Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1058
Chương 1058
Hành động súc sinh của Diệp Huyền Tề
Nhiều cảm xúc lẫn lộn trong lòng bà cụ Diệp, bà ta bước đi sang: “Tránh hết ra cho tôi, để tôi tự tay đánh chết thằng súc sinh này.” “Năm đó mắt tao bị mù nên tao mới nuôi một thằng ăn cháo đá bát như mày “Đấy là lỗi của tao, hôm nay tao sẽ tự tay sửa bỏ cái sai lầm đó.
Người nhà họ Diệp lập tức tránh ra, bà cụ Diệp cầm cây gậy đánh thắng về phía Diệp Huyền Tề.
Nhưng không ai ngờ rằng Diệp Huyền Tề bỗng dưng bật dậy. Anh ta giữ chặt người bà cụ Diệp, con dao găm trong tay kề cổ bà. ngay sát “Mẹ kiếp, lùi lại, lùi lại hết cho tao. “Ai dám lại gần tao trong vòng mười bước, tao lập tức sẽ cắt cổ bà ta.”
Há!
Tiếng mọi người kêu lên kinh ngạc.
Tên Diệp Huyền Tề này thật sự còn không bằng loài lang sói.
Dám dùng bà nội ruột của mình để làm con tin.
Đúng là khiến người khác rùng mình.
Bà cụ Diệp không chịu được, bật khóc.
Hành động của Diệp Huyền Tề khiến bà ta hiểu rõ hơn về hai chữ “súc sinh”.
Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi thở dài liên tục.
Diệp Huyền Tần và Diệp Huyền Tề là hai anh em sinh đôi.
Vì sao sự khác biệt giữa hai người lại lớn như vậy!
Đúng là một người trên trời còn một người dưới đất.
Lúc này Diệp Vân Phi cũng cảm thấy không chịu được.
Nhìn thấy con trai ruột của mình uy hiếp chính mẹ đẻ của mình, cảm giác này đúng là sống không bằng chết.
Dừng tay!
Diệp Vân Phi đứng đây: “Diệp Huyền Tề, mau thả bà nội của mày ra! “Hành động của mày hiện giờ là đại bất hiếu, nhân lúc chưa gây ra chuyện gì lớn, mày hối hận vẫn còn kịp đất." “Tin tao, tao nhất định có thể bảo đảm an toàn tính mạng cho mình. Tao làm vậy cũng vì muốn tốt cho mày “Câm mồm!”
Diệp Huyền Tề hét lên: “Diệp Vân Phi, ông tưởng tôi không nhìn ra sao?” “Mấy năm nay, ngoài mặt ông đối tốt với tôi nhưng thật ra trong lòng ông luôn nhớ đến Diệp Huyền Tần. “Diệp Huyền Tần là đồ con hoang, dựa vào đầu mà tôi lại phải phân chia lợi ích của mình với anh ta?" “Ông làm vậy là tốt cho tôi sao? Ông đừng đùa nữa, ông làm vậy cũng là để lót đường cho thằng con hoang đó.
Diệp Vân Phi siết chặt hai nắm đấm.
Sao ông có thể sinh ra một đứa con khốn nạn như vậy?
Thượng Quan Điểu Đoàn cũng cảm thấy đau đầu.
Đều trách bọn họ đã quá nuông chiều Diệp Hoàng Tế.
Diệp Hoàng Tề hiện giờ thậm chí còn không có những khả năng nhận biết cơ bản.
Phân biệt thị phi, tốt xấu. Tất cả anh ta đều không biết.
Nhưng dù sao đó cũng là máu mủ mà Thượng Quan Điểu Đoàn đã mang thai chín tháng mười ngày mới sinh ra.
Bà cũng không nhẫn tâm mở to mắt đứng nhìn Diệp Huyền Tề đi vào đường cụt.
Bà nhìn Diệp Huyền Tần cầu xin. Bây giờ chỉ có năng lực của Diệp Huyền
Tân mới đủ để ngăn cản Diệp Huyền Tề.
Diệp Huyền Tề hiểu ý, gật đầu nhận lời.
Anh tiến lên phía trước một bước: "Diệp Huyền Tề, tôi ra lệnh cho anh dừng tay ngay lập tức.
