Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10 Thượng cổ tông môn
Trong lòng các võ giả đều có chung nhận thức, Lý Thanh Dương là thiên tài hạng nhất, thành tựu tương lai thấp nhất cũng phải là Võ Vương.
Còn Thiết Cốt phái thì sao?
Chỉ là một cái chủ đề gây cười cho các bang phái mà thôi. Không chừng ngày mai lại phải giải tán lần nữa, trở thành một hạt bụi không có gì đáng chú ý trong dòng chảy của lịch sử.
Đệ nhất thiên tài cùng với môn phái rác rưởi. Sự chênh lệch giữa hai bên như trời và đất vậy, khoảng cách là không thể đo đếm.
Nhưng một điều không ai nghĩ tới lại xảy ra ngay trước mắt, Lý Thanh Dương dừng chân ở trước lều của Thiết Cốt phái, chủ động mở miệng nói chuyện!
Trong khoảnh khắc đó, tất cả ánh mắt mọi người trên diễn võ trường đều hướng về Quân Thường Tiếu. Mọi người âm thầm thắc mắc, rốt cục vị Quân chưởng môn này có tài đức gì mà được đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương chủ động mở miệng nói chuyện vậy?
Phải biết trưởng lão của Thương Sơn phái cũng không có được vinh dự này.
Chấp sự Đại Đao môn cùng đệ tử Hổ Khiếu tông ngây người, nụ cười đông cứng trên khuôn mặt.
Từ đầu đến cuối, đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương ngay cả nhìn cũng không nhìn mình lấy một cái, bây giờ lại đứng cạnh chưởng môn của cái môn phái rác rưởi kia nói chuyện.
Đây là mơ?
Tôn chấp sự giơ tay lên mặt mình hung hăng nhéo mạnh một cái, cảm nhận được đau đớn
Mình không phải đang mơ, tất cả đều là thật!
Lý Thanh Dương nắm giữ linh căn thượng phẩm, lại dám cự tuyệt môn phái ngũ lưu như Thương Sơn phái, rõ rõ ràng ràng nói chuyện cùng chưởng môn Thiết Cốt phái.
Quân Thường Tiếu nói “Đúng vậy! Ta chính là chưởng môn Thiết Cốt phái.”
Mọi người khịt mũi coi thường.
Một cái nho nhỏ chưởng môn của một môn phái rác rưởi, không nhanh không chậm, không hoảng không loạn, dám tự tin đứng trước mặt thiên tài số một giới thiệu tên mình?
Lý công tử cũng là như thế.
Trước mặt tất cả mọi người, lại cùng tên này nói chuyện, không sợ ảnh hưởng đến thân phận đệ nhất thiên tài hay sao?
Trong mắt các môn phái, Thiết Cốt phái chỉ là một cái môn phái rác rưởi không hơn không kém, mà đã là rác rưởi thì nên yên phận trong thùng rác, không có tư cách làm tâm điểm chú ý của tất cả mọi người!
Nói thẳng ra.
Đây chính là đố kỵ.
Dựa vào cái khỉ gì, thiên tài cao cao tại thượng kia lại không nói chuyện với chính mình, ngược lại đi nói chuyện với một tên rác rưởi?
Lý Thanh Dương chắp tay, có chút xấu hổ nói “Lúc trước ở ngoại thành, do ta vội vã về nhà nên không kịp nói lời cảm tạ, thật là vô lễ, còn mong chưởng môn thứ lỗi cho.”
Ặc!
Võ giả từ các bang phái một lần nữa lại trợn tròn hai mắt.
Đệ nhất thiên tài Lý Thanh Dương nói chuyện đã đành, vậy mà rõ ràng đang biểu hiện xin lỗi với tên kia nữa chứ!
Lục Thiên Thiên đứng bên cạnh, trên mặt của nàng cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Thật sự quá khó để hình dung, đường đường một thiên tài ưu tú như Lý Thanh Dương lại cúi đầu xin lỗi Quân chưởng môn. Trường hợp này sao có thể xảy ra được a?
Thấy chưa, Thấy gì chưa!
Lòng tốt cuối cùng đã được báo đáp!
