-
Phần 5 END
13.
Tôi đã gửi video cho cảnh sát.
Cái ch.ết của Lý Nam Phong không phải là tai nạn mà là một âm mưu gi.ết người.
Khi được triệu tập, Lý Uyển Dao nói với tôi rằng bà ta không hề hối hận.
Chỉ có như vậy mới có thể cứu được Hoắc Yến, Lý Nam Phong và Hoắc Yến có cùng nhóm máu, cho dù chỉ là một phần nghìn cơ hội, bà ta cũng sẽ làm.
"Mày có biết Lý Nam Phong đã nói gì với tao khi nó nhìn thấy tao không?"
"Nó xin tao cứu nó, nó nói mày đang chờ nó."
"Lý Nam Phong là con ngoài giá thú! Nó vốn không xứng đáng được sinh ra đời."
Bốn năm sau cái chết của Lý Nam Phong, bản án của anh cuối cùng cũng được khép lại.
Lý Uyển Dao đã tự sát một ngày trước khi bà ta bị bắt giam.
Người như Lý Uyển Dao có cảm thấy áy náy không?
Bà ta chỉ sợ hãi, sợ hãi bị bại lộ, và không chấp nhận được bao công sức bà ta dày công gây dựng lại sụp đổ.
Không lâu sau, bố của Hoắc Yến tái hôn với thư ký của ông ta, sau đó, bí mật này bị tiết lộ cho công ty đối thủ.
Còn Hoắc Yến thì được ông nội Hoắc ở nước ngoài đón về.
Đêm tôi rời Trung Quốc, Hoắc Yến gọi điện cho tôi, "Tống Niệm Niệm, tôi thật sự xin lỗi chuyện của chú tôi."
Giọng anh đột nhiên trở nên gấp gáp, "Tôi biết! Tôi biết bây giờ dù có nói gì thì cũng đã muộn, em hẳn là hận tôi lắm.”
"Hận tôi cũng không sao, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng nghĩ, nếu... em gặp tôi trước, liệu kết cục của chúng ta có khác đi không."
Tôi hướng mắt vào màn hình TV, và cúi sát vào điện thoại, "Cút đi."
Trả lại Lý Nam Phong cho tôi.
Khi tốt nghiệp năm cuối, tôi quay lại căn hộ chúng tôi thuê.
Hai năm rồi tôi chưa quay về, khi về thì cây lựu sau nhà đã bị chặt sạch, cả căn hộ trống trải.
Khi Lý Nam Phong học năm thứ nhất, anh bắt đầu tiết kiệm tiền cho tôi, khoản tiền khá lớn, nhưng tôi không biết cho đến khi anh qua đời.
Khi anh tốt nghiệp đại học, anh đã mua căn hộ thuê của chúng tôi.
Anh ấy nói rằng anh muốn giữ gìn hình bóng nó trong tâm trí, cho đến khi tôi nhìn thấy một bức thư gửi từ Ý nằm trong hộp thư trước cửa.
Đó là bức thư tình của Lý Nam Phong, 24 tuổi, gửi cho Tống Niệm Niệm, 22 tuổi.
Bức thư viết
"Nhớ thương em, tình yêu của anh!
Thấy chữ như thấy người, xem thư như gặp mặt.
Khi anh dồn những cảm xúc tưởng chừng êm đềm nhưng đầy sóng gió ấy vào nét bút, anh mới nhận ra thứ dữ dội này gọi là khát khao.
Giống như mỗi khi em gửi tin nhắn cho anh, thật xin lỗi, anh không thể trả lời khi em mười bảy.
Mười bảy tuổi em còn đương xuân thì, chưa trải nghiệm thế gian được bao nhiêu, có lẽ ấy chỉ là tình cảm nhất thời. Niệm Niệm, anh không thể trở thành lý do cản những bước đi của em. So với một tình yêu có tính chiếm hữu, anh mong em trải nghiệm nhiều hơn khi đang ở độ thanh xuân, đi khám phá ngàn dặm sông núi, nhìn thấy những vì sao sáng, và có một linh hồn lãng mạn, tự do.
Anh nhớ khi em níu tay áo của anh ở sân bay và nói rằng em muốn nhiều hơn từ anh.
Anh nghẹn ngào, cay đắng đến mức không thốt nên lời, chỉ có thể vội vàng chạy trốn. Niệm Niệm, em không biết sao? Lý Nam Phong 24 tuổi yêu em, Lý Nam Phong 29 tuổi cũng yêu em.
Lý Nam Phong sẽ mãi yêu em.
Trước tuổi mười hai, anh chỉ luôn trốn chạy. Cho đến khi anh gặp em, một cô bé năm tuổi trong cô nhi viện. Em nhỏ bé, giống như một con mèo sữa non nớt, cuộn tròn trong góc và nói với anh, anh à, em sẽ chia cho anh nửa tô sữa của em.
Vậy là anh đã may mắn tìm được một chốn dừng chân, để có thể trộm lấy chút giây phút nghỉ ngơi ít ỏi cho tâm hồn đang thối rữa và tê liệt của mình.
Anh luôn muốn làm điều gì đó cho em, còn em thì luôn sợ sẽ gây rắc rối cho anh, rồi em sẽ âm thầm trốn trên giường khóc một mình, để ngày sau lại tiếp tục vững vàng đứng trước mặt anh, nói với anh có một nơi dành cho Lý Nam Phong, đó là nhà.
Anh không thể không rung động về điều đó, nhưng anh cảm thấy nuối tiếc cho tuổi hoa đang chớm của em.
Cuộc đời này không thể định nghĩa, khi em hai mươi hai tuổi, anh không muốn em phải mắc kẹt giữa những quy tắc và luật lệ của cuộc đời.
Anh hy vọng em sống nhiệt tình và tự do, cho cuộc đời chỉ có một lần này. Niệm Niệm, em phải chiến đấu cho cuộc đời của mình.
Nếu may mắn, anh 29 tuổi vẫn có thể ở bên cạnh em, anh hy vọng sau này Lý Nam Phong có thể ôm Tống Niệm Niệm 22 tuổi thay anh 24 tuổi.
Nếu không may, hẳn là anh đã chết rồi, vì chỉ có cái chết mới chia được đôi ta. Muốn ôm em một cái, em đã vất vả lâu rồi.
Dù kết cục có ra sao, Tống Niệm Niệm, hãy mạnh dạn tiến về phía trước và đừng ngoảnh lại, Lý Nam Phong sẽ luôn ở bên cạnh Tống Niệm Niệm, cho dù Lý Nam Phong có chết.
Lý Nam Phong 24 tuổi
2018.8.21”
Lá thư rơi xuống đất như một sợi chỉ đứt.
Từ từ, chìm trong nước.
Em thân yêu, xin em hãy mạnh dạn tiến về phía trước và đừng ngoảnh lại.