Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2270
Chương 2270: Thiên Ma Vương cũng ở đây
Diệp Huyền Tân: “Cũng có lý, tôi cũng nghĩ vậy. Là ai có khả năng lớn nhất muốn ngăn cản Miêu Chấn Phong giết con Trùng Tam Thanh đây?”
Sát Lang và Miêu Chấn Phong gần như đồng thanh nói: “Ông chủ của con Trùng Tam Thanh”
Diệp Huyền Tân gật đầ Thanh chính là bọn phù thủy”
Đông Ngụy Kiến thận trọng nói: “Ý của cậu là, lão đạo sĩ kia chính là thủ phạm đã hãm hại chúng ta sao?”
Diệp Huyền Tân nói: “Đúng vậy, Trùng Tam Thanh trong cơ thể của ông chính là do ông ta hạ độc”
Mẹ nó.
Đúng vậy, ông chủ của con Trùng Tam Đông Ngụy Kiến nắm chặt hai tay: “Kẻ trộm hô bắt được kẻ trộm còn chưa tính, ông ta còn dám hạ độc chúng tôi sao? Tôi thề sẽ không đội trời chung với ông ta”
“Thần Soái, tôi sẵn sàng lần theo dấu vết để truy tìm tên khốn đó cho đến khi bắt được ông ta mới thôi. Tôi muốn lập công để chuộc tội ạ Diệp Huyền Tân: “Chỉ dựa vào một mình ông thì không có khả năng đó đâu. Bây giờ ông hãy đưa tôi tới nơi mà mấy người đã gặp ông ta, tôi sẽ tự có cách riêng để truy tìm đối phương”
“Dạ được, dạ được”
Đông Nguy Kiến vội vàng gật đầu đồng ý.
Đông Ngụy Kiến dẫn đám người Diệp Huyền Tân đến ngay đầu thôn, nơi họ đã gặp tên đạo sĩ già kia.
Diệp Huyền Tân nhắm mắt lại, anh cẩn thận cảm nhận và quả thực anh cảm giác được hiện trường còn sót lại một luồng tà khí.
Loại tà khí này chỉ có thể có ở những người sử dụng thành thạo các thuật vu cổ.
Diệp Huyền Tân ra lệnh: “Miêu Chấn Phong, Tuyết Mai, Kiều Diễm, mọi người phụ trách ở lại giải độc của Trùng Tam Thanh cho người dân trong thôn”
Ba người Miêu Chấn Phong gật đầu: “Được”
Diệp Huyền Tân: “Độc Lang, Sát Lang, hai người đi theo tôi truy bắt phù thủy”
“Dạ”
Vừa dứt lời thì ba người Diệp Huyền Tân, Độc Lang, Sát Lang biến thành dư ảnh rồi biến mất ở phía xa.
Tuyết Mai nhìn theo hướng bọn họ rời đi và tự thì thầm: “Nhớ cẩn thận đó…”
Kiều Diễm bực tức nói: “Đúng thật là, ngay cả lời nói từ biệt còn không thèm nói. Đúng là tuyệt tình tuyệt nghĩa mà”
“Tuyết Mai, loại đàn ông này không đáng để cậu lãng phí tình cảm chút nào. Hãy quên anh ta đi”
Cô ta nói như vậy là để thuyết phục Tuyết Mai buông tay. Cô ta có thể thấy rằng Diệp Huyền Tân không muốn quá thân cận với Tuyết Mai.
Tuyết Mai vẫn đang ngẩn ngơ như người mất hồn, cô ta quay lại gật đầu với Kiều Diễm: “Ừ, đi cứu người trước đã”
Kiều Diễm lắc đầu cười một cách đau khổ: “Ai da, xin hỏi thế gian tình là gì mà sao luôn có người muốn đâm đầu vào chỗ chết”
Ba người Diệp Huyền Tân, Độc Lang, Sát Lang đã lần theo dấu vết của luồng tà khí và họ nhanh chóng phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn.
Bởi vì hướng mà tà khí xâm nhập thực chất là hướng về phía đình Thiên Kiều.
Chết tiệt, không phải đối phương đã đến đình Thiên Kiều thật rồi chứ?
Ông ta đến đình Thiên Kiều với mục đích là gì chứ? Có phải là muốn tìm Long Thần Vận Quốc hay không?
Long Thần Vận Quốc đang gặp nguy hiểm sao?
Suy nghĩ này khiến trái tim của ba người họ đập thình thịch khiến họ không thể không tăng tốc bước chân.
Họ nhanh chóng tiếp cận đình Thiên Kiều.
