-
Chương 1336-1339
Chương 1336 Thánh hoàng Vũ Mặc
Trong mắt hắn có một chút vẻ cảm kích, cường giả thánh hoàng nhân tộc kịp thời bảo vệ rõ ràng nguy hiểm của hắn đã giảm đi một chút.
Nhưng những cường giả thánh hoàng này đều là những tồn tại đỉnh cấp của nhân tộc, muốn nhờ bọn họ giúp đỡ nhất định phải gặp một lần.
"Được rồi, đi đi." thánh tôn Thời Không mỉm cười nói: "Thực lực của ngươi hiện giờ đã rất mạnh, chắc hẳn đã có quan điểm riêng về con đường tu luyện của mình, nhưng phải chuyện gì có thể trực tiếp liên lạc với ta."
Ông ta rất kỳ vọng vào Diệp Tinh, có phân thân tử vong đạo tắc giới, đợi tương lai Diệp Tinh trở thành thánh hoàng Vũ Trụ, nhân tộc bọn họ sẽ lại xuất hiện một sự tồn tại khủng bố đủ để chấn nhiếp vô số dị tộc!
Trái lại ông ta rất mong chờ ngày đó tới
"Vâng, sư phụ!" Diệp Tinh cung kính lui ra.
...
Trong đại điện đạo chủ nhân tộc, bàn ghế bày khắp các nơi, có bàn một người, còn có bàn nhiều người, tất cả đều chạm khắc các loại hoa văn không giống nhau.
Hai đầu cung điện, các loại trái cây, rượu nước,.... bày ra đó, trông cả cung điện có một bầu không khí tao nhã.
Mà ở cuối, còn có các gian phòng độc lập, ngăn cách với xung quanh.
Lúc này bên trong một căn phòng, Diệp Tinh đang ngồi chờ ở nơi này.
“Cường giả thánh hoàng ư?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
Bất kỳ một vị thánh hoàng Vũ Trụ nào đều đủ để trở thành cường giả trụ cột của tộc, chỉ cần có một vị là có thể có tư cách đứng trong vũ trụ.
Soạt! Soạt!
Bỗng nhiên dao động lóe lên, bên trong phòng có hai bóng người lập tức xuất hiện.
Hai bóng người, một vị trong đó là một người đàn ông trung niên mặc áo giáp màu vàng, trên mặt còn có bí văn màu vàng, tướng mạo giống như viên nhân, toàn thân mọc lông tóc đen, thân cao tới ba mét.
Còn có một người phụ nữ mặc áo giáp đỏ, thân hình người phụ nữ có chút giống với người trái đất trông khoảng 30 tuổi, nhưng lại như mới hai mươi tuổi, trên mặt có rất nhiều bí văn màu vàng, tóc tùy ý xõa ra, trên đầu còn có hai chiếc sừng.
Mặc dù trong đại điện đạo chủ, nhưng lúc hai cường giả này xuất hiện, dừng như hư không xung quanh trở nên vặn vẹo, dường như đạo tắc xung quanh tạm thời rút đi.
Thấy hai người, Diệp Tinh lập tức đứng lên, cung kính nói: "Ra mắt thánh hoàng Vũ Mặc, thánh hoàng Lăng Quân."
Hai vị trước mắt đều là thánh hoàng cường đại, thánh hoàng Vũ Mặc thuộc về điện Hồn Thiên, thánh hoàng Lăng Quân thuộc về thành Thời Không.
"Diệp Tinh?" thánh hoàng Vũ Mặc nhìn Diệp Tinh, nhẹ tiếng nói: "Không ngờ rằng lần đầu tiên chúng ta gặp nhau lại trong tình huống này?"
Diệp Tinh im lặng, thánh hoàng Vũ Mặc trừ là là một trong những người nắm quyền trong điện Hồn Thiên ra, còn một thân phận đặc thù, đó chính là sư phụ của Lâm Tiểu Ngư.
Ban đầu Lâm Tiểu Ngư trúng độc, Diệp Tinh mang cô tới cầu cứu đạo chủ Quang Huyên, kết quả Lâm Tiểu Ngư lại thánh hoàng Vũ Mặc – sư phụ của đạo chủ Quang Huyên thu làm đệ tử, trực tiếp mang đi.
Nếu không phải sau đó hắn thi triển ra tiền lực hư không cảnh thứ mười của nhân tộc, được thánh tôn Thời Không thu làm đệ tử, có lẽ hiện giờ Lâm Tiểu Ngư vẫn còn đang ở bên cạnh thánh hoàng Vũ Mặc.
"Phân phó của thánh tôn Thời Không chúng ta đã biết, đây là phương thức liên lạc của ta, lúc ngươi gặp nguy hiểm có thể lập tức cầu viện ta." thánh hoàng Vũ Mặc nói.
Bà ta đưa phương thức liên lạc cho Diệp Tinh, lại lạnh lùng nói: "Nhưng ta phải nói với ngươi một vài việc, hiện giờ kẻ yếu nhất trong di tích thánh hoàng Bắc Ly đã là đại đạo chi chủ cấp hai, mặc dù ngươi giết chết được đạo chủ Kim Nguyên trong dòng sông vận mệnh, nhưng người tới nơi đó căn bản là người có thực lực yếu nhất, một vị đại đạo chi chủ cấp hai nào cũng có thể giết chết ngươi. Nếu như ngươi muốn đi tìm bảo vật, ta khuyên ngươi không nên đi thì hơn."
"Thiên phú của ngươi mạnh mẽ, cho dù bị giết chết, cho dù tộc phải tốn một cái giá lớn chắc chắn sẽ hồi sinh ngươi, nhưng dị tộc cũng sẽ công kích linh hồn ngươi, còn tiêu diệt linh hồn ngươi nữa, một khi tử vong, cho dù ngươi có lá bài tẩy lớn thế nào đi nữa cũng vô dụng."
Bà ta nói không chút khách khí nào, hơn nữa rất ý tứ rõ ràng, Diệp Tinh tới di tích thánh hoàng Hắc Ly chính là đi chịu chết.
“Có vẻ như thánh hoàng Vũ Mặc không biết hiện giờ mình đã có thực lực của đại đạo chi chủ cấp hai?" Lúc này Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
Có điều thực lực phải chứng minh, không phải chỉ nói, lúc thánh tôn Thời Không phân phó hai người thánh hoàng Vũ Mặc tất nhiên sẽ không cố ý nói ra thực lực của hắn.
"Lời của thánh hoàng Vũ Mặc ta ghi nhớ trong lòng." Diệp Tinh nhìn cường giả thánh hoàng trước mắt nói, sắc mặt hắn bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào.
Ánh mắt thánh hoàng Vũ Mặc hơi nhíu lại, dường như còn muốn nói điều gì.
"Ha ha, Vũ Mặc, Diệp Tinh thiên phú nghịch thiên, nếu đã dám tới di tích thánh hoàng Hắc Ly, vậy chắc chắn đã nắm chắc."
Bà ta còn chưa nói, thánh hoàng Lăng Quân lại lập tức cười nói: "Nhiều dị tộc muốn giết Diệp Tinh như vậy, giờ đây chẳng phải cũng lấy thất bại mà chấm dứt ư?"
Ông ta nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Diệp Tinh, đây là phương thức liên lạc của ta, nếu ngươi có chuyện gì cứ trực tiếp liên lạc với ta là được."
"Được!" Diệp Tinh lưu phương thức liên lạc xong, gật đầu một cái.
Thánh hoàng Vũ Mặc nhìn Diệp Tinh một cái
Soạt!
Bà ta không nói gì thêm nữa, bóng người lập tức biến mất, thánh hoàng Lăng Quân cũng vậy, bóng người lập tức biến mất.
...
