Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1274
Chương 1274:
Cháu cố ngoại của mình lanh lợi thông minh như vậy, Uất Trì Thần ngoại trừ vui mừng, vẫn là rất mừng rỡ.
Nếu như tài sản và tập đoàn của ông ta, nếu như Dạ Âu Thần không muốn để lại cho cháu cố ngoại của ông ta, như vậy thì… Ông ta có thể để lại cho cháu cố ngoại của mình thôi.
Một khi ý tưởng bắt đầu hình thành trong tâm trí của ông ta, thì chính là không thể không làm được.
Uất Trì Thần hiện tại đã có loại tính toán này, lúc trước ông ta còn đang lo lắng, lúc về già thì những sản nghiệp này phải để lại cho ai?
Lúc tìm được Dạ Âu Thần ông ta rất mừng rỡ, cho rằng đổi tên cho anh là có thể khiến cho anh ở lại thay mình tiếp quản những sản nghiệp này, không ngờ tới cuối cùng ông ta vẫn phải vê nước.
Cho nên lúc này Uất Trì Thần lại bắt đầu lo lắng, thẳng đến khi hình thành ý tưởng để cho Đậu Nành kế thừa những sản nghiệp này, Uất Trì Thần mới cảm thấy những điều mình lo lắng cuối cùng cũng có điểm dừng rồi.
Cho nên khi Dạ Âu Thần gọi điện thoại cho ông ta nói muốn đón Đậu Nành về nước, Uất Trì Thần liền nói với anh ý nghĩ này, Dạ Âu Thần lúc ấy trầm mặc một lát, mới nói cho ông ta biết.
“Cháu và Minh Thư đều tôn trọng ý kiến của Đậu Nành, mặc dù thắng bé là một đứa trẻ, nhưng lại có năng lực tư duy độc lập. Cho nên ông cố ngoại có thể thương lượng với thằng bé một chút, nếu thằng bé đồng ý sau này sẽ kế thừa. Vậy cháu và Minh Thư cũng không có ý kiến gì nữa”
Dù sao con đường trưởng thành sau này chính là do chính cậu bé lựa chọn.
Ba mẹ không có quyền can thiệp nữa.
Miễn là cậu bé không sa ngã là được.
Vì thế chuyện này Dạ Âu Thần liền quyết định cùng Uất Trì Thần, sẽ do Uất Trì Thần nói, mà những lo lắng của Uất Trì Thần cũng có nơi có thể gác sang một bên, ắt hẳn là sẽ hứa với Đậu Nành cùng nhau về nước.
Trong công ty của ông ta có người tin tưởng, tạm thời có thể giúp đỡ, có thể về nước ở lại với các cô một thời gian, chỉ cần dành thời gian trở về thăm là được rồi.
“Ông cố ngoại ơi, chuyện của công ty rất bận rộn sao?”
Bây giờ đã ở chung với nhau, hai người cũng thân mật rất nhiều, Uất Trì Thần thay cậu bé sửa sang lại quần áo, Đậu Nành liên vươn tay ấm áp của mình thay Uất Trì Thần làm ấm lỗ tai, một bên sưởi ấm một bên vừa dùng miệng sữa hỏi.
Những lời nói này cùng động tác nhỏ này, làm ấm lòng của Uất Trì Thần lạnh lẽo mấy năm nay, ông ta nhẹ nhàng nựng lấy hai má của Đậu Nành, suy nghĩ phải nên mở miệng với cậu bé như thế nào.
“Chuyện của công ty không tính là bận rộn, công ty của ông cố ngoại có chuyên gia quản lý, cũng có mấy người đáng tin cậy, cho nên những việc mà ông cố ngoại cần bận rộn chính là vì một số chuyện rất quan trọng. Đậu Nành, ngày hôm đó ông cố ngoại sẽ đưa cháu đến công ty để đi vòng quanh tham quan, cháu nghĩ gì về công ty? Có tốt hay không? Có oai phong hay không?”
Đậu Nành đơn thuần gật đầu, theo tâm ý của ông cố ngoại cậu nói: “Rất tốt nha, công ty rất oai, ông cố ngoại thật tuyệt vời~”
Lời này Uất Trì Thần nghe lại thấy rất thuận ý, hài lòng nheo mắt lại: “Vậy Đậu Nành có muốn quản lý công ty này hay không?”
