Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 137
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Mà người đàn ông này tự nhiên sẽ có
cách khiến cô khuất phục. Vì thế ông ta
đã âm thầm mua chuộc, bắt nhân viên
phục vụ thực hiện chút âm mưu. Đó là
cho chút đồ vào nước trái cây mà cô yêu
thích. Một lúc nữa, khi uống xong, cô tự
nhiên sẽ đi theo ông.
Tối nay ông ta có thể thoải mái muốn làm
gì thì làm.
Nhân viên phục vụ đang bước lại gần ông
thì bỗng có một vị khách nữ suýt va phải.
Chiếc khay trên tay anh ta hơi nghiêng.
Cốc nước vốn đã cho thêm thuốc đang
bên trái lúc này khẽ nhích sang bên cạnh,
đổi vị trí với cếc không có thuốc.
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Người phục vụ phản ứng lại, vội nhìn
những cốc nước trái cây trên khay. Anh di
chuyển lại các chiếc cốc một chút, không
hề phát hiện ra các cốc đã đặt không
đúng chỗ.
Anh bước đến trước mặt người đàn ông
trung niên, đưa chiếc cốc mà anh đang
xác định nhầm cho cô người mẫu kia. Đó
là loại nước ép mà cô yêu thích nhất:
nước ép từ dưa Ha Mi – một giống dưa
ngọt ở vùng Tân Cương, Trung Quốc.
Trong sàn nhảy bên cạnh, cuối cùng cũng
nhảy xong điệu cuối cùng, Đường Tư Vũ
nói với anh: “Chân tôi đau quá, nghỉ ngơi
một chút đi!”
Hình Liệt Hàn cũng không kéo cô bắt
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
nhảy nữa, dìu cô đi tới ghế sô pha nghỉ
ngơi. Hình Liệt Hàn quay đầu lại thì thấy
một nhân viên phục vụ đi qua, anh lấy một
cốc nước ép dưa Ha Mi cho cô. Đường
Tư Vũ cầm lấy, nhanh chóng uống luôn.
Cô thật sự rất khát, nên uống một hơi cạn
sạch.
Mà chiếc cốc này lại đúng là cốc có bỏ
thêm đồ vào kia.
Thời điểm này, có ai ngờ sẽ có người
động tay động chân trong buổi yến tiệc
cao cấp lớn như vậy?
Đường Tư Vũ sau khi uống xong liền lo
lắng sẽ đi đón con trai quá muộn, cô kéo
Hình Liệt Hàn, nói: “Đi thôi, chúng ta đi
đón con. Đừng để con phải đợi một mình.”
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Hình Liệt Hàn nghĩ đến bộ dáng đáng
thương của con trai, anh cũng không
đành lòng nên gật đầu nói: “Được, đi thôi”
“Tôi đi chào cha một tiếng.” Nói xong,
Đường Tư Vũ liền đứng dậy đi về phía
Đường Hùng.
Đường Hùng đang trò chuyện cùng một
số người đàn ông lớn tuổi. Đường Tư Vũ
bước tới chào hỏi. Một số doanh nhân
giàu có đứng cạnh Đường Hùng lập tức
ngạc nhiên nói: “Anh Đường, đây là con
gái anh à? Thật xinh đẹp!”
“Đúng thế. Không ngờ anh lại may mắn có
cô con gái xinh xắn như vậy.”
Đường Hùng nghe xong, thì thấy rất
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
hưởng thụ, tự hào. Còn Khưu Lâm ở bên,
lại thấy lòng nồi lên nỗi oán hận thật lớn.
Đường Tư Vũ vốn đã biến mắt 5 năm, giờ
quay trở lại thì bỗng chiếm hết nổi bật,
đến những người bên cạnh chồng bà
cũng nhớ đến cô ta rồi.
Cô ta đúng là có bản lĩnh.
Đường Tư Vũ chào cha xong liền quay lại
chỗ Hình Liệt Hàn, rồi cùng ra cửa lớn.
Đường Tư Vũ khẽ nhìn mọi người xung
quanh. Mộ Phi không còn trong bữa tiệc,
có vẻ anh đã rời đi.
Thực ra cô đã không còn tình cảm với Mộ
Phi, nhưng cô cũng không phải là người
vô tình vô nghĩa. Trước kia, họ từng là
“thầy tốt bạn hiền”. Anh dạy cô rất nhiều
thứ. Cô thật lòng mong anh có thể thoát
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
khỏi đoạn tình cảm trước đây giữa họ đề
tìm được tình cảm thuộc về anh.
