Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1187
Chương 1187:
Hàn Minh Thư kinh ngạc nhìn cậu bé: “Cái gì”
“Lần trước mami nói yêu Đậu Nành nhất, baba xấu xa liền ghi thù, còn không cho Đậu Nành vào phòng.”
Nhắc tới cái này, Hàn Minh Thư cảm giác mặt nóng lên, lần đó Dạ Âu Thần nhốt Đậu Nành bên ngoài, đè cô trên cửa mà hôn tới tấp không ngừng…
Chuyện như vậy, thật không hy vọng sẽ xảy ra lần thứ hai.
Cô khẽ ho một tiếng: “Được rồi, Đậu Nành không được ghi thù nha, baba chỉ là giỡn với con thôi, con dù sao cũng là con của ba mẹ, baba cũng rất yêu con nha”
Hứ, Đậu Nành trong lòng liên tục hừ, baba mới không yêu con, baba chỉ yêu mỗi một mình mami thôi.
Nhưng mà, như vậy cũng đủ rồi. “Chuyện này, chốt như vậy được không? Đậu Nành, mami đang hỏi ý kiến của con, không phải là thông báo cho con. Cho nên, nếu như con không hài lòng với cách sắp xếp của mamii, có thể đưa ra ý kiến, sau đó mami có thể từ ý kiến của con mà tìm ra cách khác, mọi người đều thoải mái, được không?”
Đậu Nành quả thật hiểu chuyện, vừa nghe lời, nhưng cô không hy vọng đứa nhỏ sẽ cảm thấy tủi thân.
Không nghĩ tới Đậu Nành lại lắc đầu: “Không sao đâu mami, Đậu Nành thấy ý kiến của mami rất tốt”
“Thật không? Vậy con……
“Manii, vậy con với ông cố ngoại ở đây đợi baba với mami tới đón”
Hàn Minh Thư vẫn còn muốn nói thêm, Đậu Nành liên đem sự việc định luôn, nhìn khuôn mặt ngây thơ hiền lành của Đậu Nành trước mặt, Hàn Minh Thư không nói gì thêm, chỉ là trong lòng thở dài một tiếng, sau đó ôm chặt lấy Đậu Nành.
Sau khi thống nhất sự việc xong, ai nấy trong lòng cũng có suy xét, mắt thấy đã tới ngày về nước, hôm khởi hành Kièu Trị và La Lo Li đều đến tiễn họ.
Nhưng Uất Trì Thần lại không hề xuất hiện, chỉ có Vu Ba đến.
Đậu Nành đứng bên cạnh Hàn Minh Thư, ở sau lưng Vu Ba ngóng trông, từ đầu đến cuối không thấy bóng người mình trông đâu, ô một tiếng: “Bác Vu, ông cố ngoại con không đến hả?”
Nụ cười trên mặt Vu Ba vẫn hòa nhã như cũ, trên tay cầm lấy chiếc hộp nhỏ: “Cậu chủ bé nhỏ ơi, công ty của ông cố ngoại còn có việc không thể đến được, đây là quà ông chủ nhờ bác đưa cho con”
Đậu Nành tò mò nhìn vào hộp nhỏ: “Là gì vậy a?”
Mặt Vu Ba thần bí đưa chiếc hộp tới, Đậu Nành lập tức đưa tay ra nhận, sau đó đem hộp quà nhỏ đó ôm vào trong lòng, nghe thấy Vu Ba nói: “Ông cố ngoại của con, nói con về nước rồi hẳn mở ra”
Đậu Nành chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc hộp nhỏ trong lòng.
Về nước rồi hẳn mở ra, e là phải đợi lâu rồi.
cậu bé nghĩ.
Còn Kièu Trị bên này, cả mặt khóc thảm thiết, có vẻ như vô cùng buồn bã, anh ta muốn ôm lấy anh em tốt của mình Dạ Âu Thần, nhưng Dạ Âu Thần vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng đứng đó, cả người đều toát ra uy thế cao ngạo.
