-
Chương 606-610
Chương 606 Mạc gia trung tâm (2)
- Điện hạ nói các ngươi tự giải quyết chút việc nhỏ này, làm không xong đừng đi gặp hắn.
Kim Lân nói xong liền quay người lại tiến vào gian phòng.
Tâm thần Mạc Thành Thiên rơi xuống đáy cốc, nhìn đan dược trong tay và khóc không ra nước mắt.
Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Kim Lân tiền bối không ra tay sao? Hiện tại cường giả Mạc gia đều trọng thương, cho dù ban cho đan dược cũng không thể nào đánh bại nhiều cường giả của ba đại gia tộc ah.
Nhưng Mạc Thành Thiên lại không dám nghi vấn Diệp Huyền, chỉ có thể cắn răng một cái sau đó nuốt đan dược vào bụng.
Điện hạ bảo Kim Lân tiền bối đưa đan dược tới hẳn là có đạo lý của hắn.
Sau khi đan dược vừa vào trong bụng, khí tức dược lực thanh thuần lan ra khắp thân thể, cảnh tượng làm cho Mạc Thành Thiên khó có thể tin diễn ra, thân thể bị thương nặng của hắn đang khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Chẳng những là hắn, thương thế tất cả cường giả Mạc gia lúc này cũng trị hết thật nhanh.
Đồng thời trong cơ thể của bọn họ sinh ra khí tức huyền lực cũng sôi trào, bọn họ cảm giác thân thể của mình tràn ngập lực lượng cường đại.
Mạc Thành Thiên chấn động, đây là đan dược gì, có thể trợ giúp hắn khôi phục thương thế cực kỳ nhanh chóng, phải biết rằng hắn là Vũ Tôn lục giai, chỉ có đan dược lục phẩm mới có hiệu quả kinh người như thế, chẳng lẽ điện hạ cho hắn phục dụng đan dược lục phẩm?
Huống chi đan dược chẳng những khôi phục thương thế của hắn vô cùng nhanh chóng, càng làm huyền lực trong thân thể hắn tăng trưởng một đoạn nhất định, cảm giác lực lượng bộc phát còn mạnh hơn hắn thời điểm đỉnh phong.
Nhưng thương thế của hắn khôi phục, thực lực có tăng lên, hắn vẫn thua kém ba đại gia tộc, không có đột phá mang tính quyết định còn có thể đánh bại đối phương hay sao?
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên trong vẫn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Diệp Huyền.
Ba đại tộc lúc này cảm nhận được đám người Mạc Thành Thiên biến hóa nên vô cùng chấn động.
Sát!
Trong nội tâm bọn họ sinh ra một tia thần thái kiêng kị, lúc này gầm lên một tiếng sau đó ra tay ngay sau đó.
Mạc Thành Thiên bất chấp nghi hoặc, hắn đánh một chưởng vào đầu gia chủ Lý gia, nhìn thấy một chưởng đánh tới, gia chủ Lý gia muốn đưa tay ngăn cản tiến công nhưng hắn không nghĩ tới là, sau khi hắn đánh một chưởng, gia chủ Lý gia đứng ngây ngốc không nhúc nhích.
Oanh, gia chủ Lý gia bị một chưởng đánh bay ra xa như diều đứt dây, toàn thân máu tươi đầm đìa.
Mạc Thành Thiên sững sờ, ngay sau đó hắn kịp phản ứng, hắn đánh một chưởng về phía gia chủ Ngụy gia.
- Lý gia chủ.
Gia chủ Ngụy gia khiếp sợ lên tiếng, không biết tại sao Lý gia chủ không phản kháng, thời điểm hắn muốn phản kích Mạc Thành Thiên thì hắn phát hiện một chuyện kinh khủng, có uy áp vô hình hàng lâm, huyền lực trong người của hắn đông cứng như đá, hoàn toàn khó có thể điều động.
Lực lượng này ít nhất là Vũ Vương thất giai mới có thể làm được hiệu quả áp chế mạnh như vậy.
- Thậm chí có cường giả Vũ Vương ang giúp ngươi, chẳng lẽ...
Gia chủ Ngụy gia kinh sợ lên tiếng, hắn còn chưa nói hết câu, bàn tay Mạc Thành Thiên đánh thẳng vào ngực của hắn, hắn thổ huyết bay ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt hai đại gia chủ đã bị Mạc Thành Thiên đánh trọng thương mất đi năng lực phản kháng, chẳng những bọn họ, trưởng lão Mạc gia gia thủ với đối thủ cũng gặp tình hình như thế.
Cuối cùng còn lại gia chủ Từ gia hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, hắn quay người muốn đi.
Thời điểm này Mạc Thành Thiên làm sao mà không rõ Kim Lân tiền bối đang giúp hắn, trong nội tâm hắn cực kỳ hưng phấn, ngang nhiên đuổi theo sau đó đánh vài chiêu, gia chủ Từ gia phun máu nằm xuống đất.
Chỉ qua một lúc sau, cường giả ba đại tộc vẫn lạc thì vẫn lạc, trọng thương thì trọng thương, cũng không có ai còn đứng được.
Tràng diện lật bàn này làm cho rất nhiều cường giả Mạc gia cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
- Kính xin điện hạ chỉ thị, thuộc hạ nên xử lý những người này thế nào?
Tuy Mạc Thành Thiên ước gì có thể chém giết sạch đám người ba đại gia tộc nhưng hắn vẫn không dám có chút vượt qua, lúc này quỳ một chân ngoài gian phòng Diệp Huyền.
Kim Lân lạnh lùng lên tiếng:
- Điện hạ nói, người ba đại tộc tạm thời không nên giết, dẫn ba tộc trưởng của bọn chúng vào.
- Vâng!
Nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng thất vọng nhưng hắn trả lời cung kính, hắn muốn đánh chết người ba đại gia tộc độc lĩnh thành Hắc Thạch, hiện tại xem ra không cùng suy nghĩ với điện hạ.
Điện hạ gọi tộc trưởng ba đại gia tộc vào làm gì, chẳng lẽ muốn thu phục ba đại gia tộc?
Mặc kệ điện hạ muốn làm cái gì, Mạc Thành Thiên hắn không có tư cách hỏi đến.
Mạc Thành Thiên dẫn ba tộc trưởng vào trong gian phòng.
- Điện hạ, ba đại tộc tộc trưởng đã mang tới.
Mạc Thành Thiên cung kính nói.
Chỉ thấy ba người toàn thân là máu, bản thân bị trọng thương quỳ rạp trên đất, bọn họ kinh ngạc sợ hãi nhìn Kim Lân và Diệp Huyền, đồng thời nhìn chằm chằm vào Mạc Thành Thiên.
- Mạc Thành Thiên, ngươi đã đầu nhập vào thế lực khác, chẳng lẽ ngươi quên Vô Không Lĩnh sẽ không thể do thế lực bên ngoài khống chế sao?
Ba đại tộc trưởng phẫn nộ quát lớn.
Trong đó một gã tộc trưởng ngẩng đầu nhìn sang Diệp Huyền và Kim Lân:
- Không biết hai vị tới từ thế lực nào? Hôm nay chúng ta xông tới đây là sai lầm, chúng ta nguyện ý gánh chịu xử phạt, dựa theo quy củ do tất cả thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đinh ra, Vô Không Lĩnh nghiêm cấm thế lực bên ngoài khống chế, chẳng lẽ các hạ dám can đảm phá hư quy củ do tất cả thế lực lớn định ra hay sao?
- Đúng vậy, hôm nay ba đại gia tộc chúng ta mạo phạm các hạ, bị kiếp nạn là đúng, trừng phạt đúng tội, các hạ đã thu phục Mạc gia đã trái với quy củ do tất cả thế lực lớn định ra ah?
Biết rõ đối phương có cường giả Vũ Vương cho nên ba đại tộc trưởng vô cùng hoảng sợ, tự tin mất hết, bọn họ lại biết rõ thời điểm này không thể thua được.
Đối phương nhìn từ điểm nào cũng là thế lực tới từ bên ngoài, dựa theo quy định, thế lực bên ngoài không được tranh đoạt quyền khống chế Vô Không Lĩnh, hiện tại hắn khống chế Mạc gia đã phá hư quy định.
Ba người bọn họ muốn mạng sống nên phải ra tay từ góc độ này, làm cho đối phương có chỗ cố kỵ.
Tuy Vô Không Lĩnh không còn trật tự, nó vô cùng hỗn loạn nhưng nó lại là tồn tại siêu nhiên trong Mộng Cảnh bình nguyên.
Năm đó có thế lực lớn từ bên ngoài Mộng Cảnh bình muốn khống chế Vô Không Lĩnh, kết quả đã bị các thế lực bản thổ của Vô Không Lĩnh phản kháng mãnh liệt, từ đó dẫn tới máu chảy thành sông.
Chương 607 Sinh tử hồn phù
Lúc ấy ảnh hưởng thập phần to lớn, cả Mộng Cảnh bình nguyên thiếu chút nữa cũng bị nhấn chìm trong chiến hỏa.
Kết quả thế lực lớn muốn khống chế Vô Không Lĩnh không thể không khống chế chiến hỏa, không đạt được lợi ích còn thiệt thòi lớn, lọt vào tất cả thế lực lớn thảo phạt, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Cuối cùng mấy thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đạt thành nhận thức chung, đó là cấm tiến hành can thiệp vào Vô Không Lĩnh, tất cả mọi chuyện do thế lực trong Vô Không Lĩnh tự mình giải quyết.
Ba đại tộc ngoài miệng vô cùng nghiêm khắc nhưng tâm thần bất định nhìn Diệp Huyền và Kim Lân.
Lúc này Mạc Thành Thiên gia chủ xùy cười một tiếng.
- Con mắt nào các ngươi thấy điện hạ tới từ thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên?
Gia chủ Ngụy gia lạnh lùng nói:
- Các hạ có được tiền bối cấp bậc Vũ Vương làm hộ vệ, chẳng lẽ không phải đến từ thế lực lớn?
- Các thế lực ở nơi này tính là cái gì? Trước mặt điện hạ cũng phải tan thành mây khói trong nháy mắt.
Mạc Thành Thiên ngạo nghễ nói.
Nội tâm ba đại tộc trưởng chấn động, Mạc Thành Thiên nói những lời này là có ý gì? Chẳng lẽ hai người này không phải đến từ Mộng Cảnh bình nguyên, mà là tới từ thế lực cao cấp hơn.
Cẩn thận suy nghĩ cảm thấy không phải không có khả năng, lúc Diệp Huyền mua được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, ba đại gia tộc bọn họ đã sớm điều tra tin tức thân phận của Diệp Huyền và Kim Lân, bọn họ hoàn toàn không nhận được tin tức nào hữu dụng.
Nếu như đối phương không phải tới từ Mộng Cảnh bình nguyên, như vậy tất cả đều giải thích thông suốt.
- Hiện tại trước mặt các ngươi có hai lựa chọn, một là thần phục ta, phụ trợ Mạc gia khống chế thành Hắc Thạch, thứ hai chính là chết, các ngươi lựa chọn đi.
