Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1613
Chương 1613: Tuổi còn trẻ mà đã quá kiêu ngạo cũng không phải chuyện tốt
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóe miệng môn chủ của ba môn phiệt lớn
run rẩy.
Tư chất của Diệp Huyền Tần này rốt cuộc mạnh đến nhường nào, mà ngay cả lão tổ cũng muốn nhận cậu ta làm đồ đệ? Thậm chí không tiếc tặng bốn môn phiệt lớn làm quà bái sư cho cậu ta?
Mặt Diệp Huyền Tần đầy khinh thường: "Xin lỗi, bốn người các vị không đủ tư cách làm sư phụ của tôi. Vậy đi, các người quỳ xuống bái tôi làm thầy, hôm nay tôi cho các người toàn thấy, thế nào?"
Độc Lang cười ha ha: "Ý kiến không tồi. Mau quỳ xuống bái sư, sau này sư huynh tôi sẽ chăm sóc tốt cho các người!"
Bốn vị lão tổ thở dài thất vọng.
“Aiz, tuổi trẻ kiêu ngạo là chuyện tốt, nhưng quá mức tự phụ không ổn đâu.”
“Thiên tài như anh bạn nhỏ nếu không có tác dụng với chúng tôi, thì chỉ có thể bị chúng tôi hủy diệt mà thôi. Miễn cho tương lai uy hiếp đến vị trí nòng cốt của chúng ta."
“Anh bạn nhỏ trời sinh cứng đầu, không muốn cúi mình, tôi không rảnh ép buộc, chỉ có thể lấy tính mạng cậu."
Diệp Huyền Tần đứng yên: “Đến đây đi, cho tôi được mở mang tầm mắt về sức mạnh của các người!
Bốn vị lão tổ lùi lại năm bước: “Anh bạn nhỏ, mong chỉ giáo!”
Độc Lang chửi ầm lên: “Mẹ các người, các người chưa dập đầu bái sư đã muốn anh tôi chỉ giáo? Có còn mặt mũi hay không vậy?"
Bốn vị lão tổ phẫn nộ trừng mắt nhìn Độc Lang.
Chỉ huy là Tuyệt Đỉnh, chèn ép bọn họ hai câu chưa tính là gì.
Nhưng người này cũng nhảy nhót dưới mắt bọn họ, gã là cái thá gì?
Bốn vị lão tổ muốn dạy dỗ Độc Lang một chút. Có điều Diệp Huyền Tân lại không cho bọn họ cơ hội này.
Anh nằm hai bàn tay, lập tức phóng ra khí kình hải dương, điên cuồng rít gào tàn sát bừa bãi xung quanh.
Lực chú ý của bốn vị lão tổ chuyển từ trên người Độc Lang sang Diệp Huyền Tần.
Bọn họ cũng sôi nổi phóng ra khí kình hải dương, ngăn cản khí kình hải dương của Diệp Huyền Thân!
Năm vùng khí kình hải dương va chạm vào nhau, bộc phát uy thế hủy diệt đất trời, khiến mọi người xung quanh bị chấn động đóng đinh trên mặt đất, run bần bật.
Hiện trường gió nổi mây phun, mặt đất rung động, trăng sao lu mờ.
Hai bên nóng nảy đôi có quyết liệt, ai cũng không chịu nhường nửa bước.
Nửa năm trước, cường giả Phong Vương khắp thế giới ít ỏi đến mức có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng hôm nay thoắt cái xông ra năm vị Tuyệt Đỉnh chiến đấu sinh tử hăng hái. Cảnh tượng thần tiên đánh nhau đồ sộ này đúng là hiếm thấy trong cuộc đời!
Mọi người ở đây đều kêu to may mắn trong lòng, đôi mắt không dám chớp, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc xuất sắc nào.
Trong lòng ba đại môn chủ hưng phần lạ
thường.
Lão tổ Tuyệt Đỉnh trăm năm trước đã là cao thủ Tuyệt Đỉnh có thành tựu, bọn họ tích góp thêm trăm năm nữa, sức mạnh há phải một tên Diệp Huyền Tần mới lên đến Tuyệt Đỉnh này có thể sánh bằng.
Huống hồ còn là bốn vị lão tổ Tuyệt Đỉnh liên
Xem ra hôm nay chắc chắn là ngày chết của
hợp.
Diệp Huyền Tần rồi. Đám người Độc Lang, Sát lang và ông Sở cũng vô cùng lo lắng,
Bọn họ lo Diệp Huyền Tần đánh không lại bốn vị lão tổ Tuyệt Đỉnh.
Độc Lang lặng lẽ vòng ra sau lão tổ nhà họ Chung, định đánh lén ông ta, giảm bớt áp lực cho Diệp Huyền Tần. Lại không nghĩ tới sẽ bị lão tổ Tuyệt Đỉnh phát hiện trước.
Ông ta đột nhiên phóng ra một luồng khí kình đánh về phía Độc Lang.
Khí kinh hất văng Độc Lang lăn xa mấy vòng, cuối cùng đâm lõm vách tường, không ngừng học máu.
Cũng may Độc Lang là Võ Giả, thân thể da dày thịt béo mới không bị nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu là cường giả Phong Vương bình thường, sợ rằng đã sớm bị khí kình của lão tổ Tuyệt Đỉnh xé nát.
