-
Chương 1886-1890
Chương 1886 Kế sách của Côn đế 1
Nguyên Hàn không biết việc Côn đế, tất nhiên là hy vọng Lâm Tiểu Ngư lấy được cơ duyên cường đại hơn, vậy nên tới thông báo.
"Tiểu Ngư, cho dù có phải Côn đế cố ý làm hay không, chúng ta cứ ở lại trong Hư Thần tông b, không cần ra ngoài." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư nói.
"Được." Lâm Tiểu Ngư lập tức gật đầu.
Cường giả đế cảnh cường đại đó giống như một ngọn núi đặt trong lòng bọn họ, bây giờ biết được kẻ địch mạnh mẽ này đang ẩn núp, chắc chắn bọn họ sẽ vô cùng cẩn thận, không thể tùy ý mạo hiểm.
"Được rồi, không nói nữa, Tiểu Ngư, khoảng thời gian này đại đạo dung hợp của anh tiến bộ rất nhiều, anh biểu diễn cho em xem." Diệp Tinh cười nói.
Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư cũng nở một nụ cười, nói: "Diệp Tinh, thực lực của em cũng tiến bộ rất nhiều."
Ngoài việc lấy được năng lượng căn nguyên Tai Ách ra, thực lực Lâm Tiểu Ngư cũng đang nhanh chóng tiến bộ, hơn nữa tốc độ này cũng vô cùng kinh người.
"Ồ? Vậy anh áp chế thực lực xuống thánh hoàng cảnh, Tiểu Ngư, chúng ta tỷ thí một chút." ánh mắt Diệp Tinh sáng lên, cười nói.
Không nói tới việc di tích Không Nguyên nữa, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã hoàn toàn quên mất.
"Di tích Không Nguyên xuất thế."
“Đó chính là cường giả có thế giới nguyên mẫu mạnh mẽ nhất."
"Mấy cường giả Lâm Mặc, Hồn Vũ thế giới cảnh có thế giới nguyên mẫu đã nhanh chóng chạy tới đó."
"Còn có rất nhiều người khác, thậm chí không nắm giữ cũng chạy tới đó một phen."
Tin tức cơ duyên Không Nguyên xuất thế mặc dù không dẫn tới chấn động qua lớn, nhưng cũng điên cuồng lan truyền giữa các thế lực lớn, có rất nhiều người đặc biệt tới đó.
Cũng có rất nhiều thế lực có hứng thú với thế giới nguyên mẫu.
...
Vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, Côn đế thân mặc trường bào màu vàng lặng lẽ đứng đó.
"Khổng Khuê!" Bỗng nhiên Côn đế trực tiếp hô.
Soạt!
Lời nói vừa dứt, lập tức có một bóng người xuất hiện bên trong cung điện, đây là một ông già, tóc của ông cụ đều là màu trắng, dao động khí thế trên người rõ ràng đã đạt tới đẳng cấp thế giới cảnh đỉnh phong.
"Côn đế !"
Nhìn người đàn ông áo bào vàng, ông già Khổng Khuê hơi khom người, đại biểu tôn kính.
"Tình hình di tích Không Nguyên sao rồi?" Côn đế trầm giọng hỏi.
Nghe vậy, Khổng Khuê biết ý Côn đế, ông ta lập tức lắc đầu một cái, nói: "Côn đế, hiện tại rất nhiều người tới di tích Không Nguyên, hơn nữa chỉ cần có thế giới nguyên mẫu đều sẽ tới, chỉ có Hư Thần tông thê tử Diệp Tinh – Lâm Tiểu Ngư không tới."
"Không tới?" Côn đế cau mày, rõ ràng sắc mặt có vẻ âm trầm.
"Lẽ nào thật sự đã biết tin tức ta ra tay?"
Di tích Không Nguyên chắc chắn có sức hấp dẫn khổng lồ với bất kỳ ai có thế giới nguyên mẫu, nhưng di tích này lại không hấp dẫn Lâm Tiểu Ngư tới.
Đúng như Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư phỏng đoán, di tích này là ông ta đặc biệt làm ra, chính là để thu hút Lâm Tiểu Ngư ra ngoài.
Nhưng mà, hao phí công phu lớn như vậy lại không có tác dụng gì.
"Đi xuống đi!" sắc mặt Côn đế âm trầm, sau đó hạ lệnh.
"Vâng!"
Ông già Khổng Khuê hơi khom người, sau đó rời đi.
Bên trong cung điện khổng lồ, lúc này chỉ còn lại một mình Côn đế.
"Làm sao đây? Chẳng lẽ cứ chờ đợi như vậy?"
Lúc này Côn đế cũng cảm thấy khó giải quyết.
Lần này không ra, điều này chứng minh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có khả năng rất lớn đã biết ông ta ra tay, như vậy, nếu như ông ta là Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, đoán chừng cũng sẽ luôn ở lại trong Hư Thần tông, vĩnh viễn không ra ngoài.
Mặc dù ông ta là cường giả đế cảnh cường đại, nhưng cũng không dám làm càn trong Hư Thần tông.
Vậy nên, ông ta chỉ có thể mặc cho Lâm Tiểu Ngư phát triển tiếp, từ từ nâng cao thực lực của mình ở Hư Thần tông.
Cứ chờ đợi như vậy, chuyện trong tương lai chắc chắn sẽ xảy ra, vũ trụ thượng vị Côn Nguyên mà ông ta ở cuối cùng sẽ đi tới diệt vong.
Kết cục đó chắc chắn ông ta không muốn nhìn thấy.
"Tiếp tục chờ đợi một thời gian, ta không tin Lâm Tiểu Ngư không có một chút hứng thú nào!"
Sắc mặt Côn đế hơi trầm xuống, kiềm chế phiền não trong lòng, tiếp tục chờ đợi.
...
Thời gian trôi qua cực nhanh, việc liên quan tới di tích Không Nguyên rõ ràng đã dẫn tới một chút dao động, hơn nữa đã kéo dài một trăm năm.
Nhưng một trăm năm này, di tích Không Nguyên cũng đã hoàn toàn đóng cửa, Lâm Tiểu Ngư cũng không có bất cứ dấu vết xuất hiện nào, dường như không có chút hứng thú nào với thứ này.
"Đáng chết!"
Bên trong cung điện, sắc mặt Côn đế vô cùng âm trầm.
Oành!
Dao động khí thế khủng bố trên người ông ta tản ra, hư không xung quanh không ngừng sụp đổ rồi khôi phục, vô số quy tắc trật tự giống như là xích sắt vậy trực tiếp hiển hiện ra, nhưng là nhưng ở Côn đế trước người xảy ra vết nứt, căn bản không cách nào đến gần trước người hắn 1m bên trong.
"Rốt cuộc làm thế nào?"
Lần này không ra, như vậy khả năng sau này ra ngoài gần như là không.
Cho dù ông ta có nghìn vạn cách đối phó Lâm Tiểu Ngư, nhưng Lâm Tiểu Ngư không rời đi Hư Thần tông, vậy ông ta còn có thể có cách gì?
"Phù!"
Kiềm chế giận dữ trong lòng, dao động khí thế trên người Côn đế cũng thu lại.
"Chỉ có thể dựa vào gương vận mệnh!"
Tay phải Côn đế vung lên.
Chương 1887 Kế sách của Côn đế 2
Soạt!
Trước người ông ta xuất hiện một chiếc gương kỳ lạ, chiếc gương này hình tròn, mặt gương là màu đồng cổ, xung quanh mặt gương còn tràn ngập bí văn kỳ dị.
Những bí văn này chi chít rậm rạp, tràn đầy khí tức vô cùng huyền ảo.
Ong...
Lúc này tất cả những bí văn này đều tản ra ánh sáng, trực tiếp hiện ra, giống như từng chiếc chìa khóa vậy, dường như thành lập một sự liên hệ với trời đất này.
“Nếu không ra, vậy mình chỉ có thể dò xét xem tại sao tương lai Lâm Tiểu Ngư có năng lực tiêu diệt vũ trụ của mình!"
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Côn đế lóe lên!
Lâm Tiểu Ngư không ra, ông ta cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể từ nhúng tay từ những phương diện khác.
Nấu đã không ra, vậy ông ta liền tìm nguyên nhân từ căn bản, như vậy nói không chừng có một ít cơ hội phá giải.
Tiếp tục chờ đợi, thứ đợi được chắc chắn là cảnh tượng trong gương vận mệnh. Ông ta không thể nào khoang tay mà đợi!
Ong...
Dao động trên gương vận mệnh lưu chuyển, sau đó phía trên có một ít tin tức truyền ra, hơn nữa trên mặt gương còn xuất hiện một ít khí lưu màu đen.
Những khí lưu màu đen này càng tụ càng nhiều, vậy mà nhát mắt đã tràn ngập trên gương vận mệnh, theo hội tụ, một luồng dao động ngút trời tản ra.
"Đây là... Tai Ách!"
Nhìn tình cảnh trên hiện ra gương vận mệnh, trong mắt Côn đế bỗng nhiên lộ ra ánh sáng vô cùng khiếp người.
"Thảo nào một người thiên phú bình thường như Lâm Tiểu Ngư lại sinh ra uy hiếp với vũ trụ mình, hóa ra là do Tai Ách!”
Ong...
Vô số khí lưu màu đen ngưng tụ, sau đó lại nhanh chóng tiêu tán, mà gương vận mệnh dao động một tý, sau đó dao động phía trên hoàn toàn biến mất.
