Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 231
Thời gian chậm rãi trôi qua. Mặc dù Vu Nhai không có động thủ, nhưng lợi ích thu được lại không ít.
- Đinh...
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai đột nhiên nghe được một tiếng động thanh thúy. hình ảnh phía trước chợt vỡ tan. Hắc ám theo đó mà biến mất. Xung quanh vẫn sáng ngời. Quay đầu nhìn lại, hóa ra kiếm bia đã vỡ. Bộ dạng U Hoang Kiếm trong tay hình như không giống trước, càng thêm linh tính, lại giống như có chứa sát tính mà trước đây không có. Hình như chủ nhân trước của U Hoang truyền hết kinh nghiệm và sát ý của hắn vào trong U Hoang Kiếm...
U Hoang Kiếm cũng không tiến vào thất giai. Vu Nhai cảm nhận được càng về sau Huyền Binh thăng cấp lại càng gian nan. Hắn biết được một thanh Huyền Binh tốt quan trọng tới mức nào. Giống như Lạc gia, tìm một thanh Huyền Binh lục giai cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Đương nhiên, trước đây khi U Hoang Kiếm thành hình đã đạt được lục giai, cũng không có Binh Linh, có sự chênh lệch rất lớn so với kiếm huyền binh lục giai có nắm giữ Binh Linh khác. Giá trị của nó ở trên thị trường chí ít kém gấp ngàn lần. Nói một cách chính xác, U Hoang Kiếm chỉ có thể xem là một thanh kiếm lục giai phôi mà thôi.
Đánh ra Huyền Binh nắm giữ Binh Linh, chỉ có Khắc Liệt Luân Tư khi còn sống mới có thể làm được. Nhưng hắn chính là thợ rèn siêu cấp, gần như là tồn tại đứng ở đỉnh phong. Bởi vậy, lúc đó cha con Khắc Lạp Phu thấy U Hoang Kiếm sinh linh mới có thể điên cuồng như vậy.
Trên đời binh khí lục giai không ít, nhưng Huyền Binh mang Binh Linh đã ít lại càng ít.
Huyền Binh không có Binh Linh đều chỉ có thể gọi là binh phôi. Nhưng Vu Nhai có Binh Linh cường đại, có thể biến binh phôi hóa thành Huyền Binh thật sự.
Vu Nhai cũng tin tưởng, U Hoang Kiếm sẽ luôn có thời điểm tiến vào thất giai. Hắn thu kiếm vào nhẫn không gian, ngẩng đầu lên. Ánh mắt chợt ngưng tụ...
- A, đây là...
Đúng lúc này, hắn đột nhiên thấy trên mộ phần đột nhiên hiện lên một bóng đen. Lấy ánh mắt hắn phán đoán, bóng đen này là bóng đen vừa truyền thụ thuật giết người ình, chủ nhân trước của U Hoang.
Bóng đen không nhìn hắn, lẳng lặng đi lướt qua bên cạnh hắn, nhẹ nhàng tung bay, đi tới trước vòng hắc ám, vươn tay muốn lấy vòng hắc ám xuống. Đáng tiếc hắn bây giờ là vong linh, không có cách nào nắm được vật thực. Cuối cùng hắn cũng không tiếc nuối, lẳng lặng nhìn. Sau đó ánh mắt hắn nhìn tới phía trước cung điện, không dừng lại ở trên người nữ hài phía trước kia, mà rơi vào quả cầu thủy tinh đang di động trên không trung.
Ánh mắt Vu Nhai lại rơi vào trên người nữ hài.
Thủy Tinh.
Trong lòng hắn thầm cười khổ. Không nghĩ tới Thủy Tinh vẫn tiến vào đây, hơn nữa còn gặp ở nơi thế này. Lúc đầu hắn khiếp sợ không phải vì hoàn cảnh của nơi này, mà là Thủy Tinh...
Thủy Tinh hẳn là đang tiếp nhận truyền thừa nào đó. Có lẽ là vị thánh nữ Quang Minh kia. Chỉ là thời gian...
A, ngẫm lại hắn cũng bình thường trở lại. Mình sớm đã nhận truyền thừa của U Hoang Kiếm Linh. Ở chỗ này chỉ là tiếp nhận kinh nghiệm của chủ nhân U Hoang, tất nhiên sẽ nhanh hơn một chút. Hơn nữa thánh nữ Quang Minh... Kỳ quái, Thủy Tinh cũng không phải là ma pháp sư. Huyền Binh của nàng chỉ có chút cổ quái mà thôi.
- Keng...
Quả cầu thủy tinh trên đầu Thủy Tinh đột nhiên phát ra từng âm thanh. Ánh sáng đột ngột chói lòa, hóa thành một cột sáng màu trắng hung hăng chiếu vào trong Huyền Binh của Thủy Tinh. Sau đó Huyền Binh của Thủy Tinh cũng phóng ra ánh sáng khủng khiếp!
