Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2351-2355
Chương 2351: Bước đường cùng
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu nhanh chóng khẩn trương nói: "Lam Khiết, xin lỗi nhé, đột nhiên tớ lại không muốn tập đoàn Diệp Linh nữa rồi."
Từ Lam Khiết tò mò hỏi: "Tại sao lại đổi ý nhanh như vậy chứ."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu hít sâu một hơi thật sâu rồi nói: "Không có gì cả, chỉ là không muốn thôi. Gian hàng này của tớ đã đủ để tôi bận bịu rồi, nếu lại tiếp nhận thêm tập đoàn Diệp Linh nữa, thì e rằng sống không nổi mà mệt chết tớ mất đấy!"
Từ Lam Khiết nói: "Lam Châu, hay là như vậy đi, tớ thấy cậu thật sự rất muốn tập đoàn Diệp Linh, tớ sẽ tặng luôn tập đoàn Diệp Linh cho cậu, cậu thấy thế nào?" Nếu như Lam Châu lại từ chối lần nữa, thì chuyện này hoàn toàn vô cùng điên rồi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu do dự một chút, cuối cùng hạ thấp giọng mà nói: "Lam Khiết, không phải tớ không muốn, thật sự là... Ôi, để tớ nói cho cậu biết sự thật" "Cậu có biết tổng giám đốc tập đoàn Quỳnh Châu,
Daisy không?" Từ Lam Khiết gật đầu: "Biết chứ, có chuyện gì sao?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu nói: "Tập đoàn Quỳnh Châu đã cảnh cáo chúng tớ, bảo chúng tớ đừng có can thiệp vào tập đoàn
Diệp Linh, nếu không sẽ khiến chúng tớ phải phá sản." "Đương nhiên, ngay từ đầu chúng tớ đã không tin tập đoàn Quỳnh Châu, chúng tôi nghĩ chẳng qua cô ta chỉ là một công ty mới thành lập, cũng chẳng có bản lĩnh gì mà động vào chúng tôi." "Nhưng thật không ngờ, cô ta gọi ngay một cuộc điện thoại trước mặt, thì cổ phiếu của công ty tớ đã lập tức giảm mất 40%.. "Tập đoàn Quỳnh Châu thật đáng sợ, ai dám đối đầu với bọn họ, thì tuyệt đối chỉ có con đường chết"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Shh!
Nghe đến đây, Từ Lam Khiết không khỏi hít một hơi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chỉ cần một cú điện thoại, thì đã làm giảm giá trị thị trường của một công ty niêm yết xuống 40%... Đây không chỉ là có thể lực trên thương trường, mà chắc chắn phải có thế lực trong giới quan chức. Quả thực không thể xem thường tập đoàn Quỳnh Châu này được.
Chả trách không có gì ngạc nhiên khi Daisy tự tin đến vậy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết nói: "Được rồi Lam Châu, tớ hiểu rồi, cảm ơn cậu đã nhắc nhở."
Lam Châu an ủi nói: "Lam Khiết, thật sự không được đầu, hay là cậu nhượng lại tập đoàn Diệp Linh đi, bỏ tiền ra mà mua bình an. "Đừng lo lắng, sau này cậu có bất cứ điều gì cần giúp đỡ, thì cứ lên tiếng. Không thể đảm bảo cho cậu có được cuộc sống giàu sang nhưng tớ có thể đảm bảo cuộc sống tối thiểu cho cậu
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết: "Cảm ơn Lam Châu, tớ sẽ xem xét cẩn thận đề nghị của cậu."
Cúp điện thoại, Từ Lam Khiết nhìn Daisy với vẻ mặt ủ rũ: "Cô Daisy, đây là sự sắp xếp của cô đấy à, ha ha, cô đáng khinh hơn tôi tưởng nhiều đấy!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vẻ mặt Daisy đầy lãnh đạm như không có chuyện gì: "Cám ơn đã quá khen" Từ Lam Khiết: "Cô Daisy, cô đừng có hàng mua được tập đoàn Diệp Linh của tôi với cái giá một trăm bảy mươi lăm tỷ." "Mời cô về cho, tôi phải làm việc rồi."
Daisy khẽ cười nhẹ: "Cô chắc chứ?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết: "Đương nhiên chắc chắn rồi." ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhan*h nhất
Daisy nói: "Tôi thấy cô vẫn nên suy nghĩ cho thận trọng lần nữa đi."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết: "Tôi đã không còn gì xem xét nữa. Tôi biết thế lực của cô rất lớn, nhưng tập đoàn Diệp Linh này là tài sản riêng của tôi, cho dù có là ông trời thì cũng không thể bắt ép tôi xử lý tài sản của mình được."
Được thôi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Daisy nói: "Có vẻ như cô chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ nhỉ. Vào đi."
Daisy búng tay một cái.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chẳng mấy chốc, một gã bụng bia bê bết bước vào từ ngoài cửa.
Nhìn thấy người bước tới, Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện đều có chút kinh ngạc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đây là nhà cung cấp hàng hóa trước đây của họ, ông chủ Triệu mà, ông chủ Triệu tới đây làm gì?
Ông chủ Triệu mập mạp bước vào không thèm chào hỏi Từ Lam Khiết trước, mà khẻ cúi người về phía Daisy: "Cô Daisy, thật tình cờ, có thể gặp cô ở đây." Daisy cười nói: "Đúng vậy, thật trùng hợp đấy. Không biết ông chủ Triệu đến đây làm gì?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ông chủ Triệu nói: "Haizz, còn có thể làm gì nữa, tất nhiên là đòi nợ rồi."
Daisy nói: "Vậy thì tôi sẽ không trì hoãn ông chủ Triệu đòi nợ nữa." Ông chủ Triệu nhìn Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện với ánh mắt lạnh như băng: “Chào buổi sáng tổng giám đốc khiết nhá.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết hỏi: "Tổng giám đốc Triệu, sao hôm nay ông lại đến công ty chúng tôi sớm vậy!"
Ông chủ Triệu nói: "Haiz, xin lỗi là gần đây công ty tôi cần dùng tiền gấp, nên tôi tới đòi một ít nợ"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.Chương 2352: Đòi nợ tiền vi phạm hợp đồng
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết nói: "Ông chủ Triệu, chúng tôi đã thanh toán xong khoản tiền hàng cho ông lâu rồi mà. Biên lai cũng đã được xuất hết rồi, có muốn tôi đưa cho ông xem không?"
Ông chủ Triệu nhanh chóng nói: "Tổng giám đốc Khiết, cô hiểu lầm tôi rồi, đương nhiên tôi biết tiền hàng đã được thanh toán từ lâu rồi, về điểm này thì tôi sẽ không ăn quỵt của cô đâu."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết nói: "Vậy thì ông chủ Triệu, vừa nãy ông mới nói đòi nợ.
Ông chủ Triệu nói: "À, thứ tôi đòi là tiền vi phạm hợp đồng cơ. Cô chỉ mới thanh toán tiền hàng thôi, nhưng vẫn chưa thanh toán tiền vi phạm hợp đồng"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết sửng sốt: "Tiền vi phạm hợp đồng, tiền vi phạm hợp đồng gì cơ?"