Rất nhiều bí văn phía trên cũng trở nên ảm đạm rất nhiều, dường như mất đi hào quang.
"Năng lượng bên trong gương vận mệnh đã tiêu hao hết?" Côn đế nhìn về phía gương vận mệnh.
Trước đó thăm dò đã tiêu hao ba phần tư năng lượng của gương vận mệnh, hiện tại dò xét đã tiêu hao nốt một phần tư còn lại của gương.
Có điều, lúc này trong mắt Côn đế lại chẳng có gì nóng vội.
"Mặc dù hao hết, nhưng lại đem đến cho mình một sự ngạc nhiên cực lớn!"
Côn đế nắm lấy mặt gương màu đồng cổm xung quang mặt gương tràn đầy bí văn kỳ lạ, tay phải vung lên một cái sau đó thu lại.
"Sinh mệnh Tai Ách, vậy mà trước đó mình lại không nghĩ tới!" trong mắt Côn đế nở một nụ cười.
Tai Ách, đây chính là không có ý thức, chỉ có bản năng, mà bản năng chính là hung ác, hủy diệt, phá hủy hết thảy!
Mỗi một lần Tai Ách xuất thế, cũng không biết có bao nhiêu vũ trụ hạ vị, vị vũ trụ trung vị bị phá hủy, ngay cả vũ trụ thượng vị cũng bị ảnh hưởng.
Đây là kẻ địch chung của tất cả vũ trụ!
Sau khi mỗi một Tai Ách xuất hiện, rất nhiều vũ trụ cũng sẽ trực tiếp liên thủ, muốn tìm ra biện pháp tiêu diệt.
Có điều sinh mệnh Tai Ách trời sinh năng lực chạy trốn cực kỳ kinh người, rất khó có cường giả có thể hoàn toàn lưu lại.
Điều duy nhất khiến cho mọi người yên tâm đó là khi sinh mệnh Tai Ách phát triển đến thế giới cảnh đỉnh phong, trong một thời gian ngắn sẽ biến mất, nếu không, đoán chừng gần như tất cả các vũ trụ đều sẽ bị mây đen Tai Ách bao phủ.
"Lâm Tiểu Ngư liên quan tới sinh mệnh Tai Ách, nói không sau này cô ta sẽ thật sự phát triển thành Tai Ách, nếu đã như vậy, vậy ta liền truyền tin tức này ra!" Côn đế yên lặng tính toán kế hoạch của mình trong lòng.
Kế hoạch này của ông ta hoàn toàn không giống trước đây.
Tai Ách, đó là kẻ thù chung của cả vũ trụ, lúc trước biết cực ít về Lâm Tiểu Ngư, cho nên ông lựa chọn không nói cho bất kỳ kẻ nào, bí mật đối phó.
Cho dù những người khác biết tương lai Lâm Tiểu Ngư có thể sẽ tiêu diệt vũ trụ thượng vị Côn Nguyên của ông ta, nhưng có lẽ lấy tò mò chiếm đa số, có lẽ còn có thể xem kịch hay, yên lặng chờ sự tình phát triển.
Nhưng hiện tại, một khi bại lộ thân phận chân chính của Lâm Tiểu Ngư, như vậy không chỉ là vũ trụ của ông ta, những vũ trụ khác cũng có thể hủy diệt, các cường giả khác tuyệt đối sẽ không lựa chọn bàng quan.
Trên thực tế, đối với việc thay đổi tương lai như thế nào, Côn Đế cũng không biết, hai lần thử trước ông ta đều là hơi chút thử một chút, không hao phí bao nhiêu tinh lực.
Là lựa chọn giấu diếm, hay là bại lộ, hai loại này rốt cuộc sẽ tạo thành ảnh hưởng gì, ông ta cũng không biết.
\- Ta cũng không tin tất cả cường giả đều đến đối phó Lâm Tiểu Ngư, tương lai Lâm Tiểu Ngư này còn có thể tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng?
Trong mắt Côn Đế chớp động hào quang khiếp người.
Nếu như vậy vũ trụ của ông ta còn có thể bị hủy diệt, vậy tình cảnh của các vũ trụ khác có lẽ đều rất kém cỏi, vậy ông ta cũng không còn lời nào để nói.
Ông ta là cường giả Đế Cảnh, cũng tin tưởng loại chuyện này cơ hồ không có khả năng phát sinh.
\- Cứ sắp xếp kế hoạch một phen, lúc này đây nhất định phải giải quyết xong Lâm Tiểu Ngư! Côn Đế hít sâu một hơi.
Soạt!
Thân ảnh ông ta xẹt qua, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Ông ta một mình rời khỏi vũ trụ thượng vị Côn Nguyên.
......
Trong không gian truyền thừa, Diệp Tinh yên lặng nhìn từng ngôi sao băng kỳ dị không ngừng chớp động trong không gian.
Từng luồng dao động của đại đạo dung hợp bị hắn cảm ứng được.
\- Đại đạo dung hợp này quả nhiên kỳ dị! Diệp Tinh yên lặng lĩnh ngộ, cảm thụ huyền diệu của đại đạo.
Chương 1888 7 vị Đế Cảnh!
Thời gian lại qua hơn một trăm năm, khoảng cách hắn đột phá đến Thánh Tôn Cảnh đã qua hơn hai ngàn một trăm năm, hắn hiện tại thực lực đã hoàn toàn đạt tới Thánh Tôn Cảnh trung cấp, thậm chí vượt qua một đoạn, vô cùng tiếp cận Thánh Tôn Cảnh cao cấp!
Chẳng qua hiện tại Diệp Tinh chưa từng biểu hiện qua, ai cũng không biết thực lực chân chính của hắn bây giờ như thế nào?
\- Dựa theo tốc độ như vậy, lại có mấy ngàn năm thời gian, mình tất nhiên có thể đạt tới Thánh Tôn Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó có thể thử đột phá đến Thần Tôn Cảnh!
Hào quang trong mắt Diệp Tinh chớp động.
Một khi đột phá, dùng các loại át chủ bài của Diệp Tinh, hoàn toàn có thể địch lại cường giả vô địch Thế Giới Cảnh ! Đến lúc đó hắn cũng không có bao nhiêu vị cường giả có thể kiêng kỵ nữa.
"Hả? Hư Thần Tông có chuyện gì xảy ra vậy?" Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Điện chủ Nguyên Hàn phát tin tức rất khẩn cấp cho hắn.
"Đi!"
Trong lòng khẽ động, sau đó thân ảnh Diệp Tinh trong nháy mắt biến mất.
Trong không gian truyền thừa, những ngôi sao băng kia vẫn không ngừng chớp động, chu kỳ lại bắt đầu, tựa hồ vĩnh viễn tồn tại.
......
"Diệp Tinh, ngươi tới rồi." Bên trong cung điện, thấy Diệp Tinh đến, điện chủ Nguyên Hàn vội vàng vẫy vẫy tay hô to.
"Điện chủ Nguyên Hàn, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?" Diệp Tinh nghi hoặc hỏi.
Chuyện lúc này dường như so với bất kỳ lần trước đều khẩn cấp hơn.
"Có chuyện quan trọng phát sinh."
Trên mặt Nguyên Hàn lộ ra vẻ trịnh trọng hiếm có, nói: "Chúng ta nhận được tin tức, vài ngày sau, bảy vị cường giả Đế Cảnh là Kiếm Đế, Hồn Đế, Huyết Đế, Nguyên Đế, Côn Đế, Vũ Đế, Huyền Đế sẽ đến Hư Thần Tông."
\- Bảy vị cường giả Đế Cảnh?
Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.
Mỗi một vị cường giả Đế Cảnh đều là tồn tại uy danh hiển hách, bình thường khó có thể nhìn thấy, một vị xuất hiện liền có thể khiến cho chấn động thật lớn, lần này lại có bảy vị cùng xuất hiện.
"Côn Đế?"
Trong lòng yên lặng nghĩ đến cái tên này, Diệp Tinh tựa hồ cảm giác được một tia tình huống không tốt phát sinh, hắn nhìn lão giả Nguyên Hàn, nhịn không được nói: "Kiếm Đế cùng bảy người khác vì sao lại tới Hư Thần Tông?"
"Không rõ ràng lắm." Điện chủ Nguyên Hàn lắc đầu, nói: "Tựa hồ có chuyện rất quan trọng muốn nói."
Ông ta cũng không rõ tình huống cụ thể, chẳng qua lúc trước nhận được tin những cường giả kia liên hợp bái phỏng.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi, nhưng trong lòng lại càng trầm xuống.
\- Chẳng lẽ Côn Đế biết cái gì?
Côn Đế có gương Vận Mệnh, mà thánh vật hỗn độn gương Vận Mệnh cường đại này tuy không có bất kỳ tăng phúc gì đối với thực lực, nhưng lại có năng lực dự đoán cường đại.
Nói không chừng Côn Đế hiện tại dự đoán được một ít tin tức về Tai Ách.
Nếu là biết, nói không chừng Côn Đế liền lợi dụng điều này đối phó hắn.
"Diệp Tinh, bảy vị cường giả Đế Cảnh đến, Hạo Đế không có ở đây, đến lúc đó tất cả mọi người Hư Thần Tông chúng ta đều phải đi ra ngoài nghênh đón một chút."
Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói, lúc này trên mặt ông ta rõ ràng không thể bảo trì bình tĩnh.
