-
Chương 1340-1345
Chương 1340 Gặp con gái
Lúc này bên trong một đỉnh núi thấp, một cô bé mặc áo giáp đỏ đang đợi ở nơi này, ngây ra nhìn phía trước.
“Thực lực của mình bây giờ càng mạnh, cũng cần càng nhiều năng lượng của quả âm dương Huyền Minh, không biết giá trị lợi dụng của mình lúc nào sẽ hết?" Cô bé lặng lẽ suy nghĩ
Quả âm dương Huyền Minh tạo ra sinh mệnh, tiến bộ sẽ rất nhanh, nhưng theo thời gian tiến bộ nhanh, năng lượng cần cũng càng nhiều.
Cuối cùng có một ngày, các bé sẽ bị quả âm dương Huyền Minh nghiền ép tới một chút giá trị cuối cùng, sau đó trực tiếp vứt bỏ.
Mà hiện giờ giữ lại cô bé, rõ ràng là coi trọng năng lực tầm bảo của cô bé.
Quả âm dương Huyền Minh không chỉ sinh ra cô bé, thực tế còn sinh ra một vài sinh mệnh, có điều kết cục của những sinh mệnh đó cũng chẳng tốt tới đâu.
Một khi quả âm dương Huyền Minh phát hiện ra những sinh mệnh này sinh ra uy hiếp với nó, nó sẽ tìm cơ hội xóa bỏ!
"Đạo chủ Hồn Hà ư?" trong lòng cô bé Đồng Mục tràn ngập cảm giác bất lực.
Đó là tồn tại đỉnh cấp trong đại đạo chi chủ, ai sẽ là đối thủ của ông ta? Không làm gì được đạo chủ Hồn Hà, vậy thì không có khả năng lấy được quả âm dương Huyền Minh.
“Những người khác đều có phụ mẫu của mình, mà phụ mẫu của mình hiện giờ có lẽ còn chẳng biết đến sự tồn tại của mình ?"
Trong mắt Đồng Mục lóe lên vẻ chế giễu.
Cô bé hận phụ mẫu mình, từ nhỏ cô đã bắt đầu trải qua rất nhiều cuộc giết chóc, giống như một con rối đồ chơi đang tìm bảo vật, vùng vẫy, quanh quẩn trong các hiểm cảnh sinh tử, chỉ không cẩn thận một chút thôi sẽ chết.
Ai cũng có người thân, sau khi chết người thân sẽ nhớ nhung, nhưng có thể sau khi cô bé chết đi cũng sẽ chẳng có ai rơi lệ.
Cô bé từng bị thương một lần rất nặng nằm ở một nơi suốt ba năm, không có bất kỳ ai có thể liên lạc, có thể nương tựa, cô ở nơi đó chịu đựng vết thương đi tìm ăn, tìm uống, vết thương không ngừng khép lại rồi lại nứt ra, khoảng thời gian sống như trong địa ngục đó giống như hoàn toàn in sâu, đóng dấu hằn lên kí ức của cô bé, cuối cùng cô bé cũng sống tiếp.
Kể từ lúc đó, cô bé biết bản thân phải sống vì mình, sẽ không ôm mong đợi với người khác nữa.
"Hửm?" Đang suy nghĩ, bỗng nhiên cô bé Đồng Mục nhìn về phía cách đó không xa.
Ong...
Nơi đó một linh quả đang sinh trưởng, linh quả này có bốn chiếc lá, phía trên lóe lên ánh sáng lung linh tuyệt đẹp, quả lộ ra màu đỏ, phía trên có dao động linh lực vô cùng nồng đậm.
Linh quả đỏ, đây là một linh quả quý báu có một vì tác dụng phụ trợ cho Bất Tử Cảnh đỉnh phong, có thể nhanh chóng khôi phục vết thương
"Đồng Mục đại nhân!" mấy người bên cạnh bé gái cũng đang nhìn, trong mắt có một tia kích động.
Cô bé Đồng Mục đứng lên, ánh mắt nhìn về nơi đó.
Mỗi trăm năm tài nguyên mà cô bé tìm được phải lên giao một lần, mà phát hiện bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ sẽ phải thông báo cho cường giả đạo chủ tới.
“Những Bất Tử Cảnh khác cho rằng tài nguyên trên người mình quá nhiều?" Đồng Mục cười nhạt trong lòng.
Bảo vật mà mỗi một trăm năm cô bé tìm được giá trị đều không thể đo lường, số lượng tài nguyên mà bản thân được dùng còng chưa bằng một nửa của tổng số tài nguyên này!
"Hửm?" Bỗng nhiên sắc mặt Đồng Mục thay đổi, cô bé nhìn về phía xa.
Vút! Vút! Vút!
Nơi đó có mấy thân ảnh bay tới.
"Linh quả đỏ! Là linh quả đỏ"
"Ha ha, không nghĩ tới vừa tới nơi này đã gặp được bảo vật quý giá như vậy."
Khí thế dao động tản ra trên cơ thể mấy thân ảnh này vô cùng mãnh liệt, vừa xuất hiện đã bay tới lchoox linh quả đỏ lóe lên linh lực nồng đậm đó.
"Không ổn! Lại có người tới rồi!" sắc mặt mấy Bất Tử Cảnh bên cạnh bé gái thay đổi
Còn bé gái Đồng Mục sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, nói: "Cút cho ta!"
Tay phải cô bé nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện một thanh đoản đao màu đỏ, trên đoản đao này còn tản ra một luồng dao động vô cùng sắc bén.
Oành!
Một luồng dao động khí thế khủng bố bạo phát, luồng dao động này đã hoàn toàn đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong!
Một nghìn năm ngắn ngủi, Đồng Mục từ khi được sinh ra tới giờ đã có thực lực của Bất Tử Cảnh đỉnh phong, có thể thấy được tính đặc thù.
"Ha ha, một bất tử cảnh đỉnh cấp mà muốn ngăn chúng ta?" mấy người khác cười to nói.
Trong số bọn họ có hai người ở cảnh giới này.
"Kim Khảm, ngươi đi hái linh quả đỏ đã chín đó xuống, ta tới chiến đấu với cường giả bất tử cảnh đỉnh phong này một phen." Một người đàn ông cười to nói.
Dao động khí thể cường đại trên người ông ta bạo phát không chút kiêng kỵ, tản ra uy áp ngút trời, Đồng Mục bị ông ta làm vướng chân, hoàn toàn trước không tiến vào được.
"Đáng chết!" trên khuôn mặt nhỏ của Đồng Mục tràn ngập vẻ giận dữ.
Lúc này người thanh niên kia đã tới bên cạnh linh quả đỏ.
"Chúng ta đi!" sắc mặt cô bé Đồng Mục biến hóa, sau đó liền chuẩn bị rời đi.
Cô bé biết bản thân không thể lấy được linh quả đỏ này nữa.
Nếu đã biết rõ không lấy được, vậy cô bé cũng sẽ không lãng phí thời gian, dù sao thì bây giờ chiến đấu bọn họ cũng rơi vào thế yếu.
Vút!
Đúng vào lúc này, phía xa bỗng nhiên có một đạo kiếm quang bay tới, tốc độ nhanh tới cực hạn.
"Cái gì?"
Lúc cảm nhận thấy đạo kiếm quang đó, sắc mặt hai cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong dị tộc thay đổi, sau đó vậy hai đạo kiếm quang trực tiếp xẹt qua thân thể bọn họ.
Giống như vô số ngôi sao đụng tới.
"Không! ! !"
Chương 1341 Hai cha con có tính toán riêng của bản thân 1
Hai cường gia này cảm nhận được sức sống trong cơ thể đang điên cuồng giảm xuống, muốn ngăn cản nhưng là căn bản không ngăn được, sức sống nháy mắt đã tiêu tán.
"Lạch cạch!" Trong hư không, hai thi thể trực tiếp rơi xuống.
"Miểu sát? Lại miểu sát? Là cường giả Bất Tử Cảnh vô địch?" Nhìn sự việc xảy ra trước mắt, sắc mặt cô bé Đồng Mục hơi thay đổi .
Đây là cường giả bất tử cảnh đỉnh phong đó, trừ cường giả bất tử cảnh vô địch bên ra, ai có thể giết được bọn họ?
"Là ai?" ánh mắt cô bé nhìn về phía xa
Nơi đó có một chiếc bóng bay tới, đây là một chàng trai trên mặt có ba phần bị bí văn màu đen bao phủ, trên người mặc một bộ giáp phong cách cổ xưa.
"Yêu tộc Huyền Long? Nhân tộc Thao Liệt.... trông mặt mũi đều không phải, chẳng lẽ là sinh mệnh bất tử cảnh cường giả vô địch mới, hoặc là. . . đại đạo chi chủ?"
Ánh mắt cô bé Đồng Mục nhìn Diệp Tinh chằm chằm, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ đang xoay chuyển.
Người trước mắt tại sao lại ra tay? Là bạn? Là địch?
Lúc cô bé nhìn về phía Diệp Tinh, Diệp Tinh vậy đang nhìn cô bé.
Khuôn mặt của tiểu Đồng rất giống Bảo Nhi, nhưng thứ duy nhất từ đầu tới chân không giống có lẽ là đôi mắt.
Ánh mắt của Bảo Nhi vô cùng yếu đuối, nhưng Đồng Mục trông rất lạnh lùng, cảnh giác.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng nhất thời trở nên kích động.
Trước mắt là con gái hắn, bây giờ hắn đang thật sự gặp mặt con gái mình.
Trong lòng Diệp Tinh kích động, nhưng hắn lại không biểu hiện ra, bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất để hắn nói ra thân phận của mình.
Tay phải vung lên, sau đó mấy thi thể bất tử cảnh kia biến thành hư không, chỉ còn lại một ít binh khí và nhẫn không gian.
"Vị đại nhân này. . ." Bé gái Đồng Mục nhìn Diệp Tinh, thận trọng nói.
Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một thanh niên thần bí một chiêu đã có thể dễ dàng giết chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, thực lực cực mạnh, ít nhất cũng là cường giả bất tử cảnh vô địch cường đại, thậm chí có thể là đại đạo chi chủ.
Di tích thánh hoàng xuất thế cách đó không xa tất nhiên cô bé đã biết, lúc này nơi đó tụ tập rất nhiều đại đạo chi chủ, thỉnh thoảng có một vị tới nơi này cũng rất bình thường.
Mặc dù trên mặt mang theo vẻ cung kính, nhưng sâu trong đáy mắt lại tràn ngập vẻ cảnh giác..
"Nhóc con, ngươi tên là gì?" Diệp Tinh nhìn con gái mình, cố nén kích động trong lòng, sắc mặt bình tĩnh hỏi.
Bé gái sửng sốt một chút, rõ không biết Diệp Tinh hỏi việc này làm gì, nhưng cô cũng không giấu giếm, trực tiếp nói: "Ta tên Đồng Mục ."
"Đồng Mục? Tên rất hay." Diệp Tinh khẽ mỉm cười nói.
Đồng Mục : "???"
Nụ cười của hắn lại khiến cho cô bé có chút đầu óc không tỉnh táo, không biết rốt cuộc hắn có ý gì.
