Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2159
Chương 2159
Diệp Huyền Tần hơi suy tư, nói: “Tôi cũng không biết tại sao lại ở trong tay ông ta. Có điều, người không phải do tôi giết.”
Trương Niên Bình nói: “Diệp tiên sinh, tôi cũng chưa từng nói người là do anh giết. Chỉ là với những chứng cứ bây giờ, anh là người thuộc diện tình nghi.”
“Theo luật pháp Đại Hạ, mời anh phối hợp với chúng tôi tiến hành điều tra, làm tường trình.
“Yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không buông tha một người xấu, nhưng chắc chắn cũng không hàm oan một người tốt.”
“Chỉ dựa vào một mảnh vải, không thể chứng minh anh là hung thủ, vậy nên, Diệp tiên sinh, anh không cần căng thẳng.”
Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu: “Ừ, tôi có thể phối hợp với các người.”
Trương Niên Bình thở ra một hơi: “Được, đi theo tôi.”
Trương Niên Bình dẫn Diệp Huyền Tần rời đi.
Trên tầng lầu của một tòa nhà phụ cận, Trương Nặc Thuỷ dùng ống nhòm thu hết tình cảnh này vào đáy mắt.
Anh ta cười lạnh: “Tao không phải đối thủ của mày, có điều, để đấu với Vương, mày còn non lắm!”
“Người cười đến cuối cùng, mới là cười thật sự.
Anh ta lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại: “Triệu Chí Nam, tất cả đều thuận lợi, tiếp theo phải xem ngài rồi.”
“Ngài yên tâm, yên tâm đi, hiện tại tôi lập tức sắp xếp người biểu tặng cho ngài. Được, được, cứ vậy đi.”
Cuộc gọi cắt đứt, Trương Nặc Thuỷ gọi tiếp một cuộc điện thoại.
“Quản lý Tôn, hết thảy đã sắp xếp xong chưa? Ừ, được, mong rằng sẽ không khiến tôi phải thất vọng!”
“Sau khi chuyện này thành công, tôi sẽ đưa các người ra nước ngoài. Được, vậy bây giờ hành động đi.”
Diệp Huyền Tần bị dẫn về đồn Trương Niên Bình tự mình hỏi cung.
Dù sao người chết cũng là người nước ngoài, vấn đề quan trọng, ông ta phải bỏ ra toàn bộ tinh thần và sức lực, chuẩn bị sẵn sàng.
Đang hỏi cung, có một người cảnh sát dẫn theo mấy người đi tới.
“Trưởng đồn.” Đối phương nói với Trương Niên Bình: “Mấy người này là quản lý Tôn và nhân viên ở khách sạn Hilton, bọn họ nói có khả năng đã gặp hung thủ, ngài tự mình lấy lời khai, hay là để tôi làm?”
Trương Niên Bình nói: “Vẫn nên để tôi làm đi, mọi người chờ một chút, tôi lấy lời khai của Diệp tiên sinh trước…”
Lúc này, quản lý Tôn của khách sạn Hilton bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Huyền Tần, miệng anh ta thét lên kinh hãi: “Là anh… vậy mà lại là anh!”
Ngoài ông ta ra nhân viên khách sạn cũng nhao nhao nói: “Nhanh, tránh xa anh ta một chút, anh ta là ác ma giết người không chớp mắt.”
“Bắt lấy anh ta, đồng chí cảnh sát nhanh bắt lấy anh ta, tuyệt đối đừng để anh ta chạy trốn”
Trương Niên Bình lập tức nghiêm mặt, nói: “Xảy ra chuyện gì? Các người đừng có gấp, có gì từ từ nói.”
Quản lý Tôn nói: “Cái gì mà từ từ đừng có gấp? Anh ta chính là hung thủ giết người, rất nguy hiểm giết người không chớp mắt. ”
Trương Niên Bình lập tức liếc mắt ra hiệu cho cấp dưới, mấy người cấp dưới của ông ta lập tức trở nên cảnh giác, người rút súng, người lấy côn chịu lửa.