Coi như là một vị cường giả Đế Cảnh đến đây, bọn họ đều phải thận trọng tiếp đãi, mà hiện tại thoáng cái xuất hiện bảy vị, lực lượng này thậm chí có thể nhanh chóng lật đổ toàn bộ Hư Thần Tông, không thể không cẩn thận.
"Ta biết rồi." Diệp Tinh gật đầu.
"Được rồi, đám người Kiếm Đế còn không biết khi nào sẽ đến, ngươi hiện tại ở trong điện thứ chín, đợi đến sau khi đến cùng chúng ta đi nghênh đón." Nguyên Hàn nhanh chóng nói.
Diệp Tinh gật đầu, trong lòng hắn âm trầm, trở lại trong điện thứ chín.
"Diệp Tinh, làm sao vậy?" Vừa trở lại nơi này, Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, tựa hồ cảm giác được cái gì đó, vội vàng hỏi.
"Tiểu Ngư..." Nhìn cô gái trước mắt, Diệp Tinh nhanh chóng nói tin tức một chút.
\- Bảy vị cường giả Đế Cảnh? Nghe Diệp Tinh nói, trong mắt Lâm Tiểu Ngư cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Những cường giả Đế Cảnh này liên thủ lại, thực lực tuyệt đối là quá khủng bố.
"Diệp Tinh, anh hoài nghi Côn Đế này..." Lâm Tiểu Ngư trực tiếp hỏi.
Cô cũng nghĩ đến chuyện này trong nháy mắt.
"Ừm, có khả năng này, nhưng mà cũng có thể là chuyện quan trọng khác." Diệp Tinh lắc đầu.
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, trầm giọng nói: "Tiểu Ngư, anh lập tức liên hệ với Thần Đế Vận Mệnh, chờ bảy vị cường giả Đế Cảnh đến, em vẫn ở trong điện thứ chín này không cần đi ra,em không phải người Hư Thần Tông, đám người điện chủ Nguyên Hàn cũng không có tư cách ra lệnh bắt em đi ra."
Sớm không đến muộn không đến,nếu đến vào lúc này Diệp Tinh khẳng định phải sớm chuẩn bị sẵn sàng mới được.
"Được." Lâm Tiểu Ngư trịnh trọng gật đầu.
"Hy vọng không phải là vậy."
Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng yên lặng cầu nguyện.
Hư Thần Tông là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, hắn chỉ có thể hy vọng mọi chuyện sẽ không trở nên tồi tệ hơn.
......
Năm ngày trôi qua.
Vô biên vô hạn hư không, mây trắng phiêu đãng, mà ở chỗ mây trắng loáng thoáng che lấp, sừng sững một tòa cung điện thật lớn, cứ như vậy lơ lửng trong hư không, vô cùng kỳ dị.
Trước cung điện khổng lồ, một dòng sông khổng lồ chậm rãi chảy xuôi, không biết chảy đến nơi nào.
Lúc này trên Hư Không Hải lại tụ tập rất nhiều người, bát đại điện chủ Hư Thần Tông,còn có hơn mười vị trưởng lão ở trong tông, những người này đều là cường giả Thế Giới Cảnh.
Diệp Tinh đứng với họ.
Phía sau là một ít cường giả Thần Tôn Cảnh, là trung tầng Hư Thần Tông.
Về phần bên cuối cùng là thiên tài hạch tâm của Hư Thần Tông, đệ tử nội môn, đệ tử bình thường.
Những người này thực lực có Thánh Tôn Cảnh,có Thánh Hoàng Cảnh, thậm chí còn có Đạo Chủ Cảnh, lúc này trên mặt mỗi người cơ hồ đều có vẻ vô cùng hưng phấn
Chương 1889 Giáng lâm
"Bảy vị cường giả Đế Cảnh Kiếm Đế, Hồn Đế đều sắp tới nơi này rồi."
"Bảy vị cường giả Đế Cảnh a, vô số năm, cho dù là hai vị cường giả Đế Cảnh cùng xuất hiện một chỗ cũng cực kỳ hiếm thấy."
"Không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ là xảy ra chuyện đại sự gì sao?"
Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kích động, hưng phấn.
Nhìn thấy cường giả cấp bậc đỉnh cấp như vậy, ai có thể không kích động?
Xoẹt...
Bỗng nhiên, hư không thật lớn bên ngoài xảy ra từng đợt vặn vẹo.
– Tới rồi!
Nhìn thấy không gian vặn vẹo kia, nhất thời ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nơi đó.
Soạt! Soạt! Soạt!
Hư không phát sinh vặn vẹo, sau đó lập tức từng thân ảnh xuất hiện.
"Đây là..."
Những thân ảnh này sau khi xuất hiện, trong nháy mắt dẫn tới một trận kinh hô.
Lúc này toàn bộ Hư Không Hải bên kia, rậm rạp chằng chịt đông đảo cường giả hàng lâm đến không ngờ, những cường giả này số lượng rất nhiều, đứng ở trên một chỗ, đại bộ phận hiển nhiên là cường giả Thế Giới Cảnh!
"Rất nhiều cường giả a."
"Ta còn tưởng rằng chỉ có bảy vị Đế Cảnh, không nghĩ tới còn có nhiều Thế Giới Cảnh như vậy!"
"Sát Thần Thú đời đầu, Liệt Không Long đời đầu, Huyết Phệ Vương. Tất cả những người này đều là cường giả vô địch Thế Giới Cảnh!"
Vô số người kính sợ nhìn, trước mắt xuất hiện đều là lực lượng của gần một nửa đông đảo vũ trụ.
Lúc này Diệp Tinh cũng đang nhìn từng vị cường giả, ánh mắt khẽ động.
"Diệp Tinh, vị kia chính là Kiếm Đế."
Bỗng nhiên, một âm thanh vang lên ở trong tai Diệp Tinh, Nguyên Hàn đứng ở một bên Diệp Tinh truyền âm giới thiệu.
Diệp Tinh nhìn lại, đứng ở bên trái nhóm người ở phía trước có một người đàn ông.
Đó là một người đàn ông trung niên sắc mặt có bí văn kỳ bí màu vàng, dáng người gầy dài, thân hình người đàn ông có chút giống người trái đất, trên mi tâm có một vết kiếm màu vàng.
Hư không chung quanh hơi chấn động, thậm chí theo hô hấp của người đàn ông trung niên dao động ra tần số cụ thể, cực kỳ kỳ dị.
Dao động này giống như là một thanh kiếm, tựa hồ có thể dễ dàng xé rách hư không.
"Kiếm Đế?"
Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng, ở phía sau Kiếm Đế, Kiếm Thương Nguyên yên lặng đứng thẳng, tựa hồ chú ý tới ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía nơi này, Kiếm Thương Nguyên còn hướng về phía Diệp Tinh gật gật đầu, trong mắt tràn đầy chiến ý.
\- Vị kia là Nguyên Đế! Nguyên Hàn tiếp tục giới thiệu cho Diệp Tinh.
Diệp Tinh nhìn về phía phía trước, nơi đó có một vị sinh mệnh kỳ dị đứng thẳng, sinh mệnh này tương tự như hỗn hợp thể của giao long cùng kỳ lân, thậm chí nhìn không ra giới tính cụ thể, nhưng cả người thoạt nhìn rất hoàn mỹ, tựa hồ cùng cả mảnh thiên địa hoàn toàn phù hợp.
Và đằng sau ông ta ta có một cậu bé. Cậu bé này nhìn qua chỉ mới mười hai mười ba tuổi, trên mặt đầy bí văn kỳ bí màu đen, cổ còn có lân giáp bao trùm.
Chính là Nguyên Hâm Chiến nắm giữ Thời Không Châu bảo vật đứng thứ mười bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn.
\- Hừ!
Nguyên Hâm Chiến nhìn về phía Diệp Tinh, cũng hừ lạnh một tiếng nói, cậu ta ở trong không gian công đức ăn thiệt thòi của Diệp Tinh, hiển nhiên rất bất mãn đối với Diệp Tinh.
\- Vị kia là Huyền Đế!
Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, nơi đó có một người đàn ông nhìn qua dáng người vô cùng gầy gò.
Tuy rằng gầy yếu, thế nhưng đứng ở nơi đó, người đàn ông tựa hồ hoàn mỹ dung nhập vào trong hư không, trở thành hạch tâm của một mảnh khu vực nhỏ kia, ngoại trừ mấy vị cường giả Đế Cảnh khác, bất luận kẻ nào khác đều không cảm giác được.
Ở phía sau Huyền Đế còn có một vị thanh niên dáng người vô cùng cường tráng, thanh niên diện mạo giống như người vượn, trên người tản ra sát khí nồng đậm.
Chính là Huyền Thiên thiên tử chi kiêu vũ trụ phát sinh tranh đoạt cùng Diệp Tinh trong không gian công đức.
Lúc này Huyền Thiên hiển nhiên cũng đột phá tới Thần Tôn Cảnh, sát khí trên người so với trước kia càng thêm nồng đậm.
\- Đó là Huyết Đế!
Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, Huyết Đế là một người đàn ông trung niên đầu trọc nhìn qua rất hiền lành, toàn bộ thân thể giống như nhân loại, nhưng mà hạ thân giống như yêu thú, trên mặt cùng trên đầu trọc lại có từng bí văn kỳ bí màu đỏ, bao trùm một phần ba mặt cùng đầu, tăng thêm một ít khí tức tà dị cho ông ta.