Đậu Nành chớp chớp mắt, nhìn Uất Trì Thần trước mặt.
Rồi lại chớp chớp mắt, Uất Trì Thần trước mặt vân bình tĩnh nhìn cậu bé như trước. Tuy rằng trên gương mặt ông ta mang theo ý cười, ánh mắt cũng híp lại thành một đường, nhưng thần sắc cùng cảm xúc trong đáy mắt lại không có nửa phần cảm xúc đùa giốn.
Cậu bé lại chớp chớp mắt, chẳng lẽ… Đây là biện pháp ba nghĩ ra không?
Trong đầu Đậu Nành chỉ còn lại một ý tưởng, đó là… Ba dường như đã gài cậu vào tròng?
Bản thân ba không muốn công ty của ông cố ngoại, vì vậy ba đã để lại một cơ nghiệp lớn như vậy cho cậu bé?
Ừm, ném cho cậu làm những việc mà cậu không hiểu cái gì cả, cục cưng chỉ mới năm sáu tuổi!
Ba thật xấu xal Người đàn ông đã làm tổn thương mẹ quả nhiên không phải là thứ tốt mà!
Bây giờ mục tiêu đã chuyển sang cậu ta, Đậu Nành cảm thấy ủy khuất! “Đậu Nành?” Uất Trì Thần thấy Đậu Nành không trả lời, cho rằng cậu bé không nghe rõ, vì thế lại giải thích một lần nữa: “Cháu đừng sốt ruột chứ, ý của ông cố ngoại, là nói công ty sẽ giao cho cháu. Nhưng không phải bây giờ, đợi đến khi Đậu Nành lớn lên có năng lực quản lý này, cháu nghĩ xem nào, như vậy sau này khi Đậu Nành lớn lên sẽ có khối tài sản hàng trăm Đậu Nành nghiêng nghiêng đầu.
Cậu mới sáu tuổi, đã có gia sản hàng tỷ?
Nghe có vẻ như một sự nghiệp rất tuyệt vời!
Cháu cố ngoại của mình lanh lợi thông minh như vậy, Uất Trì Thần ngoại trừ vui mừng, vẫn là rất mừng rỡ.
Nếu như tài sản và tập đoàn của ông ta, nếu như Dạ Âu Thần không muốn để lại cho cháu cố ngoại của ông ta, như vậy thì… Ông ta có thể để lại cho cháu cố ngoại của mình thôi.
Một khi ý tưởng bắt đầu hình thành trong tâm trí của ông ta, thì chính là không thể không làm được.
Uất Trì Thần hiện tại đã có loại tính toán này, lúc trước ông ta còn đang lo lắng, lúc về già thì những sản nghiệp này phải để lại cho ai?
Lúc tìm được Dạ Âu Thần ông ta rất mừng rỡ, cho rằng đổi tên cho anh là có thể khiến cho anh ở lại thay mình tiếp quản những sản nghiệp này, không ngờ tới cuối cùng ông ta vẫn phải vê nước.
Cho nên lúc này Uất Trì Thần lại bắt đầu lo lắng, thẳng đến khi hình thành ý tưởng để cho Đậu Nành kế thừa những sản nghiệp này, Uất Trì Thần mới cảm thấy những điều mình lo lắng cuối cùng cũng có điểm dừng rồi.
Cho nên khi Dạ Âu Thần gọi điện thoại cho ông ta nói muốn đón Đậu Nành về nước, Uất Trì Thần liền nói với anh ý nghĩ này, Dạ Âu Thần lúc ấy trầm mặc một lát, mới nói cho ông ta biết.
“Cháu và Minh Thư đều tôn trọng ý kiến của Đậu Nành, mặc dù thắng bé là một đứa trẻ, nhưng lại có năng lực tư duy độc lập. Cho nên ông cố ngoại có thể thương lượng với thằng bé một chút, nếu thằng bé đồng ý sau này sẽ kế thừa. Vậy cháu và Minh Thư cũng không có ý kiến gì nữa”
Dù sao con đường trưởng thành sau này chính là do chính cậu bé lựa chọn.
