Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-41
Chương 41: Món Quà Đặc Biệt
Tình yêu đúng là có sức mạnh.
Giải quyết vấn đề xong một cái, tình yêu quay trở lại, tâm tình tốt, sức khỏe cũng tăng vọt. Tiếu Sam hết bệnh, vừa vặn được nghỉ Giáng Sinh một tuần. Nói là một tuần, thực ra đàn em khối dưới mới được nghỉ sáu ngày, năm cuối như cô chỉ được nghỉ ba ngày, lại phải nhanh chóng vào học cho kịp chương trình, sau đó ôn thi đại học.
Ba ngày nghỉ, Lạc Giản Khê liền tranh thủ làm tiệc sanh thần.
Bởi vì mới về nước không lâu, nhà họ Hàn cũng không quen nhiều người. Đại khái bữa tiệc này cũng không lớn, chỉ có gia đình Tiếu Sam, Lâm Gia, Giang Gia, và một số đối tác làm ăn của ba Hàn.
Vừa là sanh thần, vừa là tiệc kết giao. Nhà họ Hàn ở nước ngoài tương đối có tiếng, trong nước thì chưa ổn định lắm, dù vậy nhưng cũng khiến người ta rất nể mặt. Bởi vì trước kia Hàn Nhiếp Ngạn tưởng chừng đã đến vực phá sản, lại một tay cứu cả tập đoàn ở nước ngoài, trong thời gian mấy năm liền đưa tập đoàn vững mạnh trở lại, còn phát triển về lại cả trong nước, chỉ trong thời gian ngắn đã lập nên tiếng tăm.
Còn không biết sau này có thể lớn mạnh đến đâu, nhưng rất nhiều người muốn lôi kéo quan hệ cùng Hàn Gia.
Lâm Tần Y và Giang Cửu cũng tới. Lâm Tần Y diện một cái đầm ôm sát người màu đỏ rượu, trên cổ là một sợi dây chuyền có mặt đá cùng màu với bộ đầm, tóc uốn xoăn gợn sóng để một bên. Ở cái tuổi vóc dáng trổ mã, hoàn toàn đã phô được hết vẻ đẹp của cô ta. Quý phái, sang trọng, nóng bỏng.
Lâm Tần Y tiến đến gần Lạc Giản Khê. Hôm nay bà rất đẹp, bình thường đã đẹp, hôm nay lại càng đẹp hơn. Thời gian rõ ràng miễn dịch với người phụ nữ này, không nhìn ra chỗ nào đã bị mài mòn bởi sức công phá của thời gian.
Tần Y mỉm cười, ôm lấy cánh tay Lạc Giản Khê, đưa ra một cái hộp thủy tinh sang trọng, đoan trang nói
" Bác gái, con chúc bác sanh thần vui vẻ! Con có món quà nhỏ, là ba con gửi về từ Ý, đôi bông tai này là phiên bản giới hạn đấy ạ! "
Lúc đó, Tiếu Sam cũng ngồi ở bên cạnh Lạc Giản Khê, hiển nhiên thấy đôi bông trong cái hộp thủy tinh kia. Hoàn toàn không phải là đôi bông cô ta chọn ở cửa hàng kia.
Tiếu Sam nhếch mép.
Lạc Giản Khê nhận cái hộp, ôn nhu mỉm cười, đúng chuẩn của một nụ cười quý phái nói lời cảm ơn với Lâm Tần Y.
Lâm Tần Y tặng quà xong rồi, quay qua vờ như không biết gì hỏi cô
" Tiểu Sam Sam, chẳng phải cậu cũng chuẩn bị một món quà rất đặc biệt cho bác gái sao? Cậu đã đưa cho bác gái chưa? Haizz, con nói, nhất định bác gái sẽ vô cùng thích món quà này "
Nói xong, cô ta khiêu khích nhìn Tiếu Sam.
Tiếu Sam ném cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ, sau đó đem một cái hộp được y chang cái hộp Lâm Tần Y mang đi gói giùm ra.
Cô ta nhìn thấy hộp quà, mặc dù nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Tiếu Sam có chút chột dạ, nhưng thấy hộp quà vẫn chưa bị phát hiện liền bình tĩnh lại, hộp quà vẫn chưa bị bóc ra, không bị đổi thành quà khác, chắc chắn Tiếu Sam không biết.