Diệp Huyền vẫn không nói gì và nhìn ba người, rốt cục nhàn nhạt lên tiếng.
Đạt được Mạc gia thuần phục về sau, Diệp Huyền trong nội tâm đạt được một tia cảm xúc.
Kiếp trước hắn có thực lực thông thiên, tại Huyền Vực thanh danh vang xa nhưng phụ mẫu đều mất, là cô nhi, cho nên hắn không có tâm tư tổ kiến thế lực, vẫn ở trạng thái vân du đại lục.
Nhưng ở kiếp này, hắn có được phụ thân, có được gia tộc, có lòng trung thành, cho nên hắn phải suy nghĩ thủ hộ tất cả.
Nhìn tư liệu Mạc gia đưa tới, Diệp Huyền nhanh chóng hiểu bằng vào Mạc gia muốn thủ hộ liên minh mười ba nước là chuyện không có khả năng, cần phải có thêm thế lực mới được.
Ba đại gia tộc khác trong thành Hắc Thạch chính là lựa chọn không tệ.
Mạc Thành Thiên vốn nghe được Diệp Huyền muốn thu phục ba đại tộc, trong nội tâm của hắn trầm xuống, sau khi nghe được Diệp Huyền nói ba đại gia tộc phụ trợ Mạc gia thì hắn hưng phấn.
- Ngươi mơ tưởng, các hạ, mặc kệ ngươi tới từ thế lực nào, có bối cảnh gì, ta khuyên ngươi nên thả chúng ta ra, nếu không bị thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên tuyệt đối không tha các ngươi.
Gia chủ Ngụy gia không thể chờ đợi được lên tiếng cự tuyệt, thần thái kiên định.
- Lúc này ba đại gia tộc chúng ta mạo phạm các hạ, mặc kệ các hạ yêu cầu bồi thường cái gì, lão phu cũng có thể cân nhắc, muốn ta thần phục thì nằm mơ đi, ta Ngụy Vĩ ta tuyệt đối không nhận ai làm chủ.
Ngụy Vĩ phẫn nộ lên tiếng, thần sắc kiên quyết.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Các hạ rất có cốt khí, bản thiếu gia cũng rất thưởng thức người có cốt khí, đã như thế bản thiếu gia cho phép ngươi chết có tôn nghiêm, có cốt khí.
- Kim Lân.
Diệp Huyền nhìn sang Kim Lân bên cạnh.
- Vâng, điện hạ.
Kim Lân cười hắc hắc, hắn vỗ một chưởng vào đầu của Ngụy Vĩ.
- Ngươi...
Ngụy Vĩ mở to mắt đầy hoảng sợ, còn chưa kịp nói cái gì đã không còn chút tiếng động, ánh mắt dần dần ảm đạm.
Còn lại gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia nhìn thấy và kinh hãi không nhỏ.
Quá ác, nói giết là giết, căn bản không có nửa phần do dự, giết người dễ dàng giống như giết gà.
Diệp Huyền cười nhạt sau đó nhìn sang hai người, vẻ mặt ấm áp.
- Hai vị, bản thiếu gia rất dễ nói chuyện, nếu các ngươi đã lựa chọn thì ta sẽ thành toàn, vị gia chủ Ngụy gia này rất có cốt khí, bản thiếu gia thỏa mãn nguyện vọng của hắn, không biết hai vị lựa chọn như thế nào?
Diệp Huyền nói chuyện nhu hòa, tươi cười ấm áp nhưng lọt vào trong mắt gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia lại là nụ cười của ma quỷ.
Hai người liếc nhau, sau đó cắn răng nói:
- Chúng ta... Chúng ta nguyện ý thần phục các hạ.
Bọn họ nói như thế nhưng nội tâm cực kỳ tức giận, tạm thời khuất phục người này, sau đó có cơ hội bọn họ sẽ truyền tin tức này cho các thế lực lớn, do tất cả thế lực lớn bầm thây tiểu tử này thành vạn đoạn, từ đó bọn họ sẽ đạt được tự do.
- Rất tốt.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng,
- Đã như thế thì nhìn ta.
Hai người không tự chủ được nhìn về phía Diệp Huyền.
Ông!
Trong đồng tử Diệp Huyền bắn ra một đạo khí tức hồn lực giống như sương mù, hào quang màu xanh luân chuyển, một đạo hồn lực hình thành phù văn quỷ dị giữa không trung, sau đó hóa thành một đạo ấn ký chui vào trong mi tâm của hai người.
- Ngươi làm gì...
Hai đại tộc trưởng vô cùng kinh ngạc, bọn họ còn chưa kịp phản ứng đã có cảm giác cớ thứ gì đó đã mọc rễ trong đầu của bọn họ, cảm giác bị điều khiển hoàn toàn, sinh tử không do mình sinh ra trong nội tâm bọn họ.
- Trong đầu của các ngươi là một đạo hồn ấn của ta, ta nghĩ các ngươi có lẽ đều cảm nhận được, chỉ bằng một ý niệm của ta cũng có thể kíp nổ hồn ấn trong đầu của các ngươi, ta nghĩ các ngươi cũng biết rõ hậu quả, kể từ đó các ngươi muốn phản bội ta phải cân nhắc thật kỹ.
Diệp Huyền làm sa không biết suy nghĩ trong lòng hai tên gia chủ này, hồn lực đạt tới ngũ phẩm, hắn có thể thi triển một ít bí pháp trong Vô Tương Hồn Quyết và Tinh Diễn Thần Quyết, từ đó thông qua bí pháp khống chế người khác.
Hai đại gia chủ cảm nhận được hồn ấn trong đầu mình, sắc mặt như tro tàn.
Khí tức hồn ấn cực kỳ kinh người, nó cắm rễ trong đầu bọn họ, bọn họ có cảm giác không thể loại bỏ.
Hồn ấn cường đại làm hai người âm thầm khiếp sợ, thân là hai đại gia chủ, hai người cũng tiếp xúc không ít luyện hồn sư cường đại, thậm chí cũng chiến đấu qua với luyện hồn sư.
So sánh với những luyện hồn sư bọn họ từng chiến đấu qua, cường độ hồn lực hay khí tức, Diệp Huyền còn mạnh hơn tất cả những luyện hồn sư mà bọn họ gặp qua.
Hơn nữa với kiến thức của bọn họ chưa từng nghe nói qua có hồn ấn khống chế sinh tử người khác, nhưng Diệp Huyền hiện tại có thể thi triển hoofna án như thế.
Chương 608 Khống chế thành Hắc Thạch (1)
Càng làm cho hai người giật mình là, sau khi bị Diệp Huyền đánh hồn ấn vào đầu, hai người cảm giác được bản thân mình có thể cảm ứng chung quanh rõ ràng hơn nhiều, tốc độ hấp thu thiên địa huyền khí còn nhanh hơn trước kia rất nhiều lần.
- Ta nghĩ có lẽ các ngươi cũng cảm giác được, tên hồn ấn này của ta gọi là sinh tử hồn phù, có thể khống chế sinh tử của các ngươi, còn có thể gia tăng năng lực cảm ứng của các ngươi với chung quanh, có năng lực hấp thu thiên địa huyền khí cực mạnh.
- Các ngươi cũng đừng nghĩ tìm luyện hồn sư tiêu trừ sinh tử hồn phù do ta lưu lại, sinh tử hồn phù của ta dùng thủ pháp đặc thù cô đọng mà thành, trừ phi là luyện hồn sư Hoàng cấp bát phẩm, nếu không cho dù là luyện hồn sư Vương cấp thất phẩm cũng đừng mơ tưởng tiêu trừ hồn phù do ta lưu lại.
- Kỳ thật muốn tiêu trừ sinh tử hồn phù của ta rất đơn giản, nếu như các ngươi có thể tu hành đạt tới Vũ Hoàng bát giai, bằng vào tu vi Võ Hoàng ngưng luyện ra võ đạo chân ý chắc hẳn có thể tự mình giải trừ sinh tử hồn phù.
- Cho nên các ngươi muốn thoát khỏi khống chế của ta thì phải tu luyện đi, chờ các ngươi đột phá tới Vũ Hoàng bát giai, bản thiếu gia cho các ngươi tự do cugnx không sao cả.
Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.
Hai gia chủ nhìn nhau, trong nội tâm vô cùng đắng chát.
Luyện hồn sư Hoàng cấp bát phẩm? Tu luyện tới Vũ Hoàng bát giai?
Mặc kệ Diệp Huyền nói là loại nào thì bọn họ cũng không thể đạt tới.
Cả Mộng Cảnh bình nguyên, luyện hồn sư Tôn cấp lục phẩm chính là tồn tại nghịch thiên rồi, luyện hồn sư vương phẩm thát giai, bọn họ cơ bản chưa từng nghe nói qua.
Về phần luyện hồn sư Hoàng cấp bát giai, chỉ sợ chỉ có địa phương cao cấp nhất đại lục là Huyền Vực mới có mà thôi.
Mà tu luyện tới Vũ Hoàng bát giai, đối với hai người mà nói là mục tiêu vĩnh viễn không thể hoàn thành.
- Thuộc hạ không dám, đã thần phục điện hạ, thuộc hạ sẽ thuần phục một mình điện hạ.
Hai người cúi đầu đắng chát nói ra, sâu trong nội tâm thần phục Diệp Huyền, không dám lại có ý niệm phản loạn trong đầu.
Nói xong câu đó tinh thần hai người buông lỏng, dường như cũng đưa ra quyết định cực lớn.
Hai người ẩn ẩn cảm nhận được, có lẽ quyết định của bọn họ hôm nay sẽ cải biến cục diện của gia tộc.
Một thiếu niên trẻ tuổi như thế nhưng có thể thi triển hồn ấn đáng sợ như vậy.
Một thiếu niên mười mấy tuổi, bên người có Vũ Vương thất giai đi theo hộ vệ.
Cho dù bối cảnh hay thiênphus đều là đỉnh cấp trên dại lục.
Đi theo một chủ nhân như thế, có lẽ nhân sinh của bọn họ từ nay sẽ tiến sang trang mới.
Trong lòng hai người lại có một tia chờ mong.
Mạc Thành Thiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nội tâm vô cùng ghen ghét.
Hắn là người đầu tiên đầu nhập vào điện hạ đều không có bị sinh tử hồn phù khống chế, không nghĩ tới gia chủ Từ gia và gia chủ Lý gia lại đi sau nhưng vượt lên trước.
Mạc Thành Thiên rất rõ ràng, tuy điện hạ không có gieo sinh tử hồn phù lên mình là vì muốn mình yên tâm, nhưng dù sao không có trực tiếp điều khiển, trong nội tâm điện hạ sẽ có đề phòng và kiêng kị với mình.
Bằng không thời điểm ba đại gia tộc vây công, điện hạ cũng không có chậm chạp bảo Kim Lân tiền bối ra tay ngay sau đó.
Cho nên nhìn thấy đám người gia chủ Từ gia và gia chủ Lý gia đều đã bị hồn ấn khống chế, ngược lại mình không có, trong nội tâm Mạc Thành Thiên cảm thấy không ổn.
