Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1562
Chương 1562
Nhưng mà, mặc kệ tư tưởng của bên Đại Hạ là như thế nào.
Giờ phút này Tân Vũ Phong còn có chuyện quan trọng hơn phải làm Trước đó khi đang chiến đấu với Kitano Takeshi đã tạo ra một chiêu kia thí thần, đó là chiêu thức mà Tân Vũ Phong đã ngộ ra được trong khi chiến đấu, vân còn chưa quen tay lắm.
Bây giờ Tân Vũ Phong cần nghiêm túc tìm hiểu triệt để chiêu thức mới kia.
Mà không phải là đánh ra nó nhờ vào vận may.
Tân Vũ Phong một thân một mình ngồi trong gian phòng, hai chân khoanh lại.
Từng sợi từng sợi kiếm khí xoay xung quanh cả người anh.
Mái tóc màu đen không gió mà bay.
Suốt cả đêm.
Sáng ngày thứ hai, đám người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ lần lượt rời giường.
Không nhìn thấy Tân Vũ Phong đâu, Nhạc Linh Linh do dự một lúc, cô ta đang do dự xem có nên đi lên lầu tìm Tân Vũ Phong hay không.
Cũng may Vương Hán Đại đã xuất hiện.
Vừa nhìn thấy Vương Hán Đại, dường như Nhạc Linh Linh có chút gì đó oán trách: “Sếp Vương, có phải là anh đã sớm biết Tân Vũ Phong chính là chiến thần Thiên Vũ, sau đó cùng Tân Vũ Phong hợp lại giấu diếm bọn tôi đúng không?”
‘Vương Hán Đại nhìn vẻ mặt của Nhạc Linh Linh, không thể nhịn được mà cười cười.
Anh ta đương nhiên biết Nhạc Linh Linh thích Tân Vũ Phong, nếu không thì lúc trước anh ta đã không đùa cợt để thăm dò Tân Vũ Phong, thử xem Nhạc Linh Linh có phải là chị dâu nhỏ hay không.
Vương Hán Đại cười nói: “Chiến thần Thiên Vũ muốn giấu diếm thân phận, sao tôi dám không nghe theo được?”
Nhạc Linh Linh tức đến dậm chân, nhưng cuối cùng cũng không thể nói gì hơn.
Qua cái này một lúc, Nhạc Linh Linh có chút lo âu mở miệng hỏi “Cái kia, sếp Vương, Tân Vũ Phong sao mà vẫn chưa thức dậy nhỉ?
Không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ? Hay là tự anh ấy đã đi trước rồi?”
Vương Hán Đại lắc đầu: “Thiên Vũ đại nhân nói, mình muốn trong phòng tu luyện một phen, chiêu thức đánh bại Kitano Takeshi ngày.
hôm qua kia là Thiên Vũ đại nhân đã ngộ ra ngay vào lúc đó, bây giờ anh ấy còn phải luyện thêm một chút”
“Cái gì?”
Nhạc Linh Linh kinh ngạc không thôi, mở to hai mắt, mà đám người đại biểu võ thuật Đại Hạ ở sau lưng cũng bàn luận âmï.
“Một chiêu mạnh mẽ như vậy, vậy mà lại là chiêu do chiến thần Thiên Vũ ngộ ra trong lúc chiến đấu?”
“Trước đó chưa từng sử dụng qua?”
“Hình như còn mạnh hơn so với Dũng kiếm trảm Thiên Cang còn mạnh hơn một chút thì phải… “
“Đúng vậy đó, thật bất sự là không thể tưởng tượng nổi luôn, những hiểu biết của chiến thần Thiên Vũ đối với kiếm đạo, cũng thật sự là quá kinh khủng…”
“Ngẫm lại cũng thật là có chút buồn cười, trước đó Kitano Takeshi thế mà còn buông lời nói ngông cường rằng muốn thu chiến thần Thiên Vũ của chúng ta làm đệ tử. “
“Đúng vậy, chiến thần Thiên Vũ thu anh ta làm đệ tử thì nghe còn tạm được! Ha ha ha ha!”
