-
Chương 601-605
Chương 601 Thuần phục Diệp Huyền (2)
- Ân, mười gốc linh dược lục giai không tệ, ta lấy, huyền thạch trung phẩm ta cũng cầm làm tiền tiêu vật, những thứ khác ngươi thu đi.
Diệp Huyền không mặn không nhạt nói một câu.
Mạc Thành Thiên sững sờ, hắn vốn cho rằng Diệp Huyền sẽ mang tất cả đi, không nghĩ tới chỉ lấy vài món trong đó, về phần nhất ba bình đan dược ngũ giai quý giá nhất lại không nhìn một chút.
Đây là Mạc Thành Thiên suy đoán mà thôi, cũng đúng, thân phận đệ tử siêu cấp thế gia là gì, đan dược cái gì căn bản không nói chơi, sao có thể nhìn trúng những đan dược này, thật sự là bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
- Được rồi, mang nhi tử của ngươi trở về đi, hảo hảo quản giáo một phen, về sau đừng lại chọc vào người không thể chọc, điện hạ nhà ta tâm tư nhân hậu, đổi lại là ta đã sớm một tát san bằng gia tộc của ngươi rồi.
Kim Lân một cước đá Mạc Thông, hắn rất xem thường.
Dưới một cước của nó, dây thừng trên người Mạc Thông đều đứt, thân thể chết lặng cũng khôi phục năng lực hành động.
- Phụ thân!
Mạc Thông nhào tới trước mặt Mạc Thành Thiên và gào khóc.
- Đồ hỗn trướng, còn không quỳ xuống nhận lỗi với điện hạ.
Mạc Thành Thiên căm hận nói.
Mạc Thông vẻ mặt cầu xin, hắn quỳ bên cạnh và cúi đầu.
Thông qua trao đổi giữa phụ thân và Diệp Huyền, Mạc Thông cũng hiểu rõ hai người Diệp Huyền có địa vị kinh hãi người, cũng không phải phụ thân có thể đắc tội.
Tại sao mình bị ma quỷ ám ảnh, chuẩn bị đoạt đồ của hắn chứ.
- Hai vị, tiểu nhân đi trước.
Mạc Thành Thiên thu đồ vật trở lại, hắn cẩn thận nói một câu, hắn đã không dám lại tiếp tục đối mặt với Diệp Huyền, sợ hai người mất hứng thì tai vạ tới nơi.
- Ngươi đi xuống đi.
Diệp Huyền khoát khoát tay, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn gọi Mạc Thành Thiên lại:
- Đúng rồi, hai chúng ta mới tới Mộng Cảnh bình nguyên, không biết Mộng Cảnh bình nguyên các ngươi có danh lam thắng cảnh gì, tông môn đế quốc thế nào, cầm chút ít tư liệu cho chúng ta xem, lần này ta ngao du đại lục, mới đến cho nên có chút đau đầu.
Diệp Huyền lơ đãng nói ra.
Mạc Thành Thiên nghe xong vốn sững sờ, chợt ánh mắt của hắn kích động.
Mẹ kiếp, tự mình khổ bức mà.
Hắn mắng chửi mình hai tiếng, trong lòng hắn lại kích động hít thở dồn dập.
Nhi tử đắc tội điện hạ đó là tai họa lớn bằng trời, ai có thể nói tai họa không phải việc vui.
Điện hạ là người mới đến, chưa quen cuộc sống nơi đây, hắn cần có cái gì nhất? Cần có nhất là tùy tùng, là cấp dưới ah.
Mạc gia mình kinh doanh tại Vô Không Lĩnh nhiều năm như vậy cũng chỉ là một tiểu gia tộc, thậm chí còn nhiều lần gặp tai họa diệt môn, đây là vì cái gì? Hoàn toàn là vì Mạc gia không có hậu trường, không cách nào so sánh với các thế lực lớn.
Mà điện thờ lúc này mới tới đây, không phải là là một cơ hội sao?
Chỉ cần có thể trèo lên điện hạ, như thế...
Nghĩ đến Mạc gia mình có thể trèo lên siêu cấp thế gia tung hoành đại lục, đến lúc đó cái gì Cửu Dương Tông, cái gì Hạo Thiên đế quốc, cái gì thiên nhai thương hội, chó má cũng không phải ah.
Cơ hội tốt như thế, Mạc Thành Thiên vậy mà không biết bắt lấy?
Nghĩ tới đây Mạc Thành Thiên đã kích động thân thể run rẩy.
- Điện hạ, những tài liệu này tiểu nhân lập tức chỉnh lý mang tới đây, điện hạ, tại hạ có một câu không biết nên nói hay không.
Mạc Thành Thiên hít sâu một hơi, hắn lấy hết dũng khí.
Diệp Huyền híp mắt, nói:
- Nói cái gì?
Mạc Thành Thiên đè nén kích động trong lòng, rung giọng nói:
- Điện hạ mới tới Mộng Cảnh bình nguyên, rất nhiều địa phương khẳng định không phải rất quen thuộc, Mạc gia thân là gia tộc tại Vô Không Lĩnh, ta hơi hiểu về Mộng Cảnh bình nguyên, điện hạ không ngại, về sau có gì phân phó cũng có thể tìm tiểu nhân, chỉ cần tiểu nhân có thể làm được quyết không nói hai lời, chắc chắn sẽ làm vì điện hạ.
- Ah, thật không?
Diệp Huyền thản nhiên nói nhưng trong lòng lại cười thầm, Mạc Thành Thiên đúng là biết leo lên bắp đùi thô.
- Là thật!
Mạc Thành Thiên cắn răng một cái, cao giọng nói:
- Điện hạ tuổi còn trẻ đã bắt đầu ngao du đại lục, thanh niên tuấn tài như điện hạ, tiểu nhân bội phục nhất, nếu như điện hạ nguyện ý, Mạc gia ta ngày sau sẽ nghe theo hiệu lệnh của điện hạ, có chuyện gì chỉ cần phân phó Mạc gia ta một tiếng, Mạc gia ta tuyệt đối không lùi bước, núi đao biển lửa cũng quyết xông vào.
Vì trèo lên Diệp Huyền, Mạc Thành Thiên cũng bất chấp giá nào.
Diệp Huyền híp mắt mắt lại nhìn Mạc Thành Thiên.
Chỉ thấy ngữ khí của Mạc Thành Thiên sục sôi, sắc mặt đỏ lên, ánh mắt kiên định, hiển nhiên cũng không phải thuận miệng nói ra.
Thân là gia chủ, ánh mắt và phác lực của Mạc Thành không kém, hắn đã hạ quyết tâm dập nồi dìm thuyền đáp lên con thuyền lớn Diệp Huyền.
Đối với Diệp Huyền mà nói cũng không lỗ, muốn đối phó Huyền Cơ Tông, một hai người là khẳng định không được, có gia tộc như Mạc gia, mặc dù nhỏ chút nhưng ngẫu nhiên cũng có thể phát ra công dụng của mình.
Làm cho Diệp Huyền coi trọng là Vô Không Lĩnh tiếp giáp liên minh mười ba nước, có Mạc gia làm đầu cầu nối hai bên, về sau liên minh mười ba nước có nguy cơ gì, Diệp Huyền cũng có thể biết được nhanh chóng.
Nghĩ tới đây Diệp Huyền vỗ vỗ vai Mạc Thành Thiên:
- Không thể ngờ Mạc gia chủ còn có hùng tâm như vậy, làm ta không nghĩ tới ah, nam nhân như thế, bản thiếu gia ta luôn thưởng thức.
Nghe được Diệp Huyền nói thế, ánh mắt Mạc Thành Thiên vô cùng kích động.
- Đa tạ điện hạ khích lệ, không biết điện hạ còn có chuyện gì? Không có việc gì tiểu nhân lui xuống trước, chỉ cần điện hạ có bất cứ phân phó nào, tùy thời có thể gọi tiểu nhân, tiểu nhân tạm thời sẽ ở lại khách sạn Thiên Nhất.
- Không biết điện hạ có nguyện ý nhận lấy tiểu gia tộc Mạc gia ta không, tuy Mạc gia ta nhân tài không nhiều lắm, thế lực cũng không được nhưng tuyệt đối trung thành và tận tâm, cho dù điện hạ bảo thuộc hạ làm cái gì, dù là núi đao biển lửa, thuộc hạ sẽ không nhíu mày, sẽ phái người đi làm cho bằng được.
Bắt lấy lời của Diệp Huyền, Mạc Thành Thiên trực tiếp bò lên bắp đùi thô, khát vọng nhìn Diệp Huyền.
- Nếu Mạc gia chủ cố tình như vậy, bản thiếu gia cũng cố mà nhận Mạc gia các ngươi, tuy Mạc gia các ngươi nhỏ một chút nhưng Mạc gia chủ đầy phách lực, bản thiếu gia vô cùng thưởng thức. Yên tâm đi, tuy Mạc gia các ngươi hiện tại chỉ là tiểu gia tộc nhưng sau khi đi theo bản thiếu gia, bản thiếu gia sẽ cho các ngươi ăn thịt, sau này trở thành thế lực lớn của đại lục cũng không phải không có khả năng, từ nay về sau bản thiếu gia bảo kê ngươi.
Diệp Huyền nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, biểu lộ rất thưởng thức.
Chương 602 Về sau ta bảo kê ngươi (1)
Mạc Thành Thiên kích động toàn thân không ngừng run rẩy, lớn tiếng nói:
- Đa tạ điện hạ bảo vệ, thuộc hạ nhất định máu chảy đầu rơi đến chết mới thôi.
Nói xong hắn vỗ đầu Mạc Thông một cái, nói:
- Còn không mau bái kiến điện hạ.
- Mạc Thông bái kiến điện hạ.
Mạc Thông sợ hãi nói ra.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, nói:
- Hôm nay không nhờ có ngươi, ta cũng không gặp được Mạc gia chủ, nơi này có viên đan dược, ngươi cầm đi chữa thương đi, xem như tâm tình bổn thiếu gia tốt, nếu không ta cũng không thu các ngươi làm tùy tùng đâu.
Diệp Huyền ném ra một viên đan dược, bộ dáng ngữ khí bình thản.
- Đúng, đúng, đó là vinh hạnh của thuộc hạ.
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên vui mừng như điên, hắn lại vỗ đầu Mạc Thông lần nữa, gõ hắn choáng váng đầu óc.
- Điện hạ ban đan dược cho ngươi, ngươi còn không cảm tạ điện hạ sao?
- Đa tạ điện hạ.
Mạc Thông gần như sắp khóc, chính mình bị Diệp Huyền và Kim Lân bắt đi đánh một trận, toàn thân bị tổn thương, bây giờ đối phương cho đan dược chữa thương, chính mình còn bị phụ thân đánh còn phải cảm kích người ta, từ khi nào làm người lại khó khăn như vậy?
Tuy trong nội tâm nghĩ như vậy nhưng Mạc Thông vẫn thành thật ăn đan dược vào.
Ngay sau đó dược lực nồng đậm bao phủ toàn thân của hắn, Mạc Thông cảm thấy toàn thân nóng lên, dược lực chạy khắp toàn thân và cảm giác tê tê sinh ra, hắn cảm giác thân thể vô cùng thoải mái.
