Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4028
Chương 4028
Tô Lam còn kịp nói gì, Lư Tuyết Cầm ở bên cạnh đã liếc mắt, lườm nguýt Phương Trí Thành, ánh mắt bà ta tràn đầy vẻ dương dương đắc ý: “Đây là chuyện giữa cha và con hai người họ. Liên quan gì đến cậu chứ, cậu còn không mau ngậm miệng lại cho tôi!”
Phương Trí Thành hết sức tức giận trừng mắt nhìn Lư Tuyết Cầm, nhưng anh ấy thấy rằng hình như Tô Lam cũng không mở miệng định ngăn anh ấy lại, anh ấy lại im lặng ngồi trên ghế sô pha.
Tô Văn Tâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi thấy sự hợp tác của Tô Lam.
Ông ta cứ nghĩ rằng sẽ không dễ dàng có được những cổ phần này như vậy, nhưng không ngờ Tô Lam lại đề nghị nói chuyện như thế này.
Xem ra cô vẫn coi ông ta là cha rồi, cô đã phối hợp như vậy thì ông ta cũng không phải khách sáo với cô nữa!
Vốn dĩ, Tô Văn Tâm chỉ định đòi ba mươi phần trăm cổ phần, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ run rẩy, sợ sệt, tức giận mà không dám nói gì của Tô Lam, ông ta đột nhiên thay đổi quyết định.
Ông ta gần như không hề do dự một chút nào cả, trực tiếp giơ ra năm ngón tay: “Cha muốn có năm mươi phần trăm cổ phần!”
“Đúng là không biết xấu hốt”
Nguyễn Bảo Lan ngồi ở bên cạnh thật sự không thể giữ được bình tĩnh nữa.
Tô Văn Tâm lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ấy: “Có chuyện gì với cô sao? Con bé là con gái của tôi, năm mươi phần trăm cổ phần đã là gì, cho dù tôi có muốn một trăm phần trăm thì con bé cũng phải ngoan ngoãn giao cho tôi!”
Nhưng điều mà Tô Văn Tâm không biết là trước đây, trường quay này được Tô Lam và mấy người khác cùng góp vốn xây dựng.
Tô Lam giữ năm mươi cổ phần, Phương Trí Thành và Nguyễn Bảo Lan mỗi người lần lượt giữ ba mươi và hai mươi phần trăm còn lại.
Nếu Tô Văn Tâm yêu cầu năm mươi phần trăm cổ phần như ông ta vừa nói, như vậy chẳng phải là ông ta muốn ném toàn bộ số cổ phần Tô Lam có trong tay ra ngoài hay sao?
Nguyễn Bảo Lan có chút nóng lòng, đi tới trước mặt cô: “Tô Lam, nhất định cô phải suy nghĩ chuyện này cho thật kỹ càng. Chuyện này liên quan đến phương hướng phát triển của trường quay trong tương lai nữa đấy!”
Nhìn bộ dạng này của Tô Văn Tâm, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều rõ hôm nay ông ta tới đây chẳng khác nào dùng tay không bắt sói.
Lùi lại mà nói, nếu Tô Lam thực sự chia cho ông ta năm mươi phần trăm cố phần thì sau này, nhất định ông ta sẽ tự cho mình là chủ tịch hội đồng quản trị, chỉ đạo tất cả mọi người trong trường quay. Khi đó, nhất định những triển vọng phát triển của trường quay sẽ rất đáng lo ngại!
“Này cô gái trong bộ dạng giống chó giả làm người kia, để tôi nói cho cô biết, cô học đâu ra cái thói khiêu khích, chia rẽ mối quan hệ của người khác như thế vậy?”
Lư Tuyết Câm nhìn Nguyễn Bảo Lan đầy bất mãn, vì bà ta lo sợ, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, có người sẽ làm cho Tô Lam dao động.
Tô Lam chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Bảo Lan, cười nhàn nhạt: ‘Cô cứ yên tâm, trong chuyện này tôi tự biết có chừng mực mà”
Sau khi nói xong, Tô Lam quay đầu lại, liếc nhìn một nhân viên khác trong trường quay: “Hy Đào này, em có thể chuẩn bị giúp chị một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần có được không.”
“Cái gì cơ?”
Khi Tô Lam vừa nói dứt lời, tất cả mọi người đều hoàn toàn kinh ngạc, chẳng lẽ cô định thỏa hiệp thật sao?