"Huyết Đế này nhìn qua ngược lại là hiền lành nhất." Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Trên thực tế hắn biết luận giết chóc Huyết Đế cơ hồ ở trên đỉnh cường giả Đế Cảnh khác, vô cùng thích giết, nếu không thì cũng sẽ không có danh hiệu như vậy.
\- Vũ Đế? Diệp Tinh nhìn về phía vị cường giả Đế Cảnh thứ năm.
Vũ Đế hoàn toàn là một con yêu thú có diện mạo vô cùng dữ tợn, trên người tràn đầy gai ngược dữ tợn, những cái gai ngược này nhìn qua giống như từng kiện binh khí, trong ánh mắt chớp động khí tức vô cùng sắc bén, đứng ở nơi đó, hư không chung quanh thậm chí đều xảy ra rung động.
Cả người tản ra khí tức vô cùng sắc bén, có chút giống Kiếm Đế, chẳng qua tản ra dao động là hai phương diện bất đồng.
Nghe đồn Vũ Đế thích khiêu chiến. Lúc trước khiêu chiến hơn phân nửa cường giả vũ trụ ở Thế Giới Cảnh, cuối cùng khiêu chiến rất nhiều cường giả vô địch Thế Giới Cảnh, trong trận chiến cuối cùng nhảy lên, phá vỡ ngưỡng cửa Thế Giới Cảnh, đạt tới Đế Cảnh, đứng ở vị trí đỉnh cao nhất vũ trụ!
Cho dù là hiện tại, đều nghe đồn Vũ Đế thường xuyên tìm cường giả Đế Cảnh khác khiêu chiến.
"Diệp Tinh?"
Vũ Đế lúc này nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia cảm thấy hứng thú.
\- Hồn Đế! Diệp Tinh nhìn về phía vị cường giả Đế Cảnh thứ sáu.
Chương 1890 Tranh đấu đối đầu 1
Sau lưng Hồn Đế có một đôi cánh chim màu trắng, trên mặt mang theo một tia bí văn kỳ bí màu tím, thoạt nhìn trên người đều có một loại khí tức nhu hòa, chỉnh thể thoạt nhìn không giống một vị cường giả tuyệt thế, ngược lại giống như một người đọc sách rất nho nhã.
Ở phía sau Hồn Đế, ba huynh muội Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San cũng đứng ở đó, lúc này Linh San còn nháy mắt với Diệp Tinh.
"Tiểu San, hai người các ngươi và Diệp Tinh này rất quen thuộc sao?" Hồn Đế nhìn thoáng qua Diệp Tinh, âm thanh vang lên chung quanh.
Âm thanh này khiến ba người Linh Hồ, Linh San hoảng sợ.
Sau đó Linh San vô cùng nhu thuận, nói: "Lão tổ, lúc trước cùng Diệp Tinh ở chung một đoạn thời gian, xem như là bằng hữu rất tốt."
"Bằng hữu?" Hồn Đế mỉm cười gật đầu.
"Đứng thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm năng, tiềm lực phi phàm."
Trong mắt ông ta lại lóe lên hào quang: "Chẳng qua chuyện kế tiếp không biết ngươi sẽ xử lý như thế nào?"
Không biết những cường giả Đế Cảnh này cũng đang chú ý mình, Diệp Tinh nhìn về phía người đàn ông cuối cùng mặc một thân trường bào màu vàng.
Người đàn ông khuôn mặt bình thường, thế nhưng cả người cảm giác lại là mênh mông như biển.
"Côn Đế." Diệp Tinh nhìn người đàn ông kia, trong lòng hơi trầm xuống.
Bảy cường giả Đế Cảnh đứng ở phía trước, mỗi một người đều là tồn tại đỉnh cao nhất vũ trụ, khiến cho vô số người kính sợ.
Ánh mắt lướt qua Côn Đế, Diệp Tinh nhìn về phía những nơi khác.
"Còn có mấy trăm cường giả Thế Giới Cảnh nữa."
Diệp Tinh âm trầm trong lòng, những Thế Giới Cảnh này thậm chí có hơn mười vị vô địch Thế Giới Cảnh tồn tại, Sát Nguyên Sát Thần Thú đời đầu cũng rõ ràng ở trong danh sách.
Trước hắn biết sẽ có cường giả Đế Cảnh đi tới nơi này, không nghĩ tới còn tới nhiều Thế Giới Cảnh như vậy, xem ra những người này đều là những vũ trụ trung vị khác.
"Ha ha, hoan nghênh Kiếm Đế, Hồn Đế. Còn có Sát Nguyên, Liệt Không Long... Các ngươi đến Hư Thần Tông chúng ta." Đám người Nguyên Hàn nhìn thấy mọi người xuất hiện, nhanh chóng nghênh đón, trên mặt tràn đầy tươi cười.
Ngoại trừ tươi cười ra, trong mắt đám người Nguyên Hàn cũng có vẻ thận trọng.
Tiếp đón một nửa cường giả đứng đầu vũ trụ, cho dù ai cũng không dám khinh thường
"Lần này đến bái phỏng, trên thực tế là bởi vì một ít chuyện." Kiếm Đế nhìn về phía đám người Nguyên Hàn, mỉm cười nói.
"Ồ, có chuyện gì vậy?" Tươi cười trên mặt đám người Nguyên Hàn hơi thu liễm một chút, sau đó trịnh trọng hỏi.
"Bảy vị cường giả Đế Cảnh, còn có nhiều cường giả Thế Giới Cảnh như vậy liên hợp đến nơi này, quả nhiên là có chuyện."
"Không biết là chuyện gì?"
Đông đảo đệ tử Hư Thần Tông cũng nghe được mấy người nói, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Không chỉ có bọn họ, ngoài ra trong mắt rất nhiều cường giả Thế Giới Cảnh của vũ trụ trung vị cũng đều có nghi hoặc. Lúc trước bọn họ chỉ nghe được cường giả Đế Cảnh phân phó, do đó tụ tập tới nơi này.
Trong thực tế, họ không biết những gì đã xảy ra.
"Cái này kỳ thật ta cũng không rõ ràng lắm."
Kiếm Đế cười cười, lại nhìn về phía Côn Đế, nói: "Côn Nguyên, tụ ở chỗ này là ngươi đưa ra, hiện tại có thể nói chưa?"
\- Côn Đế!
Nghe được lời của Kiếm Đế, nhìn người đàn ông mặc trường bào màu vàng kia, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng nhất thời âm trầm xuống.
Mọi thứ dường như đang di chuyển về phía quá trình tồi tệ nhất mà hắn mong đợi.
"Côn Đế, không biết rốt cuộc là chuyện gì? Có quan hệ với Hư Thần Tông ta không?" Đám người Nguyên Hàn nhìn về phía Côn Nguyên, hỏi.
Dưới ánh mắt mọi người, Côn Đế bước ra, sắc mặt ông ta bình tĩnh, lại nói: "Điện chủ Nguyên Hàn, không biết chúng ta có thể đi tới điện thứ chín Hư Thần Tông hay không?"
"Điện thứ chín?"
" Điện thứ chín của Hư Thần Tông là một tòa cung điện đặc thù, hiện tại điện chủ điện thứ chín là Diệp Tinh."
"Chuyện này có quan hệ với Diệp Tinh?"
Nghe được lời Côn Đế nói, ánh mắt đông đảo cường giả nhất thời đều nhìn về phía Diệp Tinh, không nhịn được nghị luận.
"Côn Đế, ta là điện chủ điện thứ chín, có chuyện gì có thể nói với ta." Diệp Tinh nhìn về phía Côn Đế trực tiếp nói.
Côn Đế liếc Diệp Tinh một cái, cũng lạnh nhạt nói: "Không cần."
"Côn Đế, ngươi đây là ý gì? Ta ở chỗ này, chẳng lẽ sự tình không thể nói ở chỗ này sao?" Ánh mắt Diệp Tinh nhìn Côn Đế, không chút sợ hãi nói.
Thân thể hắn đứng thẳng tắp, trong lời nói căn bản không có bất kỳ cung kính, kính sợ nào.
"Lá gan của Diệp Tinh thật lớn, dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện cùng Côn Đế?"
"Hắn căn bản không có lòng kính sợ đối với cường giả Đế Cảnh."
Nghe Diệp Tinh nói, trong mắt đông đảo cường giả đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Coi như là cường giả vô địch Thế Giới Cảnh đối mặt Côn Đế đều mang theo một tia kính sợ, đây là rất bình thường.
Cường giả Đế Cảnh đứng ở đỉnh cao của phiến vũ trụ này, lẽ ra phải được mọi người kính sợ.
"Diệp Tinh hắn..." Lúc này đám người Kiếm Thương Nguyên, Nguyên Hâm Chiến, Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San cũng là nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt có vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Diệp Tinh dĩ nhiên lại làm càn như vậy ở trước mặt cường giả Đế Cảnh?
Nhất là Kiếm Thương Nguyên, ở trong lòng anh ta Diệp Tinh vẫn rất khiêm tốn,anh ta cũng đem Diệp Tinh chân chính trở thành đối thủ của mình, thế nhưng hiện tại Diệp Tinh lại là như thế?
Anh ta bỗng nhiên phát hiện mình tựa hồ chưa từng chân chính quen biết Diệp Tinh.
Lúc này Diệp Tinh lại là nhìn thẳng vào Côn Đế, hắn từ Thần Đế Vận Mệnh biết chuyện Côn Đế ra tay, Côn Đế này một mực đối phó hắn cùng Lâm Tiểu Ngư, hắn đương nhiên không chút khách khí.