Đại điện đạo chủ, là nơi đại đạo chi chủ nhân tộc tụ tập, thực tế trên đại điện đạo chủ, còn có một tầng cung điện, đó là nơi ở của cấp bậc thánh hoàng nhân tộc, không chỉ thánh hoàng, thánh tôn cũng ở trong đó.
Lúc này trên một cái bàn, thánh hoàng Vũ Mặc và thánh hoàng Lăng Quân tách ra ngồi riêng.
Bọ họ có thể đi xuống đại điện bên dưới, nhưng hiện giờ Diệp Tinh không thể tới nơi này.
Chương 1337 Bất mãn 1
"Vũ Mặc, Diệp Tinh là đệ tử của thánh tôn Thời Không, nếu thánh tôn Thời Không đã đồng ý cho Diệp Tinh tới di tích thánh hoàng Hắc Ly đó, có thể thấy chắc chắn Diệp Tinh có một vài lá bài tẩy cường đại, ngươi trực tiếp nói Diệp Tinh như vậy có vẻ có chút không ổn." thánh hoàng Lăng Quân mỉm cười nói.
"Lá bài tẩy? Cho dù dựa vào nhiều lá bài tẩy hơn nữa, ngươi cho rằng một vị đại đạo chi chủ cấp một sẽ có lợi ích gì ở di tích thánh hoàng Hắc Ly đó?" thánh hoàng Vũ Mặc lạnh lùng nói.
Thiên phú của Diệp Tinh rất mạnh, tuy thời gian tu luyện ngắn, nhưng thực lực tiến bộ tới khó tin, nhưng điều này không thể thay đổi được sự thật hắn là đại đạo chi chủ cấp một.
So với những cường giả như bọn họ, thực lực của Diệp Tinh rõ ràng quá yếu.
“Trên người đạo chủ Kim Nguyên yêu tộc đó một món bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ cũng không có, bất kỳ một đại đạo chi chủ cấp hai nào cũng có thể giết chết hắn ta dễ như trở bàn tay, mà Diệp Tinh rõ ràng Diệp Tinh đã tốn rất nhiều thời gian, thực lực của hắn vốn chưa đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ cấp hai, thứ hắn dựa vào chỉ là một món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ!"
Xem video lúc đó Diệp Tinh chiến đấu, rất dễ dàng có thể đoán được thông tin.
"Mấy trăm năm trôi qua, chắc chắn thực lực của Diệp Tinh sẽ tăng lên đúng không." thánh hoàng Lăng Quân mỉm cười nói.
"Tăng lên? Cho dù hắn có thực lực của đại đạo chi chủ thì thế nào? Ở bên trong di tích thánh hoàng Hắc Ly vẫn là yếu nhất."
Sắc mặt thánh hoàng Vũ Mặc hờ hững nói: "Nhưng Diệp Tinh là đệ tử của thánh tôn Thời Không, trên người hắn có bảo vật cường đại như vậy cũng rất bình thường, thứ mà hán dựa vào chắc hẳn là thần khí có thể ẩn giấu khí tức, thân hình đó!"
Trước đó Diệp Tinh thành công rời khỏi dòng sông vận mệnh, rất nhiều người suy đoán trên người Diệp Tinh có một món bảo vật cường đại có thể che giấu khí tức và thân ảnh, mà có thể che giấu khỏi tất cả đại đạo chi chủ, vậy món bảo vật đó rất có thể là một thần khí!
"Thần khí." thánh hoàng Lăng Quân không khỏi cảm thán.
Giờ ông ta ở di tích thánh hoàng Hắc ly đó là vì lấy được thần khí.
Thực tế trong lòng ông ta cũng có chút quan điểm với Diệp Tinh, dẫu sao hiện giờ Diệp Tinh có thần khí, những thánh hoàng như bọn họ phần lớn trên người cũng chỉ có một món mà thôi.
Hiện giờ có một vài thánh hoàng nhân tộc có chút không vừa ý với Diệp Tinh.
Theo bọn họ thấy, tộc đang đổ quá nhiều tài nguyên vào Diệp Tinh.
"Ha ha, thánh hoàng Vũ Mặc, đệ tử của ngươi là vợ của Diệp Tinh đúng chứ ?" thánh hoàng Lăng Quân mỉm cười nói.
Mặc dù bất mãn với Diệp Tinh, nhưng là ông ta là người thành Thời Không, tất nhiên đứng về phía Diệp Tinh, không muốn nói tới vấn đề này thêm nữa.
"Tiểu Ngư là Tiểu Ngư, Diệp Tinh là Diệp Tinh." thánh hoàng Vũ Mặc bình tĩnh nói.
"Được rồi, không nói nữa." hiển nhiên bà ta không muốn nói thêm nữa.
Soạt!
Bóng bà ta động một cái, lập tức biến mất.
Thánh hoàng Lăng Quân chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó cũng là rời khỏi nơi này.
...
"Dường như thánh hoàng Vũ Mặc bất mãn với mình." bên trong thành Thời Không, Diệp Tinh vừa đi vừa thầm nói trong lòng.
"Nhưng nói ra thì, giữa mình và thánh hoàng Vũ Mặc cũng chẳng có gì vui vẻ cả.”
Ban đầu hắn vô cùng kính sợ thánh hoàng Vũ Mặc, nhưng bây giờ sự kính sợ trong lòng đã giảm xuống rất nhiều.
"Thánh hoàng ư?"
Trong mắt Diệp Tinh chớp chợt lóe lên tia sáng.
“Nhìn kìa, là Diệp Tinh đại nhân!"
"Ta nghe nói hiện giờ thực lực của Diệp Tinh đại nhân rất mạnh, thậm chí đã đạt đến đẳng cấp chúa tể thế giới."
"Ta cũng nghe nói rồi."
“Mạnh quá, đây chính chúa tể thế giới thống trị hàng ngàn vị diện."
Phía xa có mấy kẻ yếu đi tới, nhìn thấy Diệp Tinh, mặt lộ vẻ cung kính, nhưng lúc này trong mắt lại tràn ngập vẻ hưng phấn.
Gần năm hai nghìn trôi qua, thành Thời Không lại là thu nhận một vài thiên tài.
Nhưng người nổi danh nhất khoảng thời gian này tất nhiên là Diệp Tinh và Hỗn Vũ.
Thiên phú của Hỗn Vũ tuyệt thế, nhưng Diệp Tinh lại giống như kỳ tích điên cuồng nổi dậy, trong thời gian ngắn ngủi đã đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ, chúa tể thế giới, trở thành người mà bọn họ sùng bái nhất.
“Thiên tài Đạo Tắc Cảnh mới?" Diệp Tinh nhìn một cái, sau đó thu hồi ánh mắt.
Thông qua trận truyền tống, rất nhanh hắn đã rời khỏi thành Thời Không.
...
"Ba ba, ngươi lúc nào ba mới về?"
Bên trong phi hành khí, ảo ảnh tiểu Bảo Nhi xuất hiện trước mắt, cô bé nhìn Diệp Tinh hỏi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn tràn ngập vẻ nhớ nhung.
Bên cạnh cô bé còn có mấy người Lâm Tiểu Ngư.
"Bảo Nhi ngoan, bây giờ ba đi tìm chị gái con, sau đó đưa chị con về." Diệp Tinh cười nói.
Nói vài câu, Diệp Tinh nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, nói: "Tiểu Ngư, em yên tâm đợi ở nhà, anh nhất định đưa con gái chúng ta về."
"Diệp Tinh, anh phải cẩn thận đó." Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói, trong mắt rõ ràng có một chút lo lắng.
Cô biết việc về di tích thánh hoàng Hắc Ly, nơi đó có cường giả đẳng cấp thánh hoàng khác, nếu như Diệp Tinh gặp phải, vậy thì quá nguy hiểm.
"Yên tâm, cho dù anh thật sự bị giết chết, cũng có thể sống lại ngay lập tức.” Diệp Tinh cười nói.
