Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2121-2125
Chương 2121
Tuyệt đối phải khiến cho Diệp Thanh Đình sáng mắt ra! Đến lúc đó, anh ta muốn thấy hình ảnh Diệp Thanh Đình trong trang phục của con gái!
Khóe mắt Triệu Hào giật lên hai cái, trong mắt phảng phất như có ngọn lửa giận, bùng cháy mạnh mẽ. Trần Vạn Lực bị người ta đánh thành bộ dường như vậy!
Diệp Thanh Đình lại có thể dùng Trần Vạn Lực làm vũ khí, cứ như vậy tùy tiện công kích anh ta…
Mặt mũi thiếu chủ của anh ta, phải đặt ở đâu?
Diệp Thanh Đình thật sự đang muốn chết! Triệu Hào tức giận muốn phát điên.
Hận không thể ngay lập tức, tự mình lên võ đài, quyết đấu với Diệp Thanh Đình.
Nhưng ai đó đã ngăn anh ta lại.
“Thiếu chủ!” Mở miệng ra nói chính là người cuối cùng trong Bát Tướng Thiên Môn. Trong Bát Tướng Thiên Môn, anh ta là một người trung
Thạch Vũ. thành và tận tâm nhất đối tông chủ và thiếu chủ. Giờ phút này nghe được giọng nói của Thạch Vũ, Triệu Hào cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
“May mắn mà còn có cậu. Giọng nói của Triệu Hào trầm xuống, dường như đang có ý định gì đó xấu xa: “Đi đi, mau giết chết Diệp Thanh Đình!”
“Rõ. Thạch Vũ chắp tay hướng về phía Triệu Hào: “Tôi lập tức đi giết con nhỏ đó”
Khóe miệng Triệu Hào giật giật hai cái, thay đổi chủ ý.
“Không, không thể giết cô ta…giữ lại cho cô ta một mạng, tôi muốn từ từ hành hạ và dày vò cô ta!”
“Rõ!”
Thạch Vũ một lần nữa nhận lệnh, sau đó không đợi trọng tài tuyên bố bắt đầu, liền không chút do dự xông về phía Diệp Thanh Đình.
Trường Tiên của Diệp Thanh Đình, vừa định thu hồi, còn chưa kịp phản ứng gì, ngay sau đó, Thạch Vũ đã lao tới.
Hoàn toàn không cho Diệp Thanh Đình kịp thời phản ứng.
Nguy hiểm quá.
Trái tim Diệp Thanh Đình bắt đầu đập điên cuồng, cố gắng né tránh đối phương.
Quả nhiên, Thạch Vũ rút trường đao bên hông ra, hung hãng bố về phía mặt đất.
Giống như dao cắt đậu hũ, đá xanh trên mặt đất trong nháy mắt nứt ra một lỗ.
Thạch Vũ dùng sức rút trường đao ra, sau đó chỉ về phía Diệp Thanh Đình.
Thạch Vũ trong lòng biết rõ, vừa rồi cũng chỉ có thể uy hiếp Diệp Thanh Đình một phen, căn bản là không cách nào đánh bại Diệp Thanh Đình, hoặc là làm chuyện gì khác.
Tuy nhiên.
Sức mạnh của Thạch Vũ, anh ta còn chưa hoàn toàn phát huy.
Diệp Thanh Đình nhìn Thạch Vũ trước mắt, trong lòng đã trở nên căng thẳng.
Cửu Hoàn Kim Long Đao, thực lực Thạch Vũ tuyệt đối so với mấy người trước đó, đáng sợ hơn nhiều.
Như vậy, bản thân còn có phần thắng sao?… Diệp Thanh Đình run rẩy hít một hơi thật sâu, mặc kệ có phần thắng hay không, Diệp Thanh Đình chỉ biết một chuyện, đó chính là bản thân hôm nay, nhất định phải chiến đấu, nhất định phải chiến đấu cho đến khi không còn chút sức lực nào mới thôi!
Nếu không, tuyệt đối không mang theo Diệp Kính Dương!
Trường Tiên trong tay Diệp Thanh Đình vung lên, mạnh mẽ bay về phía bàn tay Thạch Vũ đang nắm Cửu Hoàn Kim Long Đạo.
Chương 2122
Thạch Vũ liền cẩm thấy đau đớn và kêu lên một tiếng, trên cổ tay xuất hiện một vết tích màu đỏ tươi. Thế nhưng, Thạch Vũ tuyệt đối sẽ không từ bỏ như vậy, hoặc là làm một chuyện gì đó như nhận thua.
