Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1365
Chương 1365
Tần Vũ Phong khẽ tằng hắng rồi nói:
“Cho dù thế nào, dẫu sao thì Lăng Khiếu Thịnh cũng là người đứng thứ mười trong Long Bảng và là học trò của Đạo Cuồng.
Đại hạ chúng ta có nguồn tài nguyên bao la. Thân là cao thủ trong Long Bảng, Đạo Cuồng đã du ngoạn giang hồ nhiều năm, trên người ông ta cất giữ không biết bao nhiêu món bảo vật của khắp chốn đất trời. Nói không chừng ông ta cũng trao lại cho Lăng Khiếu Thịnh một vài món.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Nếu như Lăng Khiếu Thịnh thật sự có thứ gì khác, ví dụ như những kỹ thuật khác được Đạo Cuồng truyền đạt cho. Vậy thì trận chiến này vẫn chưa biết được ai mới là kẻ thắng người thua đâu!”.
Tần Vũ Phong chân thành nói.
Quả đúng như lời Tần Vũ Phong nói.
Tài nguyên Đại Hạ rất phong phú.
Nói không chừng sẽ có gì đó. Ví dụ như Hiên Viên kiếm hay những món thần khí khác.
Hoặc như kho báo của Đại Kiền.
Những nơi giấu châu báu của cải quý giá.
Với thân phận của Đạo Cuồng thì không khó để có được một vài món báu vật đầu.
Vì vậy Tần Vũ Phong thực sự tin tưởng.
Lăng Khiếu Thịnh có cách khác để giữ lấy mạng sống của mình, hoặc có thể tìm được mấu chốt để giành chiến thắng.
Giống như Tần Vũ Phong lúc trước ở biên giới phía Bắc, hầu như các binh lính đều đã được luyện cấm thuật trong một khoảng thời gian để nâng cao trình độ tu luyện.
Tuy những cấm thuật đó chỉ xuất hiện ở biên giới phía Bắc, nhưng cũng có nguồn gốc từ dân gian.
Dần dần, nó được cải tiến trong tay binh sĩ thuộc biên giới phương bắc. Từ đó, nó mới trở thành cấm thuật độc nhất vô nhị ở biên giới phương bắc.
Những cấm thuật hoặc tuyệt chiêu được lưu truyền trong nhân gian không phải là chuyện hiếm gặp.
Lăng Khiếu Thịnh là học trò của Đạo Cuồng, bản thân anh ta cũng có gia cảnh tốt.
Nếu như anh ta có thể luyện được một vài món trong số những vật báu của thầy mình, vậy thì trận chiến này anh ta cũng có thể nắm chắc một vài phần thắng.
Đương nhiên là một vài phần thắng này là nói quá.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Tần Vũ Phong biết điều đó. Nhưng nếu anh nói ra toàn bộ sự thật...
Vậy thì nhóm người Đại Hạ sẽ bị xuống tinh thần. Điều đó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến Lăng Khiếu Thịnh, dẫn đến sự thất bại trong trận đấu.
Tần Vũ Phong không quan tâm Lăng Khiếu Thịnh có thắng hay không. Thứ anh quan tâm chính là vinh quang của Đại Hạ.
Trong cuộc phỏng vấn trước khi bắt đầu trận đấu, Lăng Khiếu Thịnh đã nói một tràng ngông cuồng.
Nếu như anh ta thật sự bị Hirano dễ dàng đánh bại, thành thật mà nói người mất mặt sẽ là người dân nước Đại Hạ.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, không nói gì nữa.
Nhờ lời nói của Tần Vũ Phong mà người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều được xốc lại tinh thần.
Bọn họ cũng bắt đầu nhen nhóm hy vọng chiến thắng cho Lăng Khiếu Thịnh. Tiếng hò reo cổ vũ lại vang lên khắp sân vận động.
“Lăng Khiếu Thịnh cố lên!”
“Lăng Vô Địch cố lên!”
“Lăng Khiếu Thịnh cố lên!”
Nghe thấy tiếng cổ vũ, Lăng Khiếu Thịnh trên sàn đấu cũng cảm thấy phấn chấn hơn nhiều.
Nhờ có hộ thể canh khí nên Lăng Khiếu Thịnh không bị thương tích gì.
Cho nên bây giờ Lăng Khiếu Thịnh vẫn còn sức để chiến đấu với Hirano.
Lăng Khiếu Thịnh hít một hơi thật sâu.
Sau đó anh ta lại lao về phía Hirano.
Vừa nãy, thấy Lăng Khiếu Thịnh buông bỏ vũ khí nên Hirano cũng cất thanh quỷ kiếm Muramasa của mình đi.
Thấy vậy, Lăng Khiếu Thịnh bỗng thấy tự tin hơn.
Nếu Hirano không sử dụng quỷ kiếm Muramasa, liệu Lăng Khiếu Thịnh có thể đánh bại Hirano trước khi anh ta rút kiểm không?
Đúng như Tần Vũ Phong đã nghĩ, Lăng Khiếu Thịnh quả thực sử dụng tuyệt chiêu được Đạo Cuồng truyền dạy.
