Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
Thái y tới bắt mạch nhưng Mai Ngônmộtmựckhôngchịu, điều này làm Dịch Thụy Cảnh nổi lên nghi ngờ. Thái y thấy hoàng thượng và Ngọc phi đều ở đâythìbắt mạch rất cẩn thận, lâu hơn hẳn ngày thường, Mai Ngôn đứng ngồikhôngyên, chốc chốc lại hỏi thái y thế nào.
Thái y nới Tô đáp ứng là do thận suy yếu,khôngsao. Chỉnóiăn thêm sơn tra, thuốc cũngkhôngviết. Mai Ngôn nghe xong thở phảonhẹnhõm, phúc thân cáo từ về tây thiên điện. Thái ý vòng vomộthồi bẩm bảo Ngụy Đức Toàn, đem điều bản thân suy đoánnóira.
Ngụy Đức Toàn biếtkhôngphải chuyệnnhỏliền vội vàng bẩm báo hoàng thượng. Hoàng thượng nghe xongkhôngchơi cùng Chiêu cùng mà gọi ngườiâmthầm triệu thái y. Nếu những điều thái ynóilàthậtthìhậu cung củahắnđứng là chướng khí mờ mịt!
Quý phi nhìn hộp điểm tâm trốngkhông, sửng sốt ngơ ngác, Ngàn Xuânkhôngnóilời nào, cũngkhôngbiếtnóigì. Liễu gia thế nhưngkhôngđưa gì cho nương nương, nương nương còn có thể dựa vào đâu? Người nương nương muốn lung lạc phải làm thế nào bây giờ? Nàng takhôngsợ chết, nàng ta hầu hạ Quý phi từ khi còn là tiểu thư đến bây giờ, sống chết, nàng ta từ lâuđãkhôngđể ý.
Liễu quý phi đứng dậy, nàngkhôngoán bọn họ bỏ rơi nàng ta, nàng ta cũngđãtừng dao động, nhưng vì đại vương gia nàng ta tuyệt đốikhôngbuông tay. Cho dù cuối cùng chỉ cònmộtmình, nàng ta cũngsẽkiên trì.
“ Ngàn Xuân, người bên cạnh Tuyết phi sắp xếp ổn rồi chứ.” Quý phi khẽ mở miệng, Ngàn Xuân lại như nghe thấy thiênâmvui mừng, gật đầđixuống. Chỉ cần Quý phikhôngngã, nàngsẽmãi làm tâm phúc. Bắt nàng ta lên núi đao xuống biển lửa cũngkhôngchùn bước.
Dịch Thụy Cảnh trong ngự thư phòng cân nhắc, Quý phi vào cung năm mười bảy tuổi, mỗi lần gặp mặt nàng ta luônmộtbộ nhàn nhạt, lúc đóhắnsủng ái Huệ phi hay gây nháo nhưngkhôngvắng vẻ Quý phi. HOàng hậukhôngthể độc đại, Quý phi kiềm chế hoàng hậu, Huệ phi kiềm chế Quý phi,hắntự cho làkhôngcó sai xót nào, nênkhôngnghĩ đến mấy năm nay trong cungđãâmthầm chết bao nhiêu người.
Làhắnsai rồi, đem dưỡng các nàng có lá gankhôngbiết đủ. Chuyện Oánh Oánh sinh non tuyệt đốikhôngphải domộtngười, nhiều người như thế sao có thể phòng bị. Nghĩ tới đóhắnlại sợ,hắnkhôngbiết nếu giữa đường Chiêu Cùng xảy ra chuyệnthìsao? Oánh Oánh nhất địnhsẽthương tâm, thất vọng vớihắn. ngay bản thânhắncũngsẽkhôngtha thứ được cho mình.
Nếu Mai Ngôn rat ay ngoan độc hơn chút nữathìmấtđikhôngchỉ đơn giản là Chiêu Cùng.