Dù sao đối với một võ giả mà nói, vết thương nhỏ này thậm chí có thể nói không đáng kể. Điều thật sự khiến Thạch Vũ quan tâm, chỉ có thân pháp quá khéo léo của Diệp Thanh Đình.
Đối với Thạch Vũ mà nói, chính là trở ngại lớn nhất trong chiến đấu với Diệp Thanh Đình.
Thạch Vũ ép bản thân bình ổn tinh thần, một lần nữa tấn công hướng Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình khẽ quát một tiếng, thân hình đột nhiên bay lên không trung, ngay sau đó một cước đạp về phía cổ tay Thạch Vũ.
Keng!
Rõ ràng là chân đá vào cổ tay, lại phát ra âm thanh giống như sắt thép va chạm.
Nó rất chói tai.
Quả nhiên, Thạch Vũ cũng không thể chịu nổi một chút trọng kích của Diệp Thanh Đình, Cửu Hoàn Kim Long Đạo trong tay đột nhiên rơi xuống đất.
Trường đạo tiếp xúc mặt đất, trong nháy mắt liền tạo ra những vệt màu trắng.
Vũ khí trong tay Thạch Vũ bị người ta đánh rơi, trong nháy mắt anh ta liền cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao anh ta không giống Địch Kiệt, nếu không có vũ khí, liền mất đi tất cả sức chiến đấu.
Ngoại trừ Cửu Hoàn Kim Long Đạo trong tay lúc trước, hai nắm đấm của anh ta cũng đủ để nghiền nát đối thủ. Thạch Vũ hít sâu một hơi, ngay sau đó lại vung tay về phía Diệp Thanh Đình.
Một điều ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người. Lần này Diệp Thanh Đình, không có chút né tránh nào. Tùy ý để cho Thạch Vũ tấn công về phía của mình. Tần Vũ Phong hít một hơi thật sâu.
Diệp Thanh Đình đây là muốn… Một đổi một với Thạch Vũ?
Không đúng!
Nói như vậy, Diệp Thanh Đình thật sự là quá thiệt thòi! Tiếp theo là trận chiến cuối cùng!
Diệp Thanh Đình nếu bây giờ, một đổi một với đối thủ, trận đấu kế tiếp, không phải chắc chắn sẽ thua sao?
Diệp Kính Dương sợ tới mức trực tiếp gào thét lên: “Chị ơi, đừng mà, mau tránh đi!”
Bup!
Cùng lúc đó, Diệp Kính Dương vô cùng lắng, không ngừng gào thét một tiếng.
Diệp Thanh Đình vẫn trực tiếp đón nhận lấy sự tấn công của Thạch Vũ.
Tất cả mọi người đều không ngờ tới chuyện này.
Khóe miệng Diệp Thanh Đình lộ ra một nụ cười, ngay sau đó “Ngu ngốc”
Một câu nói nhẹ nhàng thể hiện sự vui sướng, từ trong miệng Diệp Thanh Đình thốt ra, cơ thể Diệp Thanh Đình uyển chuyển xoay người về phía góc mà không ai dám tin.
Trực tiếp né tránh sự tấn công của Thạch Vũ!
Thạch Vũ bị lừa rồi!
Trường Tiên trong tay Diệp Thanh Đình trực tiếp quấn lấy cổ Thạch Vũ, sau đó tăng cường sức mạnh, trong nháy mắt, Thạch Vũ bị siết chặt mà ra, sắc mặt đỏ bừng! “Tự mình tìm cái chết!” Gần xanh trên cổ Thạch Vũ nổi lên, ngay sau đó một tiếng giận dữ quát!
Chương 2123
Thạch Vũ một đấm, bùm một tiếng, đánh mạnh vào xương sườn Diệp Thanh Đình!
Nhưng đồng thời, cùng lúc với Thạch Vũ tấn công, roi của Diệp Thanh Đình cũng quấn càng ngày càng chặt, Thạch Vũ rất nhanh liền cảm thấy khó thở, thậm chí không thở nổi.
Thạch Vũ không thể tin được liền mở to hai mắt.
Diệp Thanh Đình họ ra máu tươi, Thạch Vũ vốn cho rằng bản thân có thể mượn cơ hội này để tránh bị quần vào cổ, nhưng không nghĩ tới Diệp Thanh Đình không có ý muốn buông ra, ngược lại càng quấn càng chặt.
Máu tươi lưu lại bên môi cũng không quan tâm chút nào, chỉ biết liều mạng nắm chặt roi trong tay, cổ Thạch Vũ càng ngày càng bị quấn chặt. Đến cuối cùng, dĩ nhiên bởi vì thiếu oxy, mà anh ta liền ngất xỉu.
Tất cả mọi người bắt đầu trở nên ầm ĩ.
