Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1255
Chương 1255:
Hàn Minh Thư cũng cảm thấy câu này khá hợp Mơ chỉ là mơ, sao có thể trở thành hiện thực.
Bản thân cô cũng biết sự thật này, nhưng những giấc mơ cũng có thể khiến người ta đắm chìm, vừa rồi cô cũng tỉnh lại từ giấc mơ, nghĩ lại còn thấy rùng mình, nên cô muốn nhanh được gặp anh.
Lúc này đang nép vào vòng tay của anh, đột nhiên Hàn Minh Thư cảm thấy cả trái tim đều đã bình tĩnh trở lại.
Cô không khách sáo, thoải mái nằm trong vòng tay của anh, bàn tay to lớn của ai đó cũng đang nhẹ nhàng lau sạch mồ hôi trên trán cô, rồi nhẹ nhàng nói gì đó với cô.
Nhưng dần dần, Hàn Minh Thư phát hiện ra điều gì đó không ổn.
Vừa rồi cô chỉ quan tâm đến bản thân nên vốn dĩ hoàn toàn không để ý đến sự kỳ lạ của Dạ Âu Thần, sau khi bình tĩnh lại, cô mới phát hiện tốc độ và tần số nhịp tim của đối phương đập rất nhanh, hơn nữa lại rất không ổn định, sau khi phát hiện ra sự kỳ lạ này, Hàn Minh Thư cẩn thận giữ tinh thần, khi phát hiện Dạ Âu Thần nói chuyện, mặc dù giọng điệu rất điềm đạm, thoạt đầu nghe thì như không có vấn đề gì, nhưng nếu lắng nghe cẩn thận, thì có thể nghe thấy hơi thở của Dạ Âu Thần không ổn định, khó thở khi nói.
Không hiểu sao Hàn Minh Thư lại nghĩ đến lần đầu tiên cô gõ cửa, thì anh lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Khi gõ cửa lần thứ hai, thì nghe thấy một câu hỏi lạnh lùng.
Vì vậy, sau một lúc lâu không thấy anh trả lời mình, Hàn Minh Thư có chút lo lắng hỏi cô có thể vào được không, sau đó cũng không đợi lâu, cô trực tiếp đẩy cửa.
Cô hơi lo lắng Dạ Âu Thần sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Vì hôm nay họ về lại căn nhà cũ, nên sự lạ lãm của anh khi đó khiến cô rất lo lắng. Vừa lúc cô bước vào thì nhìn thấy anh đang thu dọn đồ đạc, Hàn Minh Thư cũng không để trong lòng, chỉ coi chúng như công việc thôi, nhưng bây giờ xem ra…có lẽ không hề đơn giản như vậy.
Nghĩ đến đây, một ý nghĩ lướt qua trong đầu Hàn Minh Thư.
“Em nghe họ nói Tiêu Túc đã qua đây?”
Dạ Âu Thần ngừng giây lát, rồi gật đầu ừ một tiếng.
“Anh ta đến đây làm gì? Chẳng phải hôm nay là chủ nhật sao? Chẳng lẽ công việc của công ty các anh vẫn chưa xử lý ổn thỏa sao? Có cần em làm giúp chút ít gì không?”
Hàn Minh Thư lo lắng hỏi: “Trước đây, em từng làm quản lý của công ty trong một khoảng thời gian, cho nên có lẽ em có thể giúp được chút việc nhỏ gì đó, hay là em…”
Cô vẫn chưa nói hết lời, thì Dạ Âu Thần đã đưa một ngón tay ra đặt lên miệng của cô, và ngăn cô nói tiếp.
Hàn Minh Thư giật mình ngây người ra tại chỗ, nhìn thấy một nỗi bất lực hiện lên trên khuôn mặt của anh.
“Đang nghĩ gì đấy?”
‘Ừm?