Nguyên Hàn không biết việc Côn đế, tất nhiên là hy vọng Lâm Tiểu Ngư lấy được cơ duyên cường đại hơn, vậy nên tới thông báo.
"Tiểu Ngư, cho dù có phải Côn đế cố ý làm hay không, chúng ta cứ ở lại trong Hư Thần tông b, không cần ra ngoài." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư nói.
"Được." Lâm Tiểu Ngư lập tức gật đầu.
Cường giả đế cảnh cường đại đó giống như một ngọn núi đặt trong lòng bọn họ, bây giờ biết được kẻ địch mạnh mẽ này đang ẩn núp, chắc chắn bọn họ sẽ vô cùng cẩn thận, không thể tùy ý mạo hiểm.
"Được rồi, không nói nữa, Tiểu Ngư, khoảng thời gian này đại đạo dung hợp của anh tiến bộ rất nhiều, anh biểu diễn cho em xem." Diệp Tinh cười nói.
Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư cũng nở một nụ cười, nói: "Diệp Tinh, thực lực của em cũng tiến bộ rất nhiều."
Ngoài việc lấy được năng lượng căn nguyên Tai Ách ra, thực lực Lâm Tiểu Ngư cũng đang nhanh chóng tiến bộ, hơn nữa tốc độ này cũng vô cùng kinh người.
"Ồ? Vậy anh áp chế thực lực xuống thánh hoàng cảnh, Tiểu Ngư, chúng ta tỷ thí một chút." ánh mắt Diệp Tinh sáng lên, cười nói.
Không nói tới việc di tích Không Nguyên nữa, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã hoàn toàn quên mất.
"Di tích Không Nguyên xuất thế."
“Đó chính là cường giả có thế giới nguyên mẫu mạnh mẽ nhất."
"Mấy cường giả Lâm Mặc, Hồn Vũ thế giới cảnh có thế giới nguyên mẫu đã nhanh chóng chạy tới đó."
"Còn có rất nhiều người khác, thậm chí không nắm giữ cũng chạy tới đó một phen."
Tin tức cơ duyên Không Nguyên xuất thế mặc dù không dẫn tới chấn động qua lớn, nhưng cũng điên cuồng lan truyền giữa các thế lực lớn, có rất nhiều người đặc biệt tới đó.
Cũng có rất nhiều thế lực có hứng thú với thế giới nguyên mẫu.
...
Vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, Côn đế thân mặc trường bào màu vàng lặng lẽ đứng đó.
"Khổng Khuê!" Bỗng nhiên Côn đế trực tiếp hô.
Soạt!
Lời nói vừa dứt, lập tức có một bóng người xuất hiện bên trong cung điện, đây là một ông già, tóc của ông cụ đều là màu trắng, dao động khí thế trên người rõ ràng đã đạt tới đẳng cấp thế giới cảnh đỉnh phong.
"Côn đế !"
Nhìn người đàn ông áo bào vàng, ông già Khổng Khuê hơi khom người, đại biểu tôn kính.
"Tình hình di tích Không Nguyên sao rồi?" Côn đế trầm giọng hỏi.
Nghe vậy, Khổng Khuê biết ý Côn đế, ông ta lập tức lắc đầu một cái, nói: "Côn đế, hiện tại rất nhiều người tới di tích Không Nguyên, hơn nữa chỉ cần có thế giới nguyên mẫu đều sẽ tới, chỉ có Hư Thần tông thê tử Diệp Tinh – Lâm Tiểu Ngư không tới."
"Không tới?" Côn đế cau mày, rõ ràng sắc mặt có vẻ âm trầm.
"Lẽ nào thật sự đã biết tin tức ta ra tay?"
Di tích Không Nguyên chắc chắn có sức hấp dẫn khổng lồ với bất kỳ ai có thế giới nguyên mẫu, nhưng di tích này lại không hấp dẫn Lâm Tiểu Ngư tới.
Đúng như Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư phỏng đoán, di tích này là ông ta đặc biệt làm ra, chính là để thu hút Lâm Tiểu Ngư ra ngoài.
Nhưng mà, hao phí công phu lớn như vậy lại không có tác dụng gì.
"Đi xuống đi!" sắc mặt Côn đế âm trầm, sau đó hạ lệnh.
"Vâng!"
Ông già Khổng Khuê hơi khom người, sau đó rời đi.
Bên trong cung điện khổng lồ, lúc này chỉ còn lại một mình Côn đế.
"Làm sao đây? Chẳng lẽ cứ chờ đợi như vậy?"
Lúc này Côn đế cũng cảm thấy khó giải quyết.
Lần này không ra, điều này chứng minh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có khả năng rất lớn đã biết ông ta ra tay, như vậy, nếu như ông ta là Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, đoán chừng cũng sẽ luôn ở lại trong Hư Thần tông, vĩnh viễn không ra ngoài.
Mặc dù ông ta là cường giả đế cảnh cường đại, nhưng cũng không dám làm càn trong Hư Thần tông.
Vậy nên, ông ta chỉ có thể mặc cho Lâm Tiểu Ngư phát triển tiếp, từ từ nâng cao thực lực của mình ở Hư Thần tông.
Cứ chờ đợi như vậy, chuyện trong tương lai chắc chắn sẽ xảy ra, vũ trụ thượng vị Côn Nguyên mà ông ta ở cuối cùng sẽ đi tới diệt vong.
Kết cục đó chắc chắn ông ta không muốn nhìn thấy.
"Tiếp tục chờ đợi một thời gian, ta không tin Lâm Tiểu Ngư không có một chút hứng thú nào!"
Sắc mặt Côn đế hơi trầm xuống, kiềm chế phiền não trong lòng, tiếp tục chờ đợi.
...
Thời gian trôi qua cực nhanh, việc liên quan tới di tích Không Nguyên rõ ràng đã dẫn tới một chút dao động, hơn nữa đã kéo dài một trăm năm.
Nhưng một trăm năm này, di tích Không Nguyên cũng đã hoàn toàn đóng cửa, Lâm Tiểu Ngư cũng không có bất cứ dấu vết xuất hiện nào, dường như không có chút hứng thú nào với thứ này.
"Đáng chết!"
Bên trong cung điện, sắc mặt Côn đế vô cùng âm trầm.
Oành!
Dao động khí thế khủng bố trên người ông ta tản ra, hư không xung quanh không ngừng sụp đổ rồi khôi phục, vô số quy tắc trật tự giống như là xích sắt vậy trực tiếp hiển hiện ra, nhưng là nhưng ở Côn đế trước người xảy ra vết nứt, căn bản không cách nào đến gần trước người hắn 1m bên trong.
"Rốt cuộc làm thế nào?"
Lần này không ra, như vậy khả năng sau này ra ngoài gần như là không.
Cho dù ông ta có nghìn vạn cách đối phó Lâm Tiểu Ngư, nhưng Lâm Tiểu Ngư không rời đi Hư Thần tông, vậy ông ta còn có thể có cách gì?
"Phù!"
Kiềm chế giận dữ trong lòng, dao động khí thế trên người Côn đế cũng thu lại.
"Chỉ có thể dựa vào gương vận mệnh!"
Tay phải Côn đế vung lên.
Chương 1887 Kế sách của Côn đế 2
Soạt!
Trước người ông ta xuất hiện một chiếc gương kỳ lạ, chiếc gương này hình tròn, mặt gương là màu đồng cổ, xung quanh mặt gương còn tràn ngập bí văn kỳ dị.
Những bí văn này chi chít rậm rạp, tràn đầy khí tức vô cùng huyền ảo.
Ong...
Lúc này tất cả những bí văn này đều tản ra ánh sáng, trực tiếp hiện ra, giống như từng chiếc chìa khóa vậy, dường như thành lập một sự liên hệ với trời đất này.
“Nếu không ra, vậy mình chỉ có thể dò xét xem tại sao tương lai Lâm Tiểu Ngư có năng lực tiêu diệt vũ trụ của mình!"
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Côn đế lóe lên!
Lâm Tiểu Ngư không ra, ông ta cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể từ nhúng tay từ những phương diện khác.
Nấu đã không ra, vậy ông ta liền tìm nguyên nhân từ căn bản, như vậy nói không chừng có một ít cơ hội phá giải.
Tiếp tục chờ đợi, thứ đợi được chắc chắn là cảnh tượng trong gương vận mệnh. Ông ta không thể nào khoang tay mà đợi!
Ong...
Dao động trên gương vận mệnh lưu chuyển, sau đó phía trên có một ít tin tức truyền ra, hơn nữa trên mặt gương còn xuất hiện một ít khí lưu màu đen.
Những khí lưu màu đen này càng tụ càng nhiều, vậy mà nhát mắt đã tràn ngập trên gương vận mệnh, theo hội tụ, một luồng dao động ngút trời tản ra.
"Đây là... Tai Ách!"
Nhìn tình cảnh trên hiện ra gương vận mệnh, trong mắt Côn đế bỗng nhiên lộ ra ánh sáng vô cùng khiếp người.
"Thảo nào một người thiên phú bình thường như Lâm Tiểu Ngư lại sinh ra uy hiếp với vũ trụ mình, hóa ra là do Tai Ách!”
Ong...
Vô số khí lưu màu đen ngưng tụ, sau đó lại nhanh chóng tiêu tán, mà gương vận mệnh dao động một tý, sau đó dao động phía trên hoàn toàn biến mất.