Ông chủ Triệu: "Tổng giám đốc Khiết, cô ở đây giả vờ vớ vẩn với tôi à." "Nhìn tình hình hiện tại của tập đoàn Diệp Linh, hẳn là sau này không thể tiếp tục cung cấp hàng cho gia đình tôi nữa rồi, cô làm vậy là coi như đã đơn phương chấm dứt hợp đồng. “Theo quy định trong hợp đồng của chúng ta, nếu cô đơn phương chấm dứt hợp đồng, thì phải nộp phạt một trăm bảy mươi lăm tỷ, cô quên rồi sao?" "Bây giờ cô có cần tôi lấy hợp đồng ra cho cô xem luôn không?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết ngẩn cả người, cô không ngờ ông chủ Triệu lại lôi chuyện hợp đồng ra nói.
Thông thường mà nói, nếu bên hợp tác bị phá sản vỡ nợ, thì nhà cung cấp hàng hóa không những không phải chịu trách nhiệm, mà thậm chí còn có thể cung cấp một khoản hỗ trợ, như vậy được xem là cam kết không thành văn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Kiểu người giống như ông chủ Triệu, thực sự hiếm khi thấy tuân theo hợp đồng để làm việc.
Nếu như ông chủ Triệu thực sự cưỡng chế chấp hành nội dung của bản hợp đồng, thì sẽ thực sự là một chuyện rất phiền phức.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết nhanh chóng nói: "Tổng giám đốc Triệu, không phải ông không biết tình hình hiện tại của tập đoàn Diệp Linh, chúng tôi thật sự không thể moi ra được nhiều tiền như vậy!" "Niệm tình chúng ta đã hợp tác nhiều năm như vậy, xin tổng giám đốc Triệu nương tay cho...
Ông chủ Triệu tỏ vẻ thờ ơ: "Thực xin lỗi, gia đình nào cũng có khó khăn của gia đình nấy, tôi thông cảm cho cô, nhưng khốn nỗi có ai thông cảm cho tôi đâu.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết vẫn muốn cầu xin, nhưng Từ Nam Huyền lại ngắt lời cô. "Lam Khiết, em đừng cầu xin bọn họ nữa, chẳng lẽ em còn chưa nhìn ra, ông chủ Triệu và Daisy đang cấu kết với nhau để bắt nạt chúng ta đấy sao" "Cho dù em có nói mòn cả miệng, thì lòng dạ của loại người này cũng không mềm đi chút nào đâu. Đối với chuyện này, ông chủ Triệu không hề giải thích rõ.
Ông ta chỉ tiếp tục hùng hổ hăm dọa: "Dù có thể nào đi nữa, thì hôm nay các cô cũng phải bồi thường khoản tiền vi phạm hợp đồng một trăm bảy mươi lăm tỷ cho tôi. Nếu không đưa, vậy thì rất xin lỗi, tôi chỉ có thể đập phá tòa nhà này của cô thôi.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ông chủ Triệu xua tay, một nhóm công nhân nhập cư với đồ nghề trên tay xông vào, vô cùng hung hãn, tưởng chừng như có thể đập nát tòa nhà này bất cứ lúc nào.
Từ Lam Khiết hít một hơi thật sâu, hét lên: "Đủ rồi, dừng lại hết cho tôi!" "Chẳng phải chỉ cần tiền thôi sao, tôi đưa ông là được rồi. Cùng lắm thì tôi mượn là được."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết lấy điện thoại di động ra, đang định gọi điện thoại để mượn tiền. Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.*cом để ủng hộ team nha !!!
Ông chủ Triệu cười chế nhạo: "Tổng giám đốc Khiết, tôi khuyên cô một câu, muốn mượn tiền thì tốt nhất nên mượn nhiều một chút, sáu bảy nghìn tỷ chưa chắc đã đủ
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết trừng mắt nhìn ông chủ Triệu: "Tôi chỉ nợ ông một trăm bảy mươi lăm tỷ, mượn nhiều thể để làm gì chứ?"
Ông chủ Triệu: "Đúng vậy, cô chỉ nợ tôi một trăm bảy mươi lăm tỷ, nhưng cô nợ người khác rất nhiều đấy." Ý ông là gì?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết thấy khó hiểu.
Ông chủ Triệu ngoặc ngoặc ngón tay: "Các vị, mọi người còn ở ngoài cửa kì kèo gì nữa? Vào đây đi."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau cuộc trò chuyện, một nhóm người lao vào như ong vỡ tổ.
Nhóm người này cũng giống như ông chủ Triệu, đều là nhà cung cấp hàng cho tập đoàn Diệp Linh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Dường như Từ Lam Khiết đã ý thức được điều gì đó, mặt đỏ tại bừng lên.
Đây có vẻ là một rắc rối lớn rồi đây.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu những người này giống như ông chủ Triệu, tìm đến tập đoàn Diệp Linh để đòi tiền vi phạm hợp đồng, thì số tiền sáu nghìn tám trăm tỷ đó thật sự chưa chắc đã đủ.
Khi nhóm các nhà cung cấp này bước vào, họ đều đồng loạt chào hỏi Daisy trước. "Chào buổi sáng cô Daisy."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Daisy gật đầu: "Ừ, sáng sớm tinh mơ mấy vị ông chủ đến đây có chuyện gì vậy?"
Vài người trả lời: "Haiz, còn có thể làm gì nữa. Chẳng phải tập đoàn Diệp Linh nợ tiền chúng tôi sao, chúng tôi đến đây để đòi tiền." "Đúng vậy, bọn họ khất nợ tiền vi phạm hợp đồng đã lâu rồi, liên tục hỏi thăm mà không thèm nhắc đến, thật là quá đáng." "Bọn họ đã không đề cập đến chuyện tiền vi phạm hợp đồng rồi, vậy thì chúng tôi chỉ có thể đích thân chạy đến để nhắc nhở thôi."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 2353: Tự cô suy tính mà làm
Copy nội dung từ VietWriter
Daisy cười nói: "Vậy thì tốt, tôi không làm phiền các ông nữa, các ông cứ tiếp tục đòi tiền vi phạm hợp đồng đi" Ánh mắt của các nhà cung cấp hàng lần lượt đổ dồn vào Từ Lam Khiết. "Tổng giám đốc Khiết, buổi sáng tốt lành nhé. Từ Lam Khiết gật gật đầu nặng nề: "Ừm.
