Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 116: Động đậy là chết
Dâu Tây rất ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng ạ, chú Trương”
Thấy thế, Trương Hải Long liền đứng dậy đi đến bên cửa sổ.
Một tay đỡ lấy người trực tiếp xuất hiện trong sân vườn.
Bước chân anh ta uyểền chuyển như một chú mèo, không phát ra tiếng động nào.
“Ba anh, không biết đến thăm nhà họ Tô có chuyện gì không?”
Sắc mặt Trương Hải Long hết sức lạnh lùng, trong mắt tràn ngập sát khí.
Trong chớp mắt, ba người Rắn Xanh đang quay lưng về phía Trương Hải Long lập tức thay đổi sắc mặt.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được thực lực của người đằng sau tuyệt đối trên cơ bọn họ.
Còn chưa kịp mở lời, trước mặt bọn họ lại xuất hiện thêm bốn cái bóng.
Từ sau khi Vũ Hoàng Minh và Tô Thanh Trúc dọn khỏi biệt thự đang sống để chuyển đến đây ở, bốn người đi theo bảo vệ Dâu Tây cũng vì thế mà đến biệt thự nhà họ Tô.
Trong chớp mắt, sắc mặt của Rắn Xanh lại càng thêm đặc sắc.
Bởi vì bọn họ không hề cảm nhận được sự tồn tại của năm người.
“Chạy!”
Rắn Xanh thấp giọng gầm lên một tiếng, lập tức chọn lấy một hướng chạy thục mạng.
Hai tên còn lại cũng chọn một hướng khác mà chạy.
Nhưng bọn họ cũng quá coi thường thực lực của Trương Hải Long và bốn người chiến sĩ còn lại rồi.
“Uỳnh!”
Trương Hải Long nhảy một bước lớn, xuất hiện bên cạnh Rắn Xanh, giø cao chân đá một cú đá ngang.
Ngưỡi kia theo phản xạ tự nhiên mà giơ hai tay chắn trước ngực.
Nhưng với lực mạnh như vậy vẫn khiến anh ta bị đá bay ra ngoài.
“Bịch”
Âm thanh nặng nề vang lên.
Rắn Xanh chỉ cảm thấy hai tay của mình sắp đứt ra rồi, đau đến mức anh ta không nhịn nổi mà gào thét.
Khi đứng thẳng người dậy, hai tay anh ta vẫn đang run rầy.
Khắp mặt ngập tràn sợ hãi nhìn vào Trương Hải Long.
“Anh…anh là ai?”
Lời vừa dứt, hai tên bạn đồng hành cũng bị bốn người kia đánh cho quay trở lại.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng không phải đối thủ của bốn người kia.
“Tôi là ai không quan trọng, nếu đã đến rồi, vậy thì không cần đi nữa.”
Trương Hải Long hừ lạnh một tiếng, lại tiếp tục ra đòn.
Bốn người chiến sĩ còn lại cũng bắt đầu động thủ, hướng về phía hai tên kia.
Sắc mặt ba tên Rắn Xanh hung tợn hẳn lên, thấp giọng hét: “Liều đi!”
Sau đó lập tức xông lên nhằm vào vùng eo, muốn cướp súng.
Đáng tiếc Trương Hải Long lại không cho anh ta cơ hội.
Anh ta bước một bước dài về phía trước, một đấm hướng về phía ngực của anh ta.
Âm thanh xé gió vang lên, khiến sắc mặt Rắn Xanh xám ngoét.
Một đấm này khiến anh ta không chết cũng bị thương rất nặng.
Anh ta từ bỏ ý định cướp súng, giơ một chân ra chuẩn bị đá.
Nhưng…
Rất nhanh anh ta đã hối hận.
Bàn chân của anh ta và nấm đấm của Trương Hải Long đụng trúng nhau.
“Răng rắc”
Âm thanh giòn tan vang lên.
Xương chân của anh ta, trực tiếp bị đánh gãy.
Cả người trọng tâm không vững liền ngã luôn xuống đất.
Vào lúc anh ta sắp rút súng ra, Trương Hải Long đã xuất hiện bên cạnh anh ta, dùng con dao găm sắc bén đặt vào cổ anh ta.
“Động đậy là chết.”
Rắn Xanh dừng lại mọi động tác.
Anh ta quay người, nghiêng mặt nhìn Gấu Trắng và Diều Hâu, hai người bọn họ đều bị bắt giữ.
Từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, bọn họ còn không chống đỡ nổi hai phút.
Trên xe.
Vũ Hoàng Minh nhận được điện thoại gọi đến của Trương Hải Long.
Lúc này anh và Tô Thanh Trúc cũng chỉ cách biệt thự vài phút đi xe.
Anh cau mày, giơ tay ấn nút dừng máy phát nhạc.
“Anh Minh, có ngưỡi lẻn vào biệt thự nhà họ Tô, đã bị tôi bắt lại rồi. Bây giờ tôi đang ở sau núi.”
Vũ Hoàng Minh nghe xong sắc mặt liền trầm xuống.