"Ngươi được lắm." Diệp Tinh cười một tiếng, nói: "Chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa tới nghìn năm, ngươi đã có thực lực của Bất Tử Cảnh đỉnh phong, thiên phú rất mạnh."
"Nhìn ra thực lực của mình?" Cô bé Đồng Mục nhìn Diệp Tinh.
Thực tế từ lúc cô bé sinh ra tới giờ cũng chưa được bao lâu.
“Không biết ngươi có muốn nhiều thêm một sư phụ không?” Ánh mắt chuyển động một cái, Diệp Tinh tiếp tục nói.
Bây giờ cũng vẫn chưa phải là thời cơ tốt để nhận nhau, nói không chừng quả âm dương Huyền Minh có thể cảm ứng được động tĩnh của tiểu Đồng ở nơi này, nếu biết thân phận hắn, xảy ra biến cố vậy thì gay to.
Vì không để dẫn tới quả âm dương Huyền Minh cảnh giác, vậy nên bây giờ Diệp Tinh phải ngụy trang.
"Sư phụ?" Nghe vậy Đồng Mục lại sửng sốt một chút.
Vị cường giả thần bí bỗng nhiên xuất hiện này lại muốn thu nhận cô bé làm đệ tử!
Mặc dù đang ngây ra, nhưng rõ ràng trong lòng Đồng Mục không đơn giản như những gì biểu hiện ra.
"Cũng phải, theo như tin tức mà mình có được, người đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong trong vũ trụ mấy nghìn năm này vô cùng thưa thớt, giai đoạn hiện giờ cũng chỉ có thiên tài nhân tộc cường đại Diệp Tinh có thiên phú vượt qua mình, vị này cường giả thấy thiên phú của mình mạnh như vậy, muốn thu nhận mình làm đệ tử cũng rất bình thường."
Đồng Mục thầm nghĩ trong lòng, lúc này trong lòng cô bé mơ hồ kích động.
Nếu là đối phương là một cường giả bất tử cảnh vô địch, khả năng thu nhận cô bé làm đệ tử quá nhỏ, cùng là thực lực bất tử cảnh, đối phương cũng không khả năng kiêu ngạo như vậy ,thu nàng làm đệ tử.
Cho nên khả năng đối phương là một đại đạo chi chủ rất lớn.
"Đại đạo chi chủ! Không ngờ rằng sẽ có đại đạo chi chủ chú ý tới mình!" trong lòng Đồng Mục điên cuồng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, thử tìm ra những mặt có lợi với mình.
Hoàn cảnh của cô bé bây giờ không quá tốt, tiếp xúc với cực ít người, nhưng phía trên lại có đạo chủ Hồn Hà khủng bố, bản thân còn bị quả âm dương Huyền Minh hạn chế, thậm chí quả âm dương Huyền Minh còn có khả năng sinh ra sát ý với cô bé.
Nói không chừng một trăm năm sau lúc giao nộp tài nguyên lên bản thân sẽ bị giết chết không chừng.
Tất nhiên cô bé muốn luyện hóa quả âm dương Huyền Minh, hoàn toàn giải quyết vấn đề của bản thân, nhưng có đạo chủ Hồn Hà ở đây, căn bản cô bé không thể có bất kỳ cơ hội nào.
Cho dù quả âm dương Huyền Minh ở bên người cô bé, cô bé cũng không có cơ hội để lấy.
Chương 1342 Hai cha con có tính toán riêng của bản thân 2
Sau lưng cô bé không có bất kỳ cường giả nào, nhưng hiện giờ sự việc đã có một chút cơ hội thay đổi không thể nghi ngờ
"Vị đại nhân này. . ."
Bé gái Đồng Mục nhìn Diệp Tinh, dường như rất ngây thơ, tò mò nói: "Không biết thực lực của tiền bối thế nào?"
trong lòng cô bé thấp thỏm, nếu như thực lực Diệp Tinh cường đại, cô bé liền có một chút hy vọng, nếu như thực lực yếu, vậy cô bé vẫn không có cơ hội nào.
"Ngươi bái sư còn muốn xem thực lực của ta sao?" Diệp Tinh dửng dưng cười một tiếng, dương như trên mặt còn mang theo vẻ tự đắc.
"Trong cảnh giới đạo chủ, cường giả muốn giết ta chẳng có bao nhiêu."
Nghe vậy, ánh mắt Đồng Mục sáng lên, nói: "Nói vậy tiền bối là một vị đại đạo chi chủ cấp ba?"
Cô bé cũng rất hiểu biết về đại đạo chi chủ, giống như đạo chủ Hồn Hà thì ở đại đạo chi chủ cấp ba.
"Ngươi có thể cho là vậy." Diệp Tinh mỉm cười nói, lúc nói chuyện dường như lấp lửng sao cũng được
"Có thể cho là vậy?" Nghe vậy trong mắt Đồng Mục có vẻ nghi ngờ.
Lúc này Diệp Tinh nhưng nhìn cô bé, tiếp tục hỏi nói: "Ngươi có đồng ý bái sư không?"
Ánh mắt Đồng Mục chuyển động một chút, nhưng trong lòng nhanh chóng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ.
“Sinh mệnh mình hình thức đặc thù, mặc dù có thực lực cường đại, nhưng cũng không phải lĩnh ngộ đạo tắc mà có.”
Quả âm dương Huyền Minh, đây là sinh mệnh chi linh vũ trụ, khả năng xuất hiện không tới một phần một tỷ, mỗi một loại sinh mệnh chi linh đều có tác dụng rất đặc biệt.
Trước đó hiền giả vận mệnh và Diệp Tinh từng nói qua một loại trong số đó là hoa Tử Nguyên Kim Lưu.
Hoa Tử Nguyên Kim Lưu có thể giải trừ bất kỳ độc tố nào, chỉ cần vũ trụ xuất hiện, không có bất kỳ độc tố nào có thể làm gì nó, cho dù là độc trong linh hồn, nuốt một giọt dịch thuốc của hoa Tử Nguyên Kim Lưu, cũng có thể khỏi bệnh trong nháy mắt, hơn nữa sau khi dùng, còn có kéo dài tuổi thọ của mình rất nhiều.
Mấu chốt là sau khi lấy dịch thuốc ra có thể tự mình khôi phục, chỉ cần sử dụng thỏa đáng, có thể sử dụng không hạn chế.
Mà quả âm dương Huyền Minh đặc thù ở chỗ nuôi dưỡng ra năng lực hồi sinh và năng lực tầm bảo.
Tạo ra sinh mệnh cường đại, tìm bảo vật, vũ trụ chẳng có mấy người có thể so sánh được.
Hơn nữa bởi vì nuôi dưỡng ra nuôi dưỡng bằng máu tươi không cần lĩnh ngộ đạo tắc, chỉ cần không rời khỏi quả âm dương Huyền Minh, vậy liền có được tuổi thọ bất tử, hơn nữa thực lực của bản thân có thể tăng lên nhanh chóng.
Vậy nên, cho dù Đồng Mục bái sư, cũng không thể thật sự thỉnh giáo cái gì, chắc chắn sẽ để lộ sơ hở.
Trong lòng Đồng Mục rất rõ ràng, chỉ cần thật sự chỉ điểm, mình l sẽ lộ tẩy, không tu luyện đạo tắc mà có thể có thực lực cường đại như vậy, chắc chắn cường giả chưa biết thân phận trước mắt sẽ hứng thú.
"Sao vậy? Có chỗ khó xử ư?” Diệp Tinh nhìn Đồng Mục do dự, khẽ mỉm cười nói.
Ánh mắt Đồng Mục chuyển động một cái, trên mặt đúng là mang theo một chút do dự, nói: "Có thể bái nhập môn hạ của đại nhân tất nhiên ta đồng ý, nhưng trước đó trong lòng ta đã lập lời thề, tuyệt đối sẽ không bái sư nữa, trừ khi. . ."
"À? Ngươi muốn nói điều kiện với ta?" có vẻ như sắc mặt Diệp Tinh lạnh xuống.
"Cũng không được coi là điều kiện, chỉ là nguyên nhân của ta." Đồng Mục cúi đầu cung kính nói.
Diệp Tinh nhìn bé gái trước mắt, mấy giây sau mở miệng nói: "Trừ khi cái gì?"
Nghe thấy lời của Diệp Tinh, trong lòng Đồng Mục nhất thời kích động, vừa rồi cô bé còn lo lắng Diệp Tinh sẽ rời đi.
Trong lòng kích động, nhưng sắc mặt cô bé rất bình tĩnh, nói: "Đại nhân, trước đó ta bái một Bất Tử Cảnh làm sư phụ có nguy cơ tử vong, lúc đó ta lập lời thề, trong vòng nghìn năm sẽ không bái những cường giả khác làm sư phụ, sẽ không Nếu đại nhân đồng ý chờ một trăm năm, ta sẽ lập tức bái ngươi làm sư phụ.”
Bé gái nhìn Diệp Tinh, nói ra nguyên nhân.
"Một trăm năm?" trong lòng Diệp Tinh động một cái.
"Chẳng lẽ đây là thời gian tiểu Đồng dùng năng lượng quả âm dương Huyền Minh?" Lòng trong hắn xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, nhưng là lúc này lại nhìn con gái mình, sắc mặt lạnh lùng.
Trong lòng Đồng Mục đang căng thẳng chờ đợi. Vì không để lộ ra sơ hở, tất nhiên là cô bé bừa bãi nói ra một cái cớ kém sứt sẹo.
Tất nhiên, chuyện này cũng có thể xảy ra.
"Được, một trăm năm đối với ta mà nói chẳng thấm vào đâu, ta sẽ ở lại bên cạnh ngươi một trăm năm, sau một trăm năm, ngươi bái ta làm sư phụ."
Mấy giây sau, cuối cùng Diệp Tinh mở miệng.
Nghe vậy, Đồng Mục lập tức vui vẻ nói: "Cảm ơn đại nhân."
Trong lòng cô bé lại rất kích động, thời gian dài như vậy, cuối cùng cô bé cũng nhìn thấy một tia hy vọng.
"Xem ra vị địa nhân này rất xem trong mình, là bởi vì thiên phú của mình?"
Đồng Mục thầm nói trong lòng, thực tế nàng cũng nghĩ tới tiếp xúc đại đạo chi chủ khác, nhưng thời gian cô bé tu luyện quá ngắn, muốn gặp một đại đạo chi chủ mới là một việc rất khó.
"Thời gian trăm năm, mình tính toán kế hoạch một phen, xem xem có thể lấy được quả âm dương Huyền Minh hay không."
Thời gian còn sớm, cô bé có thể từ từ suy tính làm sao lợi dụng cường giả trước mắt đi đối phó quả âm dương Huyền Minh, đối phó đạo chủ Hồn Hà.
Mặc dù cô bé chưa xác định được thực lực của cường giả trước mắt, nhưng hiện giờ là cơ hội duy nhất của cô bé không thể nghi ngờ, nếu thật sự giống như lời Diệp Tinh nói, tròn đại đạo chi chủ không có mấy người có thể giết được hắn, vậy hy vọng của cô bé được mở rộng hơn rất nhiều.
Chương 1343 Tung thích thánh khí
“Tìm được một đệ tử giỏi như ngươi, thời gian trăm năm chẳng coi là gì." Diệp Tinh mỉm cười nói, hiển nhiên rất hài lòng.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng rất vui sướng.
