Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 147
“Đàn ông các người luôn nói như vậy, đợi cho phụ nữ thật sự béo, đáy lòng liền ghét bỏ.”
Kiều Ôn Noãn mới nói được đây, di động Thẩm Lương Niên liền truyền đến một đạo tiếng vang, Thẩm Lương Niên trước làm ra một dấu tay xin lỗi với Kiều Ôn Noãn, sau đó cầm lấy di động, nhìn thấy là tin nhắn củaCảnh Hảo Hảo, liền trực tiếp hồi đáp.
Kiều Ôn Noãn nhìn thấy Thẩm Lương Niên dừng lại, liền tiếp tục lời nói vừa rồi của mình.
Chỉ là nói chưa đến hai câu, di động Thẩm Lương Niên lại truyền đến một đạo tiếng vang, sau đó Thẩm Lương Niên tiếp tục cầm di động đi hồi đáp tin nhắn.
Một đoạn thời gian kế tiếp, Thẩm Lương Niên vẫn đều là không yên lòng phụ họa Kiều Ôn Noãn, thậm chí đến cuối cùng, ánh mắt cũng không có rời khỏi màn hình điện thoại di động.
Kiều Ôn Noãn ngồi ở một bên, nhìn thần thái Thẩm Lương Niên, ý cười vốn lộ ra trên mặt, dần dần đọng lại, đến cuối cùng, trực tiếp biến mất không còn một mảnh.
Anh đang nói chuyện phiếm với ai?
Tán gẫu hưng trí bừng bừng như vậy?
Ở trong trí nhớ của cô, mỗi lần cô gửi tin nhắn với Thẩm Lương Niên, anh đều chưa từng có hồi đáp qua...
Kiều Ôn Noãn nhìn thấy tầm mắt Thẩm Lương Niên rốt cục rời khỏi trên màn hình di động, lập tức lên tiếng nói: “Lương Niên?”
Thẩm Lương Niên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Kiều Ôn Noãn, liền lại gục đầu xuống nghịch di động, qua hơn nửa ngày, anh mới ngẩng đầu một lần nữa, nhìn Kiều Ôn Noãn nói: “Tiểu Noãn, vừa rồi em nói gì?”
Kiều Ôn Noãn đè ép khổ sở và phiền muộn nơi đáy lòng xuống, nhẫn nại tính tình cười dịu dàng với Thẩm Lương Niên, nói: “Có nước ấm không?”
“Có, em chờ một lát, tôi đi rót cho em.” Thẩm Lương Niên nói một câu, liền tiếp tục gõ hai cái trên di động, sau đó đặt điện thoại di động ở trên bàn, trực tiếp đi phòng giải khát rót nước.
Kiều Ôn Noãn nhìn thân ảnh Thẩm Lương Niên biến mất ở cửa phòng giải khát, lập tức cầm lấy di động Thẩm Lương Niên.
Màn hình Thẩm Lương Niên còn dừng lại ở trang tin nhắn riêng Weibo, Kiều Ôn Noãn liếc mắt một cái liền nhìn thấy người nói chuyện phiếm với anh, là Cảnh Hảo Hảo!
Nhất thời, như có một chậu nước lạnh hung hắng tưới xuống từ trên đầu Kiều Ôn Noãn, trong nháy mắt cô ta đứng ở tại chỗ!
Rốt cuộc Thẩm Lương Niên liên lạc được với Cảnh Hảo Hảo từ khi nào?
...
Cảnh Hảo Hảo vừa định chuẩn bị gửi tin “Ngủ ngon” với Thẩm Lương Niên, đột nhiên di động vang lên.
Ngày Cảnh Hảo Hảo cầm lấy được di động, đã gửi số điện thoại mới của mình cho mọi người trong danh bạ ngoại trừ Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo tiếp nghe xong điện thoại, vội vàng gửi cho Thẩm Lương Niên một tin “Ngủ ngon”, rồi trực tiếp đăng xuất Weibo.
Sau đó đứng lên, đi tới tới lui lui trong phòng ngủ một lát, mới kéo cửa phòng ngủ ra, hít sâu một hơi, liền đi ra ngoài.
