Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1212
Chương 1212:
Đúng vậy, người này chính là Mạnh Tuyết U đã lâu không gặp.
Tiêu Túc cũng cảm thấy đối phương hơi kì lạ nên nói với Hàn Minh Thư: “Mợ à, tôi thấy tinh thần của cô ta không ổn định lắm, cô cần cẩn thận”
Hàn Minh Thư nhìn người kia, ánh mắt mơ màng, bộ dạng bẩn thỉu: “Tinh thần bất ổn sao?”
“Tốt nhất mợ đừng xuống xe, hãy quan sát thêm chút nữa. Bên cạnh đó, năm năm trước người này đã làm chuyện có lỗi với cô, hôm nay bỗng nhiên đến nhà cũ. Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Nghĩ như vậy, Hàn Minh Thư chưa kịp uống nước đã trở về bàn làm việc, gọi điện cho Tiêu Túc.
“Thưa mợ?”
“Tiêu Túc.”
Hàn Minh Thư nói suy nghĩ trong lòng cho cậu ta nghe: “Tôi muốn anh giúp tôi điều tra lí do Mạnh Tuyết U xuất hiện ở đó là trùng hợp hay có sự dàn xếp?”
“Mợ yên tâm, tôi cũng cảm thấy việc này rất kì lạ. Cho dù mợ không nói thì tôi cũng sẽ điều tra mọi thứ vì sự an toàn của mợ.”
“Được”
Cúp máy, Hàn Minh Thư nắm chặt điện thoại.
Cô đã buông tha cho Mạnh Tuyết U một lần vì tình cảm trước kia, cô không thể đồn người đã từng là chị em tốt của mình về bước đường cùng.
Thế nhưng lần này, nếu Mạnh Tuyết U còn muốn gây bất lợi cho mình thì cô…
Cũng sẽ không tha thứ thêm lần nào nữa.
Sau khi suy ngẫm cẩn thận, ánh mắt Hàn Minh Thư trở nên kiên định.
Hiệu suất làm việc của Tiêu Túc rất nhanh, vào buổi chiều nghỉ ngơi, Hàn Minh Thư được Lãnh Nguyệt Nguyệt báo cậu ta tới tìm mình. Thế là Hàn Minh Thư đến phòng nghỉ gặp.
“Thế nào rồi?”
“Thưa mợ, tôi đã điều tra mọi việc. Mạnh Tuyết U không phải mới đến nhà cũ nhà họ Dạ mà cô ta đã ở đó một thời gian dài. Mỗi ngày lang thang quanh đó, tính đến nay độ chừng một tháng”
Một tháng sao?
Khi đó cô còn ở nước ngoài.
Nghĩ vậy, Hàn Minh Thư nhăn mày nói: “Cô ta đến trước cổng nhà cũ nhà họ Dạ để làm gì?”
“Chúng tôi vẫn chưa biết âm mưu thật sự của cô ta, nhưng cô ta cứ mãi la hét muốn gặp mợ.
Theo người xung quanh, ngày nào cô ta cũng gọi một cái tên, còn nói là bản thân có lỗi với người đó”
Hàn Minh Thư: “..”
Cô nhăn mày, lên tiếng: “Sao tôi cảm thấy sai sai?”
Mạnh Tuyết U muốn gặp cô, còn gọi tên cô và xin lỗi cô ư?
Có thể bởi những chuyện trước đây Mạnh Tuyết U đã làm với cô hay không mà trong đầu Hàn Minh Thư đã có ấn tượng không tốt, nên cô luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
“Thưa mợ, chúng tôi còn điều tra được một chuyện”
“Chuyện gì?”
Tiêu Túc im lặng, cậu ta cảm thấy mở miệng nói ra có vẻ khó khăn nên đưa luôn tài liệu cho Hàn Minh Thư xem.
“Mợ nhìn đi”
Hàn Minh Thư nhận tài liệu, cô cúi đầu nghiêm túc đọc.
Thì ra từ sau khi cô ra nước ngoài, ba của Mạnh Tuyết U đã thiếu bọn cho vay nặng lãi một số tiên lớn. Chúng tới nhà hàng Mạnh Tuyết U đòi nợ, bắt cô bán thân trả nợ.
Muốn để con gái trả tiền.