Cách đó không xa, họ nhìn thấy một người đàn ông mặc áo choàng đen đang dẫn đầu đám người Bao Nghĩa Đình đi tuần tra qua lại quanh sông.
Nếu họ đoán không sai thì người mặc áo choàng đen dẫn đầu chính là tên phù thủy kia.
Độc Lang nghiến răng ken két: “Chết tiệt, cuối cùng tên khốn Bao.
Nghĩa Đình kia cũng phản bội chúng ta. Lần này nhất định phải dạy cho tên đó một bài học”
Sát Lang nói: “Độc Lang, khi xem xét một sự việc nào đó thì đừng chỉ nhìn bề ngoài. Tôi cho răng Bao Nghĩa Đình không có phản bội chúng ta”
Độc Lang: “Cái rắm thì có. Nếu Bao Nghĩa Đình không phản bội chúng ta thì sao anh ta lại đi sau đuôi của bọn làm loạn kia chứ”
Sát Lang: “Anh có thể thấy rõ là hai mắt của Bao Nghĩa Đình đờ đẫn và động tác thì cứng đờ như người bị mất hồn mất vía không. Bọn họ rất giống với những người dân thôn Đông Ngụy bị trúng độc Trùng Tam Thanh”
“Họ cũng đã bị tên phù thủy kia hạ độc Trùng Tam Thanh và trở thành con rối của ông ta rồi”
Độc Lang: “Tôi không quan tâm anh ta có bị trúng độc Trùng Tam Thanh hay không. Tóm lại, nếu họ phản bội anh trai của tôi thì họ sẽ phải chết”
Vào lúc này, Diệp Huyền Tân không quan tâm đến việc Bao Nghĩa Đình có phản bội hay không mà tất cả suy nghĩ của anh đều dồn vào Long Thần Vận Quốc.
Bởi vì bên cạnh luồng tà khí trên cơ thể của tên phù thủy thì tại hiện trường còn có một luồng khí cực mạnh khác.
Đây là luồng khí từ cõi âm, hơn nữa luồng khí này vẫn còn rất mạnh mẽ.
Rõ ràng luồng khí này chính là của Thiên Ma Vương.
Trong lòng Diệp Huyền Tân trùng xuống đến cực điểm, xem ra Thiên Ma Vương cũng có liên quan đến chuyện này và rất có thể ông ta chính là hung thủ.
Diệp Huyền Tân: “Cũng có lý, tôi cũng nghĩ vậy. Là ai có khả năng lớn nhất muốn ngăn cản Miêu Chấn Phong giết con Trùng Tam Thanh đây?”
Sát Lang và Miêu Chấn Phong gần như đồng thanh nói: “Ông chủ của con Trùng Tam Thanh”
Diệp Huyền Tân gật đầ Thanh chính là bọn phù thủy”
Đông Ngụy Kiến thận trọng nói: “Ý của cậu là, lão đạo sĩ kia chính là thủ phạm đã hãm hại chúng ta sao?”
Diệp Huyền Tân nói: “Đúng vậy, Trùng Tam Thanh trong cơ thể của ông chính là do ông ta hạ độc”
Mẹ nó.
Đúng vậy, ông chủ của con Trùng Tam Đông Ngụy Kiến nắm chặt hai tay: “Kẻ trộm hô bắt được kẻ trộm còn chưa tính, ông ta còn dám hạ độc chúng tôi sao? Tôi thề sẽ không đội trời chung với ông ta”
“Thần Soái, tôi sẵn sàng lần theo dấu vết để truy tìm tên khốn đó cho đến khi bắt được ông ta mới thôi. Tôi muốn lập công để chuộc tội ạ Diệp Huyền Tân: “Chỉ dựa vào một mình ông thì không có khả năng đó đâu. Bây giờ ông hãy đưa tôi tới nơi mà mấy người đã gặp ông ta, tôi sẽ tự có cách riêng để truy tìm đối phương”
“Dạ được, dạ được”
Đông Nguy Kiến vội vàng gật đầu đồng ý.
Đông Ngụy Kiến dẫn đám người Diệp Huyền Tân đến ngay đầu thôn, nơi họ đã gặp tên đạo sĩ già kia.
Diệp Huyền Tân nhắm mắt lại, anh cẩn thận cảm nhận và quả thực anh cảm giác được hiện trường còn sót lại một luồng tà khí.
Loại tà khí này chỉ có thể có ở những người sử dụng thành thạo các thuật vu cổ.