- Điện hạ, thuộc hạ cũng muốn tiếp nhận sinh tử hồn phù.
Đột nhiên Mạc Thành Thiên quỳ một chân xuống đất và nói:
Hắn biết rõ đã quyết định đầu nhập vào điện hạ thì không thể do do dự dự, nếu không có hại chịu thiệt khẳng định là bản thân mình.
Nghe Mạc Thành Thiên nói thế, Diệp Huyền khẽ giật mình, trên thế giới này còn có người chủ động tiếp nhận khống chế, sau khi nhìn thấy ánh mắt Mạc Thành Thiên thì Diệp Huyền hiểu ra.
Mạc Thành Thiên sợ chính mình khôn tin hắn, chuẩn bị đập nồi dìm thuyền ah.
Nhưng không thể không nói tính cách của Mạc Thành Thiên rất được Diệp Huyền thưởng thức, người này kiên quyết quyết đoán, một khi đã đưa ra quyết định tuyệt đối không dây dưa dài dòng, chỉ cần thiên phú hơi khá thì tương lai có thể thành tựu không kém.
Nếu Mạc Thành Thiên chủ động đưa ra yêu cầu này, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn lại gieo sinh tử hồn phù lên người Mạc Thành Thiên.
- Được rồi, từ giờ trở đi, ba người các ngươi là thủ hạ của bổn thiếu gia, ba đại gia tộc dùng Mạc gia làm chủ, buổi tối hôm nay phải khống chế thành Hắc Thạch trong tay, sau đó ngày mai lại tới tìm ta, nhớ kỹ, chuyện các ngươi đầu nhập vào ta tạm thời không được nói ra ngoài.
Diệp Huyền phân phó một câu.
- Vâng, điện hạ.
Ba đại chủ cung kính nói một câu.
Trong đó nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng vui mừng, chính mình vừa mới quyết định quả nhiên là chính xác, điện hạ nói rất rõ ràng, đó là bảo Mạc gia trở thành đệ nhất gia tộc thành Hắc Thạch.
Hiện tại đám trưởng lão Mạc gia đang khống chế cao thủ ba gia tộc ở bên ngoài, chờ mênh lệnh của gia chủ Mạc Thành Thiên.
Sau khi nhìn thấy gia chủ của mình và hai gia chủ khác đi ra, bộ dáng thân mật hơn trước, người Mạc gia đều sững sốt.
Vừa rồi còn chém chém giết giết lẫn nhau, vì sao trong nháy mắt song phương lại thân mật với nhau như vậy?
- Thả người Lý gia và Từ gia ra, dẫn người Ngụy gia đi cho ta.
Mạc Thành Thiên lớn tiếng ra lệnh, sau đó nói với gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia:
- Hai vị, nếu chúng ta đều đầu nhập vào điện hạ, như vậy phải làm việc cho điện hạ thật tốt, buổi tối hôm nay ba đại gia tộc chúng ta tiếp thu tất cả sản nghiệp của Ngụy gia, ngày mai lại tới nghe điện hạ dạy bảo.
Gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia chắp chắp tay, ba người rời khỏi khách sạn.
Bên ngoài khách sạn, Ngô chưởng quỹ nhìn thấy khách sạn hỗn loạn, sắc mặt âm trầm gần như chảy ra nước.
Ba đại tộc lại dám phát động tấn công khách sạn Thiên Nhất, thật sự là ăn tim gấu gan báo, cho dù tính toán như thế nào nhưng trong nội tâm cảm thấy bất đắc dĩ.
Vô Không Lĩnh chính là vùng đất hỗn loạn của Mộng Cảnh bình nguyên, căn bản không được gia tộc coi trọng, xem như hắn mang tin tức bẩm báo về Mộ Dung gia, gia tộc cũng không bởi vì chuyện này đối phó ba đại gia tộc.
Đối với Mộ Dung gia mà nói, Vô Không Lĩnh quá nhỏ.
Huống chi mấy thế lực lớn Mộng Cảnh bình nguyên cũng có nhận thức chung về Vô Không Lĩnh, đó là cấm các thế lực tiến hành can thiệp vào Vô Không Lĩnh, chuyện nơi đó do thế lực Vô Không Lĩnh tự mình giải quyết.&
Chương 609 Khống chế thành Hắc Thạch (2)
Tuy Mộ Dung gia là hào phú trong Hạo Thiên đế quốc nhưng tuyệt đối không dám than gia vào phân tranh của các đại gia tộc trong Vô Không Lĩnh.
Ba đại gia tộc dám tùy ý làm bậy trong khách sạn Thiên Nhất là vì ăn chắc điểm này, nếu như ba đại tộc về sau không cho bọn họ lời giải thích, như vậy hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Gia tộc không thể nhúng tay vào công việc thành Hắc Thạch nhưng gia tộc muốn cảnh cáo ba đại gia tộc vô cùng dễ dàng.
Trong nội tâm Ngô chưởng quỹ nghĩ tới điểm này, hắn nhìn thấy gia chủ Mạc gia, gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia cùng nhau đi tới.
Hắn lập tức ngây ngốc, xảy ra chuyện gì, Lý gia và Từ gia không gây phiền toái cho Mạc gia sao? Mạc gia đã đạt thành hiệp nghị với hai thiếu niên kia, thủ hộ thay hai người này, vừa rồi hai bên đánh nhau tàn nhẫn, trong nháy mắt song phương không ngừng mâu thuẫn với nhau.
Rốt cuộc hai tên thiếu niên có địa vị gì, tại sao có thể làm được điểm này?
Không chỉ Ngô chưởng quỹ khiếp sợ, hai bên đánh nhau hung ác như thế, võ giả bị đuổi ra khỏi khách sạn và các võ giả đứng xem chung quanh cũng ngạc nhiên.
- Ngô chưởng quỹ, chuyện lúc trước là chúng ta sai, kính xin Ngô chưởng quỹ rộng lòng tha thứ, ngày mai ba đại tộc chúng ta sẽ tới xin lỗi, về phần đánh nát đồ vật, ba đại gia tộc chúng ta sẽ bồi thường.
Ba đại tộc gia chủ chắp tay nói với Ngô chưởng quỹ, liên tục rời khỏi khách sạn, chỉ lưu lại đám Ngô chưởng quỹ ngây ngốc tại chỗ.
Tin tức diễn ra trong khách sạn Thiên Nhất nhanh chóng truyền ra ngoài, võ giả cả thành Hắc Thạch ngạc nhiên tới ngây người, bọn họ hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Chuyện kế tiếp sẽ diễn ra vào lúc nửa đêm, lúc đó các võ giả như có điều suy nghĩ.
Trong đêm cùng ngày, cường giả ba đại tộc suốt đêm chém giết rất nhiều võ giả Ngụy gia, cũng thu sạch sản nghiệp dưới trướng Ngụy gia, từ đó bốn đại gia tộc thành Hắc Thạch biến thành ba đại gia tộc.
Mọi người chỉ có thể suy đoán, ba đại tộc tiến công khách sạn Thiên Nhất phát sinh chuyện không muốn người ta biết, cuối cùng gia chủ Ngụy gia bị giết, sau đó ba bên đạt thành hiệp nghị và chiếm đoạt sản nghiệp của Ngụy gia.
Trong quá trình này thiếu niên dẫn phát tất cả sự kiện lông tóc ít tổn thương, từ đó dân chúng nghi hoặc và tò mò không thôi, cũng làm cho hai người Diệp Huyền bị đồn đãi càng huyền bí.
Sáng sớm ngày thứ hai, ba người Mạc Thành Thiên mượn danh nghĩa xin lỗi Ngô chưởng quỹ đi vào khách sạn Thiên Nhất.
- Điện hạ, nơi này là bảo vật của ba đại gia tộc và Ngụy gia, kính xin điện hạ xem qua.
Mạc Thành Thiên cung kính đặt trữ vật giới chỉ trước mặt Diệp Huyền.
Nhìn thấy đồ vật bên trong, Diệp Huyền cảm khái Vô Không Lĩnh đúng là có tiền.
Trong trữ vật giới chỉ có các loại bảo vật nhiều vô số kể, huyền thạch trung phẩm không dưới một ngàn viên, huyền thạch hạ phẩm gần hai mươi vạn viên, cùng với các loại linh dược, đan dược, tài liệu... Công pháp của các đại gia tộc, cái gì cần có đều có, giá trị liên thành.
Huyền thạch trung phẩm và huyền thạch hạ phẩm và một ít linh dược cao giai, Diệp Huyền tự nhiên không chút khách khí nhận lấy.
Trừ chuyện đó ra, Diệp Huyền còn phát hiện một ít tinh thần huyền thiết thất giai, trong nội tâm lập tức vui vẻ không nhỏ.
Hắn dùng hồn huyền thiết luyện chế ra Diệt Huyền Phi Đao, tuy đến bây giờ còn có công hiệu cực lớn nhưng cũng chỉ có thể đối Vũ Tông ngũ giai, một khi gặp được Vũ Tôn lục giai thì khó mà phá được huyền lực hộ thể của đối phương.
Hơn nữa Long Văn kiếm trong tay hắn cũng chỉ là huyền binh tứ cấp, nó đã không theo kịp thực lực của hắn.
Nhưng có tinh thần huyền thiết thất giai thì không giống, phải trải qua luyện chế mới có thể tăng Diệt Huyền Phi Đao và Long Văn kiếm lên vài cấp bậc.
Cầm tinh thần huyền thiết để vào trữ vật giới chỉ, Diệp Huyền lại nhìn lệnh bài bên cạnh, sắc mặt hắn ngưng trọng.
Tấm lệnh bài này có hình tam giác, nó tỏa ra khí tức cực kỳ cổ quái, loại khí tức này cho dù Diệp Huyền nhìn thấy cũng phải kinh hãi.
Hỏi thăm ba người Mạc Thành Thiên một chút, ba người bọn họ chỉ tỏ vẻ lệnh bài kia lấy được trong bảo khố của Ngụy gia, về phần có tác dụng gì thì bọn họ không rõ lắm.
Diệp Huyền nhìn kỹ và phát hiện lệnh bài thật sự không có tác dụng gì khác, hắn tiện tay thu vào trong trữ vật giới chỉ, rồi sau đó giao các đồ vật còn lại giao cho ba người Mạc Thành Thiên.
Rồi sau đó Diệp Huyền hỏi thăm công pháp của ba người, ba người cũng mang công pháp gia tộc sở tu nói cho hắn biết, Diệp Huyền nghe xong tiến hành cải tiến công pháp của ba đại gia tộc, lại cho ba người một ít đan dược.
Những đan dược này đều là Diệp Huyền luyện chế vào tối hôm qua, chuyên môn tăng thực lực của ba đại gia tộc.
Ba đại chủ lập tức kích động toàn thân phát run, Diệp Huyền đưa cho đan dược no đủ mượt mà bóng loáng, ẩn chứa dược khí cực kỳ nồng đậm, chủng loại nào cần có đều có, hơn nữa đều là đan dược ngũ phẩm, so với đan dược bọn họ thu mua còn mạnh hơn không ít.
