Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
1-286.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Cả đời chỉ yêu em - Chương 288: Sao anh ta lại ở chỗ này?
Hôm nay Hứa Khai mặc lễ phục màu trắng, khác biệt với Tố Nguyên một thân tây trang màu đen, cả người Hứa Khai ôn hoà như ngọc, khóe môi mang theo nụ cười lễ phép, anh tuấn nho nhã.
Ánh mắt nhìn nhìn xung quanh bỗng thấy một bóng người cao gầy, Hứa Khai nghiêng đầu, tầm mắt sâu thẳm nhìn về phía Tố Tâm. . .
Bốn mắt nhìn nhau, cặp mắt kia như phảng phất cất giấu vô số điều muốn nói lại thôi.
Cách mười mấy bàn rượu, Tố Tâm đối với Hứa Khai nhợt nhạt gật đầu, hết sức trịnh trọng, người kia, từng là người mà cô yêu rất nhiều năm, từng là người khiến cô nếm trải nhiều vui buồn.
Nhưng bây giờ, anh đã trở thành quá khứ, cô sẽ đem đoạn đường tương tư đơn phương kia bỏ đi, chỉ còn đơn giản, thuần tuý như một người em gái đối với anh trai, để cho bản thân từ đây bắt đầu một đoạn đường mới.
Mấy ngày trước trên mạng xã hội xuất hiện tin tức nhốn nháo của Hứa Khai cùng Tố Tâm, không ít người bởi vì chuyện này mà nhận ra Tố Tâm, thấy Tố Tâm tới tham gia hôn lễ của Hứa Khai, đều nghiêng đầu thấp giọng nghị luận.
"Đó là Tố Tâm ! Cô ta cũng tới. . ."
"Người ta không phải đã giải thích rồi sao, chính là anh em cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tới tham gia hôn lễ là chuyện rất bình thường!"
. . .
Hứa Khai nhìn thấy Tố Tâm ở phía xa xa, tới đón, dẫn Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên tới chỗ ngồi, anh nói qua loa cùng Tố Tâm hai câu, lại vội vàng đi bắt chuyện với những người khác.
Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên được sắp xếp ngồi cùng một bàn với Tố Nguyên, bởi vì cha mẹ và thân thích của Hứa gia không đến, cho nên bàn ở chính giữa đã ngồi hết hơn một nửa.
Phòng yến hội cũng không lớn, nhưng không có ngồi đầy, khách tới lưa thưa, ngay cả ở bên ngoài khách sạn, phóng viên cũng đều bị chặn lại.
Tố Nguyên mới vừa đi tới bên cạnh Tố Tâm, còn chưa kịp ngồi xuống, đã bị mấy người bàn chuyện hợp tác kéo đến một bàn khác.
Người chủ trì hài hước trêu chọc vài câu, tiến vào đề tài chính, mời cô dâu bước ra.
Dàn tấu nhạc vang lên, cô dâu khoác cánh tay của cha mình từ cửa tiến vào, tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên.
Cách những chiếc bàn ở phía xa xa, Tố Tâm nhìn thấy Lục Tân Nam cà lơ phất phơ ngồi trên ghế dựa, khóe miệng ngậm một điếu thuốc lá, đẹp rực rỡ xán lạn dưới ánh đèn, Lục Tân Nam gạt gạt tàn thuốc, đang nghiêng đầu cùng người đàn ông ở bên cạnh nói gì đó.
"Anh ta sao lại ở chỗ này!" Bạch Hiểu Niên cũng chú ý tới Lục Tân Nam, cau mày.
Tố Tâm lắc lắc đầu, cúi đầu loay hoay điện thoại, đọc qua quá trình làm thủ tục đăng kí kết hôn.
Cảm xúc lần này đi làm đăng kí cùng lần thứ nhất không giống, lúc này trái tim Tố Tâm đã đập rầm rầm, bắt đầu cảm thấy khẩn trương.
Cha của Hạ Hàm Yên đem cô ta giao cho Hứa Khai rồi từ trên đài bước xuống, không để cho nước mắt mình chảy ra.
Trên bàn chủ ở giữa, Ông nội của Hạ Hàm Yên dùng gậy ba tong ra sức gõ lên sàn nhà, lớn tiếng trách mắng cha mẹ của Hạ Hàm Yên, thông gia không tham dự hôn lễ đúng là như đánh vào mặt nhà gái.
Ông nội của Hạ Hàm Yên tâm tình kích động, ho kịch liệt, cả khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, dùng sức vỗ vỗ ngực.
Chiếc bàn ở giữa trong nháy mắt loạn tung lên.
Cô ruột của Hạ Hàm Yên hoang mang hoảng loạn đẩy xe lăn tới, mấy người luống cuống tay chân đem ông nội của Hạ Hàm Yên nâng lên xe đẩy, lại thấy cô ruột của Hạ Hàm Yên nói cái gì đó, rồi một đám người vội vã vây quanh đem Hạ lão gia đẩy đi.
Hạ lão phu nhân vẫn ngồi ở trên bàn chủ thở dài một hơi, dặn dò vài câu với con gái, nhẫn nhịn đau đầu bó lấy áo khoác, người giúp việc bên cạnh đưa cho bà một cốc nước ấm, vội vàng xoa bóp huyệt thái dương cho bà.