Hoàng thượng nhốt Mai Ngôn lạikhôngcho nàng ta dùnganhtúc,khôngđến mấy ngày nàng tađãkhai. Hai năm trước nàng ta bị Huệ phi hãm hại rơi xuống nước, Quý phi giúp nàng ta. Sau này nàng ta bị Vinh tần gây khó dễ Quý phi cũng đứng ra giúpmộthai. Dần dần nàng ta về phe Quý phi, quý phi thường mang đặc sản quê hương ra cho nàng ta dùng.
Cái gọi là đặc sản quê hương chính là điểm tâm làm từanhtúc. Lúc đầu nàng ta cũngkhôngbiết gì, chỉ cảm thấy ăn vàosẽcó khoái cảm trước nay chưa từng có. Về sau nàng ta liềnkhôngthể rời khỏi điểm tâm, về sau Quý phi chính làmộtbộkhônglàmkhôngđược thưởng, trong lúc đó nàng ta mới đau khổ nhận ra điểm tâm đókhôngphải thứ tốt.
VInh tần thế nhưng là người của Quý phi, nàng ta càng khẳng định bản thân là bị mắc lừa, nhưng lúc đó nàng tađãkhôngthể rời xa điểm tâm. Trong lúc bịanhtúc hành hạ nàng ta quyết tâm hại Tử Oánh, mang hầu bao chứa xạ hương mà Quý phi cho bên người, lúc thanh tỉnh lại rất hối hận. May mắn hoàng thườn hạ lệnhkhôngcho thăm hỏi Tử Oánh, nàng ta mới thở phàomộthơi.
Sau này Tử Oánh sinh non, nàng ta tự nhận là do bản thân làm hại. Đêm đó Hàn Phong pháthiệnnàng ta và Quý phi gặp mặt, Quý phi cho người đẩy Hàn Phong và nô tỳ của Hàn Phong xuống nước. Nàng ta trơ mắt nhìn Hàn Phong giãy dụa và chìm hẳn, lạikhônglàm gì, thậm chí phải bày ra bộ dángkhôngbiết.
Ngày ngày nàng ta mơ thấy Hàn Phong hỏi “ Vì saokhôngcứu ta? Vì sao muốn hại ta?”
Ngày ấy tiến cung, Hàn Phong giúp nàng ta cầu tình với hoàng hậu, giúp nàng ta trước mặt huệ phi, Vinh tần phạt nàng tathìcùng chịu phát với nàng ta, cuối cùng nàng ấy lại rơi vào kết quả như vậy, nếu nàng ta là Hàn Phong, nàng ta cũngkhôngthể tha thứ.
Quý phi cho điểm tâm ngày càng ít,thậtra chỉ cần nàng ta hại đứanhỏcủa Tử Oánhthìsẽnhận được rất nhiều, nhưng nàngkhôngrat ay, nàng ta cảm thấy Hàn Phongđangở nơi gần đấy nhìn nàng ta. Nàng ta nghĩ cứ như vậy chếtđicũng tốt, ít nhấtkhônglàm Chiêu Cùng thất vọng.
Dịch Thụy Cảnh cho người bao vây Trường Nhạc cung. Khi vào Trường Nhạc cung, Quý phi mặc xiêm y thêu hoa, dùng cây trâm lần đầuhắnnhìn thấy,khôngtrang điểm, tĩnh lặng ngồitrênghế.
Thấy hoàng thượng cũngkhônghành lẽ, mím môi cười “ Hoàng thượng, mời ngồi.” Ngụy Đức Toàn muốn quát lớn, Dịch Thụy Cảnh vẫy tay đểhắnmang người ra ngoài, trong điện chỉ còn hai người.Ngồimộtlát, Quý phi mở miệngnói“ Chắc hoàng thượng cũngđãkhôngcòn nhớ bộ dáng của Trường Nhạc cung?” Châm chohắnvà bản thânmộtly trà.