Hắn nhún nhún vai, tỏ vẻ hờ hững nói “Lý công tử, chỉ là việc rất nhỏ thôi mà. Ngươi không nói thì bổn tọa cũng quên mất.”
Lục Thiên Thiên “...”
Nàng nhớ rất rõ ràng, vừa rồi chưởng môn còn mới lầm bầm “Cái tên có linh căn thượng phẩm nhưng lại không có nhân phẩm, nhìn thôi cũng thấy chướng mắt rồi!”
Lý Thanh Dương cười cười nói “Chưởng môn có thể giới thiệu cho ta một chút về Thiết Cốt phái được không?”
Cái gì?!!
Các võ giả lần nữa trợn căng hai mắt lên, thiếu chút là rơi cả tròng mắt ra ngoài.
Đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương lại muốn tìm hiểu về Thiết Cốt phái, chẳng lẽ hắn có tính toán gì sao?
Đệ tử Hổ Khiếu tông lúc này sắc mặt khó coi dị thường. Dù sao bọn hắn lúc trước trào phúng Quân Thường Tiếu, còn có đặt một ván cược.
Đánh cược cái gì?
Cược rằng trong ‘Bách tông chiêu mộ’ này, không có ai đến hỏi thăm Thiết Cốt phái.
Kết quả thế nào?
Không chỉ có người đến hỏi thăm. Mà người đó còn là thiên tài số một thành Thanh Dương.
Cảm giác giống như bị một cái tát trời giáng vào mặt.
“Đinh!”
“Nhiệm vụ phụ khởi động.”
Trong lúc mọi người đang chấn kinh, bên tai Quân Thường Tiếu truyền đến thông báo từ hệ thống.
Hắn vội vàng kiểm tra màn hình hệ thống môn phái, thấy xuất hiện thêm một cái nhiệm vụ phụ “Truyền bá lịch sử của Thiết Cốt phái, thuyết phục đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương gia nhập.”
Thuyết phục Lý Thanh Dương gia nhập, nhiệm vụ này Quân Thường Tiếu còn có thể hiểu. Nhưng truyền bá lịch sử Thiết Cốt phía là cái quái quỷ gì?
Một cái môn phái mới thành lập được vài năm thì có gì để nói?
Một cái môn phái chỉ còn có một tên đệ tử?
Có cái khỉ gì lịch sử?
Hay là nói với hắn, lịch sử huy hoàng nhất của cả môn phái, đó chính là Vương chưởng môn vì đi dạo kỹ viện mà bị bắt, sau đó vượt ngục không thành, kết quả đầu lìa khỏi cổ?
Cái nhiệm vụ phụ này, không có chút nào đáng tin!
Quân Thường Tiếu cảm thấy chẳng nói nên lời, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng điểm cống hiến, thế nên đại não bắt đầu điên cuồng suy nghĩ.
Thiết Cốt phái tuy rằng không có cái gì lịch sử huy hoàng, nhưng mình cũng có thể tự bịa ra không phải sao?
Sau khi vắt óc ngồi suy nghĩ, Quân Thường Tiếu nói “Lý công tử, trong mắt người đời mà nói, Thiết Cốt phái ta đơn giản chỉ là một môn phái rác rưởi.”
Mọi người cùng nhau hừ lạnh.
Nếu ngươi đã giác ngộ điều này, sao còn cố vác mặt đến tham dự ‘Bách tông chiêu mộ’ làm gì?
“Nhưng mà!”
Quân Thường Tiếu sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói “Trên thực tế, Thiết Cốt phái ta có lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu không nói hết, đã từng là một thượng cổ tông môn.”
“thượng cổ tông môn?”
“Phụt! Ha ha! Mẹ nó, tên này có khiếu hài hước thật!”
“Rõ ràng là một cái môn phái tùy tiện thành lập, nói ra lập tức có quan hệ với thượng cổ tông môn. Tên này không phải có não bị úng nước rồi chứ?”
Các võ giả xung quanh cười muốn điên dại.
Lục Thiên Thiên đứng ở phía sau cũng nhăn mặt lại.