Cô chưa kịp nói gì thì nhà cung cấp hàng đã chen nhau mà nói. "Tổng giám đốc Khiết, tôi tin chắc có lẽ cô cũng đã biết rõ mục đích chúng tôi đến đây rồi, hy vọng cô đừng làm khó chúng tôi. "Đúng đấy tổng giám đốc Khiết, dựa theo tình hình hiện tại, tập đoàn Diệp Linh đã đến bước đường cùng rồi. Cô làm vậy thì đã bị coi là đơn phương chấm dứt hợp đồng, xin cô hãy trả tiền vi phạm hợp đồng" “Tất cả chúng tôi đều là doanh nghiệp nhỏ, xin tổng giám đốc khiết có thể thương xót cho chúng tôi, mà nhanh chóng trả số tiền vi phạm hợp đồng cho chúng tôi, giúp công ty chúng tôi có thể hoạt động" "Nếu không chúng tôi đều phải lâm vào kết cục giống như tập đoàn Diệp Linh."
Copy nội dung từ VietWriter
Cho dù tính khí của Từ Lam Khiết có tốt đến đầu thì lúc này cũng không thể nhịn nổi cơn tức nữa.
Cô tức giận nhìn những nhà cung cấp hàng: "Các ông chủ đầy, ngày thường bản thân tôi cũng không đối xử tệ với các ông, ít nhất cũng không phụ lương tâm của chính mình. Thế nhưng tôi không thể ngờ rằng, vào thời khắc quan trọng các ông đã không giúp đỡ tôi một tay thì cũng đành, nay lại đi giúp kẻ thừa cơ hãm hại "Chẳng lẽ các ông sợ gặp báo ứng, không sợ bị người đời khinh bỉ sao?"
Copy nội dung từ VietWriter
Hầu hết các nhà cung cấp hàng không thay đổi sắc mặt, không hề có cảm giác hổ thẹn gì cả. Bọn họ đáp trả dồn dập quyết liệt "Tổng giám đốc khiết, lúc này cô còn nói chuyện này thì có ích lợi gì? Giao tình là giao tình, mua bán là mua bán, hai chuyện sao có thể trộn lẫn với nhau được?" "Nghe ý cô nói, lẽ nào cô không định trả tiền vi phạm hợp đồng sao" "Nếu cô muốn như thế, vậy thì thành thực xin lỗi, tôi chỉ có thể làm theo thủ tục pháp lý thôi." Nói xong, thực sự còn có người móc điện thoại ra, chuẩn bị gọi cảnh sát. Từ Lam Khiết nghiến chặt hàm răng, giữa hai kẽ răng sắp chảy cả máu.
Trong số những nhà cung cấp hàng, chỉ có duy nhất một cặp chị em song sinh, vẻ mặt đầy hổ thẹn.
Copy nội dung từ VietWriter
Họ đứng bên cạnh Từ Lam Khiết, hạ nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc khiết, tôi biết ngày thường có đối xử với chúng tôi không tôi, bây giờ chúng tôi làm như vậy, thực sự có chút vô ơn." "Chúng tôi cũng không muốn vậy đâu, thậm chí chúng tôi còn muốn giúp cô một tay. Thế nhưng...
Nói đến đây, ánh mắt sợ hãi của hai người liếc nhìn Daisy của tập đoàn Quỳnh Châu. Ý nghĩa mà ánh mắt biểu đạt đã rất rõ ràng: là Daisy đã ép bọn họ phải làm như thế. Từ Lam Khiết gật gật đầu với hai chị em sinh đôi, rồi nói nhỏ: "Tôi hiểu các cô mà."
Copy nội dung từ VietWriter
Cô liếc nhìn Từ Nam Huyên: "Nam Huyên, chị tính xem chúng ta cần phải trả cho họ bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng."
Từ Nam Huyên lấy ra một chồng tư liệu, làm một phép tính đơn giản, rồi nói: “Lam Khiết, theo đó ước tính khoảng bảy nghìn tỷ. " *Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyenАРР.cом
Copy nội dung từ VietWriter
Bảy nghìn tỷ...
Đột nhiên trái tim Từ Lam Khiết lạnh đi nửa phần.
Copy nội dung từ VietWriter
Vào giai đoạn đỉnh cao của tập đoàn Diệp Linh, bảy nghìn tỷ mà cô còn không thèm để mắt đến, nhưng không ngờ bây giờ lại trở thành một vấn đề to tát.
Cho dù bây giờ có bản thân thì cũng không đổi lại được bảy nghìn tỷ.
Copy nội dung từ VietWriter
Có vẻ lần này thật sự đã đến bước đường cùng rồi. Ông chủ Triệu khẽ cười nhìn Từ Lam Khiết: "Tổng giám đốc Khiết, bây giờ có một lối thoát đang bày trước mắt cô, chẳng lẽ cô không nhìn thấy sao." "Có muốn tôi chỉ rõ một chút cho cô không?"
Từ Lam Khiết nhìn ông chủ Triệu với vẻ hung dữ khinh khỉnh, đương nhiên cô biết ý đồ của ông chủ Triệu, không nghi ngờ gì nữa, ý ông ta là muốn cô thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy.
Copy nội dung từ VietWriter
Ông chủ Triệu không thèm để ý đến ánh mắt hằn học của Từ Lam Khiết, nói tiếp: "Tổng giám đốc khiết, có lẽ bây giờ cô đã hiểu rõ tình hình thực tế rồi, dù có bán tập đoàn Diệp Linh đi, thì cũng có thể bán với giá bảy nghìn tỷ đấy. Đến lúc đó, bảy nghìn tỷ này, sẽ vừa đủ tiền vi phạm hợp đồng, còn cô không lấy được một xu nào" "Nhưng nếu như cô thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy thì lại khác. Đến lúc đó, tôi có thể ra mặt nói giúp thay cho tổng giám đốc Khiết cô, cầu xin cô Daisy cùng ký hợp đồng bồi thường số tiền vi phạm hợp đồng của tập đoàn Diệp Linh." "Nói cách khác, cô vẫn có thể nhận được một trăm bảy mươi lăm tỷ" "Không lấy được một xu nào, hay là cầm trong tay một trăm bảy mươi lăm tỷ, tự cô suy tính mà làm.”
Chương 2354: Liệu anh có thể xoay chuyển trời đất?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền nhìn nhau, rồi im lặng.
Ông chủ Triệu nhìn Daisy nói: "Cô Daisy kính mến, tôi nghĩ cô rất thành tâm thành ý muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh, nhưng nói thật thì, mức giá một trăm bảy mươi lăm tỷ thực sự có hơi ít." "Hay là vậy đi, cô nể mặt tôi, một trăm bảy mươi lăm tỷ cô cứ lấy tập đoàn Diệp Linh đi, tiện thể cô cũng chịu trách nhiệm thanh toán khoản tiền vi phạm hợp đồng luôn." Daisy mỉm cười: "Ông chủ Triệu đã cầu xin giúp tổng giám đốc Khiết rồi, thế thì tôi sẽ mua để giữ thể diện cho ông vậy." "Ngoài ra, tôi còn phải nói thêm một chuyện. Nếu như cô ta không bán cho tôi, thì tập đoàn Diệp Linh cũng chẳng có giá trị gì, chứ đừng nói đến chuyện bảy nghìn tỷ. Bởi vì không ai dám mua tập đoàn Diệp Linh!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông chủ Triệu nhanh chóng nói với Từ Lam Khiết "Tổng giám đốc Khiết, cô cũng đã nghe được lời cô Daisy nói rồi đấy, bây giờ cô đã không còn lựa chọn nào khác nữa" “Sống hay chết, tự cô liệu mà tính, những gì tôi có thể làm chỉ có bấy nhiêu thôi.”