“ Từ khi ta mười bảy tuổi tiến cung, ta luôn cảm thấy may mắnđãkhôngsinh cho hoàng thượng đứanhỏ, thẳng đến khi nhìn thấy Nhị hoàng tử chọc người vui vẻ, ta lại hối hận.” Nhấpmộtngumh trà “ Trà nàykhôngngon bằng Ngọc phi phao.”
“ đứanhỏcủa Lưu tần, Tuyết phi, Ngọc phi có phải do ngươi làm hại?” Dịch Thụy Cảnh lập tức hỏi Quý phi, quý phi lại cười,khônglắc cũngkhônggật.
“ Hoàng thượng, đến bây giờ việc đó còn có ý nghĩa sao?” Nàng ta nghịch tay áo “ ta biết hoàng thượng hận đến mức muốn giết ta nhưng người lạikhôngthể giết ta.” Bộ dáng khẳng định.
Dịch Thụy Cảnh lạnh lùng amộttiếng, Quý phi mở hộp trang sức lấy ramộtcái ngọc trâm “ Đây là binh phù mà hoàng thượng ngày đêm tìm kiếm, chỉ cầu hoàng thượng ta cho Liễu gia.
“ Trẫmsẽtin ngươi sao? Nếu đây là binh phùthìsao lại ở trong tay ngươi? Ngươi cho là Trẫm là tiểu hài tử ba tuổi sao?”
“ Hoàng thượng tin haykhôngkhôngphải điều ta quan tâm, nô tỳ chỉ cầnmộtđạo ý chỉ của hoàng thượng. Nếu hoàng thượngkhôngtin ta đành phải đập nát nó.”
“mộtkhiđãnhư vậy, ái phi rat ayđi.” Dịch Thụy Cảnh lạnh lùng cười, hai chữ ái phinóira đặc biệt nhấn mạnh.
Quý phi như bị người rútđikhí lực, nhuyễn ởtrênghế, nàng ta biết hoàng thượng thích mệmkhôngthích cứng, nay nàng ta làm vậy là muốn hoàng thượngđivào khuân khổ.
Nàng ta biết sớm muộn gì cũng có ngày này,khôngngờ lại đến nhanh như vậy, Liễu gia vừa bỏ rơi nàng ta, hoàng thượngđãbao vây Trường Nhạc cung. Điểm tâmkhôngcòn, các nàng nhất địnhkhôngchịu nổi tra tấn mà bán đứng nàng ta.
“ Đây là Liễu gia lấy từ Tân gia, vốn muốn giao cho đại vương gia để tranh công, bị ta vụng trộm giấuđi, vốn là muốn cho đại vương giamộtcái kinh hỉ.”khôngnghĩ đến đến lúc chết nàng ta cũngkhônggặp được đại vương gia.
Ra khoit Trường Nhạc cung, Dịch Thụy Cảnh cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, phía sau truyền đến tiếng thái giám “ Quý phi chết” cũngkhônglàmhắnkhá hơn,hắnbị người hại đến thiếu chút nữa tuyệt tử tuyệt tôn mà cuối cùng vẫn phải bảo vệ tính mạng người Liễu gia.
Tử oánh tự tay hầu hạhắnrửa mặt thay quần áo. Nàng thiết lập bố cục bao nhiêu lâu, lại ngoài ý muốn kéo mai Ngôn vào,khôngnghĩ đến là kéo được quý phi xuống nước. do dựmộtlát vẫnkhôngmở miệng được, nàng muốn biết hoàng thượng biết bao nhiêu.
Tinh tế cân nhắcsẽpháthiện,khôngcó khả năng hoàng hậusẽsai người của mình rat ay với Tôn đáp ứng, tự bôi đen mình. Cũngkhôngthể là do nô tài tự làm chủ, người có thể lợi dụng bố cục này hại hoàng hậu chỉ có thể là ngườiđangdưỡng nhị hoàng tử, Quý phi.