Tâm trạng của Diệp Huyền Tê càng kích động hơn: “Mày cút đi cho tao!” “Mày là đứa con bị gia đình này ruồng bỏ. Mày thậm chí không có tư cách để nói chuyện với tao.” “Tất cả đều là do thằng bỏ đi nhà mày, năm lần bảy lượt làm hỏng chuyện tốt của tao." “Bây giờ tao thảm hại ra nông nỗi này đều là do mày ép tạo đấy.”
Diệp Huyền Tần thở dài nói: “Đúng là đến chết tính nết vẫn không đổi. “Câm mồm!” Diệp Huyền Tề chửi: “Tao không cần cái mặt mày lên lớp dạy đời tao...
Anh ta còn chưa nói xong nhưng Diệp Huyền Tần đã bắt đầu hành động.
Bóng anh thoắt ẩn thoắt hiện, chớp một cái đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền Tề rồi dùng một cái tát đánh anh ta bay ra xa.
Diệp Huyền Tề thậm chí không có thời gian để phản ứng chứ đừng nói là giết bà cụ Diệp.
Nhưng con dao găm vẫn trong lúc vô tình rạch một đường lên cổ bà cụ Diệp.
Mặc dù không phải là nhát dao chí mạng nhưng cũng mất không ít máu.
Thực ra chuyện này là do Diệp Huyền Trân cố tình làm.
Từ lâu anh đã muốn cho bà cụ Diệp một bài học nhưng dù sao đây cũng là bà nội ruột của anh.
Anh không tiện ra tay nên muốn mượn cơ hội này để thực hiện.
Bà cụ Diệp thần sắc ảm đạm, tăm tối, là cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp
Bà ta thật sự không ngờ tới, đứa cháu cưng được mình yêu quý lại định cướp đi tình mạng của mình.
Trong khi đứa cháu bị bỏ rơi, ghẻ lạnh, thậm chí bị đuổi ra khỏi nhà.
Trong giây phút quan trọng lại ra tay cứu mạng bà.
Hành động súc sinh của Diệp Huyền Tề
Nhiều cảm xúc lẫn lộn trong lòng bà cụ Diệp, bà ta bước đi sang: “Tránh hết ra cho tôi, để tôi tự tay đánh chết thằng súc sinh này.” “Năm đó mắt tao bị mù nên tao mới nuôi một thằng ăn cháo đá bát như mày “Đấy là lỗi của tao, hôm nay tao sẽ tự tay sửa bỏ cái sai lầm đó.
Người nhà họ Diệp lập tức tránh ra, bà cụ Diệp cầm cây gậy đánh thắng về phía Diệp Huyền Tề.
Nhưng không ai ngờ rằng Diệp Huyền Tề bỗng dưng bật dậy. Anh ta giữ chặt người bà cụ Diệp, con dao găm trong tay kề cổ bà. ngay sát “Mẹ kiếp, lùi lại, lùi lại hết cho tao. “Ai dám lại gần tao trong vòng mười bước, tao lập tức sẽ cắt cổ bà ta.”
Há!
Tiếng mọi người kêu lên kinh ngạc.
Tên Diệp Huyền Tề này thật sự còn không bằng loài lang sói.
Dám dùng bà nội ruột của mình để làm con tin.
Đúng là khiến người khác rùng mình.
Bà cụ Diệp không chịu được, bật khóc.
Hành động của Diệp Huyền Tề khiến bà ta hiểu rõ hơn về hai chữ “súc sinh”.
Thượng Quan Điểu Đoàn và Diệp Vân Phi thở dài liên tục.
Diệp Huyền Tần và Diệp Huyền Tề là hai anh em sinh đôi.
Vì sao sự khác biệt giữa hai người lại lớn như vậy!
Đúng là một người trên trời còn một người dưới đất.
Lúc này Diệp Vân Phi cũng cảm thấy không chịu được.
Nhìn thấy con trai ruột của mình uy hiếp chính mẹ đẻ của mình, cảm giác này đúng là sống không bằng chết.
Dừng tay!