*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *
Cả đời chỉ yêu em - Chương 288: Sao anh ta lại ở chỗ này?
Hôm nay Hứa Khai mặc lễ phục màu trắng, khác biệt với Tố Nguyên một thân tây trang màu đen, cả người Hứa Khai ôn hoà như ngọc, khóe môi mang theo nụ cười lễ phép, anh tuấn nho nhã.
Ánh mắt nhìn nhìn xung quanh bỗng thấy một bóng người cao gầy, Hứa Khai nghiêng đầu, tầm mắt sâu thẳm nhìn về phía Tố Tâm. . .
Bốn mắt nhìn nhau, cặp mắt kia như phảng phất cất giấu vô số điều muốn nói lại thôi.
Cách mười mấy bàn rượu, Tố Tâm đối với Hứa Khai nhợt nhạt gật đầu, hết sức trịnh trọng, người kia, từng là người mà cô yêu rất nhiều năm, từng là người khiến cô nếm trải nhiều vui buồn.
Nhưng bây giờ, anh đã trở thành quá khứ, cô sẽ đem đoạn đường tương tư đơn phương kia bỏ đi, chỉ còn đơn giản, thuần tuý như một người em gái đối với anh trai, để cho bản thân từ đây bắt đầu một đoạn đường mới.
Mấy ngày trước trên mạng xã hội xuất hiện tin tức nhốn nháo của Hứa Khai cùng Tố Tâm, không ít người bởi vì chuyện này mà nhận ra Tố Tâm, thấy Tố Tâm tới tham gia hôn lễ của Hứa Khai, đều nghiêng đầu thấp giọng nghị luận.
"Đó là Tố Tâm ! Cô ta cũng tới. . ."
"Người ta không phải đã giải thích rồi sao, chính là anh em cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tới tham gia hôn lễ là chuyện rất bình thường!"
. . .
Hứa Khai nhìn thấy Tố Tâm ở phía xa xa, tới đón, dẫn Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên tới chỗ ngồi, anh nói qua loa cùng Tố Tâm hai câu, lại vội vàng đi bắt chuyện với những người khác.
Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên được sắp xếp ngồi cùng một bàn với Tố Nguyên, bởi vì cha mẹ và thân thích của Hứa gia không đến, cho nên bàn ở chính giữa đã ngồi hết hơn một nửa.
Phòng yến hội cũng không lớn, nhưng không có ngồi đầy, khách tới lưa thưa, ngay cả ở bên ngoài khách sạn, phóng viên cũng đều bị chặn lại.
Tố Nguyên mới vừa đi tới bên cạnh Tố Tâm, còn chưa kịp ngồi xuống, đã bị mấy người bàn chuyện hợp tác kéo đến một bàn khác.
Người chủ trì hài hước trêu chọc vài câu, tiến vào đề tài chính, mời cô dâu bước ra.
Dàn tấu nhạc vang lên, cô dâu khoác cánh tay của cha mình từ cửa tiến vào, tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên.
Cách những chiếc bàn ở phía xa xa, Tố Tâm nhìn thấy Lục Tân Nam cà lơ phất phơ ngồi trên ghế dựa, khóe miệng ngậm một điếu thuốc lá, đẹp rực rỡ xán lạn dưới ánh đèn, Lục Tân Nam gạt gạt tàn thuốc, đang nghiêng đầu cùng người đàn ông ở bên cạnh nói gì đó.
"Anh ta sao lại ở chỗ này!" Bạch Hiểu Niên cũng chú ý tới Lục Tân Nam, cau mày.
Tố Tâm lắc lắc đầu, cúi đầu loay hoay điện thoại, đọc qua quá trình làm thủ tục đăng kí kết hôn.
Cảm xúc lần này đi làm đăng kí cùng lần thứ nhất không giống, lúc này trái tim Tố Tâm đã đập rầm rầm, bắt đầu cảm thấy khẩn trương.
Cha của Hạ Hàm Yên đem cô ta giao cho Hứa Khai rồi từ trên đài bước xuống, không để cho nước mắt mình chảy ra.
Trên bàn chủ ở giữa, Ông nội của Hạ Hàm Yên dùng gậy ba tong ra sức gõ lên sàn nhà, lớn tiếng trách mắng cha mẹ của Hạ Hàm Yên, thông gia không tham dự hôn lễ đúng là như đánh vào mặt nhà gái.
Ông nội của Hạ Hàm Yên tâm tình kích động, ho kịch liệt, cả khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, dùng sức vỗ vỗ ngực.
Chiếc bàn ở giữa trong nháy mắt loạn tung lên.
Cô ruột của Hạ Hàm Yên hoang mang hoảng loạn đẩy xe lăn tới, mấy người luống cuống tay chân đem ông nội của Hạ Hàm Yên nâng lên xe đẩy, lại thấy cô ruột của Hạ Hàm Yên nói cái gì đó, rồi một đám người vội vã vây quanh đem Hạ lão gia đẩy đi.
Hạ lão phu nhân vẫn ngồi ở trên bàn chủ thở dài một hơi, dặn dò vài câu với con gái, nhẫn nhịn đau đầu bó lấy áo khoác, người giúp việc bên cạnh đưa cho bà một cốc nước ấm, vội vàng xoa bóp huyệt thái dương cho bà.
*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *