Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1999
Đúng như Liễu Tuấn dự liệu, La Lương Hoa mang nặng tính học giả, nghiêm túc với công tác. Từ việc ông ta mở sổ ghi chép báo cáo ý nghĩ của mình là thấy rồi.
Với cán bộ như thế, Liễu Tuấn luôn đánh giá cao.
Cho dù báo cáo của La Lương Hoa có chút buồn tẻ, ít văn vẻ.
Trước tiên La Lương Hoa đại khái giới thiệu với Liễu Tuấn tình hình cơ bản của 20 người đứng đầu các thành phố, tư liệu liên quan tới họ, phía Liễu Tuấn khẳng định phải có một bản, làm quen với cán bộ chủ yếu là môn học cần thiết của tân bí thư. Ngoài ra người đứng đầu các đơn vị trực thuộc tỉnh cũng là điều Liễu Tuấn quan tâm, có điều La Lương Hoa tạm thời không báo cáo, nếu không quá tốn thời gian.
Hơn nữa La Lương Hoa không hoàn toàn chiếu theo sách vở, mà còn có đánh giá đơn giản với họ.
Đương nhiên La Lương Hoa cũng nói rõ trước, đây không phải là đánh giá chính thức của phòng tổ chức, chỉ là ấn tượng của cá nhân, có thể có sai lầm, chỉ để Liễu bí thư tham khảo.
Liễu Tuấn gật đầu, thiện cảm với La Lương Hoa lại tăng thêm một phần.
Đổi lại là người khác ở chức vị này sẽ không làm thế, cho dù là cán bộ đích hệ cũng phải thận trọng khi đánh giá người đứng đầu đảng ủy thành phố, huống chi La Lương Hoa và Liễu Tuấn trước đó hoàn toàn không có qua lại gì cả.
La Lương Hoa làm thế là xuất phát từ thái độ nghiêm túc với công việc. Ý kiến tôi là thế, Liễu bí thư có đồng ý hay không, có ảnh hưởng tới cảm quan của mình về những cán bộ kia không là chuyện của Liễu bí thư.
Thân là bí thư tỉnh ủy, hẳn không dễ bị ảnh hưởng thế chứ?
Từ tình hình La Lương Hoa giới thiệu thì người đứng đầu các thành phố có tuổi bình quân trên 48, đây là điều bình thường. Có thể chấp chính một thành phố, không thể quá trẻ, còn về phần Liễu bí thư là dị loại trong dị loại, không đủ để lấy làm ví dụ.
Nhưng khiến cho Liễu Tuấn chú ý là, những người đó thời gian tại chức đều tương đối dài, nói cách khác chuyện giao lưu và điều chỉn tương đối ít. Điều này liên quan tới đường lối chấp chấp của Cù Hạo Cẩm.
Bởi vì Vu Hướng Hoành ở Minh Châu ra sức thể hiện, khiến người ta chú ý, Cù Hạo Cẩm ở tỉnh D liền cầu ổn định, cố gắng giữ cục diện hài hòa đoàn kết, cẩn thận trọng việc điều chỉnh cán bộ chủ yếu.
Báo cáo xong tình hình cán bộ chủ yếu, La Lương Hoa báo cáo tới công tác quan trọng của phòng tổ chức tỉnh trong thời gian qua, chủ yếu là ở phương diện khảo sát cán bộ, bàn bạc dân chủ.
- Bí thư, tôi cho rằng tăng cường khảo sát, bàn bạc dân chủ công tác của cán bộ, là trọng điểm của công tác tổ chức. Làm tốt tuyển chọn còn có tác dụng hơn là giám sát .
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Suy nghĩ này của đồng chí rất chính xác, tôi hoàn toàn tán đồng. Tuyển chọn và giám sát, là hai phương diện của một chuyện, có điều vẫn chia trước sau, tuyển chọn đúng là quan trọng hơn giảm sát.
Ý kiến của mình được Liễu Tuấn hoàn toàn tán đồng, khuôn mặt La Lương Hoa xuất hiện nụ cười.
Liễu Tuấn thong thả nói:
- Đồng chí Lương Hoa, nửa đầu năm nay đồng chí kiêm nhiệm hiệu trưởng trường đàng tỉnh ủy, tôi muón nghe xem, cái nhìn của đồng chí với công tác đảng ra sao.
Trước kia chức hiệu trưởng này luôn do phó bí thư tỉnh ủy Trần Chính Long kiêm nhiệm.
La Lương Hoa nói:
- Bí thư, công tác ở trưởng đảng tôi vừa tiếp nhận chưa lâu, tạm thời còn chưa quen thuộc tình hình, không có nhiều ý kiến lắm. Có điều tôi luôn cho rằng, công tác giáo dục đảng của chúng ta, tựa hồ có chút hình thức hóa rồi, không phát huy được tác dụng rõ rệt lắm. Xin thứ cho tôi nói thẳng, chúng ta không nên coi công tác giáo dục đảng như một trình tự. Giống như cán bộ nào đó đủ năm công tác cần đề bạt là đưa tới trường đảng học một thời gian, sau đó thăng chức. Điều này quá cứng nhắc...
Trong mắt Liễu Tuấn thoáng qua vẻ mừng rỡ, khẽ gật đầu nói:
- Đồng chí Lương Hoa nói rất chính xác, chúng ta không thể để công tác này thành hình thức hóa. Vì sao nhất định là khi cần đề bạt cán bộ mới đưa tới trường Đảng học? Tôi thấy cái suy nghĩ này cần phải chuyển biến,phải phát huy công năng bồi dưỡng cán bộ thực sự của trường Đảng mà không phải trở thành một nơi quá độ. Tôi cho rằng điều này hết sức quan trọng.
La Lương Hoa gật đầu liên túc:
- Đúng thế thưa bí thư, tôi hoàn toàn tán đồng ý kiến của bí thư. Công tác giáo dục Đảng phải cài cách, mới phát huy tác dụng thực sự của nó.
- Tôi thấy việc luân phiên huấn luyện cán bộ, nhất là cán bộ lãnh đạo chủ yếu của các khu huyện phải làm cho nghiêm túc. Cán bộ cơ sở của chúng ta nhất định phải tìm hiểu sâu hơn tinh thần văn kiện của TW và tỉnh ủy, luôn giữ sự nhất trí với tỉnh ủy. Ngoài ra các cán bộ chủ yếu của xã phường cũng phải đưa vào phạm trù luân phiên huấn luyện. Công tác này mong đồng chí Lương Hoa bỏ thêm công sức, các đồng chí trường đảng làm ra một phương án luân phiên huấn luyện hoàn chỉnh, chúng ta lập tức thảo luận, lập tức thực thi.
La Lương Hoa vội nói:
- Vâng thưa bí thư, tôi nhất định lập tức thực thi chỉ thị này của bí thư.
Liễu Tuấn khoát tay:
- Đồng chí Lương Hoa, xét thấy nhiệm vụ công tác của đồng chí rất nặng nề. Tôi thấy hay là cấp cho đồng chí một trợ thủ chuyên chức, chuyên môn phụ trách công tác trường Đảng?
La Lương Hoa giật mình.
Cho dù ông ta là cán bộ lý lịch tương đối đơn giản, là học giả điển hình, nhưng đã được TW phái tới tỉnh trọng yếu như vậy, có thể thấy không phải là người hoàn toàn không biết đối nhân xử thế. Lời này của Liễu Tuấn, chính là muốn an bài cán bộ mình tin cậy tới chủ trì công tác thường ngày của trường Đảng rồi.
Đương nhiên đây không thể nói là tín nhiệm hay không tín nhiệm La Lương Hoa, Liễu Tuấn tất nhiên cần có vài cán bộ đích hệ sử dụng cho tiện.
Thường mà nói cái chức phó hiệu trưởng chuyên môn trường Đảng trong mắt bí thư tỉnh ủy không phải là quan trọng lắm.
Liễu Tuấn đặc biệt nói ra việc này trước mặt ông ta là để biểu thị sự tôn trọng, hai là rất có khả năng hi vọng đề nghị này do La Lương Hoa nói ra, không thành quá lộ liễu, khi thảo luận trên cuộc họp thường ủy dễ thông qua hơn.
Những suy nghĩ này xoay một vòng quanh đầu La Lương Hoa rồi lập tức ra quyết định. Đây là lần đầu tiên Liễu Tuấn nói với ông ta về việc bố trí cán bộ cụ thể, phản bác khẳng định là không thỏa đáng.
- Cám ơn bí thư quan tâm, tôi thấy rất cần thiết.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.
- Đồng chí Lương Hoa, về việc an bài nhân viên thư ký của tôi, hôm qua đồng chí Bỉnh Hòa tiến cử mấy nhân tuyển, đều là cán bộ thanh niên không tệ. Trong đó có một người tên Chu Lương Thần, là giảng viên trưởng Đảng, đồng chí có biết đồng chí này không?
Tuy ông ta là hiệu trưởng trường Đảng, nhưng công tác bổn phận là tổ chức cán bộ, có lẽ có hiểu biết nhất định về cán bộ trường Đảng, còn về giảng viên trẻ như Chu Lương Thần, e không lọt vào mắt. Liễu Tuấn hỏi tới chỉ tỏ ý tôn trọng ông ta mà thôi.
Không ngờ La Lương Hoa lập tức có câu trà lời:
- Bí thư, tôi đã nghe nói tới đồng chí này. Trước đó Chu Lương Thần là cán sự trong phòng tuyên truyền, rất thích viết bài, cũng thường xuyên phát biểu ý kiến trên báo đảng, trong đó có một số bài viết rất có kiến giải. Còn về phần chuyện khác thì tôi không rõ.
Câu trả lời này rất thỏa đáng.
Đây là một trong nhân tuyển thư ký mà Vương Bỉnh Hòa tiến cử với Liễu Tuấn, La Lương Hoa phản ánh đúng tình hình thực tế, không thêm một lời, rất phù hợp với thân phận của ông ta.
Liễu Tuấn gật đầu:
- Bài viết của đồng chí ấy tôi đã xem qua vài cái rồi, đúng nhưu đồng chí Lương Hoa nói, có kiến giải độc đáo. Chu Lương Thần được đồng chí khẳng định, có thể thấy không tệ.
La Lương Hoa mỉm cười không nói, giữ nghiêm quy tắc của mình, tuyệt không phát biểu ý kiến về nhân viên tuyển chọn làm việc bên bí thư tỉnh ủy.
.....
Chu Lương Thần đầu óc xoay vòng vòng.
Từ giây phút nhận được điện thoại cả văn phòng tỉnh ủy, đầu óc hắn không có lúc nào là bình tĩnh.
Vì cú điện thoại kia do Vương Bỉnh Hòa đích thân gọi tới, Chu Lương Thần chẳng qua là giảng viên trường Đảng bình thường, là cán bộ cơ sở đãi ngộ cấp phó xử, đã bao giờ được tiếp xúc với lãnh đạo tỉnh ủy như Vương Bình Hòa.
Thật không biết Vương thư ký trưởng gọi điện thoại tìm hắn là vì xảy ra chuyện lớn gì.
Khi Vương Bỉnh Hòa nói Liễu bí thư muốn triệu kiến hắn, Chu Lương Thần hoàn toàn choáng váng.
Bí thư tỉnh ủy tỉnh D không một ai không phải là lãnh đạo của đảng và nhà nước, thực sự cách hắn quá xa xôi.
Khi tới trước mặt Liễu Tuấn, Chu Lương Thất vẫn cứ váng vất.
Vị siêu cấp đại nhân vật, nhìn qua thật trẻ trung đẹp trai, hết sức ôn hòa, tay cầm một bản tư liệu, mỉm cười nói:
- Đồng chí không cần khẩn trương, thư ký trưởng Bỉnh Hòa tiến cử đồng chí làm thư ký cho tôi, cho nên tôi mới tìm đồng chí tìm hiểu qua tình hình.
- Vâng thưa Liễu bí thư...
Chu Lương Thần trả lời một cách máy móc, mồ hôi lãnh ướt đẫm áo.
Thực ra chẳng chỉ có hắn, mà Vương Bình Hỏa cũng rất bồn chồn. Trong năm nhân tuyển thư ký mà Vương Bình Hòa tiến cử cho Liễu Tuấn, hắn xếp cuối, cấp bậc thấp nhất, bốn vị kia đều là cán bộ cấp chính xử trở lên, thậm chí gồm cả Lý phó chủ nhiệm đang phục vụ bên ngoài, cấp phó sở. Chu Lương Thần đóng vai trò làm nền, chỉ vì Liễu Tuấn dặn, chọn một cán bộ làm công tác tuyên truyền viết lách tốt, nên Chu Lương Thần mới xuất hiện trong danh sách.
Không ngờ cuối cùng Liễu Tuấn lại chọn trúng người làm nền.
Vương Bình Hòa chỉ đành cảm thán, tâm tư nhân vật lớn thật khó nắm bắt