Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 593
Chương 593: Chế hương
“Làm thế nào mà cô làm được vậy?” Anh ta nhìn cô đầy khó hiểu, Lãnh Thiên Khuê, người vẫn đang hét lên đòi đánh đòi giết, vậy mà lại đã ngủ rồi!
“Tôi nói rồi, tôi là một nhà điều chế mùi hương. Cảm xúc của cô ấy đã đến mức phát cuồng mất khống chế rồi, chỉ cần an ủi một chút là có để bình ổn được cô ấy, đến lúc đó thì thấy mệt sẽ tự khắc ngủ thôi”
Dạ Hữu Khánh nheo mắt xem xét cô, nghỉ ngờ nói: “Vậy cô vừa mới cho cô ấy ngửi hương của cô?”
“Đúng vậy, chính là cái này. Tôi luôn mang theo một số loại hương trên người bất cứ lúc nào để đề phòng bất trắc” Trên tay cô xuất hiện một chiếc lọ nhỏ với chút chất lỏng màu xanh nhạt.
Dạ Hữu Khánh cầm chai thủy tinh đưa lên trước mũi ngửi, mùi rất lạ nhưng không có tác dụng với anh.
“Cứ để cô ấy ngửi mùi này, cảm xúc của cô ấy có thể bình tĩnh lại được không?”
Lâm Hương Giang cười nhẹ: “Đương nhiên không thể trông cậy vào cái thứ này, mà còn phải xem anh định làm như thế nào”
“Tôi sao?”
Lâm Hương Giang liền ngậm miệng lại, cô thấy anh ta có chút không chắc chản, có thể anh sẽ hối hận rồi ra tay giết cô trong giây tiếp theo.
Lâm Hương Giang hiện tại không bị giam giữ, lại còn được nhận đãi ngộ rất tốt, sau khi dọn đẹp sạch sẽ lại có người đưa đồ ăn cho cô.
Dù đã giữ được mạng nhưng cô vẫn bị theo dõi chặt chẽ, không thể thoát khỏi đây lúc này.
Cô nhìn làn nước xanh ngắt ngoài cửa sổ và tự hỏi liệu Hà Tuấn Khoa có đang tìm kiếm mình hay không?
Và cái tên .Jess đó… chắc anh ta cũng không khó đối phó phải không?
Vừa nghĩ tới đây, cô chợt nghe thấy bên ngoài có người đang nói chuyện, cô lại gần cửa cẩn thận lắng nghe.
“Cậu chủ của các người ở đâu?”
“Mời anh đi cùng tôi” Một tên đàn em nói nói.
Lâm Hương Giang nghe thấy giọng nói của người đó có vài phần quen thuộc… Là ess Sao?
Nghe thấy tiếng bước chân đã đi xa, cô lập tức mở cửa, nhìn thấy bóng lưng của .Jess, anh đi tìm Dạ Hữu Khánh ư?
“Cô không được ra ngoài, vào đi” Người đàn ông ở cửa hét lên với cô.
Lâm Hương Giang muốn nghe cuộc nói chuyện giữa Jess và Dạ Hữu Khánh, nhưng rõ ràng đây là không thể. Vậy lần này .Jess tay tay với Hà Tuấn Khoa là có thêm sự giúp đỡ của Dạ Hữu Khánh?
Nghĩ đến đây, cô đột nhiên quyết định ở lại, ít nhất để biết Jess đang tìm Dạ Hữu Khánh để làm gì, và tốt nhất là có thể giúp Hà Tuấn Khoa giải quyết räc rối liên quan đến dess.
Nguyễn Cao Cường vẫn biết tin Lâm Hương Giang nhảy xuống biển sau khi bị bắt cóc, vì vậy anh ta đã lập tức đến gặp Hà Tuấn Khoa “Hương Giang đâu? Anh lại để mất em ấy đúng không?” Nguyễn Cao Cường vừa hỏi, vừa năm cổ áo Hà Tuấn Khoa.
“Tôi sẽ tìm thấy cô ấy” Hà Tuấn Khoa đáp trong khi hất tay anh ra.
“Anh nên đưa em ấy trở lại càng sớm càng tốt, nếu không anh sẽ không xong với tôi đâu!”
Nguyễn Cao Cường sau khi đe dọa, liền nói p: “Hơn nữa, sau khi tìm thấy em ấy, tôi sẽ không để em ấy có chút dây dưa gì với anh nữa. Và anh cũng đừng bám lấy em ấy!”
