Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12: Đùa giỡn trong bể bơi (2)
Tường Vi không có nhận ra áo mỏng trên người đã dính sát vào đường nét trên cơ thể nhỏ gầy, phác họa lên đường cong tinh thuộc về thiếu nữ, dần dần chọc giận con mắt phía sau!
“Khục, khục, khục.....”
Cô ho không cẩn thận nuốt phải nước bể, chật vật nhoài người về bên cạnh bờ.
Người đàn ông này.....luôn cuồng ngạo mà tràn đầy tính nguy hiểm, trong lúc lơ đãng làm nhiễu loạn thần trí cô, vén lên một hồ xuân thủy.
“Ho đủ rồi, mau cút ra ngoài cho ta!”
Giọng nói lạnh băng sau lưng vang lên, tim Tường Vi co rút, sợ hãi quay đầu lại, nhìn người đàn ông cao ngạo cường tráng đứng sừng sững trong nước – –
Da thịt màu đồng trần trụi dưới nước, dưới ánh trăng sáng được phủ lên một tầng màu bạc mê người, giống như đêm năm cô mười ba tuổi vậy, bên trên cơ ngực săn chắc còn dính vài bọt nước, giống như ma vương hắc ám trong thần thoại không ai bì nổi, tà ác mà ma mị, rồi lại đáng chết mê hoặc lòng người, cô không khỏi âm thầm than, nhưng lại không nhị được lại liếc trộm ma vương hắc ám đẹp mê người này, mắt như thỏ ngọc chăm chú nhìn hắn đang trong bể bơi
Nhìn hắn trần trụi làm mắt cô nóng lên, đầu óc quay cuồng!
Hắn chỉ cần một ánh mắt, đã khiến cô tơi bời hoa lá, cúi đầu xưng thần!
“Đúng, thật xin lỗi......tiên sinh! Cháu không phải cố ý, Hắc, cháu gái thím Hắc.....cháu giúp cô ấy dọn dẹp căn phòng,.....cho nên......mới, mới đi sai vào đây....Thật, thật sự xin lỗi!”
Cô nhắm chặt con mắt bất an, mặc dù đã được mái tóc dài xanh đen che đi, nhưng vẫn làm cho cô bất an.
Tường Vi ngừng thở, ép buộc bản thân không được nói cà lăm, tay vô thức nắm chặt lại, trong lòng không ngừng lo sợ, cái nỗi sợ hãi không tên này len lỏi khắp tế bào cô, cô thật sự rất sợ hắn!
Lại không nhận ra tư thế bản thân mình ghé sát vào bên bờ, hai chân mảnh mai trắng noãn có chút mở ra, quần lót màu hồng phấn, hiện ra thiếu nữ đặc biệt rụt rè, ẩm ướt che đậy lại hạ thân đang dần dần trưởng thành, hắc u như ẩn như hiện, thu hút lấy con mắt sáng rực của người đàn ông.
Bàn tay lớn của hắn đột nhiên vươn ra, nhanh chóng cầm lấy mắt cá chân cô, dùng sức kéo một cái – –
“A....Đau!”
Tường Vi hoảng sợ thở gấp lên tiếng, thân thể bên trên cạnh bờ bị hắn mạnh mẽ kéo xuống, hai chân trượt vào trong nước, cô theo bản năng nắm lấy lan can bên bể bơi, lo sợ mình lại lần nữa bị hắn kéo xuống nước!
Hắn nhếch khóe môi, bàn tay to lớn dưới nước vẫn gắt gao tóm chặt mắt cá chân cô, tay kia thô bạo mà cởi xuống quần lót nhỏ bé của cô – –
Không thể đoán được!
“A...” Cô kinh hãi kêu lên, hít một hơi khí lạnh, theo tiếng quần lót bị xé rách, thân dưới một trận mát lạnh trong nháy mắt trần trụi, tim cô run lên!
Hai chân theo bản năng mà kẹp chặt, ý đồ che đậy trong lúc nhất thời hoảng loạng, tay chân luống cuống, bất an....cùng xấu hổ!