Hắn xốc tay áo lên, lập tức phát hiện chuyện giật mình, trên cánh tay đầy vết thương và máu vậy mà bóng loáng trắng nõn giống như bạch ngọc.
Đây là đan dược gì? Cũng quá trâu bò ah?
Mạc Thông lúc này hoàn toàn ngây người, hiện tại mới qua vài phút mà thương thế của hắn đã khỏi hẳn.
Mạc Thành Thiên đứng bên cạnh nhìn chằm chằm mọi chuyện đang diễn ra, đây quả thật là đan dược khó lường, trên người mình không phải không có đan dược ngũ giia chữa thương, cho dù là loại tốt nhất muốn chữa thương chi nhi tử cũng cần thời gian vài canh giờ, điện hạ ban đan dược đã chữa khỏi thương thế trong vài phút.
Siêu cấp thế gia chính là siêu cấp thế gia, tùy tiện ban đan dược chữa thương cũng nghịch thiên như thế, nghĩ tới tương lai quang minh cho nên Mạc Thành Thiên kích động thân thể run rẩy.
- Được rồi, các ngươi cũng chớ thất thần, mau mang tư liệu Mộng Cảnh bình nguyên tới đây cho ta, về sau có phân phó gì ta sẽ gọi các ngươi, nếu như làm tốt, ta sẽ tài bồi các ngươi.
Nghe được Diệp Huyền nói thế, Mạc Thành Thiên kích động đỏ mặt, chẳng lẽ Mạc gia ta thật sự sắp quật khởi?
Hôm nay gặp được Diệp Huyền, tuyệt đối là thiên ý an bài!
Mạc Thành Thiên hưng phấn không thôi.
Lại tùy tiện trò chuyện một lát, Diệp Huyền bảo Kim Lân dẫn Mạc Thành Thiên và Mạc Thông ra khỏi phòng.
Rất nhiều trưởng lão Mạc gia đang chờ ở bên ngoài, ánh mắt bọn họ đầy ngoan độc, huyền lực trong cơ thể không ngừng vận chuyển, tùy thời sẽ chiến đấu, bọn họ sẽ đại khai sát giới.
Chưởng quỹ khách sạn Thiên Nhất cũng suất lĩnh hộ vệ khách sạn đứng cách đó không xa, trong lòng của hắn rất rõ mục đích của Mạc gia, e sợ song phương đại chiến có sơ suât gì đó nên hắn phải chuẩn bị.
Cửa phòng mở ra, Kim Lân, Mạc Thành Thiên và Mạc Thông bước ra khỏi phòng.
Vẻ mặt song phương hoàn toàn không giống xảy ra xung đột, Ngô chưởng quỹ nhẹ nhàng thở ra một hơi, xem ra hai thanh niên kia cũng dễ nói chuyện, không biết dùng biện pháp gì tránh xung đột với Mạc gia.
- Gia chủ, thiếu gia không có việc gì chứ?
Mấy đại trưởng lão Mạc gia đi lên chào đón và ân cần hỏi thăm, nhìn thấy Mạc Thông không có việc gì mới nhìn sang Kim Lân bên cạnh, có kẻ lạnh lùng nói:
- Lúc này xem như các ngươi thức thời, nếu như làm thiếu gia chúng ta bị thương, không quản các ngươi có địa vị gì cũng phải trả giá đắt.
Trong suy nghĩ của bọn họ, đám người Diệp Huyền đã lựa chọn thỏa hiệp.
Mạc Thành Thiên thần thái khiêm cung, hắn đang chuẩn bị cáo từ Kim Lân, nghe được tên trưởng lão nói như thế liền sợ tới mức xanh mặt, hắn vung tay tát một cáu, tên trưởng lão kia bị đánh bay vào góc tường.
- Đồ hỗn trướng, tại sao ngươi nói chuyện với Kim Lân tiền bối như thế.
Mạc Thành Thiên gào thét giận dữ.
Chính mình thật vất vả mới trèo lên bắp đùi của điện hạ, mấy trưởng lão quá không có ánh mắt, nếu chọc giận điện hạ và Kim Lân tiền bối, những cố gắng của mình vừa rồi hủy hoại trong gang tấc.
Tên trưởng lão kia bị đánh bay vào góc tường, hàm răng gãy mấy cây, vẻ mặt ngây ngốc nhìn Mạc Thành Thiên gia chủ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mấy người trưởng lão khác kể cả Ngô chưởng quỹ của khách sạn Thiên Nhất cũng không hiểu xảy ra chuyện gì.
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, rốt cục cảm giác không đúng.
Thời điểm Mạc Thành Thiên đi ra gương mặt như tắm trong gió xuân, thần thái cung kính gọi thanh niên Kim Lân là tiền bối, đã xảy ra chuyện gì?
Mạc Thông bên cạnh chỉ cúi đầu, hắn nghe lời ngoan ngoãn như con chó con, cho dù bị đánh cũng sẽ lắc đuôi vui mừng.
Mà Kim Lân đứng chắp tay tại chỗ, thần thái tự tại và cười lạnh.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không phải gia chủ cường thế đi vào đòi người sao? Xem điệu bộ này rất không thích hợp ah.
Rất nhiều trưởng lão Mạc gia khó hiểu nhìn nhau, bọn họ giống như tên hòa thượng sờ đầu mà không có tóc.
- Kim Lân tiền bối, vừa rồi đệ tử Mạc gia không biết điều, lời lẽ xúc phạm tiền bối, tiền bối ngươi yên tâm, sau khi trở về thuộc hạ sẽ giáo huấn hắn, đoạt lấy chức trưởng lão của hắn.
Mạc Thành Thiên cẩn thận nói ra, sợ những trưởng lão này chọc giận Kim Lân.
Mấy đại trưởng lão nghe thế liền ngây ngốc, sững sờ nhìn Mạc Thành Thiên và Kim Lân, mấy người đều cảm thấy đầu óc không đủ dùng.
Ngô chưởng quỹ cũng ngây ra như phỗng.
Mạc Thành Thiên là người nào? Đây chính là gia chủ Mạc gia tại thành Hắc Thạch đấy, cường giả Vũ Tôn lục giai, dậm chân một cái thành Hắc Thạch cũng phải run rẩy vài lần.
Rốt cuộc hai người kia dùng phương pháp gì lại làm gia chủ Mạc gia khiêm tốn như thế?
- Bỏ đi, ta Kim Lân ta là người so đo chuyện nhỏ sao, điện hạ phân phó ngươi làm, ngươi đừng quên đấy.
Kim Lân thản nhiên nói.
- Đúng, đúng, thuộc hạ nhớ kỹ, tiền bối lồng dạ rộng lớn, thật sự là mẫu mực của đời ta.
Mạc Thành Thiên ưỡn nghiêm túc nói một câu.
Kim Lân chẳng muốn lại để ý tới Mạc Thành Thiên vuốt mông ngựa, quay người tiến vào gian phòng.
- Gia chủ, cuối... Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Ngài không phải đi vào bảo vệ thiếu gia sao? Khách khí với bọn chúng như vậy làm gì?
Thấy Kim Lân trở ra, vài tên trưởng lão mới cẩn thận hỏi thăm gia chủ.
Chương 603 Về sau ta bảo kê ngươi (2)
- Cái gì bọn chúng với chúng ta, nhớ kỹ, về sau hai vị kia chính là chủ nhân của Mạc gia, trước mặt bọn họ tuyệt đối không được bất kính, bọn họ có phân phối gì, chúng ta nhất định phải hoàn thành hoàn mỹ.
Mạc Thành Thiên lạnh lùng nói một câu.
- Chủ nhân Mạc gia chúng ta?
Mấy đại trưởng lão đều há hốc mồm, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chuyện này là đại sự của gia tộc, vài tên trưởng lão cũng bất chấp Mạc Thành Thiên cường thế trong quá khứ, vội hỏi:
- Gia chủ, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Từ khi nào Mạc gia chúng ta nhận bọn họ làm chủ?
- Chuyện này quay về nói đi, trước tiên hoàn thành chuyện quan trọng do điện hạ phân phó.
Mạc Thành Thiên vung tay lên, cũng không có giải thích cặn kẽ, bản thân mình phải hoàn thành chuyện điện hạ giao phó một cách hoàn mỹ.
- Chưởng quầy, rốt cuộc là tình huống như thế nào? Mạc gia Mạc Thành Thiên dễ nói chuyện như thế từ khi nào?
Sau lưng Ngô chưởng quỹ, vài tên hộ vệ khách sạn nói một câu.
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây, đã không có đánh thì tốt rồi, các ngươi nên trông coi thật tốt, buổi tối hôm nay ta đoán sẽ không yên ổn, nếu hai vị kia có phân phó gì cũng phải hoàn thành thật tốt.
Trong ánh mắt Ngô chưởng quỹ bắn ra một đạo hàn quang, hắn cũng là nhân vật tinh anh, hắn hiểu tinhcs cách của Mạc Thành Thiên, đó là kẻ bướng bỉnh bá đạo, cho dù là đệ tử tiểu gia tộc đắc tội với Mạc gia, kẻ đó không sống tốt trong thành Hắc Thạch, thái độ vừa rồi đã nói rõ vấn đề.
Lần này hai thanh niên mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ không đơn giản, hơn nữa còn không đơn giản tới mức tận cùng.
Cảm giác đám người Mạc Thành Thiên cung kính rời đi, Diệp Huyền mỉm cười.
- Điện hạ, hiện tại Mạc gia khăng khăng một mực làm việc vì điện hạ, nhưng ta không rõ, Mạc gia chỉ là tiểu gia tộc của nhân loại mà thôi, tiêu diệt bọn chúng là chuyện dễ dàng, cần gì thu bọn chúng làm người hầu?
Kim Lân khinh thường nói ra.
Tính cách của Kim Lân thích làm theo ý mình, đối với kẻ có thực lực yếu hơn nó, nó căn bản không đặt trong lòng, như Mạc Thành Thiên, nó một tát chụp chết thì cần gì phải thu bọn chúng làm người hầu.
- Ngươi không hiểu, sở dĩ nhân loại cường đại chính là vì bọn chúng đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết, cho dù là Huyền thú hay là nhân loại, lực lượng cường đại hơn nữa cũng sẽ có tận cùng, đây là nguyên nhân vì sao các thế lực lớn của nhân loại có thể kéo dài ngàn năm, vạn năm.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Trong nội tâm Kim Lân chấn động, điện hạ quả nhiên là chí hướng cao xa, hiểu biết chính xác.
Nó cẩn thận suy nghĩ một lúc, sự thật đúng là như thế, sở dĩ đại lục hôm nay Nhân tộc xưng tôn, Huyền thú và yêu thú lại bị ức hiếp chính là vì nhân loại tạo thành một cổ thế lực to lớn, mà yêu thú, Huyền thú không ngừng chém giết lẫn nhau, căn bản không thành khí hậu.
Nếu như Huyền thú và yêu thú thật có thể liên hợp với nhau, còn có thể đến phiên nhân loại làm chủ?
Điện hạ vì Huyền thú nhất tộc quật khởi đúng là nhọc lòng, khó trách hắn muốn trà trộn vào trong nhân loại, thì ra muốn học tinh túy nhân tộc cường đại.