Có những đan dược này, thực lực của ba đại gia tộc trong tương lai sẽ gia tăng cực kỳ kinh người.
- Các ngươi có biết nơi nào trong Vô Không Lĩnh có Tinh Phách Thạch?
Sau khi alfm xong mọi chuyện, Diệp Huyền lại hỏi thăm tin tức Tinh Phách Thạch.
Trong thân thể hắn có giao minh tâm chủng, muốn loại trừ cần các loại tài liệu đặc thù, mà Tinh Phách Thạch là tài liệu đơn giản nhất trong việc loại trừ minh tâm chủng.
Minh tâm chủng một ngày không loại trừ, Diệp Huyền trong nội tâm chính là một ngày bất an trữ, Huyền Cơ Tông đã cho Cuồng Phong trưởng lão minh tâm chủng ngọc bài, chính là tuyệt đối không phải làm làm bộ dáng, tin tưởng không lâu về sau, chính là sẽ thông qua minh tâm chủng khí tức tìm mà đến.
Nghĩ đến chính mình vẫn bị một quái vật khổng lồ nhớ thương, trong nội tâm Diệp Huyền thập phần khó chịu.
- Tinh Phách Thạch?
Gia chủ Từ gia Từ Tĩnh nhíu mày, trong ba người chỉ có hắn là luyện dược sư tứ phẩm, hắn hơi hiểu các loại tài liệu, trầm ngâm một lúc sau đó nói:
- Mặc dù Tinh Phách Thạch chỉ là tài liệu lục giai nhưng điều kiện hình thành thập phần hà khắc, hơn nữa tác dụng thập phần thưa thớt. Tại thành Hắc Thạch chưa từng nghe nói có sự tồn tại của Tinh Phách Thạch, chẳng những thành Hắc Thạch, cả Vô Không Lĩnh cũng không có loại vật này.
- Điện hạ, nếu như ngươi cần Tinh Phách Thạch, thuộc hạ có thể phái người thu mua trong Vô Không Lĩnh, nơi này không nhất định có, hoặc là tìm những đại thương hội như thần hành thương hội và thiên nhai thương hội, có lẽ bọn họ sẽ có tồn kho.
Chương 610 Lam Quang học viện (1)
Diệp Huyền nghe xong cảm thấy thất vọng, khoát khoát tay nói:
- Cũng không cần.
Hắn cũng không nghĩ tới sẽ tìm được Tinh Phách Thạch dễ dàng, nghĩ tới thứ này cũng không quá khó tìm, xem ra muốn loại trừ minh tâm chủng cần thêm một ít thời gian..
Về phần Từ Tĩnh đề nghị, hiển nhiên Diệp Huyền sẽ không tiếp thu.
Hiện tại Huyền Cơ Tông khẳng định chú ý đến chính mình, nếu như trắng trợn thu mua Tinh Phách Thạch, ngu ngốc cũng biết người giết chết Cuồng Phong trưởng lão là mình.
Hơn nữa mình cũng không thể ở lại tại thành Hắc Thạch quá lâu, năng lực định vị cua minh tâm thập phần cường đại, chỉ cần vài ngày không hoạt động, dùng năng lực của Huyền Cơ Tông có thể tìm tới tận cửa.
- Ba người các ngươi có biết ở nơi nào có thể trực tiếp mua Tinh Phách Thạch hay không?
Diệp Huyền lại hỏi.
Từ Tĩnh không biết Diệp Huyền vì cái gì lại chú ý tới Tinh Phách Thạch, cẩn thận suy nghĩ một lúc và nói:
- Tuy Tinh Phách Thạch là là lục giai nhưng lại thập phần thưa thớt, nếu như nói nơi nào có thể tìm được, như vậy chính là một ít thế lực lớn của Mộng Cảnh bình nguyên chúng ta.
- Trừ chuyện đó ra, cho dù ở các thế lực khác cũng có khả năng tìm được nhưng khả năng nhỏ hơn nhiều.
Diệp Huyền lúc này đã xem qua tư liệu về mười đại thế lực lớn một lần, lập tức cười khổ một tiếng, mười thế lực lớn không có cái nào dễ chọc, tùy tiện tiến lên chỉ bạo lộ bản thân mình mà thôi.
Từ Tĩnh tiếp tục nói:
- Trong mười thế lực lớn, Cửu Dương Tông, Huyền Cơ Tông, Kiếm Tông, Thần Hải tông, Huyền Âm Cốc và Chiến Thần bộ lạc đều là tông môn, cho nên điện hạ không có khả năng đi vào, mặt khác ba đại đế quốc có phòng đấu giá của bọn họ, nhìn xem có khả năng có thu hoạch hay không.
- Cuối cùng chính là Lam Quang học viện.
Nói đến đây ánh mắt Từ Tĩnh sáng ngời:
- Đúng rồi, điện hạ, nếu như ngươi thực thập phần cần Tinh Phách Thạch thì có thể đi Lam Quang học viện, chỉ cần ngươi gia nhập Lam Quang học viện, đừng nói Tinh Phách Thạch, cho dù một ít tài liệu thất giai thưa thớt cũng có thể tìm được.
Mạc Thành Thiên và gia chủ Lý gia Lý Ngọc cùng gật đầu.
- Điện hạ, dùng thiên phú của ngươi nhất định có thể gia nhập Lam Quang học viện không có vấn đề, đến lúc đó muốn bảo vật gì cũng dễ dàng.
Trong nội tâm Diệp Huyền khẽ động, Lam Quang học viện thân là một trong ba thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên, nó nhận đệ tử khắp Mộng Cảnh bình nguyên, nhất định là hải nạp bách xuyên, chính mình tiến vào trong đó cũng không ai chú ý tới.
Hơn nữa Diệp Huyền nhớ rõ thần hành thương hội Đông Phương Tử Ti cũng là thành viên của Lam Quang học viện.
Nhưng mà Lam Quang học viện thật cho hắn tiến vào sao?
Hình như biết rõ Diệp Huyền nghi hoặc, Mạc Thành Thiên tươi cười giải thích:
- Điện hạ, Lam Quang học viện hàng năm đều công khai tuyển nhận đệ tử thiên tài đến từ các nơi trong Mộng Cảnh bình nguyên, năm nay còn nửa năm sẽ có một đoạn tuyển nhận, muốn gia nhập Lam Quang học viện, khả năng cơ bản nhất chính là hai mươi lăm tuổi phải đạt tới Thiên Vũ Sư tứ giai, đây vẫn chỉ là cơ bản nhất, thật sự hai mươi lăm tuổi mới đạt tới Thiên Vũ Sư tứ giai căn bản không có khả năng gia nhập Lam Quang học viện.
- Tin tưởng với thực lực của điện hạ lại vô cùng dễ dàng.
Mạc Thành Thiên vuốt mông ngựa nói một câu.
Diệp Huyền từ chối cho ý kiến, nội tâm của hắn cười khổ một tiếng, mặc dù Lam Quang học viện chỉ là học viện đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên nhưng không nghĩ tới lại chọn đệ tử hà khắc như thế..
Dưới hai mươi lăm tuổi đột phá Thiên Vũ Sư tứ giai, nếu như buông thời gian mở phù quang bí cảnh ra, như vậy chỉ có Thiên Kim quốc Hạ Thất Tịch mới có tư cách này, nhưng đây chỉ là điều kiện sơ cấp mà thôi, cũng không nhất định chứng minh Hạ Thất Tịch có thể gia nhập Lam Quang học viện.
Hết lần này tới lần khác Diệp Huyền biết rõ thân phận của Hạ Thất Tịch không giống tầm thường, chỉ sợ cũng không phải là đệ tử bản thổ liên minh mười ba nước.
Cũng khó trách địa vị của liên minh mười ba nước hèn mọn như vậy, cho dù số lượng thiên tài hay tiến cảnh đều kém Mộng Cảnh bình nguyên quá xa.
Trong nội tâm Diệp Huyền nghĩ như vậy, lại hỏi:
- Lam Quang học viện chiêu sinh có hạn chế lai lịch hay không?
- Lam Quang học viện tuyển nhận đệ tử căn bản không hạn chế phạm vi, bất cứ kẻ nào có thể đạt tới điều kiện là có thể tham gia khảo hạch, nếu điện hạ muốn gia nhập Lam Quang học viện có thể dùng danh nghĩa đệ tử ba đại gia tộc.
Diệp Huyền gật gật đầu, ít nhất trước mắt đã có một biện pháp, về phần có cần hay không thì không nhất định.
- Đúng rồi, ngày mai ta phải rời khỏi nơi đây, nếu như các ngươi có gặp vấn đề tu luyện gì có thể hỏi ta, qua ngày mai ta sẽ không có mặt tại đây.
- Cái gì? Ngày mai điện hạ phải đi?
Nghe nói Diệp Huyền ngày mai sẽ đi, ba người Mạc Thành Thiên vô cùng khiếp sợ.
- Ân, ta còn có chút việc cần phải xử lý, đương nhiên ta cũng sẽ không biết hoàn toàn mặc kệ các ngươi, ta sẽ lưu lại tài nguyên cho các ngươi, đủ giúp các ngươi trong một năm đột phá Vũ Tôn lục giai tam trọng, về phần lúc nào đột phá đến Vũ Vương thất giai phải xem cơ duyên và thiên phú của các ngươi.
- Trong cuộc sống sau này các ngươi tốt nhất nên phát triển thế lực, nếu như có thể chiếm cứ thêm thành trì của Vô Không Lĩnh thì càng tốt.
Ba người Mạc Thành Thiên nghe Diệp Huyền nói như thế liền cảm thấy thất lạc.
Lúc này bọn họ không ngừng nói ra vấn đề mình gặp phải trong tu luyện với Diệp Huyền.
Về phần Diệp Huyền nói trong vòng một năm đột phá tới Vũ Tôn lục giai tam trọng, ba người bọn họ không có hi vọng, cho rằng Diệp Huyền chỉ thuận miệng nói mà thôi.
Ba người bọn họ đều là Vũ Tôn lục giai nhị trọng, bọn họ ngừng ở cảnh giới này thật lâu, nếu quả thật dễ dàng đột phá như vậy đã sớm có thể đột phá rồi.
Ba người xem ra Diệp Huyền nghe được vấn đề gì sẽ bảo Kim Lân đến giải đáp, ai biết Diệp Huyền thuận miệng nói ra vấn đề của ba người vô cùng nhẹ nhõm.
Ba người lập tức khiếp sợ, bọn hắn nói ra, lúc này không ngừng gặp nói các vấn đề khó khăn trong tu luyện và bình cảnh, Diệp Huyền là thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi có thể giải đáp vô cùng dễ dàng, chẳng lẽ đệ tử siêu cấp thế lực trên đại lục đều là người như vậy sao?
Kế tiếp ba người lại hỏi không ít vấn đề, cho dù vấn đề của bọn họ khó khăn và bát quái thế nào đều bị Diệp Huyền giải đáp vô cùng dễ dàng.
Ba người càng hỏi càng kinh ngạc, đồng thời càng rung động với tri thức của Diệp Huyền.