Từ Lam Khiết còn có thể làm gì khác?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chỉ có thể đi theo con đường do người khác lót sẵn, nếu không thì sẽ thực sự rơi xuống vực sâu.
Cô hít một hơi thật sâu, rồi thương lượng ngắn gọn với Từ Nam Huyên, và nói: "Vậy... được rồi, tôi đồng ý với ông..."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Lời kết luận còn chưa kịp dứt, thì một giọng nói vang lên bên tại mọi người. "Tôi không đồng ý!
Giọng nói này giống như sấm sét cuồn cuộn, cứ quanh quần liên tục trong đầu óc mọi người.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Giọng nói của ai!
Mọi người có mặt tại đó đều bàng hoàng, nhanh chóng nhìn về phía giọng nói.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một dáng người cao lớn hiên ngang bước vào.
Bước chân của anh tuy bình tĩnh nhưng lại toát ra một khí thế mạnh mẽ, giống như khí thế của bậc vua chúa, khiến mọi người không khỏi nảy sinh nỗi sợ hãi, trong tiềm thức mà tránh ra, để nhường đường cho anh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhìn thấy bóng dáng này, Từ Lam Khiết vốn đang thấp thỏm, thì ngay lập tức thanh thản hơn nhiều, hai hàng lệ nóng hổi chảy xuống dọc theo khỏe mắt đầy vẻ xúc động.
Cô không còn kiềm chế được cảm xúc nữa, chạy lên, nhào vào vòng tay của người kia: "Huyền Tần, cuối cùng anh cũng về rồi."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Đúng vậy, người đến chính là Diệp Huyền Tần!
Diệp Huyền Tần giải phóng năng lượng, dò xét tình hình xung quanh, rồi nhanh chóng khóa chặt mùi của Sát Lang.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Anh cảm thấy được, Sát Lang không nguy hiểm gì đến tính mạng, nên đã ra lệnh cho đám người Độc Lang đi tìm Sát Lang.
Còn Diệp Huyền Tần thì đến tìm Từ Lam Khiết, để tránh cô gặp phải nguy hiểm trong thời điểm nhạy cảm này. Sự thật đã chứng minh rằng giác quan thứ sáu của
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần vẫn còn rất mạnh mẽ, anh đã đến rất đúng lúc, Từ Lam Khiết bị ép buộc phải đi đến bước đường cùng. Điều này khiến con tim Diệp Huyền Tần cảm thấy đau khổ.
Dám ăn hiếp vợ tôi, phải dạy dỗ cho đám người này một bài học mới được!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần vỗ vỗ lưng Từ Lam Khiết: "Xin lỗi Lam Khiết, anh đến muộn rồi."
Từ Lam Khiết nói: "Huyền Tần, anh tới cũng không muộn đâu."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần nói: "Yên tâm đi Lam Khiết, chuyện này cứ giao cho anh, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời thỏa đáng." Cập nhật chương mới *nhất tại TгцуeлАРР.cом
Từ Lam Khiết nở nụ cười khổ tâm: "Huyền Tần, chúng ta đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần: "Vẫn chưa chắc đâu, nhỡ xuất hiện kỳ tích thì sao." Trong từ điển cuộc sống của Diệp Huyền Tần, trên đời này vốn dĩ không có gì là không thể.
Từ Lam Khiết thở dài: "Huyền Tần, em thật sự bất lực rồi, tập đoàn Diệp Linh giao cho anh xử lý đấy."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Um.
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Nam Huyền cũng bước lên: "Diệp Huyền Tần, bây giờ giao cục rối này cho em đấy, thực sự có hơi ép buộc. "Có lẽ cho dù là thần tiên xuống thế, thì lần này cũng không thể cứu vãn được tập đoàn Diệp Linh đầu." "Cô mau mau thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy là được, chúng tôi sẽ không sẽ không trách cô đầu.
Diệp Huyền Tần chạy đến chỗ Từ Nam Huyền và nói: "Tập đoàn Diệp Linh là cả một bầu trời tâm huyết của em và Lam Khiết, làm sao em có thể chắp tay giao cho người khác được?" "Chị tin tưởng em, em chưa bao giờ làm mọi người thất vọng"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện đã rất quen thuộc với câu nói này. Khi họ vô số lần bước vào bước đường cùng, thì lại nghe thấy Diệp Huyền Tần nói câu này.
Bây giờ lại nghe Diệp Huyền Tần nói lại câu này lần nữa... Anh thật sự có thể xoay chuyển trời đất sao?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhưng tập đoàn Diệp Linh đã là một tòa cao ốc đổ nát rồi, cho dù anh có lợi dụng sự tiện lợi của Thần Soái, thì có lẽ cũng khó có thể vực tập đoàn Diệp Linh lên lại được.
Chương 2355: Đứng ở phe nào
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sao cũng được, Diệp Huyền Tần thích làm gì thì làm. Ánh mắt Diệp Huyền Tần lướt qua nhóm nhà cung cấp hàng kia.
Không ít nhà cung cấp hàng đều hổ thẹn cúi đầu xuống.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trước kia, khi công ty bọn họ gặp vấn đề, đặc biệt bị bên chính phủ làm khó dễ thì Diệp Huyền Tần đã giúp đỡ rất nhiều.
Nhưng bây giờ, bọn họ lại bỏ đá xuống giếng, thực sự hơi xấu hổ khi nhìn thẳng anh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đương nhiên có nhiều nhà cung cấp hàng vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu, không mảy may áy náy.
Đối với bọn họ mà nói, lợi ích là vua, ai có thể mang cho bọn họ lợi ích lớn hơn thì người đó là “mẹ”!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cuối cùng, ánh mắt Diệp Huyền Tần dừng trên người Daisy: “Chào Daisy, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Daisy lạnh lùng gật đầu: “Ừm.”
Diệp Huyền Tần hỏi: “Xin hỏi cô đến chỗ tôi làm gì? Tập đoàn chúng tôi có liên quan đến nghiệp vụ quân bộ, người nước ngoài không tiện đi vào." “Bảo vệ, tiền khách.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tuy nhiên, bảo vệ công ty đã nghỉ việc từ lâu, hoàn toàn không có ai đáp lại.
Daisy cười nói: “Tổng giám đốc Diệp chớ vội đuổi khách, thật không dám giấu diếm gì, lần này tôi tới để thu mua quý công ty. “Nếu như các anh suy nghĩ kĩ càng, hôm nay chúng tôi sẽ hoàn tất thủ tục, tôi không muốn tốn thời gian với các anh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Huyền Tần chém như định chặt sắt: “Vậy thì xin lỗi, chúng tôi sẽ không bán tập đoàn Diệp Linh, cô đừng có mo."
