Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2088
Chương 2088
Diệp Huyền Tần nói với Tống Đại Hành và Phương Đức Duệ: “Hai người đi với tôi.”
Diệp Huyền Tần đưa họ về phòng.
Anh đóng cửa chính và cửa sổ lại, ngồi đối diện với Tống Đại Hành và Phương Đức Duệ, vẻ mặt trịnh trọng: “Bây giờ hai người hãy nói cho tôi biết tình hình ở bí cảnh Côn Luân”
Phương Đức Duệ nói: “Thiếu chủ, mỗi lời chúng ta nói tiếp theo đều rất quan trọng, thậm chí có liên quan đến Vận Quốc của Đại Hạ, cậu nhất định phải nhớ rõ.”
Diệp Huyền Tần nghiêm túc gật đầu: “Được rồi, nói đi, tôi đã nhớ rồi.” Phương Đức Duệ nói: “Thiếu chủ, cậu có biết tại sao dãy núi Côn Luân lại trở thành bí cảnh không?”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Tôi không biết nhiều.” Phương Đức Duệ nói: “Đó là bởi vì long mạch của Đại Hạ nằm trên dãy núi Côn Luân.”
“Từ xa xưa, long mạch đã được bảo vệ bởi mộ nguồn sức mạnh bí ẩn. Sức mạnh này chỉ cho phép những cường giả từ cảnh giới Phong Vương trở lên mới có thể vào được, những thế lực ngoại lai, bao gồm cả Âm Ti sẽ bị từ chối bởi sức mạnh bí ẩn đó và không thể tiến vào bí cảnh Côn Luân.”
“Chính vì sự tồn tại của sức mạnh bí ẩn đó mà núi Côn Luân đã trở thành một bí cảnh.”
Diệp Huyền Tần trầm ngâm gật đầu, “Nói tiếp đi.”
Tống Đại Hành nói: “Năm đó, chủ nhân, tức là sư phụ của cậu, Ông Tư Bạch đã điều tra ra phòng tuyến Côn Luân muốn tiêu diệt long mạch của Đại Hạ vì vậy đã dẫn quân viễn chinh phương Bắc của mình đến núi Côn Luân để chiến đấu với phòng tuyến Côn Luân và bảo vệ long mạch”
“Trong vài năm qua, chúng tôi đã tổ chức vô số cuộc tấn công vào phòng tuyến Côn Luân mới giữ cho long mạch Đại Hạ không bị hư hại.”
“Nhưng mà bây giờ Ông Tư Bạch và quân viễn chinh phương Bắc tuổi già sức yếu, sức lực dần dần mất đi, bọn họ gần như không thể cầm cự nổi.”
“Vậy là Ông Tư Bạch đã phải tôi xuống núi tìm cậu!”
Diệp Huyền Tần đứng lên một tiếng kêu: “Tiền bối Tống, tiền bối Phương, xin hãy nói cho tôi biết lối vào bí cảnh Côn Luân, hiện tại tôi sẽ tới bí cảnh Côn Luân để hỗ trợ sư phụ.”
Tống Đại Hành nói: “Thiếu chủ, đừng nóng vội. Chủ nhân hạ lệnh cho tôi tới đây tìm cậu cũng không phải là để cậu đi bí cảnh Côn Luân hỗ trợ.”
Diệp Huyền Tần tò mò hỏi: “Ồ, không cho tôi đi hỗ trợ vậy thì muốn tôi làm cái gì?”
Tống Đại Hành nói: “Thật sự không dám giấu diếm, long mạch này tuổi tác đã cao rồi, hơn nữa ở trong bóng tối lại bị phòng tuyến Côn Luân phá hư không ít cho nên dùng không được bao lâu nữa.”
“Chủ nhận muốn cậu tái tạo lại một đường long mạch!”
“Hít!”
Diệp Huyền Tần không khỏi hít sâu một hơi.
Tái tạo lại long mạch há có dễ dàng như vậy sao? Phỏng chừng là sư phụ Ông Tư Bạch của anh cũng không làm được chứ đừng nói đến bản thân anh.
Hơn nữa, Diệp Huyền Tần thậm chí còn không biết làm thế nào để tái tạo lại long mạch nữa. Diệp Huyền Tần hỏi: “Tiền bối Tống, có phải sư phụ tôi đã nói cho ông cách tái tạo lại long mạch không?”