- Điện hạ nói các ngươi tự giải quyết chút việc nhỏ này, làm không xong đừng đi gặp hắn.
Kim Lân nói xong liền quay người lại tiến vào gian phòng.
Tâm thần Mạc Thành Thiên rơi xuống đáy cốc, nhìn đan dược trong tay và khóc không ra nước mắt.
Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Kim Lân tiền bối không ra tay sao? Hiện tại cường giả Mạc gia đều trọng thương, cho dù ban cho đan dược cũng không thể nào đánh bại nhiều cường giả của ba đại gia tộc ah.
Nhưng Mạc Thành Thiên lại không dám nghi vấn Diệp Huyền, chỉ có thể cắn răng một cái sau đó nuốt đan dược vào bụng.
Điện hạ bảo Kim Lân tiền bối đưa đan dược tới hẳn là có đạo lý của hắn.
Sau khi đan dược vừa vào trong bụng, khí tức dược lực thanh thuần lan ra khắp thân thể, cảnh tượng làm cho Mạc Thành Thiên khó có thể tin diễn ra, thân thể bị thương nặng của hắn đang khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Chẳng những là hắn, thương thế tất cả cường giả Mạc gia lúc này cũng trị hết thật nhanh.
Đồng thời trong cơ thể của bọn họ sinh ra khí tức huyền lực cũng sôi trào, bọn họ cảm giác thân thể của mình tràn ngập lực lượng cường đại.
Mạc Thành Thiên chấn động, đây là đan dược gì, có thể trợ giúp hắn khôi phục thương thế cực kỳ nhanh chóng, phải biết rằng hắn là Vũ Tôn lục giai, chỉ có đan dược lục phẩm mới có hiệu quả kinh người như thế, chẳng lẽ điện hạ cho hắn phục dụng đan dược lục phẩm?
Huống chi đan dược chẳng những khôi phục thương thế của hắn vô cùng nhanh chóng, càng làm huyền lực trong thân thể hắn tăng trưởng một đoạn nhất định, cảm giác lực lượng bộc phát còn mạnh hơn hắn thời điểm đỉnh phong.
Nhưng thương thế của hắn khôi phục, thực lực có tăng lên, hắn vẫn thua kém ba đại gia tộc, không có đột phá mang tính quyết định còn có thể đánh bại đối phương hay sao?
Trong nội tâm Mạc Thành Thiên trong vẫn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Diệp Huyền.
Ba đại tộc lúc này cảm nhận được đám người Mạc Thành Thiên biến hóa nên vô cùng chấn động.
Sát!
Trong nội tâm bọn họ sinh ra một tia thần thái kiêng kị, lúc này gầm lên một tiếng sau đó ra tay ngay sau đó.
Mạc Thành Thiên bất chấp nghi hoặc, hắn đánh một chưởng vào đầu gia chủ Lý gia, nhìn thấy một chưởng đánh tới, gia chủ Lý gia muốn đưa tay ngăn cản tiến công nhưng hắn không nghĩ tới là, sau khi hắn đánh một chưởng, gia chủ Lý gia đứng ngây ngốc không nhúc nhích.
Oanh, gia chủ Lý gia bị một chưởng đánh bay ra xa như diều đứt dây, toàn thân máu tươi đầm đìa.
Mạc Thành Thiên sững sờ, ngay sau đó hắn kịp phản ứng, hắn đánh một chưởng về phía gia chủ Ngụy gia.
- Lý gia chủ.
Gia chủ Ngụy gia khiếp sợ lên tiếng, không biết tại sao Lý gia chủ không phản kháng, thời điểm hắn muốn phản kích Mạc Thành Thiên thì hắn phát hiện một chuyện kinh khủng, có uy áp vô hình hàng lâm, huyền lực trong người của hắn đông cứng như đá, hoàn toàn khó có thể điều động.
Lực lượng này ít nhất là Vũ Vương thất giai mới có thể làm được hiệu quả áp chế mạnh như vậy.
- Thậm chí có cường giả Vũ Vương ang giúp ngươi, chẳng lẽ...
Gia chủ Ngụy gia kinh sợ lên tiếng, hắn còn chưa nói hết câu, bàn tay Mạc Thành Thiên đánh thẳng vào ngực của hắn, hắn thổ huyết bay ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt hai đại gia chủ đã bị Mạc Thành Thiên đánh trọng thương mất đi năng lực phản kháng, chẳng những bọn họ, trưởng lão Mạc gia gia thủ với đối thủ cũng gặp tình hình như thế.
Cuối cùng còn lại gia chủ Từ gia hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, hắn quay người muốn đi.
Thời điểm này Mạc Thành Thiên làm sao mà không rõ Kim Lân tiền bối đang giúp hắn, trong nội tâm hắn cực kỳ hưng phấn, ngang nhiên đuổi theo sau đó đánh vài chiêu, gia chủ Từ gia phun máu nằm xuống đất.
Chỉ qua một lúc sau, cường giả ba đại tộc vẫn lạc thì vẫn lạc, trọng thương thì trọng thương, cũng không có ai còn đứng được.
Tràng diện lật bàn này làm cho rất nhiều cường giả Mạc gia cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
- Kính xin điện hạ chỉ thị, thuộc hạ nên xử lý những người này thế nào?
Tuy Mạc Thành Thiên ước gì có thể chém giết sạch đám người ba đại gia tộc nhưng hắn vẫn không dám có chút vượt qua, lúc này quỳ một chân ngoài gian phòng Diệp Huyền.
Kim Lân lạnh lùng lên tiếng:
- Điện hạ nói, người ba đại tộc tạm thời không nên giết, dẫn ba tộc trưởng của bọn chúng vào.
- Vâng!
Nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng thất vọng nhưng hắn trả lời cung kính, hắn muốn đánh chết người ba đại gia tộc độc lĩnh thành Hắc Thạch, hiện tại xem ra không cùng suy nghĩ với điện hạ.
Điện hạ gọi tộc trưởng ba đại gia tộc vào làm gì, chẳng lẽ muốn thu phục ba đại gia tộc?
Mặc kệ điện hạ muốn làm cái gì, Mạc Thành Thiên hắn không có tư cách hỏi đến.
Mạc Thành Thiên dẫn ba tộc trưởng vào trong gian phòng.
- Điện hạ, ba đại tộc tộc trưởng đã mang tới.
Mạc Thành Thiên cung kính nói.
Chỉ thấy ba người toàn thân là máu, bản thân bị trọng thương quỳ rạp trên đất, bọn họ kinh ngạc sợ hãi nhìn Kim Lân và Diệp Huyền, đồng thời nhìn chằm chằm vào Mạc Thành Thiên.
- Mạc Thành Thiên, ngươi đã đầu nhập vào thế lực khác, chẳng lẽ ngươi quên Vô Không Lĩnh sẽ không thể do thế lực bên ngoài khống chế sao?
Ba đại tộc trưởng phẫn nộ quát lớn.
Trong đó một gã tộc trưởng ngẩng đầu nhìn sang Diệp Huyền và Kim Lân:
- Không biết hai vị tới từ thế lực nào? Hôm nay chúng ta xông tới đây là sai lầm, chúng ta nguyện ý gánh chịu xử phạt, dựa theo quy củ do tất cả thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đinh ra, Vô Không Lĩnh nghiêm cấm thế lực bên ngoài khống chế, chẳng lẽ các hạ dám can đảm phá hư quy củ do tất cả thế lực lớn định ra hay sao?
- Đúng vậy, hôm nay ba đại gia tộc chúng ta mạo phạm các hạ, bị kiếp nạn là đúng, trừng phạt đúng tội, các hạ đã thu phục Mạc gia đã trái với quy củ do tất cả thế lực lớn định ra ah?
Biết rõ đối phương có cường giả Vũ Vương cho nên ba đại tộc trưởng vô cùng hoảng sợ, tự tin mất hết, bọn họ lại biết rõ thời điểm này không thể thua được.
Đối phương nhìn từ điểm nào cũng là thế lực tới từ bên ngoài, dựa theo quy định, thế lực bên ngoài không được tranh đoạt quyền khống chế Vô Không Lĩnh, hiện tại hắn khống chế Mạc gia đã phá hư quy định.
Ba người bọn họ muốn mạng sống nên phải ra tay từ góc độ này, làm cho đối phương có chỗ cố kỵ.
Tuy Vô Không Lĩnh không còn trật tự, nó vô cùng hỗn loạn nhưng nó lại là tồn tại siêu nhiên trong Mộng Cảnh bình nguyên.
Năm đó có thế lực lớn từ bên ngoài Mộng Cảnh bình muốn khống chế Vô Không Lĩnh, kết quả đã bị các thế lực bản thổ của Vô Không Lĩnh phản kháng mãnh liệt, từ đó dẫn tới máu chảy thành sông.
Chương 607 Sinh tử hồn phù
Lúc ấy ảnh hưởng thập phần to lớn, cả Mộng Cảnh bình nguyên thiếu chút nữa cũng bị nhấn chìm trong chiến hỏa.
Kết quả thế lực lớn muốn khống chế Vô Không Lĩnh không thể không khống chế chiến hỏa, không đạt được lợi ích còn thiệt thòi lớn, lọt vào tất cả thế lực lớn thảo phạt, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Cuối cùng mấy thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đạt thành nhận thức chung, đó là cấm tiến hành can thiệp vào Vô Không Lĩnh, tất cả mọi chuyện do thế lực trong Vô Không Lĩnh tự mình giải quyết.
Ba đại tộc ngoài miệng vô cùng nghiêm khắc nhưng tâm thần bất định nhìn Diệp Huyền và Kim Lân.
Lúc này Mạc Thành Thiên gia chủ xùy cười một tiếng.
- Con mắt nào các ngươi thấy điện hạ tới từ thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên?
Gia chủ Ngụy gia lạnh lùng nói:
- Các hạ có được tiền bối cấp bậc Vũ Vương làm hộ vệ, chẳng lẽ không phải đến từ thế lực lớn?
- Các thế lực ở nơi này tính là cái gì? Trước mặt điện hạ cũng phải tan thành mây khói trong nháy mắt.
Mạc Thành Thiên ngạo nghễ nói.
Nội tâm ba đại tộc trưởng chấn động, Mạc Thành Thiên nói những lời này là có ý gì? Chẳng lẽ hai người này không phải đến từ Mộng Cảnh bình nguyên, mà là tới từ thế lực cao cấp hơn.
Cẩn thận suy nghĩ cảm thấy không phải không có khả năng, lúc Diệp Huyền mua được Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, ba đại gia tộc bọn họ đã sớm điều tra tin tức thân phận của Diệp Huyền và Kim Lân, bọn họ hoàn toàn không nhận được tin tức nào hữu dụng.
Nếu như đối phương không phải tới từ Mộng Cảnh bình nguyên, như vậy tất cả đều giải thích thông suốt.
- Hiện tại trước mặt các ngươi có hai lựa chọn, một là thần phục ta, phụ trợ Mạc gia khống chế thành Hắc Thạch, thứ hai chính là chết, các ngươi lựa chọn đi.