Tùy ý nói với người nhà vài câu, trong lòng Diệp Tinh lại có sự bình tĩnh đã lâu không thấy.
Cuộc gọi rất lâu mới kết thúc.
Ong...
Trước mắt lóe lên rất nhiều dao động, rất nhiều bảo vật xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.
Chương 1338 Bất mãn 2
“Bây giờ lập tức tới khu vực bình nguyên Không Vực xung di tích thánh hoàng Hắc Ly!" Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Hắn nhìn rất nhiều bảo vật trước mắt.
Tay phải nắm chặt, sau đó một bụi dược thảo xuất hiện, dược thảo này toàn thân đen thui, giống như ba cái hang đen vậy, dường như có thể nuốt tất cả mọi thứ xung quanh.
Đây là Hắc Viêm thảo, dịch thuốc có thể nhỏ trên binh khí, chỉ cần đánh trúng thân thể đối phương, độc tố có thể tiến vào trong cơ thể đối thủ.
Thậm chí một bụi Hắc Viêm thảo có thể khiến cho phần lớn đạo tắc trong cơ thể một đại đạo chi chủ cấp ba nhanh chóng bị độc tố ăn mòn, không cách nào sử dụng.
Trúng độc, thực lực không chỉ bị giảm xuống như Diệp Tinh, nếu không kịp thời giải trừ, di chứng lưu lại rất nghiêm trọng, thậm chí có thể tử vong.
Trong lòng suy nghĩ một chút, tay phải Diệp Tinh nắm chặt, sau đó bụi Hắc Viêm thảo này nhanh chóng bốc cháy, sau khi cháy xong lại xuất hiện một giọt dịch thuốc màu đen, giống như từng cái hang động đen, được hắn nhỏ trên kiếm Không Minh.
Được bôi dịch thuốc này lên, thậm chí kiếm Không Minh đều hóa thành màu đen, thậm chí tản ra ánh sáng yếu ớt.
"Bây giờ phân thân huyễn tộc của mình sử dụng chiến đao Mặc Hồn, bản thể sử dụng kiếm Không Minh."
Kiếm Không Minh, uy năng cực mạnh, thận chí lúc Diệp Tinh ở đẳng cấp đại đạo chi chủ cấp một cũng không thể hoàn toàn thúc động, đến bây giờ mới có thể hoàn toàn thúc động.
Bàn về uy lực, mặc dù không bằng chiến đao Mặc Hồn, nhưng là khoảng cách cũng không lớn tới vậy.
Cộng thêm độc tố Hắc Viêm thảo, sức uy hiếp của hắn đã tăng lên rất nhiều.
Trước đó chiến đao Mặc Hồn của Diệp Tinh đã có độc tố của Hắc Viêm thảo, nhưng kiếm Không Minh lại không có.
Vút! Vút! Vút!
Trong lòng động một cái, các bảo vật chia nhau trở về chỗ cũ.
Phân thân huyễn tộc sử dụng các bảo vật giáp Hồn Thiên, chiến đao Mặc Hồn, cánh Hắc Huyền, hồn châu,...
Bản thể sử dụng các bảo vật giáp Tinh Thần, kiếm Không Minh, cánh Hắc Vân,...
“Sau khi tới di tích thánh hoàng Hắc Ly, bản thể luôn ở trong nhẫn không gian, không cần ra ngoài."
Một khi bản thể ra ngoài, rất dễ dàng liền bị nhìn ra, bởi vì di tích thánh hoàng Hắc Ly đó yếu dường như đã là đại đạo chi chủ cấp hai, hiệu quả của bảo vật che giấu thân ảnh, linh hồn hắn chắc chắn sẽ giảm xuống rất nhiều.
Trừ khi thấy được quả âm dương Huyền Minh, nếu không bản thể Diệp Tinh sẽ không ra ngoài. Nhưng hắn nhất định phải đi.
Hai cường giả đẳng cấp đại đạo chi chủ cấp ba chiến đấu, tất nhiên Diệp Tinh sẽ không ở lại.
“Đối phí với đạo chủ Hồn Hà, một thân thể của mình không được, mình sẽ lên cùng với phân thân huyễn tộc!" trong mắt Diệp Tinh lóe lên tia sáng kinh người.
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên tia sáng kinh người.
Hai thân thể đồng thời thi triển mắt Thời Không, uy lực chắc chắn phát sinh sự tăng cao cực lớn!
"Không lãng phí thời gian nữa, tiếp tục lĩnh ngộ đạo tắc!"
Sau đó Diệp Tinh ngồi khoanh chân, bản thể của hắn, phân thân đạo tắc vận mệnh đang lĩnh ngộ.
Hiện tại hắn đã nắm giữ đạo tắc tử vong, đạo tắc mệnh vận, bây giờ cần lính ngộ đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian, thời gian, huyễn đạo.
Trừ điều này ra, phân thân đạo tắc vận mệnh của Diệp Tinh còn đang nghiên cứu Bất Tử đan.
“Đối với mình mà nói, một phân thân đạo tắc vận mệnh lĩnh ngộ một hệ đạo tắc là đủ rồi.”
Diệp Tinh lặng lẽ nói trong lòng, theo như thông tin về ba tấm đồ văn kỳ lạ trong ý thức, hắn dựa theo Bất Tử thảo biến dị rất có khả năng nghiên cứu ra Bất Tử đan.
Nhưng Diệp Tinh khong tự tin lắm, cho dù có thể nghiên cứu ra, vậy phải cần bao nhiêu thời gian? Hơn mười nghìn năm? Hơn mười triệu năm? Hay là mấy trăm triệu năm?
Hắn đợi được, nhưng người nhà thì chưa chắc, chắc chắn hắn phải nghiên cứu ra trước khi ba mẹ mình tới cực hạn của tuổi thọ.
Tuy vậy hắn không dám lãng phí thời gian.
Ý nghĩ trong lòng lóe lên rồi biến mất, lúc này bản thể Diệp Tinh đang lặng lẽ lĩnh ngộ đạo tắc sinh mệnh.
"Sinh mệnh, tử vong..."
Tay phải Diệp Tinh vung lên, trước mắt lóe lên các bí văn đạo tắc kì lạ.
Hắn tiếp nhận truyền thừa đại đạo sinh tử trong vòng xoáy sinh tử, sau khi kết thúc đạo tắc tử vong đạt tới bình cảnh, mà đạo tắc sinh mệnh cũng nắm giữ hơn nửa.
Dau khi đột phá tới Bất Tử Cảnh đã sao chép thiên phú đạo tắc sinh mệnh khủng bố của Thao Liệt, khoảng cách thời gian sao chép lại trôi ga gần nghìn năm, bây giờ đạo tắc sinh mệnh của hắn đã không ngừng tiến tới cực hạn, đã sắp đạt đến cực hạn.
Đại đạo sinh tử, đây là một trong những đại đạo Diệp Tinh muốn nắm giữ nhất!
Hơn nữa, Diệp Tinh nắm giữ đạo tắc mạnh như thế, nếu như nắm giữ một loại đại đạo, thực sẽ đạt tới mức nào?
Diệp Tinh rất mong đợi!
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, bản thể Diệp Tinh, chín phân thân đạo tắc vận mệnh tất cả đều đang lĩnh ngộ đạo tắc còn nghiên cứu cả Bất Tử đan.
Mà sau khi phát hiện Diệp Tinh rời khỏi khu vực dòng sông vận mệnh, rất nhiều dị tộc đều điên cuồng tìm kiếm, nhưng là không có chút thu hoạch nào.
Có điều, sát ý của bọn họ với Diệp Tinh càng thêm nồng đậm hơn.
Trên thực tế, bọn họ có thể tiếp thu việc nhân tộc nhiều thêm một đại đạo chi chủ, chắc chắn không thể để cho nhân tộc nhiều hơn một vị thánh hoàng vũ trụ!