Kièu Trị do dự một lúc, đột nhiên chuyển hướng ôm lấy Tiêu Túc bên cạnh.
“Huhu, người anh em, cậu phải đi rồi, tôi thật không nỡ đâu.”
“..” Bị gấu ôm chặt lấy, khoé miệng Tiêu Túc không ngừng co giật: “Cậu chủ lớn Kièu Trị, ngài mau buông ra, để người khác nhìn thấy chúng ta 2 đàn ông lại ôm ôm lấy nhau, e là sẽ hiểu lầm”
Kièu Trị ngơ ra, sau đó hỏi: “Tôi đang tiễn bạn tốt, khắng khít không nố, ai sẽ hiểu lầm?”
Nói xong liền nhìn xung quanh Quả nhiên, hai người đàn ôm ôm lấy nhau, vậy mà thật sự thu hút ánh mắt vài người.
Tiểu Nhan hai tay ôm lấy ngực, buồn cười liếc nhìn hai người họ.
Mà La Lo Li một bên gương mặt ửng đỏ nhìn Hàn Minh Thư, nhẹ giọng nói: “Minh Thư, tuy rằng quen biết cậu chưa được bao lâu, nhưng……
cậu vẫn là sự ấm áp của tớ khi ở nước ngoài lạnh lẽo này, cảm ơn cậu.”
Thời gian Hàn Minh Thư và La Lo Li quả thật quen nhau không lâu, đừng nói thời gian, hai người đến nói chuyện cũng rất ít, kỳ thật khi ấy tâm thái phòng bị của Hàn Minh Thư quá lớn.
Cảm thấy ở nước ngoài này, đột nhiên có một người con gái nhiệt tình lôi kéo làm quen, lại là dạng thêm Facebook kiểu vậy, cho nên cô không muốn quá gần với đối phương.
Nhưng mà bây giờ xem ra, đối phương hầu như từ lúc bắt đầu không hề có ác ý, chỉ đơn thuần thấy đều là người Việt Nam, vô thức muốn thân cận với cô mà thôi.
Hàn Minh Thư kinh ngạc nhìn cậu bé: “Cái gì”
“Lần trước mami nói yêu Đậu Nành nhất, baba xấu xa liền ghi thù, còn không cho Đậu Nành vào phòng.”
Nhắc tới cái này, Hàn Minh Thư cảm giác mặt nóng lên, lần đó Dạ Âu Thần nhốt Đậu Nành bên ngoài, đè cô trên cửa mà hôn tới tấp không ngừng…
Chuyện như vậy, thật không hy vọng sẽ xảy ra lần thứ hai.
Cô khẽ ho một tiếng: “Được rồi, Đậu Nành không được ghi thù nha, baba chỉ là giỡn với con thôi, con dù sao cũng là con của ba mẹ, baba cũng rất yêu con nha”
Hứ, Đậu Nành trong lòng liên tục hừ, baba mới không yêu con, baba chỉ yêu mỗi một mình mami thôi.
Nhưng mà, như vậy cũng đủ rồi. “Chuyện này, chốt như vậy được không? Đậu Nành, mami đang hỏi ý kiến của con, không phải là thông báo cho con. Cho nên, nếu như con không hài lòng với cách sắp xếp của mamii, có thể đưa ra ý kiến, sau đó mami có thể từ ý kiến của con mà tìm ra cách khác, mọi người đều thoải mái, được không?”
Đậu Nành quả thật hiểu chuyện, vừa nghe lời, nhưng cô không hy vọng đứa nhỏ sẽ cảm thấy tủi thân.
Không nghĩ tới Đậu Nành lại lắc đầu: “Không sao đâu mami, Đậu Nành thấy ý kiến của mami rất tốt”
“Thật không? Vậy con……
“Manii, vậy con với ông cố ngoại ở đây đợi baba với mami tới đón”
Hàn Minh Thư vẫn còn muốn nói thêm, Đậu Nành liên đem sự việc định luôn, nhìn khuôn mặt ngây thơ hiền lành của Đậu Nành trước mặt, Hàn Minh Thư không nói gì thêm, chỉ là trong lòng thở dài một tiếng, sau đó ôm chặt lấy Đậu Nành.
