-
Chương 831-835
Chương 831 Đệ tử nội viện (2)
Chỉ có điều chuyện ngày hôm nay, cũng chuyện bất đắc dĩ không có cách nào khác.
Trên đường trở về, vẻ mặt La Thành và Trương Liệt đầy hưng phấn.
- Diệp thiếu, ta quả thực quá bội phục Diệp thiếu. Nhanh như vậy lại giải quyết xong Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch? Hắc hắc, Diệp thiếu đúng là Diệp thiếu, là tấm gương sáng cho thế hệ chúng ta.
Quan hệ đến tình yêu nam nữ, cho dù là người thành thật giống như La Thành này, lúc này cũng trở nên đáng khinh.
- Cái đó còn cần phải nói sao? Nếu không lão đại làm sao có thể làm lão đại được? Lấy tướng mạo anh tuấn, và thực lực cường hãn của lão đại, chỉ cần vừa phóng ra khí tức bá vương, mỹ nữ gì cũng đều sẽ bị hắn thuyết phục.
Trương Liệt cười hắc hắc, sau đó lấy từ trên người ra hai món đồ khác.
- Lão đại, Trương Liệt ta theo lão đại, cũng không có lễ vật gì. Nơi này có một chút tâm ý nh nhỏ, vẫn mong hai người vui lòng nhận cho.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn vật trong tay Trương Liệt. Một cái là một bình sứ, một cái khác lại bị giấy đen bọc kín. Hắn không khỏi nhíu mày một cái:
- Đây là thứ gì?
Trương Liệt thần thần bí bí nói:
- Lão đại, trong bình sứ này, là dầu Long Hổ, thuốc tráng dương vô cùng nổi tiếng ở vương quốc Thiên Thái ta. Sau khi bôi vào, bảo đảm lão đại long tinh hổ mãnh, kim thương không ngã. Tối thiểu có thể cứng rắn được nửa canh giờ; còn có cái được bọc giấy đen này, lại càng lợi hại hơn. Đây là tinh tiên Dâm Lang Vương, một loại huyền thú ở vương quốc Thiên Thái chúng ta. Chà chà, có tiền cũng không có cách nào mua được. Từ trên căn bản nó có thể tăng âm bổ dương, nâng cao lực giữ lâu dài.
- Khụ khụ, lão đại, không phải ta nghi ngờ lực chiến đấu của lão đại. Chỉ có điều vừa rồi đối mặt với hai vị tẩu tử, chỉ là trong thời gian một khắc đồng hồ lại giải quyết xong. Điều này dường như có chút không phù hợp với thân phận của lão đại. Hiện tại lão đại yên tâm. Có hai thứ bảo vật này của ta, cái khác không dám nói, lần sau thời gian một canh giờ, ta dám vỗ ngực bảo đảm.
- Tất cả đều tránh sang một bên cho ta.
Gương mặt Diệp Huyền lộ ra vài vạch đen. Hai người này, đều là loại người nào vậy chứ?
Hắn mặc kệ hai người, cúi đầu trầm tư. Sau này làm thế nào gặp mặt các nàng Vân Ngạo Tuyết mà không bị nghi ngờ đây?
- Lão đại, ngươi đang đau đầu vì chuyện không ở cùng một khu ký túc xá với hai vị tẩu tử sao?
Trương Liệt ở một bên, lấm la lấm lét nói.
- Thế nào? Ngươi có biện pháp gì sao?
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn một cái.
- Lão đại, nếu như là vấn đề này, vậy thì cũng rất dễ xử lý thôi.
Trương Liệt cười khẽ:
- Chỉ cần lão đại trở thành đệ tử nội viện của học viện, vấn đề này sẽ được giải quyết dễ dàng.
- Bởi vì đệ tử nội viện của học viện, mỗi người đều có một căn đình viện, đồng thời tính riêng tư rất tốt. Đừng nói là một ba hai người ở. Cho dù là ở tám người mười người, cũng hoàn toàn không có một chút vấn đề gì.
Không thể không nói, Trương Liệt này thiên phú giống nhau, nhưng công phu thu thập tin tức tình báo, phỏng đoán lòng người, chính là không hề tầm thường.
- Đệ tử nội viện sao?
Trong con ngươi Diệp Huyền có tinh quang chớp hiện. Hắn dò hỏi:
- Vậy cần như thế nào mới có thể trở thành đệ tử nội viện của học viện?
- Muốn trở thành đệ tử nội viện của học viện, thật ra rất đơn giản. Đó chính là thông qua sát hạch của học viện. Chỉ có điều theo ta được biết, cho dù là đệ tử nội viện yếu nhất, cũng là tu vi Vũ Tôn lục giai nhất trọng.
Trương Liệt lộ vẻ ngưng trọng nói:
- Đệ tử nội viện chính là đại biểu cho thân phận tinh anh của học viện Lam Quang. bọn họ không chỉ ở phương diện điều kiện sinh hoạt vượt xa so với những đệ tử bình thường chúng ta, ở trên điều kiện tu luyện, cũng vượt xa chúng ta.
- Không nói gì khác, trong học viện Lam Quang, nắm giữ các loại công pháp. Nhưng công pháp mà học viên bình thường có thể lựa chọn, đều bị hạn chế. Đối với đệ tử nội viện, căn bản lại không có hạn chế.
- Còn nữa, trong học viện Lam Quang, có một mảnh đại điện tu luyện. Thời gian học viên bình thường tiến vào trong đó, vô cùng có hạn. Đồng thời địa vực có thể đi vào, cũng có hạn chế. Nhưng đệ tử nội viện lại không có hạn chế này.
- Trừ những điều đó ra, trong học viện Lam Quang còn có các loại hạng mục ưu đãi nhằm vào đệ tử nội viện.
- Ví dụ như, học viên bình thường một khi đột phá, sau đó được xin luyện hồn đạo sư của học viện, nâng cao tinh cấp Vũ Hồn của mình, lại cần phải tiêu hao rất nhiều nguyên liệu và tài nguyên. Còn đệ tử nội viện, chỉ cần trả chi phí nguyên liệu, là có thể.
- Còn có rất nhiều điều này, thật sự là nhiều vô số. Nhưng tổng thể mà nói, ta đơn giản liệt kê một chút, tài nguyên và đãi ngộ đệ tử nội viện hưởng thụ, ước chừng là gấp mười lần so với đệ tử bình thường.
Trương Liệt nghiêm túc nói.
- Gấp mười lần?
La Thành ở bên cạnh nghe được, không khỏi há hốc mồm.
- Mấy điều này, ngươi là nghe được từ đâu vậy?
Diệp Huyền có chút nghi ngờ.
Trương Liệt cười nói:
- Những thứ này đều là do ta nhìn thấy được từ trong sổ tay do học viện phát. Đương nhiên, trước khi tiến vào học viện, ta cũng tìm hiểu qua rất nhiều tin tức có liên quan đến học viện Lam Quang.
...
- Rất lợi hại.
La Thành không thể không giơ ngón tay cái lên khen ngợi Trương Liệt,
Lúc này mới vừa tiến vào học viện một ngày, hắn lại có thể hiểu rõ được nhiều điều như vậy. Đây tuyệt đối không phải là chuyện đệ tử bình thường có thể làm được.
Trương Liệt tiếp tục nói:
- Lão đại, đệ tử bình thường xin trở thành đệ tử nội viện, một năm chỉ có một lần cơ hội. Bình thường là thời điểm sau khi sát hạch nhập học một tháng. Nói cách khác, cơ hội xin trong năm nay, lại diễn ra ở thời điểm một tháng sau.
- Thời gian một tháng sao?
Diệp Huyền hơi trầm tư.
Nếu như đệ tử nội viện thật sự được ưu đãi như vậy, hắn cũng không ngại đi làm. Một tháng sau liền trở thành đệ tử nội viện của học viện Lam Quang đi.
Trở lại gian phòng tại ký túc xá của mình, Diệp Huyền nhìn sổ tay nhập học một chút. Quả nhiên giống như lời Trương Liệt đã nói vậy, đệ tử nội viện đều có đình viện riêng, đồng thời vô cùng tư mật. Người lui tới cũng sẽ không bị người khác biết được.
Trừ điều đó ra, đệ tử nội viện hưởng thụ đãi ngộ cũng vượt xa so với đệ tử bình thường.
- Nhìn như vậy, cũng thật sự cần phải chuẩn bị một thân phận đệ tử nội viện để vui đùa một chút.
Diệp Huyền có chút trầm tư.
Chương 832 Tháp thí luyện (1)
- Chỉ có điều theo như lời Trương Liệt nói, mấy năm gần đây, một đệ tử nội viện yếu nhất cũng là tu vi Vũ Tôn lục giai nhất trọng. Như vậy căn cứ vào trình độ đệ tử nội viện của học viện Lam Quang, chí ít cũng tương đương với Vũ Tôn lục giai nhị trọng đỉnh phong bên ngoài.
Đây là tính toán thận trọng của Diệp Huyền.
Học viên của học viện Lam Quang, bọn họ đều là thiên tài đứng đầu nhất. Có thể gia nhập nội viện, càng là thiên tài trong thiên tài. Một khi bọn họ đối chiến với võ giả bình thường, khiêu chiến vượt cấp, cũng đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
- Đương nhiên hiện tại, ta đủ khả năng đối chiến với Võ Vương thất giai một lát. Thực lực như vậy gia nhập nội viện, cũng không phải là vấn đề hóc búa. Nhưng đẳng cấp của bản thân ta, dù sao mới là ngũ giai nhị trọng. Nếu như thật sự lấy thực lực ngũ giai nhị trọng gia nhập nội viện, vậy cũng quá biến thái.
Chân mày Diệp Huyền hơi nhíu lại.
Thân phận của hắn bây giờ, đã bị Huyền Cơ Tông biết được. Cái gọi là gỗ tốt ở rừng, gió nhất định phá.
cùng lúc, hắn muốn khiến cho học viện Lam Quang coi trọng. Về phương diện khác, lại không thể khiến cho Huyền Cơ Tông cảm giác được hắn có uy hiếp quá lớn.
Nếu như hắn thật sự lấy thực lực ngũ giai nhị trọng gia nhập nội viện, vậy quá nghịch thiên. Vè phương diện này hắn phải nắm giữ được được sự cân đối.
Dù sao Huyền Cơ Tông và học viện Lam Quang đều là một trong ba thế lực lớn bình cao cấp nhất tại bình nguyên Mộng Cảnh. Một khi chọc tới Huyền Cơ Tông, đối phương nói không chừng sẽ trực tiếp phái cường giả đứng đầu, đến học viện Lam Quang ám sát hắn.
Đến lúc đó, có lẽ không thể giống như thái thượng trưởng lão Cuồng Chiến vậy.
Hiện tại, hắn có thể trốn thoát được từ trong tay Võ Vương thất giai nhất trọng. Nhưng nếu như Huyền Cơ Tông phái ra chính là Võ Vương thất giai tam trọng?