"Kế hoạch còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng!"
Đồng Mục muốn lợi dụng hắn đối phó quả âm dương Huyền Minh, mấy người đạo chủ Hồn Hà, Diệp Tinh muốn để con gái mình đưa mình tới nơi ở của quả âm dương Huyền Minh, đại chủ Hà Hồn.
Vậy nên, rõ ràng hắn biết lời nói của con gái mình có chút sơ hở, nhưng hắn vẫn thuận thế đón nhận.
"666, không hổ là người một nhà, đều là ảnh đế ra đời à."
Bên trong nhẫn không gian, trong mắt tiểu Hắc tràn đầy vẻ kính nể, gật gù đắc ý nói .
“Rõ ràng con gái ngươi không cần bất cứ sư phụ nào, chỉ cần tài nguyên, hơn nữa không tiếp nhận nổi chỉ điểm, lại nghĩ ra được phương pháp như vậy. Mà Diệp Tinh ngươi lòng dạ lại càng đen tối, ngay cả con gái mình cũng rơi vào bẫy mà không hề hay biết.”
Lúc này tiểu Hắc gật gù đắc ý nói .
"Cái gì gọi là bụng dạ đen tối? Đây là phương pháp tốt nhất có được không!" Nghe vậy, Diệp Tinh tức giận nói.
Hắn vui sướng trong lòng, nhưng sau khi bình tĩnh lại hơi trầm xuống.
“Tiểu Đồng nhắc tới trăm năm, chẳng lẽ quả âm dương Huyền Minh thật sự muốn ra tay ư?" hắn biết được tin tức của quả âm dương Huyền Minh từ chỗ hiền giả vận mệnh.
"Đồng Mục đại nhân bái sư?"
"Đối phương còn là một vị đại đạo chi chủ?"
Mấy người xung quanh nhìn khung cảnh trước mắt, một người trong số đó sâu trong đáy mắt lóe lên.
...
Đây là một dãy núi khổng lồ, lúc này trên dãy núi có một người đàn ông mặc áo giáp vàng đang chắp tay sau lưng đứng đó.
Trên mặt người đàn ông này có rất nhiều bí văn kỳ lạ, trên trán còn có một ký hiệu sấm sét, vóc dáng to lớn, tóc tùy ý xõa ra, cẩn thận nhìn những sợi tóc này, dường như mỗi một sợi tóc đều là một thế giới dòng sông, thực lực hơi yếu một chút có khả năng bị chìm vào trong đó!
Đây là đạo chủ Hồn Hà là một trong những cường giả đứng ở đỉnh phong, nắm giữ ba đại đạo, thậm chí còn là sinh mệnh đặc thù.
Lúc này bên cạnh người đàn ông còn có một cái cây kỳ lạ.
Đó là một cây linh quả hai màu đen trắng, bên trên cũng chỉ kết một quả có hai màu đen trắng.
Ong...
Rất nhiều tia ánh sáng màu đen tản ra, quả màu đen trắng đó hoàn toàn giống như sống lại, bên trên còn tản ra dao động mãnh liệt.
Hai chiếc rễ to khỏe giống như chân người, lúc này ở vị trí quả,, một tia ý thức lại tản ra, quét ngang bốn phía.
"Quả âm dương Huyền Minh, ngươi có phát hiện gì chưa?" đạo chủ Hồn Hà hỏi.
"Không có." Quả bên trên đó vậy mà lại truyền ý thức tới.
"Vẫn là không có ư?" đạo chủ Hồn Hà khẽ cau mày.
“Nghe đồn thánh hoàng Hắc Ly đã từng đã cso được một món thiên địa thánh khí, chỉ có điều rất ít người biết chuyện này, ban đầu thánh khí đó cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh đã có tin tức thánh hoàng Hắc Ly ngã xuống truyền tới."
Trong mắt rõ ràng đạo chủ Hồn Hà có một tia khát vọng.
Thánh khí, đó là bảo vật mà thánh tôn cường địa nhất vũ trụ mới có thể thúc động, cho dù là thánh tôn cũng chưa chắc đã có!
Một món thánh khí, cho dù là nhân tộc, yêu tộc cùng các tộc đứng đầu vũ trụ, đều có thể trở thành tồn tại như bảo vật trấn tộc!
Nghe nói trong vũ trụ giai đoạn hiện giờ chưa có luyện khí sư nào có thể luyện chế ra, thánh khí trong vũ trụ hiện nay đều tự mình sinh ra, mỗi một món đều có uy năng khó tin!
Đạo chủ Hồn Hà đã từng tiến vào trong một di tích cổ xưa, từng thấy ghi chép vụn vặt về thánh khí của thánh hoàng Hắc Ly.
Bảo vật mạnh mẽ như vậy, nếu như ông ta có được, thực lực tất nhiên sẽ tăng mạnh!
Trên người ông ta cũng có một ít bảo vật, mục đích tới đây chủ yếu nhất chính là món thánh khí đó.
"Đúng rồi, năng lực tầm bảo của Đồng Mục mà ngươi sinh ra đó rất mạnh, chỉ có điều thực lực kém một chút, chúng ta có thể để cho cô ta vào trong tìm kiếm." đạo chủ Hồn Hà mỉm cười nói.
"Đồng Mục rất đặc biệt."
Dường như giọng nói của quả âm dương Huyền Minh có chút trầm xuống: "Dường như hai giọt máu tươi tạo ra cô ta cũng rất đặc biệt, dẫn tới khả năng tầm bảo của Đồng Mục dường như không kém hơn ta, nếu như thực lực cường đại hơn chút, khả năng tìm được bảo vật cũng mạnh hơn. Nhưng cô ta có tâm tư làm phản, ta sẽ không giữ lại cô ta lâu."
Hạn chế đẳng cấp tìm bảo vật của Đồng Mục chính là thực lực, thực lực quá yếu, tiến vào nơi những của những tồn tại đứng đầu cường giả đó, nói không chừng sẽ bị giết chết.
Cho nên cho dù năng lực tầm bảo của Đồng Mục mạnh mẽ, bởi vì khu vực tầm bảo bị hạn chế, đẳng cấp mà bả vật tìm được cũng không tính là cao.
Nghe vậy, đạo chủ Hồn Hà lại lạnh nhạt nói một tiếng: "Cho dù có tâm tu làm phản, thực lực của cô ta cũng chỉ ở Bất Tử Cảnh, coi cho dù đạt tới Bất Tử Cảnh thì lại thế nào?”
Trên mặt ông ta tràn đầy tự tin, trong đẳng cấp cường giả đại đạo chi chủ, chẳng có mấy người có thể khiến ông ta lùi bước
"Hửm?"
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên đạo chủ Hà Hồn nhìn đồng hồ trong tay.
"Có đại đạo chi chủ muốn thu nhận Đồng Mục làm đệ tử?" trong mắt đạo chủ Hồn Hà lộ ra một chút ngạc nhiên.
"Bây giờ Đồng Mục bắt đầu kết giao thế lực." quả âm dương Huyền Minh trầm giọng nói: "Xem ra dường như muốn đối phó chúng ta, lần sau gặp cô ta ngươi giúp ta loại trừ cô ta."
"Được." đạo chủ Hồn Hà tùy ý nói.
Ông ta chẳng thèm để ý tới điều này chút nào.
Cho dù được đại đạo chi chủ cấp ba thu làm đồ đệ thì lại thế nào? Thực lực của ông ta hoàn toàn có thể nghiền ép đại đạo chi chủ cấp ba bình thường.
“Nhưng lúc mấu chốt, vẫn nên để Đồn Mục thi triển chút hơi ấm cuối cùng." đạo chủ Hồn Hà mỉm cười nói.
Ông ta thấy quả âm dương Huyền Minh không phản đối, liền nhanh chóng truyền một mệnh lệnh ra ngoài.
Chương 1344 50 năm 1
"Diệp đại nhân, đây là đồ tự ta làm, ngươi muốn thử một chút không?"
Bên trong một khu vực, một bé trông mới chỉ ba, bốn tuổi nhìn Diệp Tinh nói .
Trước người cô bé có một ít thịt nướng, trông có vẻ thơm nức mũi, màu sắng mê người, khiến cho người ta rất có cảm giác thèm ăn.
"Được." Diệp Tinh cười một tiếng, cầm một miếng thịt nướng lên ăn.
Nhìn Diệp Tinh thưởng thức, rõ ràng trong lòng Đồng Mục có chút thấp thỏm, hiện giờ chẳng dễ dàng gì cô bé mới túm được cọng rơm cứu mạng Diệp Tinh, nếu thực lực của Diệp Tinh thật có thể sánh ngang với đạo chủ Hồn Hà, vậy cơ hội của cô bé sẽ lớn hơn rất nhiều.
Cô bé chỉ sợ Diệp Tinh bỗng nhiên rời đi, hy vọng của cô bé sẽ lại bị dập tắt.
“Không tệ." Diệp Tinh nếm thử một chút, mỉm cười gật đầu, đây là con gái hắn cho hắn ăn đó, cho dù thức ăn có bình thường tới đâu đi chăng nữa, Diệp Tinh cũng cảm thấy cực kỳ ngon.
"Diệp đại nhân ngươi nếm thử cái này nữa." Đồng Mục lại nhìn Diệp Tinh, cười nói.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé tràn ngập sự vui vẻ, giới thiệu thức ăn mình làm.
"Hửm?" Bỗng nhiên, Đồng Mục nhìn về phía đồng hồ trong tay, sắc mặt khẽ thay đổi.
“Sao vậy?" Diệp Tinh phát hiện Đồng Mục khác thường, hỏi.
"Ờm, Diệp đại nhân, ta phải rời khỏi bình nguyên Không Vực, tới di tích thánh hoàng Hắc Ly đó rồi." Đồng Mục nói.
Cô bé nhìn Diệp Tinh, dè đặt hỏi: "Nếu Diệp đại nhân không muốn đi, ta cũng sẽ không có bất kỳ ý kiến gì."
"Ha ha, nhóc con, ngươi cảm thấy ta sẽ sợ sao?" Diệp Tinh mỉm cười nói.
Hắn nhìn về phía xa, khóe miệng nở một nụ cười, nói: "Ta rất có hứng thú với di tích thánh hoàng Hắc Ly."
Nghe vậy, trong lòng Đồng Mục lập tức trở nên vui vẻ.
"Đi thôi!" Hắn xoay người sau đó bay về phía xa.
Ánh mắt nhìn về phía mấy vị bất tử cảnh bên người Đồng Mục.
Ong...
Một cổ luồng dao động kỳ lạ tản ra, hư không dường như dao động một chút, mắt thời không phát động.
Vút!
Sau đó linh hồn Diệp Tinh hóa thành mấy luồng dao động, giống như mũi tên nhọn trực tiếp đâm vào trong ý thức của mấy vị bất tử cảnh này, lưu lại dấu ấn trên linh hồn bọn họ!
Chỉ trong nháy mắt, dao động này hoàn toàn biến mất.
Lúc này mấy bất tử cảnh này ngây ra một chút, sau đó ánh mắt nhìn về phía Diệp Tinh rõ ràng trở nên khác lạ.