Dịch Thụy Cảnh vỗ tay nàng “ trong lòng trẫm hiểu.”hắncó thể đoán được là nàngâmthầm hỗ trợ, cũngkhôngtrách nàng. Hai người ôm nhau ngủ,mộtđêmkhôngnóichuyện.
“ Nương nương, ý của hoàng thượng là, Quý phi mất vì bệnh, nênkhôngnhập hoàng lăng, chỉ cho người tìmmộtchỗ ở kinh gia.” Xảo nhi vừanóivừa thổn thức, lúc còn sống Quý phi cỡ nào phong quang, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.
“ về sau loại chuyện nàykhôngcần nhắc lại, trong cungkhôngcó Quý phi.” Nàng cầm cái trống chơi với Chiêu Cùng, mắt Chiêu cùngcôlỗcôlỗ nhìn theo, nàng bẹp hôn lên mặt CHiêu cùng.
“ Hôm nay Chiêu CÙng của trẫm lại lớn hơn rồi.” Sausựkiện của quy phi tâm tình của Dịch Thụy Cảnhđãtốt lên, rất thích sắm vai từ phụ, mỗi ngày đều thăm Chiêu cùng, dù vội vàng cũng để Ngụy Đức Toàn ôm chiêu cùng đến thanh lương điện.
Chiêu cùng là người hậu cung đến Thanh lương điện nhiều nhất. rất nhiều người đều biết chiêu cùng là đứanhỏhoàng thượng sủng ái nhất. Thẩm gia ngoài sáng trong tối thukhôngít lễ. Thời tiết ấm lênthìtốt rồi, nàngsẽkhôngphải lo trời lạnh Chiêu cùng bị phong hàn,khôngphải lo người hầu hạkhôngtinh tế.
“ Trẫmđãsớmnóivới nàng chuyển đến ở thanh lương điện, trẫmkhôngcần ngày ngày chạy loạn, chiêu cùng cũngkhôngsợ bị lạnh.”hắnôm vai nàngnói/
“ Hoàng thượng, như vậysẽbị người dị nghị.” Nàng dịch sang bên cạnh, nàngkhôngmuốn ban ngày mà làm chuyệnkhôngđứng đắn.
Dịch thụy cảnhkhôngcho nàng chạy trốn, ôm nàng vào sau bình phong “ Chiêu cùng cũngđãlớn, nàng lại sinh cho Trẫm mấy đứa trẻ.”
Sau khi gọi hai lần nước, Tử oánh vùi đầu vào lònghắnnặng nề ngủ, khi tỉnh lại cũng muộn “ ai ở bên ngoài?”
“ Nương nương, là nô tỳ” Đào nhi vén màn “ Nương nương muốn dùng chút đồ ăn?”
“ Ân, hoàng thượng đâu?”
“ ngụy công công gọi hoàng thượngđirồi, trước khiđihoàng thượng phân phó chuẩn bị đồ ăn cho nương nương.” Châm trà cho Tử oánh “ Hoàng thượng để bọn Xảo nhi thu dọn đồ.”
“ Thu dọn đồ?”
“ đúng vậy, nương nương, chuyển đến Thanh lương điện.”
Tử oánh quẫn bách, thanh lương điện là nơimộtphi tử như nàng có thể ở?
“ nương nương, hoàng thượngnóiđến khi thời tiết ấm ápsẽđể người chuyển về” ĐÀo nhi phủ thêm xiêm y cho nàng, sợ nàngkhôngvuinói.
“ ân” hoàng thượngđãsai người dọn đồ, nàng phản bác có tác dụng sao? “đixem mai ngôn.”
hiệntại Mai Ngôn ở trongmộtthiên điện bên cạnh lãnh cung, nguyên bản hoàng thượng muốn biếm mai ngôn vào lãnh cung để tự sinh tự diệt, nàng cầu tình mới được chuyển đến thiên điện, thỉnh thái y chữa bệnh cho nàng ta.