“Diệp Thanh Đình lại thắng?”
“Làm thế nào chuyện này có thể xảy ra chứ, thật không thể tin được!”
“Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”
“Trời ơi…”
“Thật không thể tin được.
“Diệp Thanh Đình làm sao có thể chiến thắng Thạch Vũ?”
“Bất tử sao, Diệp Thanh Đình chiến thắng toàn bộ Bát Tướng Thiên Môn?”
“Bát Tướng Thiên Môn! Tất cả đều thua Diệp Thanh Đình!”
“Tám người đó, là tám người đại diện cho mạnh nhất trong Thiên Môn…Cứ như vậy…
“Không, không, tôi không thể tin đó là sự thật…
“Anh đừng nói thế, chúng tôi không tin!”
Mà cùng lúc đó, đừng nói đến mọi người Thiên Môn đang dị nghị, ngay cả Triệu Hào ngồi ở trên cùng, cũng kinh ngạc một câu cũng không nói nên lời.
Ngay cả Triệu Hào cũng không nghĩ tới.
Thật không ngờ Diệp Thanh Đình lại có thể đánh bại Bát Tướng Thiên Môn.
Trong lúc nhất thời, Triệu Hào cảm thấy kinh ngạc, không ngừng mở to hai mắt, một chút phản ứng cũng không có.
Ngoại trừ kinh ngạc, chỉ có kinh ngạc. Một lúc lâu không ai nói tiếng nào.
Kể cả mấy Bát Tướng Thiên Môn lúc trước thất bại, giờ phút này cũng giống như không dám tin, ngơ ngác nhìn chằm chằm Diệp Thanh Đình phía trước, còn có Thạch Vũ đang ngất xỉu.
Một sự im lặng.
Diệp Kính Dương cũng không nói gì.
Sau một khoảng thời gian không biết bao lâu.
Cuối cùng có người lấy lại tinh thần, tiếp tục dị nghị như lúc trước.
“Thiếu chủ cũng không nói gì..”
“Phí lời, đổi lại anh, anh không ngạc nhiên sao?”
“…Cuối cùng cô ta thật sự vẫn tiếp tục giành chiến thắng”
Chương 2124
“Thật là một sức mạnh khủng khiếp.”
“Trời ơi…
“Ít nhất Diệp Thanh Đình cũng bị thương mà”
“Cút đi, tám người đại diện cho Thiên Môn thay phiên nhau lên chiến đấu, kết quả Diệp Thanh Đình chỉ bị thương, đã không biết xấu hổ còn dám nói ra?”
“Chính là tám người đó… Mà giờ phút này, Diệp Thanh Đình vừa rồi thật sự nhận lấy một quyền của Thạch Vũ.
Thật ra, theo lý mà nói, Diệp Thanh Đình không nên bị
Thạch Vũ đánh một quyền như vậy.
Nhưng Diệp Thanh Đình đã trải qua bảy trận chiến đấu liên tục, thật sự là không chịu đựng thêm được.
Nếu tiêu hao thêm nữa, Diệp Thanh Đình không dám chắc sẽ có chuyện gì đáng sợ xảy ra. Cho nên cho dù rất miễn cưỡng, vẫn biết bản thân nhất định bị thương không nhẹ.
Diệp Thanh Đình cũng chỉ có thể chịu đựng nắm đấm đó.
Diệp Thanh Đình nhíu mày, cẩn thận đỡ xương sườn mình, hít một hơi thật sâu.
Không cần nhìn cũng có thể biết được, xương sườn của cô ta nhất định là đang sưng tím lên, thật sự là không đành lòng nhìn.
Diệp Thanh Đình cắn môi.
Hiện tại vẫn ổn, trong cái rủi có cái máu, xương sườn của cô ta không bị gãy. Diệp Thanh Đình nhíu mày sờ sờ gần khu vực bị thương.
Vừa rồi Thạch Vũ vung ra một quyền, cô ta cũng dùng nội công ngăn cản lại.
Nếu không ngăn cản lại, không biết chuyện gì khủng khiếp sẽ xảy ra.
Cho dù xương sườn bị gãy đâm vào phổi, chỉ sợ cũng không có gì đáng ngạc nhiên…
Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Đình nhịn không được liền cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi, ngay sau đó liền ho ra máu.
Mà theo tiếng họ nhẹ này, Diệp Kính Dương cũng lấy lại tinh thần.
Mỗi Diệp Kính Dương giật giật, giống như không thể tưởng tượng nổi: “Tôi…chị tôi thật sự thắng rồi sao?” Tần Vũ Phong gật đầu vô cùng lạnh lùng: “Không sai.
