Sau tin nhắn đó, đầu óc mình trở thành một mớ hỗn độn. Tại sao em lại nói điều đó với mình, chẳng lẽ em đã biết mình nghĩ gì về em. Haiz, mình không biết trả lời em như thế nào luôn T_T. Hai ngày sau đó mình vẫn im hơi lặng tiếng, không biết nên làm thế nào. Cuối cùng thì sau một hồi được một thím trong công ty tư vấn là cứ nói chuyện thử đi xem như thế nào, thím đó cam đoan rằng 70% là em đã biết là mình thích em. Vấn đề là em có thích mình hay không thì thím đó không chắc :wtf:
Chiều hôm đó mình về nhà, mở skype và facebook để chờ em online. Từ 7h cho đến tận 9h30, mình không dám Find Match luôn, sợ em online mà không biết nữa thì khổ :’( . Tới 9h30 thì sự kiên nhẫn của mình cũng đã kết thúc, mình bấm vào Find Match. Hôm nay tâm trạng của mình tương đối ổn, nên mình pick Shadow Fiend và tiếp tục khiến đội bạn khóc lóc. Phút 27, mình cầm BKB, Travel, Blink và Deso vào ăn Roshan. Đúng lúc này thì mình thấy Skype thông báo là em đang online (mình thường để chế độ cửa sổ chứ không phải fullscreen, vì thói quen last hit
-_-). Đáng lẽ mình sẽ đánh hết game rồi mới pm em, nhưng chưa gì em đã pm mình trước: “Hi ”, thế là mình hủy game cmnl utanginamo:. Mình nghĩ một lúc xem nên nói gì với em, rồi mình gõ:
- Hi e, party không? (gõ xong mình mới nhận ra rằng mình ngu vồn o.o)
Em im lặng một lát rồi rep "Ok, mời e đi". Lúc tab lại cửa sổ mình mới nhận ra là mình vừa hủy game và xuống low priority 5 trận, fuck. Cuối cùng thì mình quyết định bỏ cái ý tưởng ngu ngốc trên và video call với em. Tối đó em mặc đồ ở nhà, một chiếc áo thun trắng có in hình panda nhìn dễ thương lắm
. Mình cứ nhìn em hoài, ngập ngừng không biết nói gì, chắc em hiểu ý nên nói trước:
- Em xin lỗi chuyện hôm bữa nha
- Không có gì đâu - mình mỉm cười
- Vậy sao anh giận em suốt mấy ngày liền? - Em hỏi (nhìn mặt tội nghiệp lắm :’( )
- Anh không có giận - mình đáp
- Thiệt không? Em thấy anh cứ trốn trốn em hay sao đó...
- Đâu có, tại anh...hơi bận thôi!
- Hay là...
- Hay là sao? - Mình đỏ mặt
- Mà thôi không nói nữa... – Em mỉm cười tinh quái – Mấy bữa nay a sao rồi?
- Cũng bình thường, không có em support nên ngậm hành liên tiếp :’>
- Thôi đừng có xạo nữa ông, mới hôm bữa còn kêu người ta noob – Em huýt một tiếng dài
- Ít ra em còn biết cắm ward – Mình an ủi
Em mỉm cười.
- Còn mấy bữa nay em sao rồi? – Mình hỏi lại
- Cũng bình thường thôi à
- Tức là vẫn Laguna creep, hook đồng đội ... đại loại vậy đó hả? – Mình chọc
- Chọc hoài nha... – Em lườm qua camera
Cuộc nói chuyện diễn ra khá thoải mái, điều đó làm mình rất vui. Mình cứ ngỡ sẽ không bao giờ nói chuyện với em nữa, hay ít nhất sẽ không nói chuyện thoải mái như thế này. Thế nên đối với mình đây là một thành công khá to lớn. Sau 1 tiếng đồng hồ, mình quyết định lấy hết can đảm để câu hỏi mà mình đã ngập ngừng suốt cả tuần qua.
- Anh muốn hỏi em cái này!
- Cái gì – Em mỉm cười
- Em có... – Tới lúc này thì tim mình đập nhanh vk*, đầu óc mình bấn loạn luôn – À... chị e có bạn trai chưa? :sostupid:
Em hơi ngạc nhiên, rồi trả lời:
- HẢ? – Em làm mặt đểu - Tính kêu tui làm mai cho phải không?
Lúc này mình chỉ muốn đập đầu vào bàn phím cho chết cmn đi :’(. Mình ngượng ngùng đáp:
- Anh muốn hỏi cho biết thôi T_T
- Chị e đẹp lắm đó – Em cười
- Đẹp hơn em không? – Mình hỏi ( một mũi tên trúng 2 con chim), giờ mình mới thấy khôn ra được một ít :>
- Hơn chứ sao không
- Vậy chị em có biết chơi Dota không?
- Tất nhiên là không rồi – Em lườm
- Vậy thôi, a chỉ thích con gái biết chơi Dota thôi ...
Lúc này mình đỏ mặt vì nhận ra câu mình vừa nói có ý nghĩa vk* đến như thế nào. Em trố mắt nhìn vào màn hình, rồi mỉm cười khó hiểu. Đã phóng lao thì phải theo lao, mình liều hỏi tiếp.
- Còn em... em có... bạn trai chưa?