“Đúng là như vậy đó, những hiểu biết của chiến thần Thiên Vũ đối với kiếm đạo so sánh cái tên Kitano Takeshi kia còn mạnh hơn rất rất nhiều, bất kể là nói như thế nào thì Kitano Takeshi có thể ngộ ra một chiêu mãnh kiệt như vậy trong khi chiến đấu hay sao?”
“Theo như anh nói thì ngoại trừ chiến thần Thiên Vũ ra còn có người nào khác có thể làm được nữa đâu?”
“Nói cũng không sai… dù sao thì cứ biết chiến thần Thiên Vũ của chúng ta cực kỳ mạnh mẽ là được rồi!”
“Đúng là như vậy đó!”
Đám người nghe nói chiến thần Thiên Vũ đang ở trong phòng tu luyện thì cũng không lôi thôi dài dòng nữa.
Bởi vì bất kể nói thế nào thì cho dù chiến thần Thiên Vũ có đồng ý hòa nhập với bọn họ đi chăng nữa nhưng mà dù sao thì đó cũng là chiến thần Thiên Vũ đó.
Cho dù có mong muốn muốn được tiếp xúc cùng chiến thần Thiên Vũ nhiều như thế nào đi chăng nữa nhưng lúc mà chiến thần Thiên Vũ có việc bận của riêng mình thì không có ai trong bọn họ dám lộn xộn gì cả.
Bởi vậy, đám người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ rất nhanh sau đó liền yên tĩnh trở lại.
Một đoàn người cộng thêm một Vương Hán Đại, cùng nhau đi đến nơi dùng cơm của khách sạn ở tầng dưới.
Trong lúc đang ăn, Nhạc Linh Linh đột nhiên mở miệng.
“Ừ này, sếp Vương. “
Vương Hán Đại giương mắt, nhìn về phía Nhạc Linh Linh.
Đôi môi hồng nhuận của Nhạc Linh Linh mấp máy, nhìn Vương Hán Đại nói: “Chuyến bay tối hôm nay của chúng ta sẽ rời khỏi Đông Hoàng trở về Đại Hạ, trước lúc đó, không biết lại có thể có cơ hội được… gặp chiến thần Thiên Vũ lần nào nữa hay không?”
Nhưng mà, mặc kệ tư tưởng của bên Đại Hạ là như thế nào.
Giờ phút này Tân Vũ Phong còn có chuyện quan trọng hơn phải làm Trước đó khi đang chiến đấu với Kitano Takeshi đã tạo ra một chiêu kia thí thần, đó là chiêu thức mà Tân Vũ Phong đã ngộ ra được trong khi chiến đấu, vân còn chưa quen tay lắm.
Bây giờ Tân Vũ Phong cần nghiêm túc tìm hiểu triệt để chiêu thức mới kia.
Mà không phải là đánh ra nó nhờ vào vận may.
Tân Vũ Phong một thân một mình ngồi trong gian phòng, hai chân khoanh lại.
Từng sợi từng sợi kiếm khí xoay xung quanh cả người anh.
Mái tóc màu đen không gió mà bay.
Suốt cả đêm.
Sáng ngày thứ hai, đám người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ lần lượt rời giường.
Không nhìn thấy Tân Vũ Phong đâu, Nhạc Linh Linh do dự một lúc, cô ta đang do dự xem có nên đi lên lầu tìm Tân Vũ Phong hay không.
Cũng may Vương Hán Đại đã xuất hiện.
Vừa nhìn thấy Vương Hán Đại, dường như Nhạc Linh Linh có chút gì đó oán trách: “Sếp Vương, có phải là anh đã sớm biết Tân Vũ Phong chính là chiến thần Thiên Vũ, sau đó cùng Tân Vũ Phong hợp lại giấu diếm bọn tôi đúng không?”
‘Vương Hán Đại nhìn vẻ mặt của Nhạc Linh Linh, không thể nhịn được mà cười cười.
Anh ta đương nhiên biết Nhạc Linh Linh thích Tân Vũ Phong, nếu không thì lúc trước anh ta đã không đùa cợt để thăm dò Tân Vũ Phong, thử xem Nhạc Linh Linh có phải là chị dâu nhỏ hay không.
Vương Hán Đại cười nói: “Chiến thần Thiên Vũ muốn giấu diếm thân phận, sao tôi dám không nghe theo được?”