Daisy thở dài lên tiếng: “Haiz, nếu như hôm nay anh không bán, chỉ sợ nửa đời sau của anh phải trải qua trong tù mất.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Huyền Tần nhìn Daisy và nói: “Có ý gì?”
Anh vừa tới, vẫn chưa hiểu rõ chuyện đang xảy ra.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Daisy liếc nhìn nhóm nhà cung cấp hàng kia. Nhóm nhà cung cấp hàng hiểu ý, lập tức chất vấn Diệp Huyền Tần dữ dội. “Tập đoàn Diệp Linh đơn phương kết thúc hợp đồng, nhất định phải thanh toán tiền vi phạm hợp đồng. “Đúng vậy, hôm nay mà không thanh toán tiền vi phạm hợp đồng thì đừng trách chúng tôi tiến hành thủ tục pháp “Anh thiếu chúng tôi khoảng hơn bảy nghìn tỷ tiền vi phạm hợp đồng, số tiền lớn đến mức đủ để cho mấy người ăn cơm tù cả đời”
Diệp Huyền Tần đã hiểu, cuối cùng anh cũng rõ tình huống ở hiện trường. Daisy quá cao tay.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ông chủ Triệu cười nói: “Anh Diệp à, tôi đã bàn xong với cô Daisy. Cô Daisy đồng ý cho tôi mặt mũi, chỉ cần các anh bán tập đoàn Diệp Linh với giá một trăm bảy mươi tỷ cho cô ấy thì cô ấy sẽ xử lí số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng bảy nghìn tỷ “Đến lúc đó, các anh không những không cần ăn cơm tù mà còn có được một trăm bảy mươi tỷ, cớ sao không làm chứ?”
Diệp Huyền Tần: “Được."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ông chủ Triệu: "Ha ha, sảng khoái.
Diệp Huyền Tần: “Giỏi cho một con chó săn, cảm giác làm chó săn cho người nước ngoài chắc chắn rất thoải mái nhỉ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Con mẹ nó...
Mặt ông chủ Triệu tối sầm lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ánh mắt Diệp Huyền Tần lại dừng trên người nhà cung cấp hàng. “Tôi biết mọi người làm vậy là do bị ép buộc “Nếu mọi người tin tôi thì hãy cứ yên tâm, về nhà chờ tin tập đoàn Diệp Linh tôi tái xuất, đến lúc đó, tôi sẽ cho tất cả mọi người lợi ích lớn.” “Tôi cam đoan trong vòng bảy ngày, mọi người vẫn sẽ tiếp tục hợp tác với tập đoàn Diệp Linh. Còn về việc bị người khác uy hiếp, các ông không cần quan tâm, tôi sẽ đòi lại công bằng “Nếu vẫn ở lại đây làm khó dễ tập đoàn Diệp Linh tôi, vậy thật xin lỗi, tôi chỉ có thể xem các người là kẻ thù. Sau này, sống hay chết cũng đừng trách Diệp Huyền Tần tôi.” Cập nhật chương mới nhấ*t tại TгцуeлАРР.coм
Nhóm nhà cung cấp hàng im lặng, suy nghĩ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Có nhà cung cấp hàng nhỏ giọng nhắc nhở Diệp Huyền Tần: “Anh Diệp à, nói thật cho anh biết, cô Daisy không rõ lai lịch nhưng có người chống lưng ở phía sau rất mạnh" “Cô ta chỉ cần nói một câu đã khiến một trong những công ty lớn top 10 đóng cửa, chúng tôi không dám chọc giận cô ta.
Diệp Huyền Tần nói: “Chẳng lẽ các ông chỉ thấy sức mạnh phía sau cô ta ư? Bình thường các người bị ban ngành liên quan làm khó dễ, có lần nào không phải tôi gọi một cú điện thoại giải quyết vấn đề?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhóm nhà cung cấp hàng lại im lặng, liếc nhìn nhau, khẽ bàn luận. Cuối cùng, vẫn có nhà cung cấp hàng đứng dậy nói: “Bình thường anh Diệp giúp đỡ tôi rất nhiều. Nếu không có anh Diệp, có lẽ nửa đời sau của tôi đã ở trong tù. “Tôi tin anh Diệp, lần này tôi đứng cùng phe anh Diệp.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu nhanh chóng khẩn trương nói: "Lam Khiết, xin lỗi nhé, đột nhiên tớ lại không muốn tập đoàn Diệp Linh nữa rồi."
Từ Lam Khiết tò mò hỏi: "Tại sao lại đổi ý nhanh như vậy chứ."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu hít sâu một hơi thật sâu rồi nói: "Không có gì cả, chỉ là không muốn thôi. Gian hàng này của tớ đã đủ để tôi bận bịu rồi, nếu lại tiếp nhận thêm tập đoàn Diệp Linh nữa, thì e rằng sống không nổi mà mệt chết tớ mất đấy!"
Từ Lam Khiết nói: "Lam Châu, hay là như vậy đi, tớ thấy cậu thật sự rất muốn tập đoàn Diệp Linh, tớ sẽ tặng luôn tập đoàn Diệp Linh cho cậu, cậu thấy thế nào?" Nếu như Lam Châu lại từ chối lần nữa, thì chuyện này hoàn toàn vô cùng điên rồi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu do dự một chút, cuối cùng hạ thấp giọng mà nói: "Lam Khiết, không phải tớ không muốn, thật sự là... Ôi, để tớ nói cho cậu biết sự thật" "Cậu có biết tổng giám đốc tập đoàn Quỳnh Châu,
Daisy không?" Từ Lam Khiết gật đầu: "Biết chứ, có chuyện gì sao?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lam Châu nói: "Tập đoàn Quỳnh Châu đã cảnh cáo chúng tớ, bảo chúng tớ đừng có can thiệp vào tập đoàn
Diệp Linh, nếu không sẽ khiến chúng tớ phải phá sản." "Đương nhiên, ngay từ đầu chúng tớ đã không tin tập đoàn Quỳnh Châu, chúng tôi nghĩ chẳng qua cô ta chỉ là một công ty mới thành lập, cũng chẳng có bản lĩnh gì mà động vào chúng tôi." "Nhưng thật không ngờ, cô ta gọi ngay một cuộc điện thoại trước mặt, thì cổ phiếu của công ty tớ đã lập tức giảm mất 40%.. "Tập đoàn Quỳnh Châu thật đáng sợ, ai dám đối đầu với bọn họ, thì tuyệt đối chỉ có con đường chết"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Shh!
Nghe đến đây, Từ Lam Khiết không khỏi hít một hơi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chỉ cần một cú điện thoại, thì đã làm giảm giá trị thị trường của một công ty niêm yết xuống 40%... Đây không chỉ là có thể lực trên thương trường, mà chắc chắn phải có thế lực trong giới quan chức. Quả thực không thể xem thường tập đoàn Quỳnh Châu này được.
Chả trách không có gì ngạc nhiên khi Daisy tự tin đến vậy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết nói: "Được rồi Lam Châu, tớ hiểu rồi, cảm ơn cậu đã nhắc nhở."
