nơi khỏe miệng của Nhan Nhu càng rõ hơn.
Nhan Ôn quả thật từng từ chối ông lão Nhan rất nhiều lần... “Vậy hãy để cô Hai làm người đại diện Chủ tịch đi!” “Mau chóng quyết định một người đi, đừng để Tập đoàn DK chờ đợi lâu nữa."
Dõi nhìn tình hình trước mắt, Nhan Nhu biết khoảng cách thành công cho kế hoạch của mình càng lúc càng gần.
Nhưng cô ta vẫn vô cùng điềm tĩnh, vào lúc này, cô ta càng phải vững tâm thì mới có thể giành được sự thừa nhận của nhiều thành viên trong hội đồng. “Tôi rất cảm ơn sự thừa nhận của các vị, nhưng mà bây giờ tiếp tục tranh cãi cũng không phải là cách hay “Vậy thì bỏ phiếu đi!” Có người lên tiếng đề nghị.
Chắc có lẽ đây là cách thức công bằng nhất.
Nhan Nhu cũng đồng ý, trên thực tế cô ta đã mua chuộc được mấy người, cộng thêm tình hình vừa rồi, chắc sẽ chiến thắng Nhan Ôn, nhậm chức người đại diện Chủ tịch.
Thế nhưng điều khiến cô ta không ngờ tới, chính là số phiếu của cô ta và Nhan Ôn bằng nhau “Bây giờ phải làm sao?" “Tôi thật không thể nhìn tiếp được nữa, các người thật tình muốn tìm một ả đào kép tới làm người đại diện Chủ tịch à?” “Ông Vương, ông đừng nôn nóng, vẫn còn cách giải quyết khác, hay là tôi trở về hỏi ý của ông nội trước, để ông quyết định” Nhan Nhu vẫn giả vờ tỏ vẻ vô cùng thấp hèn. “Còn cách giải quyết nào khác sao? Mấy người này bị điên cả rồi, sao dám để Nhan Ôn lên làm người đại diện Chủ tịch!” “Nếu cô ta nhậm chức, tôi sẽ rút vốn ngay lập tức!
Sau khi cuộc bỏ phiếu trông có vẻ công bằng được kết thúc, mùi thuốc súng trong phòng hội nghị càng nồng nặc hơn, mọi người không biết rốt cuộc nên bầu Nhan Nhu hay Nhan Ôn.
Ngay lúc này ông lão Nhan gọi video tới.