Cường giả như vậy cho dù là ở yêu tộc, linh tộc hay rất nhiều các tộc đỉnh cấp khác trong vũ trụ, số lượng chẳng có bao nhiêu, mỗi một vị đều là trụ cột của tộc!
Mà tiềm lực Diệp Tinh biểu hiện ra hoàn toàn đạt tới hy vọng thánh hoàng, vậy nên bọn họ nhất định phải giết chết triệt để trước khi phát triển!
...
Chương 1339 Diệp Tinh lòng dạ đen tối
Đây là một khu vực vô cùng hoang dã, lúc này bên trên tản ra tường luồng sức sống nồng đậm.
"Đây chính là bình nguyên Không Vực ư?" Diệp Tinh đứng trong hư không, nhìn bình nguyên to lớn phía dưới.
Trước đây nơi này không có quá nhiều bảo vật, nhưng sau khi di tích thánh hoàng Hắc Ly mở ra, lại có sức sống nồng đậm tản ra, không ngừng lan ra xung quanh.
Dưới sức sống nống đậm này, lại có rất nhiều bảo vật sinh ra, những bảo vật này phần lớn có tác dụng rất lớn với Bất Tử Cảnh.
Tay phải vung lên, dao động quang điểm màu trắng kỳ lạ trên người Diệp Tinh xuất hiện.
Trong đó có một đường điểm sáng vận mệnh nhanh chóng khuếch trương về mọt phía.
“Ở hướng đó!" Diệp Tinh nhìn về một phía.
Nắm giữ đạo tắc vận mệnh, hắn rất dễ dàng suy đoán ra tung tích con gái mình.
Vút!
Diệp Tinh nhanh chóng bay về hướng đó, trên đường gặp được không ít cường giả Bất Tử Cảnh, nhưng hắn không hề ra tay với những người này.
Trong vũ trụ cường giả ngẫu nhiên ra tay với kẻ yếu còn có thể, nhưng là nhắm vào để ra tay, đoán chừng sẽ phải chịu sự tẩy chay của tất cả các tộc.
Giống như một nơi có rất nhiều Bất Tử Cảnh lang bạt, một đại đạo chi chủ như anh tới, những Bất Tử Cảnh này ai có thể ngăn cản được?
Nếu vậy anh giết những người yếu của tộc tôi, tôi giết những người yếu của tộc anh, đoán chừng cả vũ trụ này sẽ chẳng có cường giả nào đi khám phá.
Vậy nên ở nơi này, cho dù có thánh hoàng vũ trụ tồn tại, nhưng vẫn có rất nhiều đại đạo chi chủ tới đây.
Nói vậy, những thánh hoàng này cũng sẽ không ra tay với những đại đạo chi chủ này.
"Đến rồi!" Rất nhanh Diệp Tinh đã tới một nơi.
Gần đến nơi này, Diệp Tinh thúc động đạo tắc vận mệnh cảm nhận sâu hơn.
Tay phải hắn nắm chặt, trước mắt xuất hiện một đạo video.
Trong video, một cô bé trông rất giống Bảo Nhi đang im lặng chờ đợi, bên cạnh cô bé này còn có mấy người, tất cả đều đang cung kính đứng sau lưng.
"Diệp Tinh, ngươi sắp được gặp con gái mình rồi, sao không bay qua đó?" bên trong nhẫn không gian, Tiểu Hắc thấy Diệp Tinh dừng lại, nghi ngờ hỏi.
Thật ra hiện giờ khoảng cách của Diệp Tinh với tiểu Đồng vẫn còn rất xa, dựa vào linh hồn căn bản không dò được, nhưng là thông qua suy đoán đạo tắc vận mệnh, Diệp Tinh lại có dễ dàng nhìn thấy tình hình của con gái mình nơi đó.
"Ngươi hiểu cái gì?" Diệp Tinh nhẹ giọng nói: "Xem dáng vẻ đứa con gái này của ta, có vẻ như không dễ sống chung lắm, ta cũng không thể vừa bay qua đã nói ta là ba con bé chứ ta cảm thấy có hai khả năng, khả năng thứ nhất sẽ kích động nhận nhau, khả năng thứ hai căn bản là không thèm để ý tới."
Diệp Tinh quan sát con gái mình một thời gian rất lâu, biết con gái mình tính cách dường như có chút kỳ lạ.
Nhưng trong lòng hắn chỉ có đau lòng, con gái hắn ở bên ngoài vẫn luôn trải qua chém giết, trong lòng bơ vơ không nơi nương tựa, mà hắn vẫn luôn không ở bên cạnh.
"Sau đó thì sao?" Tiểu Hắc nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh tò mò hỏi.
Diệp Tinh tiếp tục nói: "Vế trước còn khá một chút, nhưng nếu là vế sau, vậy ta xuất hiện chắc chắn không phải là chuyện tốt."
Hắn chỉ video nói: "Rõ ràng bây giờ tiểu Đồng đang đợi linh quả đỏ chín, mà ngươi nhìn nơi đó, còn có một vài Bất Tử Cảnh biết được tình huống của nơi này, nói không chừng sẽ dẫn tới chuyện xấu.”
Lúc này ở một nơi các tiểu Đồng không xa, có mấy người vẫn đang ẩn nấp.
"Sau đó thì sao?" Tiểu Hắc tiếp tục truy hỏi, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò.
Diệp Tinh tức giận nói: "Sao ngươi ngốc vậy? Xem tình hình hiện giờ, tiểu Đồng chờ linh quả chín, có khả năng rất cao những người này sẽ ra tay. Đến sau khi ra tay có nguy hiểm gì ta lại xuất hiện, như vậy không phải có thể lấy được hảo cảm của tiểu Đồng hả? dù sao cũng không thể để con bé ghét ta, sau đó nhận nhau cũng dễ dàng hơn."
Bởi vì Bảo Nhi thiếu năng lượng, bản thân chậm phát triển, một vẫn luôn lưu giữ tâm trí của một đứa trẻ.
Nhưng tiểu Đồng vì được quả âm dương Huyền Minh bổ sung năng lượng, phương diện tâm trí chắc chắn thành thục hơn một chút.
Nghe thấy lời của Diệp Tinh, tiểu Hắc không nhúc nhích nhìn Diệp Tinh chằm chằm, lúc nhìn Diệp Tinh cò có chút hoảng sợ.
"Ngươi không có chuyện gì nhìn ta làm gì?" Diệp Tinh nghi ngờ hỏi.
"666, đã học được!" Tiểu Hắc gật cái đầu nhỏ của mình, sau đó lôi ra một quyển sổ nhỏ nghiêm túc ghi chép lại.
“Tiểu Hắc này có phải bị ngốc không vậy?" Diệp Tinh nhìn dáng vẻ của tiểu Hắc, trong lòng không nhịn được lẩm bẩm.
Sau khi ghi chép xong, tiểu Hắc lại là nghiêng đầu tò mò hỏi: "Diệp Tinh, vậy lúc nào ngươi ra tay?"
"Đợi đi."
Nghe thấy biệt hiệu Tiểu Hắc gọi, Diệp Tinh nhíu mày một cái, nhưng không truy cứu, thuận miệng nói.
Hắn nhìn video trước mắt, lúc này trong lòng không nhịn được kích động, hiển nhiên trông không bình tĩnh như vậy.
Phía trước cách đó không xa chính là con gái mình, trong cơ thể đó có huyết mạch của mình!
“Lần này ta đã chuẩn bị chu đáo, quả âm dương Huyền Minh ta nhất định phải lấy được! Nhất định phải!" sâu trong đáy mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.
Không lấy được quả âm dương Huyền Minh, hai cô con gái của hắn vẫn sẽ chịu sự hạn chế của năng lượng, sức sống sẽ không ngừng trôi qua, giống như đồng hồ cát chảy vậy, những hạt cát kia cuối cùng sẽ có một ngày chảy hết.