“Chuyện của công ty thì đã xử lý xong hết rồi, em đừng lo lắng chuyện này, đừng nói vê công việc của công ty anh nữa, ngay cả chuyện của công ty em, anh cũng hy vọng em sẽ không bận chuyện làm ăn nữa”
“Không bận làm ăn, thì công ty kia phải làm sao? Không cần nữa à?”
Hàn Minh Thư nói đùa một câu, nhưng bàn tay cô thò ra sau lưng Dạ Âu Thần không chút dấu vết, đầu ngón tay dường như chạm vào một vùng nóng ẩm, có chút dính dính.
Ấn đường thanh tú khẽ nhăn lại, nhưng lúc này dường như Dạ Âu Thần đã ý thức được động tác nhỏ của cô, nhẹ nhàng siết chặt lấy eo của cô bằng bàn tay to lớn, khiến cho Hàn Minh Thư hét lên một tiếng, Dạ Âu Thần liền lợi dụng thế kéo tay cô qua rồi nắm lấy trong tay anh.
Một bàn tay to ôm lấy đôi tay nhỏ bé của cô, Hàn Minh Thư không thể thoát khỏi, cô muốn giãy dụa: “Anh nắm tay em làm gì, mau buông ra”
Dạ Âu Thần nở nụ cười sâu xa: “Làm ấm cho em.”
Hàn Minh Thư: “Rõ ràng tay của anh lạnh hơn tay em, ấm con khỉ ấy: “Được” Dạ Âu Thần lập tức đổi giọng: “Vậy thì em làm ấm cho anh đi”
Anh thật không biết xấu hổ, rõ ràng tay anh
Cậu ta vẫn nên đi thôi còn lạnh hơn của cô, nhưng lại nhất định muốn nắm lấy tay cô, theo như trước đây, thì Dạ Âu Thần nhất định sẽ không làm như vậy. Hàn Minh Thư cảm thấy nhất định có âm mưu xấu xa gì đó trong chuyện này.
Nhưng anh càng không muốn cho cô biết thì cô càng tò mò.
Hàn Minh Thư cũng cảm thấy câu này khá hợp Mơ chỉ là mơ, sao có thể trở thành hiện thực.
Bản thân cô cũng biết sự thật này, nhưng những giấc mơ cũng có thể khiến người ta đắm chìm, vừa rồi cô cũng tỉnh lại từ giấc mơ, nghĩ lại còn thấy rùng mình, nên cô muốn nhanh được gặp anh.
Lúc này đang nép vào vòng tay của anh, đột nhiên Hàn Minh Thư cảm thấy cả trái tim đều đã bình tĩnh trở lại.
Cô không khách sáo, thoải mái nằm trong vòng tay của anh, bàn tay to lớn của ai đó cũng đang nhẹ nhàng lau sạch mồ hôi trên trán cô, rồi nhẹ nhàng nói gì đó với cô.
Nhưng dần dần, Hàn Minh Thư phát hiện ra điều gì đó không ổn.
Vừa rồi cô chỉ quan tâm đến bản thân nên vốn dĩ hoàn toàn không để ý đến sự kỳ lạ của Dạ Âu Thần, sau khi bình tĩnh lại, cô mới phát hiện tốc độ và tần số nhịp tim của đối phương đập rất nhanh, hơn nữa lại rất không ổn định, sau khi phát hiện ra sự kỳ lạ này, Hàn Minh Thư cẩn thận giữ tinh thần, khi phát hiện Dạ Âu Thần nói chuyện, mặc dù giọng điệu rất điềm đạm, thoạt đầu nghe thì như không có vấn đề gì, nhưng nếu lắng nghe cẩn thận, thì có thể nghe thấy hơi thở của Dạ Âu Thần không ổn định, khó thở khi nói.
Không hiểu sao Hàn Minh Thư lại nghĩ đến lần đầu tiên cô gõ cửa, thì anh lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Khi gõ cửa lần thứ hai, thì nghe thấy một câu hỏi lạnh lùng.