Tô Lam còn kịp nói gì, Lư Tuyết Cầm ở bên cạnh đã liếc mắt, lườm nguýt Phương Trí Thành, ánh mắt bà ta tràn đầy vẻ dương dương đắc ý: “Đây là chuyện giữa cha và con hai người họ. Liên quan gì đến cậu chứ, cậu còn không mau ngậm miệng lại cho tôi!”
Phương Trí Thành hết sức tức giận trừng mắt nhìn Lư Tuyết Cầm, nhưng anh ấy thấy rằng hình như Tô Lam cũng không mở miệng định ngăn anh ấy lại, anh ấy lại im lặng ngồi trên ghế sô pha.
Tô Văn Tâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi thấy sự hợp tác của Tô Lam.
Ông ta cứ nghĩ rằng sẽ không dễ dàng có được những cổ phần này như vậy, nhưng không ngờ Tô Lam lại đề nghị nói chuyện như thế này.
Xem ra cô vẫn coi ông ta là cha rồi, cô đã phối hợp như vậy thì ông ta cũng không phải khách sáo với cô nữa!
Vốn dĩ, Tô Văn Tâm chỉ định đòi ba mươi phần trăm cổ phần, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ run rẩy, sợ sệt, tức giận mà không dám nói gì của Tô Lam, ông ta đột nhiên thay đổi quyết định.
Ông ta gần như không hề do dự một chút nào cả, trực tiếp giơ ra năm ngón tay: “Cha muốn có năm mươi phần trăm cổ phần!”
“Đúng là không biết xấu hốt”
Nguyễn Bảo Lan ngồi ở bên cạnh thật sự không thể giữ được bình tĩnh nữa.
Tô Văn Tâm lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ấy: “Có chuyện gì với cô sao? Con bé là con gái của tôi, năm mươi phần trăm cổ phần đã là gì, cho dù tôi có muốn một trăm phần trăm thì con bé cũng phải ngoan ngoãn giao cho tôi!”
Nhưng điều mà Tô Văn Tâm không biết là trước đây, trường quay này được Tô Lam và mấy người khác cùng góp vốn xây dựng.
Tô Lam giữ năm mươi cổ phần, Phương Trí Thành và Nguyễn Bảo Lan mỗi người lần lượt giữ ba mươi và hai mươi phần trăm còn lại.
Nếu Tô Văn Tâm yêu cầu năm mươi phần trăm cổ phần như ông ta vừa nói, như vậy chẳng phải là ông ta muốn ném toàn bộ số cổ phần Tô Lam có trong tay ra ngoài hay sao?
Nguyễn Bảo Lan có chút nóng lòng, đi tới trước mặt cô: “Tô Lam, nhất định cô phải suy nghĩ chuyện này cho thật kỹ càng. Chuyện này liên quan đến phương hướng phát triển của trường quay trong tương lai nữa đấy!”
Nhìn bộ dạng này của Tô Văn Tâm, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều rõ hôm nay ông ta tới đây chẳng khác nào dùng tay không bắt sói.
Lùi lại mà nói, nếu Tô Lam thực sự chia cho ông ta năm mươi phần trăm cố phần thì sau này, nhất định ông ta sẽ tự cho mình là chủ tịch hội đồng quản trị, chỉ đạo tất cả mọi người trong trường quay. Khi đó, nhất định những triển vọng phát triển của trường quay sẽ rất đáng lo ngại!
“Này cô gái trong bộ dạng giống chó giả làm người kia, để tôi nói cho cô biết, cô học đâu ra cái thói khiêu khích, chia rẽ mối quan hệ của người khác như thế vậy?”
Lư Tuyết Câm nhìn Nguyễn Bảo Lan đầy bất mãn, vì bà ta lo sợ, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, có người sẽ làm cho Tô Lam dao động.
Tô Lam chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Bảo Lan, cười nhàn nhạt: ‘Cô cứ yên tâm, trong chuyện này tôi tự biết có chừng mực mà”
Sau khi nói xong, Tô Lam quay đầu lại, liếc nhìn một nhân viên khác trong trường quay: “Hy Đào này, em có thể chuẩn bị giúp chị một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần có được không.”
“Cái gì cơ?”
Khi Tô Lam vừa nói dứt lời, tất cả mọi người đều hoàn toàn kinh ngạc, chẳng lẽ cô định thỏa hiệp thật sao?