Kiếp trước Diệp Huyền là cự phách của đại lục, ở trên phương diện chiến lược, đối đầu với Huyền Cơ Tông một trong những thế lực đứng đầu của bình nguyên Mộng Cảnh, sẽ có tâm tính coi thường. Nhưng ở trên phương diện chiến thuật, hắn lại vô cùng cẩn thận và coi trọng.
Kiếp trước, hắn là hạng người nghịch thiên, không phải sao?
Kết quả còn không phải chính là ngã xuống sao?
Một cường giả chân chính, giết chết hắn vĩnh viễn không phải là người khác, mà là sự kiêu căng của chính hắn.
- Vẫn còn thời gian một tháng. Ở trong một tháng này, phải cố gắng hết mức đột phá ngũ giai tam trọng. Lấy thực lực ngũ giai tam trọng, tiến vào nội viện, cũng coi như là thông qua.
Diệp Huyền lập ra kế hoạch ra cho mình.
- Xem thử gia nhập nội viện, còn có điều kiện gì.
Diệp Huyền lật xem sổ tay. Từng điều khoản một rơi vào trong mắt của hắn.
Học viện Lam Quang đối với chuyện gia nhập nội viện, không chỉ có yêu cầu trên phương diện thực lực, ở những phương diện khác cũng có hạn chế.
Những hạn chế này, tổng cộng có ba điều.
- Điều thứ nhất, tuổi không được vượt quá hai mươi lăm tuổi.
Diệp Huyền lắc đầu. Xem ra La Thành đời này không có hi vọng gia nhập nội viện.
- Điều thứ hai, xông qua tháp thí luyện tầng thứ hai.
- Điều thứ ba, xông qua phòng huyễn cảnh cửa thứ hai.
Diệp Huyền gật đầu. Tháp thí luyện và phòng huyễn cảnh này, chắc là chỗ sát hạch nào đó của học viện Lam Quang.
- Đã như vậy, đi xem thử.
Diệp Huyền cũng không phải là người chịu ngồi yên.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, vừa rạng sáng ngày hôm sau, hắn lại gọi hai người Trương Liệt và La Thành.
- Trương Liệt, ngươi nên biết tháp thí luyện ở nơi nào? Dẫn ta qua đó.
- Tháp thí luyện? Diệp thiếu ngươi muốn tiến hành sát hạch tháp thí luyện sao?
Trương Liệt nghe vậy, có chút ngạc nhiên. Bất chợt hắn vội vàng nói:
- Diệp thiếu, ngươi nhìn tiêu chuẩn gia nhập nội viện xong mới chuẩn bị đi đi? Nếu muốn gia nhập nội viện, phải xông qua tháp thí luyện tầng thứ hai. Chỉ có điều, ngươi có khả năng không biết được rõ ràng. Bất kỳ học viên nào của học viện Lam Quang, mỗi một tháng chỉ có một lần cơ hội xông tháp thí luyện.
- Mà sát hạch nội viện, lại bắt đầu ở một tháng sau. Nói cách khác, lần này ngươi xông vào tháp thí luyện, nếu như không thông qua tầng thứ hai, vậy ngay cả cơ hội tham gia sát hạch nội viện cũng không có. Cho nên ta khuyên ngươi, hay là tìm hiểu rõ tháp thí luyện trước đã. Sau đó lại tiếp tục tu luyện trong thời gian một tháng. Đợi đến khi trước sát hạch một ngày, lại đi thử xông qua tháp thí luyện. Như vậy sẽ càng có hi vọng hơn.
Trương Liệt thay Diệp Huyền phân tích nói.
Chân mày Diệp Huyền nhíu lại. Hắn ngược lại không biết, học viện Lam Quang còn có một quy tắc như thế.
- Tháp thí luyện như vậy, sát hạch là cái gì?
Diệp Huyền hỏi.
Trương Liệt không nói thẳng, trái lại lên tiếng nói:
- Diệp thiếu, ngươi nên biết, trong học viện Lam Quang có rất nhiều đệ tử đến từ các thế lực lớn? Bọn họ mai danh ẩn tích, gia nhập học viện Lam Quang. Thật ra không phải là vì cái gì khác, chính là vì tiến hành tu luyện ở hai nơi sát hạch lớn là tháp thí luyện và phòng huyễn cảnh này.
- Hai nơi sát hạch này chỉ riêng học viện Lam Quang có. Bất kỳ thế lực đứng đầu khác, đều không có.
- Trong đó, tháp thí luyện là sát hạch thiên phú chiến đấu của võ giả. Nghe nói là do người sáng lập học viện Lam Quang thu được từ trong một di tích viễn cổ, vô cùng nghịch thiên. Toàn bộ bình nguyên Mộng Cảnh, chỉ có một tòa này.
- Tác dụng của nó hết sức đặc biệt. Thân thể võ giả căn bản không có cách nào tiến vào. Có thể đi vào, chỉ có ý thức. Ở bên trong, tháp thí luyện sẽ căn cứ vào thực lực của võ giả, tự động xuất hiện một thể tinh thần tương đương với thực lực của bản thân võ giả, đánh bại thể tinh thần này liền có thể tiến vào tầng tiếp theo. Tầng tiếp theo gặp phải thể tinh thần gấp đôi so với một tầng. Tiếp đó lấy loại này suy diễn ra.
- Ở bên trong, thử thách không đơn giản là thực lực của võ giả. Nhiều nhất là thiên phú chiến đấu của võ giả.
- Tháp thí luyện tổng cộng có chín tầng. Số tầng ngươi xông qua được càng nhiều, đánh chết số lượng thể tinh thần càng nhiều, như vậy liền đại biểu thiên phú chiến đấu của ngươi càng cao.
- Thần kỳ hơn là, ở trong tháp thí luyện này, tất cả công pháp, vũ kỹ ngươi tu luyện đều gặp được. Có thể tinh thần trình độ nắm vững đối với vũ kỹ, thậm chí cao hơn so với chính ngươi nữa.
- Đồng thời, bởi vì ở trong tháp thí luyện, võ giả có thể chém giết cùng võ giả thực lực giống như mình, mà không cần sợ tử vong. Một khi ý thức tử vong liền trực tiếp trở về bản thể. Tối đa tiêu hao rất nhiều tinh thần lực. Nhưng bản thể và linh hồn cũng sẽ không bị tổn thương.&
Chương 833 Tháp thí luyện (2)
- Cho nên, mỗi lần sát hạch tháp thí luyện, võ giả lại tương đương với từng trải một lần chém giết sinh tử. Hơn nữa đối tượng chiến đấu cùng, vẫn là võ giả có thực lực, công pháp và vũ kỹ tương đương với chính mình. Đối với bất kỳ một võ giả nào mà nói, điều này đều là một lần rèn luyện cực lớn.
Trương Liệt liền một hơi, liền kể ra tất cả tin tức bản thân mình biết được về tháp thí luyện.
La Thành ở bên cạnh lắng nghe, đã nghe tới ngây người.
- Mỗi một tầng đều có số lượng thể tinh thần gấp đôi so với tầng trước. Tầng thứ nhất là một. Tầng thứ hai là hai. Tầng thứ ba không phải là bốn sao? Đến tầng thứ tám, chẳng phải là chính là một trăm hai mươi tám người sao? Như vậy tầng thứ chín cao nhất thì sao?
Hắn thì thào mở miệng, vẻ mặt dại ra:
- Thật sự có người có thể xông đến tầng thứ chín này sao?
Ngay cả biểu tình Diệp Huyền cũng có chút ngạc nhiên.
Mỗi một tầng đều chiến đấu võ giả khác đồng cấp với mình. Kể từ đó, không quan tâm thực lực của mỗi người mạnh hay yếu, khởi bước đều là giống nhau. Thử thách như vậy, thật sự là thiên phú chiến đấu của võ giả.
Chỉ có điều, chỉ có thể để ý thức tiến vào trong đó. Tháp thí luyện này, cũng có phần cổ quái.
Trương Liệt lắc đầu:
- Theo ta được biết, vẫn chưa có người nào có thể xông đến tầng thứ chín. Nghe nói trong lịch sử của học viện Lam Quang, xông đến tầng cao nhất, là một thiên tài học viên hơn ba trăm năm trước. Nhưng hắn cũng chỉ xông qua tầng thứ bảy. Chỉ thiếu chút nữa là có thể đến tầng thứ tám. Nhưng cuối cùng hắn vẫn bị thất bại.
La Thành lộ ra vẻ mặt kinh hãi:
- Tầng thứ bảy. Vậy chẳng phải là hắn đối chiến với sáu mươi bốn thể tinh thần đồng cấp khác sao? Điều này cũng quá nghịch thiên đi? Chỉ có điều, thiên tài không làm được. Lẽ nào những cường giả kia và các đạo sư trong học viện cũng không làm được sao? Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng hiện tại, không phải trên lịch sử học viện là một trong những viện trưởng kiệt xuất nhất sao? Vậy hắn thì sao?
Trương Liệt giải thích:
- Bởi vì tháp thí luyện này có một hạn chế. Đó chính là người dưới ba mươi tuổi, mới có thể đi vào. Cho nên cường giả thành danh, vẫn không có cách nào tiến vào trong đó, cũng không có cách nào nhận được thí luyện. Chỉ có điều cũng chính bởi vì vậy, tháp thí luyện có khả năng bình yên ở học viện Lam Quang. Bằng không bảo vật nghịch thiên như vậy, đã sớm dẫn phát tới hỗn chiến giữa các thế lực lớn đứng đầu bình nguyên Mộng Cảnh.
- Về phần viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh, tư liệu có liên quan tới hắn rất ít. Nhưng có người nói, thời gian hắn ở học viện Lam Quang, thiên phú tương đối kém. Lúc hắn tốt nghiệp, cũng chỉ là Vũ Tôn lục giai nhất trọng. Nhưng ở trên tháp thí luyện, hắn coi như không tệ, xông qua tầng thứ năm, không kém gì một ít thiên tài nội viện.
Trương Liệt nói xong, Diệp Huyền chìm vào suy nghĩ.
Dưới ba mươi tuổi mới có thể đi vào tháp thí luyện. Hơn nữa chỉ có ý thức mới có thể đi vào trong đó. Đây tuyệt đối không phải bảo vật bình thường. Nghe giống như là bảo vật thời kỳ viễn cổ, để một tông môn chuyên môn thử thách đệ tử.
Bất tri bất giác, Diệp Huyền đã phát sinh hứng thú nồng hậu đối với tháp thí luyện này.
Đối chiến với thể tinh thần đồng cấp khác sao? khóe miệng Diệp Huyền cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
- Tuy rằng chỉ có một lần cơ hội, nhưng ta vẫn nghĩ hiện tại tới thử một chút.