...
Trong mắt hắn có một chút vẻ cảm kích, cường giả thánh hoàng nhân tộc kịp thời bảo vệ rõ ràng nguy hiểm của hắn đã giảm đi một chút.
Nhưng những cường giả thánh hoàng này đều là những tồn tại đỉnh cấp của nhân tộc, muốn nhờ bọn họ giúp đỡ nhất định phải gặp một lần.
"Được rồi, đi đi." thánh tôn Thời Không mỉm cười nói: "Thực lực của ngươi hiện giờ đã rất mạnh, chắc hẳn đã có quan điểm riêng về con đường tu luyện của mình, nhưng phải chuyện gì có thể trực tiếp liên lạc với ta."
Ông ta rất kỳ vọng vào Diệp Tinh, có phân thân tử vong đạo tắc giới, đợi tương lai Diệp Tinh trở thành thánh hoàng Vũ Trụ, nhân tộc bọn họ sẽ lại xuất hiện một sự tồn tại khủng bố đủ để chấn nhiếp vô số dị tộc!
Trái lại ông ta rất mong chờ ngày đó tới
"Vâng, sư phụ!" Diệp Tinh cung kính lui ra.
...
Trong đại điện đạo chủ nhân tộc, bàn ghế bày khắp các nơi, có bàn một người, còn có bàn nhiều người, tất cả đều chạm khắc các loại hoa văn không giống nhau.
Hai đầu cung điện, các loại trái cây, rượu nước,.... bày ra đó, trông cả cung điện có một bầu không khí tao nhã.
Mà ở cuối, còn có các gian phòng độc lập, ngăn cách với xung quanh.
Lúc này bên trong một căn phòng, Diệp Tinh đang ngồi chờ ở nơi này.
“Cường giả thánh hoàng ư?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
Bất kỳ một vị thánh hoàng Vũ Trụ nào đều đủ để trở thành cường giả trụ cột của tộc, chỉ cần có một vị là có thể có tư cách đứng trong vũ trụ.
Soạt! Soạt!
Bỗng nhiên dao động lóe lên, bên trong phòng có hai bóng người lập tức xuất hiện.
Hai bóng người, một vị trong đó là một người đàn ông trung niên mặc áo giáp màu vàng, trên mặt còn có bí văn màu vàng, tướng mạo giống như viên nhân, toàn thân mọc lông tóc đen, thân cao tới ba mét.
Còn có một người phụ nữ mặc áo giáp đỏ, thân hình người phụ nữ có chút giống với người trái đất trông khoảng 30 tuổi, nhưng lại như mới hai mươi tuổi, trên mặt có rất nhiều bí văn màu vàng, tóc tùy ý xõa ra, trên đầu còn có hai chiếc sừng.
Mặc dù trong đại điện đạo chủ, nhưng lúc hai cường giả này xuất hiện, dừng như hư không xung quanh trở nên vặn vẹo, dường như đạo tắc xung quanh tạm thời rút đi.
Thấy hai người, Diệp Tinh lập tức đứng lên, cung kính nói: "Ra mắt thánh hoàng Vũ Mặc, thánh hoàng Lăng Quân."
Hai vị trước mắt đều là thánh hoàng cường đại, thánh hoàng Vũ Mặc thuộc về điện Hồn Thiên, thánh hoàng Lăng Quân thuộc về thành Thời Không.
"Diệp Tinh?" thánh hoàng Vũ Mặc nhìn Diệp Tinh, nhẹ tiếng nói: "Không ngờ rằng lần đầu tiên chúng ta gặp nhau lại trong tình huống này?"
Diệp Tinh im lặng, thánh hoàng Vũ Mặc trừ là là một trong những người nắm quyền trong điện Hồn Thiên ra, còn một thân phận đặc thù, đó chính là sư phụ của Lâm Tiểu Ngư.
Ban đầu Lâm Tiểu Ngư trúng độc, Diệp Tinh mang cô tới cầu cứu đạo chủ Quang Huyên, kết quả Lâm Tiểu Ngư lại thánh hoàng Vũ Mặc – sư phụ của đạo chủ Quang Huyên thu làm đệ tử, trực tiếp mang đi.
Nếu không phải sau đó hắn thi triển ra tiền lực hư không cảnh thứ mười của nhân tộc, được thánh tôn Thời Không thu làm đệ tử, có lẽ hiện giờ Lâm Tiểu Ngư vẫn còn đang ở bên cạnh thánh hoàng Vũ Mặc.
"Phân phó của thánh tôn Thời Không chúng ta đã biết, đây là phương thức liên lạc của ta, lúc ngươi gặp nguy hiểm có thể lập tức cầu viện ta." thánh hoàng Vũ Mặc nói.
Bà ta đưa phương thức liên lạc cho Diệp Tinh, lại lạnh lùng nói: "Nhưng ta phải nói với ngươi một vài việc, hiện giờ kẻ yếu nhất trong di tích thánh hoàng Bắc Ly đã là đại đạo chi chủ cấp hai, mặc dù ngươi giết chết được đạo chủ Kim Nguyên trong dòng sông vận mệnh, nhưng người tới nơi đó căn bản là người có thực lực yếu nhất, một vị đại đạo chi chủ cấp hai nào cũng có thể giết chết ngươi. Nếu như ngươi muốn đi tìm bảo vật, ta khuyên ngươi không nên đi thì hơn."
"Thiên phú của ngươi mạnh mẽ, cho dù bị giết chết, cho dù tộc phải tốn một cái giá lớn chắc chắn sẽ hồi sinh ngươi, nhưng dị tộc cũng sẽ công kích linh hồn ngươi, còn tiêu diệt linh hồn ngươi nữa, một khi tử vong, cho dù ngươi có lá bài tẩy lớn thế nào đi nữa cũng vô dụng."
Bà ta nói không chút khách khí nào, hơn nữa rất ý tứ rõ ràng, Diệp Tinh tới di tích thánh hoàng Hắc Ly chính là đi chịu chết.
“Có vẻ như thánh hoàng Vũ Mặc không biết hiện giờ mình đã có thực lực của đại đạo chi chủ cấp hai?" Lúc này Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
Có điều thực lực phải chứng minh, không phải chỉ nói, lúc thánh tôn Thời Không phân phó hai người thánh hoàng Vũ Mặc tất nhiên sẽ không cố ý nói ra thực lực của hắn.
"Lời của thánh hoàng Vũ Mặc ta ghi nhớ trong lòng." Diệp Tinh nhìn cường giả thánh hoàng trước mắt nói, sắc mặt hắn bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào.
Ánh mắt thánh hoàng Vũ Mặc hơi nhíu lại, dường như còn muốn nói điều gì.
"Ha ha, Vũ Mặc, Diệp Tinh thiên phú nghịch thiên, nếu đã dám tới di tích thánh hoàng Hắc Ly, vậy chắc chắn đã nắm chắc."
Bà ta còn chưa nói, thánh hoàng Lăng Quân lại lập tức cười nói: "Nhiều dị tộc muốn giết Diệp Tinh như vậy, giờ đây chẳng phải cũng lấy thất bại mà chấm dứt ư?"
Ông ta nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Diệp Tinh, đây là phương thức liên lạc của ta, nếu ngươi có chuyện gì cứ trực tiếp liên lạc với ta là được."
"Được!" Diệp Tinh lưu phương thức liên lạc xong, gật đầu một cái.
Thánh hoàng Vũ Mặc nhìn Diệp Tinh một cái
Soạt!
Bà ta không nói gì thêm nữa, bóng người lập tức biến mất, thánh hoàng Lăng Quân cũng vậy, bóng người lập tức biến mất.
...
Đại điện đạo chủ, là nơi đại đạo chi chủ nhân tộc tụ tập, thực tế trên đại điện đạo chủ, còn có một tầng cung điện, đó là nơi ở của cấp bậc thánh hoàng nhân tộc, không chỉ thánh hoàng, thánh tôn cũng ở trong đó.