“Tôi biết rồi. đơi lát nữa tôi sẽ qua.”
Thấy thế, Trương Hải Long liền đứng dậy đi đến bên cửa sổ.
Một tay đỡ lấy người trực tiếp xuất hiện trong sân vườn.
Bước chân anh ta uyểền chuyển như một chú mèo, không phát ra tiếng động nào.
“Ba anh, không biết đến thăm nhà họ Tô có chuyện gì không?”
Sắc mặt Trương Hải Long hết sức lạnh lùng, trong mắt tràn ngập sát khí.
Trong chớp mắt, ba người Rắn Xanh đang quay lưng về phía Trương Hải Long lập tức thay đổi sắc mặt.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được thực lực của người đằng sau tuyệt đối trên cơ bọn họ.
Còn chưa kịp mở lời, trước mặt bọn họ lại xuất hiện thêm bốn cái bóng.
Từ sau khi Vũ Hoàng Minh và Tô Thanh Trúc dọn khỏi biệt thự đang sống để chuyển đến đây ở, bốn người đi theo bảo vệ Dâu Tây cũng vì thế mà đến biệt thự nhà họ Tô.
Trong chớp mắt, sắc mặt của Rắn Xanh lại càng thêm đặc sắc.
Bởi vì bọn họ không hề cảm nhận được sự tồn tại của năm người.
“Chạy!”
Rắn Xanh thấp giọng gầm lên một tiếng, lập tức chọn lấy một hướng chạy thục mạng.
Hai tên còn lại cũng chọn một hướng khác mà chạy.
Nhưng bọn họ cũng quá coi thường thực lực của Trương Hải Long và bốn người chiến sĩ còn lại rồi.
“Uỳnh!”
Trương Hải Long nhảy một bước lớn, xuất hiện bên cạnh Rắn Xanh, giø cao chân đá một cú đá ngang.
Ngưỡi kia theo phản xạ tự nhiên mà giơ hai tay chắn trước ngực.
Nhưng với lực mạnh như vậy vẫn khiến anh ta bị đá bay ra ngoài.
“Bịch”
Âm thanh nặng nề vang lên.
Rắn Xanh chỉ cảm thấy hai tay của mình sắp đứt ra rồi, đau đến mức anh ta không nhịn nổi mà gào thét.
Khi đứng thẳng người dậy, hai tay anh ta vẫn đang run rầy.
Khắp mặt ngập tràn sợ hãi nhìn vào Trương Hải Long.
“Anh…anh là ai?”
Lời vừa dứt, hai tên bạn đồng hành cũng bị bốn người kia đánh cho quay trở lại.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng không phải đối thủ của bốn người kia.
“Tôi là ai không quan trọng, nếu đã đến rồi, vậy thì không cần đi nữa.”
Trương Hải Long hừ lạnh một tiếng, lại tiếp tục ra đòn.
Bốn người chiến sĩ còn lại cũng bắt đầu động thủ, hướng về phía hai tên kia.
Sắc mặt ba tên Rắn Xanh hung tợn hẳn lên, thấp giọng hét: “Liều đi!”
Sau đó lập tức xông lên nhằm vào vùng eo, muốn cướp súng.
Đáng tiếc Trương Hải Long lại không cho anh ta cơ hội.
Anh ta bước một bước dài về phía trước, một đấm hướng về phía ngực của anh ta.
Âm thanh xé gió vang lên, khiến sắc mặt Rắn Xanh xám ngoét.
Một đấm này khiến anh ta không chết cũng bị thương rất nặng.
Anh ta từ bỏ ý định cướp súng, giơ một chân ra chuẩn bị đá.
Nhưng…
Rất nhanh anh ta đã hối hận.
Bàn chân của anh ta và nấm đấm của Trương Hải Long đụng trúng nhau.
“Răng rắc”
Âm thanh giòn tan vang lên.
Xương chân của anh ta, trực tiếp bị đánh gãy.
Cả người trọng tâm không vững liền ngã luôn xuống đất.
Vào lúc anh ta sắp rút súng ra, Trương Hải Long đã xuất hiện bên cạnh anh ta, dùng con dao găm sắc bén đặt vào cổ anh ta.
“Động đậy là chết.”
Rắn Xanh dừng lại mọi động tác.
Anh ta quay người, nghiêng mặt nhìn Gấu Trắng và Diều Hâu, hai người bọn họ đều bị bắt giữ.
Từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, bọn họ còn không chống đỡ nổi hai phút.
Trên xe.
Vũ Hoàng Minh nhận được điện thoại gọi đến của Trương Hải Long.
Lúc này anh và Tô Thanh Trúc cũng chỉ cách biệt thự vài phút đi xe.
Anh cau mày, giơ tay ấn nút dừng máy phát nhạc.
“Anh Minh, có ngưỡi lẻn vào biệt thự nhà họ Tô, đã bị tôi bắt lại rồi. Bây giờ tôi đang ở sau núi.”
Vũ Hoàng Minh nghe xong sắc mặt liền trầm xuống.
“Tôi biết rồi. đơi lát nữa tôi sẽ qua.”