Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70: ba kẻ đầu sỏ
Cách Cổ Lạp bị Loss bịt mắt, cô chỉ có thể đi theo sự chỉ dẫn của hắn. Khi xe dừng lại, Cách Cổ Lạp tự dằn mình phải cố gắng bình tĩnh. Nhưng cô vẫn rất sợ hãi. Chợt Loss đặt hai tay lên vai của cô. Hắn dần nở nụ cười điên, sau đó thì thào nhẹ bên tai của cô.
\- Trước khi gặp Nhiếp Lạc Dật, tôi muốn cô gặp một số người...
\- Anh định đưa tôi gặp ai?
Loss lướt nhẹ từng ngón tay của hắn lên má của Cách Cổ Lạp. Cái hành động này của hắn trong mắt của cô là một thứ gì đó rất ghê tởm. Cô phải cố gắng vờ như coi hắn là không khí, nếu không thì chắc cô sẽ phát nôn tại chỗ mất.
Dẫn Cách Cổ Lạp đến một căn phòng, Loss ra lệnh cho đàn em ở bên ngoài. Hắn nắm chặt tay của cô mở cửa đi vào bên trong. Cách Cổ Lạp nghe thấy bên tai một tiếng đóng cửa rầm một cái. Sau đó, chiếc khăn bịt mắt cô được tháo xuống. Cách Cổ Lạp thấy được chút ánh sáng cũng cảm thấy hơi chói mắt. Nhưng, rất nhanh sau đó cô lấy lại được tầm nhìn của mình.
Mà trước mắt cô, có hai người một nam một nữ đang ngồi uống rượu. Trông thấy Loss đã trở về, người đàn ông bình thản để cốc xuống, tựa nhẹ đầu về phía sau thản nhiên nói.
\- Về nhanh thật! Xin chào, Cách Cổ Lạp... Chúng ta đã gặp lại nhau.
Đúng, anh ta và cô đã gặp lại nhau như lời anh ta nói. Cách Cổ Lạp không ngờ người đàn ông kia lại là Phương Kỷ. Còn người phụ nữ đặc biệt thì cô không quen. Mà cho dù cô không quen thì Đông Thần chắc chắn liếc một cái sẽ nhận ra ngay. Cô ta không ai khác chính là Niếp Trác Na.
Mấy ngày hôm nay Niếp Trác Na không quấy rầy Đông Thần nữa bởi vì cô ta đã tìm được đồng minh. Loss lần đó vô tình nhìn thấy Niếp Trác Na cứ lẽo đẽo bám theo Đông Thần nhưng hắn lại không một chút quan tâm tới cô ta. Lợi dụng điều này, Loss đã đề nghị cô ta hợp tác với hắn và Phương Kỷ. Cả ba đều có lợi trong vụ làm ăn này. Phương Kỷ sẽ thâu tóm được Đông Thị, trở thành người đứng đầu trong giới kinh doanh. Mà Loss cần Cách Cổ Lạp, chính vì vậy hắn sẽ bắt cô. Đông Thần không còn gì cả sẽ phải nhờ đến Niếp Gia. Đương nhiên Niếp Trác Na nhân cơ hội ngàn năm có 1 này sẽ đề nghị Đông Thần kết hôn với cô ta để làm điều kiện. Tóm lại, cả ba người đều có mục đích riêng, nhưng cái chung vẫn là xoay quanh Đông Thần và Cách Cổ Lạp.
Lần đó Cách Cổ Lạp gặp Phương Kỷ. Cô đơn giản chỉ nghĩ anh ta là đối thủ của Đông Thần thôi. Vậy mà, anh ta lại giở trò đê hèn sau lưng như vậy.
Nhìn thấy Cách Cổ Lạp trước mắt. Niếp Trác Na không kìm chế nổi cơn tức giận mà đứng dậy. Cô ta hừng hực bước tới muốn giáng cho người phụ nữ được Đông Thần yêu hết mực kia một cái tát. Còn chưa tới nơi, Niếp Trác Na đã bị Cách Cổ Lạp giơ một chân đá lại phía sau. Cô ta la lên một tiếng rồi ôm bụng quỳ xuống đất.
\- Con khốn này! Mày... Mày dám đá tao?
\- Là do cô muốn động thủ với tôi!
Niếp Trác Na không ngờ nhìn Cách Cổ Lạp gầy yếu thế kia mà thân thủ nhanh như vậy. Cô ta đã quá bất cẩn rồi.
