Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 773
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.
**********
“Ô Trà, sao chúng ta lại ở đây?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như nắm chặt lấy tà váy mỏng đang mặc trên người, hít sâu một hơi.
Tầng 5 của trung tâm thương mại trống rỗng không có bất kỳ cửa hàng giải trí nào, toàn bộ trung tâm thương mại đều bị bỏ hoang, cũng không có điều hòa nhiệt độ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trên người Lâm Kiều Như, đã nổi đầy da gà.
Ô Trà, cũng chính là cô Ô, Vũ Nương là biệt danh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ô Trà cười lạnh lùng: “Chờ người.” “Hả?”
Lâm Kiều Như nghiêng đầu bối rối.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chờ ai, đợi ai?
Họ đã hẹn trước, hôm nay đi dạo phố, chỉ có hai người bọn họ!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chẳng lẽ, Ô Trà còn đưa theo bạn tới nữa sao? Lâm Kiều Như vừa nghĩ vừa chất vấn cô Ô. “Ô Trà, cô còn chờ bạn cô tới đây sao?” “Không phải."
Trong không gian tối mịt, Ô Trà nhe răng cười, hàm răng trắng như ngọc lấp lánh, thoáng chút lạnh lùng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như đã tập luyện võ thuật trong một thời gian dài, và sự nhạy bén của võ sư khiến Lâm Kiều Như cảm thấy có gì đó không ổn.
Đôi môi đỏ của Ô Trà khẽ nhúc nhích: “Tôi đang đợi... Tần Vũ Phong. “ỷ cô là sao?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hai tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách bên cạnh Lâm Kiều Như, cũng theo bản năng mà cảm thấy không ổn, hai người đứng sát bên cạnh Lâm Kiều Như. “Ôi... Đừng lo lắng như vậy chứ...
Ô Trà xoay người chậm rãi, giống như một con mèo lười biếng, lẳng lặng bước đi. “Đầu của Tần Vũ Phong đáng giá 30 nghìn tỷ!” “30 nghìn tỷ sắp tới rồi, đương nhiên tôi phải chuẩn bị tiếp đãi cho đàng hoàng... “Ô Trà!”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như bất ngờ mở to hai mắt, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Ô Trà: “Cô...cô cũng tới đây để ám sát Tần Vũ Phong sao?” “Đúng vậy.” Ô Trà gật đầu.
Lâm Kiều Như vô cùng phẫn nộ, cũng không thể tin được: “Cho nên cô kết bạn với tôi chỉ để lừa gạt lòng tin của tôi, để dễ dàng tiếp cận được Tần Vũ Phong?” “Không sai.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ô Trà lại gật đầu lần nữa.
Lâm Kiều Như cắn rằng, đôi mắt đẹp đẫm lệ vì tức giận: “Ô Trà, cô là đồ để tiện” “Ha ha. Ô Trà nhẹ nhàng đi đến bên người Lâm Kiều Như, nhẹ nhàng vỗ về bả vai của cô: “Đừng gọi tôi là Ô Trà, tôi là sát thủ thứ 12, biệt hiệu Vũ Nương.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vũ Nương!
Khi nghe thấy hai chữ này, đồng tử của hai tướng sĩ Doanh trại Thần Sách đột nhiên có lại! Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip* để ủng hộ team nha !!!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vũ Nương là một trong những mục tiêu quan trọng nhất trong danh sách những sát thủ cần đề phòng lần này!
Nhưng bây giờ Vũ Nương lại nằm dưới cái vỏ là hàng xóm của Thiên Vũ đại nhân suốt một tuần
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mặc dù không biết tại sao Vũ Nương lại từ từ, không động thủ, nhưng nếu trong lúc này, Vũ Nương nổi lên sát khí...
Cho dù bọn họ có một trăm cái đầu, cũng không đủ để đền tội với Thiên Vũ đại nhân! “Sao nào?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vũ Nương ngẩng đầu lên, nhìn hai tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách cười vui vẻ: “Nói cho hai người biết, không riêng gì tôi, sát thủ thứ 8 Bóng Ma, sát thủ thứ 36 Ứng Nhãn đều mai phục ở đây. “Các người có thể nói cho Tần Vũ Phong, chúng tôi đang mai phục ở đây” “Bởi vì tôi cũng rất tò mò, rốt cuộc Tân Vũ Phong sẽ lựa chọn người đẹp Lâm Kiều Như...hay là bảo vệ mạng sống của mình?” “Kiều Như, cô nói thử xem?”
Vũ Nương thân mật ôm lấy Lâm Kiều Như, như thể hai người họ vẫn là bạn tốt như mấy phút trước.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như cúi đầu, vẻ mặt u ám, ánh mắt khó hiểu. “Buông tôi ra!”