Lúc này trên một cái bàn, thánh hoàng Vũ Mặc và thánh hoàng Lăng Quân tách ra ngồi riêng.
Bọ họ có thể đi xuống đại điện bên dưới, nhưng hiện giờ Diệp Tinh không thể tới nơi này.
Chương 1337 Bất mãn 1
"Vũ Mặc, Diệp Tinh là đệ tử của thánh tôn Thời Không, nếu thánh tôn Thời Không đã đồng ý cho Diệp Tinh tới di tích thánh hoàng Hắc Ly đó, có thể thấy chắc chắn Diệp Tinh có một vài lá bài tẩy cường đại, ngươi trực tiếp nói Diệp Tinh như vậy có vẻ có chút không ổn." thánh hoàng Lăng Quân mỉm cười nói.
"Lá bài tẩy? Cho dù dựa vào nhiều lá bài tẩy hơn nữa, ngươi cho rằng một vị đại đạo chi chủ cấp một sẽ có lợi ích gì ở di tích thánh hoàng Hắc Ly đó?" thánh hoàng Vũ Mặc lạnh lùng nói.
Thiên phú của Diệp Tinh rất mạnh, tuy thời gian tu luyện ngắn, nhưng thực lực tiến bộ tới khó tin, nhưng điều này không thể thay đổi được sự thật hắn là đại đạo chi chủ cấp một.
So với những cường giả như bọn họ, thực lực của Diệp Tinh rõ ràng quá yếu.
“Trên người đạo chủ Kim Nguyên yêu tộc đó một món bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ cũng không có, bất kỳ một đại đạo chi chủ cấp hai nào cũng có thể giết chết hắn ta dễ như trở bàn tay, mà Diệp Tinh rõ ràng Diệp Tinh đã tốn rất nhiều thời gian, thực lực của hắn vốn chưa đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ cấp hai, thứ hắn dựa vào chỉ là một món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ!"
Xem video lúc đó Diệp Tinh chiến đấu, rất dễ dàng có thể đoán được thông tin.
"Mấy trăm năm trôi qua, chắc chắn thực lực của Diệp Tinh sẽ tăng lên đúng không." thánh hoàng Lăng Quân mỉm cười nói.
"Tăng lên? Cho dù hắn có thực lực của đại đạo chi chủ thì thế nào? Ở bên trong di tích thánh hoàng Hắc Ly vẫn là yếu nhất."
Sắc mặt thánh hoàng Vũ Mặc hờ hững nói: "Nhưng Diệp Tinh là đệ tử của thánh tôn Thời Không, trên người hắn có bảo vật cường đại như vậy cũng rất bình thường, thứ mà hán dựa vào chắc hẳn là thần khí có thể ẩn giấu khí tức, thân hình đó!"
Trước đó Diệp Tinh thành công rời khỏi dòng sông vận mệnh, rất nhiều người suy đoán trên người Diệp Tinh có một món bảo vật cường đại có thể che giấu khí tức và thân ảnh, mà có thể che giấu khỏi tất cả đại đạo chi chủ, vậy món bảo vật đó rất có thể là một thần khí!
"Thần khí." thánh hoàng Lăng Quân không khỏi cảm thán.
Giờ ông ta ở di tích thánh hoàng Hắc ly đó là vì lấy được thần khí.
Thực tế trong lòng ông ta cũng có chút quan điểm với Diệp Tinh, dẫu sao hiện giờ Diệp Tinh có thần khí, những thánh hoàng như bọn họ phần lớn trên người cũng chỉ có một món mà thôi.
Hiện giờ có một vài thánh hoàng nhân tộc có chút không vừa ý với Diệp Tinh.
Theo bọn họ thấy, tộc đang đổ quá nhiều tài nguyên vào Diệp Tinh.
"Ha ha, thánh hoàng Vũ Mặc, đệ tử của ngươi là vợ của Diệp Tinh đúng chứ ?" thánh hoàng Lăng Quân mỉm cười nói.
Mặc dù bất mãn với Diệp Tinh, nhưng là ông ta là người thành Thời Không, tất nhiên đứng về phía Diệp Tinh, không muốn nói tới vấn đề này thêm nữa.
"Tiểu Ngư là Tiểu Ngư, Diệp Tinh là Diệp Tinh." thánh hoàng Vũ Mặc bình tĩnh nói.
"Được rồi, không nói nữa." hiển nhiên bà ta không muốn nói thêm nữa.
Soạt!
Bóng bà ta động một cái, lập tức biến mất.
Thánh hoàng Lăng Quân chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó cũng là rời khỏi nơi này.
...
"Dường như thánh hoàng Vũ Mặc bất mãn với mình." bên trong thành Thời Không, Diệp Tinh vừa đi vừa thầm nói trong lòng.
"Nhưng nói ra thì, giữa mình và thánh hoàng Vũ Mặc cũng chẳng có gì vui vẻ cả.”
Ban đầu hắn vô cùng kính sợ thánh hoàng Vũ Mặc, nhưng bây giờ sự kính sợ trong lòng đã giảm xuống rất nhiều.
"Thánh hoàng ư?"
Trong mắt Diệp Tinh chớp chợt lóe lên tia sáng.
“Nhìn kìa, là Diệp Tinh đại nhân!"
"Ta nghe nói hiện giờ thực lực của Diệp Tinh đại nhân rất mạnh, thậm chí đã đạt đến đẳng cấp chúa tể thế giới."
"Ta cũng nghe nói rồi."
“Mạnh quá, đây chính chúa tể thế giới thống trị hàng ngàn vị diện."
Phía xa có mấy kẻ yếu đi tới, nhìn thấy Diệp Tinh, mặt lộ vẻ cung kính, nhưng lúc này trong mắt lại tràn ngập vẻ hưng phấn.
Gần năm hai nghìn trôi qua, thành Thời Không lại là thu nhận một vài thiên tài.
Nhưng người nổi danh nhất khoảng thời gian này tất nhiên là Diệp Tinh và Hỗn Vũ.
Thiên phú của Hỗn Vũ tuyệt thế, nhưng Diệp Tinh lại giống như kỳ tích điên cuồng nổi dậy, trong thời gian ngắn ngủi đã đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ, chúa tể thế giới, trở thành người mà bọn họ sùng bái nhất.
“Thiên tài Đạo Tắc Cảnh mới?" Diệp Tinh nhìn một cái, sau đó thu hồi ánh mắt.
Thông qua trận truyền tống, rất nhanh hắn đã rời khỏi thành Thời Không.
...
"Ba ba, ngươi lúc nào ba mới về?"
Bên trong phi hành khí, ảo ảnh tiểu Bảo Nhi xuất hiện trước mắt, cô bé nhìn Diệp Tinh hỏi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn tràn ngập vẻ nhớ nhung.
Bên cạnh cô bé còn có mấy người Lâm Tiểu Ngư.
"Bảo Nhi ngoan, bây giờ ba đi tìm chị gái con, sau đó đưa chị con về." Diệp Tinh cười nói.
Nói vài câu, Diệp Tinh nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, nói: "Tiểu Ngư, em yên tâm đợi ở nhà, anh nhất định đưa con gái chúng ta về."
"Diệp Tinh, anh phải cẩn thận đó." Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói, trong mắt rõ ràng có một chút lo lắng.
Cô biết việc về di tích thánh hoàng Hắc Ly, nơi đó có cường giả đẳng cấp thánh hoàng khác, nếu như Diệp Tinh gặp phải, vậy thì quá nguy hiểm.
"Yên tâm, cho dù anh thật sự bị giết chết, cũng có thể sống lại ngay lập tức.” Diệp Tinh cười nói.