Chí hướng vĩ đại như thế, Kim Lân lập tức bị Diệp Huyền thuyết phục thật sâu.
Mạc gia phủ đệ, Mạc Thành Thiên vừa trở lại lập tức phân phó trưởng lão phụ trách tình báo sửa sang tất cả tư liệu thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên thật kỹ càng.
Dặn dò nhiều lần không có sai lầm gì, rốt cuộc hắn có cơ hội ngồi xuống, hắn thở ra một hơi, lúc này hắn bắt chéo chân và thoải mái nhàn nhã uống trà.
- Gia chủ, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì chúng ta nhận tiểu hài tử kia làm chủ?
Vài tên trưởng lão Mạc gia lúc này không có tâm tư uống trà, vội vã chạy tới sau đó hỏi thăm.
Sau khi quay về phủ đệ của mình, tâm tình kích động của Mạc Thành Thiên cũng khôi phục, hắn nhìn sang vài tên trưởng lão và kích động, nói:
- Các vị trưởng lão, Mạc Thành Thiên ta từ khi đảm nhiệm chức vị gia chủ mười mấy năm qua có từng làm ra chuyện xin lỗi gia tộc chưa?
- Gia chủ làm nhiều việc vì gia tộc, mọi người chúng ta đều ghi nhớ trong lòng, nhưng chuyện nhận người khác làm chủ...
Mấy đại trưởng lão vẫn khó mà tiếp nhận.
Cái gì gọi là nhận chủ? Đó là từ nay về sau cả gia sẽ phục vụ vì bọn họ, dù đối phương muốn chính mình đi chết cũng không được dị nghị.
- Hừ, tầm nhìn hạn hẹp, các ngươi cũng biết hai người kia có lai lịch gì không?
Mạc Thành Thiên bất mãn hừ lạnh nói ra.
Những trưởng lão này đúng là không có ánh mắt, mình sẽ đẩy gia tộc vào trong hố lửa hay sao? Làm sao không nhìn rõ mọi chuyện chứ.
- Bọn họ có thể có lai lịch gì? Mạc gia sừng sững Vô Không Lĩnh hơn hai trăm năm, chúng ta chưa bao giờ làm qua chuyện nhận người nào làm chủ, trăm năm trước, mấy đại tông môn và đế quốc muốn hợp nhất gia tộc Vô Không Lĩnh chúng ta, Mạc gia chúng ta cũng không có chịu thua, hai người này chỉ là hoàng tử của đế quốc cũng không có tư cách làm Mạc gia chúng ta nhận chủ.
Một trưởng lão tính tình nóng nảy lên tiếng.
Mạc Thành Thiên cười cười lạnh lùng:
- Đế quốc? Mấy đại tông môn? Bọn họ tính toán cái rắm, có một số việc ta không thể nhiều lời, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết, vị điện hạ kia bối cảnh thâm hậu, căn bản không phải các ngươi có thể tưởng tượng nổi, các ngươi có biết thanh niên tóc vàng tu vi gì hay không?
- Tu vi gì? Xem tuổi của hắn chỉ chừng hai mươi tuổi, chẳng lẽ là Vũ Tôn lục giai hay sao?
Một gã trưởng lão nhíu mày.
- Vũ Tôn lục giai?
Mạc Thành Thiên xùy cười một tiếng, nói:
- Một đám ếch ngồi đáy giếng, vị Kim Lân tiền bối kia chính là Vũ Vương thất giai hàng thật giá thật đấy.
Mạc Thành Thiên vừa dứt lời, mấy đại trưởng lão chung quanh ngây người như tượng gỗ.
- Hắc hắc, giật mình sao, chỉ là một tên Vũ Vương thiên tài cũng chỉ làm người hầu của điện hạ, hừ, các ngươi cũng không nhìn cường giả Vũ Vương chỉ là người hầu, thân phận điện hạ có thể nghĩ, nếu như không phải vị điện hạ kia vừa tới Mộng Cảnh bình nguyên, Mạc gia muốn chúng ta chỉ là cóc ghẻ trèo lên đùi thiên nga mà thôi.
Mạc Thành Thiên dương dương đắc ý, hắn cũng âm thầm khen ngợi bản thân mình cơ trí.
Hắc hắc, bởi vì Mạc Thành Thiên hắn có thể nắm chặt cơ hội nên biến tai họa thành chuyện tốt.
Mạc Thành Thiên dương dương đắc ý, vài tên trưởng lão chung quanh ngạc nhiên há hốc mồm.
Nhìn thấy mấy vị trưởng lão khiếp sợ ngây ngốc, Mạc Thành Thiên âm thầm khinh bỉ và mắng:
- Một đám dế nhũi.
Hắn lại quên bản thân hắn lúc trước cũng khiếp sợ không thua gì các trưởng lão nơi đây.
Chương 604 Khắp nơi đột kích
- Tin tức của chuyện này, không có lệnh của ta, các ngươi không được truyền bá ra ngoài, nếu không ta sẽ phán kẻ đó tội phản tộc, biết không?
Cuối cùng Mạc Thành Thiên nghiêm khắc khuyên bảo mấy vị trưởng lão.
Mấy vị trưởng lão liên tục gật đầu, nội tâm kích động không nói thành lời.
Nếu như Mạc gia bọn họ thật sự trèo quan hệ với vị điện hạ kia, đó mới là phúc khí của gia tộc bọn họ.
Mạc gia hùng hổ tiến về khách sạn Thiên Nhất đời người, kết quả không có việc gì diễn ra, tất cả tin tức và sự việc diễn ra cũng bị khách sạn Thiên Nhất truyền vào tai của các gia tộc khác.
- Xảy ra chuyện gì? Dùng tính cách của Mạc Thành Thiên, nhi tử bị người ta khi nhục, hắn không phải loại người nén giận nhẫn nhịn ah?
- Nghe nói Mạc Thành Thiên và mấy đại trưởng lão trở ra, hai bên hoàn toàn không phát sinh xung đột gì, mà là ngoan ngoãn rời đi, Mạc gia Mạc Thông thiếu gia cũng bị mang đi.
- Chẳng lẽ Mạc gia thực giao tiền chuộc? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì không muốn người ta biết sao?
- Trên người của hai người kia có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, Mạc gia lúc trước vô cùng để bụng chuyện Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, cho dù không có chuyện của Mạc Thông cũng không có khả năng sóng êm gió lặng như vậy.
- Cổ quái, thật sự là cổ quái!
- Tra cho ta, tra cẩn thận.
Nghe nói Mạc gia và Diệp Huyền cũng không có phát sinh xung đột với nhau, tất cả thế lực lớn vô cùng khiếp sợ, cả đám suy đoán đã xảy ra chuyện gì.
Tụ Bảo Hiên Lưu quản sự nhận được tin tức cũng ngạc nhiên không nhỏ.
Ánh mắt của hắn âm trầm và thấp giọng lẩm bẩm:
- Mạc gia không có hành động, ta cũng không tin các đại gia tộc khác không có hành động, hừ, này hai tiểu tử này càn rỡ tại thành Hắc Thạch chính là không xem bọn họ vào mắt, bọn họ sẽ không bỏ qua.
Đúng như Lưu quản sự suy đoán, trừ Mạc gia ra, ba đại gia tộc khác tạo thành Hắc Thạch sau khi điều tra không có kết quả, cả đám không còn kiên nhẫn.
Đêm khuya hàng lâm, một đám người mặc hắc y xuất hiện và liên tục đi tới bên ngoài khách sạn Thiên Nhất.
- Nhớ kỹ, lát nữa tốc chiến tốc thắng, cướp được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ phải nhanh chóng rời đi, nếu như không cần thiết không được ra tay với hai tên thiếu niên kia.
Một tên nam tử che mặt nói với võ giả dưới trường.
Thời điểm hắn đang phân phó, hai gia tộc khác cũng đã phân phó thủ ha của mình như thế.
Mục đích của mấy đại gia tộc là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, Diệp Huyền và Kim Lân lai lịch thần bí, nếu như không cần thiết, bọn họ cũng không dám lấy mạng hai người.
Nếu trong lúc hỗn loạn cũng không biết là gia tộc của ai ra tay.
- Xuất phát!
Trong tiếng quát lớn, từng bóng người nhanh chóng lướt về phía khách sạn Thiên Nhất, ba đội ngũ xuất hiện cùng một thời gian.
Khách sạn Thiên Nhất đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều hắc y nhân hành động cho nên bị hộ vệ khách sạn phát hiện nhanh chóng.
- Có thích khách.
- Có người dạ tập khách sạn.
- Người kia dừng bước, nơi này là khách sạn Thiên Nhất, dám xông loạn sẽ giết bất luận tội.
Hộ vệ khách sạn Thiên Nhất liên tục gào lên.
Tiếng gào của bọn họ bị tiếng giao thủ lẫn át, đại lượng hắc y nhân điên cuồng ra tay, hộ vệ khách sạn Thiên Nhất nhanh chóng ngã xuống.
Những hắc y nhân này ra tay đều rất có chừng mực, có thể không giết người sẽ tận lực không giết người, tuyệt đại đa số hộ vệ khách sạn bị bị đánh xỉu nằm trên mặt đất, cũng không có mất mạng.
- Các hạ là ai, lại dám xông vào khách sạn Thiên Nhất, chẳng lẽ không biết bối cảnh khách sạn Thiên Nhất chúng ta sao?
Một tiếng gào đầy tức giận vang lên, Ngô chưởng quỹ hình thể to lớn xuất hiện ở lầu một, thực lực Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong thể hiện hoàn toàn.
Oanh, một đầu lĩnh hắc y nhân quay người lại đánh một chưởng bức lui Ngô chưởng quỹ.
- Ngô chưởng quỹ, việc này cũng không phải chúng ta đối nghịch với khách sạn Thiên Nhất, kính xin không nên xen vào việc người khác, hôm nay đắc tội.
Tên hắc y nhân quát một tiếng, ngay sau đó hắn lao tới gian phòng của Diệp Huyền và Kim Lân.
Vào lúc này ——
Sưu sưu sưu!
Chung quanh gian phòng hai người Diệp Huyền và Kim Lân có từng thân ảnh khí thế bất phàm ngăn cản đám hắc y nhân tập kích.
Đầu lĩnh là một người khí thế bất phàm, thực lực Vũ Tôn lục giai nhị trọng bộc phát, hắn như chiến thần đứng trước gian phòng.
- Gia chủ Lý gia, gia chủ Từ gia, gia chủ Ngụy gia, đã đến thì cần gì dấu đầu lộ đuôi chứ, hôm nay có Mạc gia chúng ta ở đây, ba gia tộc các ngươi đừng mơ tưởng tiến thêm một bước.
Tiếng quát vang lên, Mạc Thành Thiên hào khí bốc lên tận trời.
Sau khi châẩn bị tốt tư liệu cho Diệp Huyền hắnbiết rõ ba đại gia tộc sẽ không từ bỏ ý đồ với Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cho nên hắn suất lĩnh cao thủ gia tộc tới ngăn cản trước phòng Diệp Huyền.
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên đây là cơ hội biểu hiện trước mặt Diệp Huyền, tự nhiên không dám có chút lười biếng.
- Mạc Thành Thiên!
Nhìn thấy Mạc Thành Thiên, gia chủ ba đại gia tộc cũng ngây người.