Diệp Kính Dương há to miệng, trong lúc nhất thời một cậu cũng không nói nên lời.
Không phải Diệp Kính Dương không tin chị gái của mình, nhưng trên thực tế, chuyện đấu tám trận liên tiếp và thắng cả tám trận này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Nhiều năm đã trôi qua, có thể đạt được thắng lợi trong liên chiến như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có một mình ông nội của họ.
Và bây giờ, chị gái của anh ta dường như đã làm nên điều kỳ diệu này. nào.
Nhưng Diệp Kính Dương cũng không có chút ý vui vẻ
Dù sao Diệp Thanh Đình cũng bởi vì Diệp Kính Dương mới rơi vào hoàn cảnh như vậy, thậm chí còn phải tiếp nhận khiêu chiến như tự mình tìm chỗ chết thế này.
Diệp Kính Dương cắn răng, trong lòng hối hận vô cùng.
Thậm chí nghĩ, nếu trước ngày hôm nay mình không có xung đột với Triệu Hào, thì tốt biết bao.
Nếu như vậy, chị gái anh ta không cần phải đến đây và bị thương nặng như vậy.
Chương 2125
Nghĩ đến đây, Diệp Kính Dương nhịn không được, hai mắt liền đỏ ửng. Người ta nói đàn ông không thể rơi nước mắt, nhưng Diệp Kính Dương đau lòng khi thấy Diệp Thanh Đình can tâm tình nguyện vì anh lao vào hiểm nguy, Diệp Kính Dương làm sao không đau lòng vì chị gái Diệp Thanh Đình của mình?
Mắt thấy chị gái của mình chịu khổ vì mình như thế, trong lòng Diệp Kính Dương cũng đau đớn đến khó có thể tự chủ được, nhịn không nổi liền khóc thành tiếng.
Tần Vũ Phong nghe được Diệp Kính Dương đang khóc lóc bên cạnh, nhịn không được liền liếc mắt nhìn Diệp Kính Dương.
Nói thật, một thanh niên trưởng thành, cứ như vậy ở bên cạnh khóc lóc, Tần Vũ Phong rất khó chịu.
Tần Vũ Phong nhịn không được giật giật môi: “Diệp Kính Dương cậu…đừng khóc nữa
Khóc là xấu.
Những giọt nước mắt hoà lẫn với máu.
Ngay cả tiếng khóc cũng vô cùng thảm thiết.
Tần Vũ Phong ôm trán thở dài.
Kết quả Diệp Ưng khóc càng lúc càng khóc lớn hơn.
“Hu hu…chị gái tôi…chị gái tôi…hu..
“Cậu căn bản không hiểu, là ai khiến chị gái cậu chịu đau đớn như vậy…
Diệp Kính Dương ở một bên hu hu khóc, đây có thể coi là những giọt nước mắt chân thật, nước mắt cùng nước mũi bắt đầu cùng nhau rơi xuống.
Tần Vũ Phong lấy khăn giấy, lau mặt Diệp Kính Dương.
“Mau nín đi.
“Cảm ơn…tôi không thể…
Tần Vũ Phong không nói gì.
Tuy rằng hiện tại Diệp Thanh Đình toàn thân bị thương, thật sự là khiến cho người ta đau lòng…
Nhưng một thanh niên trưởng thành, khóc như thế này, thật sự không cần thiết.
Tần Vũ Phong thở dài, thuận tay ném khăn giấy dính đầy nước mắt nước mũi của Diệp Kính Dương xuống đất. Diệp Kính Dương tiếp tục khóc thút thít.
Không lâu sau, Diệp Kính Dương lặng lẽ liếc mắt nhìn Tần Vũ Phong một cái.
“Anh tại sao…hức…lại không giúp tôi lau… Tần Vũ Phong khó chịu nhìn Diệp Kính Dương: “Cậu muốn lau vào tay tôi sao?”
Diệp Kính Dương trừng mắt nhìn Tần Vũ Phong, quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Đình trên võ đài, nhất thời cảm thấy đau lòng vô cùng, cũng không để ý đến Tần Vũ Phong đang khó chịu với mình, nước mắt rơi xuống không ngừng.
Tần Vũ Phong thở dài.
Thật người đau lòng đâu chỉ có một mình Diệp Kính Dương.
Nhưng trong lòng Tần Vũ Phong, nhiều hơn sự đau khổ thì đó là sự kính nể đối với Diệp Thanh Đình.
Tần Vũ Phong thật sự không ngờ, Diệp Thanh Đình thân là một người con gái, lại có thể chịu đựng được đến mức này.
Liên chiến tám trận, thắng cả tám trận.
Đây là điều mà bao nhiêu người đàn ông không thể làm được.