Từ trong những lời Trương Liệt đã kể, Diệp Huyền biết, nội dung sát hạch tháp thí luyện và thực lực võ giả cũng không có bao nhiêu quan hệ. Đã như vậy, hiện tại sát hạch và qua một tháng sát hạch, trên cơ bản không có gì khác nhau.
- Nếu Diệp thiếu ngươi vẫn muốn đi, liền đi theo ta.
Trương Liệt thấy Diệp Huyền cố ý muốn kiểm tra, hắn cũng không nói nhiều lời vô ích. Hắn lập tức liền mang theo Diệp Huyền, đi về hướng tháp thí luyện.
- Đúng rồi Trương Liệt, vừa rồi ngươi nói phòng huyễn cảnh và tháp thí luyện, là hai sát hạch lớn nòng cốt nhất của học viện Lam Quang. Tháp thí luyện là đối chiến cùng thể tinh thần đồng cấp khác. Vậy phòng huyễn cảnh thì sao? Nó sát hạch là cái gì?
Thời gian đi trên đường, La Thành lại tò mò hỏi.
Trương Liệt mỉm cười, nói:
- Phòng huyễn cảnh này, có người nói cũng do vị viện trưởng sáng lập học viện Lam Quang kia, từ một trong di tích viễn cổ nhận được một khối Huyễn Cảnh Chi Tinh xây dựng thành...
Trương Liệt vừa đi, vừa tiếp tục giảng giải.
...
- Tháp thí luyện, sát hạch là thiên phú chiến đấu của võ giả. Phòng huyễn cảnh, lại là sát hạch cường độ ý chí của võ giả.
- Ở trong phòng huyễn cảnh này sẽ phát sinh trùng kích cực lớn đối với ý thức trong đầu võ giả, tiến hành mê hoặc cực lớn. Võ giả có ý thức mạnh mẽ, là có thể chống lại sự trùng kích, tiến vào phòng huyễn cảnh cách Huyễn Cảnh Chi Tinh gần hơn. Cứ như vậy từng tầng một, không ngừng về phía trong.
- Ngươi xông qua được số cửa ải càng nhiều, dĩ nhiên là đại biểu cường độ ý chí của ngươi càng cao.
- Giống như tháp thí luyện, phòng huyễn cảnh cũng phân chia ra thành chín cửa ải. Trong lịch sử của học viện Lam Quang đã từng có thiên tài học viên xông qua cửa thứ bảy, vô cùng nghịch thiên.
- Chỉ có điều bởi vì phòng huyễn cảnh không có hạn chế gì đối với độ tuổi, các cường giả cũng có thể kiểm tra, cho nên vẫn có một ít cường giả, xông qua tất cả chín cửa ải.
- Ví dụ như người sáng lập ra học viện Lam Quang chúng ta, còn có viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh hiện tại. Có người nói hắn còn công kích xông qua cửa ải cuối cùng. Cát phó viện trưởng đã ra tay vào thời điểm trước vòng sát hạch nhập học, nghe nói còn xông qua cửa thứ tám.
Diệp Huyền gật đầu. Hóa ra phòng huyễn cảnh là thứ sát hạch ý chí. Loại sát hạch này, kiếp trước thật ra hắn đã gặp qua không ít.
Ý chí, nghe qua hình như không có tác dụng gì, không trực quan bằng lực chiến đấu.
Nhưng thực tế, ý chí đối với võ giả có tính ảnh hưởng ẩn, vô cùng to lớn.
Đặc biệt đối với Luyện Dược Sư và Luyện Hồn Sư.
Ý chí, nói đơn giản một chút, chính là tinh thần lực, là một loại huyền thức và hồn thức kéo dài. Thậm chí cũng đại biểu cho cường độ linh hồn.
Người có ý chí mạnh mẽ, khi đối mặt với bất kỳ trường hợp nào, cũng sẽ không quá sợ hãi. Bởi vì năng lực chịu đựng trong lòng bọn họ rất cao.
Đơn giản lấy một thí dụ. Một Luyện Hồn Sư, nếu như ý chí không mạnh, như vậy hắn ở trong thời gian săn giết huyền thú hoặc ngưng luyện thay thế người, nâng cao Vũ Hồn, rất dễ dàng sẽ bị hồn niệm huyền thú của bản thân ảnh hưởng. Nhẹ thì dẫn đến ngưng luyện thất bại. Nặng thì hồn thức của bản thân bị tổn thương, khó có thể nào khôi phục.
Chương 834 Tấm bia đá xếp hạng (1)
Luyện Dược Sư cũng giống như vậy. Luyện Dược Sư có ý chí mạnh mẽ, ở thời điểm luyện chế đan dược và khống chế lửa, đều sẽ càng thuận buồm xuôi gió.
Thật ra ở trong thế lực cao cấp nhất của đại lục, đối với rèn luyện ý chí, vẫn có một bộ hệ thống. Phòng huyễn cảnh này chắc hẳn cơ bản cũng giống vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, năm đó cường giả sáng lập học viện Lam Quang này, tuyệt đối cũng không phải là một hạng người bình thường.
Đương nhiên, so sánh với phòng huyễn cảnh, hứng thú của Diệp Huyền đối với tháp thí luyện, rõ ràng cao hơn rất nhiều.
Ở dưới sự hướng dẫn của Trương Liệt, không bao lâu ba người đi đến một tòa kiến trúc có chút hùng vĩ trước mặt.
Tháp thí luyện ở bên trong tòa kiến trúc này.
Diệp Huyền đi vào, lập tức liền cảm giác được, một huyền thức mịt mờ, đảo qua ở trên người của hắn một cái, vô cùng bí mật.
- Sóng dao động huyền thức thật là khủng khiếp.
Trong lòng Diệp Huyền có chút kinh hãi.
- Xem ra trong học viện Lam Quang này, tàng long ngọa hổ.
Vừa rồi, đạo huyền thức kia, tuy rằng không rõ ràng, nhưng bản chất lại hết sức đáng sợ. Gần như không yếu hơn so với Cát phó viện trưởng ra tay ở thời điểm trước sát hạch nhập học. Không hề nghi ngờ, nhất định là cường giả học viện Lam Quang phái tới trấn thủ tháp thí luyện.
La Thành và Trương Liệt tất nhiên không cảm giác được những điều này. Đặc biệt La Thành, vẻ mặt hắn đầy hưng phấn đi về phía trước.
Xuất hiện ở trước mặt bọn họ là một đại sảnh. Bên trong đại sảnh có không ít người vây quanh, náo nhiệt khác thường.
- Xin hỏi ba vị là tới tham gia sát hạch tháp thí luyện sao? Nếu như phải, vẫn mong lấy ra lệnh bài học viên của các ngươi, đăng ký một chút. Sau đó sẽ tiến hành sắp xếp vị trí chờ.
Một nhân viên công tác của học viện, sau khi nhìn thấy ba người Diệp Huyền, thoáng mở miệng cười.
La Thành sững sờ hỏi:
- Cái này còn cần sắp xếp vị trí nữa sao?
Nhân viên công tác này mỉm cười nói:
- Ngày hôm qua sát hạch nhập học vừa kết thúc. Cho nên ngày hôm nay rất nhiều học viên mới đều sẽ đến tháp thí luyện tiến hành sát hạch. Bởi vì mỗi lần tháp thí luyện chỉ có thể để một người tiến hành sát hạch, cho nên ba vị cần phải chờ đợi thêm một lát.
Nhân viên công tác này hiển nhiên nhìn ra ba người Diệp Huyền đều là người mới, nên giải thích cặn kẽ nói.
Ba người lập tức bừng tỉnh ra.
- Không biết trong ba vị, người nào muốn tiến hành kiểm tra sát hạch trước. Vẫn mong lấy ra lệnh bài học viên của các ngươi trước đã.
Diệp Huyền vừa mới chuẩn bị lấy ra lệnh bài, La Thành đã điên cuồng chen lấn đi tới.
- Diệp thiếu, hãy để cho ta tới trước đi. Ta tới thăm dò đường đi cho Diệp thiếu một chút.
Dứt lời, La Thành là người đầu tiên tiến hành đăng ký.
- Thôi đi, đã như vậy, ta cũng tới thử một chút. Ta cũng thăm dò đường đi cho Diệp thiếu ngươi một chút.
Ban đầu, Trương Liệt vốn không chuẩn bị sát hạch. Nhưng vừa nghe được La Thành nói như vậy, hắn cũng lấy ra lệnh bài học viên.
Bọn họ cảm thấy kinh nghiệm của mình, có lẽ có thể mang đến cho Diệp Huyền một chút tham khảo. Dù sao lần này Diệp Huyền đi sát hạch, liên quan đến chuyện sát hạch đệ tử nội viện tiếp theo.
Diệp Huyền ngược lại cảm thấy không cần thiết phải làm như vậy. Nhưng hai người tích cực như vậy, Diệp Huyền cũng không tiện bác lòng tốt của bọn họ.
- Được, ba vị nên nhớ cho kĩ. Số thứ tự của ba người là số hai mươi bảy, hai mươi tám, và hai mươi chín.
Nhân viên công tác trả lại lệnh bài học viên cho ba người.
- Nhiều người như vậy sao?
Diệp Huyền vốn cho rằng mình tới đây đã đủ sớm. Nhưng thật không nghĩ tới, ở trước mặt mình, lại có thể có nhiều người xếp hàng như vậy.
Ba người cất xong lệnh bài, đi về phía góc bên trong đại sảnh. Lúc này bọn họ mới phát hiện ra, ở trước mặt mọi người, lại có một tấm bia đá cực lớn. Trên mặt của tấm bia đá chi chít đầy những cái tên.
Trương Liệt nhìn về phía hai người giải thích:
- Đây chính là tấm bia đá của tháp thí luyện. Nghe nói mỗi một người học viên xông đến tầng thứ mấy, cũng sẽ biểu hiện ở phía trên tấm bia đá này. Đây cũng là do học viện khích lệ các học viên, cố ý lấy ra.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên. Người xếp thứ tự số một, là một người tên là Thiên Luân. Xếp hạng thứ hai, tên là Cổ Thanh Huyền. Người thứ ba, là Hoa Tú Hồng. Phía sau tên những người này đều có số tầng tháp thí luyện bọn họ vượt qua... Tầng thứ sáu.
Số lượng những người đạt tới tầng thứ sáu, là chín người. Ở vị trí thứ tám, Diệp Huyền thấy được một cái tên quen thuộc, Mộ Dung Vân Vũ.
- Các ngươi nhìn kìa. Tháng trước Mộ Dung Vân Vũ sư huynh còn dừng ở tầng thứ năm của tháp thí luyện. Tháng này, lại có thể vọt tới tầng thứ sáu. Thực sự đáng sợ.
- Hiện tại học viện chúng ta cũng có chín người vọt tới tầng thứ sáu. Tầng thứ năm còn có tới ba bốn mươi người. Hiện tại ta mới ở tầng thứ ba. Trời ạ, những gia hỏa này quả thực đều biến thái sao?