"Nô dịch thành công!" trong lòng Diệp Tinh vui mừng.
Hiện giờ mấy Bất Tử Cảnh này đã hoàn toàn trở thành nô lệ của hắn.
Mắt Thời Không của Diệp Tinh hiện giờ uy lực cường đại tới mức nào, cho dù là đại đạo chi chủ cấp hai cũng hoàn toàn không chống đỡ được, sẽ bị hoàn toàn bị trói buộc, dễ dàng bị hắn miểu sát.
Bây giờ đối với những sinh mạng còn chưa đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong này, thậm chí ngay cả linh hồn của bọn họ cũng hoàn toàn bị trói buộc.
Vậy nên đóng dấu trên những linh hồn bị trói buộc này, dễ như trở bàn tay.
Cả một quá trình hoàn thành trong nháy mắt, dường như xung quanh không phát sinh bất cứ dao động gì.
"Hửm?" Đồng Mục kỳ quái cảm nhận xung quanh một chút, có vẻ như trong mắt có một chút nghi ngờ, nhưng không phát hiện cái gì, cô bé cũng không nghĩ nhiều.
...
Đây là một khu vực vô cùng hoang dã, giống như tiền sử vậy, vậy mà trong hư không lại rất nhiều khe nứt khổng lồ, giống như bị cắt ra vậy.
Mặt đất khô nứt nẻ, cho dù tồn tại nham thạch cũng khô nứt, hơi chạm vào một sẽ lập tức hóa là tro tàn, toàn bộ khu vực tràn ngập sự cổ xưa.
"Đây chính là di tích thánh hoàng Hắc Ly ư?" Diệp Tinh nhìn về phía đại lục cổ xưa này.
Thánh hoàng Hắc Ly, tồn tại không biết đã bao lâu, thực lực cũng ở đỉnh cấp trong thánh hoàng vũ trụ, cực kỳ cường đại.
Oành!
Ý thức tản ra, bao phủ lên khu vực khổng lồ xung quanh.
Dưới ý thức của hắn xung quanh không một ngôi nhà, không một đạo bóng người.
Di tích thánh hoàng Hắc Ly rất lớn, thậm chí bằng rất nhiều các vị diện, muốn gặp những người khác ở nơi này cũng rất khó.
Cường giả có hạn phân bố trên lục địa vô hạn, chỉ cần nghĩ thôi đã biết.
Cho dù là thánh hoàng Vũ Trụ có tốn mấy năm trong đó cũng chưa chắc đã có thể khám phá hết lục địa cổ xưa này.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một năm. . . hai năm. . . năm năm. . . mười năm. . .
Sau khi tiến vào di tích thánh hoàng Hắc Ly, Diệp Tinh mang theo con gái nhỏ tiểu Đồng có tâm tư khác xông pha khu di tích này.
Tất nhiên, bọn họ chỉ ở bên bờ khu vực, dù sao cường giả đỉnh cấp bên bờ khu vực cũng ít hơn nhiều, Đồng Mục không dám đi sâu vào trong.
Trừ bọn họ ra, trên thực tế nơi này cũng có cường giả Bất Tử Cảnh tới xông pha.
Nếu bọn họ may mắn lấy được một món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, thực lực chắc chắn sẽ tăng mạnh, ít nhất có thể tăng lên một cấp ở Bất Tử Cảnh!
Mặc dù nguy hiểm cực lớn, nhưng là lợi ích cũng là cực lớn, cầu phú quý trong nguy hiểm, chắc chắn có một vào Bất Tử Cảnh muốn tới mạo hiểm một chút
Rất nhanh, thời gian đã trôi qua năm mươi năm!
...
Chương 1345 50 năm 2
Bên trong nhẫn không gian, bản thể Diệp Tinh yên lặng ngồi khoanh chân.
Ánh sáng trắng trước mắt lóe lên, trong đó ẩn chứa khí tức sinh mệnh nồng đậm.
Rất nhiều bí văn kì lạ cũng dao động trước mắt, mặc dù vô hình, nhưng dường như in dấu trong thiên địa vậy, nhưng lại bị Diệp Tinh cảm nhận được rõ ràng.
Hơn nữa theo Diệp Tinh lĩnh ngộ, trước mắt không ngừng có bí văn mới xuất hiện.
Diệp Tinh cẩn thận tìm hiểu, dần dần những bí văn kỳ lạ này như đang ngưng tụ lại, không còn hiện ra nữa.
"Đến cực hạn rồi?"
Diệp Tinh đang ngồi khoanh chân đứng dậy, trong mắt lộ ra sự vui mừng.
“Nhanh hơn mình tưởng tượng một chút!"
Có được thiên phú đạo tắc sinh mệnh gần như đỉnh cấp nhất trong vũ trụ, cộng thêm đã từng tiếp nhận truyền thừa đại đạo sinh tử, hiện giờ đạo tắc sinh mệnh của hắn đã đạt tới cực hạn.
"Độ phá thế nào đây?" Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.
Đạt tới cực hạn, việc mà hắn muốn làm bây giờ là đột phá bình cảnh!
Nếu như đột phá, thực lực của bản thân hắn thật sự có thể sánh ngang với đại đạo chi chủ cấp ba!
Ong...
Đạo tắc không gian tản ra, Diệp Tinh cảm nhận được từng sự tiếp xúc. Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi thôi, cũng không có gì cảm giác buông lỏng bình cảnh.
Rõ ràng hắn còn cách đột phá một chút.
Lĩnh ngộ đạo tắc tới cực hạn không được coi là khó, nhưng khó khăn chính là một bước cuối cùng.
"Không thể gấp, từ từ thôi!" Diệp Tinh lắc đầu một cái.
Lĩnh ngộ đạo tắc, càng muốn đột phá, độ khó của đột phá cũng càng lớn.
...
Thế giới bên ngoài, Diệp Tinh đang ở cùng một chỗ với con gái.
"Diệp đại nhân, đây là thịt Tân Hồ thú, ngươi thử một chút xem." Đồng Mục nhìn Diệp Tinh cười hì hì nói.
"Không tệ." Diệp Tinh gật đầu cười, thưởng thức thức ăn ngon.
"Vị Diệp đại nhân này rất thích thức ăn ngon, điều này trái lại có thể kéo gần quan hệ của mình với ông ta." trong lòng Đồng Mục thầm nói.
ở chung với Diệp Tinh một thời gian dài, cô bé cũng tự nhiên với Diệp Tinh hơn nhiều.
Hơn nữa cô bé phát hiện chỉ là thức ăn mà cô bé đưa, Diệp Tinh đều rất thích ăn.
Thích ăn ngon, đặc điểm này rõ ràng có thể lợi dụng nhiều hơn.
Không biết suy nghĩ trong lòng Đồng Mục, lúc này tất nhiên Diệp Tinh là cảm thấy tràn ngập cảm giác hạnh phúc, chỉ cần là con gái mình làm, cho dù mùi vị bình thường tới đâu đi chăng nữa, hắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng ngon miệng.
"Hửm?" đúng vào lúc này, bỗng nhiên ánh mắt Đồng Mục hơi động, nhìn về phía một phía
"Tiểu “HÌnh như phía xa có thứ gì đó." Đồng Mục nghi ngờ, ngạc nhiên nói .
"Ồ?" Diệp Tinh cũng nhìn về phía xa.
ở chung mấy chục năm, hắn cũng thấy được năng lực tầm bảo mạnh mẽ của con gái mình, bảo vật phát hiện ra ít nhất cũng là đẳng cấp Bất Tử Cảnh, hơn nữa trước đó còn phát hiện một chiếc áo giáp vỡ nát đẳng cấp đại đạo chi chủ.
Mặc dù uy năng giảm mạnh, nhưng đặt trong Bất Tử Cảnh vẫn là bảo vật đỉnh cấp.
Vút!
Diệp Tinh nhanh chóng bay về phía xa, nhưng mới chỉ bay tới nơi đó, khí lưu màu xám trong đầu bỗng nhiên nổi lên dao động.
“Xảy ra chuyện gì vậy?" Diệp Tinh sửng sốt một chút.
Khí lưu màu xám trong đầu rất kỳ lạ, hiện giờ hắn có thể miễn cưỡng khống chế một chút, nhưng nó cũng sẽ chủ động tản ra dao động. nhưng số lần dao động cũng chỉ rất ít thôi.
Trong lòng thầm nghĩ, lúc này trong mắt Diệp Tinh cũng lộ ra vẻ kích động.
Có thể khiến cho khí lưu màu xám sinh ra dao động, chắc chắn là bảo vật vô cùng quý giá.
Nhìn con gái mình một cái, Diệp Tinh cũng không khỏi khâm năng lực tầm bảo mạnh mẽ của con gái mình.
Mặc dù khí lưu màu xám trong đầu hắn rất kỳ lạ, cũng có thể cảm ứng được bảo vật, nhưng không biết có phải là do có thể tự chủ khống chế hay không, phạm vi cảm ứng cũng không phải là quá lớn.
Chỉ có thật sự đến gần bảo vật, mới có thể sinh ra dao động.
Bóng người nhanh chóng bay tới, theo phi hành, Diệp Tinh dao động khí lưu màu xám vậy trong đầu càng ngày càng mãnh liệt!
"Rốt cuộc là bảo vật gì?" Diệp Tinh kích động, trình độ mãnh liệt như vậy dường như có thể so với mảnh vỡ cả chiếc đỉnh thần bí trước đó đã sinh ra tức nhưỡng!
Mảnh vỡ của chiếc đỉnh đó có thể khiến cho khiến cho đất bình thường biến thành tức nhưỡng hiếm thấy trong vũ trụ, theo mảnh vụn tăng lên, tốc độ chuyển hóa cũng càng ngày càng tăng lên.
Hơn nữa, mặc dù mảnh vỡ chiếc đỉnh đó là mảnh vỡ, nhưng một khi dung hợp lại với nhau, cho dù với thực lực của Diệp Tinh cũng không thể phá hỏng được dù chỉ một phần.
Cho dù hắn sử dụng chiến đao Mặc Hồn công kích, những cũng chẳng tạo thành bất cứ thương tổn dì cho chiếc đỉnh đó.
Sau khi bảo vật mảnh vỡ hợp lại lần nữa lại có tác dụng như vậy!
Dĩ nhiên, càng đặc thù, càng có thể biểu hiện ra sự trân quý của bảo vật đó!
Theo sự suy đoán của Diệp Tinh, ít nhất đó cũng là một món thần khí!
Diệp Tinh kích động trong lòng, theo sự tiếp cận, hắn cảm thấy dao động khí lưu màu xám trong đầu mình vẫn đang tăng lên, thậm chí tăng mạnh gấp đôi!
Rất nhiều khí lưu màu xám vận chuyển, không ngừng cuộn lên trong đầu hắn, luồng dao động này khiến cho Diệp Tinh cảm thấy kinh hãi.
"Hoàn toàn vượt qua mảnh vỡ của chiếc đỉnh đó!"
Cuối cùng hắn cũng tới một nơi.
Hắn nhìn vị trí phía trước, nơi này có rất nhiều ngọn núi thấp, trên ngọn núi tràn ngập khe nứt, dường như chỉ chạm nhẹ một chút sẽ hoàn toàn đổ nát.