Nàng hận nàng ta đầu phục quý phi, hận nàng ta chuyện của Hàn Phong, nhưng tâm vẫn cảm kích chuyện nàng ta giúp trong ngày tuyển tú.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Thái y nới Tô đáp ứng là do thận suy yếu,khôngsao. Chỉnóiăn thêm sơn tra, thuốc cũngkhôngviết. Mai Ngôn nghe xong thở phảonhẹnhõm, phúc thân cáo từ về tây thiên điện. Thái ý vòng vomộthồi bẩm bảo Ngụy Đức Toàn, đem điều bản thân suy đoánnóira.
Ngụy Đức Toàn biếtkhôngphải chuyệnnhỏliền vội vàng bẩm báo hoàng thượng. Hoàng thượng nghe xongkhôngchơi cùng Chiêu cùng mà gọi ngườiâmthầm triệu thái y. Nếu những điều thái ynóilàthậtthìhậu cung củahắnđứng là chướng khí mờ mịt!
Quý phi nhìn hộp điểm tâm trốngkhông, sửng sốt ngơ ngác, Ngàn Xuânkhôngnóilời nào, cũngkhôngbiếtnóigì. Liễu gia thế nhưngkhôngđưa gì cho nương nương, nương nương còn có thể dựa vào đâu? Người nương nương muốn lung lạc phải làm thế nào bây giờ? Nàng takhôngsợ chết, nàng ta hầu hạ Quý phi từ khi còn là tiểu thư đến bây giờ, sống chết, nàng ta từ lâuđãkhôngđể ý.
Liễu quý phi đứng dậy, nàngkhôngoán bọn họ bỏ rơi nàng ta, nàng ta cũngđãtừng dao động, nhưng vì đại vương gia nàng ta tuyệt đốikhôngbuông tay. Cho dù cuối cùng chỉ cònmộtmình, nàng ta cũngsẽkiên trì.
“ Ngàn Xuân, người bên cạnh Tuyết phi sắp xếp ổn rồi chứ.” Quý phi khẽ mở miệng, Ngàn Xuân lại như nghe thấy thiênâmvui mừng, gật đầđixuống. Chỉ cần Quý phikhôngngã, nàngsẽmãi làm tâm phúc. Bắt nàng ta lên núi đao xuống biển lửa cũngkhôngchùn bước.
Dịch Thụy Cảnh trong ngự thư phòng cân nhắc, Quý phi vào cung năm mười bảy tuổi, mỗi lần gặp mặt nàng ta luônmộtbộ nhàn nhạt, lúc đóhắnsủng ái Huệ phi hay gây nháo nhưngkhôngvắng vẻ Quý phi. HOàng hậukhôngthể độc đại, Quý phi kiềm chế hoàng hậu, Huệ phi kiềm chế Quý phi,hắntự cho làkhôngcó sai xót nào, nênkhôngnghĩ đến mấy năm nay trong cungđãâmthầm chết bao nhiêu người.
Làhắnsai rồi, đem dưỡng các nàng có lá gankhôngbiết đủ. Chuyện Oánh Oánh sinh non tuyệt đốikhôngphải domộtngười, nhiều người như thế sao có thể phòng bị. Nghĩ tới đóhắnlại sợ,hắnkhôngbiết nếu giữa đường Chiêu Cùng xảy ra chuyệnthìsao? Oánh Oánh nhất địnhsẽthương tâm, thất vọng vớihắn. ngay bản thânhắncũngsẽkhôngtha thứ được cho mình.
Nếu Mai Ngôn rat ay ngoan độc hơn chút nữathìmấtđikhôngchỉ đơn giản là Chiêu Cùng.
Hoàng thượng nhốt Mai Ngôn lạikhôngcho nàng ta dùnganhtúc,khôngđến mấy ngày nàng tađãkhai. Hai năm trước nàng ta bị Huệ phi hãm hại rơi xuống nước, Quý phi giúp nàng ta. Sau này nàng ta bị Vinh tần gây khó dễ Quý phi cũng đứng ra giúpmộthai. Dần dần nàng ta về phe Quý phi, quý phi thường mang đặc sản quê hương ra cho nàng ta dùng.