Lam Châu an ủi nói: "Lam Khiết, thật sự không được đầu, hay là cậu nhượng lại tập đoàn Diệp Linh đi, bỏ tiền ra mà mua bình an. "Đừng lo lắng, sau này cậu có bất cứ điều gì cần giúp đỡ, thì cứ lên tiếng. Không thể đảm bảo cho cậu có được cuộc sống giàu sang nhưng tớ có thể đảm bảo cuộc sống tối thiểu cho cậu
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết: "Cảm ơn Lam Châu, tớ sẽ xem xét cẩn thận đề nghị của cậu."
Cúp điện thoại, Từ Lam Khiết nhìn Daisy với vẻ mặt ủ rũ: "Cô Daisy, đây là sự sắp xếp của cô đấy à, ha ha, cô đáng khinh hơn tôi tưởng nhiều đấy!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vẻ mặt Daisy đầy lãnh đạm như không có chuyện gì: "Cám ơn đã quá khen" Từ Lam Khiết: "Cô Daisy, cô đừng có hàng mua được tập đoàn Diệp Linh của tôi với cái giá một trăm bảy mươi lăm tỷ." "Mời cô về cho, tôi phải làm việc rồi."
Daisy khẽ cười nhẹ: "Cô chắc chứ?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết: "Đương nhiên chắc chắn rồi." ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhan*h nhất
Daisy nói: "Tôi thấy cô vẫn nên suy nghĩ cho thận trọng lần nữa đi."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết: "Tôi đã không còn gì xem xét nữa. Tôi biết thế lực của cô rất lớn, nhưng tập đoàn Diệp Linh này là tài sản riêng của tôi, cho dù có là ông trời thì cũng không thể bắt ép tôi xử lý tài sản của mình được."
Được thôi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Daisy nói: "Có vẻ như cô chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ nhỉ. Vào đi."
Daisy búng tay một cái.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chẳng mấy chốc, một gã bụng bia bê bết bước vào từ ngoài cửa.
Nhìn thấy người bước tới, Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện đều có chút kinh ngạc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đây là nhà cung cấp hàng hóa trước đây của họ, ông chủ Triệu mà, ông chủ Triệu tới đây làm gì?
Ông chủ Triệu mập mạp bước vào không thèm chào hỏi Từ Lam Khiết trước, mà khẻ cúi người về phía Daisy: "Cô Daisy, thật tình cờ, có thể gặp cô ở đây." Daisy cười nói: "Đúng vậy, thật trùng hợp đấy. Không biết ông chủ Triệu đến đây làm gì?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ông chủ Triệu nói: "Haizz, còn có thể làm gì nữa, tất nhiên là đòi nợ rồi."
Daisy nói: "Vậy thì tôi sẽ không trì hoãn ông chủ Triệu đòi nợ nữa." Ông chủ Triệu nhìn Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện với ánh mắt lạnh như băng: “Chào buổi sáng tổng giám đốc khiết nhá.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ Lam Khiết hỏi: "Tổng giám đốc Triệu, sao hôm nay ông lại đến công ty chúng tôi sớm vậy!"
Ông chủ Triệu nói: "Haiz, xin lỗi là gần đây công ty tôi cần dùng tiền gấp, nên tôi tới đòi một ít nợ"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.Chương 2352: Đòi nợ tiền vi phạm hợp đồng
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết nói: "Ông chủ Triệu, chúng tôi đã thanh toán xong khoản tiền hàng cho ông lâu rồi mà. Biên lai cũng đã được xuất hết rồi, có muốn tôi đưa cho ông xem không?"
Ông chủ Triệu nhanh chóng nói: "Tổng giám đốc Khiết, cô hiểu lầm tôi rồi, đương nhiên tôi biết tiền hàng đã được thanh toán từ lâu rồi, về điểm này thì tôi sẽ không ăn quỵt của cô đâu."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết nói: "Vậy thì ông chủ Triệu, vừa nãy ông mới nói đòi nợ.
Ông chủ Triệu nói: "À, thứ tôi đòi là tiền vi phạm hợp đồng cơ. Cô chỉ mới thanh toán tiền hàng thôi, nhưng vẫn chưa thanh toán tiền vi phạm hợp đồng"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết sửng sốt: "Tiền vi phạm hợp đồng, tiền vi phạm hợp đồng gì cơ?"
Ông chủ Triệu: "Tổng giám đốc Khiết, cô ở đây giả vờ vớ vẩn với tôi à." "Nhìn tình hình hiện tại của tập đoàn Diệp Linh, hẳn là sau này không thể tiếp tục cung cấp hàng cho gia đình tôi nữa rồi, cô làm vậy là coi như đã đơn phương chấm dứt hợp đồng. “Theo quy định trong hợp đồng của chúng ta, nếu cô đơn phương chấm dứt hợp đồng, thì phải nộp phạt một trăm bảy mươi lăm tỷ, cô quên rồi sao?" "Bây giờ cô có cần tôi lấy hợp đồng ra cho cô xem luôn không?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết ngẩn cả người, cô không ngờ ông chủ Triệu lại lôi chuyện hợp đồng ra nói.
Thông thường mà nói, nếu bên hợp tác bị phá sản vỡ nợ, thì nhà cung cấp hàng hóa không những không phải chịu trách nhiệm, mà thậm chí còn có thể cung cấp một khoản hỗ trợ, như vậy được xem là cam kết không thành văn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Kiểu người giống như ông chủ Triệu, thực sự hiếm khi thấy tuân theo hợp đồng để làm việc.
Nếu như ông chủ Triệu thực sự cưỡng chế chấp hành nội dung của bản hợp đồng, thì sẽ thực sự là một chuyện rất phiền phức.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết nhanh chóng nói: "Tổng giám đốc Triệu, không phải ông không biết tình hình hiện tại của tập đoàn Diệp Linh, chúng tôi thật sự không thể moi ra được nhiều tiền như vậy!" "Niệm tình chúng ta đã hợp tác nhiều năm như vậy, xin tổng giám đốc Triệu nương tay cho...
Ông chủ Triệu tỏ vẻ thờ ơ: "Thực xin lỗi, gia đình nào cũng có khó khăn của gia đình nấy, tôi thông cảm cho cô, nhưng khốn nỗi có ai thông cảm cho tôi đâu.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết vẫn muốn cầu xin, nhưng Từ Nam Huyền lại ngắt lời cô. "Lam Khiết, em đừng cầu xin bọn họ nữa, chẳng lẽ em còn chưa nhìn ra, ông chủ Triệu và Daisy đang cấu kết với nhau để bắt nạt chúng ta đấy sao" "Cho dù em có nói mòn cả miệng, thì lòng dạ của loại người này cũng không mềm đi chút nào đâu. Đối với chuyện này, ông chủ Triệu không hề giải thích rõ.