Lúc này bên trong một đỉnh núi thấp, một cô bé mặc áo giáp đỏ đang đợi ở nơi này, ngây ra nhìn phía trước.
“Thực lực của mình bây giờ càng mạnh, cũng cần càng nhiều năng lượng của quả âm dương Huyền Minh, không biết giá trị lợi dụng của mình lúc nào sẽ hết?" Cô bé lặng lẽ suy nghĩ
Quả âm dương Huyền Minh tạo ra sinh mệnh, tiến bộ sẽ rất nhanh, nhưng theo thời gian tiến bộ nhanh, năng lượng cần cũng càng nhiều.
Cuối cùng có một ngày, các bé sẽ bị quả âm dương Huyền Minh nghiền ép tới một chút giá trị cuối cùng, sau đó trực tiếp vứt bỏ.
Mà hiện giờ giữ lại cô bé, rõ ràng là coi trọng năng lực tầm bảo của cô bé.
Quả âm dương Huyền Minh không chỉ sinh ra cô bé, thực tế còn sinh ra một vài sinh mệnh, có điều kết cục của những sinh mệnh đó cũng chẳng tốt tới đâu.
Một khi quả âm dương Huyền Minh phát hiện ra những sinh mệnh này sinh ra uy hiếp với nó, nó sẽ tìm cơ hội xóa bỏ!
"Đạo chủ Hồn Hà ư?" trong lòng cô bé Đồng Mục tràn ngập cảm giác bất lực.
Đó là tồn tại đỉnh cấp trong đại đạo chi chủ, ai sẽ là đối thủ của ông ta? Không làm gì được đạo chủ Hồn Hà, vậy thì không có khả năng lấy được quả âm dương Huyền Minh.
“Những người khác đều có phụ mẫu của mình, mà phụ mẫu của mình hiện giờ có lẽ còn chẳng biết đến sự tồn tại của mình ?"
Trong mắt Đồng Mục lóe lên vẻ chế giễu.
Cô bé hận phụ mẫu mình, từ nhỏ cô đã bắt đầu trải qua rất nhiều cuộc giết chóc, giống như một con rối đồ chơi đang tìm bảo vật, vùng vẫy, quanh quẩn trong các hiểm cảnh sinh tử, chỉ không cẩn thận một chút thôi sẽ chết.
Ai cũng có người thân, sau khi chết người thân sẽ nhớ nhung, nhưng có thể sau khi cô bé chết đi cũng sẽ chẳng có ai rơi lệ.
Cô bé từng bị thương một lần rất nặng nằm ở một nơi suốt ba năm, không có bất kỳ ai có thể liên lạc, có thể nương tựa, cô ở nơi đó chịu đựng vết thương đi tìm ăn, tìm uống, vết thương không ngừng khép lại rồi lại nứt ra, khoảng thời gian sống như trong địa ngục đó giống như hoàn toàn in sâu, đóng dấu hằn lên kí ức của cô bé, cuối cùng cô bé cũng sống tiếp.
Kể từ lúc đó, cô bé biết bản thân phải sống vì mình, sẽ không ôm mong đợi với người khác nữa.
"Hửm?" Đang suy nghĩ, bỗng nhiên cô bé Đồng Mục nhìn về phía cách đó không xa.
Ong...
Nơi đó một linh quả đang sinh trưởng, linh quả này có bốn chiếc lá, phía trên lóe lên ánh sáng lung linh tuyệt đẹp, quả lộ ra màu đỏ, phía trên có dao động linh lực vô cùng nồng đậm.
Linh quả đỏ, đây là một linh quả quý báu có một vì tác dụng phụ trợ cho Bất Tử Cảnh đỉnh phong, có thể nhanh chóng khôi phục vết thương
"Đồng Mục đại nhân!" mấy người bên cạnh bé gái cũng đang nhìn, trong mắt có một tia kích động.
Cô bé Đồng Mục đứng lên, ánh mắt nhìn về nơi đó.
Mỗi trăm năm tài nguyên mà cô bé tìm được phải lên giao một lần, mà phát hiện bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ sẽ phải thông báo cho cường giả đạo chủ tới.
“Những Bất Tử Cảnh khác cho rằng tài nguyên trên người mình quá nhiều?" Đồng Mục cười nhạt trong lòng.
Bảo vật mà mỗi một trăm năm cô bé tìm được giá trị đều không thể đo lường, số lượng tài nguyên mà bản thân được dùng còng chưa bằng một nửa của tổng số tài nguyên này!
"Hửm?" Bỗng nhiên sắc mặt Đồng Mục thay đổi, cô bé nhìn về phía xa.
Vút! Vút! Vút!
Nơi đó có mấy thân ảnh bay tới.
"Linh quả đỏ! Là linh quả đỏ"
"Ha ha, không nghĩ tới vừa tới nơi này đã gặp được bảo vật quý giá như vậy."
Khí thế dao động tản ra trên cơ thể mấy thân ảnh này vô cùng mãnh liệt, vừa xuất hiện đã bay tới lchoox linh quả đỏ lóe lên linh lực nồng đậm đó.
"Không ổn! Lại có người tới rồi!" sắc mặt mấy Bất Tử Cảnh bên cạnh bé gái thay đổi
Còn bé gái Đồng Mục sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, nói: "Cút cho ta!"
Tay phải cô bé nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện một thanh đoản đao màu đỏ, trên đoản đao này còn tản ra một luồng dao động vô cùng sắc bén.
Oành!
Một luồng dao động khí thế khủng bố bạo phát, luồng dao động này đã hoàn toàn đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong!
Một nghìn năm ngắn ngủi, Đồng Mục từ khi được sinh ra tới giờ đã có thực lực của Bất Tử Cảnh đỉnh phong, có thể thấy được tính đặc thù.
"Ha ha, một bất tử cảnh đỉnh cấp mà muốn ngăn chúng ta?" mấy người khác cười to nói.
Trong số bọn họ có hai người ở cảnh giới này.
"Kim Khảm, ngươi đi hái linh quả đỏ đã chín đó xuống, ta tới chiến đấu với cường giả bất tử cảnh đỉnh phong này một phen." Một người đàn ông cười to nói.
Dao động khí thể cường đại trên người ông ta bạo phát không chút kiêng kỵ, tản ra uy áp ngút trời, Đồng Mục bị ông ta làm vướng chân, hoàn toàn trước không tiến vào được.
"Đáng chết!" trên khuôn mặt nhỏ của Đồng Mục tràn ngập vẻ giận dữ.
Lúc này người thanh niên kia đã tới bên cạnh linh quả đỏ.
"Chúng ta đi!" sắc mặt cô bé Đồng Mục biến hóa, sau đó liền chuẩn bị rời đi.
Cô bé biết bản thân không thể lấy được linh quả đỏ này nữa.
Nếu đã biết rõ không lấy được, vậy cô bé cũng sẽ không lãng phí thời gian, dù sao thì bây giờ chiến đấu bọn họ cũng rơi vào thế yếu.
Vút!
Đúng vào lúc này, phía xa bỗng nhiên có một đạo kiếm quang bay tới, tốc độ nhanh tới cực hạn.
"Cái gì?"
Lúc cảm nhận thấy đạo kiếm quang đó, sắc mặt hai cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong dị tộc thay đổi, sau đó vậy hai đạo kiếm quang trực tiếp xẹt qua thân thể bọn họ.
Giống như vô số ngôi sao đụng tới.
"Không! ! !"
Chương 1341 Hai cha con có tính toán riêng của bản thân 1
Hai cường gia này cảm nhận được sức sống trong cơ thể đang điên cuồng giảm xuống, muốn ngăn cản nhưng là căn bản không ngăn được, sức sống nháy mắt đã tiêu tán.
"Lạch cạch!" Trong hư không, hai thi thể trực tiếp rơi xuống.
"Miểu sát? Lại miểu sát? Là cường giả Bất Tử Cảnh vô địch?" Nhìn sự việc xảy ra trước mắt, sắc mặt cô bé Đồng Mục hơi thay đổi .
Đây là cường giả bất tử cảnh đỉnh phong đó, trừ cường giả bất tử cảnh vô địch bên ra, ai có thể giết được bọn họ?
"Là ai?" ánh mắt cô bé nhìn về phía xa
Nơi đó có một chiếc bóng bay tới, đây là một chàng trai trên mặt có ba phần bị bí văn màu đen bao phủ, trên người mặc một bộ giáp phong cách cổ xưa.
"Yêu tộc Huyền Long? Nhân tộc Thao Liệt.... trông mặt mũi đều không phải, chẳng lẽ là sinh mệnh bất tử cảnh cường giả vô địch mới, hoặc là. . . đại đạo chi chủ?"
Ánh mắt cô bé Đồng Mục nhìn Diệp Tinh chằm chằm, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ đang xoay chuyển.
Người trước mắt tại sao lại ra tay? Là bạn? Là địch?
Lúc cô bé nhìn về phía Diệp Tinh, Diệp Tinh vậy đang nhìn cô bé.
Khuôn mặt của tiểu Đồng rất giống Bảo Nhi, nhưng thứ duy nhất từ đầu tới chân không giống có lẽ là đôi mắt.
Ánh mắt của Bảo Nhi vô cùng yếu đuối, nhưng Đồng Mục trông rất lạnh lùng, cảnh giác.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng nhất thời trở nên kích động.
Trước mắt là con gái hắn, bây giờ hắn đang thật sự gặp mặt con gái mình.
Trong lòng Diệp Tinh kích động, nhưng hắn lại không biểu hiện ra, bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất để hắn nói ra thân phận của mình.
Tay phải vung lên, sau đó mấy thi thể bất tử cảnh kia biến thành hư không, chỉ còn lại một ít binh khí và nhẫn không gian.
"Vị đại nhân này. . ." Bé gái Đồng Mục nhìn Diệp Tinh, thận trọng nói.
Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một thanh niên thần bí một chiêu đã có thể dễ dàng giết chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, thực lực cực mạnh, ít nhất cũng là cường giả bất tử cảnh vô địch cường đại, thậm chí có thể là đại đạo chi chủ.
Di tích thánh hoàng xuất thế cách đó không xa tất nhiên cô bé đã biết, lúc này nơi đó tụ tập rất nhiều đại đạo chi chủ, thỉnh thoảng có một vị tới nơi này cũng rất bình thường.
Mặc dù trên mặt mang theo vẻ cung kính, nhưng sâu trong đáy mắt lại tràn ngập vẻ cảnh giác..
"Nhóc con, ngươi tên là gì?" Diệp Tinh nhìn con gái mình, cố nén kích động trong lòng, sắc mặt bình tĩnh hỏi.
Bé gái sửng sốt một chút, rõ không biết Diệp Tinh hỏi việc này làm gì, nhưng cô cũng không giấu giếm, trực tiếp nói: "Ta tên Đồng Mục ."
"Đồng Mục? Tên rất hay." Diệp Tinh khẽ mỉm cười nói.
Đồng Mục : "???"
Nụ cười của hắn lại khiến cho cô bé có chút đầu óc không tỉnh táo, không biết rốt cuộc hắn có ý gì.