Diệp Huyền Tân ra lệnh: “Miêu Chấn Phong, Tuyết Mai, Kiều Diễm, mọi người phụ trách ở lại giải độc của Trùng Tam Thanh cho người dân trong thôn”
Ba người Miêu Chấn Phong gật đầu: “Được”
Diệp Huyền Tân: “Độc Lang, Sát Lang, hai người đi theo tôi truy bắt phù thủy”
“Dạ”
Vừa dứt lời thì ba người Diệp Huyền Tân, Độc Lang, Sát Lang biến thành dư ảnh rồi biến mất ở phía xa.
Tuyết Mai nhìn theo hướng bọn họ rời đi và tự thì thầm: “Nhớ cẩn thận đó…”
Kiều Diễm bực tức nói: “Đúng thật là, ngay cả lời nói từ biệt còn không thèm nói. Đúng là tuyệt tình tuyệt nghĩa mà”
“Tuyết Mai, loại đàn ông này không đáng để cậu lãng phí tình cảm chút nào. Hãy quên anh ta đi”
Cô ta nói như vậy là để thuyết phục Tuyết Mai buông tay. Cô ta có thể thấy rằng Diệp Huyền Tân không muốn quá thân cận với Tuyết Mai.
Tuyết Mai vẫn đang ngẩn ngơ như người mất hồn, cô ta quay lại gật đầu với Kiều Diễm: “Ừ, đi cứu người trước đã”
Kiều Diễm lắc đầu cười một cách đau khổ: “Ai da, xin hỏi thế gian tình là gì mà sao luôn có người muốn đâm đầu vào chỗ chết”
Ba người Diệp Huyền Tân, Độc Lang, Sát Lang đã lần theo dấu vết của luồng tà khí và họ nhanh chóng phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn.
Bởi vì hướng mà tà khí xâm nhập thực chất là hướng về phía đình Thiên Kiều.
Chết tiệt, không phải đối phương đã đến đình Thiên Kiều thật rồi chứ?
Ông ta đến đình Thiên Kiều với mục đích là gì chứ? Có phải là muốn tìm Long Thần Vận Quốc hay không?
Long Thần Vận Quốc đang gặp nguy hiểm sao?
Suy nghĩ này khiến trái tim của ba người họ đập thình thịch khiến họ không thể không tăng tốc bước chân.
Họ nhanh chóng tiếp cận đình Thiên Kiều.
Cách đó không xa, họ nhìn thấy một người đàn ông mặc áo choàng đen đang dẫn đầu đám người Bao Nghĩa Đình đi tuần tra qua lại quanh sông.
Nếu họ đoán không sai thì người mặc áo choàng đen dẫn đầu chính là tên phù thủy kia.
Độc Lang nghiến răng ken két: “Chết tiệt, cuối cùng tên khốn Bao.
Nghĩa Đình kia cũng phản bội chúng ta. Lần này nhất định phải dạy cho tên đó một bài học”
Sát Lang nói: “Độc Lang, khi xem xét một sự việc nào đó thì đừng chỉ nhìn bề ngoài. Tôi cho răng Bao Nghĩa Đình không có phản bội chúng ta”
Độc Lang: “Cái rắm thì có. Nếu Bao Nghĩa Đình không phản bội chúng ta thì sao anh ta lại đi sau đuôi của bọn làm loạn kia chứ”
Sát Lang: “Anh có thể thấy rõ là hai mắt của Bao Nghĩa Đình đờ đẫn và động tác thì cứng đờ như người bị mất hồn mất vía không. Bọn họ rất giống với những người dân thôn Đông Ngụy bị trúng độc Trùng Tam Thanh”
“Họ cũng đã bị tên phù thủy kia hạ độc Trùng Tam Thanh và trở thành con rối của ông ta rồi”
Độc Lang: “Tôi không quan tâm anh ta có bị trúng độc Trùng Tam Thanh hay không. Tóm lại, nếu họ phản bội anh trai của tôi thì họ sẽ phải chết”
Vào lúc này, Diệp Huyền Tân không quan tâm đến việc Bao Nghĩa Đình có phản bội hay không mà tất cả suy nghĩ của anh đều dồn vào Long Thần Vận Quốc.
Bởi vì bên cạnh luồng tà khí trên cơ thể của tên phù thủy thì tại hiện trường còn có một luồng khí cực mạnh khác.
Đây là luồng khí từ cõi âm, hơn nữa luồng khí này vẫn còn rất mạnh mẽ.
Rõ ràng luồng khí này chính là của Thiên Ma Vương.
Trong lòng Diệp Huyền Tân trùng xuống đến cực điểm, xem ra Thiên Ma Vương cũng có liên quan đến chuyện này và rất có thể ông ta chính là hung thủ.