Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1536
Chương 1536
Đây cũng là do người Đông Hoàng cực kỳ không muốn thừa nhận sự thật.
Nếu như hôm nay, Kitano Takeshi thật sự bị chiến thần Tân Vũ Phong đánh bại, như vậy lần đại hội giao lưu võ đạo này thật sự sẽ trở thành sỉ nhục của Đông Hoàng.
Không chỉ như thế, thậm chí là mỗi một lần sau này, hễ là đại hội giao lưu võ đạo có Tân Vũ Phong tham gia, hễ là người như chiến thần Thiên Vũ này còn sống… như vậy đối với Đông Hoàng mà nói, vẫn là vô cùng sỉ nhục!
Hai người kia đã chứng minh Đông Hoàng ở dưới Đại Hạ.
Võ giả của Đông Hoàng không bằng võ giả của Đại Hạ.
Mà hôm nay, mặc dù bọn họ nhìn thấy chiến thần Thiên Vũ dễ dàng dùng một chiêu thức căn bản phá vỡ Thiên Bình Quỷ Vũ của Kitano.
Takeshi, nhưng bọn họ vẫn không muốn thừa nhận như cũ, là bởi vì sự cường đại của chiến thần Thiên Vũ đã vượt qua cả Kitano Takeshi.
Dù sao, nếu như bọn họ thừa nhận điều này… hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Chuyện mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất sẽ thật sự xảy ra.
Bởi thế, không ai nguyện ý thừa nhận cả.
Nhưng mà bên phía Đại Hạ lại bởi vì hành động vừa rồi của chiến thần Thiên Vũ mà vui mừng phấn khởi không thôi.
Chiến thần Thiên Vũ chỉ dùng một trong những kiếm thuật đơn giản nhất, cũng là chiêu thức khởi đầu đơn giản nhất hoàn toàn phá giải một chiêu kiếm cân nhắc kỹ càng của Kitano Takeshil Điều này đối với người Đại Hạ mà nói, không thể nghi ngờ chính là tiêm vào một liều thuốc an thần.
Chiến thần Thiên Vũ cường đại hơn Kitano Takeshil Giờ phút này, cái nhận thức kia đã đặt xuống trong đầu toàn bộ người Đại Hạ.
“Tôi biết mà, chiến thần Thiên Vũ của chúng ta chắc chắn cường đại hơn cái đồ bỏ đệ nhất võ giả Đông Hoàng kia nhiều!”
“Đúng vậy, một nơi chật hẹp nhỏ bé như Đông Hoàng, sao có thể là đối thủ của Đại Hạ chúng ta được chứ?”
“Nói rất đúng!”
“Hơn nữa, ở một nơi nhỏ bé chật hẹp như vậy, sao lại có người có thể trở thành đối thủ của chiến thần Thiên Vũ được đây?”
“Đúng đó! Kitano Takeshi là cái thá gì chứ?”
“Cái gì mà Thiên Bình Quỷ Vũ, hò hét khoe khoang, còn không phải đã bị một chiêu của chiến thần Thiên Vũ phá giải hay sao?”
“Giặc lùn Đông Hoàng giống nhau đều là đồ bỏ đi, ai quan tâm ông ta có phải là cao thủ võ đạo hàng đầu hay không, chỉ là kẻ cao nhất trong đám chú lùn mà thôi…”
“Đúng vậy, ha ha ha ha…”
Bên phía Đại Hạ, lời bàn luận càng ngày càng càn rỡ.
Thậm chí bọn họ còn cố ý phóng đại âm thanh, muốn để cho phía Đông Hoàng nghe thấy.
Bên phía Đông Hoàng đương nhiên nghe được, nhưng mà bọn họ lại giả vờ như không có xảy ra chuyện gì.
Cái mà ông ta am hiểu nhất tuyệt đối không phải là áp sát giáp lá cà, mà là kiếm thuật.
Kiếm của Kitano Takeshi xắn một cái kiếm hoa, ngay sau đó đâm tới trước mặt: “Hoa Quang Thánh Kiếm!”
Theo lời nói của Kitano Takeshi rơi xuống, thế kiếm của ông ta giống như một cơn gió táp, thế không thể đỡ, điên cuồng vọt về phía trước.
Cả người lẫn thân hình ông ta đều giống như một đạo thiểm điện, lao vút về phía chiến thần Thiên Vũ.
“Tốc độ nhanh đến nỗi cả người ông ta gần như đã hóa thành một đạo tàn ảnh.
Con ngươi của Tân Vũ Phong theo bản năng co rụt lại, anh đã ngửi được hơi thở của sự chết chóc!