“Làm thế nào mà cô làm được vậy?” Anh ta nhìn cô đầy khó hiểu, Lãnh Thiên Khuê, người vẫn đang hét lên đòi đánh đòi giết, vậy mà lại đã ngủ rồi!
“Tôi nói rồi, tôi là một nhà điều chế mùi hương. Cảm xúc của cô ấy đã đến mức phát cuồng mất khống chế rồi, chỉ cần an ủi một chút là có để bình ổn được cô ấy, đến lúc đó thì thấy mệt sẽ tự khắc ngủ thôi”
Dạ Hữu Khánh nheo mắt xem xét cô, nghỉ ngờ nói: “Vậy cô vừa mới cho cô ấy ngửi hương của cô?”
“Đúng vậy, chính là cái này. Tôi luôn mang theo một số loại hương trên người bất cứ lúc nào để đề phòng bất trắc” Trên tay cô xuất hiện một chiếc lọ nhỏ với chút chất lỏng màu xanh nhạt.
Dạ Hữu Khánh cầm chai thủy tinh đưa lên trước mũi ngửi, mùi rất lạ nhưng không có tác dụng với anh.
“Cứ để cô ấy ngửi mùi này, cảm xúc của cô ấy có thể bình tĩnh lại được không?”
Lâm Hương Giang cười nhẹ: “Đương nhiên không thể trông cậy vào cái thứ này, mà còn phải xem anh định làm như thế nào”
“Tôi sao?”
Lâm Hương Giang liền ngậm miệng lại, cô thấy anh ta có chút không chắc chản, có thể anh sẽ hối hận rồi ra tay giết cô trong giây tiếp theo.
Lâm Hương Giang hiện tại không bị giam giữ, lại còn được nhận đãi ngộ rất tốt, sau khi dọn đẹp sạch sẽ lại có người đưa đồ ăn cho cô.
Dù đã giữ được mạng nhưng cô vẫn bị theo dõi chặt chẽ, không thể thoát khỏi đây lúc này.
Cô nhìn làn nước xanh ngắt ngoài cửa sổ và tự hỏi liệu Hà Tuấn Khoa có đang tìm kiếm mình hay không?
Và cái tên .Jess đó… chắc anh ta cũng không khó đối phó phải không?
Vừa nghĩ tới đây, cô chợt nghe thấy bên ngoài có người đang nói chuyện, cô lại gần cửa cẩn thận lắng nghe.
“Cậu chủ của các người ở đâu?”
“Mời anh đi cùng tôi” Một tên đàn em nói nói.
Lâm Hương Giang nghe thấy giọng nói của người đó có vài phần quen thuộc… Là ess Sao?
Nghe thấy tiếng bước chân đã đi xa, cô lập tức mở cửa, nhìn thấy bóng lưng của .Jess, anh đi tìm Dạ Hữu Khánh ư?
“Cô không được ra ngoài, vào đi” Người đàn ông ở cửa hét lên với cô.
Lâm Hương Giang muốn nghe cuộc nói chuyện giữa Jess và Dạ Hữu Khánh, nhưng rõ ràng đây là không thể. Vậy lần này .Jess tay tay với Hà Tuấn Khoa là có thêm sự giúp đỡ của Dạ Hữu Khánh?
Nghĩ đến đây, cô đột nhiên quyết định ở lại, ít nhất để biết Jess đang tìm Dạ Hữu Khánh để làm gì, và tốt nhất là có thể giúp Hà Tuấn Khoa giải quyết räc rối liên quan đến dess.
Nguyễn Cao Cường vẫn biết tin Lâm Hương Giang nhảy xuống biển sau khi bị bắt cóc, vì vậy anh ta đã lập tức đến gặp Hà Tuấn Khoa “Hương Giang đâu? Anh lại để mất em ấy đúng không?” Nguyễn Cao Cường vừa hỏi, vừa năm cổ áo Hà Tuấn Khoa.
“Tôi sẽ tìm thấy cô ấy” Hà Tuấn Khoa đáp trong khi hất tay anh ra.
“Anh nên đưa em ấy trở lại càng sớm càng tốt, nếu không anh sẽ không xong với tôi đâu!”
Nguyễn Cao Cường sau khi đe dọa, liền nói p: “Hơn nữa, sau khi tìm thấy em ấy, tôi sẽ không để em ấy có chút dây dưa gì với anh nữa. Và anh cũng đừng bám lấy em ấy!”