Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 711
Editor: May
Là một tờ danh sách nghi thức đính hôn, cần khoảng 9999 đóa hoa hồng và 9999 đóa hoa bách hợp.
Trang trí hoa tươi hiện trường đính hôn, đều cho cửa hàng bán hoa của cô đến bố trí.
Ngày 10 tháng 3 Cảnh Hảo Hảo giao hàng đó, đúng lúc là thứ bảy, cô nhờ Tiên nhi giúp mình trông tiệm, tìm một công ty khuân vác, đưa mình và hoa tươi đến hiện trường đính hôn.
Là trong một hội sở tư nhân ở thành đông, không biết là người phú quý nào kết hôn, lại bao toàn bộ hội trường trước.
Cảnh Hảo Hảo ở dưới sự dẫn dắt của người khác, đi vào hội sở, nhìn bên trong đã bày tốt bình hoa, liền cùng nhau động thủ với phục vụ trong hội sở, cắt cành, cắm hoa tươi mình mang đến, sau đó rót dịch dinh dưỡng vào, bảo trì hoa tươi vẫn kiều diễm ướt át vào trong ngày đính hôn hôm sau.
Hiện trường đính hôn còn có rất nhiều người đang bận rộn những chuyện khác, có tạp âm và tiếng nói chuyện không ngừng truyền ra.
Cảnh Hảo Hảo bận rộn suốt hơn bảy tiếng, mới cắm hoa gần xong, lúc này cửa hội sở, vào vài cô gái ăn mặc hoa lệ.
Phục vụ đứng ở bên cạnh Cảnh Hảo Hảo, thấp giọng nói: “Cô gái ở giữa kia, chính là cô dâu, gả cho chính là tổng tài tập đoàn Giang Sơn.”
Cảnh Hảo Hảo nghe được mấy chữ “tổng tài tập đoàn Giang Sơn” này, ngón tay nhẹ nhàng run lên, ngón tay không cẩn thận liền đâm vào trên gai hoa hồngd, cô vội vàng dùng sức đè lại, theo bản năng xoay qua, nhìn thoáng qua cô gái chính giữa mà người phục vụ đã nói kia.
Diện mạo dịu dàng ngọt ngào, thoạt nhìn duyên dáng yêu kiều, vừa thấy liền biết xuất phát từ danh môn khuê tú, với Lương Thần, thật đúng là rất xứng.
Tô Yên và mấy người bạn của mình đi tới chính giữa hiện trường, đánh giá xung quanh.
“Tô Yên, ngày mai chính là nghi thức đính hôn của cậu, sau khi đính hôn, tụi tớ sẽ gọi câu là Lương phu nhân.”
“Đúng vậy, Tô Yên, tớ thật sự là thật không ngờ, cậu vừa mới tốt nghiệp đại học về nước, liền sẽ kết hôn.”
“Lương Thần cũng là nhân vật phong vân của thành phố Giang Sơn, Tô Yên, sau khi gả qua, về sau nếu tớ có chuyện gì phiền toái cậu, cậu cũng không thể ngồi yên không để ý đến.”
...
Mấy người bạn của Tô Yên, quay chung quanh Tô Yên, ngữ khí cực kỳ lấy lòng.
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, cứ thế cắt hoa, ngày 10 đó, cô nhìn thấy hóa đơn này, tâm tình còn đặc biệt sung sướng, vào lúc ban đêm, còn mời Tiên nhi ăn bữa cơm tối.
Nhưng hiện tại, cô không cảm thấy sung sướng bởi vì có một khoản tiền lớn tiến vào chút nào, toàn bộ đáy lòng đều là đau đớn thấu xương.
Cô chưa bao giờ biết, người đàn ông không gặp mình hai tháng kia, lại có thể, đính hôn vào ngày mai.
Mà cô, hôm nay ở nơi vui mừng này bố trí tất cả hoa cỏ, đều là làm đẹp cho hôn lễ sắp tới của anh.
...
“Tô Yên, vị hôn phu của cậu đã tới...” Một người bạn của Tô Yên mắt sắc nhìn thấy Lương Thần đi tới từ cửa vào, thấp giọng nhắc nhở Tô Yên một chút.
Cảnh Hảo Hảo rõ ràng nghe thấy được câu nói kia, tay nắm kéo của cô, hơi dùng sức một chút, vẫn duy trì tư thế cúi đầu đưa lưng về phía cửa, không có quay lại.
Lương Thần ung dung tao nhã đi đến trước mặt Tô Yên, Tô Yên mặt mang mỉm cười mở miệng nói với Lương Thần: “Đã tới?”
Lương Thần nhẹ nhàng gật gật đầu, tầm mắt lại lập tức dừng ở Cảnh Hảo Hảo đứng đưa lưng về phía anh.
Tuy rằng, cô không có quay đầu, chỉ là bóng lưng, nhưng lúc anh vào, vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra cô.
“Nhìn hội trường một chút, không có vấn đề gì chứ, anh có muốn nhìn xem chút nữa không?” Tô Yên nói.