Lạc Giản Khê cũng nhận lấy, có phần vui vẻ hơn, định cất đi nhưng Lâm Tần Y lại cản lại
" Bác gái, bác mau mở ra xem đi, Tiếu Sam đã chuẩn bị rất kĩ, cô ấy chắc phải thấy bác mở ra có thích hay không mới an tâm, đúng không Tiểu Sam Sam? "
Tiếu Sam nở một nụ cười, trong lòng cảm thấy, Lâm Tần Y ngu ngốc quá rồi, hấp tấp như vậy chẳng khác nào đem sự hết chú ý vào cô ta cả.
" Đúng rồi, mẹ Hàn mau mở ra coi ". Tiếu Sam phối hợp với cô ta.
Lâm Tần Y nghe hai tiếng "mẹ Hàn" đã khó chịu, nhưng vẫn mong chờ trò hay Tiếu Sam sắp làm ra, vẻ mặt phấn khích.
Lạc Giản Khê nghe Tiếu Sam, liền mở ra. Ở bên trong còn một cái hộp nữa, là một cái hộp bằng nhung đen, đựng một sợi dây chuyền mặt đá màu tím lưu ly, xung quanh cái mặt có những viên màu bạch kim rất nhỏ đính lên, không quá lập lòe, màu mè mà vô cùng tinh tế.
Lạc Giản Khê vốn thích màu tím, được con dâu tương lai tặng lại càng vui hơn.
Lâm Tần Y thấy hộp quà được mở ra liền sửng sốt. Vì muốn dạy cho Tiếu Sam một bài học, để cho cô đắc tội với Lạc Giản Khê, nên lúc mang đi gói vào hộp đã dùng kéo cắt nát cái khăn, rồi mới gói vào hộp. Rõ ràng là cái hộp kia, còn chưa bị bóc ra, thế mà lại biến thành thứ khác.
Nhìn Lạc Giản Khê vui vẻ đến thế, cùng là đồ trang sức, đôi bông tai của cô ta rõ ràng có giá trị hơn, nhưng Lạc Giản Khê lại thích sợi dây chuyền thấp kém đó, cô ta cảm thấy trong lòng đã khó chịu lại càng khó chịu.
Cho dù vậy, Lâm Tần Y vẫn duy trì vẻ mặt đoan trang quý phái, hùa vào khen sợi dây chuyền của Tiếu Sam.
Tình yêu đúng là có sức mạnh.
Giải quyết vấn đề xong một cái, tình yêu quay trở lại, tâm tình tốt, sức khỏe cũng tăng vọt. Tiếu Sam hết bệnh, vừa vặn được nghỉ Giáng Sinh một tuần. Nói là một tuần, thực ra đàn em khối dưới mới được nghỉ sáu ngày, năm cuối như cô chỉ được nghỉ ba ngày, lại phải nhanh chóng vào học cho kịp chương trình, sau đó ôn thi đại học.
Ba ngày nghỉ, Lạc Giản Khê liền tranh thủ làm tiệc sanh thần.
Bởi vì mới về nước không lâu, nhà họ Hàn cũng không quen nhiều người. Đại khái bữa tiệc này cũng không lớn, chỉ có gia đình Tiếu Sam, Lâm Gia, Giang Gia, và một số đối tác làm ăn của ba Hàn.
Vừa là sanh thần, vừa là tiệc kết giao. Nhà họ Hàn ở nước ngoài tương đối có tiếng, trong nước thì chưa ổn định lắm, dù vậy nhưng cũng khiến người ta rất nể mặt. Bởi vì trước kia Hàn Nhiếp Ngạn tưởng chừng đã đến vực phá sản, lại một tay cứu cả tập đoàn ở nước ngoài, trong thời gian mấy năm liền đưa tập đoàn vững mạnh trở lại, còn phát triển về lại cả trong nước, chỉ trong thời gian ngắn đã lập nên tiếng tăm.
Còn không biết sau này có thể lớn mạnh đến đâu, nhưng rất nhiều người muốn lôi kéo quan hệ cùng Hàn Gia.
Lâm Tần Y và Giang Cửu cũng tới. Lâm Tần Y diện một cái đầm ôm sát người màu đỏ rượu, trên cổ là một sợi dây chuyền có mặt đá cùng màu với bộ đầm, tóc uốn xoăn gợn sóng để một bên. Ở cái tuổi vóc dáng trổ mã, hoàn toàn đã phô được hết vẻ đẹp của cô ta. Quý phái, sang trọng, nóng bỏng.