Hắc tiên sinh vậy mà lại xé quần lót của cô!
“Khục, khục, khục.....”
Cô ho không cẩn thận nuốt phải nước bể, chật vật nhoài người về bên cạnh bờ.
Người đàn ông này.....luôn cuồng ngạo mà tràn đầy tính nguy hiểm, trong lúc lơ đãng làm nhiễu loạn thần trí cô, vén lên một hồ xuân thủy.
“Ho đủ rồi, mau cút ra ngoài cho ta!”
Giọng nói lạnh băng sau lưng vang lên, tim Tường Vi co rút, sợ hãi quay đầu lại, nhìn người đàn ông cao ngạo cường tráng đứng sừng sững trong nước – –
Da thịt màu đồng trần trụi dưới nước, dưới ánh trăng sáng được phủ lên một tầng màu bạc mê người, giống như đêm năm cô mười ba tuổi vậy, bên trên cơ ngực săn chắc còn dính vài bọt nước, giống như ma vương hắc ám trong thần thoại không ai bì nổi, tà ác mà ma mị, rồi lại đáng chết mê hoặc lòng người, cô không khỏi âm thầm than, nhưng lại không nhị được lại liếc trộm ma vương hắc ám đẹp mê người này, mắt như thỏ ngọc chăm chú nhìn hắn đang trong bể bơi
Nhìn hắn trần trụi làm mắt cô nóng lên, đầu óc quay cuồng!
Hắn chỉ cần một ánh mắt, đã khiến cô tơi bời hoa lá, cúi đầu xưng thần!
“Đúng, thật xin lỗi......tiên sinh! Cháu không phải cố ý, Hắc, cháu gái thím Hắc.....cháu giúp cô ấy dọn dẹp căn phòng,.....cho nên......mới, mới đi sai vào đây....Thật, thật sự xin lỗi!”
Cô nhắm chặt con mắt bất an, mặc dù đã được mái tóc dài xanh đen che đi, nhưng vẫn làm cho cô bất an.
Tường Vi ngừng thở, ép buộc bản thân không được nói cà lăm, tay vô thức nắm chặt lại, trong lòng không ngừng lo sợ, cái nỗi sợ hãi không tên này len lỏi khắp tế bào cô, cô thật sự rất sợ hắn!
Lại không nhận ra tư thế bản thân mình ghé sát vào bên bờ, hai chân mảnh mai trắng noãn có chút mở ra, quần lót màu hồng phấn, hiện ra thiếu nữ đặc biệt rụt rè, ẩm ướt che đậy lại hạ thân đang dần dần trưởng thành, hắc u như ẩn như hiện, thu hút lấy con mắt sáng rực của người đàn ông.
Bàn tay lớn của hắn đột nhiên vươn ra, nhanh chóng cầm lấy mắt cá chân cô, dùng sức kéo một cái – –
“A....Đau!”
Tường Vi hoảng sợ thở gấp lên tiếng, thân thể bên trên cạnh bờ bị hắn mạnh mẽ kéo xuống, hai chân trượt vào trong nước, cô theo bản năng nắm lấy lan can bên bể bơi, lo sợ mình lại lần nữa bị hắn kéo xuống nước!
Hắn nhếch khóe môi, bàn tay to lớn dưới nước vẫn gắt gao tóm chặt mắt cá chân cô, tay kia thô bạo mà cởi xuống quần lót nhỏ bé của cô – –
Không thể đoán được!
“A...” Cô kinh hãi kêu lên, hít một hơi khí lạnh, theo tiếng quần lót bị xé rách, thân dưới một trận mát lạnh trong nháy mắt trần trụi, tim cô run lên!
Hai chân theo bản năng mà kẹp chặt, ý đồ che đậy trong lúc nhất thời hoảng loạng, tay chân luống cuống, bất an....cùng xấu hổ!
Hắc tiên sinh vậy mà lại xé quần lót của cô!