**********
“Ô Trà, sao chúng ta lại ở đây?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như nắm chặt lấy tà váy mỏng đang mặc trên người, hít sâu một hơi.
Tầng 5 của trung tâm thương mại trống rỗng không có bất kỳ cửa hàng giải trí nào, toàn bộ trung tâm thương mại đều bị bỏ hoang, cũng không có điều hòa nhiệt độ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trên người Lâm Kiều Như, đã nổi đầy da gà.
Ô Trà, cũng chính là cô Ô, Vũ Nương là biệt danh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ô Trà cười lạnh lùng: “Chờ người.” “Hả?”
Lâm Kiều Như nghiêng đầu bối rối.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chờ ai, đợi ai?
Họ đã hẹn trước, hôm nay đi dạo phố, chỉ có hai người bọn họ!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chẳng lẽ, Ô Trà còn đưa theo bạn tới nữa sao? Lâm Kiều Như vừa nghĩ vừa chất vấn cô Ô. “Ô Trà, cô còn chờ bạn cô tới đây sao?” “Không phải."
Trong không gian tối mịt, Ô Trà nhe răng cười, hàm răng trắng như ngọc lấp lánh, thoáng chút lạnh lùng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như đã tập luyện võ thuật trong một thời gian dài, và sự nhạy bén của võ sư khiến Lâm Kiều Như cảm thấy có gì đó không ổn.
Đôi môi đỏ của Ô Trà khẽ nhúc nhích: “Tôi đang đợi... Tần Vũ Phong. “ỷ cô là sao?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hai tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách bên cạnh Lâm Kiều Như, cũng theo bản năng mà cảm thấy không ổn, hai người đứng sát bên cạnh Lâm Kiều Như. “Ôi... Đừng lo lắng như vậy chứ...
Ô Trà xoay người chậm rãi, giống như một con mèo lười biếng, lẳng lặng bước đi. “Đầu của Tần Vũ Phong đáng giá 30 nghìn tỷ!” “30 nghìn tỷ sắp tới rồi, đương nhiên tôi phải chuẩn bị tiếp đãi cho đàng hoàng... “Ô Trà!”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như bất ngờ mở to hai mắt, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Ô Trà: “Cô...cô cũng tới đây để ám sát Tần Vũ Phong sao?” “Đúng vậy.” Ô Trà gật đầu.
Lâm Kiều Như vô cùng phẫn nộ, cũng không thể tin được: “Cho nên cô kết bạn với tôi chỉ để lừa gạt lòng tin của tôi, để dễ dàng tiếp cận được Tần Vũ Phong?” “Không sai.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ô Trà lại gật đầu lần nữa.
Lâm Kiều Như cắn rằng, đôi mắt đẹp đẫm lệ vì tức giận: “Ô Trà, cô là đồ để tiện” “Ha ha. Ô Trà nhẹ nhàng đi đến bên người Lâm Kiều Như, nhẹ nhàng vỗ về bả vai của cô: “Đừng gọi tôi là Ô Trà, tôi là sát thủ thứ 12, biệt hiệu Vũ Nương.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vũ Nương!
Khi nghe thấy hai chữ này, đồng tử của hai tướng sĩ Doanh trại Thần Sách đột nhiên có lại! Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip* để ủng hộ team nha !!!
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vũ Nương là một trong những mục tiêu quan trọng nhất trong danh sách những sát thủ cần đề phòng lần này!
Nhưng bây giờ Vũ Nương lại nằm dưới cái vỏ là hàng xóm của Thiên Vũ đại nhân suốt một tuần
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mặc dù không biết tại sao Vũ Nương lại từ từ, không động thủ, nhưng nếu trong lúc này, Vũ Nương nổi lên sát khí...
Cho dù bọn họ có một trăm cái đầu, cũng không đủ để đền tội với Thiên Vũ đại nhân! “Sao nào?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vũ Nương ngẩng đầu lên, nhìn hai tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách cười vui vẻ: “Nói cho hai người biết, không riêng gì tôi, sát thủ thứ 8 Bóng Ma, sát thủ thứ 36 Ứng Nhãn đều mai phục ở đây. “Các người có thể nói cho Tần Vũ Phong, chúng tôi đang mai phục ở đây” “Bởi vì tôi cũng rất tò mò, rốt cuộc Tân Vũ Phong sẽ lựa chọn người đẹp Lâm Kiều Như...hay là bảo vệ mạng sống của mình?” “Kiều Như, cô nói thử xem?”
Vũ Nương thân mật ôm lấy Lâm Kiều Như, như thể hai người họ vẫn là bạn tốt như mấy phút trước.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lâm Kiều Như cúi đầu, vẻ mặt u ám, ánh mắt khó hiểu. “Buông tôi ra!”