Hơn nữa, hầu hết các tuyệt chiêu Đạo Cuồng dạy cho
Tần Vũ Phong khẽ tằng hắng rồi nói:
“Cho dù thế nào, dẫu sao thì Lăng Khiếu Thịnh cũng là người đứng thứ mười trong Long Bảng và là học trò của Đạo Cuồng.
Đại hạ chúng ta có nguồn tài nguyên bao la. Thân là cao thủ trong Long Bảng, Đạo Cuồng đã du ngoạn giang hồ nhiều năm, trên người ông ta cất giữ không biết bao nhiêu món bảo vật của khắp chốn đất trời. Nói không chừng ông ta cũng trao lại cho Lăng Khiếu Thịnh một vài món.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Nếu như Lăng Khiếu Thịnh thật sự có thứ gì khác, ví dụ như những kỹ thuật khác được Đạo Cuồng truyền đạt cho. Vậy thì trận chiến này vẫn chưa biết được ai mới là kẻ thắng người thua đâu!”.
Tần Vũ Phong chân thành nói.
Quả đúng như lời Tần Vũ Phong nói.
Tài nguyên Đại Hạ rất phong phú.
Nói không chừng sẽ có gì đó. Ví dụ như Hiên Viên kiếm hay những món thần khí khác.
Hoặc như kho báo của Đại Kiền.
Những nơi giấu châu báu của cải quý giá.
Với thân phận của Đạo Cuồng thì không khó để có được một vài món báu vật đầu.
Vì vậy Tần Vũ Phong thực sự tin tưởng.
Lăng Khiếu Thịnh có cách khác để giữ lấy mạng sống của mình, hoặc có thể tìm được mấu chốt để giành chiến thắng.
Giống như Tần Vũ Phong lúc trước ở biên giới phía Bắc, hầu như các binh lính đều đã được luyện cấm thuật trong một khoảng thời gian để nâng cao trình độ tu luyện.
Tuy những cấm thuật đó chỉ xuất hiện ở biên giới phía Bắc, nhưng cũng có nguồn gốc từ dân gian.
Dần dần, nó được cải tiến trong tay binh sĩ thuộc biên giới phương bắc. Từ đó, nó mới trở thành cấm thuật độc nhất vô nhị ở biên giới phương bắc.
Những cấm thuật hoặc tuyệt chiêu được lưu truyền trong nhân gian không phải là chuyện hiếm gặp.
Lăng Khiếu Thịnh là học trò của Đạo Cuồng, bản thân anh ta cũng có gia cảnh tốt.
Nếu như anh ta có thể luyện được một vài món trong số những vật báu của thầy mình, vậy thì trận chiến này anh ta cũng có thể nắm chắc một vài phần thắng.
Đương nhiên là một vài phần thắng này là nói quá.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Tần Vũ Phong biết điều đó. Nhưng nếu anh nói ra toàn bộ sự thật...
Vậy thì nhóm người Đại Hạ sẽ bị xuống tinh thần. Điều đó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến Lăng Khiếu Thịnh, dẫn đến sự thất bại trong trận đấu.
Tần Vũ Phong không quan tâm Lăng Khiếu Thịnh có thắng hay không. Thứ anh quan tâm chính là vinh quang của Đại Hạ.
Trong cuộc phỏng vấn trước khi bắt đầu trận đấu, Lăng Khiếu Thịnh đã nói một tràng ngông cuồng.
Nếu như anh ta thật sự bị Hirano dễ dàng đánh bại, thành thật mà nói người mất mặt sẽ là người dân nước Đại Hạ.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, không nói gì nữa.
Nhờ lời nói của Tần Vũ Phong mà người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều được xốc lại tinh thần.
Bọn họ cũng bắt đầu nhen nhóm hy vọng chiến thắng cho Lăng Khiếu Thịnh. Tiếng hò reo cổ vũ lại vang lên khắp sân vận động.
“Lăng Khiếu Thịnh cố lên!”
“Lăng Vô Địch cố lên!”
“Lăng Khiếu Thịnh cố lên!”
Nghe thấy tiếng cổ vũ, Lăng Khiếu Thịnh trên sàn đấu cũng cảm thấy phấn chấn hơn nhiều.
Nhờ có hộ thể canh khí nên Lăng Khiếu Thịnh không bị thương tích gì.
Cho nên bây giờ Lăng Khiếu Thịnh vẫn còn sức để chiến đấu với Hirano.
Lăng Khiếu Thịnh hít một hơi thật sâu.
Sau đó anh ta lại lao về phía Hirano.
Vừa nãy, thấy Lăng Khiếu Thịnh buông bỏ vũ khí nên Hirano cũng cất thanh quỷ kiếm Muramasa của mình đi.
Thấy vậy, Lăng Khiếu Thịnh bỗng thấy tự tin hơn.
Nếu Hirano không sử dụng quỷ kiếm Muramasa, liệu Lăng Khiếu Thịnh có thể đánh bại Hirano trước khi anh ta rút kiểm không?
Đúng như Tần Vũ Phong đã nghĩ, Lăng Khiếu Thịnh quả thực sử dụng tuyệt chiêu được Đạo Cuồng truyền dạy.
Hơn nữa, hầu hết các tuyệt chiêu Đạo Cuồng dạy cho