- Bọn họ là đệ tử nội viện. Chúng ta làm sao có thể so sánh được với bọn họ.
- Đúng vậy, đệ tử nội viện mới tính là thiên tài chân chính. Đặc biệt là những người đứng đầu ở tháp thí luyện này, hưởng thụ đãi ngộ, đơn giản là nghịch thiên.
- Học viện Lam Quang cũng thật là. Đãi ngộ khác nhau lớn như thế. Những đệ tử nội viện tầng thứ sáu này gần như là muốn sát hạch thì có thể sát hạch, căn bản không có bị hạn chế. Nhưng những đệ tử ngoại viện chúng ta một tháng mới có một lần cơ hội tiến vào tháp thí luyện. Nếu như ta có thể giống như bọn họ, mỗi ngày đều có thể vào thí luyện, chắc hẳn cũng vọt tới thứ tư, tầng thứ năm.
- Hừ, người ta cũng xông lên từng chút từng chút một. Không phải ngay từ lúc đầu là có thể không hạn chế sát hạch. Ngươi nói lời này, cũng quá vô tri đi?
Lúc này ở trong đại sảnh, không ít các học viên đều đang bàn luận ầm ĩ.
- Ta nhổ vào. Cửa thứ sáu, những gia hỏa này còn là người sao?
La Thành cũng không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Tầng thứ nhất là một thể tinh thần. Tầng thứ hai là hai thể tinh thần. Tầng thứ ba là bốn thể tinh thần. Tầng thứ tư là tám. Tầng thứ năm là mười sáu. Tầng thứ sáu là ba mươi hai người. Nói cách khác, chín người có thứ hạng cao nhất này ở trong tháp thí luyện có thể giết chết mười sáu thể tinh thần có thực lực tương đương với bản thân. Đây còn là người nữa sao?
La Thành đã hoàn toàn khiếp sợ tới mức ngây người. Hắn không có cách nào tưởng tượng được. Đây là một loại thiên phú.
Chương 835 Tấm bia đá xếp hạng (2)
- Còn có người đứng thứ tám lại là thiếu gia Mộ Dung Vân Vũ. Thiên phú của Mộ Dung thiếu gia, quả nhiên kinh người.
La Thành thì thào tự nói.
Trước đây La gia chính là thuộc hạ của Mộ Dung gia. La Thành và Mộ Dung Vân Vũ tất nhiên cũng hết sức quen thuộc.
Trên thực tế, trước đây thiên tài khiến La Thành sùng bái nhất, chính là Mộ Dung Vân Vũ. Tuy rằng hiện tại La gia không còn là thuộc hạ Mộ Dung gia. Nhưng loại tâm tư sùng bái được nuôi dưỡng thành từ nhỏ, dù thế nào cũng không có cách nào phai mờ.
- Nhìn xem. Lại có ba học viên mới tới. Thật là ngạc nhiên.
- Mẹ nó, cũng bởi vì những học viên mới này, mới khiến cho hôm nay ta sát hạch, cần phải chờ lâu như vậy. Thực sự xui xẻo.
Một ít học viên cũ bởi vì xếp hàng chờ đợi lâu, vô cùng khó chịu nói.
- Hừ, người kia giống như là Huyền Diệp. Nhỏ giọng một chút đi.
Một học viên cũ tinh mắt nhìn thấy đám người Diệp Huyền, thần sắc nhất thời kinh sợ, liền vội vàng nói.
- Huyền Diệp? Huyền Diệp là cọng hành nào?
Học viên cũ này vừa nghe thấy được một cái tên xa lạ lúc này vô cùng khó chịu nói.
Nhưng đột nhiên, hắn dường như nghĩ tới điều gì, giọng nói thoáng ngừng. Trên mặt phút chốc, trên mặt hắn lộ ra một vẻ kinh hãi, nghi ngờ nói:
- Ngươi là nói Huyền Diệp người đạt được danh hiệu đứng đầu trong lần sát hạch nhập học này, lưu lại cái tên ở vị trí tám mươi tám thước trên bia lưu danh, đồng thời bị Huyền Cơ Tông truy sát kia sao?
- Nếu không ngươi nghĩ là ai chứ? Trước đây thời điểm học viên mới sát hạch, ta đã ở tại hiện trường. Chính là người thiếu niên tóc đen đứng ở trong ba người kia, người trẻ tuổi nhất kia.
Học viên cũ đứng ở bên cạnh, âm thầm chỉ điểm.
Trong nháy mắt, trên trán hắn xuất hiện mồ hôi lạnh. Khi nhìn thấy Diệp Huyền không chú ý tới nơi đây, hắn vội vàng ngượng ngùng lui sang một bên. Hắn chỉ lo Diệp Huyền chú ý tới hắn.
Mà những người đang ở gần Diệp Huyền nghe được hai người này nói chuyện với nhau, cũng vội vàng tránh ra, giống như trốn tránh rắn rết.
- Diệp thiếu chính là Diệp thiếu, khí phách không tầm thường. Ngay cả học viên cũ đều phải sợ chúng ta.
La Thành thở dài nói.
Trương Liệt ở một bên lau mồ hôi lạnh.
- La Thành, bọn họ không phải sợ chúng ta, mà là sợ gây phiền toái trên thân.
- Ách, là như vậy sao? Ha hả, như nhau, như nhau.
La Thành có chút lúng túng nói.
Diệp Huyền thật ra không có biểu tình gì. Hắn vẫn thích sự yên tĩnh.
Nhưng hắn thật sự không nghĩ tới Cuồng Chiến truy sát mình, sẽ khiến cho danh tiếng của mình trở nên lớn như vậy.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về xếp hạng phía trước. Ở phía dưới cùng, hắn thấy được không ít tên của học viên mới trong khóa lần này. Trong đó có chỉ có mấy người xông qua tầng thứ hai. Tất cả những người khác đều ở cùng tầng thứ nhất, vô cùng dễ khiến cho người khác chú ý.
- Huyền Diệp, ngươi cũng tới so? Vừa lúc, chúng ta ở tháp thí luyện này, lại so tài một hồi. Ngươi thấy như thế nào?
Một âm thanh với ý chí chiến đấu dạt dào truyền đến. Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Hầu Phi, vẻ mặt đầy ý chí chiến đấu nhìn mình chằm chằm.
Diệp Huyền sờ sờ mũi. Lòng hiếu thắng của gia hỏa này, thế nào lại mãnh liệt như vậy?
- Không có hứng thú.
Diệp Huyền lắc đầu:
- Loại so tài này, có ý nghĩa gì chứ?
- Đối với ngươi mà nói, không có ý nghĩa. Nhưng đối với ta mà nói, vô cùng có ý nghĩa. Ban đầu, mục tiêu ta gia nhập học viện Lam Quang, là trở thành thiên tài kiệt xuất nhất ở đây. Nhưng bây giờ, mục tiêu của ta đã thay đổi. Biến thành... Đđánh bại ngươi trước.
Ánh mắt Hầu Phi lạnh lùng nói.
- Ngươi không cần trả lời. Ngươi cũng có thể không đáp ứng. Nhưng mục tiêu của ta, là trong sát hạch đệ tử nội viện tháng sau, hi vọng ở nơi đó, ta có thể nhìn thấy ngươi.
Hầu Phi nói xong, cũng không chờ Diệp Huyền nói gì, đã xoay người đi trở lại chỗ của mình lúc ban đầu. Hắn ngồi xuống xếp bằng, không coi ai ra gì.
- Gia hỏa này, thật điên cuồng.
- Sát hạch đệ tử nội viện tháng sau? Tiểu tử này là đang nói đùa sao? Một học viên vừa mới nhập học, thật đúng là dám nói.
- Người này tên là Hầu Phi. Nghe nói là người đứng thứ hai trong lần sát hạch nhập học khóa này. Độ cao của hắn ở trên bia lưu danh, là sáu mươi chín thước.
- A, độ cao này thật kinh người. Cho dù là ở trong nội viện, cao hơn hắn, cũng lác đác không có mấy người đâu.
- Đáng tiếc. Mới tháng thứ nhất hắn đã muốn gia nhập nội viện, ý nghĩ cũng quá kỳ lạ. Nếu như nội viện thật sự đơn giản như vậy, đã không phải là nội viện nữa.
- Chúng ta sẽ chờ xem, một đám học viên mới không biết trời cao đất rộng sẽ thế nào.
Từng nhóm học viên cũ vừa nghe nói như thế, không khỏi bàn luận ầm ĩ.
- Gia hỏa rắm thối.
Trương Liệt cũng mím miệng một cái, nói.
- Muốn cùng Diệp thiếu so đấu sao? Trở lại tu luyện thêm mấy năm lại nói tiếp.
- Có ý tứ.
Diệp Huyền lại mỉm cười.
Ngay vào lúc này, một học viên mới sát hạch thất bại, từ trong đó lui đi ra.
Tên của hắn,lập tức xuất hiện ở vị trí tầng thứ nhất của tấm bia đá xếp hạng. Đồng thời ở trong rất nhiều học viên tầng thứ nhất, cũng thuộc về một trong mấy người cuối cùng.
- A, ở tầng thứ nhất của tháp thí luyện, chỉ kiên trì chưa tới mười lần hít thở. Mgười như vậy, lại có thể gia nhập vào học viện Lam Quang chúng ta?
- Thật giả lẫn lộn.
Không ít học viên cũ cười giễu cợt một tiếng, vẻ mặt lộ vẻ khinh thường.
Người này tuy rằng thông qua sát hạch nhập học, nhưng hiển nhiên cũng không phải là một thiên tài.
Trên mặt của người học viên mới này đỏ bừng, trở lại trong đám bằng hữu.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Bằng hữu của hắn hỏi.
- Ta cũng không biết.
Sắc mặt của học viên mới này hết sức khó coi, xấu hổ nói:
- Ở bên ngoài, ta cũng khiêu chiến thiên tài vượt cấp. Nhưng ở trong tháp thí luyện, rõ ràng người đối diện kia có tu vi, thực lực giống của ta như đúc. Nhưng chiêu thức của hắn, quá tinh diệu. Ta mới đánh mấy hiệp, đã bị hắn chém giết.
Vẻ mặt hắn vẫn không thể tin được. Hắn không rõ tại sao mình thất bại nhanh thế nào.
Ở bên ngoài, hắn ngay cả cường giả cao hơn một cấp cũng có thể đánh bại.
- Ha hả, khiêu chiến vượt cấp, khiêu chiến vượt cấp đã cho rằng mình là thiên tài sao?
- Tháp thí luyện, sát hạch là thiên phú chiến đấu, không phải ở bên ngoài có thể chiến đấu vượt cấp, lại nhất định có thể đánh bại đối thủ.
Trên mặt không ít học viên cũ đầy vẻ trào phúng, khiến cho đầu của học viên mới này càng cúi xuống thấp hơn.