Ánh sáng chậm rãi tiêu tan, quả cầu thủy tinh tối lại. Huyền Binh của Thủy Tinh cũng trở nên ảm đạm. Xung quanh không còn là bạch quang chói mắt, mà chỉ có ánh sáng mỏng manh từ trên quả cẩu thủy tinh phát ra. Thủy Tinh lay động vài cái ngã xuống.
Vu Nhai rất nhanh đã đến trước người nàng, đỡ lấy nàng, nhìn khuôn mặt của nàng khi không mang mặt nạ ở khoảng cách gần.
- Ngươi là ai, buông ra!
Thủy Tinh cũng không ngất xỉu, chỉ là thân thể có chút tê dại. Nàng cảm giác có người đỡ mình, nàng cả kinh nói.
- Tiểu nha đầu, nếu như ta không buôn, hắc hắc!
Vu Nhai đột nhiên sử dụng giọng giả nói.
- Ngươi... Ta… ta giết ngươi!
Thủy Tinh sợ hãi kêu lên một tiếng, muốn đẩy ra lại không có sức lực. Ngay lập tức nàng niệm gì đó. Một ánh sáng vô thanh vô tức bao phủ ở trên người Vu Nhai. Nàng không tiếp tục đánh một chiêu như lúc trước nữa. Vu Nhai chỉ cảm thấy quanh thân hình như đều có cảm giác đau đớn, lại giật mình, vội vàng kêu lên:
- Chờ một chút, Thủy Tinh là ta, Vu Nhai đây. Nàng muốn mưu sát chồng sao? 1
- A!
Thủy Tinh khó có thể tin được, kêu lên một tiếng. Rất nhanh nàng lấy từ trong người ra chiếc mặt nạ đeo vào. Đúng lúc nàng nhìn thấy toàn thân Vu Nhai trang phục ma thú kỳ quái, lộ ra một gương mặt rất muốn bị đánh khiến cho người ta an tâm.
- Ai bảo ngươi làm ta sợ, ai bảo ngươi làm ta sợ!
Thủy Tinh ngẩn người một lát, ánh sáng màu trắng biến mất. Đột nhiên nàng giống như con mèo nhỏ nổi giận, hung hăng đánh vào trên người Vu Nhai. Rất ít khi thấy Thủy Tinh lộ ra tâm tính tiểu nhi như vậy. Dần dần âm thanh yếu đi, biến thành tiếng nghẹn ngào. Trong lòng Vu Nhai đau xót. Đúng vậy, Thủy Tinh tiến vào tìm mình, tâm tình như thế nào? Xung quanh là bóng tối, nàng lại cảm thấy nôn nóng thế nào?
Thoáng ôm nàng vào trong lòng, Vu Nhai không nói gì nữa, cố gắng đè nén tính xấu của mình.
- Nữa nữa nữa...
Bên tai đột nhiên vang lên giọng nữ đang hát, vô cùng êm tai mang theo sự quyến luyến.
Vu Nhai và Thủy Tinh theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy trong quả cầu thủy tinh bay ra một hư ảnh, mái tóc màu kim giống như thác nước chảy, da trắng như tuyết, toàn thân mặc pháp bào thuần một màu trắng, che đi dáng vẻ cao gầy của nàng. Chỉ thấy nàng trôi dạt đến trước người bóng đen, tiếng ca vẫn vang lên, tay chậm rãi vươn ra, dừng ở trước vòng hắc ám một lúc lâu. Vòng hắc ám chậm rãi biến thành màu trắng tinh khiết.
Ngay thời điểm Vu Nhai thoáng chấn động, hai hư ảnh dường như trao đổi gì đó, vòng tay lại từ từ tối lại, hoàn toàn đen kịt.
- Nha!
Thủy Tinh đột nhiên kêu một tiếng. Vòng tay màu trắng từ trên người nàng bay ra. Nữ tử tóc vàng khẽ điểm một cái. Vòng tay màu trắng phóng ra bạch quang. Hai vòng tay liên tục xoay tròn, sau đó lần lượt rơi vào trước người Vu Nhai và Thủy Tinh.
Vu Nhai và Thủy Tinh nhẹ nhàng tiếp nhận, đang muốn cám ơn, nhưng không nghĩ tới hai hư ảnh tay trong tay rời đi, nhẹ nhàng tiến vào trong nấm mồ, hóa thành một hào quang ánh sáng, chậm rãi biến mất, tiêu tan.
Vu Nhai và Thủy Tinh ngẩn người một lát, có chút buồn bã, nhìn vòng tay trong tay của mỗi người, trong lòng khó yên.
Thủy Tinh cảm giác Vu Nhai không biết. Hắn chỉ biết đây là bản lương chúc dị giới, khiến người ta cảm động, khiến người ta chấn động.
- Ta nhận truyền thừa của thánh nữ, đồng thời cũng nhìn thấy ký ức của nàng. Chính như câu chuyện trong truyền thuyết, nữ hài là thánh nữ Quang Minh Pháp Thần Điện của đế quốc Ma Pháp. Vai nam chính chỉ là một chiến sĩ bình thường của đế quốc Huyền Binh.