Tuyệt đối phải khiến cho Diệp Thanh Đình sáng mắt ra! Đến lúc đó, anh ta muốn thấy hình ảnh Diệp Thanh Đình trong trang phục của con gái!
Khóe mắt Triệu Hào giật lên hai cái, trong mắt phảng phất như có ngọn lửa giận, bùng cháy mạnh mẽ. Trần Vạn Lực bị người ta đánh thành bộ dường như vậy!
Diệp Thanh Đình lại có thể dùng Trần Vạn Lực làm vũ khí, cứ như vậy tùy tiện công kích anh ta…
Mặt mũi thiếu chủ của anh ta, phải đặt ở đâu?
Diệp Thanh Đình thật sự đang muốn chết! Triệu Hào tức giận muốn phát điên.
Hận không thể ngay lập tức, tự mình lên võ đài, quyết đấu với Diệp Thanh Đình.
Nhưng ai đó đã ngăn anh ta lại.
“Thiếu chủ!” Mở miệng ra nói chính là người cuối cùng trong Bát Tướng Thiên Môn. Trong Bát Tướng Thiên Môn, anh ta là một người trung
Thạch Vũ. thành và tận tâm nhất đối tông chủ và thiếu chủ. Giờ phút này nghe được giọng nói của Thạch Vũ, Triệu Hào cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
“May mắn mà còn có cậu. Giọng nói của Triệu Hào trầm xuống, dường như đang có ý định gì đó xấu xa: “Đi đi, mau giết chết Diệp Thanh Đình!”
“Rõ. Thạch Vũ chắp tay hướng về phía Triệu Hào: “Tôi lập tức đi giết con nhỏ đó”
Khóe miệng Triệu Hào giật giật hai cái, thay đổi chủ ý.
“Không, không thể giết cô ta…giữ lại cho cô ta một mạng, tôi muốn từ từ hành hạ và dày vò cô ta!”
“Rõ!”
Thạch Vũ một lần nữa nhận lệnh, sau đó không đợi trọng tài tuyên bố bắt đầu, liền không chút do dự xông về phía Diệp Thanh Đình.
Trường Tiên của Diệp Thanh Đình, vừa định thu hồi, còn chưa kịp phản ứng gì, ngay sau đó, Thạch Vũ đã lao tới.
Hoàn toàn không cho Diệp Thanh Đình kịp thời phản ứng.
Nguy hiểm quá.
Trái tim Diệp Thanh Đình bắt đầu đập điên cuồng, cố gắng né tránh đối phương.
Quả nhiên, Thạch Vũ rút trường đao bên hông ra, hung hãng bố về phía mặt đất.
Giống như dao cắt đậu hũ, đá xanh trên mặt đất trong nháy mắt nứt ra một lỗ.
Thạch Vũ dùng sức rút trường đao ra, sau đó chỉ về phía Diệp Thanh Đình.
Thạch Vũ trong lòng biết rõ, vừa rồi cũng chỉ có thể uy hiếp Diệp Thanh Đình một phen, căn bản là không cách nào đánh bại Diệp Thanh Đình, hoặc là làm chuyện gì khác.
Tuy nhiên.
Sức mạnh của Thạch Vũ, anh ta còn chưa hoàn toàn phát huy.
Diệp Thanh Đình nhìn Thạch Vũ trước mắt, trong lòng đã trở nên căng thẳng.
Cửu Hoàn Kim Long Đao, thực lực Thạch Vũ tuyệt đối so với mấy người trước đó, đáng sợ hơn nhiều.
Như vậy, bản thân còn có phần thắng sao?… Diệp Thanh Đình run rẩy hít một hơi thật sâu, mặc kệ có phần thắng hay không, Diệp Thanh Đình chỉ biết một chuyện, đó chính là bản thân hôm nay, nhất định phải chiến đấu, nhất định phải chiến đấu cho đến khi không còn chút sức lực nào mới thôi!
Nếu không, tuyệt đối không mang theo Diệp Kính Dương!
Trường Tiên trong tay Diệp Thanh Đình vung lên, mạnh mẽ bay về phía bàn tay Thạch Vũ đang nắm Cửu Hoàn Kim Long Đạo.
Chương 2122
Thạch Vũ liền cẩm thấy đau đớn và kêu lên một tiếng, trên cổ tay xuất hiện một vết tích màu đỏ tươi. Thế nhưng, Thạch Vũ tuyệt đối sẽ không từ bỏ như vậy, hoặc là làm một chuyện gì đó như nhận thua.
Dù sao đối với một võ giả mà nói, vết thương nhỏ này thậm chí có thể nói không đáng kể. Điều thật sự khiến Thạch Vũ quan tâm, chỉ có thân pháp quá khéo léo của Diệp Thanh Đình.