Chỉ có điều chuyện ngày hôm nay, cũng chuyện bất đắc dĩ không có cách nào khác.
Trên đường trở về, vẻ mặt La Thành và Trương Liệt đầy hưng phấn.
- Diệp thiếu, ta quả thực quá bội phục Diệp thiếu. Nhanh như vậy lại giải quyết xong Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch? Hắc hắc, Diệp thiếu đúng là Diệp thiếu, là tấm gương sáng cho thế hệ chúng ta.
Quan hệ đến tình yêu nam nữ, cho dù là người thành thật giống như La Thành này, lúc này cũng trở nên đáng khinh.
- Cái đó còn cần phải nói sao? Nếu không lão đại làm sao có thể làm lão đại được? Lấy tướng mạo anh tuấn, và thực lực cường hãn của lão đại, chỉ cần vừa phóng ra khí tức bá vương, mỹ nữ gì cũng đều sẽ bị hắn thuyết phục.
Trương Liệt cười hắc hắc, sau đó lấy từ trên người ra hai món đồ khác.
- Lão đại, Trương Liệt ta theo lão đại, cũng không có lễ vật gì. Nơi này có một chút tâm ý nh nhỏ, vẫn mong hai người vui lòng nhận cho.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn vật trong tay Trương Liệt. Một cái là một bình sứ, một cái khác lại bị giấy đen bọc kín. Hắn không khỏi nhíu mày một cái:
- Đây là thứ gì?
Trương Liệt thần thần bí bí nói:
- Lão đại, trong bình sứ này, là dầu Long Hổ, thuốc tráng dương vô cùng nổi tiếng ở vương quốc Thiên Thái ta. Sau khi bôi vào, bảo đảm lão đại long tinh hổ mãnh, kim thương không ngã. Tối thiểu có thể cứng rắn được nửa canh giờ; còn có cái được bọc giấy đen này, lại càng lợi hại hơn. Đây là tinh tiên Dâm Lang Vương, một loại huyền thú ở vương quốc Thiên Thái chúng ta. Chà chà, có tiền cũng không có cách nào mua được. Từ trên căn bản nó có thể tăng âm bổ dương, nâng cao lực giữ lâu dài.
- Khụ khụ, lão đại, không phải ta nghi ngờ lực chiến đấu của lão đại. Chỉ có điều vừa rồi đối mặt với hai vị tẩu tử, chỉ là trong thời gian một khắc đồng hồ lại giải quyết xong. Điều này dường như có chút không phù hợp với thân phận của lão đại. Hiện tại lão đại yên tâm. Có hai thứ bảo vật này của ta, cái khác không dám nói, lần sau thời gian một canh giờ, ta dám vỗ ngực bảo đảm.
- Tất cả đều tránh sang một bên cho ta.
Gương mặt Diệp Huyền lộ ra vài vạch đen. Hai người này, đều là loại người nào vậy chứ?
Hắn mặc kệ hai người, cúi đầu trầm tư. Sau này làm thế nào gặp mặt các nàng Vân Ngạo Tuyết mà không bị nghi ngờ đây?
- Lão đại, ngươi đang đau đầu vì chuyện không ở cùng một khu ký túc xá với hai vị tẩu tử sao?
Trương Liệt ở một bên, lấm la lấm lét nói.
- Thế nào? Ngươi có biện pháp gì sao?
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn một cái.
- Lão đại, nếu như là vấn đề này, vậy thì cũng rất dễ xử lý thôi.
Trương Liệt cười khẽ:
- Chỉ cần lão đại trở thành đệ tử nội viện của học viện, vấn đề này sẽ được giải quyết dễ dàng.
- Bởi vì đệ tử nội viện của học viện, mỗi người đều có một căn đình viện, đồng thời tính riêng tư rất tốt. Đừng nói là một ba hai người ở. Cho dù là ở tám người mười người, cũng hoàn toàn không có một chút vấn đề gì.
Không thể không nói, Trương Liệt này thiên phú giống nhau, nhưng công phu thu thập tin tức tình báo, phỏng đoán lòng người, chính là không hề tầm thường.
- Đệ tử nội viện sao?
Trong con ngươi Diệp Huyền có tinh quang chớp hiện. Hắn dò hỏi:
- Vậy cần như thế nào mới có thể trở thành đệ tử nội viện của học viện?
- Muốn trở thành đệ tử nội viện của học viện, thật ra rất đơn giản. Đó chính là thông qua sát hạch của học viện. Chỉ có điều theo ta được biết, cho dù là đệ tử nội viện yếu nhất, cũng là tu vi Vũ Tôn lục giai nhất trọng.
Trương Liệt lộ vẻ ngưng trọng nói:
- Đệ tử nội viện chính là đại biểu cho thân phận tinh anh của học viện Lam Quang. bọn họ không chỉ ở phương diện điều kiện sinh hoạt vượt xa so với những đệ tử bình thường chúng ta, ở trên điều kiện tu luyện, cũng vượt xa chúng ta.
- Không nói gì khác, trong học viện Lam Quang, nắm giữ các loại công pháp. Nhưng công pháp mà học viên bình thường có thể lựa chọn, đều bị hạn chế. Đối với đệ tử nội viện, căn bản lại không có hạn chế.
- Còn nữa, trong học viện Lam Quang, có một mảnh đại điện tu luyện. Thời gian học viên bình thường tiến vào trong đó, vô cùng có hạn. Đồng thời địa vực có thể đi vào, cũng có hạn chế. Nhưng đệ tử nội viện lại không có hạn chế này.
- Trừ những điều đó ra, trong học viện Lam Quang còn có các loại hạng mục ưu đãi nhằm vào đệ tử nội viện.
- Ví dụ như, học viên bình thường một khi đột phá, sau đó được xin luyện hồn đạo sư của học viện, nâng cao tinh cấp Vũ Hồn của mình, lại cần phải tiêu hao rất nhiều nguyên liệu và tài nguyên. Còn đệ tử nội viện, chỉ cần trả chi phí nguyên liệu, là có thể.
- Còn có rất nhiều điều này, thật sự là nhiều vô số. Nhưng tổng thể mà nói, ta đơn giản liệt kê một chút, tài nguyên và đãi ngộ đệ tử nội viện hưởng thụ, ước chừng là gấp mười lần so với đệ tử bình thường.
Trương Liệt nghiêm túc nói.
- Gấp mười lần?
La Thành ở bên cạnh nghe được, không khỏi há hốc mồm.
- Mấy điều này, ngươi là nghe được từ đâu vậy?
Diệp Huyền có chút nghi ngờ.
Trương Liệt cười nói:
- Những thứ này đều là do ta nhìn thấy được từ trong sổ tay do học viện phát. Đương nhiên, trước khi tiến vào học viện, ta cũng tìm hiểu qua rất nhiều tin tức có liên quan đến học viện Lam Quang.
...
- Rất lợi hại.
La Thành không thể không giơ ngón tay cái lên khen ngợi Trương Liệt,
Lúc này mới vừa tiến vào học viện một ngày, hắn lại có thể hiểu rõ được nhiều điều như vậy. Đây tuyệt đối không phải là chuyện đệ tử bình thường có thể làm được.
Trương Liệt tiếp tục nói:
- Lão đại, đệ tử bình thường xin trở thành đệ tử nội viện, một năm chỉ có một lần cơ hội. Bình thường là thời điểm sau khi sát hạch nhập học một tháng. Nói cách khác, cơ hội xin trong năm nay, lại diễn ra ở thời điểm một tháng sau.
- Thời gian một tháng sao?
Diệp Huyền hơi trầm tư.
Nếu như đệ tử nội viện thật sự được ưu đãi như vậy, hắn cũng không ngại đi làm. Một tháng sau liền trở thành đệ tử nội viện của học viện Lam Quang đi.
Trở lại gian phòng tại ký túc xá của mình, Diệp Huyền nhìn sổ tay nhập học một chút. Quả nhiên giống như lời Trương Liệt đã nói vậy, đệ tử nội viện đều có đình viện riêng, đồng thời vô cùng tư mật. Người lui tới cũng sẽ không bị người khác biết được.
Trừ điều đó ra, đệ tử nội viện hưởng thụ đãi ngộ cũng vượt xa so với đệ tử bình thường.
- Nhìn như vậy, cũng thật sự cần phải chuẩn bị một thân phận đệ tử nội viện để vui đùa một chút.
Diệp Huyền có chút trầm tư.
Chương 832 Tháp thí luyện (1)
- Chỉ có điều theo như lời Trương Liệt nói, mấy năm gần đây, một đệ tử nội viện yếu nhất cũng là tu vi Vũ Tôn lục giai nhất trọng. Như vậy căn cứ vào trình độ đệ tử nội viện của học viện Lam Quang, chí ít cũng tương đương với Vũ Tôn lục giai nhị trọng đỉnh phong bên ngoài.
Đây là tính toán thận trọng của Diệp Huyền.
Học viên của học viện Lam Quang, bọn họ đều là thiên tài đứng đầu nhất. Có thể gia nhập nội viện, càng là thiên tài trong thiên tài. Một khi bọn họ đối chiến với võ giả bình thường, khiêu chiến vượt cấp, cũng đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
- Đương nhiên hiện tại, ta đủ khả năng đối chiến với Võ Vương thất giai một lát. Thực lực như vậy gia nhập nội viện, cũng không phải là vấn đề hóc búa. Nhưng đẳng cấp của bản thân ta, dù sao mới là ngũ giai nhị trọng. Nếu như thật sự lấy thực lực ngũ giai nhị trọng gia nhập nội viện, vậy cũng quá biến thái.
Chân mày Diệp Huyền hơi nhíu lại.
Thân phận của hắn bây giờ, đã bị Huyền Cơ Tông biết được. Cái gọi là gỗ tốt ở rừng, gió nhất định phá.
cùng lúc, hắn muốn khiến cho học viện Lam Quang coi trọng. Về phương diện khác, lại không thể khiến cho Huyền Cơ Tông cảm giác được hắn có uy hiếp quá lớn.
Nếu như hắn thật sự lấy thực lực ngũ giai nhị trọng gia nhập nội viện, vậy quá nghịch thiên. Vè phương diện này hắn phải nắm giữ được được sự cân đối.
Dù sao Huyền Cơ Tông và học viện Lam Quang đều là một trong ba thế lực lớn bình cao cấp nhất tại bình nguyên Mộng Cảnh. Một khi chọc tới Huyền Cơ Tông, đối phương nói không chừng sẽ trực tiếp phái cường giả đứng đầu, đến học viện Lam Quang ám sát hắn.
Đến lúc đó, có lẽ không thể giống như thái thượng trưởng lão Cuồng Chiến vậy.
Hiện tại, hắn có thể trốn thoát được từ trong tay Võ Vương thất giai nhất trọng. Nhưng nếu như Huyền Cơ Tông phái ra chính là Võ Vương thất giai tam trọng?