Diệp Vân Phi đứng đây: “Diệp Huyền Tề, mau thả bà nội của mày ra! “Hành động của mày hiện giờ là đại bất hiếu, nhân lúc chưa gây ra chuyện gì lớn, mày hối hận vẫn còn kịp đất." “Tin tao, tao nhất định có thể bảo đảm an toàn tính mạng cho mình. Tao làm vậy cũng vì muốn tốt cho mày “Câm mồm!”
Diệp Huyền Tề hét lên: “Diệp Vân Phi, ông tưởng tôi không nhìn ra sao?” “Mấy năm nay, ngoài mặt ông đối tốt với tôi nhưng thật ra trong lòng ông luôn nhớ đến Diệp Huyền Tần. “Diệp Huyền Tần là đồ con hoang, dựa vào đầu mà tôi lại phải phân chia lợi ích của mình với anh ta?" “Ông làm vậy là tốt cho tôi sao? Ông đừng đùa nữa, ông làm vậy cũng là để lót đường cho thằng con hoang đó.
Diệp Vân Phi siết chặt hai nắm đấm.
Sao ông có thể sinh ra một đứa con khốn nạn như vậy?
Thượng Quan Điểu Đoàn cũng cảm thấy đau đầu.
Đều trách bọn họ đã quá nuông chiều Diệp Hoàng Tế.
Diệp Hoàng Tề hiện giờ thậm chí còn không có những khả năng nhận biết cơ bản.
Phân biệt thị phi, tốt xấu. Tất cả anh ta đều không biết.
Nhưng dù sao đó cũng là máu mủ mà Thượng Quan Điểu Đoàn đã mang thai chín tháng mười ngày mới sinh ra.
Bà cũng không nhẫn tâm mở to mắt đứng nhìn Diệp Huyền Tề đi vào đường cụt.
Bà nhìn Diệp Huyền Tần cầu xin. Bây giờ chỉ có năng lực của Diệp Huyền
Tân mới đủ để ngăn cản Diệp Huyền Tề.
Diệp Huyền Tề hiểu ý, gật đầu nhận lời.
Anh tiến lên phía trước một bước: "Diệp Huyền Tề, tôi ra lệnh cho anh dừng tay ngay lập tức.
Tâm trạng của Diệp Huyền Tê càng kích động hơn: “Mày cút đi cho tao!” “Mày là đứa con bị gia đình này ruồng bỏ. Mày thậm chí không có tư cách để nói chuyện với tao.” “Tất cả đều là do thằng bỏ đi nhà mày, năm lần bảy lượt làm hỏng chuyện tốt của tao." “Bây giờ tao thảm hại ra nông nỗi này đều là do mày ép tạo đấy.”
Diệp Huyền Tần thở dài nói: “Đúng là đến chết tính nết vẫn không đổi. “Câm mồm!” Diệp Huyền Tề chửi: “Tao không cần cái mặt mày lên lớp dạy đời tao...
Anh ta còn chưa nói xong nhưng Diệp Huyền Tần đã bắt đầu hành động.
Bóng anh thoắt ẩn thoắt hiện, chớp một cái đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền Tề rồi dùng một cái tát đánh anh ta bay ra xa.
Diệp Huyền Tề thậm chí không có thời gian để phản ứng chứ đừng nói là giết bà cụ Diệp.
Nhưng con dao găm vẫn trong lúc vô tình rạch một đường lên cổ bà cụ Diệp.
Mặc dù không phải là nhát dao chí mạng nhưng cũng mất không ít máu.
Thực ra chuyện này là do Diệp Huyền Trân cố tình làm.
Từ lâu anh đã muốn cho bà cụ Diệp một bài học nhưng dù sao đây cũng là bà nội ruột của anh.
Anh không tiện ra tay nên muốn mượn cơ hội này để thực hiện.
Bà cụ Diệp thần sắc ảm đạm, tăm tối, là cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp
Bà ta thật sự không ngờ tới, đứa cháu cưng được mình yêu quý lại định cướp đi tình mạng của mình.
Trong khi đứa cháu bị bỏ rơi, ghẻ lạnh, thậm chí bị đuổi ra khỏi nhà.
Trong giây phút quan trọng lại ra tay cứu mạng bà.