Rất nhiều bí văn phía trên cũng trở nên ảm đạm rất nhiều, dường như mất đi hào quang.
"Năng lượng bên trong gương vận mệnh đã tiêu hao hết?" Côn đế nhìn về phía gương vận mệnh.
Trước đó thăm dò đã tiêu hao ba phần tư năng lượng của gương vận mệnh, hiện tại dò xét đã tiêu hao nốt một phần tư còn lại của gương.
Có điều, lúc này trong mắt Côn đế lại chẳng có gì nóng vội.
"Mặc dù hao hết, nhưng lại đem đến cho mình một sự ngạc nhiên cực lớn!"
Côn đế nắm lấy mặt gương màu đồng cổm xung quang mặt gương tràn đầy bí văn kỳ lạ, tay phải vung lên một cái sau đó thu lại.
"Sinh mệnh Tai Ách, vậy mà trước đó mình lại không nghĩ tới!" trong mắt Côn đế nở một nụ cười.
Tai Ách, đây chính là không có ý thức, chỉ có bản năng, mà bản năng chính là hung ác, hủy diệt, phá hủy hết thảy!
Mỗi một lần Tai Ách xuất thế, cũng không biết có bao nhiêu vũ trụ hạ vị, vị vũ trụ trung vị bị phá hủy, ngay cả vũ trụ thượng vị cũng bị ảnh hưởng.
Đây là kẻ địch chung của tất cả vũ trụ!
Sau khi mỗi một Tai Ách xuất hiện, rất nhiều vũ trụ cũng sẽ trực tiếp liên thủ, muốn tìm ra biện pháp tiêu diệt.
Có điều sinh mệnh Tai Ách trời sinh năng lực chạy trốn cực kỳ kinh người, rất khó có cường giả có thể hoàn toàn lưu lại.
Điều duy nhất khiến cho mọi người yên tâm đó là khi sinh mệnh Tai Ách phát triển đến thế giới cảnh đỉnh phong, trong một thời gian ngắn sẽ biến mất, nếu không, đoán chừng gần như tất cả các vũ trụ đều sẽ bị mây đen Tai Ách bao phủ.
"Lâm Tiểu Ngư liên quan tới sinh mệnh Tai Ách, nói không sau này cô ta sẽ thật sự phát triển thành Tai Ách, nếu đã như vậy, vậy ta liền truyền tin tức này ra!" Côn đế yên lặng tính toán kế hoạch của mình trong lòng.
Kế hoạch này của ông ta hoàn toàn không giống trước đây.
Tai Ách, đó là kẻ thù chung của cả vũ trụ, lúc trước biết cực ít về Lâm Tiểu Ngư, cho nên ông lựa chọn không nói cho bất kỳ kẻ nào, bí mật đối phó.
Cho dù những người khác biết tương lai Lâm Tiểu Ngư có thể sẽ tiêu diệt vũ trụ thượng vị Côn Nguyên của ông ta, nhưng có lẽ lấy tò mò chiếm đa số, có lẽ còn có thể xem kịch hay, yên lặng chờ sự tình phát triển.
Nhưng hiện tại, một khi bại lộ thân phận chân chính của Lâm Tiểu Ngư, như vậy không chỉ là vũ trụ của ông ta, những vũ trụ khác cũng có thể hủy diệt, các cường giả khác tuyệt đối sẽ không lựa chọn bàng quan.
Trên thực tế, đối với việc thay đổi tương lai như thế nào, Côn Đế cũng không biết, hai lần thử trước ông ta đều là hơi chút thử một chút, không hao phí bao nhiêu tinh lực.
Là lựa chọn giấu diếm, hay là bại lộ, hai loại này rốt cuộc sẽ tạo thành ảnh hưởng gì, ông ta cũng không biết.
\- Ta cũng không tin tất cả cường giả đều đến đối phó Lâm Tiểu Ngư, tương lai Lâm Tiểu Ngư này còn có thể tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng?
Trong mắt Côn Đế chớp động hào quang khiếp người.
Nếu như vậy vũ trụ của ông ta còn có thể bị hủy diệt, vậy tình cảnh của các vũ trụ khác có lẽ đều rất kém cỏi, vậy ông ta cũng không còn lời nào để nói.
Ông ta là cường giả Đế Cảnh, cũng tin tưởng loại chuyện này cơ hồ không có khả năng phát sinh.
\- Cứ sắp xếp kế hoạch một phen, lúc này đây nhất định phải giải quyết xong Lâm Tiểu Ngư! Côn Đế hít sâu một hơi.
Soạt!
Thân ảnh ông ta xẹt qua, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Ông ta một mình rời khỏi vũ trụ thượng vị Côn Nguyên.
......
Trong không gian truyền thừa, Diệp Tinh yên lặng nhìn từng ngôi sao băng kỳ dị không ngừng chớp động trong không gian.
Từng luồng dao động của đại đạo dung hợp bị hắn cảm ứng được.
\- Đại đạo dung hợp này quả nhiên kỳ dị! Diệp Tinh yên lặng lĩnh ngộ, cảm thụ huyền diệu của đại đạo.
Chương 1888 7 vị Đế Cảnh!
Thời gian lại qua hơn một trăm năm, khoảng cách hắn đột phá đến Thánh Tôn Cảnh đã qua hơn hai ngàn một trăm năm, hắn hiện tại thực lực đã hoàn toàn đạt tới Thánh Tôn Cảnh trung cấp, thậm chí vượt qua một đoạn, vô cùng tiếp cận Thánh Tôn Cảnh cao cấp!
Chẳng qua hiện tại Diệp Tinh chưa từng biểu hiện qua, ai cũng không biết thực lực chân chính của hắn bây giờ như thế nào?
\- Dựa theo tốc độ như vậy, lại có mấy ngàn năm thời gian, mình tất nhiên có thể đạt tới Thánh Tôn Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó có thể thử đột phá đến Thần Tôn Cảnh!
Hào quang trong mắt Diệp Tinh chớp động.
Một khi đột phá, dùng các loại át chủ bài của Diệp Tinh, hoàn toàn có thể địch lại cường giả vô địch Thế Giới Cảnh ! Đến lúc đó hắn cũng không có bao nhiêu vị cường giả có thể kiêng kỵ nữa.
"Hả? Hư Thần Tông có chuyện gì xảy ra vậy?" Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Điện chủ Nguyên Hàn phát tin tức rất khẩn cấp cho hắn.
"Đi!"
Trong lòng khẽ động, sau đó thân ảnh Diệp Tinh trong nháy mắt biến mất.
Trong không gian truyền thừa, những ngôi sao băng kia vẫn không ngừng chớp động, chu kỳ lại bắt đầu, tựa hồ vĩnh viễn tồn tại.
......
"Diệp Tinh, ngươi tới rồi." Bên trong cung điện, thấy Diệp Tinh đến, điện chủ Nguyên Hàn vội vàng vẫy vẫy tay hô to.
"Điện chủ Nguyên Hàn, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?" Diệp Tinh nghi hoặc hỏi.
Chuyện lúc này dường như so với bất kỳ lần trước đều khẩn cấp hơn.
"Có chuyện quan trọng phát sinh."
Trên mặt Nguyên Hàn lộ ra vẻ trịnh trọng hiếm có, nói: "Chúng ta nhận được tin tức, vài ngày sau, bảy vị cường giả Đế Cảnh là Kiếm Đế, Hồn Đế, Huyết Đế, Nguyên Đế, Côn Đế, Vũ Đế, Huyền Đế sẽ đến Hư Thần Tông."
\- Bảy vị cường giả Đế Cảnh?
Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.
Mỗi một vị cường giả Đế Cảnh đều là tồn tại uy danh hiển hách, bình thường khó có thể nhìn thấy, một vị xuất hiện liền có thể khiến cho chấn động thật lớn, lần này lại có bảy vị cùng xuất hiện.
"Côn Đế?"
Trong lòng yên lặng nghĩ đến cái tên này, Diệp Tinh tựa hồ cảm giác được một tia tình huống không tốt phát sinh, hắn nhìn lão giả Nguyên Hàn, nhịn không được nói: "Kiếm Đế cùng bảy người khác vì sao lại tới Hư Thần Tông?"
"Không rõ ràng lắm." Điện chủ Nguyên Hàn lắc đầu, nói: "Tựa hồ có chuyện rất quan trọng muốn nói."
Ông ta cũng không rõ tình huống cụ thể, chẳng qua lúc trước nhận được tin những cường giả kia liên hợp bái phỏng.
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi, nhưng trong lòng lại càng trầm xuống.
\- Chẳng lẽ Côn Đế biết cái gì?
Côn Đế có gương Vận Mệnh, mà thánh vật hỗn độn gương Vận Mệnh cường đại này tuy không có bất kỳ tăng phúc gì đối với thực lực, nhưng lại có năng lực dự đoán cường đại.
Nói không chừng Côn Đế hiện tại dự đoán được một ít tin tức về Tai Ách.
Nếu là biết, nói không chừng Côn Đế liền lợi dụng điều này đối phó hắn.
"Diệp Tinh, bảy vị cường giả Đế Cảnh đến, Hạo Đế không có ở đây, đến lúc đó tất cả mọi người Hư Thần Tông chúng ta đều phải đi ra ngoài nghênh đón một chút."
Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói, lúc này trên mặt ông ta rõ ràng không thể bảo trì bình tĩnh.
