Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2141
Chương 2141
Tên ẻo lả và tên cơ bắp vội vàng phân bua:
“Không có quan hệ, không có quan hệ, chúng tôi chẳng có quan hệ gì với bà ấy hết. Chúng tôi… chúng tôi chỉ là nhân viên bình thường của Quốc Tế Hoàn Kỳ thôi.”
Diệp Huyền Tần:
“Thật là thối nát ghê gớm!”
Anh lấy điện thoại ra, phát một đoạn ghi âm.
Bất ngờ nhất, phần ghi âm này chính là ghi lại lúc Lộ Tây đang tán tỉnh tên ẻo lả và tên cơ bắp kia.
Chứng cứ rành rành ngay trước mắt, Lộ Tây đứng ngay bên rìa hủy diệt.
Xong rồi, đây chính là phạm tội trong kinh doanh, bà ta sẽ bị chém chết mất.
Hai tay Michelle Lord siết chặt thành đấm:
“Tốt, tốt lắm, Lộ Tây, tôi thật đúng là coi thường bà quá rồi mà. Loại chuyện này mà bà cũng dám làm cho được!”
“Bây giờ, tôi chính thức thông báo với bà. Bà đã bị sa thải khỏi tập đoàn Michelle!”
“Còn nữa, tôi sẽ cho người tiến hành điều tra thật kĩ lưỡng về bà. Bà tốt nhất nên cầu nguyện rằng mọi lỗi lầm trên phương diện kinh tế của mình đều không có kẽ hở đi, bằng không, thì bà sẽ không đơn giản chỉ bị tống cổ khỏi tập đoàn Michelle như thế đâu.”
“Tôi…”
Lộ Tây mặt đỏ tới mang tai. Michelle Lord lại tiếp:
“Ngài Diệp, ngài thấy tôi xử lý như thế, đã hài lòng chưa ạ?” Diệp Huyền Tần thế mà lại lắc đầu:
“Không hài lòng.”
Michelle Lord hỏi ngay:
“Thế… ngài Diệp muốn như thế nào, xin ngài cứ nói thẳng.”
Diệp Huyền Tần:
“Bà ta sỉ nhục tôi, thậm chí còn mắng luôn toàn bộ con dân nước Đại Hạ tôi. Anh nói xem tôi muốn bà ta như thế nào đây?”
Cái gì!
Michelle Lord đờ người tại chỗ.
Diệp Huyền Tần là ai?
Đường đường là Thần Soái đấy!
Anh chính là người đại diện cho Đại Hạ, anh chính là uy nghiêm của Đại Hạ.
Lộ Tây mắng Diệp Huyền Tần thì tính chất không chỉ coi như phạm tội kinh doanh đơn giản nữa rồi.
Đây là tội sỉ nhục quốc gia!
Là tội chết đấy!
Michelle Lord ý thức rõ ràng, nếu như bản thân mình mà không xử lý cho xong xuôi chuyện này, thì tập đoàn Michelle rất có khả năng sẽ đi đời.
Thậm chí có khi còn liên lụy đến toàn bộ nước Dương.
Michelle Lord nổi đóa lên mắng: “Lộ Tây, bà mau bò lại đây cho tôi!” Lộ Tây nơm nớp lo sợ đi đến bên cạnh Michelle Lord:
“Ngài Lord, tôi…”
Michelle Lord không hề do dự mà vung tay tát thẳng lên mặt Lộ Tây một bạt tai.
Cái tát này cực kỳ mạnh, trực tiếp đánh ngã Lộ Tây sõng soài trên đất gò má đỏ tấy lên.
Lộ Tây bụm mặt, vành mắt hoen đỏ:
“Ngài Lord, anh không thấy mình rất quá đáng ư? Tôi đúng là có mắng anh ta thật đấy, nhưng anh ta cũng có thể đánh tôi mà. Nếu anh thấy thế còn chưa đủ thì tôi sẽ xin lỗi anh ta, anh đâu thể dùng bạo lực với tôi như thế được.”
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, mà bà ta đã bị tát đến mấy lần.
Đầu tiên là Diệp Huyền Tần đánh, sau đó lại bị Jack, đại sứ nước Dương ở Đại Hạ đánh, rồi hôm nay lại bị Michelle Lord đánh.
Mấy người tưởng bà ta là con quay có thể tùy tiện muốn đánh là đánh hay sao.
Michelle Lord bùng nổ:
“Đánh bà? Bà dám sỉ nhục ngài Diệp thì có giết chết bà cũng không quá đáng đâu!”
“Còn không mau quỳ xuống xin lỗi ngài Diệp đi?” Lúc bây giờ Lộ Tây mới biết hoảng hốt.