Cái gọi là đặc sản quê hương chính là điểm tâm làm từanhtúc. Lúc đầu nàng ta cũngkhôngbiết gì, chỉ cảm thấy ăn vàosẽcó khoái cảm trước nay chưa từng có. Về sau nàng ta liềnkhôngthể rời khỏi điểm tâm, về sau Quý phi chính làmộtbộkhônglàmkhôngđược thưởng, trong lúc đó nàng ta mới đau khổ nhận ra điểm tâm đókhôngphải thứ tốt.
VInh tần thế nhưng là người của Quý phi, nàng ta càng khẳng định bản thân là bị mắc lừa, nhưng lúc đó nàng tađãkhôngthể rời xa điểm tâm. Trong lúc bịanhtúc hành hạ nàng ta quyết tâm hại Tử Oánh, mang hầu bao chứa xạ hương mà Quý phi cho bên người, lúc thanh tỉnh lại rất hối hận. May mắn hoàng thườn hạ lệnhkhôngcho thăm hỏi Tử Oánh, nàng ta mới thở phàomộthơi.
Sau này Tử Oánh sinh non, nàng ta tự nhận là do bản thân làm hại. Đêm đó Hàn Phong pháthiệnnàng ta và Quý phi gặp mặt, Quý phi cho người đẩy Hàn Phong và nô tỳ của Hàn Phong xuống nước. Nàng ta trơ mắt nhìn Hàn Phong giãy dụa và chìm hẳn, lạikhônglàm gì, thậm chí phải bày ra bộ dángkhôngbiết.
Ngày ngày nàng ta mơ thấy Hàn Phong hỏi “ Vì saokhôngcứu ta? Vì sao muốn hại ta?”
Ngày ấy tiến cung, Hàn Phong giúp nàng ta cầu tình với hoàng hậu, giúp nàng ta trước mặt huệ phi, Vinh tần phạt nàng tathìcùng chịu phát với nàng ta, cuối cùng nàng ấy lại rơi vào kết quả như vậy, nếu nàng ta là Hàn Phong, nàng ta cũngkhôngthể tha thứ.
Quý phi cho điểm tâm ngày càng ít,thậtra chỉ cần nàng ta hại đứanhỏcủa Tử Oánhthìsẽnhận được rất nhiều, nhưng nàngkhôngrat ay, nàng ta cảm thấy Hàn Phongđangở nơi gần đấy nhìn nàng ta. Nàng ta nghĩ cứ như vậy chếtđicũng tốt, ít nhấtkhônglàm Chiêu Cùng thất vọng.
Dịch Thụy Cảnh cho người bao vây Trường Nhạc cung. Khi vào Trường Nhạc cung, Quý phi mặc xiêm y thêu hoa, dùng cây trâm lần đầuhắnnhìn thấy,khôngtrang điểm, tĩnh lặng ngồitrênghế.
Thấy hoàng thượng cũngkhônghành lẽ, mím môi cười “ Hoàng thượng, mời ngồi.” Ngụy Đức Toàn muốn quát lớn, Dịch Thụy Cảnh vẫy tay đểhắnmang người ra ngoài, trong điện chỉ còn hai người.Ngồimộtlát, Quý phi mở miệngnói“ Chắc hoàng thượng cũngđãkhôngcòn nhớ bộ dáng của Trường Nhạc cung?” Châm chohắnvà bản thânmộtly trà.
“ Từ khi ta mười bảy tuổi tiến cung, ta luôn cảm thấy may mắnđãkhôngsinh cho hoàng thượng đứanhỏ, thẳng đến khi nhìn thấy Nhị hoàng tử chọc người vui vẻ, ta lại hối hận.” Nhấpmộtngumh trà “ Trà nàykhôngngon bằng Ngọc phi phao.”