Đối với Thạch Vũ mà nói, chính là trở ngại lớn nhất trong chiến đấu với Diệp Thanh Đình.
Thạch Vũ ép bản thân bình ổn tinh thần, một lần nữa tấn công hướng Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình khẽ quát một tiếng, thân hình đột nhiên bay lên không trung, ngay sau đó một cước đạp về phía cổ tay Thạch Vũ.
Keng!
Rõ ràng là chân đá vào cổ tay, lại phát ra âm thanh giống như sắt thép va chạm.
Nó rất chói tai.
Quả nhiên, Thạch Vũ cũng không thể chịu nổi một chút trọng kích của Diệp Thanh Đình, Cửu Hoàn Kim Long Đạo trong tay đột nhiên rơi xuống đất.
Trường đạo tiếp xúc mặt đất, trong nháy mắt liền tạo ra những vệt màu trắng.
Vũ khí trong tay Thạch Vũ bị người ta đánh rơi, trong nháy mắt anh ta liền cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao anh ta không giống Địch Kiệt, nếu không có vũ khí, liền mất đi tất cả sức chiến đấu.
Ngoại trừ Cửu Hoàn Kim Long Đạo trong tay lúc trước, hai nắm đấm của anh ta cũng đủ để nghiền nát đối thủ. Thạch Vũ hít sâu một hơi, ngay sau đó lại vung tay về phía Diệp Thanh Đình.
Một điều ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người. Lần này Diệp Thanh Đình, không có chút né tránh nào. Tùy ý để cho Thạch Vũ tấn công về phía của mình. Tần Vũ Phong hít một hơi thật sâu.
Diệp Thanh Đình đây là muốn… Một đổi một với Thạch Vũ?
Không đúng!
Nói như vậy, Diệp Thanh Đình thật sự là quá thiệt thòi! Tiếp theo là trận chiến cuối cùng!
Diệp Thanh Đình nếu bây giờ, một đổi một với đối thủ, trận đấu kế tiếp, không phải chắc chắn sẽ thua sao?
Diệp Kính Dương sợ tới mức trực tiếp gào thét lên: “Chị ơi, đừng mà, mau tránh đi!”
Bup!
Cùng lúc đó, Diệp Kính Dương vô cùng lắng, không ngừng gào thét một tiếng.
Diệp Thanh Đình vẫn trực tiếp đón nhận lấy sự tấn công của Thạch Vũ.
Tất cả mọi người đều không ngờ tới chuyện này.
Khóe miệng Diệp Thanh Đình lộ ra một nụ cười, ngay sau đó “Ngu ngốc”
Một câu nói nhẹ nhàng thể hiện sự vui sướng, từ trong miệng Diệp Thanh Đình thốt ra, cơ thể Diệp Thanh Đình uyển chuyển xoay người về phía góc mà không ai dám tin.
Trực tiếp né tránh sự tấn công của Thạch Vũ!
Thạch Vũ bị lừa rồi!
Trường Tiên trong tay Diệp Thanh Đình trực tiếp quấn lấy cổ Thạch Vũ, sau đó tăng cường sức mạnh, trong nháy mắt, Thạch Vũ bị siết chặt mà ra, sắc mặt đỏ bừng! “Tự mình tìm cái chết!” Gần xanh trên cổ Thạch Vũ nổi lên, ngay sau đó một tiếng giận dữ quát!
Chương 2123
Thạch Vũ một đấm, bùm một tiếng, đánh mạnh vào xương sườn Diệp Thanh Đình!
Nhưng đồng thời, cùng lúc với Thạch Vũ tấn công, roi của Diệp Thanh Đình cũng quấn càng ngày càng chặt, Thạch Vũ rất nhanh liền cảm thấy khó thở, thậm chí không thở nổi.
Thạch Vũ không thể tin được liền mở to hai mắt.
Diệp Thanh Đình họ ra máu tươi, Thạch Vũ vốn cho rằng bản thân có thể mượn cơ hội này để tránh bị quần vào cổ, nhưng không nghĩ tới Diệp Thanh Đình không có ý muốn buông ra, ngược lại càng quấn càng chặt.
Máu tươi lưu lại bên môi cũng không quan tâm chút nào, chỉ biết liều mạng nắm chặt roi trong tay, cổ Thạch Vũ càng ngày càng bị quấn chặt. Đến cuối cùng, dĩ nhiên bởi vì thiếu oxy, mà anh ta liền ngất xỉu.
Tất cả mọi người bắt đầu trở nên ầm ĩ.
“Diệp Thanh Đình lại thắng?”