Mà không phải là luôn mang theo hy vọng,
chờ mong ở cô. Cô nghĩ, sau đêm nay,
không biết Mộ Phi có thể nghĩ thoáng,
thông suốt vấn đề không?
Mặc kệ có thế nào, Đường Tư Vũ cũng hy
vọng Mộ Phi sẽ tìm được hạnh phúc.
Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn bước vào
thang máy. Đột nhiên cô cảm thấy thật
nóng nực, ngột ngạt. Cô không nhịn được
lau trán, hỏi Hình Liệt Hàn đứng bên
cạnh: “Anh có thấy nóng không? Ở đây
không có điều hòa à?”
Hình Liệt Hàn nheo mắt nhìn cô. Làn da
vốn trắng như tuyết của cô giờ lại phủ một
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
lớp màu hồng nhạt, ửng hồng tuyệt đẹp,
trông cô phong tình khác hẳn.
“Em cảm thấy nóng à?”
“ỪI Nóng quá… ” Đường Tư Vũ gật đầu,
vô tình giơ tay lên quạt mát đôi má mình.
Hình Liệt Hàn có cảm giác không ồn. Điều
hòa khách sạn mở tương đối mát. Thang
máy “tinh” một tiếng, Hình Liệt Hàn vươn
tay nắm bàn tay Đường Tư Vũ cùng bước
ra.
Đường Tư Vũ bước theo anh, hơi thở dần
hỗn loạn. Cô thở hỗn hến nói: “Anh thật
sự không thấy nóng à? Sao tôi lại thấy
người rất nóng… ”
Hình Liệt Hàn mặc dù cũng cảm thấy hơi
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
nóng nhưng nguyên nhân là do cô. Lúc
này, anh cảm thấy gương mặt Đường Tư
Vũ đang ngày càng đỏ, thậm chí còn đỏ
hơn lúc ở thang máy khi nãy. Giống như
cô bị sốt cao đột ngột vậy.
Anh nhíu mày kiếm, vươn tay sờ trán cô.
Trán cô đang hơi nóng, nhưng không
giống nóng do sốt. Giữ tay trên trán một
lúc là thân nhiệt lại trở về bình thường.
Đường Tư Vũ chớp đôi mắt đã hơi đỏ,
nhìn anh: “Sao vậy? Em sốt rồi à?”
Hình Liệt Hàn vươn tay chạm vào mặt cô.
Anh vừa chạm nhẹ vào, Đường Tư Vũ đã
không nhịn được, rên nhẹ một tiếng, cảm
giác vừa ấm áp vừa khiến người khác suy
nghĩ xa xôi.
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Đường Tư Vũ vội che miệng, hoảng sợ
nhìn Hình Liệt Hàn. Trời ạ! Sao cô có thể
kêu lên như thế?
Hình Liệt Hàn nheo mắt, đáy mắt anh hiện
lên sự độc ác. Rõ ràng cô không bị ốm mà
là… uống nhằm thứ gì đó.
Anh không khỏi nghĩ đến ly nước trái cây
cô uống cuối cùng mà anh đưa. Lẽ nào
trong cốc đó có thêm thứ gì?
Lúc này, Hình Liệt Hàn không thể nói cho
cô biết sự thật. Đột nhiên anh đặt Đường
Tư Vũ lên ghế sô pha cạnh đại sảnh, rồi
đứng dậy nói: “Tôi đi gọi điện một chút.”
Nói xong, Hình Liệt Hàn lầy điện thoại di
động ra, gọi cho Hình Nhất Nặc.
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
“Alol Anh à! Anh chị sắp đến chưa?”
Giọng nói của Hình Nhất Nặc vang lên.
“Chỗ anh có chút việc, em nói với bên
người nhà họ Ôn là đêm nay đề Tiểu Hi ở
lại ngủ với em. Sáng mai anh sẽ đến đón
thằng bé.”
“Anh, Tiểu Hi vừa ngủ trên giường anh
Lương Diệu rồi. Cũng may, vậy cứ để
thằng bé ngủ ở đó nhé.”
“Thế à? Thằng bé mệt lắm à?
“Vâng! Cả buổi chiều thằng bé chơi bóng
đá với anh Lương Diệu. Giờ chắc mệt lả
rồi. Anh Lương Diệu đã tắm qua cho
thằng bé, giờ thì đang ngủ thiếp rồi.”