"Ngươi được lắm." Diệp Tinh cười một tiếng, nói: "Chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa tới nghìn năm, ngươi đã có thực lực của Bất Tử Cảnh đỉnh phong, thiên phú rất mạnh."
"Nhìn ra thực lực của mình?" Cô bé Đồng Mục nhìn Diệp Tinh.
Thực tế từ lúc cô bé sinh ra tới giờ cũng chưa được bao lâu.
“Không biết ngươi có muốn nhiều thêm một sư phụ không?” Ánh mắt chuyển động một cái, Diệp Tinh tiếp tục nói.
Bây giờ cũng vẫn chưa phải là thời cơ tốt để nhận nhau, nói không chừng quả âm dương Huyền Minh có thể cảm ứng được động tĩnh của tiểu Đồng ở nơi này, nếu biết thân phận hắn, xảy ra biến cố vậy thì gay to.
Vì không để dẫn tới quả âm dương Huyền Minh cảnh giác, vậy nên bây giờ Diệp Tinh phải ngụy trang.
"Sư phụ?" Nghe vậy Đồng Mục lại sửng sốt một chút.
Vị cường giả thần bí bỗng nhiên xuất hiện này lại muốn thu nhận cô bé làm đệ tử!
Mặc dù đang ngây ra, nhưng rõ ràng trong lòng Đồng Mục không đơn giản như những gì biểu hiện ra.
"Cũng phải, theo như tin tức mà mình có được, người đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong trong vũ trụ mấy nghìn năm này vô cùng thưa thớt, giai đoạn hiện giờ cũng chỉ có thiên tài nhân tộc cường đại Diệp Tinh có thiên phú vượt qua mình, vị này cường giả thấy thiên phú của mình mạnh như vậy, muốn thu nhận mình làm đệ tử cũng rất bình thường."
Đồng Mục thầm nghĩ trong lòng, lúc này trong lòng cô bé mơ hồ kích động.
Nếu là đối phương là một cường giả bất tử cảnh vô địch, khả năng thu nhận cô bé làm đệ tử quá nhỏ, cùng là thực lực bất tử cảnh, đối phương cũng không khả năng kiêu ngạo như vậy ,thu nàng làm đệ tử.
Cho nên khả năng đối phương là một đại đạo chi chủ rất lớn.
"Đại đạo chi chủ! Không ngờ rằng sẽ có đại đạo chi chủ chú ý tới mình!" trong lòng Đồng Mục điên cuồng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, thử tìm ra những mặt có lợi với mình.
Hoàn cảnh của cô bé bây giờ không quá tốt, tiếp xúc với cực ít người, nhưng phía trên lại có đạo chủ Hồn Hà khủng bố, bản thân còn bị quả âm dương Huyền Minh hạn chế, thậm chí quả âm dương Huyền Minh còn có khả năng sinh ra sát ý với cô bé.
Nói không chừng một trăm năm sau lúc giao nộp tài nguyên lên bản thân sẽ bị giết chết không chừng.
Tất nhiên cô bé muốn luyện hóa quả âm dương Huyền Minh, hoàn toàn giải quyết vấn đề của bản thân, nhưng có đạo chủ Hồn Hà ở đây, căn bản cô bé không thể có bất kỳ cơ hội nào.
Cho dù quả âm dương Huyền Minh ở bên người cô bé, cô bé cũng không có cơ hội để lấy.
Chương 1342 Hai cha con có tính toán riêng của bản thân 2
Sau lưng cô bé không có bất kỳ cường giả nào, nhưng hiện giờ sự việc đã có một chút cơ hội thay đổi không thể nghi ngờ
"Vị đại nhân này. . ."
Bé gái Đồng Mục nhìn Diệp Tinh, dường như rất ngây thơ, tò mò nói: "Không biết thực lực của tiền bối thế nào?"
trong lòng cô bé thấp thỏm, nếu như thực lực Diệp Tinh cường đại, cô bé liền có một chút hy vọng, nếu như thực lực yếu, vậy cô bé vẫn không có cơ hội nào.
"Ngươi bái sư còn muốn xem thực lực của ta sao?" Diệp Tinh dửng dưng cười một tiếng, dương như trên mặt còn mang theo vẻ tự đắc.
"Trong cảnh giới đạo chủ, cường giả muốn giết ta chẳng có bao nhiêu."
Nghe vậy, ánh mắt Đồng Mục sáng lên, nói: "Nói vậy tiền bối là một vị đại đạo chi chủ cấp ba?"
Cô bé cũng rất hiểu biết về đại đạo chi chủ, giống như đạo chủ Hồn Hà thì ở đại đạo chi chủ cấp ba.
"Ngươi có thể cho là vậy." Diệp Tinh mỉm cười nói, lúc nói chuyện dường như lấp lửng sao cũng được
"Có thể cho là vậy?" Nghe vậy trong mắt Đồng Mục có vẻ nghi ngờ.
Lúc này Diệp Tinh nhưng nhìn cô bé, tiếp tục hỏi nói: "Ngươi có đồng ý bái sư không?"
Ánh mắt Đồng Mục chuyển động một chút, nhưng trong lòng nhanh chóng xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ.
“Sinh mệnh mình hình thức đặc thù, mặc dù có thực lực cường đại, nhưng cũng không phải lĩnh ngộ đạo tắc mà có.”
Quả âm dương Huyền Minh, đây là sinh mệnh chi linh vũ trụ, khả năng xuất hiện không tới một phần một tỷ, mỗi một loại sinh mệnh chi linh đều có tác dụng rất đặc biệt.
Trước đó hiền giả vận mệnh và Diệp Tinh từng nói qua một loại trong số đó là hoa Tử Nguyên Kim Lưu.
Hoa Tử Nguyên Kim Lưu có thể giải trừ bất kỳ độc tố nào, chỉ cần vũ trụ xuất hiện, không có bất kỳ độc tố nào có thể làm gì nó, cho dù là độc trong linh hồn, nuốt một giọt dịch thuốc của hoa Tử Nguyên Kim Lưu, cũng có thể khỏi bệnh trong nháy mắt, hơn nữa sau khi dùng, còn có kéo dài tuổi thọ của mình rất nhiều.
Mấu chốt là sau khi lấy dịch thuốc ra có thể tự mình khôi phục, chỉ cần sử dụng thỏa đáng, có thể sử dụng không hạn chế.
Mà quả âm dương Huyền Minh đặc thù ở chỗ nuôi dưỡng ra năng lực hồi sinh và năng lực tầm bảo.
Tạo ra sinh mệnh cường đại, tìm bảo vật, vũ trụ chẳng có mấy người có thể so sánh được.
Hơn nữa bởi vì nuôi dưỡng ra nuôi dưỡng bằng máu tươi không cần lĩnh ngộ đạo tắc, chỉ cần không rời khỏi quả âm dương Huyền Minh, vậy liền có được tuổi thọ bất tử, hơn nữa thực lực của bản thân có thể tăng lên nhanh chóng.
Vậy nên, cho dù Đồng Mục bái sư, cũng không thể thật sự thỉnh giáo cái gì, chắc chắn sẽ để lộ sơ hở.
Trong lòng Đồng Mục rất rõ ràng, chỉ cần thật sự chỉ điểm, mình l sẽ lộ tẩy, không tu luyện đạo tắc mà có thể có thực lực cường đại như vậy, chắc chắn cường giả chưa biết thân phận trước mắt sẽ hứng thú.
"Sao vậy? Có chỗ khó xử ư?” Diệp Tinh nhìn Đồng Mục do dự, khẽ mỉm cười nói.
Ánh mắt Đồng Mục chuyển động một cái, trên mặt đúng là mang theo một chút do dự, nói: "Có thể bái nhập môn hạ của đại nhân tất nhiên ta đồng ý, nhưng trước đó trong lòng ta đã lập lời thề, tuyệt đối sẽ không bái sư nữa, trừ khi. . ."
"À? Ngươi muốn nói điều kiện với ta?" có vẻ như sắc mặt Diệp Tinh lạnh xuống.
"Cũng không được coi là điều kiện, chỉ là nguyên nhân của ta." Đồng Mục cúi đầu cung kính nói.
Diệp Tinh nhìn bé gái trước mắt, mấy giây sau mở miệng nói: "Trừ khi cái gì?"
Nghe thấy lời của Diệp Tinh, trong lòng Đồng Mục nhất thời kích động, vừa rồi cô bé còn lo lắng Diệp Tinh sẽ rời đi.
Trong lòng kích động, nhưng sắc mặt cô bé rất bình tĩnh, nói: "Đại nhân, trước đó ta bái một Bất Tử Cảnh làm sư phụ có nguy cơ tử vong, lúc đó ta lập lời thề, trong vòng nghìn năm sẽ không bái những cường giả khác làm sư phụ, sẽ không Nếu đại nhân đồng ý chờ một trăm năm, ta sẽ lập tức bái ngươi làm sư phụ.”
Bé gái nhìn Diệp Tinh, nói ra nguyên nhân.
"Một trăm năm?" trong lòng Diệp Tinh động một cái.
"Chẳng lẽ đây là thời gian tiểu Đồng dùng năng lượng quả âm dương Huyền Minh?" Lòng trong hắn xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ, nhưng là lúc này lại nhìn con gái mình, sắc mặt lạnh lùng.
Trong lòng Đồng Mục đang căng thẳng chờ đợi. Vì không để lộ ra sơ hở, tất nhiên là cô bé bừa bãi nói ra một cái cớ kém sứt sẹo.
Tất nhiên, chuyện này cũng có thể xảy ra.
"Được, một trăm năm đối với ta mà nói chẳng thấm vào đâu, ta sẽ ở lại bên cạnh ngươi một trăm năm, sau một trăm năm, ngươi bái ta làm sư phụ."
Mấy giây sau, cuối cùng Diệp Tinh mở miệng.
Nghe vậy, Đồng Mục lập tức vui vẻ nói: "Cảm ơn đại nhân."
Trong lòng cô bé lại rất kích động, thời gian dài như vậy, cuối cùng cô bé cũng nhìn thấy một tia hy vọng.
"Xem ra vị địa nhân này rất xem trong mình, là bởi vì thiên phú của mình?"
Đồng Mục thầm nói trong lòng, thực tế nàng cũng nghĩ tới tiếp xúc đại đạo chi chủ khác, nhưng thời gian cô bé tu luyện quá ngắn, muốn gặp một đại đạo chi chủ mới là một việc rất khó.
"Thời gian trăm năm, mình tính toán kế hoạch một phen, xem xem có thể lấy được quả âm dương Huyền Minh hay không."
Thời gian còn sớm, cô bé có thể từ từ suy tính làm sao lợi dụng cường giả trước mắt đi đối phó quả âm dương Huyền Minh, đối phó đạo chủ Hồn Hà.
Mặc dù cô bé chưa xác định được thực lực của cường giả trước mắt, nhưng hiện giờ là cơ hội duy nhất của cô bé không thể nghi ngờ, nếu thật sự giống như lời Diệp Tinh nói, tròn đại đạo chi chủ không có mấy người có thể giết được hắn, vậy hy vọng của cô bé được mở rộng hơn rất nhiều.
Chương 1343 Tung thích thánh khí
“Tìm được một đệ tử giỏi như ngươi, thời gian trăm năm chẳng coi là gì." Diệp Tinh mỉm cười nói, hiển nhiên rất hài lòng.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng rất vui sướng.
