Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1664
Chương 1664
Công Tôn Vũ ngăn Quách Thành lại: “Làm gì phải phiền phức như vậy”
Công Tôn Vũ nói, gõ vào chỗ này chỗ nọ của bức tường, sau đó dường như bắt được thứ gì đó, anh ta nhẹ nhàng kéo ra…
Cả căn phòng đột nhiên thay đối.
Căn nhà tranh vốn dĩ vô cùng nhỏ hẹp, cùng tối tăm và ẩm ướt.
Kết quả là sau khi Công Tôn Vũ phát hiện ra thứ gì đó ở trên tường, căn phòng lập tức biến thành tòa nhà tráng lệ.
Nơi mà bây giờ bọn họ đang ở chỉ có một phòng, mà nhìn vào bên trong còn thấy ba căn phòng đang mở cửa, tổng cộng là bốn phòng.
Quách Thành mở to mắt, không thể tin nổi.
Một nụ cười thoáng qua trong mắt Công Tôn Vũ, nói như thật: “Lần này, La Phù Sơn tổ chức đại hội tỷ thí võ công cho toàn bộ Đại Hạ và Ấn Môn Môn Phái.
“Có nhiều Ẩn Môn Môn Phái tới tham gia đại hội tỷ thí võ công như vậy, sao La Phù Sơn có thể qua loa cho xong chuyện được?”
“Có thể phát hiện ra bí mật trong đó thì có thể sống tốt hơn, nếu không phát hiện được thì.. “
“Ngay cả cái này cũng không phát hiện được. La Phù Sơn thật sai lầm khi cho anh ở lại”
Quách Thành im lặng ở bên cạnh.
Bởi vì anh ta chính là nhóm người không thể phát hiện ra.
Nói thật, thị lực của Quách Thành đúng là không thể cảm nhận được nơi mà La Phù Sơn cung cấp có động tay động chân đến.
Không ngờ đến chỗ nghỉ ngơi mà La Phù Sơn còn muốn giày vò bọn họ một phen.
Quách Thành thở dài, vẫn cam chịu đi lấy nước và dọn dẹp phòng cho đại nhân Thiên Vũ.
Công Tôn Vũ ở bên ngoài, dặn dò Quách Thành: “Anh Quách, anh cũng giúp tôi dọn dẹp với!”
Quách Thành ở bên trong phát ra tiếng nói không cam lòng, nhưng chờ khi Quách Thành đi ra, phòng của Công Tôn Vũ vẫn được dọn dẹp sạch sẽ .
Một đêm không nói gì.
Cũng không thể nói là không có nói gì được. Công Tôn Vũ giới thiệu đại khái về La Phù Sơn cho Tân Vũ Phong, nhưng Tân Vũ Phong đã biết được nhiều thứ nên Công Tôn Vũ chỉ giải thích một chút để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Tân Vũ Phong.
Ví dụ như vì sao La Phù Sơn có nhiều bảo bối, vì sao ngay cả một con khỉ cũng thông minh như vậy.
Vì sao linh khí ở đây lại đậm đặc như thế.
Công Tôn Vũ nói, những Ẩn Môn Môn Phái có lai lịch sâu xa giống bọn họ, đều được kế thừa Tụ Linh Trận từ xa xưa.
Có thể tập hợp linh khí giữa trời đất, đế khi võ giả tu luyện nội lực, sẽ có kết quả không chỉ gấp hơn mấy lần, mà càng dễ dàng xúc tác hình thành nên bảo bối, cũng như trí khôn cho dã thú.
Thật ra Tân Vũ Phong cũng đã đoán được điều này từ lâu, nhưng Quách Thành ở bên cạnh lại say sưa lắng nghe.
Cho đến khi trăng treo lên cao, ba người mới chia nhau ra, về phòng của mình và chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tân Vũ Phong cùng Quách Thành và Công Tôn Vũ, ba người đã sớm đi tới địa điểm tập trung mà hôm qua Tam trưởng lão giao phó.
Bọn họ đến không quá muộn, thậm chí còn tương đối sớm. Bởi vì Quách Thành thật sự quá phấn khích khi lần đầu tiên tới nội bộ của Ẩn Môn Môn Phái, nên sáng sớm đã thức dậy.
Khó tránh khỏi phát ra một vài tiếng động, làm đánh thức hai người kia.
Nhưng cho dù như vậy, khi sắc trời còn chưa rõ ba người bọn họ đã thức dậy, nhưng khi bọn họ đến địa điểm tập trung, họ vẫn không phải là những người đầu tiên đến nơi.
Ít nhất là nhiều hơn phân nửa đều đã đi tới địa điểm tập trung.
Sau đó, cũng không quá lâu lại có nhiều người lần lượt chạy tới.