Trương Niên Bình nói: “Mọi người đừng sợ, ở đây rất an toàn, sẽ không có gì nguy hiểm xảy ra đâu.”
“Từ từ nói, các người nhìn thấy cái gì rồi?”
Trong lòng quản lý Tôn vẫn sợ hãi liếc nhìn Diệp Huyền Tần, nói: “Đồng chí cảnh sát, có thể đừng để tôi và anh ta chạm mặt không, tôi lo lắng anh ta sẽ trả thù tôi.”
Trương Niên Bình gật đầu: “Theo tôi đi vào đây.”
Trương Niên Bình dẫn bọn họ vào phòng làm việc của mình.
“Nói đi, các người nhìn thấy cái gì?” Quản lý Tôn cẩn thận nói: “Đồng chí, một tiếng đồng hồ trước khi người chết tử vong, anh ta và người chết cùng nhau đi vào phòng khách sạn, chúng tôi đều nhìn thấy.
“Mặt khác, thời điểm nhân viên phục vụ đi ngang qua phòng của Michelle Lord, bọn họ còn nghe được âm thanh tranh chấp và tiếng đánh nhau dữ dội truyền ra từ bên trong.
Sắc mặt của Trương Niên Bình càng lúc càng nghiêm túc: “Anh nghe thấy bọn họ nói cái gì?”
Một nhân viên phục vụ nhỏ giọng nói: “Tôi cũng không nghe nhiều lắm, chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ đen ăn đen, bà Lộ Tây, ném xác, tòa văn phòng Minh Thiên.”
Đen ăn đen, bà Lộ Tây, ném xác, toà văn phòng Minh Thiên?
Rất nhanh Trương Niên Bình đã ghép nối các danh từ này lại với nhau.
Michelle Lord và Diệp Huyền Tần đen ăn đen, giết bà Lộ Tây, ném xác đến tòa nhà văn phòng Minh Thiên?
Bà Lộ Tây này là ai? Văn phòng Minh Thiên là ở đâu?
Diệp Huyền Tần hơi suy tư, nói: “Tôi cũng không biết tại sao lại ở trong tay ông ta. Có điều, người không phải do tôi giết.”
Trương Niên Bình nói: “Diệp tiên sinh, tôi cũng chưa từng nói người là do anh giết. Chỉ là với những chứng cứ bây giờ, anh là người thuộc diện tình nghi.”
“Theo luật pháp Đại Hạ, mời anh phối hợp với chúng tôi tiến hành điều tra, làm tường trình.
“Yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không buông tha một người xấu, nhưng chắc chắn cũng không hàm oan một người tốt.”
“Chỉ dựa vào một mảnh vải, không thể chứng minh anh là hung thủ, vậy nên, Diệp tiên sinh, anh không cần căng thẳng.”
Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu: “Ừ, tôi có thể phối hợp với các người.”
Trương Niên Bình thở ra một hơi: “Được, đi theo tôi.”
Trương Niên Bình dẫn Diệp Huyền Tần rời đi.
Trên tầng lầu của một tòa nhà phụ cận, Trương Nặc Thuỷ dùng ống nhòm thu hết tình cảnh này vào đáy mắt.
Anh ta cười lạnh: “Tao không phải đối thủ của mày, có điều, để đấu với Vương, mày còn non lắm!”
“Người cười đến cuối cùng, mới là cười thật sự.
Anh ta lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại: “Triệu Chí Nam, tất cả đều thuận lợi, tiếp theo phải xem ngài rồi.”
“Ngài yên tâm, yên tâm đi, hiện tại tôi lập tức sắp xếp người biểu tặng cho ngài. Được, được, cứ vậy đi.”
Cuộc gọi cắt đứt, Trương Nặc Thuỷ gọi tiếp một cuộc điện thoại.
“Quản lý Tôn, hết thảy đã sắp xếp xong chưa? Ừ, được, mong rằng sẽ không khiến tôi phải thất vọng!”