Bọn họ không rõ vì sao người Mạc gia lại thủ ở nơi này.
- Chẳng lẽ hai người kia đã khống chế Mạc gia?
Vừa có ý niệm này trong đầu, gia chủ của ba đại gia tộc kia tức giận lên tiếng.
Ngay sau đó bọn họ đả đảo kết luận này.
Nếu thật là như vậy, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ đã sớm rơi vào trong tay của Mạc gia, Mạc gia căn bản không có lý do thủ tại chỗ này, dù sao so với phủ đệ Mạc gia, phòng ngự của khách sạn Thiên Nhất quá kém.
Nhưng nguyên nhân là vì cái gì?
Người ba đại gia tộc nghĩ mãi mà không rõ.
Bọn họ cũng đủ dứt khoát, đã nghĩ mãi mà không rõ thì không cần phải nghĩ nữa.
Rầm rầm rầm!
Hiển nhiên ba đại gia tộc không có khả năng thối lui, một trận đại chiến diễn ra ngay sau đó.
Trong phòng, Diệp Huyền đang xem tư liệu Mạc Thành Thiên đưa tới.
Phần tư liệu này rất đầy đủ, trên cơ bản một ít thế lực đỉnh cấp và thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đều có ghi chép.
Trên Mộng Cảnh bình nguyên có tiêu chuẩn thế lực lớn vô cùng đơn giản, đó chính là có đường cường giả Vũ Vương thất giai, thiên nhai thương hội, thần hành thương hội đều là một trong các thế lực lớn.
Cho nên số lượng thế lực lớn rất nhiều, không dưới mấy chục.
Thế lực đỉnh cấp cũng không ít, tổng cộng chỉ có mười đại thế lực đỉnh cấp mà thôi, theo thứ tự là ba đại đế quốc, Hạo Thiên đế quốc, Minh Nguyệt đế quốc, Thanh Phong đế quốc; tứ tông gồm Cửu Dương Tông, Huyền Cơ Tông, Kiếm Tông, Thần Hải tông và Huyền Âm cốc, Chiến Thần bộ lạc và Lam Quang học viện.&
Chương 605 Mạc gia trung tâm (1)
Mười thế lự lớn này chính là thế lực đỉnh cấp nhất trên Mộng Cảnh bình nguyên.
Muốn trở thế lực đỉnh cấp cần có năm tên cường giả Vũ Vương thất giai, hơn nữa trong đó phải có cường giả Vũ Vương nhị trọng.
Tuy gọi chung là mười thế lực lớn nhưng mười thế lực lớn cũng chia mạnh yếu, có ba đại thế lực là mạnh nhất, vĩnh viễn chiếm cứ vị trí top ba, đó chính là Lam Quang học viện, Cửu Dương Tông, Huyền Cơ Tông.
Ba thế lực này có cường giả Vũ Vương tam trọng, về phần có Vũ Hoàng bát giai hay không thì không ai biết.
Xem ra thực lực Huyền Cơ Tông còn mạnh hơn cả mình đoán trước.
Diệp Huyền xem tới đây liền âm thầm kinh hãi, có thể trở thành ba đại thế lực đỉnh cấp trên Mộng Cảnh bình nguyên tuyệt đối không phải thế lực bình thường có thể làm được, hắn nội tình vô cùng thâm hậu, không giống tầm thường.
Mặc kệ đối thủ là ai, Diệp Huyền sẽ không sợ hãi, dám ra tay với liên minh mười ba nước, cho dù là Thiên Vương lão tử thì Diệp Huyền cũng kéo hắn ngã ngựa.
Rầm rầm rầm!
Thời điểm Diệp Huyền quan sát tư liệu, ngoài cửa cũng không ngừng có tiếng giao thủ và tiếng gào thét.
- Điện hạ, xem ra mấy tiểu tử Mạc gia sắp không kiên trì nổi, người ba gia tộc kia dám tới đây kích giết điện hạ, có muốn ta đi ra ngoài tiêu diệt người ba đại gia tộc hay không?
Hai mắt Kim Lân tỏa sáng, hưng phấn không thôi.
Trong thực chất toàn thân hắn chảy dòng máu bạo lực, một khi có cơ hội hắn hận không thể lập tức giết ra..
- Chút việc nhỏ này còn cần ngươi ra tay sao?
Huyền thức của Diệp Huyền không ngừng chú ý người bên ngoài chém giết lẫn nhau, hắn cũng hiểu rõ tình huống bên ngoài.
Mạc gia muốn phụ thuộc hắn thì phải làm ra một ít chuyện gương mẫu, hiện tại chính là thời điểm Mạc gia thể hiện giá trị bản thân.
Cho nên nội tâm Diệp Huyền không vội.
Diệp Huyền không nóng nảy, đám người Mạc Thành Thiên đang chém giết bên ngoài rất hung ác.
Lúc này ba đại tộc dốc toàn bộ lực lượng, phái ra không ít cường giả tinh anh là vì bảo chứng thu Thất Sắc Hỗn Độn Thổ đến tay.
Ba đại tộc liên thủ đối kháng Mạc gia, tuy Mạc gia phái toàn bộ cường giả nhưng cũng nhanh chóng rơi vào hạ phong.
- Mạc Thành Thiên, tiểu tử kia cho ngươi ăn thuốc gì làm người dám đối nghịch với ba gia tộc chúng ta, nhanh chóng thối lui, nếu không đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt.
Ba đại tộc tộc trưởng liên tục ra tay, huyền lực cấp bậc Vũ Tôn lục giai bắn ra bốn phía và nổ tung liên tục.
Thành Hắc Thạch lấy bốn đại gia tộc vi tôn, thế lực khổng lồ, các đại gia tộc có rất nhiều sản nghiệp nên đối chọi gay gắt.
Mặc dù như thế trên nhiều khía cạnh, bốn đại gia tộc vẫn tương đối khắc chế, dù sao một khi chính thức khai chiến toàn diện đối với cả thành Hắc Thạch mà nói chính là một hồi tai nạn.
Hôm nay đối mặt với Thất Sắc Hỗn Độn Thổ và đại lượng linh dược trên người Diệp Huyền hấp dẫn, bốn đại gia tộc không thể không đại chiến.
- Hừ, muốn thối lui, hai người bên trong không phải các ngươi có thể ngấp nghé.
Mạc Thành Thiên hừ lạnh một tiếng, ba đại tộc tộc trưởng tiến công bức hắn lui về phía sau, khí huyết sôi trào.
Trong lòng của hắn khẩn cấp gần chết, ba đại tộc khí thế hung hung, làm trưởng lão Mạc gia bị trọng thương, ngay cả hắn cũng sắp không kiên trì nổi, vì sao cường giả bên cạnh điện hạ còn chưa ra tay?
Sở dĩ hắn dám hung hăng càn quấy đối kháng với ba đại gia tộc chính là xem Kim Lân có thực lực áp chế tất cả.
Hắn không nghĩ tới, chiến đấu lâu như thế nhưng trong phòng lại không có chút động tĩnh nào, Mạc Thành Thiên gấp gáp muốn thổ huyết.
Không nói những trưởng lão Mạc gia của hắn, hắn đang bị ba gia chủ vây công cũng chật vật không chịu nổi, tùy thời có nguy cơ vẫn lạc.
Điện hạ sẽ không ném Mạc gia hắn mặc kệ a?
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên sợ hãi.
- Gia chủ, chúng ta sắp không kiên trì nổi.
Một gã trưởng lão Mạc gia bị vài tên hắc y nhân vây công, gian nan hét to một tiếng, tiếng nói chưa biến mất đã bị một chưởng đánh thổ huyết bay ra xa.
- Gia chủ, chúng ta mau bỏ đi a.
- Tất cả mọi người sắp gánh không được.
Rất nhiều cường giả Mạc gia thổ huyết nói ra, ngăn cản vô cùng gian nan.
- Mạc Thành Thiên, nếu ngươi không nghe khuyến cáo cũng không nên trách chúng ta không khách khí.
Ba đại tộc trưởng liếc nhau, trao đổi ánh mắt sau đó trong mắt bắn ra thần thái hung ác.
Nếu Mạc Thành Thiên uống nhầm thuốc, muốn một người đối kháng ba người bọn họ, cơ hội tốt như thế có thể chém giết Mạc Thành Thiên, khi đó Mạc gia sẽ xóa tên khỏi thành Hắc Thạch.
Đến lúc đó chẳng những đạt được bảo vật, càng có thể chiếm đoạt tất cả sản nghiệp của Mạc gia, đây chính là tài phú còn làm người ta đỏ mắt hơn cả Thất Sắc Hỗn Độn Thổ nhiều.
Sát!
Ba đại chủ không hề giữ lại, ngang nhiên ra tay.
Rầm rầm rầm!
Máu tươi tung tóe, Mạc Thành Thiên không ngừng lui về phía sau.
Trong lòng của hắn trầm xuống, đến thời điểm này đối phương không có ra tay, là buông tha Mạc gia bọn họ sao?
Hay điện hạ đang khảo nghiệm lòng trung thành của Mạc Thành Thiên hắn?
Nhìn thấy cường giả Mạc gia liên tục ngăn cản cường địch, tùy thời đều có nguy cơ vẫn lạc, nội tâm Mạc Thành Thiên đang nhỏ máu, thậm chí hắn có xúc động buông tha chống cự và bỏ chạy thật nhanh.
Nhưng đây là thời khắc cuối cùng nên hắn phải nhịn.
Thời điểm này hắn lui lại thì cố gắng của hắn biến thành cái gì?
Thật vất vả trèo đến một cây đại thụ, chẳng lẽ sắp thành lại buông tha?
Huống chi Mạc Thành Thiên đã thuần phục đối phương, hiện tại gặp nguy hiểm chật vật bỏ trốn, tư cách tiểu nhân như thế ngay cả Mạc Thành Thiên cũng cảm thấy đáng xấu hổ.
Tuy hắn hung hăng càn quấy bá đạo, làm việc liều lĩnh nhưng kinh doanh cục diện Mạc gia tốt tới cực điểm, có thể nói nhất ngôn cửu đỉnh, hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
Không thể lui, chết cũng không thể lui!
Ánh mắt Mạc Thành Thiên đỏ thẫm, trong nội tâm nảy sinh ác độc.
Gia tộc của hắn không thể vì hắn nhất thời xúc động mà bị hủy diệt.
Vào lúc Mạc Thành Thiên chuẩn bị bảo cường giả gia tộc rút lui, hắn sẽ lưu lại nơi này tử chiến tới cùng.
Két..
Cửa phòng phía sau rốt cục mở ra, Kim Lân mặc trường bào màu vàng chậm rãi đi ra ngoài.
Nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng vui mừng, rốt cuộc Kim Lân tiền bối cũng đi ra.
Có Kim Lân tiền bối ra tay, diệt sát ba gia chủ chỉ là chuyện cực kỳ đơn giản.
Sau khi nhìn thấy Kim Lân đi ra, hắn không có tiến lên, lúc này bấm ngón tay bắn một đám đan dược bay ra ngoài.
Những đan dược này giống như sao băng xuyên thẳng qua đám người, tốc độ kinh người, thập phần tinh chuẩn rơi vào tay của mỗi cường giả Mạc gia.