Diệp Huyền vẫn không nói gì và nhìn ba người, rốt cục nhàn nhạt lên tiếng.
Đạt được Mạc gia thuần phục về sau, Diệp Huyền trong nội tâm đạt được một tia cảm xúc.
Kiếp trước hắn có thực lực thông thiên, tại Huyền Vực thanh danh vang xa nhưng phụ mẫu đều mất, là cô nhi, cho nên hắn không có tâm tư tổ kiến thế lực, vẫn ở trạng thái vân du đại lục.
Nhưng ở kiếp này, hắn có được phụ thân, có được gia tộc, có lòng trung thành, cho nên hắn phải suy nghĩ thủ hộ tất cả.
Nhìn tư liệu Mạc gia đưa tới, Diệp Huyền nhanh chóng hiểu bằng vào Mạc gia muốn thủ hộ liên minh mười ba nước là chuyện không có khả năng, cần phải có thêm thế lực mới được.
Ba đại gia tộc khác trong thành Hắc Thạch chính là lựa chọn không tệ.
Mạc Thành Thiên vốn nghe được Diệp Huyền muốn thu phục ba đại tộc, trong nội tâm của hắn trầm xuống, sau khi nghe được Diệp Huyền nói ba đại gia tộc phụ trợ Mạc gia thì hắn hưng phấn.
- Ngươi mơ tưởng, các hạ, mặc kệ ngươi tới từ thế lực nào, có bối cảnh gì, ta khuyên ngươi nên thả chúng ta ra, nếu không bị thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên tuyệt đối không tha các ngươi.
Gia chủ Ngụy gia không thể chờ đợi được lên tiếng cự tuyệt, thần thái kiên định.
- Lúc này ba đại gia tộc chúng ta mạo phạm các hạ, mặc kệ các hạ yêu cầu bồi thường cái gì, lão phu cũng có thể cân nhắc, muốn ta thần phục thì nằm mơ đi, ta Ngụy Vĩ ta tuyệt đối không nhận ai làm chủ.
Ngụy Vĩ phẫn nộ lên tiếng, thần sắc kiên quyết.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Các hạ rất có cốt khí, bản thiếu gia cũng rất thưởng thức người có cốt khí, đã như thế bản thiếu gia cho phép ngươi chết có tôn nghiêm, có cốt khí.
- Kim Lân.
Diệp Huyền nhìn sang Kim Lân bên cạnh.
- Vâng, điện hạ.
Kim Lân cười hắc hắc, hắn vỗ một chưởng vào đầu của Ngụy Vĩ.
- Ngươi...
Ngụy Vĩ mở to mắt đầy hoảng sợ, còn chưa kịp nói cái gì đã không còn chút tiếng động, ánh mắt dần dần ảm đạm.
Còn lại gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia nhìn thấy và kinh hãi không nhỏ.
Quá ác, nói giết là giết, căn bản không có nửa phần do dự, giết người dễ dàng giống như giết gà.
Diệp Huyền cười nhạt sau đó nhìn sang hai người, vẻ mặt ấm áp.
- Hai vị, bản thiếu gia rất dễ nói chuyện, nếu các ngươi đã lựa chọn thì ta sẽ thành toàn, vị gia chủ Ngụy gia này rất có cốt khí, bản thiếu gia thỏa mãn nguyện vọng của hắn, không biết hai vị lựa chọn như thế nào?
Diệp Huyền nói chuyện nhu hòa, tươi cười ấm áp nhưng lọt vào trong mắt gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia lại là nụ cười của ma quỷ.
Hai người liếc nhau, sau đó cắn răng nói:
- Chúng ta... Chúng ta nguyện ý thần phục các hạ.
Bọn họ nói như thế nhưng nội tâm cực kỳ tức giận, tạm thời khuất phục người này, sau đó có cơ hội bọn họ sẽ truyền tin tức này cho các thế lực lớn, do tất cả thế lực lớn bầm thây tiểu tử này thành vạn đoạn, từ đó bọn họ sẽ đạt được tự do.
- Rất tốt.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng,
- Đã như thế thì nhìn ta.
Hai người không tự chủ được nhìn về phía Diệp Huyền.
Ông!
Trong đồng tử Diệp Huyền bắn ra một đạo khí tức hồn lực giống như sương mù, hào quang màu xanh luân chuyển, một đạo hồn lực hình thành phù văn quỷ dị giữa không trung, sau đó hóa thành một đạo ấn ký chui vào trong mi tâm của hai người.
- Ngươi làm gì...
Hai đại tộc trưởng vô cùng kinh ngạc, bọn họ còn chưa kịp phản ứng đã có cảm giác cớ thứ gì đó đã mọc rễ trong đầu của bọn họ, cảm giác bị điều khiển hoàn toàn, sinh tử không do mình sinh ra trong nội tâm bọn họ.
- Trong đầu của các ngươi là một đạo hồn ấn của ta, ta nghĩ các ngươi có lẽ đều cảm nhận được, chỉ bằng một ý niệm của ta cũng có thể kíp nổ hồn ấn trong đầu của các ngươi, ta nghĩ các ngươi cũng biết rõ hậu quả, kể từ đó các ngươi muốn phản bội ta phải cân nhắc thật kỹ.
Diệp Huyền làm sa không biết suy nghĩ trong lòng hai tên gia chủ này, hồn lực đạt tới ngũ phẩm, hắn có thể thi triển một ít bí pháp trong Vô Tương Hồn Quyết và Tinh Diễn Thần Quyết, từ đó thông qua bí pháp khống chế người khác.
Hai đại gia chủ cảm nhận được hồn ấn trong đầu mình, sắc mặt như tro tàn.
Khí tức hồn ấn cực kỳ kinh người, nó cắm rễ trong đầu bọn họ, bọn họ có cảm giác không thể loại bỏ.
Hồn ấn cường đại làm hai người âm thầm khiếp sợ, thân là hai đại gia chủ, hai người cũng tiếp xúc không ít luyện hồn sư cường đại, thậm chí cũng chiến đấu qua với luyện hồn sư.
So sánh với những luyện hồn sư bọn họ từng chiến đấu qua, cường độ hồn lực hay khí tức, Diệp Huyền còn mạnh hơn tất cả những luyện hồn sư mà bọn họ gặp qua.
Hơn nữa với kiến thức của bọn họ chưa từng nghe nói qua có hồn ấn khống chế sinh tử người khác, nhưng Diệp Huyền hiện tại có thể thi triển hoofna án như thế.
Chương 608 Khống chế thành Hắc Thạch (1)
Càng làm cho hai người giật mình là, sau khi bị Diệp Huyền đánh hồn ấn vào đầu, hai người cảm giác được bản thân mình có thể cảm ứng chung quanh rõ ràng hơn nhiều, tốc độ hấp thu thiên địa huyền khí còn nhanh hơn trước kia rất nhiều lần.
- Ta nghĩ có lẽ các ngươi cũng cảm giác được, tên hồn ấn này của ta gọi là sinh tử hồn phù, có thể khống chế sinh tử của các ngươi, còn có thể gia tăng năng lực cảm ứng của các ngươi với chung quanh, có năng lực hấp thu thiên địa huyền khí cực mạnh.
- Các ngươi cũng đừng nghĩ tìm luyện hồn sư tiêu trừ sinh tử hồn phù do ta lưu lại, sinh tử hồn phù của ta dùng thủ pháp đặc thù cô đọng mà thành, trừ phi là luyện hồn sư Hoàng cấp bát phẩm, nếu không cho dù là luyện hồn sư Vương cấp thất phẩm cũng đừng mơ tưởng tiêu trừ hồn phù do ta lưu lại.
- Kỳ thật muốn tiêu trừ sinh tử hồn phù của ta rất đơn giản, nếu như các ngươi có thể tu hành đạt tới Vũ Hoàng bát giai, bằng vào tu vi Võ Hoàng ngưng luyện ra võ đạo chân ý chắc hẳn có thể tự mình giải trừ sinh tử hồn phù.
- Cho nên các ngươi muốn thoát khỏi khống chế của ta thì phải tu luyện đi, chờ các ngươi đột phá tới Vũ Hoàng bát giai, bản thiếu gia cho các ngươi tự do cugnx không sao cả.
Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.
Hai gia chủ nhìn nhau, trong nội tâm vô cùng đắng chát.
Luyện hồn sư Hoàng cấp bát phẩm? Tu luyện tới Vũ Hoàng bát giai?
Mặc kệ Diệp Huyền nói là loại nào thì bọn họ cũng không thể đạt tới.
Cả Mộng Cảnh bình nguyên, luyện hồn sư Tôn cấp lục phẩm chính là tồn tại nghịch thiên rồi, luyện hồn sư vương phẩm thát giai, bọn họ cơ bản chưa từng nghe nói qua.
Về phần luyện hồn sư Hoàng cấp bát giai, chỉ sợ chỉ có địa phương cao cấp nhất đại lục là Huyền Vực mới có mà thôi.
Mà tu luyện tới Vũ Hoàng bát giai, đối với hai người mà nói là mục tiêu vĩnh viễn không thể hoàn thành.
- Thuộc hạ không dám, đã thần phục điện hạ, thuộc hạ sẽ thuần phục một mình điện hạ.
Hai người cúi đầu đắng chát nói ra, sâu trong nội tâm thần phục Diệp Huyền, không dám lại có ý niệm phản loạn trong đầu.
Nói xong câu đó tinh thần hai người buông lỏng, dường như cũng đưa ra quyết định cực lớn.
Hai người ẩn ẩn cảm nhận được, có lẽ quyết định của bọn họ hôm nay sẽ cải biến cục diện của gia tộc.
Một thiếu niên trẻ tuổi như thế nhưng có thể thi triển hồn ấn đáng sợ như vậy.
Một thiếu niên mười mấy tuổi, bên người có Vũ Vương thất giai đi theo hộ vệ.
Cho dù bối cảnh hay thiênphus đều là đỉnh cấp trên dại lục.
Đi theo một chủ nhân như thế, có lẽ nhân sinh của bọn họ từ nay sẽ tiến sang trang mới.
Trong lòng hai người lại có một tia chờ mong.
Mạc Thành Thiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nội tâm vô cùng ghen ghét.
Hắn là người đầu tiên đầu nhập vào điện hạ đều không có bị sinh tử hồn phù khống chế, không nghĩ tới gia chủ Từ gia và gia chủ Lý gia lại đi sau nhưng vượt lên trước.
Mạc Thành Thiên rất rõ ràng, tuy điện hạ không có gieo sinh tử hồn phù lên mình là vì muốn mình yên tâm, nhưng dù sao không có trực tiếp điều khiển, trong nội tâm điện hạ sẽ có đề phòng và kiêng kị với mình.
Bằng không thời điểm ba đại gia tộc vây công, điện hạ cũng không có chậm chạp bảo Kim Lân tiền bối ra tay ngay sau đó.
Cho nên nhìn thấy đám người gia chủ Từ gia và gia chủ Lý gia đều đã bị hồn ấn khống chế, ngược lại mình không có, trong nội tâm Mạc Thành Thiên cảm thấy không ổn.