Tùy ý nói với người nhà vài câu, trong lòng Diệp Tinh lại có sự bình tĩnh đã lâu không thấy.
Cuộc gọi rất lâu mới kết thúc.
Ong...
Trước mắt lóe lên rất nhiều dao động, rất nhiều bảo vật xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.
Chương 1338 Bất mãn 2
“Bây giờ lập tức tới khu vực bình nguyên Không Vực xung di tích thánh hoàng Hắc Ly!" Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Hắn nhìn rất nhiều bảo vật trước mắt.
Tay phải nắm chặt, sau đó một bụi dược thảo xuất hiện, dược thảo này toàn thân đen thui, giống như ba cái hang đen vậy, dường như có thể nuốt tất cả mọi thứ xung quanh.
Đây là Hắc Viêm thảo, dịch thuốc có thể nhỏ trên binh khí, chỉ cần đánh trúng thân thể đối phương, độc tố có thể tiến vào trong cơ thể đối thủ.
Thậm chí một bụi Hắc Viêm thảo có thể khiến cho phần lớn đạo tắc trong cơ thể một đại đạo chi chủ cấp ba nhanh chóng bị độc tố ăn mòn, không cách nào sử dụng.
Trúng độc, thực lực không chỉ bị giảm xuống như Diệp Tinh, nếu không kịp thời giải trừ, di chứng lưu lại rất nghiêm trọng, thậm chí có thể tử vong.
Trong lòng suy nghĩ một chút, tay phải Diệp Tinh nắm chặt, sau đó bụi Hắc Viêm thảo này nhanh chóng bốc cháy, sau khi cháy xong lại xuất hiện một giọt dịch thuốc màu đen, giống như từng cái hang động đen, được hắn nhỏ trên kiếm Không Minh.
Được bôi dịch thuốc này lên, thậm chí kiếm Không Minh đều hóa thành màu đen, thậm chí tản ra ánh sáng yếu ớt.
"Bây giờ phân thân huyễn tộc của mình sử dụng chiến đao Mặc Hồn, bản thể sử dụng kiếm Không Minh."
Kiếm Không Minh, uy năng cực mạnh, thận chí lúc Diệp Tinh ở đẳng cấp đại đạo chi chủ cấp một cũng không thể hoàn toàn thúc động, đến bây giờ mới có thể hoàn toàn thúc động.
Bàn về uy lực, mặc dù không bằng chiến đao Mặc Hồn, nhưng là khoảng cách cũng không lớn tới vậy.
Cộng thêm độc tố Hắc Viêm thảo, sức uy hiếp của hắn đã tăng lên rất nhiều.
Trước đó chiến đao Mặc Hồn của Diệp Tinh đã có độc tố của Hắc Viêm thảo, nhưng kiếm Không Minh lại không có.
Vút! Vút! Vút!
Trong lòng động một cái, các bảo vật chia nhau trở về chỗ cũ.
Phân thân huyễn tộc sử dụng các bảo vật giáp Hồn Thiên, chiến đao Mặc Hồn, cánh Hắc Huyền, hồn châu,...
Bản thể sử dụng các bảo vật giáp Tinh Thần, kiếm Không Minh, cánh Hắc Vân,...
“Sau khi tới di tích thánh hoàng Hắc Ly, bản thể luôn ở trong nhẫn không gian, không cần ra ngoài."
Một khi bản thể ra ngoài, rất dễ dàng liền bị nhìn ra, bởi vì di tích thánh hoàng Hắc Ly đó yếu dường như đã là đại đạo chi chủ cấp hai, hiệu quả của bảo vật che giấu thân ảnh, linh hồn hắn chắc chắn sẽ giảm xuống rất nhiều.
Trừ khi thấy được quả âm dương Huyền Minh, nếu không bản thể Diệp Tinh sẽ không ra ngoài. Nhưng hắn nhất định phải đi.
Hai cường giả đẳng cấp đại đạo chi chủ cấp ba chiến đấu, tất nhiên Diệp Tinh sẽ không ở lại.
“Đối phí với đạo chủ Hồn Hà, một thân thể của mình không được, mình sẽ lên cùng với phân thân huyễn tộc!" trong mắt Diệp Tinh lóe lên tia sáng kinh người.
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên tia sáng kinh người.
Hai thân thể đồng thời thi triển mắt Thời Không, uy lực chắc chắn phát sinh sự tăng cao cực lớn!
"Không lãng phí thời gian nữa, tiếp tục lĩnh ngộ đạo tắc!"
Sau đó Diệp Tinh ngồi khoanh chân, bản thể của hắn, phân thân đạo tắc vận mệnh đang lĩnh ngộ.
Hiện tại hắn đã nắm giữ đạo tắc tử vong, đạo tắc mệnh vận, bây giờ cần lính ngộ đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian, thời gian, huyễn đạo.
Trừ điều này ra, phân thân đạo tắc vận mệnh của Diệp Tinh còn đang nghiên cứu Bất Tử đan.
“Đối với mình mà nói, một phân thân đạo tắc vận mệnh lĩnh ngộ một hệ đạo tắc là đủ rồi.”
Diệp Tinh lặng lẽ nói trong lòng, theo như thông tin về ba tấm đồ văn kỳ lạ trong ý thức, hắn dựa theo Bất Tử thảo biến dị rất có khả năng nghiên cứu ra Bất Tử đan.
Nhưng Diệp Tinh khong tự tin lắm, cho dù có thể nghiên cứu ra, vậy phải cần bao nhiêu thời gian? Hơn mười nghìn năm? Hơn mười triệu năm? Hay là mấy trăm triệu năm?
Hắn đợi được, nhưng người nhà thì chưa chắc, chắc chắn hắn phải nghiên cứu ra trước khi ba mẹ mình tới cực hạn của tuổi thọ.
Tuy vậy hắn không dám lãng phí thời gian.
Ý nghĩ trong lòng lóe lên rồi biến mất, lúc này bản thể Diệp Tinh đang lặng lẽ lĩnh ngộ đạo tắc sinh mệnh.
"Sinh mệnh, tử vong..."
Tay phải Diệp Tinh vung lên, trước mắt lóe lên các bí văn đạo tắc kì lạ.
Hắn tiếp nhận truyền thừa đại đạo sinh tử trong vòng xoáy sinh tử, sau khi kết thúc đạo tắc tử vong đạt tới bình cảnh, mà đạo tắc sinh mệnh cũng nắm giữ hơn nửa.
Dau khi đột phá tới Bất Tử Cảnh đã sao chép thiên phú đạo tắc sinh mệnh khủng bố của Thao Liệt, khoảng cách thời gian sao chép lại trôi ga gần nghìn năm, bây giờ đạo tắc sinh mệnh của hắn đã không ngừng tiến tới cực hạn, đã sắp đạt đến cực hạn.
Đại đạo sinh tử, đây là một trong những đại đạo Diệp Tinh muốn nắm giữ nhất!
Hơn nữa, Diệp Tinh nắm giữ đạo tắc mạnh như thế, nếu như nắm giữ một loại đại đạo, thực sẽ đạt tới mức nào?
Diệp Tinh rất mong đợi!
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, bản thể Diệp Tinh, chín phân thân đạo tắc vận mệnh tất cả đều đang lĩnh ngộ đạo tắc còn nghiên cứu cả Bất Tử đan.
Mà sau khi phát hiện Diệp Tinh rời khỏi khu vực dòng sông vận mệnh, rất nhiều dị tộc đều điên cuồng tìm kiếm, nhưng là không có chút thu hoạch nào.
Có điều, sát ý của bọn họ với Diệp Tinh càng thêm nồng đậm hơn.
Trên thực tế, bọn họ có thể tiếp thu việc nhân tộc nhiều thêm một đại đạo chi chủ, chắc chắn không thể để cho nhân tộc nhiều hơn một vị thánh hoàng vũ trụ!
