Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1174
Chương 1174:
Da Âu Thần lúc này mới đưa tay lên nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô, sau đó đỡ lấy eo cô, đưa đôi môi hôn nhẹ lên mi mắt cô.
Hàn Minh Thư bị nụ hôn lên mi mắt này làm cho giật mình, cô theo phản xạ nhắm mắt lại. Đôi môi của Da Âu Thần có chút khô khốc, ấm áp đặt trên mi mắt cô, động tác vô cùng nhẹ nhàng, dịu dàng thay cô lau đi những giọt nước mắt còn vương trên mi Xung quanh yên lặng, Dạ Âu Thần vốn đi chỉ muốn hôn cô để lau đi nước mắt, nhưng khi hôn không hiểu sao anh lại di chuyển đôi môi của mình xuống mũi cổ, cuối cùng là đặt trên môi cô.
Dạ Âu Thần hôn lên đôi môi xinh đẹp của Hàn Minh Thư, một lúc sau dẫn dẫn không hải lòng với dáng vẻ này. Hàn Mộc Từ cảm thấy hơi thở của Da Mạc Thảm có vẻ gần như nặng nề hơn, bàn tay cũng không ngừng thỏa mãn lướt dọc đôi má cô, một tay giữ phía sau đầu cô, gần như muốn tiếp tục hôn sâu hơn.
Hàn Minh Thư bị nụ hôn của anh làm cho có chút cảm động, nhưng lúc này cơ thể của Dạ Âu Thần lại như thế này, nếu như đêm nay thật sự xảy ra chuyện gì đó giữa bọn họ, không biết liệu rằng cơ thể của Da Âu Thần có chống đỡ được hay không.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là…
hiện giờ cô đã mang thai rồi.
Mặc dù đã được ba tháng, nhưng dù sao thai nhi của cô vẫn chưa öin định nên vẫn lag không được phép tùy tiền làm chuyện đó.
Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư hất mà ra chỗ khác, không để cho Dạ Âu Thần hôn nữa, đôi môi của Dạ Mạc Thầm tự nhiên rơi vào trên có. Anh dừng lại một chút, đưa tay ra vào cắm cô, như thể muốn kéo cô lai.
Hàn Minh Thư kiên quyết không quay mặt lại, Da Mạc Thầm im lặng trong chốc lát, đột nhiên nghiêng đầu hôn cô.
“A.”
Hàn Minh Thư lườm anh, dùng lực đưa tay ra đầy anh ra.
Dạ Âu Thần bị đầy ngã ra giường, nghe được Hàn Minh Thư nói: “Anh còn nói anh không có ý này, anh xem anh hiện giờ đang làm gì cơ chứ?”
“Vốn đĩ là không có ý này, nhưng…
khi Dạ phu nhân này nhắc đến, tôi liền nghĩ đến đấy chứ.”
Thực ra Dạ Âu Thần thực sự không có ý đó, ban đầu anh cũng chỉ là muốn hôn cô để lau đi những giọt nước mắt trên mi cô, nhưng không ngờ lúc hôn cô lại trở nên không kiềm chế được như vậy.
Hiện giờ…
lại vẫn còn cảm giác hưng phấn ấy.
“Anh đừng có tới đây, với bộ dạng hiện giờ của anh, vẫn là nên đi ngủ đi. Hàn Mộc Từ lườm anh một cái, không còn đến gần nữa, vì sợ rằng Dạ Mạc Thầm sẽ về lấy cô như một con sói đói.
Dạ Mạc Thầm nhìn chằm chằm vào đôi môi ứng hồng của cô một lúc, sau đó đột nhiên liếm môi “Vậy anh có thể xin một cốc nước không?”
Hàn Minh Thư: “
Cô mặc kệ anh, đứng dậy đi ra ngoài, một lúc sau quay lại cầm một cốc nước ấm đưa cho Da Mạc Thầm “Đây, mau uống đi, uống xong thì anh mau ngủ di.”
Dạ Âu Thần từ trên giường ngồi dậy, lúc cầm lấy lý nước cũng chắc biết là do vô tình hay cố ý mà ngón tay của anh lại nhẹ nhàng chạm vào ngón tay của cô, Hàn Minh Thư lập tức thu tay lại như bị điện giật. Sau đó, Hàn Mộc Từ lại nhìn về phía Dạ Mạc Thầm thì chỉ thấy rằng anh đang cúi đầu xuống uống nước như thể anh chẳng có vẻ gì là biết chuyện vừa rồi cả.
Lẽ nào chỉ là vô ý, cô đã nghĩ nhiều rồi?
Uống xong ly nước, Dạ Âu Thần đưa lại cái lý cho cô, Hàn Minh Thư nhanh chóng đầy anh trở lại giường, đắp chăn cho anh: “Được rồi, anh mau đi ngủ di.”
Da Âu Thần nắm lấy tay cô: “Em không ở cùng anh sao?”
Hàn Minh Thư: “…
hiện giờ thì không được, em phải đi xem tình hình của Tiểu Nhan như thế nào đã ” Tiểu Nhan. Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Da Âu Thần tối sớm lại đôi chút: “Anh mới là tất cả của em, em xem cô ấy quan trọng hơn anh, như vậy coi có được không chứ?”
“Nói vớ vẫn gì thế? Tiểu Nhan là chị em tốt của em, vừa rồi anh cũng đã nhìn thấy tình hình cô ấy hiện giờ, em không thể không đi đến xem cô ấy thế nào.”
không thể nào giải thích được, Da Âu Thần chỉ là không muốn Hàn Minh Thư ra ngoài vào lúc này.
“Nhất định phải đi sao?”
“Chỉ một lát thôi, một lát là em sẽ quay lại.”