Coi như là một vị cường giả Đế Cảnh đến đây, bọn họ đều phải thận trọng tiếp đãi, mà hiện tại thoáng cái xuất hiện bảy vị, lực lượng này thậm chí có thể nhanh chóng lật đổ toàn bộ Hư Thần Tông, không thể không cẩn thận.
"Ta biết rồi." Diệp Tinh gật đầu.
"Được rồi, đám người Kiếm Đế còn không biết khi nào sẽ đến, ngươi hiện tại ở trong điện thứ chín, đợi đến sau khi đến cùng chúng ta đi nghênh đón." Nguyên Hàn nhanh chóng nói.
Diệp Tinh gật đầu, trong lòng hắn âm trầm, trở lại trong điện thứ chín.
"Diệp Tinh, làm sao vậy?" Vừa trở lại nơi này, Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, tựa hồ cảm giác được cái gì đó, vội vàng hỏi.
"Tiểu Ngư..." Nhìn cô gái trước mắt, Diệp Tinh nhanh chóng nói tin tức một chút.
\- Bảy vị cường giả Đế Cảnh? Nghe Diệp Tinh nói, trong mắt Lâm Tiểu Ngư cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Những cường giả Đế Cảnh này liên thủ lại, thực lực tuyệt đối là quá khủng bố.
"Diệp Tinh, anh hoài nghi Côn Đế này..." Lâm Tiểu Ngư trực tiếp hỏi.
Cô cũng nghĩ đến chuyện này trong nháy mắt.
"Ừm, có khả năng này, nhưng mà cũng có thể là chuyện quan trọng khác." Diệp Tinh lắc đầu.
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, trầm giọng nói: "Tiểu Ngư, anh lập tức liên hệ với Thần Đế Vận Mệnh, chờ bảy vị cường giả Đế Cảnh đến, em vẫn ở trong điện thứ chín này không cần đi ra,em không phải người Hư Thần Tông, đám người điện chủ Nguyên Hàn cũng không có tư cách ra lệnh bắt em đi ra."
Sớm không đến muộn không đến,nếu đến vào lúc này Diệp Tinh khẳng định phải sớm chuẩn bị sẵn sàng mới được.
"Được." Lâm Tiểu Ngư trịnh trọng gật đầu.
"Hy vọng không phải là vậy."
Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng yên lặng cầu nguyện.
Hư Thần Tông là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, hắn chỉ có thể hy vọng mọi chuyện sẽ không trở nên tồi tệ hơn.
......
Năm ngày trôi qua.
Vô biên vô hạn hư không, mây trắng phiêu đãng, mà ở chỗ mây trắng loáng thoáng che lấp, sừng sững một tòa cung điện thật lớn, cứ như vậy lơ lửng trong hư không, vô cùng kỳ dị.
Trước cung điện khổng lồ, một dòng sông khổng lồ chậm rãi chảy xuôi, không biết chảy đến nơi nào.
Lúc này trên Hư Không Hải lại tụ tập rất nhiều người, bát đại điện chủ Hư Thần Tông,còn có hơn mười vị trưởng lão ở trong tông, những người này đều là cường giả Thế Giới Cảnh.
Diệp Tinh đứng với họ.
Phía sau là một ít cường giả Thần Tôn Cảnh, là trung tầng Hư Thần Tông.
Về phần bên cuối cùng là thiên tài hạch tâm của Hư Thần Tông, đệ tử nội môn, đệ tử bình thường.
Những người này thực lực có Thánh Tôn Cảnh,có Thánh Hoàng Cảnh, thậm chí còn có Đạo Chủ Cảnh, lúc này trên mặt mỗi người cơ hồ đều có vẻ vô cùng hưng phấn
Chương 1889 Giáng lâm
"Bảy vị cường giả Đế Cảnh Kiếm Đế, Hồn Đế đều sắp tới nơi này rồi."
"Bảy vị cường giả Đế Cảnh a, vô số năm, cho dù là hai vị cường giả Đế Cảnh cùng xuất hiện một chỗ cũng cực kỳ hiếm thấy."
"Không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ là xảy ra chuyện đại sự gì sao?"
Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kích động, hưng phấn.
Nhìn thấy cường giả cấp bậc đỉnh cấp như vậy, ai có thể không kích động?
Xoẹt...
Bỗng nhiên, hư không thật lớn bên ngoài xảy ra từng đợt vặn vẹo.
– Tới rồi!
Nhìn thấy không gian vặn vẹo kia, nhất thời ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nơi đó.
Soạt! Soạt! Soạt!
Hư không phát sinh vặn vẹo, sau đó lập tức từng thân ảnh xuất hiện.
"Đây là..."
Những thân ảnh này sau khi xuất hiện, trong nháy mắt dẫn tới một trận kinh hô.
Lúc này toàn bộ Hư Không Hải bên kia, rậm rạp chằng chịt đông đảo cường giả hàng lâm đến không ngờ, những cường giả này số lượng rất nhiều, đứng ở trên một chỗ, đại bộ phận hiển nhiên là cường giả Thế Giới Cảnh!
"Rất nhiều cường giả a."
"Ta còn tưởng rằng chỉ có bảy vị Đế Cảnh, không nghĩ tới còn có nhiều Thế Giới Cảnh như vậy!"
"Sát Thần Thú đời đầu, Liệt Không Long đời đầu, Huyết Phệ Vương. Tất cả những người này đều là cường giả vô địch Thế Giới Cảnh!"
Vô số người kính sợ nhìn, trước mắt xuất hiện đều là lực lượng của gần một nửa đông đảo vũ trụ.
Lúc này Diệp Tinh cũng đang nhìn từng vị cường giả, ánh mắt khẽ động.
"Diệp Tinh, vị kia chính là Kiếm Đế."
Bỗng nhiên, một âm thanh vang lên ở trong tai Diệp Tinh, Nguyên Hàn đứng ở một bên Diệp Tinh truyền âm giới thiệu.
Diệp Tinh nhìn lại, đứng ở bên trái nhóm người ở phía trước có một người đàn ông.
Đó là một người đàn ông trung niên sắc mặt có bí văn kỳ bí màu vàng, dáng người gầy dài, thân hình người đàn ông có chút giống người trái đất, trên mi tâm có một vết kiếm màu vàng.
Hư không chung quanh hơi chấn động, thậm chí theo hô hấp của người đàn ông trung niên dao động ra tần số cụ thể, cực kỳ kỳ dị.
Dao động này giống như là một thanh kiếm, tựa hồ có thể dễ dàng xé rách hư không.
"Kiếm Đế?"
Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng, ở phía sau Kiếm Đế, Kiếm Thương Nguyên yên lặng đứng thẳng, tựa hồ chú ý tới ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía nơi này, Kiếm Thương Nguyên còn hướng về phía Diệp Tinh gật gật đầu, trong mắt tràn đầy chiến ý.
\- Vị kia là Nguyên Đế! Nguyên Hàn tiếp tục giới thiệu cho Diệp Tinh.
Diệp Tinh nhìn về phía phía trước, nơi đó có một vị sinh mệnh kỳ dị đứng thẳng, sinh mệnh này tương tự như hỗn hợp thể của giao long cùng kỳ lân, thậm chí nhìn không ra giới tính cụ thể, nhưng cả người thoạt nhìn rất hoàn mỹ, tựa hồ cùng cả mảnh thiên địa hoàn toàn phù hợp.
Và đằng sau ông ta ta có một cậu bé. Cậu bé này nhìn qua chỉ mới mười hai mười ba tuổi, trên mặt đầy bí văn kỳ bí màu đen, cổ còn có lân giáp bao trùm.
Chính là Nguyên Hâm Chiến nắm giữ Thời Không Châu bảo vật đứng thứ mười bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn.
\- Hừ!
Nguyên Hâm Chiến nhìn về phía Diệp Tinh, cũng hừ lạnh một tiếng nói, cậu ta ở trong không gian công đức ăn thiệt thòi của Diệp Tinh, hiển nhiên rất bất mãn đối với Diệp Tinh.
\- Vị kia là Huyền Đế!
Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, nơi đó có một người đàn ông nhìn qua dáng người vô cùng gầy gò.
Tuy rằng gầy yếu, thế nhưng đứng ở nơi đó, người đàn ông tựa hồ hoàn mỹ dung nhập vào trong hư không, trở thành hạch tâm của một mảnh khu vực nhỏ kia, ngoại trừ mấy vị cường giả Đế Cảnh khác, bất luận kẻ nào khác đều không cảm giác được.
Ở phía sau Huyền Đế còn có một vị thanh niên dáng người vô cùng cường tráng, thanh niên diện mạo giống như người vượn, trên người tản ra sát khí nồng đậm.
Chính là Huyền Thiên thiên tử chi kiêu vũ trụ phát sinh tranh đoạt cùng Diệp Tinh trong không gian công đức.
Lúc này Huyền Thiên hiển nhiên cũng đột phá tới Thần Tôn Cảnh, sát khí trên người so với trước kia càng thêm nồng đậm.
\- Đó là Huyết Đế!
Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, Huyết Đế là một người đàn ông trung niên đầu trọc nhìn qua rất hiền lành, toàn bộ thân thể giống như nhân loại, nhưng mà hạ thân giống như yêu thú, trên mặt cùng trên đầu trọc lại có từng bí văn kỳ bí màu đỏ, bao trùm một phần ba mặt cùng đầu, tăng thêm một ít khí tức tà dị cho ông ta.