Có thể đem Thiết Cốt phái quan hệ tới thượng cổ tông môn, rút cuộc da mặt chưởng môn cần dày bao nhiêu? Mà lại nói cần bao nhiêu dũng khí mới có thể nói một cách hùng hổ như vậy?
Lý Thanh Dương cảm thấy hứng thú nói “Chưởng môn có thể nói rõ hơn một chút nữa không?”
“...”
Khóe miệng mọi người co giật liên tục.
Chẳng lẽ đầu óc của thiên tài đệ nhất thành Thanh Dương cũng bị úng nước theo rồi, cho nên mới hứng thú nghe chuyện phiếm của tên này?
Không phải chứ?
Người bình thường sẽ không ai đi cự tuyệt một cái môn phái ngũ lưu, sau đó lại đi hỏi thăm một cái môn phái rác rưởi a!
“Lý công tử.”
Quân Thường Tiếu trả lời “Ngươi nghe nói qua Đông Hải chưa?”
Lý Thanh Dương gật đầu trả lời “Ta đã có nghe nói qua.”
Phía đông Tinh vẫn đại lục là một vùng biển cực lớn, bên trong ẩn nấp vô số hải thú, là một khu vực vô cùng nguy hiểm.
Quân Thường Tiếu “Phía cuối Đông Hải, có một cái Ngạo Lai quốc, công tử nghe nói chưa?”
Lý Thanh Dương lắc đầu, thành thật trả lời “Ta chỉ nghe nói đến Đông Hải qua sách vở, thư tịch chứ chưa tự mình đi kiểm chứng, cho nên không biết có quốc gia nào tồn tại hay không. ”
Đâu chỉ có hắn không biết.
Dù là trưởng lão Thương Sơn phái đang ở đây cũng chưa từng nghe nói qua Ngạo Lai quốc.
Quân Thường Tiếu nói “Tại Ngạo Lai quốc kia, có hai toà thần sơn. Một là Hoa Quả Sơn, hai là Thiết Cốt sơn. Thiết Cốt phái của chúng ta khởi nguồn bắt đầu từ Thiết Cốt sơn. Chưởng môn đời thứ nhất là Tôn Ngộ Không, danh hào là Tề Thiên Đại Thánh.”
Con hàng này lấy truyện Tây Du Ký ra bịa lời a!
Tuy là hắn chỉ tùy tiện kể một chút, nhưng có một vài võ giả chưa từng nghe qua, bị hắn lừa gạt sửng sốt một chút.
Thậm chí có người nghĩ, chẳng lẽ thật sự có Ngạo Lai quốc ở Đông Hải, còn có Thiết Cốt sơn?
“Nói bậy nói bạ!”
Nhưng vào lúc này, trưởng lão Thương Sơn phía đi tới nói “Đông Hải muôn vàn hiểm nguy, người có thực lực mạnh như Võ Hoàng cũng không dám xâm nhập. Hiện tại trong ghi chép cũng chưa từng đề cập qua Ngạo Lai quốc chứ đừng nói đến Thiết Cốt sơn!”
“Đúng đấy!”
“Ta từ nhỏ kiến thức uyên bác, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, cũng chưa từng nghe qua cái gì Ngạo Lai quốc và Thiết Cốt sơn.”
“Tên này rõ ràng đang bịa chuyện!”
“Mẹ kiếp, dám coi chúng ta là con nít ba tuổi à?
Mọi người cảm giác bị tên này lừa gạt một trận, cảm thấy phẫn nộ vô cùng.
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói “Ta chỉ có thể nói rằng, các ngươi hoàn toàn không biết gì về Tinh Vẫn đại lục cả.”
“...”
Mọi người lại lần nữa co giật khóe miệng.
Một tên mới có thực lực Khai mạch lại dám lớn tiếng nói trưởng lão Thương Sơn phái chẳng biết gì cả!
“Tốt! Rất tốt!”
Trưởng lão Thương Sơn phái đè nén lửa giận, lạnh lùng nói “Lão phu vô tri, ngược lại muốn hỏi Quân chưởng môn, Tôn Ngộ Không trong lời ngươi nói là thần thánh phương nào, sư phụ của hắn xuất thân từ đâu?”
Dám bịa chuyện với ta?
