Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1706
Chương 1706:
Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đồng ý.
Cuối cù mẹ Giang còn nói, lúc đi thuận tiện dẫn theo bạn trai cho bà ấy.
Thực ra Giang Tiểu Bạch cảm thấy không có gì, đi thì đi thôi, nếu như Tiêu Túc thực sự là bạn trai của cô ấy, cô ấy có thể dẫn anh ta tới nhìn bản mặt thật của người bà nội này.Nhưng vấn đề là bây giờ hai người chỉ đóng giả làm người yêu, nếu để anh ta đi dự tiệc với mình, ắt sẽ bị bốn phương tám hướng xem thường, nói không chừng đến lúc đó còn có người đi lên công kích.
Ngẫm lại đã cảm thấy chán ghét.
“Không ăn cơm mà suy nghĩ gì vậy?”
Bỗng nhiên Tiêu Túc ở đối diện hỏi, Giang Tiểu Bạch phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện vừa rồi mình suy nghĩ nên cứ ngày người ra. Hiện tại Tiêu Túc tò mò nhìn mình chằm chằm, cô ấy chỉ có thể lúng túng giải thích: “Không có gì, chỉ là đang nghĩ chuyện đại thọ bảy mươi tuổi của bà nội tôi.
“Đại thọ bảy mươi?”
Giang Tiểu Bạch gật đầu, tròng mắt chuyển động, đột nhiên mặt đầy ý cười nhìn Tiêu Túc trước mặt cô ấy, cười híp mắt hỏi: “Đại thọ bảy mươi tuổi của bà nội tôi có rất nhiều món ngon, không biết anh có…”
“Không có.”
Tiêu Túc không chút do dự, trực tiếp từ chối cô.
Mặc dù là trong dự liệu, nhưng Giang Tiểu Bạch không ngờ rằng anh ta lại từ chối vừa nhanh vừa dứt khoát như vậy, trong lòng có điểm hụt hằng nhưng cô ấy vẫn cười nói: “Anh thật sự là chẳng chừa tôi chút tình cảm nào, không thể từ chối uyển chuyển một chút sao? Ví dụ như nói anh còn phải làm việc, ngày đó còn phải họp, cho nên mới không thể đi cùng tôi.”
Nghe thế, Tiêu Túc cau mày nhìn cô, biểu cảm trên mặt viết rõ ràng, có cần phiền phức như vậy không?
Quả nhiên là nam, không hiểu được tâm lý của những cô gái yếu đuối cần người quan tâm.
‘Yếu đuối?” Tiêu Túc mấp máy môi, sau đó mở miệng: “Cô ?
Được rồi được rồi” Giang Tiểu Bạch thờ ơ khoát khoát tay: “Đến lúc đó tôi tự đi là được rồi, những thứ khác anh đừng nói nữa, ăn đi Thời gian cách tiệc mừng thọ rất gần, chính là ba ngày sau Sáng sớm Giang Tiểu Bạch liền gửi tin nhắn cho.
Tiêu Túc, bảo cả ngày hôm nay không có thời gian nấu cơm cho cậu ta, cho nên hôm nay kêu cậu ta tự giải quyết Tiêu Túc nhìn chảm chằm tin nhắn hồi lâu, sau đó chỉ trả lời: “Phải đi tham gia tiệc mừng thọ của bà nội cô à?
Giang Tiểu Bạch trả lời một chữ ừm.
Tiêu Túc nhớ lại bộ dáng hi hi ha ha mà hôm đó.
Giang Tiểu Bạch đề cập với mình chuyện này, nhìn bộ dáng của cô ấy thật sự vui vẻ, hẳn là không có vấn đề gì Có điều không biết ma xui quỷ khiến gì mà cậu ta lại hỏi một câu.
Một mình cô đi ổn chứ?”
Sau khi gửi xong, Tiêu Túc cảm thấy mình có chút nhiều chuyên, nhưng Giang Tiểu Bạch trả lời lại rất nhanh.
Không thành vấn đề, việc ăn uống hôm nay anh tự giải quyết đi.
Sau khi nhắn xong, Giang Tiểu Bạch đặt điện thoại xuống và tiếp tục tự trang điểm.
Lúc đầu cô ấy chỉ định mặc như lúc đi tham dự tiệc như bình thường, nhưng mới sáng sớm Đỗ Tiêu Vũ đã tới rồi nhìn chằm chằm cô ấy và nói cô ấy trang điểm rồi hằng tới.
Con gái nhà người ta đều có đôi có cặp, trang điểm xinh đẹp như thế nên Giang Tiểu Bạch cũng phải thế.
Giang Tiểu Bạch không lay chuyển được mẹ mình, chỉ đành đồng ý, sau đó đi thay quần áo.
“Cái này cũng tạm được, đúng rồi, bạn trai con đầu? Nhớ hôm nay phải gọi cả cậu ấy tới đấy.”
Giang Tiểu Bạch suy nghĩ một chút rồi khẽ họ một cái: “Con biết rồi, anh ấy đang bận đi giải quyết vài việc, tối nay sẽ tới, chúng ta đi trước đi.”
Nghe thấy thế, Đỗ Tiêu Vũ cau mày đầy nghi ngờ: “Nó không tới đón con à?”
“Đúng vậy, anh ấy bận vài việc, chúng ta đi trước đi mẹ.
Bà ấy vẫn đứng yên tại chỗ nhìn chằm chằm côấy.
“Mẹ, mẹ còn chưa tin con à? Anh ấy sẽ đến mà, mẹ cứ yên tâm đi.”
Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đồng ý.
Cuối cù mẹ Giang còn nói, lúc đi thuận tiện dẫn theo bạn trai cho bà ấy.
Thực ra Giang Tiểu Bạch cảm thấy không có gì, đi thì đi thôi, nếu như Tiêu Túc thực sự là bạn trai của cô ấy, cô ấy có thể dẫn anh ta tới nhìn bản mặt thật của người bà nội này.Nhưng vấn đề là bây giờ hai người chỉ đóng giả làm người yêu, nếu để anh ta đi dự tiệc với mình, ắt sẽ bị bốn phương tám hướng xem thường, nói không chừng đến lúc đó còn có người đi lên công kích.
Ngẫm lại đã cảm thấy chán ghét.
“Không ăn cơm mà suy nghĩ gì vậy?”
Bỗng nhiên Tiêu Túc ở đối diện hỏi, Giang Tiểu Bạch phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện vừa rồi mình suy nghĩ nên cứ ngày người ra. Hiện tại Tiêu Túc tò mò nhìn mình chằm chằm, cô ấy chỉ có thể lúng túng giải thích: “Không có gì, chỉ là đang nghĩ chuyện đại thọ bảy mươi tuổi của bà nội tôi.
“Đại thọ bảy mươi?”
Giang Tiểu Bạch gật đầu, tròng mắt chuyển động, đột nhiên mặt đầy ý cười nhìn Tiêu Túc trước mặt cô ấy, cười híp mắt hỏi: “Đại thọ bảy mươi tuổi của bà nội tôi có rất nhiều món ngon, không biết anh có…”
“Không có.”
Tiêu Túc không chút do dự, trực tiếp từ chối cô.
Mặc dù là trong dự liệu, nhưng Giang Tiểu Bạch không ngờ rằng anh ta lại từ chối vừa nhanh vừa dứt khoát như vậy, trong lòng có điểm hụt hằng nhưng cô ấy vẫn cười nói: “Anh thật sự là chẳng chừa tôi chút tình cảm nào, không thể từ chối uyển chuyển một chút sao? Ví dụ như nói anh còn phải làm việc, ngày đó còn phải họp, cho nên mới không thể đi cùng tôi.”
Nghe thế, Tiêu Túc cau mày nhìn cô, biểu cảm trên mặt viết rõ ràng, có cần phiền phức như vậy không?
Quả nhiên là nam, không hiểu được tâm lý của những cô gái yếu đuối cần người quan tâm.
‘Yếu đuối?” Tiêu Túc mấp máy môi, sau đó mở miệng: “Cô ?
Được rồi được rồi” Giang Tiểu Bạch thờ ơ khoát khoát tay: “Đến lúc đó tôi tự đi là được rồi, những thứ khác anh đừng nói nữa, ăn đi Thời gian cách tiệc mừng thọ rất gần, chính là ba ngày sau Sáng sớm Giang Tiểu Bạch liền gửi tin nhắn cho.
Tiêu Túc, bảo cả ngày hôm nay không có thời gian nấu cơm cho cậu ta, cho nên hôm nay kêu cậu ta tự giải quyết Tiêu Túc nhìn chảm chằm tin nhắn hồi lâu, sau đó chỉ trả lời: “Phải đi tham gia tiệc mừng thọ của bà nội cô à?
Giang Tiểu Bạch trả lời một chữ ừm.
Tiêu Túc nhớ lại bộ dáng hi hi ha ha mà hôm đó.
Giang Tiểu Bạch đề cập với mình chuyện này, nhìn bộ dáng của cô ấy thật sự vui vẻ, hẳn là không có vấn đề gì Có điều không biết ma xui quỷ khiến gì mà cậu ta lại hỏi một câu.
Một mình cô đi ổn chứ?”
Sau khi gửi xong, Tiêu Túc cảm thấy mình có chút nhiều chuyên, nhưng Giang Tiểu Bạch trả lời lại rất nhanh.
Không thành vấn đề, việc ăn uống hôm nay anh tự giải quyết đi.
Sau khi nhắn xong, Giang Tiểu Bạch đặt điện thoại xuống và tiếp tục tự trang điểm.
Lúc đầu cô ấy chỉ định mặc như lúc đi tham dự tiệc như bình thường, nhưng mới sáng sớm Đỗ Tiêu Vũ đã tới rồi nhìn chằm chằm cô ấy và nói cô ấy trang điểm rồi hằng tới.
Con gái nhà người ta đều có đôi có cặp, trang điểm xinh đẹp như thế nên Giang Tiểu Bạch cũng phải thế.
Giang Tiểu Bạch không lay chuyển được mẹ mình, chỉ đành đồng ý, sau đó đi thay quần áo.
“Cái này cũng tạm được, đúng rồi, bạn trai con đầu? Nhớ hôm nay phải gọi cả cậu ấy tới đấy.”
Giang Tiểu Bạch suy nghĩ một chút rồi khẽ họ một cái: “Con biết rồi, anh ấy đang bận đi giải quyết vài việc, tối nay sẽ tới, chúng ta đi trước đi.”
Nghe thấy thế, Đỗ Tiêu Vũ cau mày đầy nghi ngờ: “Nó không tới đón con à?”
“Đúng vậy, anh ấy bận vài việc, chúng ta đi trước đi mẹ.
Bà ấy vẫn đứng yên tại chỗ nhìn chằm chằm côấy.
“Mẹ, mẹ còn chưa tin con à? Anh ấy sẽ đến mà, mẹ cứ yên tâm đi.”