Thảo nào mà lần trước Lang trở về, gương mặt bầm tím nói là không hoàn thành nhiệm vụ. Niếp Trác Na tức giận nên không tin lời anh ta nói. Cô ta chỉ muốn xả tức nên đã lấy roi vụt Lang. Vậy mà Lang vẫn không một lời oán trách mà để yên cho cô ta đánh. Niếp Hy đúng lúc đi qua liền chạy vào muốn che chắn cho Lang, thế là hai người họ đều không thoát khỏi chiếc roi da của Niếp Trác Na. Đánh mãi đến khi mỏi tay, Niếp Trác Na liền bỏ đi. Thật không ngờ vừa bước chân ra khỏi cổng thì người của Đông Thần đi tới, cô ta không muốn bị Đông Thần phát hiện chuyện này nên đã nhanh chóng lên xe bỏ trốn. Cũng vì vậy mà vô tình gặp được Loss.
\- Loss, anh mau giết cô ta đi!
Nhìn bộ dạng chật vật của Niếp Trác Na, Loss chẳng có biểu cảm gì. Hắn tiến lên, dắt tay Cách Cổ Lạp đi về phía của Phương Kỷ, ngồi xuống ghế.
\- Niếp Trác Na, trong thoả thuận không có nói tôi sẽ giết Cách Cổ Lạp. Chính vì vậy, khi cô có được Đông Thần rồi... Đừng động đến người của tôi!
Không làm gì được, Niếp Trác Na đành ngậm cơn tức quay trở lại chỗ ngồi.
Phương Kỷ lấy một chiếc cốc mới, để lên bàn rơt rượu. Anh ta từ tốn đưa cốc rượu cho Cách Cổ Lạp, nhưng cô lại không thèm để đến anh ta mà làm ngơ. Loss đành phải cầm lấy cốc rượu đó đưa lên miệng uống cạn.
\- Phương Kỷ, Loss, Niếp Trác Na đúng không? Ba người quả nhiên là kẻ đầu sỏ. Tất cả đều muốn hại tôi và Đông Thần?
Với cô hỏi này của Cách Cổ Lạp. Người vội vàng như Niếp Trác Na định lên tiếng. Nhưng miệng cô ta bị Loss vươn tay bóp chặt lại không nói được. Phương Kỷ thì khoái chí, không hiểu vì sao anh ta lại cười lớn.
\- Với tôi, thâu tóm Đông Thị là mục tiêu. Với Niếp Trác Na, có được Đông Thần là ước muốn. Còn với Loss, có được gương mặt của cô chính là muốn sở hữu. Chúng tôi vốn không có gì liên quan nhưng lại là kẻ địch của hai người. Đã có câu, kẻ địch với kẻ địch thì là bạn rồi không phải sao?
\- Thế nên?
Cách Cổ Lạp nhíu mày.
\- Kết hợp với nhau có lợi cho mình, cô thử nghĩ xem ai có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
Cách Cổ Lạp cảm thấy hơi ngột ngạt. Cô bây giờ đang ở trong hang ổ của kẻ thù. Nếu gây chuyện sẽ chẳng phải ý hay, tốt nhất cô phải từ từ tìm cơ hội để dẫn Nhiếp Lạc Dật bỏ trốn mới được.
Từ nãy đến giờ Loss vẫn không rời mắt khỏi gương mặt của Cách Cổ Lạp. Hắn choàng tay lên vai cô, cô ngồi dịch ra né tránh. Nhưng hắn nào để cô né tránh như vậy? Loss vòng qua ôm lấy eo của Cách Cổ Lạp kéo cô sát vào người mình.
\- Hàn Tư Xuyên! Anh đừng có quá đáng!
\- Cũng chỉ có cô gọi tôi bằng cái tên này. Chưa cho cô tận mắt thấy thằng nhóc kia thì chắc cô chưa thể ngoan ngoãn được.
Loss vỗ vỗ tay. Cửa phòng nhanh chóng được mở ra. Mà lúc này, hai tên đàn em của Loss kéo Nhiếp Lạc Dật toàn thân bê bết máu vào trong. Có lẽ, thằng bé đã bị đánh rất thê thảm nên đã lâm vào tình trạng hôn mê.
Cách Cổ Lạp kích động định đứng dậy, lại bị Loss ấn vai ngồi xuống.
\- Anh dám hành hạ thằng nhóc?
\- Nó không chết được. Với lại, để tôi xem thành ý của cô... Tôi sẽ suy nghĩ thả nó ra.
\- Anh tưởng tôi sẽ tin lời anh?
\- Cô hết lựa chọn rồi. Việc cô đánh thuốc tôi rồi bỏ trốn lần trước. Cô có biết hậu quả ra sao không?
Giọng nói của Loss dần trở lên lạnh lẽo. Hắn chợt nắm chặt hai cổ tay của cô. Cách Cổ Lạp biết, bây giờ cơn ác mộng mới chỉ là bắt đầu. Loss thực sự là một tên điên không thể chọc vào.