Em im lặng một lát rồi đáp:
- Chưa, cái đó còn tùy... – Em đỏ mặt
- Tùy vào cái gì?
“PHỤP”
Cái màn hình máy tính của mình bỗng trở nên đen thui. Toàn bộ đèn trong nhà đều tắt phụt hết. Mấy thằng nhóc trong xóm la lên “Cúp điện, cúp điện”... Mình ngẩn ngơ một lát rồi hét:
- #$%^ ĐIỆN LỰC, FUCKKKKKKKK
Chiều hôm đó mình về nhà, mở skype và facebook để chờ em online. Từ 7h cho đến tận 9h30, mình không dám Find Match luôn, sợ em online mà không biết nữa thì khổ :’( . Tới 9h30 thì sự kiên nhẫn của mình cũng đã kết thúc, mình bấm vào Find Match. Hôm nay tâm trạng của mình tương đối ổn, nên mình pick Shadow Fiend và tiếp tục khiến đội bạn khóc lóc. Phút 27, mình cầm BKB, Travel, Blink và Deso vào ăn Roshan. Đúng lúc này thì mình thấy Skype thông báo là em đang online (mình thường để chế độ cửa sổ chứ không phải fullscreen, vì thói quen last hit
- Hi e, party không? (gõ xong mình mới nhận ra rằng mình ngu vồn o.o)
Em im lặng một lát rồi rep "Ok, mời e đi". Lúc tab lại cửa sổ mình mới nhận ra là mình vừa hủy game và xuống low priority 5 trận, fuck. Cuối cùng thì mình quyết định bỏ cái ý tưởng ngu ngốc trên và video call với em. Tối đó em mặc đồ ở nhà, một chiếc áo thun trắng có in hình panda nhìn dễ thương lắm
- Em xin lỗi chuyện hôm bữa nha
- Không có gì đâu - mình mỉm cười
- Vậy sao anh giận em suốt mấy ngày liền? - Em hỏi (nhìn mặt tội nghiệp lắm :’( )
- Anh không có giận - mình đáp
- Thiệt không? Em thấy anh cứ trốn trốn em hay sao đó...
- Đâu có, tại anh...hơi bận thôi!
- Hay là...
- Hay là sao? - Mình đỏ mặt
- Mà thôi không nói nữa... – Em mỉm cười tinh quái – Mấy bữa nay a sao rồi?
- Cũng bình thường, không có em support nên ngậm hành liên tiếp :’>
- Thôi đừng có xạo nữa ông, mới hôm bữa còn kêu người ta noob – Em huýt một tiếng dài
- Ít ra em còn biết cắm ward – Mình an ủi
Em mỉm cười.
- Còn mấy bữa nay em sao rồi? – Mình hỏi lại
- Cũng bình thường thôi à
- Tức là vẫn Laguna creep, hook đồng đội ... đại loại vậy đó hả? – Mình chọc
- Chọc hoài nha... – Em lườm qua camera
Cuộc nói chuyện diễn ra khá thoải mái, điều đó làm mình rất vui. Mình cứ ngỡ sẽ không bao giờ nói chuyện với em nữa, hay ít nhất sẽ không nói chuyện thoải mái như thế này. Thế nên đối với mình đây là một thành công khá to lớn. Sau 1 tiếng đồng hồ, mình quyết định lấy hết can đảm để câu hỏi mà mình đã ngập ngừng suốt cả tuần qua.
- Anh muốn hỏi em cái này!
- Cái gì – Em mỉm cười
- Em có... – Tới lúc này thì tim mình đập nhanh vk*, đầu óc mình bấn loạn luôn – À... chị e có bạn trai chưa? :sostupid:
Em hơi ngạc nhiên, rồi trả lời:
- HẢ? – Em làm mặt đểu - Tính kêu tui làm mai cho phải không?
Lúc này mình chỉ muốn đập đầu vào bàn phím cho chết cmn đi :’(. Mình ngượng ngùng đáp:
- Anh muốn hỏi cho biết thôi T_T
- Chị e đẹp lắm đó – Em cười
- Đẹp hơn em không? – Mình hỏi ( một mũi tên trúng 2 con chim), giờ mình mới thấy khôn ra được một ít :>
- Hơn chứ sao không
- Vậy chị em có biết chơi Dota không?
- Tất nhiên là không rồi – Em lườm
- Vậy thôi, a chỉ thích con gái biết chơi Dota thôi ...
Lúc này mình đỏ mặt vì nhận ra câu mình vừa nói có ý nghĩa vk* đến như thế nào. Em trố mắt nhìn vào màn hình, rồi mỉm cười khó hiểu. Đã phóng lao thì phải theo lao, mình liều hỏi tiếp.
- Còn em... em có... bạn trai chưa?
Em im lặng một lát rồi đáp:
- Chưa, cái đó còn tùy... – Em đỏ mặt
- Tùy vào cái gì?
“PHỤP”
Cái màn hình máy tính của mình bỗng trở nên đen thui. Toàn bộ đèn trong nhà đều tắt phụt hết. Mấy thằng nhóc trong xóm la lên “Cúp điện, cúp điện”... Mình ngẩn ngơ một lát rồi hét:
- #$%^ ĐIỆN LỰC, FUCKKKKKKKK