Là một tờ danh sách nghi thức đính hôn, cần khoảng 9999 đóa hoa hồng và 9999 đóa hoa bách hợp.
Trang trí hoa tươi hiện trường đính hôn, đều cho cửa hàng bán hoa của cô đến bố trí.
Ngày 10 tháng 3 Cảnh Hảo Hảo giao hàng đó, đúng lúc là thứ bảy, cô nhờ Tiên nhi giúp mình trông tiệm, tìm một công ty khuân vác, đưa mình và hoa tươi đến hiện trường đính hôn.
Là trong một hội sở tư nhân ở thành đông, không biết là người phú quý nào kết hôn, lại bao toàn bộ hội trường trước.
Cảnh Hảo Hảo ở dưới sự dẫn dắt của người khác, đi vào hội sở, nhìn bên trong đã bày tốt bình hoa, liền cùng nhau động thủ với phục vụ trong hội sở, cắt cành, cắm hoa tươi mình mang đến, sau đó rót dịch dinh dưỡng vào, bảo trì hoa tươi vẫn kiều diễm ướt át vào trong ngày đính hôn hôm sau.
Hiện trường đính hôn còn có rất nhiều người đang bận rộn những chuyện khác, có tạp âm và tiếng nói chuyện không ngừng truyền ra.
Cảnh Hảo Hảo bận rộn suốt hơn bảy tiếng, mới cắm hoa gần xong, lúc này cửa hội sở, vào vài cô gái ăn mặc hoa lệ.
Phục vụ đứng ở bên cạnh Cảnh Hảo Hảo, thấp giọng nói: “Cô gái ở giữa kia, chính là cô dâu, gả cho chính là tổng tài tập đoàn Giang Sơn.”
Cảnh Hảo Hảo nghe được mấy chữ “tổng tài tập đoàn Giang Sơn” này, ngón tay nhẹ nhàng run lên, ngón tay không cẩn thận liền đâm vào trên gai hoa hồngd, cô vội vàng dùng sức đè lại, theo bản năng xoay qua, nhìn thoáng qua cô gái chính giữa mà người phục vụ đã nói kia.
Diện mạo dịu dàng ngọt ngào, thoạt nhìn duyên dáng yêu kiều, vừa thấy liền biết xuất phát từ danh môn khuê tú, với Lương Thần, thật đúng là rất xứng.
Tô Yên và mấy người bạn của mình đi tới chính giữa hiện trường, đánh giá xung quanh.
“Tô Yên, ngày mai chính là nghi thức đính hôn của cậu, sau khi đính hôn, tụi tớ sẽ gọi câu là Lương phu nhân.”
“Đúng vậy, Tô Yên, tớ thật sự là thật không ngờ, cậu vừa mới tốt nghiệp đại học về nước, liền sẽ kết hôn.”
“Lương Thần cũng là nhân vật phong vân của thành phố Giang Sơn, Tô Yên, sau khi gả qua, về sau nếu tớ có chuyện gì phiền toái cậu, cậu cũng không thể ngồi yên không để ý đến.”
...
Mấy người bạn của Tô Yên, quay chung quanh Tô Yên, ngữ khí cực kỳ lấy lòng.
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, cứ thế cắt hoa, ngày 10 đó, cô nhìn thấy hóa đơn này, tâm tình còn đặc biệt sung sướng, vào lúc ban đêm, còn mời Tiên nhi ăn bữa cơm tối.
Nhưng hiện tại, cô không cảm thấy sung sướng bởi vì có một khoản tiền lớn tiến vào chút nào, toàn bộ đáy lòng đều là đau đớn thấu xương.
Cô chưa bao giờ biết, người đàn ông không gặp mình hai tháng kia, lại có thể, đính hôn vào ngày mai.
Mà cô, hôm nay ở nơi vui mừng này bố trí tất cả hoa cỏ, đều là làm đẹp cho hôn lễ sắp tới của anh.
...
“Tô Yên, vị hôn phu của cậu đã tới...” Một người bạn của Tô Yên mắt sắc nhìn thấy Lương Thần đi tới từ cửa vào, thấp giọng nhắc nhở Tô Yên một chút.
Cảnh Hảo Hảo rõ ràng nghe thấy được câu nói kia, tay nắm kéo của cô, hơi dùng sức một chút, vẫn duy trì tư thế cúi đầu đưa lưng về phía cửa, không có quay lại.
Lương Thần ung dung tao nhã đi đến trước mặt Tô Yên, Tô Yên mặt mang mỉm cười mở miệng nói với Lương Thần: “Đã tới?”
Lương Thần nhẹ nhàng gật gật đầu, tầm mắt lại lập tức dừng ở Cảnh Hảo Hảo đứng đưa lưng về phía anh.
Tuy rằng, cô không có quay đầu, chỉ là bóng lưng, nhưng lúc anh vào, vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra cô.
“Nhìn hội trường một chút, không có vấn đề gì chứ, anh có muốn nhìn xem chút nữa không?” Tô Yên nói.