“Làm thế nào chuyện này có thể xảy ra chứ, thật không thể tin được!”
“Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”
“Trời ơi…”
“Thật không thể tin được.
“Diệp Thanh Đình làm sao có thể chiến thắng Thạch Vũ?”
“Bất tử sao, Diệp Thanh Đình chiến thắng toàn bộ Bát Tướng Thiên Môn?”
“Bát Tướng Thiên Môn! Tất cả đều thua Diệp Thanh Đình!”
“Tám người đó, là tám người đại diện cho mạnh nhất trong Thiên Môn…Cứ như vậy…
“Không, không, tôi không thể tin đó là sự thật…
“Anh đừng nói thế, chúng tôi không tin!”
Mà cùng lúc đó, đừng nói đến mọi người Thiên Môn đang dị nghị, ngay cả Triệu Hào ngồi ở trên cùng, cũng kinh ngạc một câu cũng không nói nên lời.
Ngay cả Triệu Hào cũng không nghĩ tới.
Thật không ngờ Diệp Thanh Đình lại có thể đánh bại Bát Tướng Thiên Môn.
Trong lúc nhất thời, Triệu Hào cảm thấy kinh ngạc, không ngừng mở to hai mắt, một chút phản ứng cũng không có.
Ngoại trừ kinh ngạc, chỉ có kinh ngạc. Một lúc lâu không ai nói tiếng nào.
Kể cả mấy Bát Tướng Thiên Môn lúc trước thất bại, giờ phút này cũng giống như không dám tin, ngơ ngác nhìn chằm chằm Diệp Thanh Đình phía trước, còn có Thạch Vũ đang ngất xỉu.
Một sự im lặng.
Diệp Kính Dương cũng không nói gì.
Sau một khoảng thời gian không biết bao lâu.
Cuối cùng có người lấy lại tinh thần, tiếp tục dị nghị như lúc trước.
“Thiếu chủ cũng không nói gì..”
“Phí lời, đổi lại anh, anh không ngạc nhiên sao?”
“…Cuối cùng cô ta thật sự vẫn tiếp tục giành chiến thắng”
Chương 2124
“Thật là một sức mạnh khủng khiếp.”
“Trời ơi…
“Ít nhất Diệp Thanh Đình cũng bị thương mà”
“Cút đi, tám người đại diện cho Thiên Môn thay phiên nhau lên chiến đấu, kết quả Diệp Thanh Đình chỉ bị thương, đã không biết xấu hổ còn dám nói ra?”
“Chính là tám người đó… Mà giờ phút này, Diệp Thanh Đình vừa rồi thật sự nhận lấy một quyền của Thạch Vũ.
Thật ra, theo lý mà nói, Diệp Thanh Đình không nên bị
Thạch Vũ đánh một quyền như vậy.
Nhưng Diệp Thanh Đình đã trải qua bảy trận chiến đấu liên tục, thật sự là không chịu đựng thêm được.
Nếu tiêu hao thêm nữa, Diệp Thanh Đình không dám chắc sẽ có chuyện gì đáng sợ xảy ra. Cho nên cho dù rất miễn cưỡng, vẫn biết bản thân nhất định bị thương không nhẹ.
Diệp Thanh Đình cũng chỉ có thể chịu đựng nắm đấm đó.
Diệp Thanh Đình nhíu mày, cẩn thận đỡ xương sườn mình, hít một hơi thật sâu.
Không cần nhìn cũng có thể biết được, xương sườn của cô ta nhất định là đang sưng tím lên, thật sự là không đành lòng nhìn.
Diệp Thanh Đình cắn môi.
Hiện tại vẫn ổn, trong cái rủi có cái máu, xương sườn của cô ta không bị gãy. Diệp Thanh Đình nhíu mày sờ sờ gần khu vực bị thương.
Vừa rồi Thạch Vũ vung ra một quyền, cô ta cũng dùng nội công ngăn cản lại.
Nếu không ngăn cản lại, không biết chuyện gì khủng khiếp sẽ xảy ra.
Cho dù xương sườn bị gãy đâm vào phổi, chỉ sợ cũng không có gì đáng ngạc nhiên…
Nghĩ đến đây, Diệp Thanh Đình nhịn không được liền cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi, ngay sau đó liền ho ra máu.
Mà theo tiếng họ nhẹ này, Diệp Kính Dương cũng lấy lại tinh thần.
Mỗi Diệp Kính Dương giật giật, giống như không thể tưởng tượng nổi: “Tôi…chị tôi thật sự thắng rồi sao?” Tần Vũ Phong gật đầu vô cùng lạnh lùng: “Không sai.