- Ân, mười gốc linh dược lục giai không tệ, ta lấy, huyền thạch trung phẩm ta cũng cầm làm tiền tiêu vật, những thứ khác ngươi thu đi.
Diệp Huyền không mặn không nhạt nói một câu.
Mạc Thành Thiên sững sờ, hắn vốn cho rằng Diệp Huyền sẽ mang tất cả đi, không nghĩ tới chỉ lấy vài món trong đó, về phần nhất ba bình đan dược ngũ giai quý giá nhất lại không nhìn một chút.
Đây là Mạc Thành Thiên suy đoán mà thôi, cũng đúng, thân phận đệ tử siêu cấp thế gia là gì, đan dược cái gì căn bản không nói chơi, sao có thể nhìn trúng những đan dược này, thật sự là bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
- Được rồi, mang nhi tử của ngươi trở về đi, hảo hảo quản giáo một phen, về sau đừng lại chọc vào người không thể chọc, điện hạ nhà ta tâm tư nhân hậu, đổi lại là ta đã sớm một tát san bằng gia tộc của ngươi rồi.
Kim Lân một cước đá Mạc Thông, hắn rất xem thường.
Dưới một cước của nó, dây thừng trên người Mạc Thông đều đứt, thân thể chết lặng cũng khôi phục năng lực hành động.
- Phụ thân!
Mạc Thông nhào tới trước mặt Mạc Thành Thiên và gào khóc.
- Đồ hỗn trướng, còn không quỳ xuống nhận lỗi với điện hạ.
Mạc Thành Thiên căm hận nói.
Mạc Thông vẻ mặt cầu xin, hắn quỳ bên cạnh và cúi đầu.
Thông qua trao đổi giữa phụ thân và Diệp Huyền, Mạc Thông cũng hiểu rõ hai người Diệp Huyền có địa vị kinh hãi người, cũng không phải phụ thân có thể đắc tội.
Tại sao mình bị ma quỷ ám ảnh, chuẩn bị đoạt đồ của hắn chứ.
- Hai vị, tiểu nhân đi trước.
Mạc Thành Thiên thu đồ vật trở lại, hắn cẩn thận nói một câu, hắn đã không dám lại tiếp tục đối mặt với Diệp Huyền, sợ hai người mất hứng thì tai vạ tới nơi.
- Ngươi đi xuống đi.
Diệp Huyền khoát khoát tay, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn gọi Mạc Thành Thiên lại:
- Đúng rồi, hai chúng ta mới tới Mộng Cảnh bình nguyên, không biết Mộng Cảnh bình nguyên các ngươi có danh lam thắng cảnh gì, tông môn đế quốc thế nào, cầm chút ít tư liệu cho chúng ta xem, lần này ta ngao du đại lục, mới đến cho nên có chút đau đầu.
Diệp Huyền lơ đãng nói ra.
Mạc Thành Thiên nghe xong vốn sững sờ, chợt ánh mắt của hắn kích động.
Mẹ kiếp, tự mình khổ bức mà.
Hắn mắng chửi mình hai tiếng, trong lòng hắn lại kích động hít thở dồn dập.
Nhi tử đắc tội điện hạ đó là tai họa lớn bằng trời, ai có thể nói tai họa không phải việc vui.
Điện hạ là người mới đến, chưa quen cuộc sống nơi đây, hắn cần có cái gì nhất? Cần có nhất là tùy tùng, là cấp dưới ah.
Mạc gia mình kinh doanh tại Vô Không Lĩnh nhiều năm như vậy cũng chỉ là một tiểu gia tộc, thậm chí còn nhiều lần gặp tai họa diệt môn, đây là vì cái gì? Hoàn toàn là vì Mạc gia không có hậu trường, không cách nào so sánh với các thế lực lớn.
Mà điện thờ lúc này mới tới đây, không phải là là một cơ hội sao?
Chỉ cần có thể trèo lên điện hạ, như thế...
Nghĩ đến Mạc gia mình có thể trèo lên siêu cấp thế gia tung hoành đại lục, đến lúc đó cái gì Cửu Dương Tông, cái gì Hạo Thiên đế quốc, cái gì thiên nhai thương hội, chó má cũng không phải ah.
Cơ hội tốt như thế, Mạc Thành Thiên vậy mà không biết bắt lấy?
Nghĩ tới đây Mạc Thành Thiên đã kích động thân thể run rẩy.
- Điện hạ, những tài liệu này tiểu nhân lập tức chỉnh lý mang tới đây, điện hạ, tại hạ có một câu không biết nên nói hay không.
Mạc Thành Thiên hít sâu một hơi, hắn lấy hết dũng khí.
Diệp Huyền híp mắt, nói:
- Nói cái gì?
Mạc Thành Thiên đè nén kích động trong lòng, rung giọng nói:
- Điện hạ mới tới Mộng Cảnh bình nguyên, rất nhiều địa phương khẳng định không phải rất quen thuộc, Mạc gia thân là gia tộc tại Vô Không Lĩnh, ta hơi hiểu về Mộng Cảnh bình nguyên, điện hạ không ngại, về sau có gì phân phó cũng có thể tìm tiểu nhân, chỉ cần tiểu nhân có thể làm được quyết không nói hai lời, chắc chắn sẽ làm vì điện hạ.
- Ah, thật không?
Diệp Huyền thản nhiên nói nhưng trong lòng lại cười thầm, Mạc Thành Thiên đúng là biết leo lên bắp đùi thô.
- Là thật!
Mạc Thành Thiên cắn răng một cái, cao giọng nói:
- Điện hạ tuổi còn trẻ đã bắt đầu ngao du đại lục, thanh niên tuấn tài như điện hạ, tiểu nhân bội phục nhất, nếu như điện hạ nguyện ý, Mạc gia ta ngày sau sẽ nghe theo hiệu lệnh của điện hạ, có chuyện gì chỉ cần phân phó Mạc gia ta một tiếng, Mạc gia ta tuyệt đối không lùi bước, núi đao biển lửa cũng quyết xông vào.
Vì trèo lên Diệp Huyền, Mạc Thành Thiên cũng bất chấp giá nào.
Diệp Huyền híp mắt mắt lại nhìn Mạc Thành Thiên.
Chỉ thấy ngữ khí của Mạc Thành Thiên sục sôi, sắc mặt đỏ lên, ánh mắt kiên định, hiển nhiên cũng không phải thuận miệng nói ra.
Thân là gia chủ, ánh mắt và phác lực của Mạc Thành không kém, hắn đã hạ quyết tâm dập nồi dìm thuyền đáp lên con thuyền lớn Diệp Huyền.
Đối với Diệp Huyền mà nói cũng không lỗ, muốn đối phó Huyền Cơ Tông, một hai người là khẳng định không được, có gia tộc như Mạc gia, mặc dù nhỏ chút nhưng ngẫu nhiên cũng có thể phát ra công dụng của mình.
Làm cho Diệp Huyền coi trọng là Vô Không Lĩnh tiếp giáp liên minh mười ba nước, có Mạc gia làm đầu cầu nối hai bên, về sau liên minh mười ba nước có nguy cơ gì, Diệp Huyền cũng có thể biết được nhanh chóng.
Nghĩ tới đây Diệp Huyền vỗ vỗ vai Mạc Thành Thiên:
- Không thể ngờ Mạc gia chủ còn có hùng tâm như vậy, làm ta không nghĩ tới ah, nam nhân như thế, bản thiếu gia ta luôn thưởng thức.
Nghe được Diệp Huyền nói thế, ánh mắt Mạc Thành Thiên vô cùng kích động.
- Đa tạ điện hạ khích lệ, không biết điện hạ còn có chuyện gì? Không có việc gì tiểu nhân lui xuống trước, chỉ cần điện hạ có bất cứ phân phó nào, tùy thời có thể gọi tiểu nhân, tiểu nhân tạm thời sẽ ở lại khách sạn Thiên Nhất.
- Không biết điện hạ có nguyện ý nhận lấy tiểu gia tộc Mạc gia ta không, tuy Mạc gia ta nhân tài không nhiều lắm, thế lực cũng không được nhưng tuyệt đối trung thành và tận tâm, cho dù điện hạ bảo thuộc hạ làm cái gì, dù là núi đao biển lửa, thuộc hạ sẽ không nhíu mày, sẽ phái người đi làm cho bằng được.
Bắt lấy lời của Diệp Huyền, Mạc Thành Thiên trực tiếp bò lên bắp đùi thô, khát vọng nhìn Diệp Huyền.
- Nếu Mạc gia chủ cố tình như vậy, bản thiếu gia cũng cố mà nhận Mạc gia các ngươi, tuy Mạc gia các ngươi nhỏ một chút nhưng Mạc gia chủ đầy phách lực, bản thiếu gia vô cùng thưởng thức. Yên tâm đi, tuy Mạc gia các ngươi hiện tại chỉ là tiểu gia tộc nhưng sau khi đi theo bản thiếu gia, bản thiếu gia sẽ cho các ngươi ăn thịt, sau này trở thành thế lực lớn của đại lục cũng không phải không có khả năng, từ nay về sau bản thiếu gia bảo kê ngươi.
Diệp Huyền nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, biểu lộ rất thưởng thức.
Chương 602 Về sau ta bảo kê ngươi (1)
Mạc Thành Thiên kích động toàn thân không ngừng run rẩy, lớn tiếng nói:
- Đa tạ điện hạ bảo vệ, thuộc hạ nhất định máu chảy đầu rơi đến chết mới thôi.
Nói xong hắn vỗ đầu Mạc Thông một cái, nói:
- Còn không mau bái kiến điện hạ.
- Mạc Thông bái kiến điện hạ.
Mạc Thông sợ hãi nói ra.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, nói:
- Hôm nay không nhờ có ngươi, ta cũng không gặp được Mạc gia chủ, nơi này có viên đan dược, ngươi cầm đi chữa thương đi, xem như tâm tình bổn thiếu gia tốt, nếu không ta cũng không thu các ngươi làm tùy tùng đâu.
Diệp Huyền ném ra một viên đan dược, bộ dáng ngữ khí bình thản.
- Đúng, đúng, đó là vinh hạnh của thuộc hạ.
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên vui mừng như điên, hắn lại vỗ đầu Mạc Thông lần nữa, gõ hắn choáng váng đầu óc.
- Điện hạ ban đan dược cho ngươi, ngươi còn không cảm tạ điện hạ sao?
- Đa tạ điện hạ.
Mạc Thông gần như sắp khóc, chính mình bị Diệp Huyền và Kim Lân bắt đi đánh một trận, toàn thân bị tổn thương, bây giờ đối phương cho đan dược chữa thương, chính mình còn bị phụ thân đánh còn phải cảm kích người ta, từ khi nào làm người lại khó khăn như vậy?
Tuy trong nội tâm nghĩ như vậy nhưng Mạc Thông vẫn thành thật ăn đan dược vào.
Ngay sau đó dược lực nồng đậm bao phủ toàn thân của hắn, Mạc Thông cảm thấy toàn thân nóng lên, dược lực chạy khắp toàn thân và cảm giác tê tê sinh ra, hắn cảm giác thân thể vô cùng thoải mái.