Cường giả như vậy cho dù là ở yêu tộc, linh tộc hay rất nhiều các tộc đỉnh cấp khác trong vũ trụ, số lượng chẳng có bao nhiêu, mỗi một vị đều là trụ cột của tộc!
Mà tiềm lực Diệp Tinh biểu hiện ra hoàn toàn đạt tới hy vọng thánh hoàng, vậy nên bọn họ nhất định phải giết chết triệt để trước khi phát triển!
...
Chương 1339 Diệp Tinh lòng dạ đen tối
Đây là một khu vực vô cùng hoang dã, lúc này bên trên tản ra tường luồng sức sống nồng đậm.
"Đây chính là bình nguyên Không Vực ư?" Diệp Tinh đứng trong hư không, nhìn bình nguyên to lớn phía dưới.
Trước đây nơi này không có quá nhiều bảo vật, nhưng sau khi di tích thánh hoàng Hắc Ly mở ra, lại có sức sống nồng đậm tản ra, không ngừng lan ra xung quanh.
Dưới sức sống nống đậm này, lại có rất nhiều bảo vật sinh ra, những bảo vật này phần lớn có tác dụng rất lớn với Bất Tử Cảnh.
Tay phải vung lên, dao động quang điểm màu trắng kỳ lạ trên người Diệp Tinh xuất hiện.
Trong đó có một đường điểm sáng vận mệnh nhanh chóng khuếch trương về mọt phía.
“Ở hướng đó!" Diệp Tinh nhìn về một phía.
Nắm giữ đạo tắc vận mệnh, hắn rất dễ dàng suy đoán ra tung tích con gái mình.
Vút!
Diệp Tinh nhanh chóng bay về hướng đó, trên đường gặp được không ít cường giả Bất Tử Cảnh, nhưng hắn không hề ra tay với những người này.
Trong vũ trụ cường giả ngẫu nhiên ra tay với kẻ yếu còn có thể, nhưng là nhắm vào để ra tay, đoán chừng sẽ phải chịu sự tẩy chay của tất cả các tộc.
Giống như một nơi có rất nhiều Bất Tử Cảnh lang bạt, một đại đạo chi chủ như anh tới, những Bất Tử Cảnh này ai có thể ngăn cản được?
Nếu vậy anh giết những người yếu của tộc tôi, tôi giết những người yếu của tộc anh, đoán chừng cả vũ trụ này sẽ chẳng có cường giả nào đi khám phá.
Vậy nên ở nơi này, cho dù có thánh hoàng vũ trụ tồn tại, nhưng vẫn có rất nhiều đại đạo chi chủ tới đây.
Nói vậy, những thánh hoàng này cũng sẽ không ra tay với những đại đạo chi chủ này.
"Đến rồi!" Rất nhanh Diệp Tinh đã tới một nơi.
Gần đến nơi này, Diệp Tinh thúc động đạo tắc vận mệnh cảm nhận sâu hơn.
Tay phải hắn nắm chặt, trước mắt xuất hiện một đạo video.
Trong video, một cô bé trông rất giống Bảo Nhi đang im lặng chờ đợi, bên cạnh cô bé này còn có mấy người, tất cả đều đang cung kính đứng sau lưng.
"Diệp Tinh, ngươi sắp được gặp con gái mình rồi, sao không bay qua đó?" bên trong nhẫn không gian, Tiểu Hắc thấy Diệp Tinh dừng lại, nghi ngờ hỏi.
Thật ra hiện giờ khoảng cách của Diệp Tinh với tiểu Đồng vẫn còn rất xa, dựa vào linh hồn căn bản không dò được, nhưng là thông qua suy đoán đạo tắc vận mệnh, Diệp Tinh lại có dễ dàng nhìn thấy tình hình của con gái mình nơi đó.
"Ngươi hiểu cái gì?" Diệp Tinh nhẹ giọng nói: "Xem dáng vẻ đứa con gái này của ta, có vẻ như không dễ sống chung lắm, ta cũng không thể vừa bay qua đã nói ta là ba con bé chứ ta cảm thấy có hai khả năng, khả năng thứ nhất sẽ kích động nhận nhau, khả năng thứ hai căn bản là không thèm để ý tới."
Diệp Tinh quan sát con gái mình một thời gian rất lâu, biết con gái mình tính cách dường như có chút kỳ lạ.
Nhưng trong lòng hắn chỉ có đau lòng, con gái hắn ở bên ngoài vẫn luôn trải qua chém giết, trong lòng bơ vơ không nơi nương tựa, mà hắn vẫn luôn không ở bên cạnh.
"Sau đó thì sao?" Tiểu Hắc nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh tò mò hỏi.
Diệp Tinh tiếp tục nói: "Vế trước còn khá một chút, nhưng nếu là vế sau, vậy ta xuất hiện chắc chắn không phải là chuyện tốt."
Hắn chỉ video nói: "Rõ ràng bây giờ tiểu Đồng đang đợi linh quả đỏ chín, mà ngươi nhìn nơi đó, còn có một vài Bất Tử Cảnh biết được tình huống của nơi này, nói không chừng sẽ dẫn tới chuyện xấu.”
Lúc này ở một nơi các tiểu Đồng không xa, có mấy người vẫn đang ẩn nấp.
"Sau đó thì sao?" Tiểu Hắc tiếp tục truy hỏi, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò.
Diệp Tinh tức giận nói: "Sao ngươi ngốc vậy? Xem tình hình hiện giờ, tiểu Đồng chờ linh quả chín, có khả năng rất cao những người này sẽ ra tay. Đến sau khi ra tay có nguy hiểm gì ta lại xuất hiện, như vậy không phải có thể lấy được hảo cảm của tiểu Đồng hả? dù sao cũng không thể để con bé ghét ta, sau đó nhận nhau cũng dễ dàng hơn."
Bởi vì Bảo Nhi thiếu năng lượng, bản thân chậm phát triển, một vẫn luôn lưu giữ tâm trí của một đứa trẻ.
Nhưng tiểu Đồng vì được quả âm dương Huyền Minh bổ sung năng lượng, phương diện tâm trí chắc chắn thành thục hơn một chút.
Nghe thấy lời của Diệp Tinh, tiểu Hắc không nhúc nhích nhìn Diệp Tinh chằm chằm, lúc nhìn Diệp Tinh cò có chút hoảng sợ.
"Ngươi không có chuyện gì nhìn ta làm gì?" Diệp Tinh nghi ngờ hỏi.
"666, đã học được!" Tiểu Hắc gật cái đầu nhỏ của mình, sau đó lôi ra một quyển sổ nhỏ nghiêm túc ghi chép lại.
“Tiểu Hắc này có phải bị ngốc không vậy?" Diệp Tinh nhìn dáng vẻ của tiểu Hắc, trong lòng không nhịn được lẩm bẩm.
Sau khi ghi chép xong, tiểu Hắc lại là nghiêng đầu tò mò hỏi: "Diệp Tinh, vậy lúc nào ngươi ra tay?"
"Đợi đi."
Nghe thấy biệt hiệu Tiểu Hắc gọi, Diệp Tinh nhíu mày một cái, nhưng không truy cứu, thuận miệng nói.
Hắn nhìn video trước mắt, lúc này trong lòng không nhịn được kích động, hiển nhiên trông không bình tĩnh như vậy.
Phía trước cách đó không xa chính là con gái mình, trong cơ thể đó có huyết mạch của mình!
“Lần này ta đã chuẩn bị chu đáo, quả âm dương Huyền Minh ta nhất định phải lấy được! Nhất định phải!" sâu trong đáy mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.
Không lấy được quả âm dương Huyền Minh, hai cô con gái của hắn vẫn sẽ chịu sự hạn chế của năng lượng, sức sống sẽ không ngừng trôi qua, giống như đồng hồ cát chảy vậy, những hạt cát kia cuối cùng sẽ có một ngày chảy hết.
...