Đúng vậy, người này chính là Mạnh Tuyết U đã lâu không gặp.
Tiêu Túc cũng cảm thấy đối phương hơi kì lạ nên nói với Hàn Minh Thư: “Mợ à, tôi thấy tinh thần của cô ta không ổn định lắm, cô cần cẩn thận”
Hàn Minh Thư nhìn người kia, ánh mắt mơ màng, bộ dạng bẩn thỉu: “Tinh thần bất ổn sao?”
“Tốt nhất mợ đừng xuống xe, hãy quan sát thêm chút nữa. Bên cạnh đó, năm năm trước người này đã làm chuyện có lỗi với cô, hôm nay bỗng nhiên đến nhà cũ. Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Nghĩ như vậy, Hàn Minh Thư chưa kịp uống nước đã trở về bàn làm việc, gọi điện cho Tiêu Túc.
“Thưa mợ?”
“Tiêu Túc.”
Hàn Minh Thư nói suy nghĩ trong lòng cho cậu ta nghe: “Tôi muốn anh giúp tôi điều tra lí do Mạnh Tuyết U xuất hiện ở đó là trùng hợp hay có sự dàn xếp?”
“Mợ yên tâm, tôi cũng cảm thấy việc này rất kì lạ. Cho dù mợ không nói thì tôi cũng sẽ điều tra mọi thứ vì sự an toàn của mợ.”
“Được”
Cúp máy, Hàn Minh Thư nắm chặt điện thoại.
Cô đã buông tha cho Mạnh Tuyết U một lần vì tình cảm trước kia, cô không thể đồn người đã từng là chị em tốt của mình về bước đường cùng.
Thế nhưng lần này, nếu Mạnh Tuyết U còn muốn gây bất lợi cho mình thì cô…
Cũng sẽ không tha thứ thêm lần nào nữa.
Sau khi suy ngẫm cẩn thận, ánh mắt Hàn Minh Thư trở nên kiên định.
Hiệu suất làm việc của Tiêu Túc rất nhanh, vào buổi chiều nghỉ ngơi, Hàn Minh Thư được Lãnh Nguyệt Nguyệt báo cậu ta tới tìm mình. Thế là Hàn Minh Thư đến phòng nghỉ gặp.
“Thế nào rồi?”
“Thưa mợ, tôi đã điều tra mọi việc. Mạnh Tuyết U không phải mới đến nhà cũ nhà họ Dạ mà cô ta đã ở đó một thời gian dài. Mỗi ngày lang thang quanh đó, tính đến nay độ chừng một tháng”
Một tháng sao?
Khi đó cô còn ở nước ngoài.
Nghĩ vậy, Hàn Minh Thư nhăn mày nói: “Cô ta đến trước cổng nhà cũ nhà họ Dạ để làm gì?”
“Chúng tôi vẫn chưa biết âm mưu thật sự của cô ta, nhưng cô ta cứ mãi la hét muốn gặp mợ.
Theo người xung quanh, ngày nào cô ta cũng gọi một cái tên, còn nói là bản thân có lỗi với người đó”
Hàn Minh Thư: “..”
Cô nhăn mày, lên tiếng: “Sao tôi cảm thấy sai sai?”
Mạnh Tuyết U muốn gặp cô, còn gọi tên cô và xin lỗi cô ư?
Có thể bởi những chuyện trước đây Mạnh Tuyết U đã làm với cô hay không mà trong đầu Hàn Minh Thư đã có ấn tượng không tốt, nên cô luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
“Thưa mợ, chúng tôi còn điều tra được một chuyện”
“Chuyện gì?”
Tiêu Túc im lặng, cậu ta cảm thấy mở miệng nói ra có vẻ khó khăn nên đưa luôn tài liệu cho Hàn Minh Thư xem.
“Mợ nhìn đi”
Hàn Minh Thư nhận tài liệu, cô cúi đầu nghiêm túc đọc.
Thì ra từ sau khi cô ra nước ngoài, ba của Mạnh Tuyết U đã thiếu bọn cho vay nặng lãi một số tiên lớn. Chúng tới nhà hàng Mạnh Tuyết U đòi nợ, bắt cô bán thân trả nợ.
Muốn để con gái trả tiền.