Kiếp trước Diệp Huyền là cự phách của đại lục, ở trên phương diện chiến lược, đối đầu với Huyền Cơ Tông một trong những thế lực đứng đầu của bình nguyên Mộng Cảnh, sẽ có tâm tính coi thường. Nhưng ở trên phương diện chiến thuật, hắn lại vô cùng cẩn thận và coi trọng.
Kiếp trước, hắn là hạng người nghịch thiên, không phải sao?
Kết quả còn không phải chính là ngã xuống sao?
Một cường giả chân chính, giết chết hắn vĩnh viễn không phải là người khác, mà là sự kiêu căng của chính hắn.
- Vẫn còn thời gian một tháng. Ở trong một tháng này, phải cố gắng hết mức đột phá ngũ giai tam trọng. Lấy thực lực ngũ giai tam trọng, tiến vào nội viện, cũng coi như là thông qua.
Diệp Huyền lập ra kế hoạch ra cho mình.
- Xem thử gia nhập nội viện, còn có điều kiện gì.
Diệp Huyền lật xem sổ tay. Từng điều khoản một rơi vào trong mắt của hắn.
Học viện Lam Quang đối với chuyện gia nhập nội viện, không chỉ có yêu cầu trên phương diện thực lực, ở những phương diện khác cũng có hạn chế.
Những hạn chế này, tổng cộng có ba điều.
- Điều thứ nhất, tuổi không được vượt quá hai mươi lăm tuổi.
Diệp Huyền lắc đầu. Xem ra La Thành đời này không có hi vọng gia nhập nội viện.
- Điều thứ hai, xông qua tháp thí luyện tầng thứ hai.
- Điều thứ ba, xông qua phòng huyễn cảnh cửa thứ hai.
Diệp Huyền gật đầu. Tháp thí luyện và phòng huyễn cảnh này, chắc là chỗ sát hạch nào đó của học viện Lam Quang.
- Đã như vậy, đi xem thử.
Diệp Huyền cũng không phải là người chịu ngồi yên.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, vừa rạng sáng ngày hôm sau, hắn lại gọi hai người Trương Liệt và La Thành.
- Trương Liệt, ngươi nên biết tháp thí luyện ở nơi nào? Dẫn ta qua đó.
- Tháp thí luyện? Diệp thiếu ngươi muốn tiến hành sát hạch tháp thí luyện sao?
Trương Liệt nghe vậy, có chút ngạc nhiên. Bất chợt hắn vội vàng nói:
- Diệp thiếu, ngươi nhìn tiêu chuẩn gia nhập nội viện xong mới chuẩn bị đi đi? Nếu muốn gia nhập nội viện, phải xông qua tháp thí luyện tầng thứ hai. Chỉ có điều, ngươi có khả năng không biết được rõ ràng. Bất kỳ học viên nào của học viện Lam Quang, mỗi một tháng chỉ có một lần cơ hội xông tháp thí luyện.
- Mà sát hạch nội viện, lại bắt đầu ở một tháng sau. Nói cách khác, lần này ngươi xông vào tháp thí luyện, nếu như không thông qua tầng thứ hai, vậy ngay cả cơ hội tham gia sát hạch nội viện cũng không có. Cho nên ta khuyên ngươi, hay là tìm hiểu rõ tháp thí luyện trước đã. Sau đó lại tiếp tục tu luyện trong thời gian một tháng. Đợi đến khi trước sát hạch một ngày, lại đi thử xông qua tháp thí luyện. Như vậy sẽ càng có hi vọng hơn.
Trương Liệt thay Diệp Huyền phân tích nói.
Chân mày Diệp Huyền nhíu lại. Hắn ngược lại không biết, học viện Lam Quang còn có một quy tắc như thế.
- Tháp thí luyện như vậy, sát hạch là cái gì?
Diệp Huyền hỏi.
Trương Liệt không nói thẳng, trái lại lên tiếng nói:
- Diệp thiếu, ngươi nên biết, trong học viện Lam Quang có rất nhiều đệ tử đến từ các thế lực lớn? Bọn họ mai danh ẩn tích, gia nhập học viện Lam Quang. Thật ra không phải là vì cái gì khác, chính là vì tiến hành tu luyện ở hai nơi sát hạch lớn là tháp thí luyện và phòng huyễn cảnh này.
- Hai nơi sát hạch này chỉ riêng học viện Lam Quang có. Bất kỳ thế lực đứng đầu khác, đều không có.
- Trong đó, tháp thí luyện là sát hạch thiên phú chiến đấu của võ giả. Nghe nói là do người sáng lập học viện Lam Quang thu được từ trong một di tích viễn cổ, vô cùng nghịch thiên. Toàn bộ bình nguyên Mộng Cảnh, chỉ có một tòa này.
- Tác dụng của nó hết sức đặc biệt. Thân thể võ giả căn bản không có cách nào tiến vào. Có thể đi vào, chỉ có ý thức. Ở bên trong, tháp thí luyện sẽ căn cứ vào thực lực của võ giả, tự động xuất hiện một thể tinh thần tương đương với thực lực của bản thân võ giả, đánh bại thể tinh thần này liền có thể tiến vào tầng tiếp theo. Tầng tiếp theo gặp phải thể tinh thần gấp đôi so với một tầng. Tiếp đó lấy loại này suy diễn ra.
- Ở bên trong, thử thách không đơn giản là thực lực của võ giả. Nhiều nhất là thiên phú chiến đấu của võ giả.
- Tháp thí luyện tổng cộng có chín tầng. Số tầng ngươi xông qua được càng nhiều, đánh chết số lượng thể tinh thần càng nhiều, như vậy liền đại biểu thiên phú chiến đấu của ngươi càng cao.
- Thần kỳ hơn là, ở trong tháp thí luyện này, tất cả công pháp, vũ kỹ ngươi tu luyện đều gặp được. Có thể tinh thần trình độ nắm vững đối với vũ kỹ, thậm chí cao hơn so với chính ngươi nữa.
- Đồng thời, bởi vì ở trong tháp thí luyện, võ giả có thể chém giết cùng võ giả thực lực giống như mình, mà không cần sợ tử vong. Một khi ý thức tử vong liền trực tiếp trở về bản thể. Tối đa tiêu hao rất nhiều tinh thần lực. Nhưng bản thể và linh hồn cũng sẽ không bị tổn thương.&
Chương 833 Tháp thí luyện (2)
- Cho nên, mỗi lần sát hạch tháp thí luyện, võ giả lại tương đương với từng trải một lần chém giết sinh tử. Hơn nữa đối tượng chiến đấu cùng, vẫn là võ giả có thực lực, công pháp và vũ kỹ tương đương với chính mình. Đối với bất kỳ một võ giả nào mà nói, điều này đều là một lần rèn luyện cực lớn.
Trương Liệt liền một hơi, liền kể ra tất cả tin tức bản thân mình biết được về tháp thí luyện.
La Thành ở bên cạnh lắng nghe, đã nghe tới ngây người.
- Mỗi một tầng đều có số lượng thể tinh thần gấp đôi so với tầng trước. Tầng thứ nhất là một. Tầng thứ hai là hai. Tầng thứ ba không phải là bốn sao? Đến tầng thứ tám, chẳng phải là chính là một trăm hai mươi tám người sao? Như vậy tầng thứ chín cao nhất thì sao?
Hắn thì thào mở miệng, vẻ mặt dại ra:
- Thật sự có người có thể xông đến tầng thứ chín này sao?
Ngay cả biểu tình Diệp Huyền cũng có chút ngạc nhiên.
Mỗi một tầng đều chiến đấu võ giả khác đồng cấp với mình. Kể từ đó, không quan tâm thực lực của mỗi người mạnh hay yếu, khởi bước đều là giống nhau. Thử thách như vậy, thật sự là thiên phú chiến đấu của võ giả.
Chỉ có điều, chỉ có thể để ý thức tiến vào trong đó. Tháp thí luyện này, cũng có phần cổ quái.
Trương Liệt lắc đầu:
- Theo ta được biết, vẫn chưa có người nào có thể xông đến tầng thứ chín. Nghe nói trong lịch sử của học viện Lam Quang, xông đến tầng cao nhất, là một thiên tài học viên hơn ba trăm năm trước. Nhưng hắn cũng chỉ xông qua tầng thứ bảy. Chỉ thiếu chút nữa là có thể đến tầng thứ tám. Nhưng cuối cùng hắn vẫn bị thất bại.
La Thành lộ ra vẻ mặt kinh hãi:
- Tầng thứ bảy. Vậy chẳng phải là hắn đối chiến với sáu mươi bốn thể tinh thần đồng cấp khác sao? Điều này cũng quá nghịch thiên đi? Chỉ có điều, thiên tài không làm được. Lẽ nào những cường giả kia và các đạo sư trong học viện cũng không làm được sao? Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng hiện tại, không phải trên lịch sử học viện là một trong những viện trưởng kiệt xuất nhất sao? Vậy hắn thì sao?
Trương Liệt giải thích:
- Bởi vì tháp thí luyện này có một hạn chế. Đó chính là người dưới ba mươi tuổi, mới có thể đi vào. Cho nên cường giả thành danh, vẫn không có cách nào tiến vào trong đó, cũng không có cách nào nhận được thí luyện. Chỉ có điều cũng chính bởi vì vậy, tháp thí luyện có khả năng bình yên ở học viện Lam Quang. Bằng không bảo vật nghịch thiên như vậy, đã sớm dẫn phát tới hỗn chiến giữa các thế lực lớn đứng đầu bình nguyên Mộng Cảnh.
- Về phần viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh, tư liệu có liên quan tới hắn rất ít. Nhưng có người nói, thời gian hắn ở học viện Lam Quang, thiên phú tương đối kém. Lúc hắn tốt nghiệp, cũng chỉ là Vũ Tôn lục giai nhất trọng. Nhưng ở trên tháp thí luyện, hắn coi như không tệ, xông qua tầng thứ năm, không kém gì một ít thiên tài nội viện.
Trương Liệt nói xong, Diệp Huyền chìm vào suy nghĩ.
Dưới ba mươi tuổi mới có thể đi vào tháp thí luyện. Hơn nữa chỉ có ý thức mới có thể đi vào trong đó. Đây tuyệt đối không phải bảo vật bình thường. Nghe giống như là bảo vật thời kỳ viễn cổ, để một tông môn chuyên môn thử thách đệ tử.
Bất tri bất giác, Diệp Huyền đã phát sinh hứng thú nồng hậu đối với tháp thí luyện này.
Đối chiến với thể tinh thần đồng cấp khác sao? khóe miệng Diệp Huyền cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
- Tuy rằng chỉ có một lần cơ hội, nhưng ta vẫn nghĩ hiện tại tới thử một chút.