Ba mẹ không có quyền can thiệp nữa.
Miễn là cậu bé không sa ngã là được.
Vì thế chuyện này Dạ Âu Thần liền quyết định cùng Uất Trì Thần, sẽ do Uất Trì Thần nói, mà những lo lắng của Uất Trì Thần cũng có nơi có thể gác sang một bên, ắt hẳn là sẽ hứa với Đậu Nành cùng nhau về nước.
Trong công ty của ông ta có người tin tưởng, tạm thời có thể giúp đỡ, có thể về nước ở lại với các cô một thời gian, chỉ cần dành thời gian trở về thăm là được rồi.
“Ông cố ngoại ơi, chuyện của công ty rất bận rộn sao?”
Bây giờ đã ở chung với nhau, hai người cũng thân mật rất nhiều, Uất Trì Thần thay cậu bé sửa sang lại quần áo, Đậu Nành liên vươn tay ấm áp của mình thay Uất Trì Thần làm ấm lỗ tai, một bên sưởi ấm một bên vừa dùng miệng sữa hỏi.
Những lời nói này cùng động tác nhỏ này, làm ấm lòng của Uất Trì Thần lạnh lẽo mấy năm nay, ông ta nhẹ nhàng nựng lấy hai má của Đậu Nành, suy nghĩ phải nên mở miệng với cậu bé như thế nào.
“Chuyện của công ty không tính là bận rộn, công ty của ông cố ngoại có chuyên gia quản lý, cũng có mấy người đáng tin cậy, cho nên những việc mà ông cố ngoại cần bận rộn chính là vì một số chuyện rất quan trọng. Đậu Nành, ngày hôm đó ông cố ngoại sẽ đưa cháu đến công ty để đi vòng quanh tham quan, cháu nghĩ gì về công ty? Có tốt hay không? Có oai phong hay không?”
Đậu Nành đơn thuần gật đầu, theo tâm ý của ông cố ngoại cậu nói: “Rất tốt nha, công ty rất oai, ông cố ngoại thật tuyệt vời~”
Lời này Uất Trì Thần nghe lại thấy rất thuận ý, hài lòng nheo mắt lại: “Vậy Đậu Nành có muốn quản lý công ty này hay không?”
Đậu Nành chớp chớp mắt, nhìn Uất Trì Thần trước mặt.
Rồi lại chớp chớp mắt, Uất Trì Thần trước mặt vân bình tĩnh nhìn cậu bé như trước. Tuy rằng trên gương mặt ông ta mang theo ý cười, ánh mắt cũng híp lại thành một đường, nhưng thần sắc cùng cảm xúc trong đáy mắt lại không có nửa phần cảm xúc đùa giốn.
Cậu bé lại chớp chớp mắt, chẳng lẽ… Đây là biện pháp ba nghĩ ra không?
Trong đầu Đậu Nành chỉ còn lại một ý tưởng, đó là… Ba dường như đã gài cậu vào tròng?
Bản thân ba không muốn công ty của ông cố ngoại, vì vậy ba đã để lại một cơ nghiệp lớn như vậy cho cậu bé?
Ừm, ném cho cậu làm những việc mà cậu không hiểu cái gì cả, cục cưng chỉ mới năm sáu tuổi!
Ba thật xấu xal Người đàn ông đã làm tổn thương mẹ quả nhiên không phải là thứ tốt mà!
Bây giờ mục tiêu đã chuyển sang cậu ta, Đậu Nành cảm thấy ủy khuất! “Đậu Nành?” Uất Trì Thần thấy Đậu Nành không trả lời, cho rằng cậu bé không nghe rõ, vì thế lại giải thích một lần nữa: “Cháu đừng sốt ruột chứ, ý của ông cố ngoại, là nói công ty sẽ giao cho cháu. Nhưng không phải bây giờ, đợi đến khi Đậu Nành lớn lên có năng lực quản lý này, cháu nghĩ xem nào, như vậy sau này khi Đậu Nành lớn lên sẽ có khối tài sản hàng trăm Đậu Nành nghiêng nghiêng đầu.
Cậu mới sáu tuổi, đã có gia sản hàng tỷ?
Nghe có vẻ như một sự nghiệp rất tuyệt vời!