\- Tôi sẽ giữ mạng cho cô vì gương mặt này. Tuy nhiên, cô muốn tôi chặt tay hay chặt chân cô hả?
\- Trước khi gặp Nhiếp Lạc Dật, tôi muốn cô gặp một số người...
\- Anh định đưa tôi gặp ai?
Loss lướt nhẹ từng ngón tay của hắn lên má của Cách Cổ Lạp. Cái hành động này của hắn trong mắt của cô là một thứ gì đó rất ghê tởm. Cô phải cố gắng vờ như coi hắn là không khí, nếu không thì chắc cô sẽ phát nôn tại chỗ mất.
Dẫn Cách Cổ Lạp đến một căn phòng, Loss ra lệnh cho đàn em ở bên ngoài. Hắn nắm chặt tay của cô mở cửa đi vào bên trong. Cách Cổ Lạp nghe thấy bên tai một tiếng đóng cửa rầm một cái. Sau đó, chiếc khăn bịt mắt cô được tháo xuống. Cách Cổ Lạp thấy được chút ánh sáng cũng cảm thấy hơi chói mắt. Nhưng, rất nhanh sau đó cô lấy lại được tầm nhìn của mình.
Mà trước mắt cô, có hai người một nam một nữ đang ngồi uống rượu. Trông thấy Loss đã trở về, người đàn ông bình thản để cốc xuống, tựa nhẹ đầu về phía sau thản nhiên nói.
\- Về nhanh thật! Xin chào, Cách Cổ Lạp... Chúng ta đã gặp lại nhau.
Đúng, anh ta và cô đã gặp lại nhau như lời anh ta nói. Cách Cổ Lạp không ngờ người đàn ông kia lại là Phương Kỷ. Còn người phụ nữ đặc biệt thì cô không quen. Mà cho dù cô không quen thì Đông Thần chắc chắn liếc một cái sẽ nhận ra ngay. Cô ta không ai khác chính là Niếp Trác Na.
Mấy ngày hôm nay Niếp Trác Na không quấy rầy Đông Thần nữa bởi vì cô ta đã tìm được đồng minh. Loss lần đó vô tình nhìn thấy Niếp Trác Na cứ lẽo đẽo bám theo Đông Thần nhưng hắn lại không một chút quan tâm tới cô ta. Lợi dụng điều này, Loss đã đề nghị cô ta hợp tác với hắn và Phương Kỷ. Cả ba đều có lợi trong vụ làm ăn này. Phương Kỷ sẽ thâu tóm được Đông Thị, trở thành người đứng đầu trong giới kinh doanh. Mà Loss cần Cách Cổ Lạp, chính vì vậy hắn sẽ bắt cô. Đông Thần không còn gì cả sẽ phải nhờ đến Niếp Gia. Đương nhiên Niếp Trác Na nhân cơ hội ngàn năm có 1 này sẽ đề nghị Đông Thần kết hôn với cô ta để làm điều kiện. Tóm lại, cả ba người đều có mục đích riêng, nhưng cái chung vẫn là xoay quanh Đông Thần và Cách Cổ Lạp.
Lần đó Cách Cổ Lạp gặp Phương Kỷ. Cô đơn giản chỉ nghĩ anh ta là đối thủ của Đông Thần thôi. Vậy mà, anh ta lại giở trò đê hèn sau lưng như vậy.
Nhìn thấy Cách Cổ Lạp trước mắt. Niếp Trác Na không kìm chế nổi cơn tức giận mà đứng dậy. Cô ta hừng hực bước tới muốn giáng cho người phụ nữ được Đông Thần yêu hết mực kia một cái tát. Còn chưa tới nơi, Niếp Trác Na đã bị Cách Cổ Lạp giơ một chân đá lại phía sau. Cô ta la lên một tiếng rồi ôm bụng quỳ xuống đất.
\- Con khốn này! Mày... Mày dám đá tao?
\- Là do cô muốn động thủ với tôi!
Niếp Trác Na không ngờ nhìn Cách Cổ Lạp gầy yếu thế kia mà thân thủ nhanh như vậy. Cô ta đã quá bất cẩn rồi.
Thảo nào mà lần trước Lang trở về, gương mặt bầm tím nói là không hoàn thành nhiệm vụ. Niếp Trác Na tức giận nên không tin lời anh ta nói. Cô ta chỉ muốn xả tức nên đã lấy roi vụt Lang. Vậy mà Lang vẫn không một lời oán trách mà để yên cho cô ta đánh. Niếp Hy đúng lúc đi qua liền chạy vào muốn che chắn cho Lang, thế là hai người họ đều không thoát khỏi chiếc roi da của Niếp Trác Na. Đánh mãi đến khi mỏi tay, Niếp Trác Na liền bỏ đi. Thật không ngờ vừa bước chân ra khỏi cổng thì người của Đông Thần đi tới, cô ta không muốn bị Đông Thần phát hiện chuyện này nên đã nhanh chóng lên xe bỏ trốn. Cũng vì vậy mà vô tình gặp được Loss.