Diệp Kính Dương há to miệng, trong lúc nhất thời một cậu cũng không nói nên lời.
Không phải Diệp Kính Dương không tin chị gái của mình, nhưng trên thực tế, chuyện đấu tám trận liên tiếp và thắng cả tám trận này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Nhiều năm đã trôi qua, có thể đạt được thắng lợi trong liên chiến như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có một mình ông nội của họ.
Và bây giờ, chị gái của anh ta dường như đã làm nên điều kỳ diệu này. nào.
Nhưng Diệp Kính Dương cũng không có chút ý vui vẻ
Dù sao Diệp Thanh Đình cũng bởi vì Diệp Kính Dương mới rơi vào hoàn cảnh như vậy, thậm chí còn phải tiếp nhận khiêu chiến như tự mình tìm chỗ chết thế này.
Diệp Kính Dương cắn răng, trong lòng hối hận vô cùng.
Thậm chí nghĩ, nếu trước ngày hôm nay mình không có xung đột với Triệu Hào, thì tốt biết bao.
Nếu như vậy, chị gái anh ta không cần phải đến đây và bị thương nặng như vậy.
Chương 2125
Nghĩ đến đây, Diệp Kính Dương nhịn không được, hai mắt liền đỏ ửng. Người ta nói đàn ông không thể rơi nước mắt, nhưng Diệp Kính Dương đau lòng khi thấy Diệp Thanh Đình can tâm tình nguyện vì anh lao vào hiểm nguy, Diệp Kính Dương làm sao không đau lòng vì chị gái Diệp Thanh Đình của mình?
Mắt thấy chị gái của mình chịu khổ vì mình như thế, trong lòng Diệp Kính Dương cũng đau đớn đến khó có thể tự chủ được, nhịn không nổi liền khóc thành tiếng.
Tần Vũ Phong nghe được Diệp Kính Dương đang khóc lóc bên cạnh, nhịn không được liền liếc mắt nhìn Diệp Kính Dương.
Nói thật, một thanh niên trưởng thành, cứ như vậy ở bên cạnh khóc lóc, Tần Vũ Phong rất khó chịu.
Tần Vũ Phong nhịn không được giật giật môi: “Diệp Kính Dương cậu…đừng khóc nữa
Khóc là xấu.
Những giọt nước mắt hoà lẫn với máu.
Ngay cả tiếng khóc cũng vô cùng thảm thiết.
Tần Vũ Phong ôm trán thở dài.
Kết quả Diệp Ưng khóc càng lúc càng khóc lớn hơn.
“Hu hu…chị gái tôi…chị gái tôi…hu..
“Cậu căn bản không hiểu, là ai khiến chị gái cậu chịu đau đớn như vậy…
Diệp Kính Dương ở một bên hu hu khóc, đây có thể coi là những giọt nước mắt chân thật, nước mắt cùng nước mũi bắt đầu cùng nhau rơi xuống.
Tần Vũ Phong lấy khăn giấy, lau mặt Diệp Kính Dương.
“Mau nín đi.
“Cảm ơn…tôi không thể…
Tần Vũ Phong không nói gì.
Tuy rằng hiện tại Diệp Thanh Đình toàn thân bị thương, thật sự là khiến cho người ta đau lòng…
Nhưng một thanh niên trưởng thành, khóc như thế này, thật sự không cần thiết.
Tần Vũ Phong thở dài, thuận tay ném khăn giấy dính đầy nước mắt nước mũi của Diệp Kính Dương xuống đất. Diệp Kính Dương tiếp tục khóc thút thít.
Không lâu sau, Diệp Kính Dương lặng lẽ liếc mắt nhìn Tần Vũ Phong một cái.
“Anh tại sao…hức…lại không giúp tôi lau… Tần Vũ Phong khó chịu nhìn Diệp Kính Dương: “Cậu muốn lau vào tay tôi sao?”
Diệp Kính Dương trừng mắt nhìn Tần Vũ Phong, quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Đình trên võ đài, nhất thời cảm thấy đau lòng vô cùng, cũng không để ý đến Tần Vũ Phong đang khó chịu với mình, nước mắt rơi xuống không ngừng.
Tần Vũ Phong thở dài.
Thật người đau lòng đâu chỉ có một mình Diệp Kính Dương.
Nhưng trong lòng Tần Vũ Phong, nhiều hơn sự đau khổ thì đó là sự kính nể đối với Diệp Thanh Đình.
Tần Vũ Phong thật sự không ngờ, Diệp Thanh Đình thân là một người con gái, lại có thể chịu đựng được đến mức này.
Liên chiến tám trận, thắng cả tám trận.
Đây là điều mà bao nhiêu người đàn ông không thể làm được.