Ban nãy Jack cũng vì mình sỉ nhục Diệp Huyền Tần mà giận dữ, lúc này đây Michelle Lord cũng vì mình nhục mạ Diệp Huyền Tần mà phát điên.
Chẳng lẽ thân phận của tên Diệp Huyền Tần này rất đặc biệt, đến mức không thể sỉ nhục?
Trong lòng bà ta lúc này mới dấy lên nỗi sợ hãi.
Giác quan thứ sáu của đàn bà nói cho bà, bà đã đụng phải một tấm sắt rồi.
Thấy Lộ Tây yên lặng không phản ứng, Michelle Lord không chút do dự nào lại tát bà thêm một bạt tai: “Còn không mau nói xin lỗi đi, còn ngớ người ra đó làm gì?”
Thụp!
Bây giờ Lộ Tây không màng đến cái gì nữa, bà ta quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền Tần.
“Ngài Diệp, tôi thật lòng xin lỗi ngài, tôi biết sai rồi. Đại Hạ có câu ngạn ngữ, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại…”
Vân vân và mây mây… Mấy lời này sao mà quen tai đến vậy? Ban nãy mình đã nói xin lỗi một lần rồi, sao mà bây giờ lại còn phải nói thêm lần nữa.
Nếu như lát nữa có người khác đến, có phải mình sẽ lại phải nói xin lỗi, rồi lại bị đánh nữa hay không?
Trời ơi, đúng là sống không nổi nữa mà.
Michelle Lord:
“Mau cút đi, đợi để bị công ty đến điều tra đi. Đừng ở đây làm chướng mắt nữa.”
Lộ Tây nào còn để tâm được đến vết thương trên người nữa, nhanh chân chạy biến.
Bà ta không chịu nổi nữa đâu. Michelle Lord lại nói:
“Thưa ngài Diệp, mời ngài ngồi, chúng ta cùng bàn bạc về dự án Michelle một chút ạ”
“Ừ.”
Diệp Huyền Tần lạnh lùng đáp lại, ngồi xuống.
Michelle Lord lấy ra một bản hợp đồng từ trong túi áo ngực, đưa cho Diệp Huyền Tần:
“Thưa ngài Diệp, đây là hợp đồng mà tôi đặc biệt soạn thảo riêng cho tập đoàn Đạo Vương, mời ngài xem qua.”
Tên ẻo lả và tên cơ bắp vội vàng phân bua:
“Không có quan hệ, không có quan hệ, chúng tôi chẳng có quan hệ gì với bà ấy hết. Chúng tôi… chúng tôi chỉ là nhân viên bình thường của Quốc Tế Hoàn Kỳ thôi.”
Diệp Huyền Tần:
“Thật là thối nát ghê gớm!”
Anh lấy điện thoại ra, phát một đoạn ghi âm.
Bất ngờ nhất, phần ghi âm này chính là ghi lại lúc Lộ Tây đang tán tỉnh tên ẻo lả và tên cơ bắp kia.
Chứng cứ rành rành ngay trước mắt, Lộ Tây đứng ngay bên rìa hủy diệt.
Xong rồi, đây chính là phạm tội trong kinh doanh, bà ta sẽ bị chém chết mất.
Hai tay Michelle Lord siết chặt thành đấm:
“Tốt, tốt lắm, Lộ Tây, tôi thật đúng là coi thường bà quá rồi mà. Loại chuyện này mà bà cũng dám làm cho được!”
“Bây giờ, tôi chính thức thông báo với bà. Bà đã bị sa thải khỏi tập đoàn Michelle!”
“Còn nữa, tôi sẽ cho người tiến hành điều tra thật kĩ lưỡng về bà. Bà tốt nhất nên cầu nguyện rằng mọi lỗi lầm trên phương diện kinh tế của mình đều không có kẽ hở đi, bằng không, thì bà sẽ không đơn giản chỉ bị tống cổ khỏi tập đoàn Michelle như thế đâu.”
“Tôi…”
Lộ Tây mặt đỏ tới mang tai. Michelle Lord lại tiếp:
“Ngài Diệp, ngài thấy tôi xử lý như thế, đã hài lòng chưa ạ?” Diệp Huyền Tần thế mà lại lắc đầu:
“Không hài lòng.”
Michelle Lord hỏi ngay:
“Thế… ngài Diệp muốn như thế nào, xin ngài cứ nói thẳng.”
Diệp Huyền Tần:
“Bà ta sỉ nhục tôi, thậm chí còn mắng luôn toàn bộ con dân nước Đại Hạ tôi. Anh nói xem tôi muốn bà ta như thế nào đây?”
Cái gì!