Ngươi muốn giả thần giả quỷ, vậy ta hỏi cho đến khi lòi đuôi mới thôi
Còn Thiết Cốt phái thì sao?
Chỉ là một cái chủ đề gây cười cho các bang phái mà thôi. Không chừng ngày mai lại phải giải tán lần nữa, trở thành một hạt bụi không có gì đáng chú ý trong dòng chảy của lịch sử.
Đệ nhất thiên tài cùng với môn phái rác rưởi. Sự chênh lệch giữa hai bên như trời và đất vậy, khoảng cách là không thể đo đếm.
Nhưng một điều không ai nghĩ tới lại xảy ra ngay trước mắt, Lý Thanh Dương dừng chân ở trước lều của Thiết Cốt phái, chủ động mở miệng nói chuyện!
Trong khoảnh khắc đó, tất cả ánh mắt mọi người trên diễn võ trường đều hướng về Quân Thường Tiếu. Mọi người âm thầm thắc mắc, rốt cục vị Quân chưởng môn này có tài đức gì mà được đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương chủ động mở miệng nói chuyện vậy?
Phải biết trưởng lão của Thương Sơn phái cũng không có được vinh dự này.
Chấp sự Đại Đao môn cùng đệ tử Hổ Khiếu tông ngây người, nụ cười đông cứng trên khuôn mặt.
Từ đầu đến cuối, đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương ngay cả nhìn cũng không nhìn mình lấy một cái, bây giờ lại đứng cạnh chưởng môn của cái môn phái rác rưởi kia nói chuyện.
Đây là mơ?
Tôn chấp sự giơ tay lên mặt mình hung hăng nhéo mạnh một cái, cảm nhận được đau đớn
Mình không phải đang mơ, tất cả đều là thật!
Lý Thanh Dương nắm giữ linh căn thượng phẩm, lại dám cự tuyệt môn phái ngũ lưu như Thương Sơn phái, rõ rõ ràng ràng nói chuyện cùng chưởng môn Thiết Cốt phái.
Quân Thường Tiếu nói “Đúng vậy! Ta chính là chưởng môn Thiết Cốt phái.”
Mọi người khịt mũi coi thường.
Một cái nho nhỏ chưởng môn của một môn phái rác rưởi, không nhanh không chậm, không hoảng không loạn, dám tự tin đứng trước mặt thiên tài số một giới thiệu tên mình?
Lý công tử cũng là như thế.
Trước mặt tất cả mọi người, lại cùng tên này nói chuyện, không sợ ảnh hưởng đến thân phận đệ nhất thiên tài hay sao?
Trong mắt các môn phái, Thiết Cốt phái chỉ là một cái môn phái rác rưởi không hơn không kém, mà đã là rác rưởi thì nên yên phận trong thùng rác, không có tư cách làm tâm điểm chú ý của tất cả mọi người!
Nói thẳng ra.
Đây chính là đố kỵ.
Dựa vào cái khỉ gì, thiên tài cao cao tại thượng kia lại không nói chuyện với chính mình, ngược lại đi nói chuyện với một tên rác rưởi?
Lý Thanh Dương chắp tay, có chút xấu hổ nói “Lúc trước ở ngoại thành, do ta vội vã về nhà nên không kịp nói lời cảm tạ, thật là vô lễ, còn mong chưởng môn thứ lỗi cho.”
Ặc!
Võ giả từ các bang phái một lần nữa lại trợn tròn hai mắt.
Đệ nhất thiên tài Lý Thanh Dương nói chuyện đã đành, vậy mà rõ ràng đang biểu hiện xin lỗi với tên kia nữa chứ!
Lục Thiên Thiên đứng bên cạnh, trên mặt của nàng cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Thật sự quá khó để hình dung, đường đường một thiên tài ưu tú như Lý Thanh Dương lại cúi đầu xin lỗi Quân chưởng môn. Trường hợp này sao có thể xảy ra được a?
Thấy chưa, Thấy gì chưa!
Lòng tốt cuối cùng đã được báo đáp!
Hắn nhún nhún vai, tỏ vẻ hờ hững nói “Lý công tử, chỉ là việc rất nhỏ thôi mà. Ngươi không nói thì bổn tọa cũng quên mất.”