“Sau khi chuyện này thành công, tôi sẽ đưa các người ra nước ngoài. Được, vậy bây giờ hành động đi.”
Diệp Huyền Tần bị dẫn về đồn Trương Niên Bình tự mình hỏi cung.
Dù sao người chết cũng là người nước ngoài, vấn đề quan trọng, ông ta phải bỏ ra toàn bộ tinh thần và sức lực, chuẩn bị sẵn sàng.
Đang hỏi cung, có một người cảnh sát dẫn theo mấy người đi tới.
“Trưởng đồn.” Đối phương nói với Trương Niên Bình: “Mấy người này là quản lý Tôn và nhân viên ở khách sạn Hilton, bọn họ nói có khả năng đã gặp hung thủ, ngài tự mình lấy lời khai, hay là để tôi làm?”
Trương Niên Bình nói: “Vẫn nên để tôi làm đi, mọi người chờ một chút, tôi lấy lời khai của Diệp tiên sinh trước…”
Lúc này, quản lý Tôn của khách sạn Hilton bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Huyền Tần, miệng anh ta thét lên kinh hãi: “Là anh… vậy mà lại là anh!”
Ngoài ông ta ra nhân viên khách sạn cũng nhao nhao nói: “Nhanh, tránh xa anh ta một chút, anh ta là ác ma giết người không chớp mắt.”
“Bắt lấy anh ta, đồng chí cảnh sát nhanh bắt lấy anh ta, tuyệt đối đừng để anh ta chạy trốn”
Trương Niên Bình lập tức nghiêm mặt, nói: “Xảy ra chuyện gì? Các người đừng có gấp, có gì từ từ nói.”
Quản lý Tôn nói: “Cái gì mà từ từ đừng có gấp? Anh ta chính là hung thủ giết người, rất nguy hiểm giết người không chớp mắt. ”
Trương Niên Bình lập tức liếc mắt ra hiệu cho cấp dưới, mấy người cấp dưới của ông ta lập tức trở nên cảnh giác, người rút súng, người lấy côn chịu lửa.
Trương Niên Bình nói: “Mọi người đừng sợ, ở đây rất an toàn, sẽ không có gì nguy hiểm xảy ra đâu.”
“Từ từ nói, các người nhìn thấy cái gì rồi?”
Trong lòng quản lý Tôn vẫn sợ hãi liếc nhìn Diệp Huyền Tần, nói: “Đồng chí cảnh sát, có thể đừng để tôi và anh ta chạm mặt không, tôi lo lắng anh ta sẽ trả thù tôi.”
Trương Niên Bình gật đầu: “Theo tôi đi vào đây.”
Trương Niên Bình dẫn bọn họ vào phòng làm việc của mình.
“Nói đi, các người nhìn thấy cái gì?” Quản lý Tôn cẩn thận nói: “Đồng chí, một tiếng đồng hồ trước khi người chết tử vong, anh ta và người chết cùng nhau đi vào phòng khách sạn, chúng tôi đều nhìn thấy.
“Mặt khác, thời điểm nhân viên phục vụ đi ngang qua phòng của Michelle Lord, bọn họ còn nghe được âm thanh tranh chấp và tiếng đánh nhau dữ dội truyền ra từ bên trong.
Sắc mặt của Trương Niên Bình càng lúc càng nghiêm túc: “Anh nghe thấy bọn họ nói cái gì?”
Một nhân viên phục vụ nhỏ giọng nói: “Tôi cũng không nghe nhiều lắm, chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ đen ăn đen, bà Lộ Tây, ném xác, tòa văn phòng Minh Thiên.”
Đen ăn đen, bà Lộ Tây, ném xác, toà văn phòng Minh Thiên?
Rất nhanh Trương Niên Bình đã ghép nối các danh từ này lại với nhau.
Michelle Lord và Diệp Huyền Tần đen ăn đen, giết bà Lộ Tây, ném xác đến tòa nhà văn phòng Minh Thiên?
Bà Lộ Tây này là ai? Văn phòng Minh Thiên là ở đâu?