Công Tôn Vũ ngăn Quách Thành lại: “Làm gì phải phiền phức như vậy”
Công Tôn Vũ nói, gõ vào chỗ này chỗ nọ của bức tường, sau đó dường như bắt được thứ gì đó, anh ta nhẹ nhàng kéo ra…
Cả căn phòng đột nhiên thay đối.
Căn nhà tranh vốn dĩ vô cùng nhỏ hẹp, cùng tối tăm và ẩm ướt.
Kết quả là sau khi Công Tôn Vũ phát hiện ra thứ gì đó ở trên tường, căn phòng lập tức biến thành tòa nhà tráng lệ.
Nơi mà bây giờ bọn họ đang ở chỉ có một phòng, mà nhìn vào bên trong còn thấy ba căn phòng đang mở cửa, tổng cộng là bốn phòng.
Quách Thành mở to mắt, không thể tin nổi.
Một nụ cười thoáng qua trong mắt Công Tôn Vũ, nói như thật: “Lần này, La Phù Sơn tổ chức đại hội tỷ thí võ công cho toàn bộ Đại Hạ và Ấn Môn Môn Phái.
“Có nhiều Ẩn Môn Môn Phái tới tham gia đại hội tỷ thí võ công như vậy, sao La Phù Sơn có thể qua loa cho xong chuyện được?”
“Có thể phát hiện ra bí mật trong đó thì có thể sống tốt hơn, nếu không phát hiện được thì.. “
“Ngay cả cái này cũng không phát hiện được. La Phù Sơn thật sai lầm khi cho anh ở lại”
Quách Thành im lặng ở bên cạnh.
Bởi vì anh ta chính là nhóm người không thể phát hiện ra.
Nói thật, thị lực của Quách Thành đúng là không thể cảm nhận được nơi mà La Phù Sơn cung cấp có động tay động chân đến.
Không ngờ đến chỗ nghỉ ngơi mà La Phù Sơn còn muốn giày vò bọn họ một phen.
Quách Thành thở dài, vẫn cam chịu đi lấy nước và dọn dẹp phòng cho đại nhân Thiên Vũ.
Công Tôn Vũ ở bên ngoài, dặn dò Quách Thành: “Anh Quách, anh cũng giúp tôi dọn dẹp với!”
Quách Thành ở bên trong phát ra tiếng nói không cam lòng, nhưng chờ khi Quách Thành đi ra, phòng của Công Tôn Vũ vẫn được dọn dẹp sạch sẽ .
Một đêm không nói gì.
Cũng không thể nói là không có nói gì được. Công Tôn Vũ giới thiệu đại khái về La Phù Sơn cho Tân Vũ Phong, nhưng Tân Vũ Phong đã biết được nhiều thứ nên Công Tôn Vũ chỉ giải thích một chút để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Tân Vũ Phong.
Ví dụ như vì sao La Phù Sơn có nhiều bảo bối, vì sao ngay cả một con khỉ cũng thông minh như vậy.
Vì sao linh khí ở đây lại đậm đặc như thế.
Công Tôn Vũ nói, những Ẩn Môn Môn Phái có lai lịch sâu xa giống bọn họ, đều được kế thừa Tụ Linh Trận từ xa xưa.
Có thể tập hợp linh khí giữa trời đất, đế khi võ giả tu luyện nội lực, sẽ có kết quả không chỉ gấp hơn mấy lần, mà càng dễ dàng xúc tác hình thành nên bảo bối, cũng như trí khôn cho dã thú.
Thật ra Tân Vũ Phong cũng đã đoán được điều này từ lâu, nhưng Quách Thành ở bên cạnh lại say sưa lắng nghe.
Cho đến khi trăng treo lên cao, ba người mới chia nhau ra, về phòng của mình và chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tân Vũ Phong cùng Quách Thành và Công Tôn Vũ, ba người đã sớm đi tới địa điểm tập trung mà hôm qua Tam trưởng lão giao phó.
Bọn họ đến không quá muộn, thậm chí còn tương đối sớm. Bởi vì Quách Thành thật sự quá phấn khích khi lần đầu tiên tới nội bộ của Ẩn Môn Môn Phái, nên sáng sớm đã thức dậy.
Khó tránh khỏi phát ra một vài tiếng động, làm đánh thức hai người kia.
Nhưng cho dù như vậy, khi sắc trời còn chưa rõ ba người bọn họ đã thức dậy, nhưng khi bọn họ đến địa điểm tập trung, họ vẫn không phải là những người đầu tiên đến nơi.
Ít nhất là nhiều hơn phân nửa đều đã đi tới địa điểm tập trung.
Sau đó, cũng không quá lâu lại có nhiều người lần lượt chạy tới.