Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-782
Chương 783: Cầu hôn [26]
Nhẫn kết hôn, anh đã sớm chuẩn bị tốt.
Tối hôm qua lúc tra trên mạng, anh mới biết được, nhẫn đính hôn và nhẫn kết hôn là không giống nhau.
"Nhẫn đính hôn vốn là anh nên mua trước, nhưng bởi vì cầu hôn vội vàng, cho nên, hiện tại hai chúng ta cùng đi chọn, đúng lúc chọn chiếc em thích."
Cảnh Hảo Hảo mấp máy môi, đầu cọ cọ ở ngực Lương Thần, nhìn ánh mặt trời chói lọi ngoài cửa sổ, qua một lát, nói: "Lương Thần, hôm nay cửa hàng bán hoa của em có chút bận, không có thời gian."
"Lĩnh chứng nhiều nhất chỉ cần nửa tiếng, không làm trể nãi bao lâu đâu."
Thật ra Cảnh Hảo Hảo muốn nói, sau khi gặp ba mẹ anh rồi lĩnh chứng, nhưng nghĩ đến, chính mình đã từng gặp qua ba mẹ anh, cuối cùng trận đính hôn kia còn bị xóa bỏ, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo lập tức trở nên không có yên, cô trừng mắt nhìn, ngữ khí có chút đạm nói: "Lương Thần, vẫn là hôm khác đi."
Thật ra Lương Thần cũng không phải không hôm nay liền không thể, chỉ là đột nhiên mở to mắt, liền toát ra ý tưởng muốn đi lĩnh chứng với Cảnh Hảo Hảo, hiện tại anh nhìn vẻ mặt qua loa như vậy của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng hiện lên một chút dự cảm không tốt: "Hảo Hảo, em hẳn sẽ không phải là nghĩ muốn từ chối lời cầu hôn của anh chứ?"
"Không có."
"Nếu không có, như vậy lát nữa chúng ta phải đi lĩnh chứng."
"......"
Loading...
Lương Thần cầm lấy di động nhìn thoáng qua thời gian: "Còn có một tiếng cục dân chính liền mở cửa, hiện tại chúng ta rời giường, đi ra ngoài ăn bữa sáng, sau đó trực tiếp đi qua, vừa vặn."
Lương Thần nói xong, đứng dậy, liền cầm quần áo đến cho Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo không có cầm những quần áo kia, lật người một cái ở trên giường, nói: "Lương Thần, em nói, hôm khác rồi đi."
"Hôm khác là ngày nào?"
Cảnh Hảo Hảo cũng không biết hôm khác là ngày nào, cho nên Cảnh Hảo Hảo chỉ có thể trầm mặc.
"Ngày mai?"
"......" Cảnh Hảo Hảo né tránh được đáp án, cầm lấy quần áo Lương Thần đưa tới, mặc chỉnh tề: "Em đi làm bữa sáng."
Lương Thần vội vàng mặc xong quần áo, đi theo phía sau Cảnh Hảo Hảo, đi về phía toilet, anh tự mình nặn kem đánh răng cho Cảnh Hảo Hảo, đưa cho Cảnh Hảo Hảo, sau đó nhìn Cảnh Hảo Hảo đánh răng, lại lên tiếng hỏi: "Ngày mai?"
"......" Cảnh Hảo Hảo chà răng, xúc miệng xong, tiến vào trong phòng ăn, bắt đầu làm bữa sáng.
Lương Thần tự mình đeo tạp dề lên cho Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục vòng trở về trên vấn đề lĩnh chứng kia: "Hảo Hảo, rốt cuộc chúng ta đi lĩnh chứng vào ngày nào?"
Cảnh Hảo Hảo là thật rất muốn gả cho Lương Thần, cô cũng đã nâng dũng khí ở cùng một chỗ với anh.
Cô cũng biết, trận đánh về gia đình anh này, cô khẳng định là phải vai sóng vai đi đối mặt cùng Lương Thần.
Thật ra cho tới này đều là cô tự làm phức tạp lên, chính là bởi vì, cô và Lương Thần như bây giờ, trôi qua hạnh phúc mà lại vui vẻ, cho nên cô tạm thời che giấu phức tạp đó vào chỗ sâu trong đầu của mình.
Lúc này, Lương Thần vẫn đuổi theo cô hỏi chuyện đó, chính là đang ép buộc cô đối mặt.
Lúc người có phiền não, khó tránh khỏi tâm tình có chút nóng nảy, cho nên Cảnh Hảo Hảo đối mặt với Lương Thần luôn mãi truy hỏi, ngữ khí nhịn không được có chút tức giận nói: "Em nói hôm khác chính là hôm khác, em cũng không biết là ngày nào!"
Đổi lại trước đây, Lương Thần khẳng định chủ động đi lên trước, thỏa hiệp với Cảnh Hảo Hảo.
Nhưng lúc này đây, Lương Thần bị Cảnh Hảo Hảo rống đến có chút không vui.
