Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38 "Vào lớp thôi"
Hoắc Kiến Vũ bước xuống nhìn vào điện thoại xem ai gọi cô giờ này
"Alo"
(" Ủa , Hoắc tổng , Tuệ An đâu rồi tôi muốn gặp cậu ấy". Là Hoàng Y Nhung
" Cô ấy đang ngủ, có chuyện gì không ?"
(" À không haha ..không có chuyện gì hết , tôi cúp máy nha Hoắc tổng ")
Hoàng Y Nhung cúp máy ôm một bụng cười , vậy là kế hoạch cô chỉ cho Tuệ An đã thành công.
10h Hoắc Kiến Vũ lấy người Triệu Tuệ An
" Bà xã dậy đi em, ăn gì đó rồi lên ngủ tiếp"
"U'
mmmmm"
" Không đi thăm mộ ba mẹ sao?"
"Ưmmm chiềuuu điiiii" Cô chùm chăn kín đầu
" Anh bế em vào nhà tắm, phía dưới của em vẫn chưa vệ sinh"
Triệu Tuệ An dụi vào lòng Hoắc Kiến Vũ mè nheo nói
"Em mệt , nhức eo nữa , phía dưới cũng đau"
"Ừ, vào nhà tắm anh vệ sinh cho em rồi thoa thuốc là hết đau"
Hoắc Kiến Vũ bề ngang cô lên vào nhà tắm, khi cả hai đi ra là đã 11h trưa ...
Ăn cơm xong Hoắc Kiến Vũ phải massage eo cho Triệu Tuệ An còn cô thì thoải mái nằm ngủ , phía dưới cũng thoa thuốc mỡ nên cũng bớt đau.
4h Chiều cả hai đi ra thăm mộ của ông bà Triệu , ngồi trước bia mộ Triệu Tuệ An bật khóc , mỗi lần nhìn vào di ảnh là cô không thể kìm nén cảm xúc
"Ba mẹ , Tuệ An nhớ hai người lắm"
"Tuệ An đừng khóc nữa em"Anh ôm lấy bã vai cô
" Huhu Kiến Vũ "
"Ngoan , nín đi , ba mẹ sẽ không vui khi em cứ khóc như này "
Triệu Tuệ An híc híc mũi gật đầu
"Ba mẹ , con sẽ chăm sóc cho Tuệ An thật tốt ba mẹ yên tâm, Triệu thị bây giờ cũng là của Tuệ An , con sẽ không để tâm huyết của ba mẹ rơi vào tay người khác "Anh nói
Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ đưa cô đi học vừa nhìn thấy Hoàng Y Nhung cô đã kéo tay vào chỗ vắng
"Gì vậy? sao lại kéo mình"
"Cậu còn nói " Cô trừng mắt
"Hazz Không phải Hoắc tổng hết giận cậu rồi sao ? Cậu đó không biết giữ chồng gì hết , để đến lúc mất thì đừng có khóc"
" Kiến Vũ không phải loại người đó đâu"
"Tại mới đấy , với cậu cứ thẹn thùng như vậy Hoắc tổng sẽ chán trong khi những người phụ nữ khác họ đã cởi sẵn đồ chờ Hoắc tổng đến xơi thôi"
" Cậu nói mà không ngại luôn sao?"
"Mình là giúp cậu nên mới nói , cậu phải chủ động một tí như vậy Hoắc tổng mới không chán"
"Haizz mình đang lo cho Cổ Minh Tề khi rơi vào tầm ngầm của cậu"
"Anh ta sẽ rất hạnh phúc khi có mình , mình rất hiểu đàn ông, đàn ông chỉ sống bằng nửa thân dưới thôi"
" Cậu làm quá là Cố Minh Tế bỏ chạy đó"
"Không có đâu? một lát mình sẽ tới nhà anh ấy làm việc "
"Làm việc?"
"Ừ, mình làm giúp việc cho nhà anh ấy"
" Hoàng Y Nhung cậu có bị bệnh không vậy ?" Tuệ An đưa tay lên trán Y Nhung
" Cậu điên sao? Mình chỉ muốn tiếp xúc với anh ấy thôi , mình đã yêu anh ấy rồi , mình tình nguyện làm với lại mình cũng tập làm vợ thôi . Mình sợ anh ấy chê mình tiểu thư không biết nấu ăn dọn dẹp "
" Cậu nấu ăn ngon mà , còn biết làm bánh"
"Đúng vậy , nên mình rất tự tin sẽ thu phục được trái tim của Minh Tề"
"Vào lớp thôi"
Triệu Tuệ An đứng cùng Hoàng Y Nhung đang chờ Hoắc Kiến Vũ tới đón , Hôm nay anh nói sẽ đến đón cô đến tập đoàn.
"Tuệ An ,con có thể nói chuyện với chú một lát không?"
Triệu Mặc đi tới với bộ dạng mặt mày bơ phờ, quần áo thì không chỉnh tề tóc tai rũ rượi
"Tôi không có gì để nói với ông hết "
"Tuệ An con có thể bảo Hoắc tổng tha cho Minh Minh lần này không ? là lỗi của chú Minh Minh không có tội"
"Ông nói cái gì vậy ? ai bắt Triệu Minh Minh , ông đừng có đổ oan cho Kiến Vũ"
"Tuệ An ta cầu xin con"
"Alo"
(" Ủa , Hoắc tổng , Tuệ An đâu rồi tôi muốn gặp cậu ấy". Là Hoàng Y Nhung
" Cô ấy đang ngủ, có chuyện gì không ?"