"Huyết Đế này nhìn qua ngược lại là hiền lành nhất." Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Trên thực tế hắn biết luận giết chóc Huyết Đế cơ hồ ở trên đỉnh cường giả Đế Cảnh khác, vô cùng thích giết, nếu không thì cũng sẽ không có danh hiệu như vậy.
\- Vũ Đế? Diệp Tinh nhìn về phía vị cường giả Đế Cảnh thứ năm.
Vũ Đế hoàn toàn là một con yêu thú có diện mạo vô cùng dữ tợn, trên người tràn đầy gai ngược dữ tợn, những cái gai ngược này nhìn qua giống như từng kiện binh khí, trong ánh mắt chớp động khí tức vô cùng sắc bén, đứng ở nơi đó, hư không chung quanh thậm chí đều xảy ra rung động.
Cả người tản ra khí tức vô cùng sắc bén, có chút giống Kiếm Đế, chẳng qua tản ra dao động là hai phương diện bất đồng.
Nghe đồn Vũ Đế thích khiêu chiến. Lúc trước khiêu chiến hơn phân nửa cường giả vũ trụ ở Thế Giới Cảnh, cuối cùng khiêu chiến rất nhiều cường giả vô địch Thế Giới Cảnh, trong trận chiến cuối cùng nhảy lên, phá vỡ ngưỡng cửa Thế Giới Cảnh, đạt tới Đế Cảnh, đứng ở vị trí đỉnh cao nhất vũ trụ!
Cho dù là hiện tại, đều nghe đồn Vũ Đế thường xuyên tìm cường giả Đế Cảnh khác khiêu chiến.
"Diệp Tinh?"
Vũ Đế lúc này nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia cảm thấy hứng thú.
\- Hồn Đế! Diệp Tinh nhìn về phía vị cường giả Đế Cảnh thứ sáu.
Chương 1890 Tranh đấu đối đầu 1
Sau lưng Hồn Đế có một đôi cánh chim màu trắng, trên mặt mang theo một tia bí văn kỳ bí màu tím, thoạt nhìn trên người đều có một loại khí tức nhu hòa, chỉnh thể thoạt nhìn không giống một vị cường giả tuyệt thế, ngược lại giống như một người đọc sách rất nho nhã.
Ở phía sau Hồn Đế, ba huynh muội Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San cũng đứng ở đó, lúc này Linh San còn nháy mắt với Diệp Tinh.
"Tiểu San, hai người các ngươi và Diệp Tinh này rất quen thuộc sao?" Hồn Đế nhìn thoáng qua Diệp Tinh, âm thanh vang lên chung quanh.
Âm thanh này khiến ba người Linh Hồ, Linh San hoảng sợ.
Sau đó Linh San vô cùng nhu thuận, nói: "Lão tổ, lúc trước cùng Diệp Tinh ở chung một đoạn thời gian, xem như là bằng hữu rất tốt."
"Bằng hữu?" Hồn Đế mỉm cười gật đầu.
"Đứng thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm năng, tiềm lực phi phàm."
Trong mắt ông ta lại lóe lên hào quang: "Chẳng qua chuyện kế tiếp không biết ngươi sẽ xử lý như thế nào?"
Không biết những cường giả Đế Cảnh này cũng đang chú ý mình, Diệp Tinh nhìn về phía người đàn ông cuối cùng mặc một thân trường bào màu vàng.
Người đàn ông khuôn mặt bình thường, thế nhưng cả người cảm giác lại là mênh mông như biển.
"Côn Đế." Diệp Tinh nhìn người đàn ông kia, trong lòng hơi trầm xuống.
Bảy cường giả Đế Cảnh đứng ở phía trước, mỗi một người đều là tồn tại đỉnh cao nhất vũ trụ, khiến cho vô số người kính sợ.
Ánh mắt lướt qua Côn Đế, Diệp Tinh nhìn về phía những nơi khác.
"Còn có mấy trăm cường giả Thế Giới Cảnh nữa."
Diệp Tinh âm trầm trong lòng, những Thế Giới Cảnh này thậm chí có hơn mười vị vô địch Thế Giới Cảnh tồn tại, Sát Nguyên Sát Thần Thú đời đầu cũng rõ ràng ở trong danh sách.
Trước hắn biết sẽ có cường giả Đế Cảnh đi tới nơi này, không nghĩ tới còn tới nhiều Thế Giới Cảnh như vậy, xem ra những người này đều là những vũ trụ trung vị khác.
"Ha ha, hoan nghênh Kiếm Đế, Hồn Đế. Còn có Sát Nguyên, Liệt Không Long... Các ngươi đến Hư Thần Tông chúng ta." Đám người Nguyên Hàn nhìn thấy mọi người xuất hiện, nhanh chóng nghênh đón, trên mặt tràn đầy tươi cười.
Ngoại trừ tươi cười ra, trong mắt đám người Nguyên Hàn cũng có vẻ thận trọng.
Tiếp đón một nửa cường giả đứng đầu vũ trụ, cho dù ai cũng không dám khinh thường
"Lần này đến bái phỏng, trên thực tế là bởi vì một ít chuyện." Kiếm Đế nhìn về phía đám người Nguyên Hàn, mỉm cười nói.
"Ồ, có chuyện gì vậy?" Tươi cười trên mặt đám người Nguyên Hàn hơi thu liễm một chút, sau đó trịnh trọng hỏi.
"Bảy vị cường giả Đế Cảnh, còn có nhiều cường giả Thế Giới Cảnh như vậy liên hợp đến nơi này, quả nhiên là có chuyện."
"Không biết là chuyện gì?"
Đông đảo đệ tử Hư Thần Tông cũng nghe được mấy người nói, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Không chỉ có bọn họ, ngoài ra trong mắt rất nhiều cường giả Thế Giới Cảnh của vũ trụ trung vị cũng đều có nghi hoặc. Lúc trước bọn họ chỉ nghe được cường giả Đế Cảnh phân phó, do đó tụ tập tới nơi này.
Trong thực tế, họ không biết những gì đã xảy ra.
"Cái này kỳ thật ta cũng không rõ ràng lắm."
Kiếm Đế cười cười, lại nhìn về phía Côn Đế, nói: "Côn Nguyên, tụ ở chỗ này là ngươi đưa ra, hiện tại có thể nói chưa?"
\- Côn Đế!
Nghe được lời của Kiếm Đế, nhìn người đàn ông mặc trường bào màu vàng kia, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng nhất thời âm trầm xuống.
Mọi thứ dường như đang di chuyển về phía quá trình tồi tệ nhất mà hắn mong đợi.
"Côn Đế, không biết rốt cuộc là chuyện gì? Có quan hệ với Hư Thần Tông ta không?" Đám người Nguyên Hàn nhìn về phía Côn Nguyên, hỏi.
Dưới ánh mắt mọi người, Côn Đế bước ra, sắc mặt ông ta bình tĩnh, lại nói: "Điện chủ Nguyên Hàn, không biết chúng ta có thể đi tới điện thứ chín Hư Thần Tông hay không?"
"Điện thứ chín?"
" Điện thứ chín của Hư Thần Tông là một tòa cung điện đặc thù, hiện tại điện chủ điện thứ chín là Diệp Tinh."
"Chuyện này có quan hệ với Diệp Tinh?"
Nghe được lời Côn Đế nói, ánh mắt đông đảo cường giả nhất thời đều nhìn về phía Diệp Tinh, không nhịn được nghị luận.
"Côn Đế, ta là điện chủ điện thứ chín, có chuyện gì có thể nói với ta." Diệp Tinh nhìn về phía Côn Đế trực tiếp nói.
Côn Đế liếc Diệp Tinh một cái, cũng lạnh nhạt nói: "Không cần."
"Côn Đế, ngươi đây là ý gì? Ta ở chỗ này, chẳng lẽ sự tình không thể nói ở chỗ này sao?" Ánh mắt Diệp Tinh nhìn Côn Đế, không chút sợ hãi nói.
Thân thể hắn đứng thẳng tắp, trong lời nói căn bản không có bất kỳ cung kính, kính sợ nào.
"Lá gan của Diệp Tinh thật lớn, dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện cùng Côn Đế?"
"Hắn căn bản không có lòng kính sợ đối với cường giả Đế Cảnh."
Nghe Diệp Tinh nói, trong mắt đông đảo cường giả đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Coi như là cường giả vô địch Thế Giới Cảnh đối mặt Côn Đế đều mang theo một tia kính sợ, đây là rất bình thường.
Cường giả Đế Cảnh đứng ở đỉnh cao của phiến vũ trụ này, lẽ ra phải được mọi người kính sợ.
"Diệp Tinh hắn..." Lúc này đám người Kiếm Thương Nguyên, Nguyên Hâm Chiến, Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San cũng là nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt có vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Diệp Tinh dĩ nhiên lại làm càn như vậy ở trước mặt cường giả Đế Cảnh?
Nhất là Kiếm Thương Nguyên, ở trong lòng anh ta Diệp Tinh vẫn rất khiêm tốn,anh ta cũng đem Diệp Tinh chân chính trở thành đối thủ của mình, thế nhưng hiện tại Diệp Tinh lại là như thế?
Anh ta bỗng nhiên phát hiện mình tựa hồ chưa từng chân chính quen biết Diệp Tinh.
Lúc này Diệp Tinh lại là nhìn thẳng vào Côn Đế, hắn từ Thần Đế Vận Mệnh biết chuyện Côn Đế ra tay, Côn Đế này một mực đối phó hắn cùng Lâm Tiểu Ngư, hắn đương nhiên không chút khách khí.