Hắn xốc tay áo lên, lập tức phát hiện chuyện giật mình, trên cánh tay đầy vết thương và máu vậy mà bóng loáng trắng nõn giống như bạch ngọc.
Đây là đan dược gì? Cũng quá trâu bò ah?
Mạc Thông lúc này hoàn toàn ngây người, hiện tại mới qua vài phút mà thương thế của hắn đã khỏi hẳn.
Mạc Thành Thiên đứng bên cạnh nhìn chằm chằm mọi chuyện đang diễn ra, đây quả thật là đan dược khó lường, trên người mình không phải không có đan dược ngũ giia chữa thương, cho dù là loại tốt nhất muốn chữa thương chi nhi tử cũng cần thời gian vài canh giờ, điện hạ ban đan dược đã chữa khỏi thương thế trong vài phút.
Siêu cấp thế gia chính là siêu cấp thế gia, tùy tiện ban đan dược chữa thương cũng nghịch thiên như thế, nghĩ tới tương lai quang minh cho nên Mạc Thành Thiên kích động thân thể run rẩy.
- Được rồi, các ngươi cũng chớ thất thần, mau mang tư liệu Mộng Cảnh bình nguyên tới đây cho ta, về sau có phân phó gì ta sẽ gọi các ngươi, nếu như làm tốt, ta sẽ tài bồi các ngươi.
Nghe được Diệp Huyền nói thế, Mạc Thành Thiên kích động đỏ mặt, chẳng lẽ Mạc gia ta thật sự sắp quật khởi?
Hôm nay gặp được Diệp Huyền, tuyệt đối là thiên ý an bài!
Mạc Thành Thiên hưng phấn không thôi.
Lại tùy tiện trò chuyện một lát, Diệp Huyền bảo Kim Lân dẫn Mạc Thành Thiên và Mạc Thông ra khỏi phòng.
Rất nhiều trưởng lão Mạc gia đang chờ ở bên ngoài, ánh mắt bọn họ đầy ngoan độc, huyền lực trong cơ thể không ngừng vận chuyển, tùy thời sẽ chiến đấu, bọn họ sẽ đại khai sát giới.
Chưởng quỹ khách sạn Thiên Nhất cũng suất lĩnh hộ vệ khách sạn đứng cách đó không xa, trong lòng của hắn rất rõ mục đích của Mạc gia, e sợ song phương đại chiến có sơ suât gì đó nên hắn phải chuẩn bị.
Cửa phòng mở ra, Kim Lân, Mạc Thành Thiên và Mạc Thông bước ra khỏi phòng.
Vẻ mặt song phương hoàn toàn không giống xảy ra xung đột, Ngô chưởng quỹ nhẹ nhàng thở ra một hơi, xem ra hai thanh niên kia cũng dễ nói chuyện, không biết dùng biện pháp gì tránh xung đột với Mạc gia.
- Gia chủ, thiếu gia không có việc gì chứ?
Mấy đại trưởng lão Mạc gia đi lên chào đón và ân cần hỏi thăm, nhìn thấy Mạc Thông không có việc gì mới nhìn sang Kim Lân bên cạnh, có kẻ lạnh lùng nói:
- Lúc này xem như các ngươi thức thời, nếu như làm thiếu gia chúng ta bị thương, không quản các ngươi có địa vị gì cũng phải trả giá đắt.
Trong suy nghĩ của bọn họ, đám người Diệp Huyền đã lựa chọn thỏa hiệp.
Mạc Thành Thiên thần thái khiêm cung, hắn đang chuẩn bị cáo từ Kim Lân, nghe được tên trưởng lão nói như thế liền sợ tới mức xanh mặt, hắn vung tay tát một cáu, tên trưởng lão kia bị đánh bay vào góc tường.
- Đồ hỗn trướng, tại sao ngươi nói chuyện với Kim Lân tiền bối như thế.
Mạc Thành Thiên gào thét giận dữ.
Chính mình thật vất vả mới trèo lên bắp đùi của điện hạ, mấy trưởng lão quá không có ánh mắt, nếu chọc giận điện hạ và Kim Lân tiền bối, những cố gắng của mình vừa rồi hủy hoại trong gang tấc.
Tên trưởng lão kia bị đánh bay vào góc tường, hàm răng gãy mấy cây, vẻ mặt ngây ngốc nhìn Mạc Thành Thiên gia chủ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mấy người trưởng lão khác kể cả Ngô chưởng quỹ của khách sạn Thiên Nhất cũng không hiểu xảy ra chuyện gì.
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, rốt cục cảm giác không đúng.
Thời điểm Mạc Thành Thiên đi ra gương mặt như tắm trong gió xuân, thần thái cung kính gọi thanh niên Kim Lân là tiền bối, đã xảy ra chuyện gì?
Mạc Thông bên cạnh chỉ cúi đầu, hắn nghe lời ngoan ngoãn như con chó con, cho dù bị đánh cũng sẽ lắc đuôi vui mừng.
Mà Kim Lân đứng chắp tay tại chỗ, thần thái tự tại và cười lạnh.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không phải gia chủ cường thế đi vào đòi người sao? Xem điệu bộ này rất không thích hợp ah.
Rất nhiều trưởng lão Mạc gia khó hiểu nhìn nhau, bọn họ giống như tên hòa thượng sờ đầu mà không có tóc.
- Kim Lân tiền bối, vừa rồi đệ tử Mạc gia không biết điều, lời lẽ xúc phạm tiền bối, tiền bối ngươi yên tâm, sau khi trở về thuộc hạ sẽ giáo huấn hắn, đoạt lấy chức trưởng lão của hắn.
Mạc Thành Thiên cẩn thận nói ra, sợ những trưởng lão này chọc giận Kim Lân.
Mấy đại trưởng lão nghe thế liền ngây ngốc, sững sờ nhìn Mạc Thành Thiên và Kim Lân, mấy người đều cảm thấy đầu óc không đủ dùng.
Ngô chưởng quỹ cũng ngây ra như phỗng.
Mạc Thành Thiên là người nào? Đây chính là gia chủ Mạc gia tại thành Hắc Thạch đấy, cường giả Vũ Tôn lục giai, dậm chân một cái thành Hắc Thạch cũng phải run rẩy vài lần.
Rốt cuộc hai người kia dùng phương pháp gì lại làm gia chủ Mạc gia khiêm tốn như thế?
- Bỏ đi, ta Kim Lân ta là người so đo chuyện nhỏ sao, điện hạ phân phó ngươi làm, ngươi đừng quên đấy.
Kim Lân thản nhiên nói.
- Đúng, đúng, thuộc hạ nhớ kỹ, tiền bối lồng dạ rộng lớn, thật sự là mẫu mực của đời ta.
Mạc Thành Thiên ưỡn nghiêm túc nói một câu.
Kim Lân chẳng muốn lại để ý tới Mạc Thành Thiên vuốt mông ngựa, quay người tiến vào gian phòng.
- Gia chủ, cuối... Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Ngài không phải đi vào bảo vệ thiếu gia sao? Khách khí với bọn chúng như vậy làm gì?
Thấy Kim Lân trở ra, vài tên trưởng lão mới cẩn thận hỏi thăm gia chủ.
Chương 603 Về sau ta bảo kê ngươi (2)
- Cái gì bọn chúng với chúng ta, nhớ kỹ, về sau hai vị kia chính là chủ nhân của Mạc gia, trước mặt bọn họ tuyệt đối không được bất kính, bọn họ có phân phối gì, chúng ta nhất định phải hoàn thành hoàn mỹ.
Mạc Thành Thiên lạnh lùng nói một câu.
- Chủ nhân Mạc gia chúng ta?
Mấy đại trưởng lão đều há hốc mồm, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chuyện này là đại sự của gia tộc, vài tên trưởng lão cũng bất chấp Mạc Thành Thiên cường thế trong quá khứ, vội hỏi:
- Gia chủ, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Từ khi nào Mạc gia chúng ta nhận bọn họ làm chủ?
- Chuyện này quay về nói đi, trước tiên hoàn thành chuyện quan trọng do điện hạ phân phó.
Mạc Thành Thiên vung tay lên, cũng không có giải thích cặn kẽ, bản thân mình phải hoàn thành chuyện điện hạ giao phó một cách hoàn mỹ.
- Chưởng quầy, rốt cuộc là tình huống như thế nào? Mạc gia Mạc Thành Thiên dễ nói chuyện như thế từ khi nào?
Sau lưng Ngô chưởng quỹ, vài tên hộ vệ khách sạn nói một câu.
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây, đã không có đánh thì tốt rồi, các ngươi nên trông coi thật tốt, buổi tối hôm nay ta đoán sẽ không yên ổn, nếu hai vị kia có phân phó gì cũng phải hoàn thành thật tốt.
Trong ánh mắt Ngô chưởng quỹ bắn ra một đạo hàn quang, hắn cũng là nhân vật tinh anh, hắn hiểu tinhcs cách của Mạc Thành Thiên, đó là kẻ bướng bỉnh bá đạo, cho dù là đệ tử tiểu gia tộc đắc tội với Mạc gia, kẻ đó không sống tốt trong thành Hắc Thạch, thái độ vừa rồi đã nói rõ vấn đề.
Lần này hai thanh niên mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ không đơn giản, hơn nữa còn không đơn giản tới mức tận cùng.
Cảm giác đám người Mạc Thành Thiên cung kính rời đi, Diệp Huyền mỉm cười.
- Điện hạ, hiện tại Mạc gia khăng khăng một mực làm việc vì điện hạ, nhưng ta không rõ, Mạc gia chỉ là tiểu gia tộc của nhân loại mà thôi, tiêu diệt bọn chúng là chuyện dễ dàng, cần gì thu bọn chúng làm người hầu?
Kim Lân khinh thường nói ra.
Tính cách của Kim Lân thích làm theo ý mình, đối với kẻ có thực lực yếu hơn nó, nó căn bản không đặt trong lòng, như Mạc Thành Thiên, nó một tát chụp chết thì cần gì phải thu bọn chúng làm người hầu.
- Ngươi không hiểu, sở dĩ nhân loại cường đại chính là vì bọn chúng đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết, cho dù là Huyền thú hay là nhân loại, lực lượng cường đại hơn nữa cũng sẽ có tận cùng, đây là nguyên nhân vì sao các thế lực lớn của nhân loại có thể kéo dài ngàn năm, vạn năm.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Trong nội tâm Kim Lân chấn động, điện hạ quả nhiên là chí hướng cao xa, hiểu biết chính xác.
Nó cẩn thận suy nghĩ một lúc, sự thật đúng là như thế, sở dĩ đại lục hôm nay Nhân tộc xưng tôn, Huyền thú và yêu thú lại bị ức hiếp chính là vì nhân loại tạo thành một cổ thế lực to lớn, mà yêu thú, Huyền thú không ngừng chém giết lẫn nhau, căn bản không thành khí hậu.
Nếu như Huyền thú và yêu thú thật có thể liên hợp với nhau, còn có thể đến phiên nhân loại làm chủ?
Điện hạ vì Huyền thú nhất tộc quật khởi đúng là nhọc lòng, khó trách hắn muốn trà trộn vào trong nhân loại, thì ra muốn học tinh túy nhân tộc cường đại.
Chí hướng vĩ đại như thế, Kim Lân lập tức bị Diệp Huyền thuyết phục thật sâu.