Da Âu Thần lúc này mới đưa tay lên nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô, sau đó đỡ lấy eo cô, đưa đôi môi hôn nhẹ lên mi mắt cô.
Hàn Minh Thư bị nụ hôn lên mi mắt này làm cho giật mình, cô theo phản xạ nhắm mắt lại. Đôi môi của Da Âu Thần có chút khô khốc, ấm áp đặt trên mi mắt cô, động tác vô cùng nhẹ nhàng, dịu dàng thay cô lau đi những giọt nước mắt còn vương trên mi Xung quanh yên lặng, Dạ Âu Thần vốn đi chỉ muốn hôn cô để lau đi nước mắt, nhưng khi hôn không hiểu sao anh lại di chuyển đôi môi của mình xuống mũi cổ, cuối cùng là đặt trên môi cô.
Dạ Âu Thần hôn lên đôi môi xinh đẹp của Hàn Minh Thư, một lúc sau dẫn dẫn không hải lòng với dáng vẻ này. Hàn Mộc Từ cảm thấy hơi thở của Da Mạc Thảm có vẻ gần như nặng nề hơn, bàn tay cũng không ngừng thỏa mãn lướt dọc đôi má cô, một tay giữ phía sau đầu cô, gần như muốn tiếp tục hôn sâu hơn.
Hàn Minh Thư bị nụ hôn của anh làm cho có chút cảm động, nhưng lúc này cơ thể của Dạ Âu Thần lại như thế này, nếu như đêm nay thật sự xảy ra chuyện gì đó giữa bọn họ, không biết liệu rằng cơ thể của Da Âu Thần có chống đỡ được hay không.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là…
hiện giờ cô đã mang thai rồi.
Mặc dù đã được ba tháng, nhưng dù sao thai nhi của cô vẫn chưa öin định nên vẫn lag không được phép tùy tiền làm chuyện đó.
Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư hất mà ra chỗ khác, không để cho Dạ Âu Thần hôn nữa, đôi môi của Dạ Mạc Thầm tự nhiên rơi vào trên có. Anh dừng lại một chút, đưa tay ra vào cắm cô, như thể muốn kéo cô lai.
Hàn Minh Thư kiên quyết không quay mặt lại, Da Mạc Thầm im lặng trong chốc lát, đột nhiên nghiêng đầu hôn cô.
“A.”
Hàn Minh Thư lườm anh, dùng lực đưa tay ra đầy anh ra.
Dạ Âu Thần bị đầy ngã ra giường, nghe được Hàn Minh Thư nói: “Anh còn nói anh không có ý này, anh xem anh hiện giờ đang làm gì cơ chứ?”
“Vốn đĩ là không có ý này, nhưng…
khi Dạ phu nhân này nhắc đến, tôi liền nghĩ đến đấy chứ.”
Thực ra Dạ Âu Thần thực sự không có ý đó, ban đầu anh cũng chỉ là muốn hôn cô để lau đi những giọt nước mắt trên mi cô, nhưng không ngờ lúc hôn cô lại trở nên không kiềm chế được như vậy.
Hiện giờ…
lại vẫn còn cảm giác hưng phấn ấy.
“Anh đừng có tới đây, với bộ dạng hiện giờ của anh, vẫn là nên đi ngủ đi. Hàn Mộc Từ lườm anh một cái, không còn đến gần nữa, vì sợ rằng Dạ Mạc Thầm sẽ về lấy cô như một con sói đói.
Dạ Mạc Thầm nhìn chằm chằm vào đôi môi ứng hồng của cô một lúc, sau đó đột nhiên liếm môi “Vậy anh có thể xin một cốc nước không?”
Hàn Minh Thư: “
Cô mặc kệ anh, đứng dậy đi ra ngoài, một lúc sau quay lại cầm một cốc nước ấm đưa cho Da Mạc Thầm “Đây, mau uống đi, uống xong thì anh mau ngủ di.”
Dạ Âu Thần từ trên giường ngồi dậy, lúc cầm lấy lý nước cũng chắc biết là do vô tình hay cố ý mà ngón tay của anh lại nhẹ nhàng chạm vào ngón tay của cô, Hàn Minh Thư lập tức thu tay lại như bị điện giật. Sau đó, Hàn Mộc Từ lại nhìn về phía Dạ Mạc Thầm thì chỉ thấy rằng anh đang cúi đầu xuống uống nước như thể anh chẳng có vẻ gì là biết chuyện vừa rồi cả.
Lẽ nào chỉ là vô ý, cô đã nghĩ nhiều rồi?
Uống xong ly nước, Dạ Âu Thần đưa lại cái lý cho cô, Hàn Minh Thư nhanh chóng đầy anh trở lại giường, đắp chăn cho anh: “Được rồi, anh mau đi ngủ di.”
Da Âu Thần nắm lấy tay cô: “Em không ở cùng anh sao?”
Hàn Minh Thư: “…
hiện giờ thì không được, em phải đi xem tình hình của Tiểu Nhan như thế nào đã ” Tiểu Nhan. Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Da Âu Thần tối sớm lại đôi chút: “Anh mới là tất cả của em, em xem cô ấy quan trọng hơn anh, như vậy coi có được không chứ?”
“Nói vớ vẫn gì thế? Tiểu Nhan là chị em tốt của em, vừa rồi anh cũng đã nhìn thấy tình hình cô ấy hiện giờ, em không thể không đi đến xem cô ấy thế nào.”
không thể nào giải thích được, Da Âu Thần chỉ là không muốn Hàn Minh Thư ra ngoài vào lúc này.
“Nhất định phải đi sao?”
“Chỉ một lát thôi, một lát là em sẽ quay lại.”