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Hình Liệt Hàn bỗng cảm tháy đây đúng là
cơ hội ông trời cho anh. Để anh cùng
người con gái này trải qua một đêm tuyệt
vời nhất. Hình Liệt Hàn kết thúc cuộc gọi,
nắm điện thoại bước tới bên Đường Tư
Vũ.
Đường Tư Vũ thấy cả người như mất hết
sức lực, chỉ có thể ngồi dựa vào sô pha.
Cảm giác trong người dâng lên một cảm
giác kỳ quái, khiến cô không biết nên làm
thế nào.
Rốt cuộc cô bị làm sao vậy?
Sao bỗng nhiên cô lại bị thế này?
Có phải cô bị mắc bệnh kỳ lạ gì rồi
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
không?
Cô quay đầu nhìn Hình Liệt Hàn đang
bước tới. Cô bỗng nghĩ sức khỏe của
mình đang nguy kịch, nên cầu xin Hình
Liệt Hàn: “Anh đưa tôi đến bệnh viện
được không? Tôi cảm thấy cả người đều
khó chịu.”
Hình Liệt Hàn thấp giọng nói: “Em chờ
chút.” Nói xong anh liền đi về quầy lễ tân.
Đây vốn là khách sạn năm sao. Hình Liệt
Hàn đặt một phòng. Vốn định đặt phòng
tổng thống nhưng tối nay có quá nhiều
khách, tất cả các phòng đều đã có người
đặt, chỉ còn lại phòng giường đôi và
phòng tiêu chuẩn.
Lúc này, Hình Liệt Hàn không kén chọn
nữa. Anh trực tiếp đặt phòng có giường
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
lớn.
Anh bước tới, Đường Tư Vũ vốn đã yếu
ớt bất lực lắm rồi. Cô duỗi tay nắm cánh
tay Hình Liệt Hàn. Đột nhiên, cô cảm nhận
được cơ trên cánh tay mạnh mẽ, tráng
kiện, khỏe khoắn của anh, và sự khó chịu
trong người cũng giảm đi một chút,
chuyền thành niềm vui hân hoan.
Mà người đàn ông này tự nhiên sẽ có
cách khiến cô khuất phục. Vì thế ông ta
đã âm thầm mua chuộc, bắt nhân viên
phục vụ thực hiện chút âm mưu. Đó là
cho chút đồ vào nước trái cây mà cô yêu
thích. Một lúc nữa, khi uống xong, cô tự
nhiên sẽ đi theo ông.
Tối nay ông ta có thể thoải mái muốn làm
gì thì làm.
Nhân viên phục vụ đang bước lại gần ông
thì bỗng có một vị khách nữ suýt va phải.
Chiếc khay trên tay anh ta hơi nghiêng.
Cốc nước vốn đã cho thêm thuốc đang
bên trái lúc này khẽ nhích sang bên cạnh,
đổi vị trí với cếc không có thuốc.
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Người phục vụ phản ứng lại, vội nhìn
những cốc nước trái cây trên khay. Anh di
chuyển lại các chiếc cốc một chút, không
hề phát hiện ra các cốc đã đặt không
đúng chỗ.
Anh bước đến trước mặt người đàn ông
trung niên, đưa chiếc cốc mà anh đang
xác định nhầm cho cô người mẫu kia. Đó
là loại nước ép mà cô yêu thích nhất:
nước ép từ dưa Ha Mi – một giống dưa
ngọt ở vùng Tân Cương, Trung Quốc.
Trong sàn nhảy bên cạnh, cuối cùng cũng
nhảy xong điệu cuối cùng, Đường Tư Vũ
nói với anh: “Chân tôi đau quá, nghỉ ngơi
một chút đi!”
Hình Liệt Hàn cũng không kéo cô bắt
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
nhảy nữa, dìu cô đi tới ghế sô pha nghỉ
ngơi. Hình Liệt Hàn quay đầu lại thì thấy
một nhân viên phục vụ đi qua, anh lấy một
cốc nước ép dưa Ha Mi cho cô. Đường
Tư Vũ cầm lấy, nhanh chóng uống luôn.
Cô thật sự rất khát, nên uống một hơi cạn
sạch.
Mà chiếc cốc này lại đúng là cốc có bỏ
thêm đồ vào kia.