Tống Đại Hành gật đầu: “Tất nhiên, Đại Hạ chúng ta có tổng cộng chín đường Vận Quốc, tất cả đều là do Long Mạch Đại Hạ sinh ra.”
“Chủ nhân muốn ngươi hợp lại chín cái này vận mệnh quốc gia, có thể tái tạo lại một đường long mạch”
Diệp Huyền Tần thở dài: “Nhiệm vụ này… quá khó khăn!”
“Tiền bối Tống, long mạch trên núi Côn Luân đó thật sự không còn cách nào để bảo vệ được hay sao? Hay là… chúng ta tìm cách sửa chữa đi?”
Tống Đại Hành lắc đầu: “Chủ nhân đặc biệt dặn dò tôi không nên có ý nghĩ như vậy, thật là viển vông”
“Cậu nên tập trung toàn bộ sức lực vào việc tái tạo lại long mạch đi.”
“Được rồi.”
Diệp Huyền Tần nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức để tái tạo lại long mạch”
“Tôi không làm phiền hai người nữa, hai người hãy đi nghỉ ngơi đi.” “Được.”
Diệp Huyền Tần ra khỏi phòng. Lúc này anh cũng không buồn ngủ nên chỉ loanh quanh ven sông, trút nỗi buôn.
Bây giờ anh muốn bay đến bí cảnh Côn Luân và sát cánh chiến đấu cùng Ông Tư Bạch biết bao nhiêu.
Tuy nhiên, anh lại đang mang trên vai gánh nặng ‘tái tạo lại long mạch”
thời gian sắp tới rồi, anh không còn thời gian đi bí cảnh Côn Luân.
Chín đường Vận Quốc của Đại Hạ sẽ đến mà không báo trước, làm sao có thể dung hợp dễ dàng như vậy.
Anh thậm chí còn không biết khi nào và ở đâu thì long mạch tiếp theo sẽ đến.
Trong lúc vô tình thì anh đã bước đến đình Nguyệt Viên.
Diệp Huyền Tần nói với Tống Đại Hành và Phương Đức Duệ: “Hai người đi với tôi.”
Diệp Huyền Tần đưa họ về phòng.
Anh đóng cửa chính và cửa sổ lại, ngồi đối diện với Tống Đại Hành và Phương Đức Duệ, vẻ mặt trịnh trọng: “Bây giờ hai người hãy nói cho tôi biết tình hình ở bí cảnh Côn Luân”
Phương Đức Duệ nói: “Thiếu chủ, mỗi lời chúng ta nói tiếp theo đều rất quan trọng, thậm chí có liên quan đến Vận Quốc của Đại Hạ, cậu nhất định phải nhớ rõ.”
Diệp Huyền Tần nghiêm túc gật đầu: “Được rồi, nói đi, tôi đã nhớ rồi.” Phương Đức Duệ nói: “Thiếu chủ, cậu có biết tại sao dãy núi Côn Luân lại trở thành bí cảnh không?”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Tôi không biết nhiều.” Phương Đức Duệ nói: “Đó là bởi vì long mạch của Đại Hạ nằm trên dãy núi Côn Luân.”
“Từ xa xưa, long mạch đã được bảo vệ bởi mộ nguồn sức mạnh bí ẩn. Sức mạnh này chỉ cho phép những cường giả từ cảnh giới Phong Vương trở lên mới có thể vào được, những thế lực ngoại lai, bao gồm cả Âm Ti sẽ bị từ chối bởi sức mạnh bí ẩn đó và không thể tiến vào bí cảnh Côn Luân.”
“Chính vì sự tồn tại của sức mạnh bí ẩn đó mà núi Côn Luân đã trở thành một bí cảnh.”
Diệp Huyền Tần trầm ngâm gật đầu, “Nói tiếp đi.”