Michelle Lord đờ người tại chỗ.
Diệp Huyền Tần là ai?
Đường đường là Thần Soái đấy!
Anh chính là người đại diện cho Đại Hạ, anh chính là uy nghiêm của Đại Hạ.
Lộ Tây mắng Diệp Huyền Tần thì tính chất không chỉ coi như phạm tội kinh doanh đơn giản nữa rồi.
Đây là tội sỉ nhục quốc gia!
Là tội chết đấy!
Michelle Lord ý thức rõ ràng, nếu như bản thân mình mà không xử lý cho xong xuôi chuyện này, thì tập đoàn Michelle rất có khả năng sẽ đi đời.
Thậm chí có khi còn liên lụy đến toàn bộ nước Dương.
Michelle Lord nổi đóa lên mắng: “Lộ Tây, bà mau bò lại đây cho tôi!” Lộ Tây nơm nớp lo sợ đi đến bên cạnh Michelle Lord:
“Ngài Lord, tôi…”
Michelle Lord không hề do dự mà vung tay tát thẳng lên mặt Lộ Tây một bạt tai.
Cái tát này cực kỳ mạnh, trực tiếp đánh ngã Lộ Tây sõng soài trên đất gò má đỏ tấy lên.
Lộ Tây bụm mặt, vành mắt hoen đỏ:
“Ngài Lord, anh không thấy mình rất quá đáng ư? Tôi đúng là có mắng anh ta thật đấy, nhưng anh ta cũng có thể đánh tôi mà. Nếu anh thấy thế còn chưa đủ thì tôi sẽ xin lỗi anh ta, anh đâu thể dùng bạo lực với tôi như thế được.”
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, mà bà ta đã bị tát đến mấy lần.
Đầu tiên là Diệp Huyền Tần đánh, sau đó lại bị Jack, đại sứ nước Dương ở Đại Hạ đánh, rồi hôm nay lại bị Michelle Lord đánh.
Mấy người tưởng bà ta là con quay có thể tùy tiện muốn đánh là đánh hay sao.
Michelle Lord bùng nổ:
“Đánh bà? Bà dám sỉ nhục ngài Diệp thì có giết chết bà cũng không quá đáng đâu!”
“Còn không mau quỳ xuống xin lỗi ngài Diệp đi?” Lúc bây giờ Lộ Tây mới biết hoảng hốt.
Ban nãy Jack cũng vì mình sỉ nhục Diệp Huyền Tần mà giận dữ, lúc này đây Michelle Lord cũng vì mình nhục mạ Diệp Huyền Tần mà phát điên.
Chẳng lẽ thân phận của tên Diệp Huyền Tần này rất đặc biệt, đến mức không thể sỉ nhục?
Trong lòng bà ta lúc này mới dấy lên nỗi sợ hãi.
Giác quan thứ sáu của đàn bà nói cho bà, bà đã đụng phải một tấm sắt rồi.
Thấy Lộ Tây yên lặng không phản ứng, Michelle Lord không chút do dự nào lại tát bà thêm một bạt tai: “Còn không mau nói xin lỗi đi, còn ngớ người ra đó làm gì?”
Thụp!
Bây giờ Lộ Tây không màng đến cái gì nữa, bà ta quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền Tần.
“Ngài Diệp, tôi thật lòng xin lỗi ngài, tôi biết sai rồi. Đại Hạ có câu ngạn ngữ, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại…”
Vân vân và mây mây… Mấy lời này sao mà quen tai đến vậy? Ban nãy mình đã nói xin lỗi một lần rồi, sao mà bây giờ lại còn phải nói thêm lần nữa.
Nếu như lát nữa có người khác đến, có phải mình sẽ lại phải nói xin lỗi, rồi lại bị đánh nữa hay không?
Trời ơi, đúng là sống không nổi nữa mà.
Michelle Lord:
“Mau cút đi, đợi để bị công ty đến điều tra đi. Đừng ở đây làm chướng mắt nữa.”
Lộ Tây nào còn để tâm được đến vết thương trên người nữa, nhanh chân chạy biến.
Bà ta không chịu nổi nữa đâu. Michelle Lord lại nói:
“Thưa ngài Diệp, mời ngài ngồi, chúng ta cùng bàn bạc về dự án Michelle một chút ạ”
“Ừ.”
Diệp Huyền Tần lạnh lùng đáp lại, ngồi xuống.
Michelle Lord lấy ra một bản hợp đồng từ trong túi áo ngực, đưa cho Diệp Huyền Tần:
“Thưa ngài Diệp, đây là hợp đồng mà tôi đặc biệt soạn thảo riêng cho tập đoàn Đạo Vương, mời ngài xem qua.”