Ông ta chỉ tiếp tục hùng hổ hăm dọa: "Dù có thể nào đi nữa, thì hôm nay các cô cũng phải bồi thường khoản tiền vi phạm hợp đồng một trăm bảy mươi lăm tỷ cho tôi. Nếu không đưa, vậy thì rất xin lỗi, tôi chỉ có thể đập phá tòa nhà này của cô thôi.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ông chủ Triệu xua tay, một nhóm công nhân nhập cư với đồ nghề trên tay xông vào, vô cùng hung hãn, tưởng chừng như có thể đập nát tòa nhà này bất cứ lúc nào.
Từ Lam Khiết hít một hơi thật sâu, hét lên: "Đủ rồi, dừng lại hết cho tôi!" "Chẳng phải chỉ cần tiền thôi sao, tôi đưa ông là được rồi. Cùng lắm thì tôi mượn là được."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết lấy điện thoại di động ra, đang định gọi điện thoại để mượn tiền. Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.*cом để ủng hộ team nha !!!
Ông chủ Triệu cười chế nhạo: "Tổng giám đốc Khiết, tôi khuyên cô một câu, muốn mượn tiền thì tốt nhất nên mượn nhiều một chút, sáu bảy nghìn tỷ chưa chắc đã đủ
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết trừng mắt nhìn ông chủ Triệu: "Tôi chỉ nợ ông một trăm bảy mươi lăm tỷ, mượn nhiều thể để làm gì chứ?"
Ông chủ Triệu: "Đúng vậy, cô chỉ nợ tôi một trăm bảy mươi lăm tỷ, nhưng cô nợ người khác rất nhiều đấy." Ý ông là gì?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Từ Lam Khiết thấy khó hiểu.
Ông chủ Triệu ngoặc ngoặc ngón tay: "Các vị, mọi người còn ở ngoài cửa kì kèo gì nữa? Vào đây đi."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau cuộc trò chuyện, một nhóm người lao vào như ong vỡ tổ.
Nhóm người này cũng giống như ông chủ Triệu, đều là nhà cung cấp hàng cho tập đoàn Diệp Linh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Dường như Từ Lam Khiết đã ý thức được điều gì đó, mặt đỏ tại bừng lên.
Đây có vẻ là một rắc rối lớn rồi đây.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu những người này giống như ông chủ Triệu, tìm đến tập đoàn Diệp Linh để đòi tiền vi phạm hợp đồng, thì số tiền sáu nghìn tám trăm tỷ đó thật sự chưa chắc đã đủ.
Khi nhóm các nhà cung cấp này bước vào, họ đều đồng loạt chào hỏi Daisy trước. "Chào buổi sáng cô Daisy."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Daisy gật đầu: "Ừ, sáng sớm tinh mơ mấy vị ông chủ đến đây có chuyện gì vậy?"
Vài người trả lời: "Haiz, còn có thể làm gì nữa. Chẳng phải tập đoàn Diệp Linh nợ tiền chúng tôi sao, chúng tôi đến đây để đòi tiền." "Đúng vậy, bọn họ khất nợ tiền vi phạm hợp đồng đã lâu rồi, liên tục hỏi thăm mà không thèm nhắc đến, thật là quá đáng." "Bọn họ đã không đề cập đến chuyện tiền vi phạm hợp đồng rồi, vậy thì chúng tôi chỉ có thể đích thân chạy đến để nhắc nhở thôi."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 2353: Tự cô suy tính mà làm
Copy nội dung từ VietWriter
Daisy cười nói: "Vậy thì tốt, tôi không làm phiền các ông nữa, các ông cứ tiếp tục đòi tiền vi phạm hợp đồng đi" Ánh mắt của các nhà cung cấp hàng lần lượt đổ dồn vào Từ Lam Khiết. "Tổng giám đốc Khiết, buổi sáng tốt lành nhé. Từ Lam Khiết gật gật đầu nặng nề: "Ừm.
Cô chưa kịp nói gì thì nhà cung cấp hàng đã chen nhau mà nói. "Tổng giám đốc Khiết, tôi tin chắc có lẽ cô cũng đã biết rõ mục đích chúng tôi đến đây rồi, hy vọng cô đừng làm khó chúng tôi. "Đúng đấy tổng giám đốc Khiết, dựa theo tình hình hiện tại, tập đoàn Diệp Linh đã đến bước đường cùng rồi. Cô làm vậy thì đã bị coi là đơn phương chấm dứt hợp đồng, xin cô hãy trả tiền vi phạm hợp đồng" “Tất cả chúng tôi đều là doanh nghiệp nhỏ, xin tổng giám đốc khiết có thể thương xót cho chúng tôi, mà nhanh chóng trả số tiền vi phạm hợp đồng cho chúng tôi, giúp công ty chúng tôi có thể hoạt động" "Nếu không chúng tôi đều phải lâm vào kết cục giống như tập đoàn Diệp Linh."
Copy nội dung từ VietWriter
Cho dù tính khí của Từ Lam Khiết có tốt đến đầu thì lúc này cũng không thể nhịn nổi cơn tức nữa.
Cô tức giận nhìn những nhà cung cấp hàng: "Các ông chủ đầy, ngày thường bản thân tôi cũng không đối xử tệ với các ông, ít nhất cũng không phụ lương tâm của chính mình. Thế nhưng tôi không thể ngờ rằng, vào thời khắc quan trọng các ông đã không giúp đỡ tôi một tay thì cũng đành, nay lại đi giúp kẻ thừa cơ hãm hại "Chẳng lẽ các ông sợ gặp báo ứng, không sợ bị người đời khinh bỉ sao?"
Copy nội dung từ VietWriter
Hầu hết các nhà cung cấp hàng không thay đổi sắc mặt, không hề có cảm giác hổ thẹn gì cả. Bọn họ đáp trả dồn dập quyết liệt "Tổng giám đốc khiết, lúc này cô còn nói chuyện này thì có ích lợi gì? Giao tình là giao tình, mua bán là mua bán, hai chuyện sao có thể trộn lẫn với nhau được?" "Nghe ý cô nói, lẽ nào cô không định trả tiền vi phạm hợp đồng sao" "Nếu cô muốn như thế, vậy thì thành thực xin lỗi, tôi chỉ có thể làm theo thủ tục pháp lý thôi." Nói xong, thực sự còn có người móc điện thoại ra, chuẩn bị gọi cảnh sát. Từ Lam Khiết nghiến chặt hàm răng, giữa hai kẽ răng sắp chảy cả máu.
Trong số những nhà cung cấp hàng, chỉ có duy nhất một cặp chị em song sinh, vẻ mặt đầy hổ thẹn.
Copy nội dung từ VietWriter
Họ đứng bên cạnh Từ Lam Khiết, hạ nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc khiết, tôi biết ngày thường có đối xử với chúng tôi không tôi, bây giờ chúng tôi làm như vậy, thực sự có chút vô ơn." "Chúng tôi cũng không muốn vậy đâu, thậm chí chúng tôi còn muốn giúp cô một tay. Thế nhưng...