Nhạc Linh Linh tức đến dậm chân, nhưng cuối cùng cũng không thể nói gì hơn.
Qua cái này một lúc, Nhạc Linh Linh có chút lo âu mở miệng hỏi “Cái kia, sếp Vương, Tân Vũ Phong sao mà vẫn chưa thức dậy nhỉ?
Không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ? Hay là tự anh ấy đã đi trước rồi?”
Vương Hán Đại lắc đầu: “Thiên Vũ đại nhân nói, mình muốn trong phòng tu luyện một phen, chiêu thức đánh bại Kitano Takeshi ngày.
hôm qua kia là Thiên Vũ đại nhân đã ngộ ra ngay vào lúc đó, bây giờ anh ấy còn phải luyện thêm một chút”
“Cái gì?”
Nhạc Linh Linh kinh ngạc không thôi, mở to hai mắt, mà đám người đại biểu võ thuật Đại Hạ ở sau lưng cũng bàn luận âmï.
“Một chiêu mạnh mẽ như vậy, vậy mà lại là chiêu do chiến thần Thiên Vũ ngộ ra trong lúc chiến đấu?”
“Trước đó chưa từng sử dụng qua?”
“Hình như còn mạnh hơn so với Dũng kiếm trảm Thiên Cang còn mạnh hơn một chút thì phải… “
“Đúng vậy đó, thật bất sự là không thể tưởng tượng nổi luôn, những hiểu biết của chiến thần Thiên Vũ đối với kiếm đạo, cũng thật sự là quá kinh khủng…”
“Ngẫm lại cũng thật là có chút buồn cười, trước đó Kitano Takeshi thế mà còn buông lời nói ngông cường rằng muốn thu chiến thần Thiên Vũ của chúng ta làm đệ tử. “
“Đúng vậy, chiến thần Thiên Vũ thu anh ta làm đệ tử thì nghe còn tạm được! Ha ha ha ha!”
“Đúng là như vậy đó, những hiểu biết của chiến thần Thiên Vũ đối với kiếm đạo so sánh cái tên Kitano Takeshi kia còn mạnh hơn rất rất nhiều, bất kể là nói như thế nào thì Kitano Takeshi có thể ngộ ra một chiêu mãnh kiệt như vậy trong khi chiến đấu hay sao?”
“Theo như anh nói thì ngoại trừ chiến thần Thiên Vũ ra còn có người nào khác có thể làm được nữa đâu?”
“Nói cũng không sai… dù sao thì cứ biết chiến thần Thiên Vũ của chúng ta cực kỳ mạnh mẽ là được rồi!”
“Đúng là như vậy đó!”
Đám người nghe nói chiến thần Thiên Vũ đang ở trong phòng tu luyện thì cũng không lôi thôi dài dòng nữa.
Bởi vì bất kể nói thế nào thì cho dù chiến thần Thiên Vũ có đồng ý hòa nhập với bọn họ đi chăng nữa nhưng mà dù sao thì đó cũng là chiến thần Thiên Vũ đó.
Cho dù có mong muốn muốn được tiếp xúc cùng chiến thần Thiên Vũ nhiều như thế nào đi chăng nữa nhưng lúc mà chiến thần Thiên Vũ có việc bận của riêng mình thì không có ai trong bọn họ dám lộn xộn gì cả.
Bởi vậy, đám người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ rất nhanh sau đó liền yên tĩnh trở lại.
Một đoàn người cộng thêm một Vương Hán Đại, cùng nhau đi đến nơi dùng cơm của khách sạn ở tầng dưới.
Trong lúc đang ăn, Nhạc Linh Linh đột nhiên mở miệng.
“Ừ này, sếp Vương. “
Vương Hán Đại giương mắt, nhìn về phía Nhạc Linh Linh.
Đôi môi hồng nhuận của Nhạc Linh Linh mấp máy, nhìn Vương Hán Đại nói: “Chuyến bay tối hôm nay của chúng ta sẽ rời khỏi Đông Hoàng trở về Đại Hạ, trước lúc đó, không biết lại có thể có cơ hội được… gặp chiến thần Thiên Vũ lần nào nữa hay không?”