Từ trong những lời Trương Liệt đã kể, Diệp Huyền biết, nội dung sát hạch tháp thí luyện và thực lực võ giả cũng không có bao nhiêu quan hệ. Đã như vậy, hiện tại sát hạch và qua một tháng sát hạch, trên cơ bản không có gì khác nhau.
- Nếu Diệp thiếu ngươi vẫn muốn đi, liền đi theo ta.
Trương Liệt thấy Diệp Huyền cố ý muốn kiểm tra, hắn cũng không nói nhiều lời vô ích. Hắn lập tức liền mang theo Diệp Huyền, đi về hướng tháp thí luyện.
- Đúng rồi Trương Liệt, vừa rồi ngươi nói phòng huyễn cảnh và tháp thí luyện, là hai sát hạch lớn nòng cốt nhất của học viện Lam Quang. Tháp thí luyện là đối chiến cùng thể tinh thần đồng cấp khác. Vậy phòng huyễn cảnh thì sao? Nó sát hạch là cái gì?
Thời gian đi trên đường, La Thành lại tò mò hỏi.
Trương Liệt mỉm cười, nói:
- Phòng huyễn cảnh này, có người nói cũng do vị viện trưởng sáng lập học viện Lam Quang kia, từ một trong di tích viễn cổ nhận được một khối Huyễn Cảnh Chi Tinh xây dựng thành...
Trương Liệt vừa đi, vừa tiếp tục giảng giải.
...
- Tháp thí luyện, sát hạch là thiên phú chiến đấu của võ giả. Phòng huyễn cảnh, lại là sát hạch cường độ ý chí của võ giả.
- Ở trong phòng huyễn cảnh này sẽ phát sinh trùng kích cực lớn đối với ý thức trong đầu võ giả, tiến hành mê hoặc cực lớn. Võ giả có ý thức mạnh mẽ, là có thể chống lại sự trùng kích, tiến vào phòng huyễn cảnh cách Huyễn Cảnh Chi Tinh gần hơn. Cứ như vậy từng tầng một, không ngừng về phía trong.
- Ngươi xông qua được số cửa ải càng nhiều, dĩ nhiên là đại biểu cường độ ý chí của ngươi càng cao.
- Giống như tháp thí luyện, phòng huyễn cảnh cũng phân chia ra thành chín cửa ải. Trong lịch sử của học viện Lam Quang đã từng có thiên tài học viên xông qua cửa thứ bảy, vô cùng nghịch thiên.
- Chỉ có điều bởi vì phòng huyễn cảnh không có hạn chế gì đối với độ tuổi, các cường giả cũng có thể kiểm tra, cho nên vẫn có một ít cường giả, xông qua tất cả chín cửa ải.
- Ví dụ như người sáng lập ra học viện Lam Quang chúng ta, còn có viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh hiện tại. Có người nói hắn còn công kích xông qua cửa ải cuối cùng. Cát phó viện trưởng đã ra tay vào thời điểm trước vòng sát hạch nhập học, nghe nói còn xông qua cửa thứ tám.
Diệp Huyền gật đầu. Hóa ra phòng huyễn cảnh là thứ sát hạch ý chí. Loại sát hạch này, kiếp trước thật ra hắn đã gặp qua không ít.
Ý chí, nghe qua hình như không có tác dụng gì, không trực quan bằng lực chiến đấu.
Nhưng thực tế, ý chí đối với võ giả có tính ảnh hưởng ẩn, vô cùng to lớn.
Đặc biệt đối với Luyện Dược Sư và Luyện Hồn Sư.
Ý chí, nói đơn giản một chút, chính là tinh thần lực, là một loại huyền thức và hồn thức kéo dài. Thậm chí cũng đại biểu cho cường độ linh hồn.
Người có ý chí mạnh mẽ, khi đối mặt với bất kỳ trường hợp nào, cũng sẽ không quá sợ hãi. Bởi vì năng lực chịu đựng trong lòng bọn họ rất cao.
Đơn giản lấy một thí dụ. Một Luyện Hồn Sư, nếu như ý chí không mạnh, như vậy hắn ở trong thời gian săn giết huyền thú hoặc ngưng luyện thay thế người, nâng cao Vũ Hồn, rất dễ dàng sẽ bị hồn niệm huyền thú của bản thân ảnh hưởng. Nhẹ thì dẫn đến ngưng luyện thất bại. Nặng thì hồn thức của bản thân bị tổn thương, khó có thể nào khôi phục.
Chương 834 Tấm bia đá xếp hạng (1)
Luyện Dược Sư cũng giống như vậy. Luyện Dược Sư có ý chí mạnh mẽ, ở thời điểm luyện chế đan dược và khống chế lửa, đều sẽ càng thuận buồm xuôi gió.
Thật ra ở trong thế lực cao cấp nhất của đại lục, đối với rèn luyện ý chí, vẫn có một bộ hệ thống. Phòng huyễn cảnh này chắc hẳn cơ bản cũng giống vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, năm đó cường giả sáng lập học viện Lam Quang này, tuyệt đối cũng không phải là một hạng người bình thường.
Đương nhiên, so sánh với phòng huyễn cảnh, hứng thú của Diệp Huyền đối với tháp thí luyện, rõ ràng cao hơn rất nhiều.
Ở dưới sự hướng dẫn của Trương Liệt, không bao lâu ba người đi đến một tòa kiến trúc có chút hùng vĩ trước mặt.
Tháp thí luyện ở bên trong tòa kiến trúc này.
Diệp Huyền đi vào, lập tức liền cảm giác được, một huyền thức mịt mờ, đảo qua ở trên người của hắn một cái, vô cùng bí mật.
- Sóng dao động huyền thức thật là khủng khiếp.
Trong lòng Diệp Huyền có chút kinh hãi.
- Xem ra trong học viện Lam Quang này, tàng long ngọa hổ.
Vừa rồi, đạo huyền thức kia, tuy rằng không rõ ràng, nhưng bản chất lại hết sức đáng sợ. Gần như không yếu hơn so với Cát phó viện trưởng ra tay ở thời điểm trước sát hạch nhập học. Không hề nghi ngờ, nhất định là cường giả học viện Lam Quang phái tới trấn thủ tháp thí luyện.
La Thành và Trương Liệt tất nhiên không cảm giác được những điều này. Đặc biệt La Thành, vẻ mặt hắn đầy hưng phấn đi về phía trước.
Xuất hiện ở trước mặt bọn họ là một đại sảnh. Bên trong đại sảnh có không ít người vây quanh, náo nhiệt khác thường.
- Xin hỏi ba vị là tới tham gia sát hạch tháp thí luyện sao? Nếu như phải, vẫn mong lấy ra lệnh bài học viên của các ngươi, đăng ký một chút. Sau đó sẽ tiến hành sắp xếp vị trí chờ.
Một nhân viên công tác của học viện, sau khi nhìn thấy ba người Diệp Huyền, thoáng mở miệng cười.
La Thành sững sờ hỏi:
- Cái này còn cần sắp xếp vị trí nữa sao?
Nhân viên công tác này mỉm cười nói:
- Ngày hôm qua sát hạch nhập học vừa kết thúc. Cho nên ngày hôm nay rất nhiều học viên mới đều sẽ đến tháp thí luyện tiến hành sát hạch. Bởi vì mỗi lần tháp thí luyện chỉ có thể để một người tiến hành sát hạch, cho nên ba vị cần phải chờ đợi thêm một lát.
Nhân viên công tác này hiển nhiên nhìn ra ba người Diệp Huyền đều là người mới, nên giải thích cặn kẽ nói.
Ba người lập tức bừng tỉnh ra.
- Không biết trong ba vị, người nào muốn tiến hành kiểm tra sát hạch trước. Vẫn mong lấy ra lệnh bài học viên của các ngươi trước đã.
Diệp Huyền vừa mới chuẩn bị lấy ra lệnh bài, La Thành đã điên cuồng chen lấn đi tới.
- Diệp thiếu, hãy để cho ta tới trước đi. Ta tới thăm dò đường đi cho Diệp thiếu một chút.
Dứt lời, La Thành là người đầu tiên tiến hành đăng ký.
- Thôi đi, đã như vậy, ta cũng tới thử một chút. Ta cũng thăm dò đường đi cho Diệp thiếu ngươi một chút.
Ban đầu, Trương Liệt vốn không chuẩn bị sát hạch. Nhưng vừa nghe được La Thành nói như vậy, hắn cũng lấy ra lệnh bài học viên.
Bọn họ cảm thấy kinh nghiệm của mình, có lẽ có thể mang đến cho Diệp Huyền một chút tham khảo. Dù sao lần này Diệp Huyền đi sát hạch, liên quan đến chuyện sát hạch đệ tử nội viện tiếp theo.
Diệp Huyền ngược lại cảm thấy không cần thiết phải làm như vậy. Nhưng hai người tích cực như vậy, Diệp Huyền cũng không tiện bác lòng tốt của bọn họ.
- Được, ba vị nên nhớ cho kĩ. Số thứ tự của ba người là số hai mươi bảy, hai mươi tám, và hai mươi chín.
Nhân viên công tác trả lại lệnh bài học viên cho ba người.
- Nhiều người như vậy sao?
Diệp Huyền vốn cho rằng mình tới đây đã đủ sớm. Nhưng thật không nghĩ tới, ở trước mặt mình, lại có thể có nhiều người xếp hàng như vậy.
Ba người cất xong lệnh bài, đi về phía góc bên trong đại sảnh. Lúc này bọn họ mới phát hiện ra, ở trước mặt mọi người, lại có một tấm bia đá cực lớn. Trên mặt của tấm bia đá chi chít đầy những cái tên.
Trương Liệt nhìn về phía hai người giải thích:
- Đây chính là tấm bia đá của tháp thí luyện. Nghe nói mỗi một người học viên xông đến tầng thứ mấy, cũng sẽ biểu hiện ở phía trên tấm bia đá này. Đây cũng là do học viện khích lệ các học viên, cố ý lấy ra.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên. Người xếp thứ tự số một, là một người tên là Thiên Luân. Xếp hạng thứ hai, tên là Cổ Thanh Huyền. Người thứ ba, là Hoa Tú Hồng. Phía sau tên những người này đều có số tầng tháp thí luyện bọn họ vượt qua... Tầng thứ sáu.
Số lượng những người đạt tới tầng thứ sáu, là chín người. Ở vị trí thứ tám, Diệp Huyền thấy được một cái tên quen thuộc, Mộ Dung Vân Vũ.
- Các ngươi nhìn kìa. Tháng trước Mộ Dung Vân Vũ sư huynh còn dừng ở tầng thứ năm của tháp thí luyện. Tháng này, lại có thể vọt tới tầng thứ sáu. Thực sự đáng sợ.
- Hiện tại học viện chúng ta cũng có chín người vọt tới tầng thứ sáu. Tầng thứ năm còn có tới ba bốn mươi người. Hiện tại ta mới ở tầng thứ ba. Trời ạ, những gia hỏa này quả thực đều biến thái sao?