Lục Thiên Thiên “...”
Nàng nhớ rất rõ ràng, vừa rồi chưởng môn còn mới lầm bầm “Cái tên có linh căn thượng phẩm nhưng lại không có nhân phẩm, nhìn thôi cũng thấy chướng mắt rồi!”
Lý Thanh Dương cười cười nói “Chưởng môn có thể giới thiệu cho ta một chút về Thiết Cốt phái được không?”
Cái gì?!!
Các võ giả lần nữa trợn căng hai mắt lên, thiếu chút là rơi cả tròng mắt ra ngoài.
Đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương lại muốn tìm hiểu về Thiết Cốt phái, chẳng lẽ hắn có tính toán gì sao?
Đệ tử Hổ Khiếu tông lúc này sắc mặt khó coi dị thường. Dù sao bọn hắn lúc trước trào phúng Quân Thường Tiếu, còn có đặt một ván cược.
Đánh cược cái gì?
Cược rằng trong ‘Bách tông chiêu mộ’ này, không có ai đến hỏi thăm Thiết Cốt phái.
Kết quả thế nào?
Không chỉ có người đến hỏi thăm. Mà người đó còn là thiên tài số một thành Thanh Dương.
Cảm giác giống như bị một cái tát trời giáng vào mặt.
“Đinh!”
“Nhiệm vụ phụ khởi động.”
Trong lúc mọi người đang chấn kinh, bên tai Quân Thường Tiếu truyền đến thông báo từ hệ thống.
Hắn vội vàng kiểm tra màn hình hệ thống môn phái, thấy xuất hiện thêm một cái nhiệm vụ phụ “Truyền bá lịch sử của Thiết Cốt phái, thuyết phục đệ nhất thiên tài thành Thanh Dương gia nhập.”
Thuyết phục Lý Thanh Dương gia nhập, nhiệm vụ này Quân Thường Tiếu còn có thể hiểu. Nhưng truyền bá lịch sử Thiết Cốt phía là cái quái quỷ gì?
Một cái môn phái mới thành lập được vài năm thì có gì để nói?
Một cái môn phái chỉ còn có một tên đệ tử?
Có cái khỉ gì lịch sử?
Hay là nói với hắn, lịch sử huy hoàng nhất của cả môn phái, đó chính là Vương chưởng môn vì đi dạo kỹ viện mà bị bắt, sau đó vượt ngục không thành, kết quả đầu lìa khỏi cổ?
Cái nhiệm vụ phụ này, không có chút nào đáng tin!
Quân Thường Tiếu cảm thấy chẳng nói nên lời, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng điểm cống hiến, thế nên đại não bắt đầu điên cuồng suy nghĩ.
Thiết Cốt phái tuy rằng không có cái gì lịch sử huy hoàng, nhưng mình cũng có thể tự bịa ra không phải sao?
Sau khi vắt óc ngồi suy nghĩ, Quân Thường Tiếu nói “Lý công tử, trong mắt người đời mà nói, Thiết Cốt phái ta đơn giản chỉ là một môn phái rác rưởi.”
Mọi người cùng nhau hừ lạnh.
Nếu ngươi đã giác ngộ điều này, sao còn cố vác mặt đến tham dự ‘Bách tông chiêu mộ’ làm gì?
“Nhưng mà!”
Quân Thường Tiếu sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói “Trên thực tế, Thiết Cốt phái ta có lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu không nói hết, đã từng là một thượng cổ tông môn.”
“thượng cổ tông môn?”
“Phụt! Ha ha! Mẹ nó, tên này có khiếu hài hước thật!”
“Rõ ràng là một cái môn phái tùy tiện thành lập, nói ra lập tức có quan hệ với thượng cổ tông môn. Tên này không phải có não bị úng nước rồi chứ?”
Các võ giả xung quanh cười muốn điên dại.
Lục Thiên Thiên đứng ở phía sau cũng nhăn mặt lại.
Có thể đem Thiết Cốt phái quan hệ tới thượng cổ tông môn, rút cuộc da mặt chưởng môn cần dày bao nhiêu? Mà lại nói cần bao nhiêu dũng khí mới có thể nói một cách hùng hổ như vậy?