"Kế hoạch còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng!"
Đồng Mục muốn lợi dụng hắn đối phó quả âm dương Huyền Minh, mấy người đạo chủ Hồn Hà, Diệp Tinh muốn để con gái mình đưa mình tới nơi ở của quả âm dương Huyền Minh, đại chủ Hà Hồn.
Vậy nên, rõ ràng hắn biết lời nói của con gái mình có chút sơ hở, nhưng hắn vẫn thuận thế đón nhận.
"666, không hổ là người một nhà, đều là ảnh đế ra đời à."
Bên trong nhẫn không gian, trong mắt tiểu Hắc tràn đầy vẻ kính nể, gật gù đắc ý nói .
“Rõ ràng con gái ngươi không cần bất cứ sư phụ nào, chỉ cần tài nguyên, hơn nữa không tiếp nhận nổi chỉ điểm, lại nghĩ ra được phương pháp như vậy. Mà Diệp Tinh ngươi lòng dạ lại càng đen tối, ngay cả con gái mình cũng rơi vào bẫy mà không hề hay biết.”
Lúc này tiểu Hắc gật gù đắc ý nói .
"Cái gì gọi là bụng dạ đen tối? Đây là phương pháp tốt nhất có được không!" Nghe vậy, Diệp Tinh tức giận nói.
Hắn vui sướng trong lòng, nhưng sau khi bình tĩnh lại hơi trầm xuống.
“Tiểu Đồng nhắc tới trăm năm, chẳng lẽ quả âm dương Huyền Minh thật sự muốn ra tay ư?" hắn biết được tin tức của quả âm dương Huyền Minh từ chỗ hiền giả vận mệnh.
"Đồng Mục đại nhân bái sư?"
"Đối phương còn là một vị đại đạo chi chủ?"
Mấy người xung quanh nhìn khung cảnh trước mắt, một người trong số đó sâu trong đáy mắt lóe lên.
...
Đây là một dãy núi khổng lồ, lúc này trên dãy núi có một người đàn ông mặc áo giáp vàng đang chắp tay sau lưng đứng đó.
Trên mặt người đàn ông này có rất nhiều bí văn kỳ lạ, trên trán còn có một ký hiệu sấm sét, vóc dáng to lớn, tóc tùy ý xõa ra, cẩn thận nhìn những sợi tóc này, dường như mỗi một sợi tóc đều là một thế giới dòng sông, thực lực hơi yếu một chút có khả năng bị chìm vào trong đó!
Đây là đạo chủ Hồn Hà là một trong những cường giả đứng ở đỉnh phong, nắm giữ ba đại đạo, thậm chí còn là sinh mệnh đặc thù.
Lúc này bên cạnh người đàn ông còn có một cái cây kỳ lạ.
Đó là một cây linh quả hai màu đen trắng, bên trên cũng chỉ kết một quả có hai màu đen trắng.
Ong...
Rất nhiều tia ánh sáng màu đen tản ra, quả màu đen trắng đó hoàn toàn giống như sống lại, bên trên còn tản ra dao động mãnh liệt.
Hai chiếc rễ to khỏe giống như chân người, lúc này ở vị trí quả,, một tia ý thức lại tản ra, quét ngang bốn phía.
"Quả âm dương Huyền Minh, ngươi có phát hiện gì chưa?" đạo chủ Hồn Hà hỏi.
"Không có." Quả bên trên đó vậy mà lại truyền ý thức tới.
"Vẫn là không có ư?" đạo chủ Hồn Hà khẽ cau mày.
“Nghe đồn thánh hoàng Hắc Ly đã từng đã cso được một món thiên địa thánh khí, chỉ có điều rất ít người biết chuyện này, ban đầu thánh khí đó cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh đã có tin tức thánh hoàng Hắc Ly ngã xuống truyền tới."
Trong mắt rõ ràng đạo chủ Hồn Hà có một tia khát vọng.
Thánh khí, đó là bảo vật mà thánh tôn cường địa nhất vũ trụ mới có thể thúc động, cho dù là thánh tôn cũng chưa chắc đã có!
Một món thánh khí, cho dù là nhân tộc, yêu tộc cùng các tộc đứng đầu vũ trụ, đều có thể trở thành tồn tại như bảo vật trấn tộc!
Nghe nói trong vũ trụ giai đoạn hiện giờ chưa có luyện khí sư nào có thể luyện chế ra, thánh khí trong vũ trụ hiện nay đều tự mình sinh ra, mỗi một món đều có uy năng khó tin!
Đạo chủ Hồn Hà đã từng tiến vào trong một di tích cổ xưa, từng thấy ghi chép vụn vặt về thánh khí của thánh hoàng Hắc Ly.
Bảo vật mạnh mẽ như vậy, nếu như ông ta có được, thực lực tất nhiên sẽ tăng mạnh!
Trên người ông ta cũng có một ít bảo vật, mục đích tới đây chủ yếu nhất chính là món thánh khí đó.
"Đúng rồi, năng lực tầm bảo của Đồng Mục mà ngươi sinh ra đó rất mạnh, chỉ có điều thực lực kém một chút, chúng ta có thể để cho cô ta vào trong tìm kiếm." đạo chủ Hồn Hà mỉm cười nói.
"Đồng Mục rất đặc biệt."
Dường như giọng nói của quả âm dương Huyền Minh có chút trầm xuống: "Dường như hai giọt máu tươi tạo ra cô ta cũng rất đặc biệt, dẫn tới khả năng tầm bảo của Đồng Mục dường như không kém hơn ta, nếu như thực lực cường đại hơn chút, khả năng tìm được bảo vật cũng mạnh hơn. Nhưng cô ta có tâm tư làm phản, ta sẽ không giữ lại cô ta lâu."
Hạn chế đẳng cấp tìm bảo vật của Đồng Mục chính là thực lực, thực lực quá yếu, tiến vào nơi những của những tồn tại đứng đầu cường giả đó, nói không chừng sẽ bị giết chết.
Cho nên cho dù năng lực tầm bảo của Đồng Mục mạnh mẽ, bởi vì khu vực tầm bảo bị hạn chế, đẳng cấp mà bả vật tìm được cũng không tính là cao.
Nghe vậy, đạo chủ Hồn Hà lại lạnh nhạt nói một tiếng: "Cho dù có tâm tu làm phản, thực lực của cô ta cũng chỉ ở Bất Tử Cảnh, coi cho dù đạt tới Bất Tử Cảnh thì lại thế nào?”
Trên mặt ông ta tràn đầy tự tin, trong đẳng cấp cường giả đại đạo chi chủ, chẳng có mấy người có thể khiến ông ta lùi bước
"Hửm?"
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên đạo chủ Hà Hồn nhìn đồng hồ trong tay.
"Có đại đạo chi chủ muốn thu nhận Đồng Mục làm đệ tử?" trong mắt đạo chủ Hồn Hà lộ ra một chút ngạc nhiên.
"Bây giờ Đồng Mục bắt đầu kết giao thế lực." quả âm dương Huyền Minh trầm giọng nói: "Xem ra dường như muốn đối phó chúng ta, lần sau gặp cô ta ngươi giúp ta loại trừ cô ta."
"Được." đạo chủ Hồn Hà tùy ý nói.
Ông ta chẳng thèm để ý tới điều này chút nào.
Cho dù được đại đạo chi chủ cấp ba thu làm đồ đệ thì lại thế nào? Thực lực của ông ta hoàn toàn có thể nghiền ép đại đạo chi chủ cấp ba bình thường.
“Nhưng lúc mấu chốt, vẫn nên để Đồn Mục thi triển chút hơi ấm cuối cùng." đạo chủ Hồn Hà mỉm cười nói.
Ông ta thấy quả âm dương Huyền Minh không phản đối, liền nhanh chóng truyền một mệnh lệnh ra ngoài.
Chương 1344 50 năm 1
"Diệp đại nhân, đây là đồ tự ta làm, ngươi muốn thử một chút không?"
Bên trong một khu vực, một bé trông mới chỉ ba, bốn tuổi nhìn Diệp Tinh nói .
Trước người cô bé có một ít thịt nướng, trông có vẻ thơm nức mũi, màu sắng mê người, khiến cho người ta rất có cảm giác thèm ăn.
"Được." Diệp Tinh cười một tiếng, cầm một miếng thịt nướng lên ăn.
Nhìn Diệp Tinh thưởng thức, rõ ràng trong lòng Đồng Mục có chút thấp thỏm, hiện giờ chẳng dễ dàng gì cô bé mới túm được cọng rơm cứu mạng Diệp Tinh, nếu thực lực của Diệp Tinh thật có thể sánh ngang với đạo chủ Hồn Hà, vậy cơ hội của cô bé sẽ lớn hơn rất nhiều.
Cô bé chỉ sợ Diệp Tinh bỗng nhiên rời đi, hy vọng của cô bé sẽ lại bị dập tắt.
“Không tệ." Diệp Tinh nếm thử một chút, mỉm cười gật đầu, đây là con gái hắn cho hắn ăn đó, cho dù thức ăn có bình thường tới đâu đi chăng nữa, Diệp Tinh cũng cảm thấy cực kỳ ngon.
"Diệp đại nhân ngươi nếm thử cái này nữa." Đồng Mục lại nhìn Diệp Tinh, cười nói.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé tràn ngập sự vui vẻ, giới thiệu thức ăn mình làm.
"Hửm?" Bỗng nhiên, Đồng Mục nhìn về phía đồng hồ trong tay, sắc mặt khẽ thay đổi.
“Sao vậy?" Diệp Tinh phát hiện Đồng Mục khác thường, hỏi.
"Ờm, Diệp đại nhân, ta phải rời khỏi bình nguyên Không Vực, tới di tích thánh hoàng Hắc Ly đó rồi." Đồng Mục nói.
Cô bé nhìn Diệp Tinh, dè đặt hỏi: "Nếu Diệp đại nhân không muốn đi, ta cũng sẽ không có bất kỳ ý kiến gì."
"Ha ha, nhóc con, ngươi cảm thấy ta sẽ sợ sao?" Diệp Tinh mỉm cười nói.
Hắn nhìn về phía xa, khóe miệng nở một nụ cười, nói: "Ta rất có hứng thú với di tích thánh hoàng Hắc Ly."
Nghe vậy, trong lòng Đồng Mục lập tức trở nên vui vẻ.
"Đi thôi!" Hắn xoay người sau đó bay về phía xa.
Ánh mắt nhìn về phía mấy vị bất tử cảnh bên người Đồng Mục.
Ong...
Một cổ luồng dao động kỳ lạ tản ra, hư không dường như dao động một chút, mắt thời không phát động.
Vút!
Sau đó linh hồn Diệp Tinh hóa thành mấy luồng dao động, giống như mũi tên nhọn trực tiếp đâm vào trong ý thức của mấy vị bất tử cảnh này, lưu lại dấu ấn trên linh hồn bọn họ!
Chỉ trong nháy mắt, dao động này hoàn toàn biến mất.
Lúc này mấy bất tử cảnh này ngây ra một chút, sau đó ánh mắt nhìn về phía Diệp Tinh rõ ràng trở nên khác lạ.