“ đứanhỏcủa Lưu tần, Tuyết phi, Ngọc phi có phải do ngươi làm hại?” Dịch Thụy Cảnh lập tức hỏi Quý phi, quý phi lại cười,khônglắc cũngkhônggật.
“ Hoàng thượng, đến bây giờ việc đó còn có ý nghĩa sao?” Nàng ta nghịch tay áo “ ta biết hoàng thượng hận đến mức muốn giết ta nhưng người lạikhôngthể giết ta.” Bộ dáng khẳng định.
Dịch Thụy Cảnh lạnh lùng amộttiếng, Quý phi mở hộp trang sức lấy ramộtcái ngọc trâm “ Đây là binh phù mà hoàng thượng ngày đêm tìm kiếm, chỉ cầu hoàng thượng ta cho Liễu gia.
“ Trẫmsẽtin ngươi sao? Nếu đây là binh phùthìsao lại ở trong tay ngươi? Ngươi cho là Trẫm là tiểu hài tử ba tuổi sao?”
“ Hoàng thượng tin haykhôngkhôngphải điều ta quan tâm, nô tỳ chỉ cầnmộtđạo ý chỉ của hoàng thượng. Nếu hoàng thượngkhôngtin ta đành phải đập nát nó.”
“mộtkhiđãnhư vậy, ái phi rat ayđi.” Dịch Thụy Cảnh lạnh lùng cười, hai chữ ái phinóira đặc biệt nhấn mạnh.
Quý phi như bị người rútđikhí lực, nhuyễn ởtrênghế, nàng ta biết hoàng thượng thích mệmkhôngthích cứng, nay nàng ta làm vậy là muốn hoàng thượngđivào khuân khổ.
Nàng ta biết sớm muộn gì cũng có ngày này,khôngngờ lại đến nhanh như vậy, Liễu gia vừa bỏ rơi nàng ta, hoàng thượngđãbao vây Trường Nhạc cung. Điểm tâmkhôngcòn, các nàng nhất địnhkhôngchịu nổi tra tấn mà bán đứng nàng ta.
“ Đây là Liễu gia lấy từ Tân gia, vốn muốn giao cho đại vương gia để tranh công, bị ta vụng trộm giấuđi, vốn là muốn cho đại vương giamộtcái kinh hỉ.”khôngnghĩ đến đến lúc chết nàng ta cũngkhônggặp được đại vương gia.
Ra khoit Trường Nhạc cung, Dịch Thụy Cảnh cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, phía sau truyền đến tiếng thái giám “ Quý phi chết” cũngkhônglàmhắnkhá hơn,hắnbị người hại đến thiếu chút nữa tuyệt tử tuyệt tôn mà cuối cùng vẫn phải bảo vệ tính mạng người Liễu gia.
Tử oánh tự tay hầu hạhắnrửa mặt thay quần áo. Nàng thiết lập bố cục bao nhiêu lâu, lại ngoài ý muốn kéo mai Ngôn vào,khôngnghĩ đến là kéo được quý phi xuống nước. do dựmộtlát vẫnkhôngmở miệng được, nàng muốn biết hoàng thượng biết bao nhiêu.
Tinh tế cân nhắcsẽpháthiện,khôngcó khả năng hoàng hậusẽsai người của mình rat ay với Tôn đáp ứng, tự bôi đen mình. Cũngkhôngthể là do nô tài tự làm chủ, người có thể lợi dụng bố cục này hại hoàng hậu chỉ có thể là ngườiđangdưỡng nhị hoàng tử, Quý phi.
Dịch Thụy Cảnh vỗ tay nàng “ trong lòng trẫm hiểu.”hắncó thể đoán được là nàngâmthầm hỗ trợ, cũngkhôngtrách nàng. Hai người ôm nhau ngủ,mộtđêmkhôngnóichuyện.