- Điện hạ, thuộc hạ cũng muốn tiếp nhận sinh tử hồn phù.
Đột nhiên Mạc Thành Thiên quỳ một chân xuống đất và nói:
Hắn biết rõ đã quyết định đầu nhập vào điện hạ thì không thể do do dự dự, nếu không có hại chịu thiệt khẳng định là bản thân mình.
Nghe Mạc Thành Thiên nói thế, Diệp Huyền khẽ giật mình, trên thế giới này còn có người chủ động tiếp nhận khống chế, sau khi nhìn thấy ánh mắt Mạc Thành Thiên thì Diệp Huyền hiểu ra.
Mạc Thành Thiên sợ chính mình khôn tin hắn, chuẩn bị đập nồi dìm thuyền ah.
Nhưng không thể không nói tính cách của Mạc Thành Thiên rất được Diệp Huyền thưởng thức, người này kiên quyết quyết đoán, một khi đã đưa ra quyết định tuyệt đối không dây dưa dài dòng, chỉ cần thiên phú hơi khá thì tương lai có thể thành tựu không kém.
Nếu Mạc Thành Thiên chủ động đưa ra yêu cầu này, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn lại gieo sinh tử hồn phù lên người Mạc Thành Thiên.
- Được rồi, từ giờ trở đi, ba người các ngươi là thủ hạ của bổn thiếu gia, ba đại gia tộc dùng Mạc gia làm chủ, buổi tối hôm nay phải khống chế thành Hắc Thạch trong tay, sau đó ngày mai lại tới tìm ta, nhớ kỹ, chuyện các ngươi đầu nhập vào ta tạm thời không được nói ra ngoài.
Diệp Huyền phân phó một câu.
- Vâng, điện hạ.
Ba đại chủ cung kính nói một câu.
Trong đó nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng vui mừng, chính mình vừa mới quyết định quả nhiên là chính xác, điện hạ nói rất rõ ràng, đó là bảo Mạc gia trở thành đệ nhất gia tộc thành Hắc Thạch.
Hiện tại đám trưởng lão Mạc gia đang khống chế cao thủ ba gia tộc ở bên ngoài, chờ mênh lệnh của gia chủ Mạc Thành Thiên.
Sau khi nhìn thấy gia chủ của mình và hai gia chủ khác đi ra, bộ dáng thân mật hơn trước, người Mạc gia đều sững sốt.
Vừa rồi còn chém chém giết giết lẫn nhau, vì sao trong nháy mắt song phương lại thân mật với nhau như vậy?
- Thả người Lý gia và Từ gia ra, dẫn người Ngụy gia đi cho ta.
Mạc Thành Thiên lớn tiếng ra lệnh, sau đó nói với gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia:
- Hai vị, nếu chúng ta đều đầu nhập vào điện hạ, như vậy phải làm việc cho điện hạ thật tốt, buổi tối hôm nay ba đại gia tộc chúng ta tiếp thu tất cả sản nghiệp của Ngụy gia, ngày mai lại tới nghe điện hạ dạy bảo.
Gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia chắp chắp tay, ba người rời khỏi khách sạn.
Bên ngoài khách sạn, Ngô chưởng quỹ nhìn thấy khách sạn hỗn loạn, sắc mặt âm trầm gần như chảy ra nước.
Ba đại tộc lại dám phát động tấn công khách sạn Thiên Nhất, thật sự là ăn tim gấu gan báo, cho dù tính toán như thế nào nhưng trong nội tâm cảm thấy bất đắc dĩ.
Vô Không Lĩnh chính là vùng đất hỗn loạn của Mộng Cảnh bình nguyên, căn bản không được gia tộc coi trọng, xem như hắn mang tin tức bẩm báo về Mộ Dung gia, gia tộc cũng không bởi vì chuyện này đối phó ba đại gia tộc.
Đối với Mộ Dung gia mà nói, Vô Không Lĩnh quá nhỏ.
Huống chi mấy thế lực lớn Mộng Cảnh bình nguyên cũng có nhận thức chung về Vô Không Lĩnh, đó là cấm các thế lực tiến hành can thiệp vào Vô Không Lĩnh, chuyện nơi đó do thế lực Vô Không Lĩnh tự mình giải quyết.&
Chương 609 Khống chế thành Hắc Thạch (2)
Tuy Mộ Dung gia là hào phú trong Hạo Thiên đế quốc nhưng tuyệt đối không dám than gia vào phân tranh của các đại gia tộc trong Vô Không Lĩnh.
Ba đại gia tộc dám tùy ý làm bậy trong khách sạn Thiên Nhất là vì ăn chắc điểm này, nếu như ba đại tộc về sau không cho bọn họ lời giải thích, như vậy hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Gia tộc không thể nhúng tay vào công việc thành Hắc Thạch nhưng gia tộc muốn cảnh cáo ba đại gia tộc vô cùng dễ dàng.
Trong nội tâm Ngô chưởng quỹ nghĩ tới điểm này, hắn nhìn thấy gia chủ Mạc gia, gia chủ Lý gia và gia chủ Từ gia cùng nhau đi tới.
Hắn lập tức ngây ngốc, xảy ra chuyện gì, Lý gia và Từ gia không gây phiền toái cho Mạc gia sao? Mạc gia đã đạt thành hiệp nghị với hai thiếu niên kia, thủ hộ thay hai người này, vừa rồi hai bên đánh nhau tàn nhẫn, trong nháy mắt song phương không ngừng mâu thuẫn với nhau.
Rốt cuộc hai tên thiếu niên có địa vị gì, tại sao có thể làm được điểm này?
Không chỉ Ngô chưởng quỹ khiếp sợ, hai bên đánh nhau hung ác như thế, võ giả bị đuổi ra khỏi khách sạn và các võ giả đứng xem chung quanh cũng ngạc nhiên.
- Ngô chưởng quỹ, chuyện lúc trước là chúng ta sai, kính xin Ngô chưởng quỹ rộng lòng tha thứ, ngày mai ba đại tộc chúng ta sẽ tới xin lỗi, về phần đánh nát đồ vật, ba đại gia tộc chúng ta sẽ bồi thường.
Ba đại tộc gia chủ chắp tay nói với Ngô chưởng quỹ, liên tục rời khỏi khách sạn, chỉ lưu lại đám Ngô chưởng quỹ ngây ngốc tại chỗ.
Tin tức diễn ra trong khách sạn Thiên Nhất nhanh chóng truyền ra ngoài, võ giả cả thành Hắc Thạch ngạc nhiên tới ngây người, bọn họ hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Chuyện kế tiếp sẽ diễn ra vào lúc nửa đêm, lúc đó các võ giả như có điều suy nghĩ.
Trong đêm cùng ngày, cường giả ba đại tộc suốt đêm chém giết rất nhiều võ giả Ngụy gia, cũng thu sạch sản nghiệp dưới trướng Ngụy gia, từ đó bốn đại gia tộc thành Hắc Thạch biến thành ba đại gia tộc.
Mọi người chỉ có thể suy đoán, ba đại tộc tiến công khách sạn Thiên Nhất phát sinh chuyện không muốn người ta biết, cuối cùng gia chủ Ngụy gia bị giết, sau đó ba bên đạt thành hiệp nghị và chiếm đoạt sản nghiệp của Ngụy gia.
Trong quá trình này thiếu niên dẫn phát tất cả sự kiện lông tóc ít tổn thương, từ đó dân chúng nghi hoặc và tò mò không thôi, cũng làm cho hai người Diệp Huyền bị đồn đãi càng huyền bí.
Sáng sớm ngày thứ hai, ba người Mạc Thành Thiên mượn danh nghĩa xin lỗi Ngô chưởng quỹ đi vào khách sạn Thiên Nhất.
- Điện hạ, nơi này là bảo vật của ba đại gia tộc và Ngụy gia, kính xin điện hạ xem qua.
Mạc Thành Thiên cung kính đặt trữ vật giới chỉ trước mặt Diệp Huyền.
Nhìn thấy đồ vật bên trong, Diệp Huyền cảm khái Vô Không Lĩnh đúng là có tiền.
Trong trữ vật giới chỉ có các loại bảo vật nhiều vô số kể, huyền thạch trung phẩm không dưới một ngàn viên, huyền thạch hạ phẩm gần hai mươi vạn viên, cùng với các loại linh dược, đan dược, tài liệu... Công pháp của các đại gia tộc, cái gì cần có đều có, giá trị liên thành.
Huyền thạch trung phẩm và huyền thạch hạ phẩm và một ít linh dược cao giai, Diệp Huyền tự nhiên không chút khách khí nhận lấy.
Trừ chuyện đó ra, Diệp Huyền còn phát hiện một ít tinh thần huyền thiết thất giai, trong nội tâm lập tức vui vẻ không nhỏ.
Hắn dùng hồn huyền thiết luyện chế ra Diệt Huyền Phi Đao, tuy đến bây giờ còn có công hiệu cực lớn nhưng cũng chỉ có thể đối Vũ Tông ngũ giai, một khi gặp được Vũ Tôn lục giai thì khó mà phá được huyền lực hộ thể của đối phương.
Hơn nữa Long Văn kiếm trong tay hắn cũng chỉ là huyền binh tứ cấp, nó đã không theo kịp thực lực của hắn.
Nhưng có tinh thần huyền thiết thất giai thì không giống, phải trải qua luyện chế mới có thể tăng Diệt Huyền Phi Đao và Long Văn kiếm lên vài cấp bậc.
Cầm tinh thần huyền thiết để vào trữ vật giới chỉ, Diệp Huyền lại nhìn lệnh bài bên cạnh, sắc mặt hắn ngưng trọng.
Tấm lệnh bài này có hình tam giác, nó tỏa ra khí tức cực kỳ cổ quái, loại khí tức này cho dù Diệp Huyền nhìn thấy cũng phải kinh hãi.
Hỏi thăm ba người Mạc Thành Thiên một chút, ba người bọn họ chỉ tỏ vẻ lệnh bài kia lấy được trong bảo khố của Ngụy gia, về phần có tác dụng gì thì bọn họ không rõ lắm.
Diệp Huyền nhìn kỹ và phát hiện lệnh bài thật sự không có tác dụng gì khác, hắn tiện tay thu vào trong trữ vật giới chỉ, rồi sau đó giao các đồ vật còn lại giao cho ba người Mạc Thành Thiên.
Rồi sau đó Diệp Huyền hỏi thăm công pháp của ba người, ba người cũng mang công pháp gia tộc sở tu nói cho hắn biết, Diệp Huyền nghe xong tiến hành cải tiến công pháp của ba đại gia tộc, lại cho ba người một ít đan dược.
Những đan dược này đều là Diệp Huyền luyện chế vào tối hôm qua, chuyên môn tăng thực lực của ba đại gia tộc.
Ba đại chủ lập tức kích động toàn thân phát run, Diệp Huyền đưa cho đan dược no đủ mượt mà bóng loáng, ẩn chứa dược khí cực kỳ nồng đậm, chủng loại nào cần có đều có, hơn nữa đều là đan dược ngũ phẩm, so với đan dược bọn họ thu mua còn mạnh hơn không ít.