Xem ảnh 1
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóe miệng môn chủ của ba môn phiệt lớn
run rẩy.
Tư chất của Diệp Huyền Tần này rốt cuộc mạnh đến nhường nào, mà ngay cả lão tổ cũng muốn nhận cậu ta làm đồ đệ? Thậm chí không tiếc tặng bốn môn phiệt lớn làm quà bái sư cho cậu ta?
Mặt Diệp Huyền Tần đầy khinh thường: "Xin lỗi, bốn người các vị không đủ tư cách làm sư phụ của tôi. Vậy đi, các người quỳ xuống bái tôi làm thầy, hôm nay tôi cho các người toàn thấy, thế nào?"
Độc Lang cười ha ha: "Ý kiến không tồi. Mau quỳ xuống bái sư, sau này sư huynh tôi sẽ chăm sóc tốt cho các người!"
Bốn vị lão tổ thở dài thất vọng.
“Aiz, tuổi trẻ kiêu ngạo là chuyện tốt, nhưng quá mức tự phụ không ổn đâu.”
“Thiên tài như anh bạn nhỏ nếu không có tác dụng với chúng tôi, thì chỉ có thể bị chúng tôi hủy diệt mà thôi. Miễn cho tương lai uy hiếp đến vị trí nòng cốt của chúng ta."
“Anh bạn nhỏ trời sinh cứng đầu, không muốn cúi mình, tôi không rảnh ép buộc, chỉ có thể lấy tính mạng cậu."
Diệp Huyền Tần đứng yên: “Đến đây đi, cho tôi được mở mang tầm mắt về sức mạnh của các người!
Bốn vị lão tổ lùi lại năm bước: “Anh bạn nhỏ, mong chỉ giáo!”
Độc Lang chửi ầm lên: “Mẹ các người, các người chưa dập đầu bái sư đã muốn anh tôi chỉ giáo? Có còn mặt mũi hay không vậy?"
Bốn vị lão tổ phẫn nộ trừng mắt nhìn Độc Lang.
Chỉ huy là Tuyệt Đỉnh, chèn ép bọn họ hai câu chưa tính là gì.
Nhưng người này cũng nhảy nhót dưới mắt bọn họ, gã là cái thá gì?
Bốn vị lão tổ muốn dạy dỗ Độc Lang một chút. Có điều Diệp Huyền Tân lại không cho bọn họ cơ hội này.
Anh nằm hai bàn tay, lập tức phóng ra khí kình hải dương, điên cuồng rít gào tàn sát bừa bãi xung quanh.
Lực chú ý của bốn vị lão tổ chuyển từ trên người Độc Lang sang Diệp Huyền Tần.
Bọn họ cũng sôi nổi phóng ra khí kình hải dương, ngăn cản khí kình hải dương của Diệp Huyền Thân!
Năm vùng khí kình hải dương va chạm vào nhau, bộc phát uy thế hủy diệt đất trời, khiến mọi người xung quanh bị chấn động đóng đinh trên mặt đất, run bần bật.
Hiện trường gió nổi mây phun, mặt đất rung động, trăng sao lu mờ.
Hai bên nóng nảy đôi có quyết liệt, ai cũng không chịu nhường nửa bước.
Nửa năm trước, cường giả Phong Vương khắp thế giới ít ỏi đến mức có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng hôm nay thoắt cái xông ra năm vị Tuyệt Đỉnh chiến đấu sinh tử hăng hái. Cảnh tượng thần tiên đánh nhau đồ sộ này đúng là hiếm thấy trong cuộc đời!
Mọi người ở đây đều kêu to may mắn trong lòng, đôi mắt không dám chớp, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc xuất sắc nào.
Trong lòng ba đại môn chủ hưng phần lạ
thường.
Lão tổ Tuyệt Đỉnh trăm năm trước đã là cao thủ Tuyệt Đỉnh có thành tựu, bọn họ tích góp thêm trăm năm nữa, sức mạnh há phải một tên Diệp Huyền Tần mới lên đến Tuyệt Đỉnh này có thể sánh bằng.
Huống hồ còn là bốn vị lão tổ Tuyệt Đỉnh liên
Xem ra hôm nay chắc chắn là ngày chết của
hợp.
Diệp Huyền Tần rồi. Đám người Độc Lang, Sát lang và ông Sở cũng vô cùng lo lắng,
Bọn họ lo Diệp Huyền Tần đánh không lại bốn vị lão tổ Tuyệt Đỉnh.
Độc Lang lặng lẽ vòng ra sau lão tổ nhà họ Chung, định đánh lén ông ta, giảm bớt áp lực cho Diệp Huyền Tần. Lại không nghĩ tới sẽ bị lão tổ Tuyệt Đỉnh phát hiện trước.
Ông ta đột nhiên phóng ra một luồng khí kình đánh về phía Độc Lang.
Khí kinh hất văng Độc Lang lăn xa mấy vòng, cuối cùng đâm lõm vách tường, không ngừng học máu.
Cũng may Độc Lang là Võ Giả, thân thể da dày thịt béo mới không bị nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu là cường giả Phong Vương bình thường, sợ rằng đã sớm bị khí kình của lão tổ Tuyệt Đỉnh xé nát.
Xem ảnh 1