Đây cũng là do người Đông Hoàng cực kỳ không muốn thừa nhận sự thật.
Nếu như hôm nay, Kitano Takeshi thật sự bị chiến thần Tân Vũ Phong đánh bại, như vậy lần đại hội giao lưu võ đạo này thật sự sẽ trở thành sỉ nhục của Đông Hoàng.
Không chỉ như thế, thậm chí là mỗi một lần sau này, hễ là đại hội giao lưu võ đạo có Tân Vũ Phong tham gia, hễ là người như chiến thần Thiên Vũ này còn sống… như vậy đối với Đông Hoàng mà nói, vẫn là vô cùng sỉ nhục!
Hai người kia đã chứng minh Đông Hoàng ở dưới Đại Hạ.
Võ giả của Đông Hoàng không bằng võ giả của Đại Hạ.
Mà hôm nay, mặc dù bọn họ nhìn thấy chiến thần Thiên Vũ dễ dàng dùng một chiêu thức căn bản phá vỡ Thiên Bình Quỷ Vũ của Kitano.
Takeshi, nhưng bọn họ vẫn không muốn thừa nhận như cũ, là bởi vì sự cường đại của chiến thần Thiên Vũ đã vượt qua cả Kitano Takeshi.
Dù sao, nếu như bọn họ thừa nhận điều này… hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Chuyện mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất sẽ thật sự xảy ra.
Bởi thế, không ai nguyện ý thừa nhận cả.
Nhưng mà bên phía Đại Hạ lại bởi vì hành động vừa rồi của chiến thần Thiên Vũ mà vui mừng phấn khởi không thôi.
Chiến thần Thiên Vũ chỉ dùng một trong những kiếm thuật đơn giản nhất, cũng là chiêu thức khởi đầu đơn giản nhất hoàn toàn phá giải một chiêu kiếm cân nhắc kỹ càng của Kitano Takeshil Điều này đối với người Đại Hạ mà nói, không thể nghi ngờ chính là tiêm vào một liều thuốc an thần.
Chiến thần Thiên Vũ cường đại hơn Kitano Takeshil Giờ phút này, cái nhận thức kia đã đặt xuống trong đầu toàn bộ người Đại Hạ.
“Tôi biết mà, chiến thần Thiên Vũ của chúng ta chắc chắn cường đại hơn cái đồ bỏ đệ nhất võ giả Đông Hoàng kia nhiều!”
“Đúng vậy, một nơi chật hẹp nhỏ bé như Đông Hoàng, sao có thể là đối thủ của Đại Hạ chúng ta được chứ?”
“Nói rất đúng!”
“Hơn nữa, ở một nơi nhỏ bé chật hẹp như vậy, sao lại có người có thể trở thành đối thủ của chiến thần Thiên Vũ được đây?”
“Đúng đó! Kitano Takeshi là cái thá gì chứ?”
“Cái gì mà Thiên Bình Quỷ Vũ, hò hét khoe khoang, còn không phải đã bị một chiêu của chiến thần Thiên Vũ phá giải hay sao?”
“Giặc lùn Đông Hoàng giống nhau đều là đồ bỏ đi, ai quan tâm ông ta có phải là cao thủ võ đạo hàng đầu hay không, chỉ là kẻ cao nhất trong đám chú lùn mà thôi…”
“Đúng vậy, ha ha ha ha…”
Bên phía Đại Hạ, lời bàn luận càng ngày càng càn rỡ.
Thậm chí bọn họ còn cố ý phóng đại âm thanh, muốn để cho phía Đông Hoàng nghe thấy.
Bên phía Đông Hoàng đương nhiên nghe được, nhưng mà bọn họ lại giả vờ như không có xảy ra chuyện gì.
Cái mà ông ta am hiểu nhất tuyệt đối không phải là áp sát giáp lá cà, mà là kiếm thuật.
Kiếm của Kitano Takeshi xắn một cái kiếm hoa, ngay sau đó đâm tới trước mặt: “Hoa Quang Thánh Kiếm!”
Theo lời nói của Kitano Takeshi rơi xuống, thế kiếm của ông ta giống như một cơn gió táp, thế không thể đỡ, điên cuồng vọt về phía trước.
Cả người lẫn thân hình ông ta đều giống như một đạo thiểm điện, lao vút về phía chiến thần Thiên Vũ.
“Tốc độ nhanh đến nỗi cả người ông ta gần như đã hóa thành một đạo tàn ảnh.
Con ngươi của Tân Vũ Phong theo bản năng co rụt lại, anh đã ngửi được hơi thở của sự chết chóc!