Mạc gia phủ đệ, Mạc Thành Thiên vừa trở lại lập tức phân phó trưởng lão phụ trách tình báo sửa sang tất cả tư liệu thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên thật kỹ càng.
Dặn dò nhiều lần không có sai lầm gì, rốt cuộc hắn có cơ hội ngồi xuống, hắn thở ra một hơi, lúc này hắn bắt chéo chân và thoải mái nhàn nhã uống trà.
- Gia chủ, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì chúng ta nhận tiểu hài tử kia làm chủ?
Vài tên trưởng lão Mạc gia lúc này không có tâm tư uống trà, vội vã chạy tới sau đó hỏi thăm.
Sau khi quay về phủ đệ của mình, tâm tình kích động của Mạc Thành Thiên cũng khôi phục, hắn nhìn sang vài tên trưởng lão và kích động, nói:
- Các vị trưởng lão, Mạc Thành Thiên ta từ khi đảm nhiệm chức vị gia chủ mười mấy năm qua có từng làm ra chuyện xin lỗi gia tộc chưa?
- Gia chủ làm nhiều việc vì gia tộc, mọi người chúng ta đều ghi nhớ trong lòng, nhưng chuyện nhận người khác làm chủ...
Mấy đại trưởng lão vẫn khó mà tiếp nhận.
Cái gì gọi là nhận chủ? Đó là từ nay về sau cả gia sẽ phục vụ vì bọn họ, dù đối phương muốn chính mình đi chết cũng không được dị nghị.
- Hừ, tầm nhìn hạn hẹp, các ngươi cũng biết hai người kia có lai lịch gì không?
Mạc Thành Thiên bất mãn hừ lạnh nói ra.
Những trưởng lão này đúng là không có ánh mắt, mình sẽ đẩy gia tộc vào trong hố lửa hay sao? Làm sao không nhìn rõ mọi chuyện chứ.
- Bọn họ có thể có lai lịch gì? Mạc gia sừng sững Vô Không Lĩnh hơn hai trăm năm, chúng ta chưa bao giờ làm qua chuyện nhận người nào làm chủ, trăm năm trước, mấy đại tông môn và đế quốc muốn hợp nhất gia tộc Vô Không Lĩnh chúng ta, Mạc gia chúng ta cũng không có chịu thua, hai người này chỉ là hoàng tử của đế quốc cũng không có tư cách làm Mạc gia chúng ta nhận chủ.
Một trưởng lão tính tình nóng nảy lên tiếng.
Mạc Thành Thiên cười cười lạnh lùng:
- Đế quốc? Mấy đại tông môn? Bọn họ tính toán cái rắm, có một số việc ta không thể nhiều lời, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết, vị điện hạ kia bối cảnh thâm hậu, căn bản không phải các ngươi có thể tưởng tượng nổi, các ngươi có biết thanh niên tóc vàng tu vi gì hay không?
- Tu vi gì? Xem tuổi của hắn chỉ chừng hai mươi tuổi, chẳng lẽ là Vũ Tôn lục giai hay sao?
Một gã trưởng lão nhíu mày.
- Vũ Tôn lục giai?
Mạc Thành Thiên xùy cười một tiếng, nói:
- Một đám ếch ngồi đáy giếng, vị Kim Lân tiền bối kia chính là Vũ Vương thất giai hàng thật giá thật đấy.
Mạc Thành Thiên vừa dứt lời, mấy đại trưởng lão chung quanh ngây người như tượng gỗ.
- Hắc hắc, giật mình sao, chỉ là một tên Vũ Vương thiên tài cũng chỉ làm người hầu của điện hạ, hừ, các ngươi cũng không nhìn cường giả Vũ Vương chỉ là người hầu, thân phận điện hạ có thể nghĩ, nếu như không phải vị điện hạ kia vừa tới Mộng Cảnh bình nguyên, Mạc gia muốn chúng ta chỉ là cóc ghẻ trèo lên đùi thiên nga mà thôi.
Mạc Thành Thiên dương dương đắc ý, hắn cũng âm thầm khen ngợi bản thân mình cơ trí.
Hắc hắc, bởi vì Mạc Thành Thiên hắn có thể nắm chặt cơ hội nên biến tai họa thành chuyện tốt.
Mạc Thành Thiên dương dương đắc ý, vài tên trưởng lão chung quanh ngạc nhiên há hốc mồm.
Nhìn thấy mấy vị trưởng lão khiếp sợ ngây ngốc, Mạc Thành Thiên âm thầm khinh bỉ và mắng:
- Một đám dế nhũi.
Hắn lại quên bản thân hắn lúc trước cũng khiếp sợ không thua gì các trưởng lão nơi đây.
Chương 604 Khắp nơi đột kích
- Tin tức của chuyện này, không có lệnh của ta, các ngươi không được truyền bá ra ngoài, nếu không ta sẽ phán kẻ đó tội phản tộc, biết không?
Cuối cùng Mạc Thành Thiên nghiêm khắc khuyên bảo mấy vị trưởng lão.
Mấy vị trưởng lão liên tục gật đầu, nội tâm kích động không nói thành lời.
Nếu như Mạc gia bọn họ thật sự trèo quan hệ với vị điện hạ kia, đó mới là phúc khí của gia tộc bọn họ.
Mạc gia hùng hổ tiến về khách sạn Thiên Nhất đời người, kết quả không có việc gì diễn ra, tất cả tin tức và sự việc diễn ra cũng bị khách sạn Thiên Nhất truyền vào tai của các gia tộc khác.
- Xảy ra chuyện gì? Dùng tính cách của Mạc Thành Thiên, nhi tử bị người ta khi nhục, hắn không phải loại người nén giận nhẫn nhịn ah?
- Nghe nói Mạc Thành Thiên và mấy đại trưởng lão trở ra, hai bên hoàn toàn không phát sinh xung đột gì, mà là ngoan ngoãn rời đi, Mạc gia Mạc Thông thiếu gia cũng bị mang đi.
- Chẳng lẽ Mạc gia thực giao tiền chuộc? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì không muốn người ta biết sao?
- Trên người của hai người kia có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, Mạc gia lúc trước vô cùng để bụng chuyện Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, cho dù không có chuyện của Mạc Thông cũng không có khả năng sóng êm gió lặng như vậy.
- Cổ quái, thật sự là cổ quái!
- Tra cho ta, tra cẩn thận.
Nghe nói Mạc gia và Diệp Huyền cũng không có phát sinh xung đột với nhau, tất cả thế lực lớn vô cùng khiếp sợ, cả đám suy đoán đã xảy ra chuyện gì.
Tụ Bảo Hiên Lưu quản sự nhận được tin tức cũng ngạc nhiên không nhỏ.
Ánh mắt của hắn âm trầm và thấp giọng lẩm bẩm:
- Mạc gia không có hành động, ta cũng không tin các đại gia tộc khác không có hành động, hừ, này hai tiểu tử này càn rỡ tại thành Hắc Thạch chính là không xem bọn họ vào mắt, bọn họ sẽ không bỏ qua.
Đúng như Lưu quản sự suy đoán, trừ Mạc gia ra, ba đại gia tộc khác tạo thành Hắc Thạch sau khi điều tra không có kết quả, cả đám không còn kiên nhẫn.
Đêm khuya hàng lâm, một đám người mặc hắc y xuất hiện và liên tục đi tới bên ngoài khách sạn Thiên Nhất.
- Nhớ kỹ, lát nữa tốc chiến tốc thắng, cướp được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ phải nhanh chóng rời đi, nếu như không cần thiết không được ra tay với hai tên thiếu niên kia.
Một tên nam tử che mặt nói với võ giả dưới trường.
Thời điểm hắn đang phân phó, hai gia tộc khác cũng đã phân phó thủ ha của mình như thế.
Mục đích của mấy đại gia tộc là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, Diệp Huyền và Kim Lân lai lịch thần bí, nếu như không cần thiết, bọn họ cũng không dám lấy mạng hai người.
Nếu trong lúc hỗn loạn cũng không biết là gia tộc của ai ra tay.
- Xuất phát!
Trong tiếng quát lớn, từng bóng người nhanh chóng lướt về phía khách sạn Thiên Nhất, ba đội ngũ xuất hiện cùng một thời gian.
Khách sạn Thiên Nhất đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều hắc y nhân hành động cho nên bị hộ vệ khách sạn phát hiện nhanh chóng.
- Có thích khách.
- Có người dạ tập khách sạn.
- Người kia dừng bước, nơi này là khách sạn Thiên Nhất, dám xông loạn sẽ giết bất luận tội.
Hộ vệ khách sạn Thiên Nhất liên tục gào lên.
Tiếng gào của bọn họ bị tiếng giao thủ lẫn át, đại lượng hắc y nhân điên cuồng ra tay, hộ vệ khách sạn Thiên Nhất nhanh chóng ngã xuống.
Những hắc y nhân này ra tay đều rất có chừng mực, có thể không giết người sẽ tận lực không giết người, tuyệt đại đa số hộ vệ khách sạn bị bị đánh xỉu nằm trên mặt đất, cũng không có mất mạng.
- Các hạ là ai, lại dám xông vào khách sạn Thiên Nhất, chẳng lẽ không biết bối cảnh khách sạn Thiên Nhất chúng ta sao?
Một tiếng gào đầy tức giận vang lên, Ngô chưởng quỹ hình thể to lớn xuất hiện ở lầu một, thực lực Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong thể hiện hoàn toàn.
Oanh, một đầu lĩnh hắc y nhân quay người lại đánh một chưởng bức lui Ngô chưởng quỹ.
- Ngô chưởng quỹ, việc này cũng không phải chúng ta đối nghịch với khách sạn Thiên Nhất, kính xin không nên xen vào việc người khác, hôm nay đắc tội.
Tên hắc y nhân quát một tiếng, ngay sau đó hắn lao tới gian phòng của Diệp Huyền và Kim Lân.
Vào lúc này ——
Sưu sưu sưu!
Chung quanh gian phòng hai người Diệp Huyền và Kim Lân có từng thân ảnh khí thế bất phàm ngăn cản đám hắc y nhân tập kích.
Đầu lĩnh là một người khí thế bất phàm, thực lực Vũ Tôn lục giai nhị trọng bộc phát, hắn như chiến thần đứng trước gian phòng.
- Gia chủ Lý gia, gia chủ Từ gia, gia chủ Ngụy gia, đã đến thì cần gì dấu đầu lộ đuôi chứ, hôm nay có Mạc gia chúng ta ở đây, ba gia tộc các ngươi đừng mơ tưởng tiến thêm một bước.
Tiếng quát vang lên, Mạc Thành Thiên hào khí bốc lên tận trời.
Sau khi châẩn bị tốt tư liệu cho Diệp Huyền hắnbiết rõ ba đại gia tộc sẽ không từ bỏ ý đồ với Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cho nên hắn suất lĩnh cao thủ gia tộc tới ngăn cản trước phòng Diệp Huyền.
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên đây là cơ hội biểu hiện trước mặt Diệp Huyền, tự nhiên không dám có chút lười biếng.
- Mạc Thành Thiên!
Nhìn thấy Mạc Thành Thiên, gia chủ ba đại gia tộc cũng ngây người.