Vì vậy, sau một lúc lâu không thấy anh trả lời mình, Hàn Minh Thư có chút lo lắng hỏi cô có thể vào được không, sau đó cũng không đợi lâu, cô trực tiếp đẩy cửa.
Cô hơi lo lắng Dạ Âu Thần sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Vì hôm nay họ về lại căn nhà cũ, nên sự lạ lãm của anh khi đó khiến cô rất lo lắng. Vừa lúc cô bước vào thì nhìn thấy anh đang thu dọn đồ đạc, Hàn Minh Thư cũng không để trong lòng, chỉ coi chúng như công việc thôi, nhưng bây giờ xem ra…có lẽ không hề đơn giản như vậy.
Nghĩ đến đây, một ý nghĩ lướt qua trong đầu Hàn Minh Thư.
“Em nghe họ nói Tiêu Túc đã qua đây?”
Dạ Âu Thần ngừng giây lát, rồi gật đầu ừ một tiếng.
“Anh ta đến đây làm gì? Chẳng phải hôm nay là chủ nhật sao? Chẳng lẽ công việc của công ty các anh vẫn chưa xử lý ổn thỏa sao? Có cần em làm giúp chút ít gì không?”
Hàn Minh Thư lo lắng hỏi: “Trước đây, em từng làm quản lý của công ty trong một khoảng thời gian, cho nên có lẽ em có thể giúp được chút việc nhỏ gì đó, hay là em…”
Cô vẫn chưa nói hết lời, thì Dạ Âu Thần đã đưa một ngón tay ra đặt lên miệng của cô, và ngăn cô nói tiếp.
Hàn Minh Thư giật mình ngây người ra tại chỗ, nhìn thấy một nỗi bất lực hiện lên trên khuôn mặt của anh.
“Đang nghĩ gì đấy?”
‘Ừm?
“Chuyện của công ty thì đã xử lý xong hết rồi, em đừng lo lắng chuyện này, đừng nói vê công việc của công ty anh nữa, ngay cả chuyện của công ty em, anh cũng hy vọng em sẽ không bận chuyện làm ăn nữa”
“Không bận làm ăn, thì công ty kia phải làm sao? Không cần nữa à?”
Hàn Minh Thư nói đùa một câu, nhưng bàn tay cô thò ra sau lưng Dạ Âu Thần không chút dấu vết, đầu ngón tay dường như chạm vào một vùng nóng ẩm, có chút dính dính.
Ấn đường thanh tú khẽ nhăn lại, nhưng lúc này dường như Dạ Âu Thần đã ý thức được động tác nhỏ của cô, nhẹ nhàng siết chặt lấy eo của cô bằng bàn tay to lớn, khiến cho Hàn Minh Thư hét lên một tiếng, Dạ Âu Thần liền lợi dụng thế kéo tay cô qua rồi nắm lấy trong tay anh.
Một bàn tay to ôm lấy đôi tay nhỏ bé của cô, Hàn Minh Thư không thể thoát khỏi, cô muốn giãy dụa: “Anh nắm tay em làm gì, mau buông ra”
Dạ Âu Thần nở nụ cười sâu xa: “Làm ấm cho em.”
Hàn Minh Thư: “Rõ ràng tay của anh lạnh hơn tay em, ấm con khỉ ấy: “Được” Dạ Âu Thần lập tức đổi giọng: “Vậy thì em làm ấm cho anh đi”
Anh thật không biết xấu hổ, rõ ràng tay anh
Cậu ta vẫn nên đi thôi còn lạnh hơn của cô, nhưng lại nhất định muốn nắm lấy tay cô, theo như trước đây, thì Dạ Âu Thần nhất định sẽ không làm như vậy. Hàn Minh Thư cảm thấy nhất định có âm mưu xấu xa gì đó trong chuyện này.
Nhưng anh càng không muốn cho cô biết thì cô càng tò mò.