Tống Đại Hành nói: “Năm đó, chủ nhân, tức là sư phụ của cậu, Ông Tư Bạch đã điều tra ra phòng tuyến Côn Luân muốn tiêu diệt long mạch của Đại Hạ vì vậy đã dẫn quân viễn chinh phương Bắc của mình đến núi Côn Luân để chiến đấu với phòng tuyến Côn Luân và bảo vệ long mạch”
“Trong vài năm qua, chúng tôi đã tổ chức vô số cuộc tấn công vào phòng tuyến Côn Luân mới giữ cho long mạch Đại Hạ không bị hư hại.”
“Nhưng mà bây giờ Ông Tư Bạch và quân viễn chinh phương Bắc tuổi già sức yếu, sức lực dần dần mất đi, bọn họ gần như không thể cầm cự nổi.”
“Vậy là Ông Tư Bạch đã phải tôi xuống núi tìm cậu!”
Diệp Huyền Tần đứng lên một tiếng kêu: “Tiền bối Tống, tiền bối Phương, xin hãy nói cho tôi biết lối vào bí cảnh Côn Luân, hiện tại tôi sẽ tới bí cảnh Côn Luân để hỗ trợ sư phụ.”
Tống Đại Hành nói: “Thiếu chủ, đừng nóng vội. Chủ nhân hạ lệnh cho tôi tới đây tìm cậu cũng không phải là để cậu đi bí cảnh Côn Luân hỗ trợ.”
Diệp Huyền Tần tò mò hỏi: “Ồ, không cho tôi đi hỗ trợ vậy thì muốn tôi làm cái gì?”
Tống Đại Hành nói: “Thật sự không dám giấu diếm, long mạch này tuổi tác đã cao rồi, hơn nữa ở trong bóng tối lại bị phòng tuyến Côn Luân phá hư không ít cho nên dùng không được bao lâu nữa.”
“Chủ nhận muốn cậu tái tạo lại một đường long mạch!”
“Hít!”
Diệp Huyền Tần không khỏi hít sâu một hơi.
Tái tạo lại long mạch há có dễ dàng như vậy sao? Phỏng chừng là sư phụ Ông Tư Bạch của anh cũng không làm được chứ đừng nói đến bản thân anh.
Hơn nữa, Diệp Huyền Tần thậm chí còn không biết làm thế nào để tái tạo lại long mạch nữa. Diệp Huyền Tần hỏi: “Tiền bối Tống, có phải sư phụ tôi đã nói cho ông cách tái tạo lại long mạch không?”
Tống Đại Hành gật đầu: “Tất nhiên, Đại Hạ chúng ta có tổng cộng chín đường Vận Quốc, tất cả đều là do Long Mạch Đại Hạ sinh ra.”
“Chủ nhân muốn ngươi hợp lại chín cái này vận mệnh quốc gia, có thể tái tạo lại một đường long mạch”
Diệp Huyền Tần thở dài: “Nhiệm vụ này… quá khó khăn!”
“Tiền bối Tống, long mạch trên núi Côn Luân đó thật sự không còn cách nào để bảo vệ được hay sao? Hay là… chúng ta tìm cách sửa chữa đi?”
Tống Đại Hành lắc đầu: “Chủ nhân đặc biệt dặn dò tôi không nên có ý nghĩ như vậy, thật là viển vông”
“Cậu nên tập trung toàn bộ sức lực vào việc tái tạo lại long mạch đi.”
“Được rồi.”
Diệp Huyền Tần nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức để tái tạo lại long mạch”
“Tôi không làm phiền hai người nữa, hai người hãy đi nghỉ ngơi đi.” “Được.”
Diệp Huyền Tần ra khỏi phòng. Lúc này anh cũng không buồn ngủ nên chỉ loanh quanh ven sông, trút nỗi buôn.
Bây giờ anh muốn bay đến bí cảnh Côn Luân và sát cánh chiến đấu cùng Ông Tư Bạch biết bao nhiêu.
Tuy nhiên, anh lại đang mang trên vai gánh nặng ‘tái tạo lại long mạch”
thời gian sắp tới rồi, anh không còn thời gian đi bí cảnh Côn Luân.
Chín đường Vận Quốc của Đại Hạ sẽ đến mà không báo trước, làm sao có thể dung hợp dễ dàng như vậy.
Anh thậm chí còn không biết khi nào và ở đâu thì long mạch tiếp theo sẽ đến.
Trong lúc vô tình thì anh đã bước đến đình Nguyệt Viên.