Bọn họ không rõ vì sao người Mạc gia lại thủ ở nơi này.
- Chẳng lẽ hai người kia đã khống chế Mạc gia?
Vừa có ý niệm này trong đầu, gia chủ của ba đại gia tộc kia tức giận lên tiếng.
Ngay sau đó bọn họ đả đảo kết luận này.
Nếu thật là như vậy, Thất Sắc Hỗn Độn Thổ đã sớm rơi vào trong tay của Mạc gia, Mạc gia căn bản không có lý do thủ tại chỗ này, dù sao so với phủ đệ Mạc gia, phòng ngự của khách sạn Thiên Nhất quá kém.
Nhưng nguyên nhân là vì cái gì?
Người ba đại gia tộc nghĩ mãi mà không rõ.
Bọn họ cũng đủ dứt khoát, đã nghĩ mãi mà không rõ thì không cần phải nghĩ nữa.
Rầm rầm rầm!
Hiển nhiên ba đại gia tộc không có khả năng thối lui, một trận đại chiến diễn ra ngay sau đó.
Trong phòng, Diệp Huyền đang xem tư liệu Mạc Thành Thiên đưa tới.
Phần tư liệu này rất đầy đủ, trên cơ bản một ít thế lực đỉnh cấp và thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đều có ghi chép.
Trên Mộng Cảnh bình nguyên có tiêu chuẩn thế lực lớn vô cùng đơn giản, đó chính là có đường cường giả Vũ Vương thất giai, thiên nhai thương hội, thần hành thương hội đều là một trong các thế lực lớn.
Cho nên số lượng thế lực lớn rất nhiều, không dưới mấy chục.
Thế lực đỉnh cấp cũng không ít, tổng cộng chỉ có mười đại thế lực đỉnh cấp mà thôi, theo thứ tự là ba đại đế quốc, Hạo Thiên đế quốc, Minh Nguyệt đế quốc, Thanh Phong đế quốc; tứ tông gồm Cửu Dương Tông, Huyền Cơ Tông, Kiếm Tông, Thần Hải tông và Huyền Âm cốc, Chiến Thần bộ lạc và Lam Quang học viện.&
Chương 605 Mạc gia trung tâm (1)
Mười thế lự lớn này chính là thế lực đỉnh cấp nhất trên Mộng Cảnh bình nguyên.
Muốn trở thế lực đỉnh cấp cần có năm tên cường giả Vũ Vương thất giai, hơn nữa trong đó phải có cường giả Vũ Vương nhị trọng.
Tuy gọi chung là mười thế lực lớn nhưng mười thế lực lớn cũng chia mạnh yếu, có ba đại thế lực là mạnh nhất, vĩnh viễn chiếm cứ vị trí top ba, đó chính là Lam Quang học viện, Cửu Dương Tông, Huyền Cơ Tông.
Ba thế lực này có cường giả Vũ Vương tam trọng, về phần có Vũ Hoàng bát giai hay không thì không ai biết.
Xem ra thực lực Huyền Cơ Tông còn mạnh hơn cả mình đoán trước.
Diệp Huyền xem tới đây liền âm thầm kinh hãi, có thể trở thành ba đại thế lực đỉnh cấp trên Mộng Cảnh bình nguyên tuyệt đối không phải thế lực bình thường có thể làm được, hắn nội tình vô cùng thâm hậu, không giống tầm thường.
Mặc kệ đối thủ là ai, Diệp Huyền sẽ không sợ hãi, dám ra tay với liên minh mười ba nước, cho dù là Thiên Vương lão tử thì Diệp Huyền cũng kéo hắn ngã ngựa.
Rầm rầm rầm!
Thời điểm Diệp Huyền quan sát tư liệu, ngoài cửa cũng không ngừng có tiếng giao thủ và tiếng gào thét.
- Điện hạ, xem ra mấy tiểu tử Mạc gia sắp không kiên trì nổi, người ba gia tộc kia dám tới đây kích giết điện hạ, có muốn ta đi ra ngoài tiêu diệt người ba đại gia tộc hay không?
Hai mắt Kim Lân tỏa sáng, hưng phấn không thôi.
Trong thực chất toàn thân hắn chảy dòng máu bạo lực, một khi có cơ hội hắn hận không thể lập tức giết ra..
- Chút việc nhỏ này còn cần ngươi ra tay sao?
Huyền thức của Diệp Huyền không ngừng chú ý người bên ngoài chém giết lẫn nhau, hắn cũng hiểu rõ tình huống bên ngoài.
Mạc gia muốn phụ thuộc hắn thì phải làm ra một ít chuyện gương mẫu, hiện tại chính là thời điểm Mạc gia thể hiện giá trị bản thân.
Cho nên nội tâm Diệp Huyền không vội.
Diệp Huyền không nóng nảy, đám người Mạc Thành Thiên đang chém giết bên ngoài rất hung ác.
Lúc này ba đại tộc dốc toàn bộ lực lượng, phái ra không ít cường giả tinh anh là vì bảo chứng thu Thất Sắc Hỗn Độn Thổ đến tay.
Ba đại tộc liên thủ đối kháng Mạc gia, tuy Mạc gia phái toàn bộ cường giả nhưng cũng nhanh chóng rơi vào hạ phong.
- Mạc Thành Thiên, tiểu tử kia cho ngươi ăn thuốc gì làm người dám đối nghịch với ba gia tộc chúng ta, nhanh chóng thối lui, nếu không đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt.
Ba đại tộc tộc trưởng liên tục ra tay, huyền lực cấp bậc Vũ Tôn lục giai bắn ra bốn phía và nổ tung liên tục.
Thành Hắc Thạch lấy bốn đại gia tộc vi tôn, thế lực khổng lồ, các đại gia tộc có rất nhiều sản nghiệp nên đối chọi gay gắt.
Mặc dù như thế trên nhiều khía cạnh, bốn đại gia tộc vẫn tương đối khắc chế, dù sao một khi chính thức khai chiến toàn diện đối với cả thành Hắc Thạch mà nói chính là một hồi tai nạn.
Hôm nay đối mặt với Thất Sắc Hỗn Độn Thổ và đại lượng linh dược trên người Diệp Huyền hấp dẫn, bốn đại gia tộc không thể không đại chiến.
- Hừ, muốn thối lui, hai người bên trong không phải các ngươi có thể ngấp nghé.
Mạc Thành Thiên hừ lạnh một tiếng, ba đại tộc tộc trưởng tiến công bức hắn lui về phía sau, khí huyết sôi trào.
Trong lòng của hắn khẩn cấp gần chết, ba đại tộc khí thế hung hung, làm trưởng lão Mạc gia bị trọng thương, ngay cả hắn cũng sắp không kiên trì nổi, vì sao cường giả bên cạnh điện hạ còn chưa ra tay?
Sở dĩ hắn dám hung hăng càn quấy đối kháng với ba đại gia tộc chính là xem Kim Lân có thực lực áp chế tất cả.
Hắn không nghĩ tới, chiến đấu lâu như thế nhưng trong phòng lại không có chút động tĩnh nào, Mạc Thành Thiên gấp gáp muốn thổ huyết.
Không nói những trưởng lão Mạc gia của hắn, hắn đang bị ba gia chủ vây công cũng chật vật không chịu nổi, tùy thời có nguy cơ vẫn lạc.
Điện hạ sẽ không ném Mạc gia hắn mặc kệ a?
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên sợ hãi.
- Gia chủ, chúng ta sắp không kiên trì nổi.
Một gã trưởng lão Mạc gia bị vài tên hắc y nhân vây công, gian nan hét to một tiếng, tiếng nói chưa biến mất đã bị một chưởng đánh thổ huyết bay ra xa.
- Gia chủ, chúng ta mau bỏ đi a.
- Tất cả mọi người sắp gánh không được.
Rất nhiều cường giả Mạc gia thổ huyết nói ra, ngăn cản vô cùng gian nan.
- Mạc Thành Thiên, nếu ngươi không nghe khuyến cáo cũng không nên trách chúng ta không khách khí.
Ba đại tộc trưởng liếc nhau, trao đổi ánh mắt sau đó trong mắt bắn ra thần thái hung ác.
Nếu Mạc Thành Thiên uống nhầm thuốc, muốn một người đối kháng ba người bọn họ, cơ hội tốt như thế có thể chém giết Mạc Thành Thiên, khi đó Mạc gia sẽ xóa tên khỏi thành Hắc Thạch.
Đến lúc đó chẳng những đạt được bảo vật, càng có thể chiếm đoạt tất cả sản nghiệp của Mạc gia, đây chính là tài phú còn làm người ta đỏ mắt hơn cả Thất Sắc Hỗn Độn Thổ nhiều.
Sát!
Ba đại chủ không hề giữ lại, ngang nhiên ra tay.
Rầm rầm rầm!
Máu tươi tung tóe, Mạc Thành Thiên không ngừng lui về phía sau.
Trong lòng của hắn trầm xuống, đến thời điểm này đối phương không có ra tay, là buông tha Mạc gia bọn họ sao?
Hay điện hạ đang khảo nghiệm lòng trung thành của Mạc Thành Thiên hắn?
Nhìn thấy cường giả Mạc gia liên tục ngăn cản cường địch, tùy thời đều có nguy cơ vẫn lạc, nội tâm Mạc Thành Thiên đang nhỏ máu, thậm chí hắn có xúc động buông tha chống cự và bỏ chạy thật nhanh.
Nhưng đây là thời khắc cuối cùng nên hắn phải nhịn.
Thời điểm này hắn lui lại thì cố gắng của hắn biến thành cái gì?
Thật vất vả trèo đến một cây đại thụ, chẳng lẽ sắp thành lại buông tha?
Huống chi Mạc Thành Thiên đã thuần phục đối phương, hiện tại gặp nguy hiểm chật vật bỏ trốn, tư cách tiểu nhân như thế ngay cả Mạc Thành Thiên cũng cảm thấy đáng xấu hổ.
Tuy hắn hung hăng càn quấy bá đạo, làm việc liều lĩnh nhưng kinh doanh cục diện Mạc gia tốt tới cực điểm, có thể nói nhất ngôn cửu đỉnh, hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
Không thể lui, chết cũng không thể lui!
Ánh mắt Mạc Thành Thiên đỏ thẫm, trong nội tâm nảy sinh ác độc.
Gia tộc của hắn không thể vì hắn nhất thời xúc động mà bị hủy diệt.
Vào lúc Mạc Thành Thiên chuẩn bị bảo cường giả gia tộc rút lui, hắn sẽ lưu lại nơi này tử chiến tới cùng.
Két..
Cửa phòng phía sau rốt cục mở ra, Kim Lân mặc trường bào màu vàng chậm rãi đi ra ngoài.
Nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng vui mừng, rốt cuộc Kim Lân tiền bối cũng đi ra.
Có Kim Lân tiền bối ra tay, diệt sát ba gia chủ chỉ là chuyện cực kỳ đơn giản.
Sau khi nhìn thấy Kim Lân đi ra, hắn không có tiến lên, lúc này bấm ngón tay bắn một đám đan dược bay ra ngoài.
Những đan dược này giống như sao băng xuyên thẳng qua đám người, tốc độ kinh người, thập phần tinh chuẩn rơi vào tay của mỗi cường giả Mạc gia.