(" À không haha ..không có chuyện gì hết , tôi cúp máy nha Hoắc tổng ")
Hoàng Y Nhung cúp máy ôm một bụng cười , vậy là kế hoạch cô chỉ cho Tuệ An đã thành công.
10h Hoắc Kiến Vũ lấy người Triệu Tuệ An
" Bà xã dậy đi em, ăn gì đó rồi lên ngủ tiếp"
"U'
mmmmm"
" Không đi thăm mộ ba mẹ sao?"
"Ưmmm chiềuuu điiiii" Cô chùm chăn kín đầu
" Anh bế em vào nhà tắm, phía dưới của em vẫn chưa vệ sinh"
Triệu Tuệ An dụi vào lòng Hoắc Kiến Vũ mè nheo nói
"Em mệt , nhức eo nữa , phía dưới cũng đau"
"Ừ, vào nhà tắm anh vệ sinh cho em rồi thoa thuốc là hết đau"
Hoắc Kiến Vũ bề ngang cô lên vào nhà tắm, khi cả hai đi ra là đã 11h trưa ...
Ăn cơm xong Hoắc Kiến Vũ phải massage eo cho Triệu Tuệ An còn cô thì thoải mái nằm ngủ , phía dưới cũng thoa thuốc mỡ nên cũng bớt đau.
4h Chiều cả hai đi ra thăm mộ của ông bà Triệu , ngồi trước bia mộ Triệu Tuệ An bật khóc , mỗi lần nhìn vào di ảnh là cô không thể kìm nén cảm xúc
"Ba mẹ , Tuệ An nhớ hai người lắm"
"Tuệ An đừng khóc nữa em"Anh ôm lấy bã vai cô
" Huhu Kiến Vũ "
"Ngoan , nín đi , ba mẹ sẽ không vui khi em cứ khóc như này "
Triệu Tuệ An híc híc mũi gật đầu
"Ba mẹ , con sẽ chăm sóc cho Tuệ An thật tốt ba mẹ yên tâm, Triệu thị bây giờ cũng là của Tuệ An , con sẽ không để tâm huyết của ba mẹ rơi vào tay người khác "Anh nói
Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ đưa cô đi học vừa nhìn thấy Hoàng Y Nhung cô đã kéo tay vào chỗ vắng
"Gì vậy? sao lại kéo mình"
"Cậu còn nói " Cô trừng mắt
"Hazz Không phải Hoắc tổng hết giận cậu rồi sao ? Cậu đó không biết giữ chồng gì hết , để đến lúc mất thì đừng có khóc"
" Kiến Vũ không phải loại người đó đâu"
"Tại mới đấy , với cậu cứ thẹn thùng như vậy Hoắc tổng sẽ chán trong khi những người phụ nữ khác họ đã cởi sẵn đồ chờ Hoắc tổng đến xơi thôi"
" Cậu nói mà không ngại luôn sao?"
"Mình là giúp cậu nên mới nói , cậu phải chủ động một tí như vậy Hoắc tổng mới không chán"
"Haizz mình đang lo cho Cổ Minh Tề khi rơi vào tầm ngầm của cậu"
"Anh ta sẽ rất hạnh phúc khi có mình , mình rất hiểu đàn ông, đàn ông chỉ sống bằng nửa thân dưới thôi"
" Cậu làm quá là Cố Minh Tế bỏ chạy đó"
"Không có đâu? một lát mình sẽ tới nhà anh ấy làm việc "
"Làm việc?"
"Ừ, mình làm giúp việc cho nhà anh ấy"
" Hoàng Y Nhung cậu có bị bệnh không vậy ?" Tuệ An đưa tay lên trán Y Nhung
" Cậu điên sao? Mình chỉ muốn tiếp xúc với anh ấy thôi , mình đã yêu anh ấy rồi , mình tình nguyện làm với lại mình cũng tập làm vợ thôi . Mình sợ anh ấy chê mình tiểu thư không biết nấu ăn dọn dẹp "
" Cậu nấu ăn ngon mà , còn biết làm bánh"
"Đúng vậy , nên mình rất tự tin sẽ thu phục được trái tim của Minh Tề"
"Vào lớp thôi"
Triệu Tuệ An đứng cùng Hoàng Y Nhung đang chờ Hoắc Kiến Vũ tới đón , Hôm nay anh nói sẽ đến đón cô đến tập đoàn.
"Tuệ An ,con có thể nói chuyện với chú một lát không?"
Triệu Mặc đi tới với bộ dạng mặt mày bơ phờ, quần áo thì không chỉnh tề tóc tai rũ rượi
"Tôi không có gì để nói với ông hết "
"Tuệ An con có thể bảo Hoắc tổng tha cho Minh Minh lần này không ? là lỗi của chú Minh Minh không có tội"
"Ông nói cái gì vậy ? ai bắt Triệu Minh Minh , ông đừng có đổ oan cho Kiến Vũ"
"Tuệ An ta cầu xin con"