Hiện tại cô có một vấn đề bức thiết cần đi tìm Lương Thần giải quyết.
Kiều Ôn Noãn mới nói được đây, di động Thẩm Lương Niên liền truyền đến một đạo tiếng vang, Thẩm Lương Niên trước làm ra một dấu tay xin lỗi với Kiều Ôn Noãn, sau đó cầm lấy di động, nhìn thấy là tin nhắn củaCảnh Hảo Hảo, liền trực tiếp hồi đáp.
Kiều Ôn Noãn nhìn thấy Thẩm Lương Niên dừng lại, liền tiếp tục lời nói vừa rồi của mình.
Chỉ là nói chưa đến hai câu, di động Thẩm Lương Niên lại truyền đến một đạo tiếng vang, sau đó Thẩm Lương Niên tiếp tục cầm di động đi hồi đáp tin nhắn.
Một đoạn thời gian kế tiếp, Thẩm Lương Niên vẫn đều là không yên lòng phụ họa Kiều Ôn Noãn, thậm chí đến cuối cùng, ánh mắt cũng không có rời khỏi màn hình điện thoại di động.
Kiều Ôn Noãn ngồi ở một bên, nhìn thần thái Thẩm Lương Niên, ý cười vốn lộ ra trên mặt, dần dần đọng lại, đến cuối cùng, trực tiếp biến mất không còn một mảnh.
Anh đang nói chuyện phiếm với ai?
Tán gẫu hưng trí bừng bừng như vậy?
Ở trong trí nhớ của cô, mỗi lần cô gửi tin nhắn với Thẩm Lương Niên, anh đều chưa từng có hồi đáp qua...
Kiều Ôn Noãn nhìn thấy tầm mắt Thẩm Lương Niên rốt cục rời khỏi trên màn hình di động, lập tức lên tiếng nói: “Lương Niên?”
Thẩm Lương Niên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Kiều Ôn Noãn, liền lại gục đầu xuống nghịch di động, qua hơn nửa ngày, anh mới ngẩng đầu một lần nữa, nhìn Kiều Ôn Noãn nói: “Tiểu Noãn, vừa rồi em nói gì?”
Kiều Ôn Noãn đè ép khổ sở và phiền muộn nơi đáy lòng xuống, nhẫn nại tính tình cười dịu dàng với Thẩm Lương Niên, nói: “Có nước ấm không?”
“Có, em chờ một lát, tôi đi rót cho em.” Thẩm Lương Niên nói một câu, liền tiếp tục gõ hai cái trên di động, sau đó đặt điện thoại di động ở trên bàn, trực tiếp đi phòng giải khát rót nước.
Kiều Ôn Noãn nhìn thân ảnh Thẩm Lương Niên biến mất ở cửa phòng giải khát, lập tức cầm lấy di động Thẩm Lương Niên.
Màn hình Thẩm Lương Niên còn dừng lại ở trang tin nhắn riêng Weibo, Kiều Ôn Noãn liếc mắt một cái liền nhìn thấy người nói chuyện phiếm với anh, là Cảnh Hảo Hảo!
Nhất thời, như có một chậu nước lạnh hung hắng tưới xuống từ trên đầu Kiều Ôn Noãn, trong nháy mắt cô ta đứng ở tại chỗ!
Rốt cuộc Thẩm Lương Niên liên lạc được với Cảnh Hảo Hảo từ khi nào?
...
Cảnh Hảo Hảo vừa định chuẩn bị gửi tin “Ngủ ngon” với Thẩm Lương Niên, đột nhiên di động vang lên.
Ngày Cảnh Hảo Hảo cầm lấy được di động, đã gửi số điện thoại mới của mình cho mọi người trong danh bạ ngoại trừ Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo tiếp nghe xong điện thoại, vội vàng gửi cho Thẩm Lương Niên một tin “Ngủ ngon”, rồi trực tiếp đăng xuất Weibo.
Sau đó đứng lên, đi tới tới lui lui trong phòng ngủ một lát, mới kéo cửa phòng ngủ ra, hít sâu một hơi, liền đi ra ngoài.
Hiện tại cô có một vấn đề bức thiết cần đi tìm Lương Thần giải quyết.