Anh trầm mặc không nói đứng ở bên người Cảnh Hảo Hảo, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, không có ý tứ muốn mở miệng nói chuyện.
Cảnh Hảo Hảo chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn, không nói chuyện với Lương Thần, liền trực tiếp đi vào phòng ăn.
Muốn thừa dịp trong lúc làm bữa sáng, để suy nghĩ một chút, kế tiếp mình rốt cuộc nên đi đối mặt với người nhà Lương Thần như thế nào.
Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo đi vào phòng ăn, có chút phiền não đi vòng quanh nhà một vòng.
Cảnh Hảo Hảo tuyệt đối là bị anh chiều hư rồi, anh ôn tồn thương lượng chuyện lĩnh chứng với cô như vậy, cô lại có thể còn hung dữ với anh!
Chết tiệt là, hiện tại anh lại muốn chạy vào trong phòng ăn, trêu chọc cô vui vẻ!
Không được...... Chuyện gì, anh đều có thể thỏa hiệp, nhưng đây là về chuyện lớn kết hôn, nếu lần này anh cứ theo ý cô như vậy, vậy anh muốn kết hôn với cô, thì phải chờ đến ngày tháng năm nào?
Cho nên, anh suy nghĩ một biện pháp, để cho Cảnh Hảo Hảo chủ động đến thỏa hiệp với anh......
Lương Thần vòng quanh phòng ở, tiếp tục vòng vo hai vòng, sau đó đột nhiên linh quang chợt lóe, liền vội vàng bước vào trong phòng ngủ của Cảnh Hảo Hảo, thu dọn toàn bộ đồ đạc của mình ra ngoài, cùng ôm đến trong phòng khách, ném vào trên sô pha.
Sau đó, Lương Thần liền đi vòng quanh phòng khách một vòng, nhìn thấy một va ly hành lý bên cạnh, kéo lại đây.
Sau đó liền vươn tay, cầm quần áo trên sô pha, chậm rãi gấp lại.
Anh muốn rời nhà trốn đi ngay trước mặt Cảnh Hảo Hảo
Lương Thần gấp quần áo đặc biệt chậm, vừa gấp, vừa nhìn cửa phòng ăn, đáy lòng nghĩ sao Cảnh Hảo Hảo còn chưa đi ra!
Lúc mắt thấy quần áo chỉ còn lại có kiện cuối cùng, Lương Thần dứt khoát dừng hành động, nhìn chằm chằm cửa phòng ăn.
Nhẫn kết hôn, anh đã sớm chuẩn bị tốt.
Tối hôm qua lúc tra trên mạng, anh mới biết được, nhẫn đính hôn và nhẫn kết hôn là không giống nhau.
"Nhẫn đính hôn vốn là anh nên mua trước, nhưng bởi vì cầu hôn vội vàng, cho nên, hiện tại hai chúng ta cùng đi chọn, đúng lúc chọn chiếc em thích."
Cảnh Hảo Hảo mấp máy môi, đầu cọ cọ ở ngực Lương Thần, nhìn ánh mặt trời chói lọi ngoài cửa sổ, qua một lát, nói: "Lương Thần, hôm nay cửa hàng bán hoa của em có chút bận, không có thời gian."
"Lĩnh chứng nhiều nhất chỉ cần nửa tiếng, không làm trể nãi bao lâu đâu."
Thật ra Cảnh Hảo Hảo muốn nói, sau khi gặp ba mẹ anh rồi lĩnh chứng, nhưng nghĩ đến, chính mình đã từng gặp qua ba mẹ anh, cuối cùng trận đính hôn kia còn bị xóa bỏ, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo lập tức trở nên không có yên, cô trừng mắt nhìn, ngữ khí có chút đạm nói: "Lương Thần, vẫn là hôm khác đi."
Thật ra Lương Thần cũng không phải không hôm nay liền không thể, chỉ là đột nhiên mở to mắt, liền toát ra ý tưởng muốn đi lĩnh chứng với Cảnh Hảo Hảo, hiện tại anh nhìn vẻ mặt qua loa như vậy của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng hiện lên một chút dự cảm không tốt: "Hảo Hảo, em hẳn sẽ không phải là nghĩ muốn từ chối lời cầu hôn của anh chứ?"
"Không có."
"Nếu không có, như vậy lát nữa chúng ta phải đi lĩnh chứng."
"......"
Loading...
Lương Thần cầm lấy di động nhìn thoáng qua thời gian: "Còn có một tiếng cục dân chính liền mở cửa, hiện tại chúng ta rời giường, đi ra ngoài ăn bữa sáng, sau đó trực tiếp đi qua, vừa vặn."
Lương Thần nói xong, đứng dậy, liền cầm quần áo đến cho Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo không có cầm những quần áo kia, lật người một cái ở trên giường, nói: "Lương Thần, em nói, hôm khác rồi đi."
"Hôm khác là ngày nào?"