Có những đan dược này, thực lực của ba đại gia tộc trong tương lai sẽ gia tăng cực kỳ kinh người.
- Các ngươi có biết nơi nào trong Vô Không Lĩnh có Tinh Phách Thạch?
Sau khi alfm xong mọi chuyện, Diệp Huyền lại hỏi thăm tin tức Tinh Phách Thạch.
Trong thân thể hắn có giao minh tâm chủng, muốn loại trừ cần các loại tài liệu đặc thù, mà Tinh Phách Thạch là tài liệu đơn giản nhất trong việc loại trừ minh tâm chủng.
Minh tâm chủng một ngày không loại trừ, Diệp Huyền trong nội tâm chính là một ngày bất an trữ, Huyền Cơ Tông đã cho Cuồng Phong trưởng lão minh tâm chủng ngọc bài, chính là tuyệt đối không phải làm làm bộ dáng, tin tưởng không lâu về sau, chính là sẽ thông qua minh tâm chủng khí tức tìm mà đến.
Nghĩ đến chính mình vẫn bị một quái vật khổng lồ nhớ thương, trong nội tâm Diệp Huyền thập phần khó chịu.
- Tinh Phách Thạch?
Gia chủ Từ gia Từ Tĩnh nhíu mày, trong ba người chỉ có hắn là luyện dược sư tứ phẩm, hắn hơi hiểu các loại tài liệu, trầm ngâm một lúc sau đó nói:
- Mặc dù Tinh Phách Thạch chỉ là tài liệu lục giai nhưng điều kiện hình thành thập phần hà khắc, hơn nữa tác dụng thập phần thưa thớt. Tại thành Hắc Thạch chưa từng nghe nói có sự tồn tại của Tinh Phách Thạch, chẳng những thành Hắc Thạch, cả Vô Không Lĩnh cũng không có loại vật này.
- Điện hạ, nếu như ngươi cần Tinh Phách Thạch, thuộc hạ có thể phái người thu mua trong Vô Không Lĩnh, nơi này không nhất định có, hoặc là tìm những đại thương hội như thần hành thương hội và thiên nhai thương hội, có lẽ bọn họ sẽ có tồn kho.
Chương 610 Lam Quang học viện (1)
Diệp Huyền nghe xong cảm thấy thất vọng, khoát khoát tay nói:
- Cũng không cần.
Hắn cũng không nghĩ tới sẽ tìm được Tinh Phách Thạch dễ dàng, nghĩ tới thứ này cũng không quá khó tìm, xem ra muốn loại trừ minh tâm chủng cần thêm một ít thời gian..
Về phần Từ Tĩnh đề nghị, hiển nhiên Diệp Huyền sẽ không tiếp thu.
Hiện tại Huyền Cơ Tông khẳng định chú ý đến chính mình, nếu như trắng trợn thu mua Tinh Phách Thạch, ngu ngốc cũng biết người giết chết Cuồng Phong trưởng lão là mình.
Hơn nữa mình cũng không thể ở lại tại thành Hắc Thạch quá lâu, năng lực định vị cua minh tâm thập phần cường đại, chỉ cần vài ngày không hoạt động, dùng năng lực của Huyền Cơ Tông có thể tìm tới tận cửa.
- Ba người các ngươi có biết ở nơi nào có thể trực tiếp mua Tinh Phách Thạch hay không?
Diệp Huyền lại hỏi.
Từ Tĩnh không biết Diệp Huyền vì cái gì lại chú ý tới Tinh Phách Thạch, cẩn thận suy nghĩ một lúc và nói:
- Tuy Tinh Phách Thạch là là lục giai nhưng lại thập phần thưa thớt, nếu như nói nơi nào có thể tìm được, như vậy chính là một ít thế lực lớn của Mộng Cảnh bình nguyên chúng ta.
- Trừ chuyện đó ra, cho dù ở các thế lực khác cũng có khả năng tìm được nhưng khả năng nhỏ hơn nhiều.
Diệp Huyền lúc này đã xem qua tư liệu về mười đại thế lực lớn một lần, lập tức cười khổ một tiếng, mười thế lực lớn không có cái nào dễ chọc, tùy tiện tiến lên chỉ bạo lộ bản thân mình mà thôi.
Từ Tĩnh tiếp tục nói:
- Trong mười thế lực lớn, Cửu Dương Tông, Huyền Cơ Tông, Kiếm Tông, Thần Hải tông, Huyền Âm Cốc và Chiến Thần bộ lạc đều là tông môn, cho nên điện hạ không có khả năng đi vào, mặt khác ba đại đế quốc có phòng đấu giá của bọn họ, nhìn xem có khả năng có thu hoạch hay không.
- Cuối cùng chính là Lam Quang học viện.
Nói đến đây ánh mắt Từ Tĩnh sáng ngời:
- Đúng rồi, điện hạ, nếu như ngươi thực thập phần cần Tinh Phách Thạch thì có thể đi Lam Quang học viện, chỉ cần ngươi gia nhập Lam Quang học viện, đừng nói Tinh Phách Thạch, cho dù một ít tài liệu thất giai thưa thớt cũng có thể tìm được.
Mạc Thành Thiên và gia chủ Lý gia Lý Ngọc cùng gật đầu.
- Điện hạ, dùng thiên phú của ngươi nhất định có thể gia nhập Lam Quang học viện không có vấn đề, đến lúc đó muốn bảo vật gì cũng dễ dàng.
Trong nội tâm Diệp Huyền khẽ động, Lam Quang học viện thân là một trong ba thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên, nó nhận đệ tử khắp Mộng Cảnh bình nguyên, nhất định là hải nạp bách xuyên, chính mình tiến vào trong đó cũng không ai chú ý tới.
Hơn nữa Diệp Huyền nhớ rõ thần hành thương hội Đông Phương Tử Ti cũng là thành viên của Lam Quang học viện.
Nhưng mà Lam Quang học viện thật cho hắn tiến vào sao?
Hình như biết rõ Diệp Huyền nghi hoặc, Mạc Thành Thiên tươi cười giải thích:
- Điện hạ, Lam Quang học viện hàng năm đều công khai tuyển nhận đệ tử thiên tài đến từ các nơi trong Mộng Cảnh bình nguyên, năm nay còn nửa năm sẽ có một đoạn tuyển nhận, muốn gia nhập Lam Quang học viện, khả năng cơ bản nhất chính là hai mươi lăm tuổi phải đạt tới Thiên Vũ Sư tứ giai, đây vẫn chỉ là cơ bản nhất, thật sự hai mươi lăm tuổi mới đạt tới Thiên Vũ Sư tứ giai căn bản không có khả năng gia nhập Lam Quang học viện.
- Tin tưởng với thực lực của điện hạ lại vô cùng dễ dàng.
Mạc Thành Thiên vuốt mông ngựa nói một câu.
Diệp Huyền từ chối cho ý kiến, nội tâm của hắn cười khổ một tiếng, mặc dù Lam Quang học viện chỉ là học viện đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên nhưng không nghĩ tới lại chọn đệ tử hà khắc như thế..
Dưới hai mươi lăm tuổi đột phá Thiên Vũ Sư tứ giai, nếu như buông thời gian mở phù quang bí cảnh ra, như vậy chỉ có Thiên Kim quốc Hạ Thất Tịch mới có tư cách này, nhưng đây chỉ là điều kiện sơ cấp mà thôi, cũng không nhất định chứng minh Hạ Thất Tịch có thể gia nhập Lam Quang học viện.
Hết lần này tới lần khác Diệp Huyền biết rõ thân phận của Hạ Thất Tịch không giống tầm thường, chỉ sợ cũng không phải là đệ tử bản thổ liên minh mười ba nước.
Cũng khó trách địa vị của liên minh mười ba nước hèn mọn như vậy, cho dù số lượng thiên tài hay tiến cảnh đều kém Mộng Cảnh bình nguyên quá xa.
Trong nội tâm Diệp Huyền nghĩ như vậy, lại hỏi:
- Lam Quang học viện chiêu sinh có hạn chế lai lịch hay không?
- Lam Quang học viện tuyển nhận đệ tử căn bản không hạn chế phạm vi, bất cứ kẻ nào có thể đạt tới điều kiện là có thể tham gia khảo hạch, nếu điện hạ muốn gia nhập Lam Quang học viện có thể dùng danh nghĩa đệ tử ba đại gia tộc.
Diệp Huyền gật gật đầu, ít nhất trước mắt đã có một biện pháp, về phần có cần hay không thì không nhất định.
- Đúng rồi, ngày mai ta phải rời khỏi nơi đây, nếu như các ngươi có gặp vấn đề tu luyện gì có thể hỏi ta, qua ngày mai ta sẽ không có mặt tại đây.
- Cái gì? Ngày mai điện hạ phải đi?
Nghe nói Diệp Huyền ngày mai sẽ đi, ba người Mạc Thành Thiên vô cùng khiếp sợ.
- Ân, ta còn có chút việc cần phải xử lý, đương nhiên ta cũng sẽ không biết hoàn toàn mặc kệ các ngươi, ta sẽ lưu lại tài nguyên cho các ngươi, đủ giúp các ngươi trong một năm đột phá Vũ Tôn lục giai tam trọng, về phần lúc nào đột phá đến Vũ Vương thất giai phải xem cơ duyên và thiên phú của các ngươi.
- Trong cuộc sống sau này các ngươi tốt nhất nên phát triển thế lực, nếu như có thể chiếm cứ thêm thành trì của Vô Không Lĩnh thì càng tốt.
Ba người Mạc Thành Thiên nghe Diệp Huyền nói như thế liền cảm thấy thất lạc.
Lúc này bọn họ không ngừng nói ra vấn đề mình gặp phải trong tu luyện với Diệp Huyền.
Về phần Diệp Huyền nói trong vòng một năm đột phá tới Vũ Tôn lục giai tam trọng, ba người bọn họ không có hi vọng, cho rằng Diệp Huyền chỉ thuận miệng nói mà thôi.
Ba người bọn họ đều là Vũ Tôn lục giai nhị trọng, bọn họ ngừng ở cảnh giới này thật lâu, nếu quả thật dễ dàng đột phá như vậy đã sớm có thể đột phá rồi.
Ba người xem ra Diệp Huyền nghe được vấn đề gì sẽ bảo Kim Lân đến giải đáp, ai biết Diệp Huyền thuận miệng nói ra vấn đề của ba người vô cùng nhẹ nhõm.
Ba người lập tức khiếp sợ, bọn hắn nói ra, lúc này không ngừng gặp nói các vấn đề khó khăn trong tu luyện và bình cảnh, Diệp Huyền là thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi có thể giải đáp vô cùng dễ dàng, chẳng lẽ đệ tử siêu cấp thế lực trên đại lục đều là người như vậy sao?
Kế tiếp ba người lại hỏi không ít vấn đề, cho dù vấn đề của bọn họ khó khăn và bát quái thế nào đều bị Diệp Huyền giải đáp vô cùng dễ dàng.
Ba người càng hỏi càng kinh ngạc, đồng thời càng rung động với tri thức của Diệp Huyền.