Lâm Tần Y tiến đến gần Lạc Giản Khê. Hôm nay bà rất đẹp, bình thường đã đẹp, hôm nay lại càng đẹp hơn. Thời gian rõ ràng miễn dịch với người phụ nữ này, không nhìn ra chỗ nào đã bị mài mòn bởi sức công phá của thời gian.
Tần Y mỉm cười, ôm lấy cánh tay Lạc Giản Khê, đưa ra một cái hộp thủy tinh sang trọng, đoan trang nói
" Bác gái, con chúc bác sanh thần vui vẻ! Con có món quà nhỏ, là ba con gửi về từ Ý, đôi bông tai này là phiên bản giới hạn đấy ạ! "
Lúc đó, Tiếu Sam cũng ngồi ở bên cạnh Lạc Giản Khê, hiển nhiên thấy đôi bông trong cái hộp thủy tinh kia. Hoàn toàn không phải là đôi bông cô ta chọn ở cửa hàng kia.
Tiếu Sam nhếch mép.
Lạc Giản Khê nhận cái hộp, ôn nhu mỉm cười, đúng chuẩn của một nụ cười quý phái nói lời cảm ơn với Lâm Tần Y.
Lâm Tần Y tặng quà xong rồi, quay qua vờ như không biết gì hỏi cô
" Tiểu Sam Sam, chẳng phải cậu cũng chuẩn bị một món quà rất đặc biệt cho bác gái sao? Cậu đã đưa cho bác gái chưa? Haizz, con nói, nhất định bác gái sẽ vô cùng thích món quà này "
Nói xong, cô ta khiêu khích nhìn Tiếu Sam.
Tiếu Sam ném cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ, sau đó đem một cái hộp được y chang cái hộp Lâm Tần Y mang đi gói giùm ra.
Cô ta nhìn thấy hộp quà, mặc dù nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Tiếu Sam có chút chột dạ, nhưng thấy hộp quà vẫn chưa bị phát hiện liền bình tĩnh lại, hộp quà vẫn chưa bị bóc ra, không bị đổi thành quà khác, chắc chắn Tiếu Sam không biết.
Lạc Giản Khê cũng nhận lấy, có phần vui vẻ hơn, định cất đi nhưng Lâm Tần Y lại cản lại
" Bác gái, bác mau mở ra xem đi, Tiếu Sam đã chuẩn bị rất kĩ, cô ấy chắc phải thấy bác mở ra có thích hay không mới an tâm, đúng không Tiểu Sam Sam? "
Tiếu Sam nở một nụ cười, trong lòng cảm thấy, Lâm Tần Y ngu ngốc quá rồi, hấp tấp như vậy chẳng khác nào đem sự hết chú ý vào cô ta cả.
" Đúng rồi, mẹ Hàn mau mở ra coi ". Tiếu Sam phối hợp với cô ta.
Lâm Tần Y nghe hai tiếng "mẹ Hàn" đã khó chịu, nhưng vẫn mong chờ trò hay Tiếu Sam sắp làm ra, vẻ mặt phấn khích.
Lạc Giản Khê nghe Tiếu Sam, liền mở ra. Ở bên trong còn một cái hộp nữa, là một cái hộp bằng nhung đen, đựng một sợi dây chuyền mặt đá màu tím lưu ly, xung quanh cái mặt có những viên màu bạch kim rất nhỏ đính lên, không quá lập lòe, màu mè mà vô cùng tinh tế.
Lạc Giản Khê vốn thích màu tím, được con dâu tương lai tặng lại càng vui hơn.
Lâm Tần Y thấy hộp quà được mở ra liền sửng sốt. Vì muốn dạy cho Tiếu Sam một bài học, để cho cô đắc tội với Lạc Giản Khê, nên lúc mang đi gói vào hộp đã dùng kéo cắt nát cái khăn, rồi mới gói vào hộp. Rõ ràng là cái hộp kia, còn chưa bị bóc ra, thế mà lại biến thành thứ khác.
Nhìn Lạc Giản Khê vui vẻ đến thế, cùng là đồ trang sức, đôi bông tai của cô ta rõ ràng có giá trị hơn, nhưng Lạc Giản Khê lại thích sợi dây chuyền thấp kém đó, cô ta cảm thấy trong lòng đã khó chịu lại càng khó chịu.
Cho dù vậy, Lâm Tần Y vẫn duy trì vẻ mặt đoan trang quý phái, hùa vào khen sợi dây chuyền của Tiếu Sam.