"Nô dịch thành công!" trong lòng Diệp Tinh vui mừng.
Hiện giờ mấy Bất Tử Cảnh này đã hoàn toàn trở thành nô lệ của hắn.
Mắt Thời Không của Diệp Tinh hiện giờ uy lực cường đại tới mức nào, cho dù là đại đạo chi chủ cấp hai cũng hoàn toàn không chống đỡ được, sẽ bị hoàn toàn bị trói buộc, dễ dàng bị hắn miểu sát.
Bây giờ đối với những sinh mạng còn chưa đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong này, thậm chí ngay cả linh hồn của bọn họ cũng hoàn toàn bị trói buộc.
Vậy nên đóng dấu trên những linh hồn bị trói buộc này, dễ như trở bàn tay.
Cả một quá trình hoàn thành trong nháy mắt, dường như xung quanh không phát sinh bất cứ dao động gì.
"Hửm?" Đồng Mục kỳ quái cảm nhận xung quanh một chút, có vẻ như trong mắt có một chút nghi ngờ, nhưng không phát hiện cái gì, cô bé cũng không nghĩ nhiều.
...
Đây là một khu vực vô cùng hoang dã, giống như tiền sử vậy, vậy mà trong hư không lại rất nhiều khe nứt khổng lồ, giống như bị cắt ra vậy.
Mặt đất khô nứt nẻ, cho dù tồn tại nham thạch cũng khô nứt, hơi chạm vào một sẽ lập tức hóa là tro tàn, toàn bộ khu vực tràn ngập sự cổ xưa.
"Đây chính là di tích thánh hoàng Hắc Ly ư?" Diệp Tinh nhìn về phía đại lục cổ xưa này.
Thánh hoàng Hắc Ly, tồn tại không biết đã bao lâu, thực lực cũng ở đỉnh cấp trong thánh hoàng vũ trụ, cực kỳ cường đại.
Oành!
Ý thức tản ra, bao phủ lên khu vực khổng lồ xung quanh.
Dưới ý thức của hắn xung quanh không một ngôi nhà, không một đạo bóng người.
Di tích thánh hoàng Hắc Ly rất lớn, thậm chí bằng rất nhiều các vị diện, muốn gặp những người khác ở nơi này cũng rất khó.
Cường giả có hạn phân bố trên lục địa vô hạn, chỉ cần nghĩ thôi đã biết.
Cho dù là thánh hoàng Vũ Trụ có tốn mấy năm trong đó cũng chưa chắc đã có thể khám phá hết lục địa cổ xưa này.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một năm. . . hai năm. . . năm năm. . . mười năm. . .
Sau khi tiến vào di tích thánh hoàng Hắc Ly, Diệp Tinh mang theo con gái nhỏ tiểu Đồng có tâm tư khác xông pha khu di tích này.
Tất nhiên, bọn họ chỉ ở bên bờ khu vực, dù sao cường giả đỉnh cấp bên bờ khu vực cũng ít hơn nhiều, Đồng Mục không dám đi sâu vào trong.
Trừ bọn họ ra, trên thực tế nơi này cũng có cường giả Bất Tử Cảnh tới xông pha.
Nếu bọn họ may mắn lấy được một món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, thực lực chắc chắn sẽ tăng mạnh, ít nhất có thể tăng lên một cấp ở Bất Tử Cảnh!
Mặc dù nguy hiểm cực lớn, nhưng là lợi ích cũng là cực lớn, cầu phú quý trong nguy hiểm, chắc chắn có một vào Bất Tử Cảnh muốn tới mạo hiểm một chút
Rất nhanh, thời gian đã trôi qua năm mươi năm!
...
Chương 1345 50 năm 2
Bên trong nhẫn không gian, bản thể Diệp Tinh yên lặng ngồi khoanh chân.
Ánh sáng trắng trước mắt lóe lên, trong đó ẩn chứa khí tức sinh mệnh nồng đậm.
Rất nhiều bí văn kì lạ cũng dao động trước mắt, mặc dù vô hình, nhưng dường như in dấu trong thiên địa vậy, nhưng lại bị Diệp Tinh cảm nhận được rõ ràng.
Hơn nữa theo Diệp Tinh lĩnh ngộ, trước mắt không ngừng có bí văn mới xuất hiện.
Diệp Tinh cẩn thận tìm hiểu, dần dần những bí văn kỳ lạ này như đang ngưng tụ lại, không còn hiện ra nữa.
"Đến cực hạn rồi?"
Diệp Tinh đang ngồi khoanh chân đứng dậy, trong mắt lộ ra sự vui mừng.
“Nhanh hơn mình tưởng tượng một chút!"
Có được thiên phú đạo tắc sinh mệnh gần như đỉnh cấp nhất trong vũ trụ, cộng thêm đã từng tiếp nhận truyền thừa đại đạo sinh tử, hiện giờ đạo tắc sinh mệnh của hắn đã đạt tới cực hạn.
"Độ phá thế nào đây?" Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.
Đạt tới cực hạn, việc mà hắn muốn làm bây giờ là đột phá bình cảnh!
Nếu như đột phá, thực lực của bản thân hắn thật sự có thể sánh ngang với đại đạo chi chủ cấp ba!
Ong...
Đạo tắc không gian tản ra, Diệp Tinh cảm nhận được từng sự tiếp xúc. Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi thôi, cũng không có gì cảm giác buông lỏng bình cảnh.
Rõ ràng hắn còn cách đột phá một chút.
Lĩnh ngộ đạo tắc tới cực hạn không được coi là khó, nhưng khó khăn chính là một bước cuối cùng.
"Không thể gấp, từ từ thôi!" Diệp Tinh lắc đầu một cái.
Lĩnh ngộ đạo tắc, càng muốn đột phá, độ khó của đột phá cũng càng lớn.
...
Thế giới bên ngoài, Diệp Tinh đang ở cùng một chỗ với con gái.
"Diệp đại nhân, đây là thịt Tân Hồ thú, ngươi thử một chút xem." Đồng Mục nhìn Diệp Tinh cười hì hì nói.
"Không tệ." Diệp Tinh gật đầu cười, thưởng thức thức ăn ngon.
"Vị Diệp đại nhân này rất thích thức ăn ngon, điều này trái lại có thể kéo gần quan hệ của mình với ông ta." trong lòng Đồng Mục thầm nói.
ở chung với Diệp Tinh một thời gian dài, cô bé cũng tự nhiên với Diệp Tinh hơn nhiều.
Hơn nữa cô bé phát hiện chỉ là thức ăn mà cô bé đưa, Diệp Tinh đều rất thích ăn.
Thích ăn ngon, đặc điểm này rõ ràng có thể lợi dụng nhiều hơn.
Không biết suy nghĩ trong lòng Đồng Mục, lúc này tất nhiên Diệp Tinh là cảm thấy tràn ngập cảm giác hạnh phúc, chỉ cần là con gái mình làm, cho dù mùi vị bình thường tới đâu đi chăng nữa, hắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng ngon miệng.
"Hửm?" đúng vào lúc này, bỗng nhiên ánh mắt Đồng Mục hơi động, nhìn về phía một phía
"Tiểu “HÌnh như phía xa có thứ gì đó." Đồng Mục nghi ngờ, ngạc nhiên nói .
"Ồ?" Diệp Tinh cũng nhìn về phía xa.
ở chung mấy chục năm, hắn cũng thấy được năng lực tầm bảo mạnh mẽ của con gái mình, bảo vật phát hiện ra ít nhất cũng là đẳng cấp Bất Tử Cảnh, hơn nữa trước đó còn phát hiện một chiếc áo giáp vỡ nát đẳng cấp đại đạo chi chủ.
Mặc dù uy năng giảm mạnh, nhưng đặt trong Bất Tử Cảnh vẫn là bảo vật đỉnh cấp.
Vút!
Diệp Tinh nhanh chóng bay về phía xa, nhưng mới chỉ bay tới nơi đó, khí lưu màu xám trong đầu bỗng nhiên nổi lên dao động.
“Xảy ra chuyện gì vậy?" Diệp Tinh sửng sốt một chút.
Khí lưu màu xám trong đầu rất kỳ lạ, hiện giờ hắn có thể miễn cưỡng khống chế một chút, nhưng nó cũng sẽ chủ động tản ra dao động. nhưng số lần dao động cũng chỉ rất ít thôi.
Trong lòng thầm nghĩ, lúc này trong mắt Diệp Tinh cũng lộ ra vẻ kích động.
Có thể khiến cho khí lưu màu xám sinh ra dao động, chắc chắn là bảo vật vô cùng quý giá.
Nhìn con gái mình một cái, Diệp Tinh cũng không khỏi khâm năng lực tầm bảo mạnh mẽ của con gái mình.
Mặc dù khí lưu màu xám trong đầu hắn rất kỳ lạ, cũng có thể cảm ứng được bảo vật, nhưng không biết có phải là do có thể tự chủ khống chế hay không, phạm vi cảm ứng cũng không phải là quá lớn.
Chỉ có thật sự đến gần bảo vật, mới có thể sinh ra dao động.
Bóng người nhanh chóng bay tới, theo phi hành, Diệp Tinh dao động khí lưu màu xám vậy trong đầu càng ngày càng mãnh liệt!
"Rốt cuộc là bảo vật gì?" Diệp Tinh kích động, trình độ mãnh liệt như vậy dường như có thể so với mảnh vỡ cả chiếc đỉnh thần bí trước đó đã sinh ra tức nhưỡng!
Mảnh vỡ của chiếc đỉnh đó có thể khiến cho khiến cho đất bình thường biến thành tức nhưỡng hiếm thấy trong vũ trụ, theo mảnh vụn tăng lên, tốc độ chuyển hóa cũng càng ngày càng tăng lên.
Hơn nữa, mặc dù mảnh vỡ chiếc đỉnh đó là mảnh vỡ, nhưng một khi dung hợp lại với nhau, cho dù với thực lực của Diệp Tinh cũng không thể phá hỏng được dù chỉ một phần.
Cho dù hắn sử dụng chiến đao Mặc Hồn công kích, những cũng chẳng tạo thành bất cứ thương tổn dì cho chiếc đỉnh đó.
Sau khi bảo vật mảnh vỡ hợp lại lần nữa lại có tác dụng như vậy!
Dĩ nhiên, càng đặc thù, càng có thể biểu hiện ra sự trân quý của bảo vật đó!
Theo sự suy đoán của Diệp Tinh, ít nhất đó cũng là một món thần khí!
Diệp Tinh kích động trong lòng, theo sự tiếp cận, hắn cảm thấy dao động khí lưu màu xám trong đầu mình vẫn đang tăng lên, thậm chí tăng mạnh gấp đôi!
Rất nhiều khí lưu màu xám vận chuyển, không ngừng cuộn lên trong đầu hắn, luồng dao động này khiến cho Diệp Tinh cảm thấy kinh hãi.
"Hoàn toàn vượt qua mảnh vỡ của chiếc đỉnh đó!"
Cuối cùng hắn cũng tới một nơi.
Hắn nhìn vị trí phía trước, nơi này có rất nhiều ngọn núi thấp, trên ngọn núi tràn ngập khe nứt, dường như chỉ chạm nhẹ một chút sẽ hoàn toàn đổ nát.