Thời điểm này, có ai ngờ sẽ có người
động tay động chân trong buổi yến tiệc
cao cấp lớn như vậy?
Đường Tư Vũ sau khi uống xong liền lo
lắng sẽ đi đón con trai quá muộn, cô kéo
Hình Liệt Hàn, nói: “Đi thôi, chúng ta đi
đón con. Đừng để con phải đợi một mình.”
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Hình Liệt Hàn nghĩ đến bộ dáng đáng
thương của con trai, anh cũng không
đành lòng nên gật đầu nói: “Được, đi thôi”
“Tôi đi chào cha một tiếng.” Nói xong,
Đường Tư Vũ liền đứng dậy đi về phía
Đường Hùng.
Đường Hùng đang trò chuyện cùng một
số người đàn ông lớn tuổi. Đường Tư Vũ
bước tới chào hỏi. Một số doanh nhân
giàu có đứng cạnh Đường Hùng lập tức
ngạc nhiên nói: “Anh Đường, đây là con
gái anh à? Thật xinh đẹp!”
“Đúng thế. Không ngờ anh lại may mắn có
cô con gái xinh xắn như vậy.”
Đường Hùng nghe xong, thì thấy rất
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
hưởng thụ, tự hào. Còn Khưu Lâm ở bên,
lại thấy lòng nồi lên nỗi oán hận thật lớn.
Đường Tư Vũ vốn đã biến mắt 5 năm, giờ
quay trở lại thì bỗng chiếm hết nổi bật,
đến những người bên cạnh chồng bà
cũng nhớ đến cô ta rồi.
Cô ta đúng là có bản lĩnh.
Đường Tư Vũ chào cha xong liền quay lại
chỗ Hình Liệt Hàn, rồi cùng ra cửa lớn.
Đường Tư Vũ khẽ nhìn mọi người xung
quanh. Mộ Phi không còn trong bữa tiệc,
có vẻ anh đã rời đi.
Thực ra cô đã không còn tình cảm với Mộ
Phi, nhưng cô cũng không phải là người
vô tình vô nghĩa. Trước kia, họ từng là
“thầy tốt bạn hiền”. Anh dạy cô rất nhiều
thứ. Cô thật lòng mong anh có thể thoát
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
khỏi đoạn tình cảm trước đây giữa họ đề
tìm được tình cảm thuộc về anh.
Mà không phải là luôn mang theo hy vọng,
chờ mong ở cô. Cô nghĩ, sau đêm nay,
không biết Mộ Phi có thể nghĩ thoáng,
thông suốt vấn đề không?
Mặc kệ có thế nào, Đường Tư Vũ cũng hy
vọng Mộ Phi sẽ tìm được hạnh phúc.
Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn bước vào
thang máy. Đột nhiên cô cảm thấy thật
nóng nực, ngột ngạt. Cô không nhịn được
lau trán, hỏi Hình Liệt Hàn đứng bên
cạnh: “Anh có thấy nóng không? Ở đây
không có điều hòa à?”
Hình Liệt Hàn nheo mắt nhìn cô. Làn da
vốn trắng như tuyết của cô giờ lại phủ một
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
lớp màu hồng nhạt, ửng hồng tuyệt đẹp,
trông cô phong tình khác hẳn.
“Em cảm thấy nóng à?”
“ỪI Nóng quá… ” Đường Tư Vũ gật đầu,
vô tình giơ tay lên quạt mát đôi má mình.
Hình Liệt Hàn có cảm giác không ồn. Điều
hòa khách sạn mở tương đối mát. Thang
máy “tinh” một tiếng, Hình Liệt Hàn vươn
tay nắm bàn tay Đường Tư Vũ cùng bước
ra.
Đường Tư Vũ bước theo anh, hơi thở dần
hỗn loạn. Cô thở hỗn hến nói: “Anh thật
sự không thấy nóng à? Sao tôi lại thấy
người rất nóng… ”
Hình Liệt Hàn mặc dù cũng cảm thấy hơi
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
nóng nhưng nguyên nhân là do cô. Lúc
này, anh cảm thấy gương mặt Đường Tư
Vũ đang ngày càng đỏ, thậm chí còn đỏ
hơn lúc ở thang máy khi nãy. Giống như
cô bị sốt cao đột ngột vậy.
Anh nhíu mày kiếm, vươn tay sờ trán cô.
Trán cô đang hơi nóng, nhưng không
giống nóng do sốt. Giữ tay trên trán một
lúc là thân nhiệt lại trở về bình thường.