- Bọn họ là đệ tử nội viện. Chúng ta làm sao có thể so sánh được với bọn họ.
- Đúng vậy, đệ tử nội viện mới tính là thiên tài chân chính. Đặc biệt là những người đứng đầu ở tháp thí luyện này, hưởng thụ đãi ngộ, đơn giản là nghịch thiên.
- Học viện Lam Quang cũng thật là. Đãi ngộ khác nhau lớn như thế. Những đệ tử nội viện tầng thứ sáu này gần như là muốn sát hạch thì có thể sát hạch, căn bản không có bị hạn chế. Nhưng những đệ tử ngoại viện chúng ta một tháng mới có một lần cơ hội tiến vào tháp thí luyện. Nếu như ta có thể giống như bọn họ, mỗi ngày đều có thể vào thí luyện, chắc hẳn cũng vọt tới thứ tư, tầng thứ năm.
- Hừ, người ta cũng xông lên từng chút từng chút một. Không phải ngay từ lúc đầu là có thể không hạn chế sát hạch. Ngươi nói lời này, cũng quá vô tri đi?
Lúc này ở trong đại sảnh, không ít các học viên đều đang bàn luận ầm ĩ.
- Ta nhổ vào. Cửa thứ sáu, những gia hỏa này còn là người sao?
La Thành cũng không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Tầng thứ nhất là một thể tinh thần. Tầng thứ hai là hai thể tinh thần. Tầng thứ ba là bốn thể tinh thần. Tầng thứ tư là tám. Tầng thứ năm là mười sáu. Tầng thứ sáu là ba mươi hai người. Nói cách khác, chín người có thứ hạng cao nhất này ở trong tháp thí luyện có thể giết chết mười sáu thể tinh thần có thực lực tương đương với bản thân. Đây còn là người nữa sao?
La Thành đã hoàn toàn khiếp sợ tới mức ngây người. Hắn không có cách nào tưởng tượng được. Đây là một loại thiên phú.
Chương 835 Tấm bia đá xếp hạng (2)
- Còn có người đứng thứ tám lại là thiếu gia Mộ Dung Vân Vũ. Thiên phú của Mộ Dung thiếu gia, quả nhiên kinh người.
La Thành thì thào tự nói.
Trước đây La gia chính là thuộc hạ của Mộ Dung gia. La Thành và Mộ Dung Vân Vũ tất nhiên cũng hết sức quen thuộc.
Trên thực tế, trước đây thiên tài khiến La Thành sùng bái nhất, chính là Mộ Dung Vân Vũ. Tuy rằng hiện tại La gia không còn là thuộc hạ Mộ Dung gia. Nhưng loại tâm tư sùng bái được nuôi dưỡng thành từ nhỏ, dù thế nào cũng không có cách nào phai mờ.
- Nhìn xem. Lại có ba học viên mới tới. Thật là ngạc nhiên.
- Mẹ nó, cũng bởi vì những học viên mới này, mới khiến cho hôm nay ta sát hạch, cần phải chờ lâu như vậy. Thực sự xui xẻo.
Một ít học viên cũ bởi vì xếp hàng chờ đợi lâu, vô cùng khó chịu nói.
- Hừ, người kia giống như là Huyền Diệp. Nhỏ giọng một chút đi.
Một học viên cũ tinh mắt nhìn thấy đám người Diệp Huyền, thần sắc nhất thời kinh sợ, liền vội vàng nói.
- Huyền Diệp? Huyền Diệp là cọng hành nào?
Học viên cũ này vừa nghe thấy được một cái tên xa lạ lúc này vô cùng khó chịu nói.
Nhưng đột nhiên, hắn dường như nghĩ tới điều gì, giọng nói thoáng ngừng. Trên mặt phút chốc, trên mặt hắn lộ ra một vẻ kinh hãi, nghi ngờ nói:
- Ngươi là nói Huyền Diệp người đạt được danh hiệu đứng đầu trong lần sát hạch nhập học này, lưu lại cái tên ở vị trí tám mươi tám thước trên bia lưu danh, đồng thời bị Huyền Cơ Tông truy sát kia sao?
- Nếu không ngươi nghĩ là ai chứ? Trước đây thời điểm học viên mới sát hạch, ta đã ở tại hiện trường. Chính là người thiếu niên tóc đen đứng ở trong ba người kia, người trẻ tuổi nhất kia.
Học viên cũ đứng ở bên cạnh, âm thầm chỉ điểm.
Trong nháy mắt, trên trán hắn xuất hiện mồ hôi lạnh. Khi nhìn thấy Diệp Huyền không chú ý tới nơi đây, hắn vội vàng ngượng ngùng lui sang một bên. Hắn chỉ lo Diệp Huyền chú ý tới hắn.
Mà những người đang ở gần Diệp Huyền nghe được hai người này nói chuyện với nhau, cũng vội vàng tránh ra, giống như trốn tránh rắn rết.
- Diệp thiếu chính là Diệp thiếu, khí phách không tầm thường. Ngay cả học viên cũ đều phải sợ chúng ta.
La Thành thở dài nói.
Trương Liệt ở một bên lau mồ hôi lạnh.
- La Thành, bọn họ không phải sợ chúng ta, mà là sợ gây phiền toái trên thân.
- Ách, là như vậy sao? Ha hả, như nhau, như nhau.
La Thành có chút lúng túng nói.
Diệp Huyền thật ra không có biểu tình gì. Hắn vẫn thích sự yên tĩnh.
Nhưng hắn thật sự không nghĩ tới Cuồng Chiến truy sát mình, sẽ khiến cho danh tiếng của mình trở nên lớn như vậy.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về xếp hạng phía trước. Ở phía dưới cùng, hắn thấy được không ít tên của học viên mới trong khóa lần này. Trong đó có chỉ có mấy người xông qua tầng thứ hai. Tất cả những người khác đều ở cùng tầng thứ nhất, vô cùng dễ khiến cho người khác chú ý.
- Huyền Diệp, ngươi cũng tới so? Vừa lúc, chúng ta ở tháp thí luyện này, lại so tài một hồi. Ngươi thấy như thế nào?
Một âm thanh với ý chí chiến đấu dạt dào truyền đến. Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Hầu Phi, vẻ mặt đầy ý chí chiến đấu nhìn mình chằm chằm.
Diệp Huyền sờ sờ mũi. Lòng hiếu thắng của gia hỏa này, thế nào lại mãnh liệt như vậy?
- Không có hứng thú.
Diệp Huyền lắc đầu:
- Loại so tài này, có ý nghĩa gì chứ?
- Đối với ngươi mà nói, không có ý nghĩa. Nhưng đối với ta mà nói, vô cùng có ý nghĩa. Ban đầu, mục tiêu ta gia nhập học viện Lam Quang, là trở thành thiên tài kiệt xuất nhất ở đây. Nhưng bây giờ, mục tiêu của ta đã thay đổi. Biến thành... Đđánh bại ngươi trước.
Ánh mắt Hầu Phi lạnh lùng nói.
- Ngươi không cần trả lời. Ngươi cũng có thể không đáp ứng. Nhưng mục tiêu của ta, là trong sát hạch đệ tử nội viện tháng sau, hi vọng ở nơi đó, ta có thể nhìn thấy ngươi.
Hầu Phi nói xong, cũng không chờ Diệp Huyền nói gì, đã xoay người đi trở lại chỗ của mình lúc ban đầu. Hắn ngồi xuống xếp bằng, không coi ai ra gì.
- Gia hỏa này, thật điên cuồng.
- Sát hạch đệ tử nội viện tháng sau? Tiểu tử này là đang nói đùa sao? Một học viên vừa mới nhập học, thật đúng là dám nói.
- Người này tên là Hầu Phi. Nghe nói là người đứng thứ hai trong lần sát hạch nhập học khóa này. Độ cao của hắn ở trên bia lưu danh, là sáu mươi chín thước.
- A, độ cao này thật kinh người. Cho dù là ở trong nội viện, cao hơn hắn, cũng lác đác không có mấy người đâu.
- Đáng tiếc. Mới tháng thứ nhất hắn đã muốn gia nhập nội viện, ý nghĩ cũng quá kỳ lạ. Nếu như nội viện thật sự đơn giản như vậy, đã không phải là nội viện nữa.
- Chúng ta sẽ chờ xem, một đám học viên mới không biết trời cao đất rộng sẽ thế nào.
Từng nhóm học viên cũ vừa nghe nói như thế, không khỏi bàn luận ầm ĩ.
- Gia hỏa rắm thối.
Trương Liệt cũng mím miệng một cái, nói.
- Muốn cùng Diệp thiếu so đấu sao? Trở lại tu luyện thêm mấy năm lại nói tiếp.
- Có ý tứ.
Diệp Huyền lại mỉm cười.
Ngay vào lúc này, một học viên mới sát hạch thất bại, từ trong đó lui đi ra.
Tên của hắn,lập tức xuất hiện ở vị trí tầng thứ nhất của tấm bia đá xếp hạng. Đồng thời ở trong rất nhiều học viên tầng thứ nhất, cũng thuộc về một trong mấy người cuối cùng.
- A, ở tầng thứ nhất của tháp thí luyện, chỉ kiên trì chưa tới mười lần hít thở. Mgười như vậy, lại có thể gia nhập vào học viện Lam Quang chúng ta?
- Thật giả lẫn lộn.
Không ít học viên cũ cười giễu cợt một tiếng, vẻ mặt lộ vẻ khinh thường.
Người này tuy rằng thông qua sát hạch nhập học, nhưng hiển nhiên cũng không phải là một thiên tài.
Trên mặt của người học viên mới này đỏ bừng, trở lại trong đám bằng hữu.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Bằng hữu của hắn hỏi.
- Ta cũng không biết.
Sắc mặt của học viên mới này hết sức khó coi, xấu hổ nói:
- Ở bên ngoài, ta cũng khiêu chiến thiên tài vượt cấp. Nhưng ở trong tháp thí luyện, rõ ràng người đối diện kia có tu vi, thực lực giống của ta như đúc. Nhưng chiêu thức của hắn, quá tinh diệu. Ta mới đánh mấy hiệp, đã bị hắn chém giết.
Vẻ mặt hắn vẫn không thể tin được. Hắn không rõ tại sao mình thất bại nhanh thế nào.
Ở bên ngoài, hắn ngay cả cường giả cao hơn một cấp cũng có thể đánh bại.
- Ha hả, khiêu chiến vượt cấp, khiêu chiến vượt cấp đã cho rằng mình là thiên tài sao?
- Tháp thí luyện, sát hạch là thiên phú chiến đấu, không phải ở bên ngoài có thể chiến đấu vượt cấp, lại nhất định có thể đánh bại đối thủ.
Trên mặt không ít học viên cũ đầy vẻ trào phúng, khiến cho đầu của học viên mới này càng cúi xuống thấp hơn.