\- Loss, anh mau giết cô ta đi!
Nhìn bộ dạng chật vật của Niếp Trác Na, Loss chẳng có biểu cảm gì. Hắn tiến lên, dắt tay Cách Cổ Lạp đi về phía của Phương Kỷ, ngồi xuống ghế.
\- Niếp Trác Na, trong thoả thuận không có nói tôi sẽ giết Cách Cổ Lạp. Chính vì vậy, khi cô có được Đông Thần rồi... Đừng động đến người của tôi!
Không làm gì được, Niếp Trác Na đành ngậm cơn tức quay trở lại chỗ ngồi.
Phương Kỷ lấy một chiếc cốc mới, để lên bàn rơt rượu. Anh ta từ tốn đưa cốc rượu cho Cách Cổ Lạp, nhưng cô lại không thèm để đến anh ta mà làm ngơ. Loss đành phải cầm lấy cốc rượu đó đưa lên miệng uống cạn.
\- Phương Kỷ, Loss, Niếp Trác Na đúng không? Ba người quả nhiên là kẻ đầu sỏ. Tất cả đều muốn hại tôi và Đông Thần?
Với cô hỏi này của Cách Cổ Lạp. Người vội vàng như Niếp Trác Na định lên tiếng. Nhưng miệng cô ta bị Loss vươn tay bóp chặt lại không nói được. Phương Kỷ thì khoái chí, không hiểu vì sao anh ta lại cười lớn.
\- Với tôi, thâu tóm Đông Thị là mục tiêu. Với Niếp Trác Na, có được Đông Thần là ước muốn. Còn với Loss, có được gương mặt của cô chính là muốn sở hữu. Chúng tôi vốn không có gì liên quan nhưng lại là kẻ địch của hai người. Đã có câu, kẻ địch với kẻ địch thì là bạn rồi không phải sao?
\- Thế nên?
Cách Cổ Lạp nhíu mày.
\- Kết hợp với nhau có lợi cho mình, cô thử nghĩ xem ai có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
Cách Cổ Lạp cảm thấy hơi ngột ngạt. Cô bây giờ đang ở trong hang ổ của kẻ thù. Nếu gây chuyện sẽ chẳng phải ý hay, tốt nhất cô phải từ từ tìm cơ hội để dẫn Nhiếp Lạc Dật bỏ trốn mới được.
Từ nãy đến giờ Loss vẫn không rời mắt khỏi gương mặt của Cách Cổ Lạp. Hắn choàng tay lên vai cô, cô ngồi dịch ra né tránh. Nhưng hắn nào để cô né tránh như vậy? Loss vòng qua ôm lấy eo của Cách Cổ Lạp kéo cô sát vào người mình.
\- Hàn Tư Xuyên! Anh đừng có quá đáng!
\- Cũng chỉ có cô gọi tôi bằng cái tên này. Chưa cho cô tận mắt thấy thằng nhóc kia thì chắc cô chưa thể ngoan ngoãn được.
Loss vỗ vỗ tay. Cửa phòng nhanh chóng được mở ra. Mà lúc này, hai tên đàn em của Loss kéo Nhiếp Lạc Dật toàn thân bê bết máu vào trong. Có lẽ, thằng bé đã bị đánh rất thê thảm nên đã lâm vào tình trạng hôn mê.
Cách Cổ Lạp kích động định đứng dậy, lại bị Loss ấn vai ngồi xuống.
\- Anh dám hành hạ thằng nhóc?
\- Nó không chết được. Với lại, để tôi xem thành ý của cô... Tôi sẽ suy nghĩ thả nó ra.
\- Anh tưởng tôi sẽ tin lời anh?
\- Cô hết lựa chọn rồi. Việc cô đánh thuốc tôi rồi bỏ trốn lần trước. Cô có biết hậu quả ra sao không?
Giọng nói của Loss dần trở lên lạnh lẽo. Hắn chợt nắm chặt hai cổ tay của cô. Cách Cổ Lạp biết, bây giờ cơn ác mộng mới chỉ là bắt đầu. Loss thực sự là một tên điên không thể chọc vào.
\- Tôi sẽ giữ mạng cho cô vì gương mặt này. Tuy nhiên, cô muốn tôi chặt tay hay chặt chân cô hả?