“ Nương nương, ý của hoàng thượng là, Quý phi mất vì bệnh, nênkhôngnhập hoàng lăng, chỉ cho người tìmmộtchỗ ở kinh gia.” Xảo nhi vừanóivừa thổn thức, lúc còn sống Quý phi cỡ nào phong quang, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.
“ về sau loại chuyện nàykhôngcần nhắc lại, trong cungkhôngcó Quý phi.” Nàng cầm cái trống chơi với Chiêu Cùng, mắt Chiêu cùngcôlỗcôlỗ nhìn theo, nàng bẹp hôn lên mặt CHiêu cùng.
“ Hôm nay Chiêu CÙng của trẫm lại lớn hơn rồi.” Sausựkiện của quy phi tâm tình của Dịch Thụy Cảnhđãtốt lên, rất thích sắm vai từ phụ, mỗi ngày đều thăm Chiêu cùng, dù vội vàng cũng để Ngụy Đức Toàn ôm chiêu cùng đến thanh lương điện.
Chiêu cùng là người hậu cung đến Thanh lương điện nhiều nhất. rất nhiều người đều biết chiêu cùng là đứanhỏhoàng thượng sủng ái nhất. Thẩm gia ngoài sáng trong tối thukhôngít lễ. Thời tiết ấm lênthìtốt rồi, nàngsẽkhôngphải lo trời lạnh Chiêu cùng bị phong hàn,khôngphải lo người hầu hạkhôngtinh tế.
“ Trẫmđãsớmnóivới nàng chuyển đến ở thanh lương điện, trẫmkhôngcần ngày ngày chạy loạn, chiêu cùng cũngkhôngsợ bị lạnh.”hắnôm vai nàngnói/
“ Hoàng thượng, như vậysẽbị người dị nghị.” Nàng dịch sang bên cạnh, nàngkhôngmuốn ban ngày mà làm chuyệnkhôngđứng đắn.
Dịch thụy cảnhkhôngcho nàng chạy trốn, ôm nàng vào sau bình phong “ Chiêu cùng cũngđãlớn, nàng lại sinh cho Trẫm mấy đứa trẻ.”
Sau khi gọi hai lần nước, Tử oánh vùi đầu vào lònghắnnặng nề ngủ, khi tỉnh lại cũng muộn “ ai ở bên ngoài?”
“ Nương nương, là nô tỳ” Đào nhi vén màn “ Nương nương muốn dùng chút đồ ăn?”
“ Ân, hoàng thượng đâu?”
“ ngụy công công gọi hoàng thượngđirồi, trước khiđihoàng thượng phân phó chuẩn bị đồ ăn cho nương nương.” Châm trà cho Tử oánh “ Hoàng thượng để bọn Xảo nhi thu dọn đồ.”
“ Thu dọn đồ?”
“ đúng vậy, nương nương, chuyển đến Thanh lương điện.”
Tử oánh quẫn bách, thanh lương điện là nơimộtphi tử như nàng có thể ở?
“ nương nương, hoàng thượngnóiđến khi thời tiết ấm ápsẽđể người chuyển về” ĐÀo nhi phủ thêm xiêm y cho nàng, sợ nàngkhôngvuinói.
“ ân” hoàng thượngđãsai người dọn đồ, nàng phản bác có tác dụng sao? “đixem mai ngôn.”
hiệntại Mai Ngôn ở trongmộtthiên điện bên cạnh lãnh cung, nguyên bản hoàng thượng muốn biếm mai ngôn vào lãnh cung để tự sinh tự diệt, nàng cầu tình mới được chuyển đến thiên điện, thỉnh thái y chữa bệnh cho nàng ta.
Nàng hận nàng ta đầu phục quý phi, hận nàng ta chuyện của Hàn Phong, nhưng tâm vẫn cảm kích chuyện nàng ta giúp trong ngày tuyển tú.Đọc nhanh tại Vietwriter.com