Cảnh Hảo Hảo cũng không biết hôm khác là ngày nào, cho nên Cảnh Hảo Hảo chỉ có thể trầm mặc.
"Ngày mai?"
"......" Cảnh Hảo Hảo né tránh được đáp án, cầm lấy quần áo Lương Thần đưa tới, mặc chỉnh tề: "Em đi làm bữa sáng."
Lương Thần vội vàng mặc xong quần áo, đi theo phía sau Cảnh Hảo Hảo, đi về phía toilet, anh tự mình nặn kem đánh răng cho Cảnh Hảo Hảo, đưa cho Cảnh Hảo Hảo, sau đó nhìn Cảnh Hảo Hảo đánh răng, lại lên tiếng hỏi: "Ngày mai?"
"......" Cảnh Hảo Hảo chà răng, xúc miệng xong, tiến vào trong phòng ăn, bắt đầu làm bữa sáng.
Lương Thần tự mình đeo tạp dề lên cho Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục vòng trở về trên vấn đề lĩnh chứng kia: "Hảo Hảo, rốt cuộc chúng ta đi lĩnh chứng vào ngày nào?"
Cảnh Hảo Hảo là thật rất muốn gả cho Lương Thần, cô cũng đã nâng dũng khí ở cùng một chỗ với anh.
Cô cũng biết, trận đánh về gia đình anh này, cô khẳng định là phải vai sóng vai đi đối mặt cùng Lương Thần.
Thật ra cho tới này đều là cô tự làm phức tạp lên, chính là bởi vì, cô và Lương Thần như bây giờ, trôi qua hạnh phúc mà lại vui vẻ, cho nên cô tạm thời che giấu phức tạp đó vào chỗ sâu trong đầu của mình.
Lúc này, Lương Thần vẫn đuổi theo cô hỏi chuyện đó, chính là đang ép buộc cô đối mặt.
Lúc người có phiền não, khó tránh khỏi tâm tình có chút nóng nảy, cho nên Cảnh Hảo Hảo đối mặt với Lương Thần luôn mãi truy hỏi, ngữ khí nhịn không được có chút tức giận nói: "Em nói hôm khác chính là hôm khác, em cũng không biết là ngày nào!"
Đổi lại trước đây, Lương Thần khẳng định chủ động đi lên trước, thỏa hiệp với Cảnh Hảo Hảo.
Nhưng lúc này đây, Lương Thần bị Cảnh Hảo Hảo rống đến có chút không vui.
Anh trầm mặc không nói đứng ở bên người Cảnh Hảo Hảo, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, không có ý tứ muốn mở miệng nói chuyện.
Cảnh Hảo Hảo chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn, không nói chuyện với Lương Thần, liền trực tiếp đi vào phòng ăn.
Muốn thừa dịp trong lúc làm bữa sáng, để suy nghĩ một chút, kế tiếp mình rốt cuộc nên đi đối mặt với người nhà Lương Thần như thế nào.
Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo đi vào phòng ăn, có chút phiền não đi vòng quanh nhà một vòng.
Cảnh Hảo Hảo tuyệt đối là bị anh chiều hư rồi, anh ôn tồn thương lượng chuyện lĩnh chứng với cô như vậy, cô lại có thể còn hung dữ với anh!
Chết tiệt là, hiện tại anh lại muốn chạy vào trong phòng ăn, trêu chọc cô vui vẻ!
Không được...... Chuyện gì, anh đều có thể thỏa hiệp, nhưng đây là về chuyện lớn kết hôn, nếu lần này anh cứ theo ý cô như vậy, vậy anh muốn kết hôn với cô, thì phải chờ đến ngày tháng năm nào?
Cho nên, anh suy nghĩ một biện pháp, để cho Cảnh Hảo Hảo chủ động đến thỏa hiệp với anh......
Lương Thần vòng quanh phòng ở, tiếp tục vòng vo hai vòng, sau đó đột nhiên linh quang chợt lóe, liền vội vàng bước vào trong phòng ngủ của Cảnh Hảo Hảo, thu dọn toàn bộ đồ đạc của mình ra ngoài, cùng ôm đến trong phòng khách, ném vào trên sô pha.
Sau đó, Lương Thần liền đi vòng quanh phòng khách một vòng, nhìn thấy một va ly hành lý bên cạnh, kéo lại đây.
Sau đó liền vươn tay, cầm quần áo trên sô pha, chậm rãi gấp lại.
Anh muốn rời nhà trốn đi ngay trước mặt Cảnh Hảo Hảo
Lương Thần gấp quần áo đặc biệt chậm, vừa gấp, vừa nhìn cửa phòng ăn, đáy lòng nghĩ sao Cảnh Hảo Hảo còn chưa đi ra!
Lúc mắt thấy quần áo chỉ còn lại có kiện cuối cùng, Lương Thần dứt khoát dừng hành động, nhìn chằm chằm cửa phòng ăn.