Sau khi thống nhất sự việc xong, ai nấy trong lòng cũng có suy xét, mắt thấy đã tới ngày về nước, hôm khởi hành Kièu Trị và La Lo Li đều đến tiễn họ.
Nhưng Uất Trì Thần lại không hề xuất hiện, chỉ có Vu Ba đến.
Đậu Nành đứng bên cạnh Hàn Minh Thư, ở sau lưng Vu Ba ngóng trông, từ đầu đến cuối không thấy bóng người mình trông đâu, ô một tiếng: “Bác Vu, ông cố ngoại con không đến hả?”
Nụ cười trên mặt Vu Ba vẫn hòa nhã như cũ, trên tay cầm lấy chiếc hộp nhỏ: “Cậu chủ bé nhỏ ơi, công ty của ông cố ngoại còn có việc không thể đến được, đây là quà ông chủ nhờ bác đưa cho con”
Đậu Nành tò mò nhìn vào hộp nhỏ: “Là gì vậy a?”
Mặt Vu Ba thần bí đưa chiếc hộp tới, Đậu Nành lập tức đưa tay ra nhận, sau đó đem hộp quà nhỏ đó ôm vào trong lòng, nghe thấy Vu Ba nói: “Ông cố ngoại của con, nói con về nước rồi hẳn mở ra”
Đậu Nành chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc hộp nhỏ trong lòng.
Về nước rồi hẳn mở ra, e là phải đợi lâu rồi.
cậu bé nghĩ.
Còn Kièu Trị bên này, cả mặt khóc thảm thiết, có vẻ như vô cùng buồn bã, anh ta muốn ôm lấy anh em tốt của mình Dạ Âu Thần, nhưng Dạ Âu Thần vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lùng đứng đó, cả người đều toát ra uy thế cao ngạo.
Kièu Trị do dự một lúc, đột nhiên chuyển hướng ôm lấy Tiêu Túc bên cạnh.
“Huhu, người anh em, cậu phải đi rồi, tôi thật không nỡ đâu.”
“..” Bị gấu ôm chặt lấy, khoé miệng Tiêu Túc không ngừng co giật: “Cậu chủ lớn Kièu Trị, ngài mau buông ra, để người khác nhìn thấy chúng ta 2 đàn ông lại ôm ôm lấy nhau, e là sẽ hiểu lầm”
Kièu Trị ngơ ra, sau đó hỏi: “Tôi đang tiễn bạn tốt, khắng khít không nố, ai sẽ hiểu lầm?”
Nói xong liền nhìn xung quanh Quả nhiên, hai người đàn ôm ôm lấy nhau, vậy mà thật sự thu hút ánh mắt vài người.
Tiểu Nhan hai tay ôm lấy ngực, buồn cười liếc nhìn hai người họ.
Mà La Lo Li một bên gương mặt ửng đỏ nhìn Hàn Minh Thư, nhẹ giọng nói: “Minh Thư, tuy rằng quen biết cậu chưa được bao lâu, nhưng……
cậu vẫn là sự ấm áp của tớ khi ở nước ngoài lạnh lẽo này, cảm ơn cậu.”
Thời gian Hàn Minh Thư và La Lo Li quả thật quen nhau không lâu, đừng nói thời gian, hai người đến nói chuyện cũng rất ít, kỳ thật khi ấy tâm thái phòng bị của Hàn Minh Thư quá lớn.
Cảm thấy ở nước ngoài này, đột nhiên có một người con gái nhiệt tình lôi kéo làm quen, lại là dạng thêm Facebook kiểu vậy, cho nên cô không muốn quá gần với đối phương.
Nhưng mà bây giờ xem ra, đối phương hầu như từ lúc bắt đầu không hề có ác ý, chỉ đơn thuần thấy đều là người Việt Nam, vô thức muốn thân cận với cô mà thôi.