Đường Tư Vũ chớp đôi mắt đã hơi đỏ,
nhìn anh: “Sao vậy? Em sốt rồi à?”
Hình Liệt Hàn vươn tay chạm vào mặt cô.
Anh vừa chạm nhẹ vào, Đường Tư Vũ đã
không nhịn được, rên nhẹ một tiếng, cảm
giác vừa ấm áp vừa khiến người khác suy
nghĩ xa xôi.
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Đường Tư Vũ vội che miệng, hoảng sợ
nhìn Hình Liệt Hàn. Trời ạ! Sao cô có thể
kêu lên như thế?
Hình Liệt Hàn nheo mắt, đáy mắt anh hiện
lên sự độc ác. Rõ ràng cô không bị ốm mà
là… uống nhằm thứ gì đó.
Anh không khỏi nghĩ đến ly nước trái cây
cô uống cuối cùng mà anh đưa. Lẽ nào
trong cốc đó có thêm thứ gì?
Lúc này, Hình Liệt Hàn không thể nói cho
cô biết sự thật. Đột nhiên anh đặt Đường
Tư Vũ lên ghế sô pha cạnh đại sảnh, rồi
đứng dậy nói: “Tôi đi gọi điện một chút.”
Nói xong, Hình Liệt Hàn lầy điện thoại di
động ra, gọi cho Hình Nhất Nặc.
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
“Alol Anh à! Anh chị sắp đến chưa?”
Giọng nói của Hình Nhất Nặc vang lên.
“Chỗ anh có chút việc, em nói với bên
người nhà họ Ôn là đêm nay đề Tiểu Hi ở
lại ngủ với em. Sáng mai anh sẽ đến đón
thằng bé.”
“Anh, Tiểu Hi vừa ngủ trên giường anh
Lương Diệu rồi. Cũng may, vậy cứ để
thằng bé ngủ ở đó nhé.”
“Thế à? Thằng bé mệt lắm à?
“Vâng! Cả buổi chiều thằng bé chơi bóng
đá với anh Lương Diệu. Giờ chắc mệt lả
rồi. Anh Lương Diệu đã tắm qua cho
thằng bé, giờ thì đang ngủ thiếp rồi.”
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
Hình Liệt Hàn bỗng cảm tháy đây đúng là
cơ hội ông trời cho anh. Để anh cùng
người con gái này trải qua một đêm tuyệt
vời nhất. Hình Liệt Hàn kết thúc cuộc gọi,
nắm điện thoại bước tới bên Đường Tư
Vũ.
Đường Tư Vũ thấy cả người như mất hết
sức lực, chỉ có thể ngồi dựa vào sô pha.
Cảm giác trong người dâng lên một cảm
giác kỳ quái, khiến cô không biết nên làm
thế nào.
Rốt cuộc cô bị làm sao vậy?
Sao bỗng nhiên cô lại bị thế này?
Có phải cô bị mắc bệnh kỳ lạ gì rồi
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
không?
Cô quay đầu nhìn Hình Liệt Hàn đang
bước tới. Cô bỗng nghĩ sức khỏe của
mình đang nguy kịch, nên cầu xin Hình
Liệt Hàn: “Anh đưa tôi đến bệnh viện
được không? Tôi cảm thấy cả người đều
khó chịu.”
Hình Liệt Hàn thấp giọng nói: “Em chờ
chút.” Nói xong anh liền đi về quầy lễ tân.
Đây vốn là khách sạn năm sao. Hình Liệt
Hàn đặt một phòng. Vốn định đặt phòng
tổng thống nhưng tối nay có quá nhiều
khách, tất cả các phòng đều đã có người
đặt, chỉ còn lại phòng giường đôi và
phòng tiêu chuẩn.
Lúc này, Hình Liệt Hàn không kén chọn
nữa. Anh trực tiếp đặt phòng có giường
Chương 137: Uống Nhằm Thứ Gì Đó
lớn.
Anh bước tới, Đường Tư Vũ vốn đã yếu
ớt bất lực lắm rồi. Cô duỗi tay nắm cánh
tay Hình Liệt Hàn. Đột nhiên, cô cảm nhận
được cơ trên cánh tay mạnh mẽ, tráng
kiện, khỏe khoắn của anh, và sự khó chịu
trong người cũng giảm đi một chút,
chuyền thành niềm vui hân hoan.