Lý Thanh Dương cảm thấy hứng thú nói “Chưởng môn có thể nói rõ hơn một chút nữa không?”
“...”
Khóe miệng mọi người co giật liên tục.
Chẳng lẽ đầu óc của thiên tài đệ nhất thành Thanh Dương cũng bị úng nước theo rồi, cho nên mới hứng thú nghe chuyện phiếm của tên này?
Không phải chứ?
Người bình thường sẽ không ai đi cự tuyệt một cái môn phái ngũ lưu, sau đó lại đi hỏi thăm một cái môn phái rác rưởi a!
“Lý công tử.”
Quân Thường Tiếu trả lời “Ngươi nghe nói qua Đông Hải chưa?”
Lý Thanh Dương gật đầu trả lời “Ta đã có nghe nói qua.”
Phía đông Tinh vẫn đại lục là một vùng biển cực lớn, bên trong ẩn nấp vô số hải thú, là một khu vực vô cùng nguy hiểm.
Quân Thường Tiếu “Phía cuối Đông Hải, có một cái Ngạo Lai quốc, công tử nghe nói chưa?”
Lý Thanh Dương lắc đầu, thành thật trả lời “Ta chỉ nghe nói đến Đông Hải qua sách vở, thư tịch chứ chưa tự mình đi kiểm chứng, cho nên không biết có quốc gia nào tồn tại hay không. ”
Đâu chỉ có hắn không biết.
Dù là trưởng lão Thương Sơn phái đang ở đây cũng chưa từng nghe nói qua Ngạo Lai quốc.
Quân Thường Tiếu nói “Tại Ngạo Lai quốc kia, có hai toà thần sơn. Một là Hoa Quả Sơn, hai là Thiết Cốt sơn. Thiết Cốt phái của chúng ta khởi nguồn bắt đầu từ Thiết Cốt sơn. Chưởng môn đời thứ nhất là Tôn Ngộ Không, danh hào là Tề Thiên Đại Thánh.”
Con hàng này lấy truyện Tây Du Ký ra bịa lời a!
Tuy là hắn chỉ tùy tiện kể một chút, nhưng có một vài võ giả chưa từng nghe qua, bị hắn lừa gạt sửng sốt một chút.
Thậm chí có người nghĩ, chẳng lẽ thật sự có Ngạo Lai quốc ở Đông Hải, còn có Thiết Cốt sơn?
“Nói bậy nói bạ!”
Nhưng vào lúc này, trưởng lão Thương Sơn phía đi tới nói “Đông Hải muôn vàn hiểm nguy, người có thực lực mạnh như Võ Hoàng cũng không dám xâm nhập. Hiện tại trong ghi chép cũng chưa từng đề cập qua Ngạo Lai quốc chứ đừng nói đến Thiết Cốt sơn!”
“Đúng đấy!”
“Ta từ nhỏ kiến thức uyên bác, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, cũng chưa từng nghe qua cái gì Ngạo Lai quốc và Thiết Cốt sơn.”
“Tên này rõ ràng đang bịa chuyện!”
“Mẹ kiếp, dám coi chúng ta là con nít ba tuổi à?
Mọi người cảm giác bị tên này lừa gạt một trận, cảm thấy phẫn nộ vô cùng.
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói “Ta chỉ có thể nói rằng, các ngươi hoàn toàn không biết gì về Tinh Vẫn đại lục cả.”
“...”
Mọi người lại lần nữa co giật khóe miệng.
Một tên mới có thực lực Khai mạch lại dám lớn tiếng nói trưởng lão Thương Sơn phái chẳng biết gì cả!
“Tốt! Rất tốt!”
Trưởng lão Thương Sơn phái đè nén lửa giận, lạnh lùng nói “Lão phu vô tri, ngược lại muốn hỏi Quân chưởng môn, Tôn Ngộ Không trong lời ngươi nói là thần thánh phương nào, sư phụ của hắn xuất thân từ đâu?”
Dám bịa chuyện với ta?
Ngươi muốn giả thần giả quỷ, vậy ta hỏi cho đến khi lòi đuôi mới thôi