Nói đến đây, ánh mắt sợ hãi của hai người liếc nhìn Daisy của tập đoàn Quỳnh Châu. Ý nghĩa mà ánh mắt biểu đạt đã rất rõ ràng: là Daisy đã ép bọn họ phải làm như thế. Từ Lam Khiết gật gật đầu với hai chị em sinh đôi, rồi nói nhỏ: "Tôi hiểu các cô mà."
Copy nội dung từ VietWriter
Cô liếc nhìn Từ Nam Huyên: "Nam Huyên, chị tính xem chúng ta cần phải trả cho họ bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng."
Từ Nam Huyên lấy ra một chồng tư liệu, làm một phép tính đơn giản, rồi nói: “Lam Khiết, theo đó ước tính khoảng bảy nghìn tỷ. " *Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyenАРР.cом
Copy nội dung từ VietWriter
Bảy nghìn tỷ...
Đột nhiên trái tim Từ Lam Khiết lạnh đi nửa phần.
Copy nội dung từ VietWriter
Vào giai đoạn đỉnh cao của tập đoàn Diệp Linh, bảy nghìn tỷ mà cô còn không thèm để mắt đến, nhưng không ngờ bây giờ lại trở thành một vấn đề to tát.
Cho dù bây giờ có bản thân thì cũng không đổi lại được bảy nghìn tỷ.
Copy nội dung từ VietWriter
Có vẻ lần này thật sự đã đến bước đường cùng rồi. Ông chủ Triệu khẽ cười nhìn Từ Lam Khiết: "Tổng giám đốc Khiết, bây giờ có một lối thoát đang bày trước mắt cô, chẳng lẽ cô không nhìn thấy sao." "Có muốn tôi chỉ rõ một chút cho cô không?"
Từ Lam Khiết nhìn ông chủ Triệu với vẻ hung dữ khinh khỉnh, đương nhiên cô biết ý đồ của ông chủ Triệu, không nghi ngờ gì nữa, ý ông ta là muốn cô thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy.
Copy nội dung từ VietWriter
Ông chủ Triệu không thèm để ý đến ánh mắt hằn học của Từ Lam Khiết, nói tiếp: "Tổng giám đốc khiết, có lẽ bây giờ cô đã hiểu rõ tình hình thực tế rồi, dù có bán tập đoàn Diệp Linh đi, thì cũng có thể bán với giá bảy nghìn tỷ đấy. Đến lúc đó, bảy nghìn tỷ này, sẽ vừa đủ tiền vi phạm hợp đồng, còn cô không lấy được một xu nào" "Nhưng nếu như cô thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy thì lại khác. Đến lúc đó, tôi có thể ra mặt nói giúp thay cho tổng giám đốc Khiết cô, cầu xin cô Daisy cùng ký hợp đồng bồi thường số tiền vi phạm hợp đồng của tập đoàn Diệp Linh." "Nói cách khác, cô vẫn có thể nhận được một trăm bảy mươi lăm tỷ" "Không lấy được một xu nào, hay là cầm trong tay một trăm bảy mươi lăm tỷ, tự cô suy tính mà làm.”
Chương 2354: Liệu anh có thể xoay chuyển trời đất?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền nhìn nhau, rồi im lặng.
Ông chủ Triệu nhìn Daisy nói: "Cô Daisy kính mến, tôi nghĩ cô rất thành tâm thành ý muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh, nhưng nói thật thì, mức giá một trăm bảy mươi lăm tỷ thực sự có hơi ít." "Hay là vậy đi, cô nể mặt tôi, một trăm bảy mươi lăm tỷ cô cứ lấy tập đoàn Diệp Linh đi, tiện thể cô cũng chịu trách nhiệm thanh toán khoản tiền vi phạm hợp đồng luôn." Daisy mỉm cười: "Ông chủ Triệu đã cầu xin giúp tổng giám đốc Khiết rồi, thế thì tôi sẽ mua để giữ thể diện cho ông vậy." "Ngoài ra, tôi còn phải nói thêm một chuyện. Nếu như cô ta không bán cho tôi, thì tập đoàn Diệp Linh cũng chẳng có giá trị gì, chứ đừng nói đến chuyện bảy nghìn tỷ. Bởi vì không ai dám mua tập đoàn Diệp Linh!"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông chủ Triệu nhanh chóng nói với Từ Lam Khiết "Tổng giám đốc Khiết, cô cũng đã nghe được lời cô Daisy nói rồi đấy, bây giờ cô đã không còn lựa chọn nào khác nữa" “Sống hay chết, tự cô liệu mà tính, những gì tôi có thể làm chỉ có bấy nhiêu thôi.”
Từ Lam Khiết còn có thể làm gì khác?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chỉ có thể đi theo con đường do người khác lót sẵn, nếu không thì sẽ thực sự rơi xuống vực sâu.
Cô hít một hơi thật sâu, rồi thương lượng ngắn gọn với Từ Nam Huyên, và nói: "Vậy... được rồi, tôi đồng ý với ông..."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Lời kết luận còn chưa kịp dứt, thì một giọng nói vang lên bên tại mọi người. "Tôi không đồng ý!
Giọng nói này giống như sấm sét cuồn cuộn, cứ quanh quần liên tục trong đầu óc mọi người.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Giọng nói của ai!
Mọi người có mặt tại đó đều bàng hoàng, nhanh chóng nhìn về phía giọng nói.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một dáng người cao lớn hiên ngang bước vào.
Bước chân của anh tuy bình tĩnh nhưng lại toát ra một khí thế mạnh mẽ, giống như khí thế của bậc vua chúa, khiến mọi người không khỏi nảy sinh nỗi sợ hãi, trong tiềm thức mà tránh ra, để nhường đường cho anh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhìn thấy bóng dáng này, Từ Lam Khiết vốn đang thấp thỏm, thì ngay lập tức thanh thản hơn nhiều, hai hàng lệ nóng hổi chảy xuống dọc theo khỏe mắt đầy vẻ xúc động.
Cô không còn kiềm chế được cảm xúc nữa, chạy lên, nhào vào vòng tay của người kia: "Huyền Tần, cuối cùng anh cũng về rồi."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Đúng vậy, người đến chính là Diệp Huyền Tần!
Diệp Huyền Tần giải phóng năng lượng, dò xét tình hình xung quanh, rồi nhanh chóng khóa chặt mùi của Sát Lang.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Anh cảm thấy được, Sát Lang không nguy hiểm gì đến tính mạng, nên đã ra lệnh cho đám người Độc Lang đi tìm Sát Lang.
Còn Diệp Huyền Tần thì đến tìm Từ Lam Khiết, để tránh cô gặp phải nguy hiểm trong thời điểm nhạy cảm này. Sự thật đã chứng minh rằng giác quan thứ sáu của
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần vẫn còn rất mạnh mẽ, anh đã đến rất đúng lúc, Từ Lam Khiết bị ép buộc phải đi đến bước đường cùng. Điều này khiến con tim Diệp Huyền Tần cảm thấy đau khổ.
Dám ăn hiếp vợ tôi, phải dạy dỗ cho đám người này một bài học mới được!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần vỗ vỗ lưng Từ Lam Khiết: "Xin lỗi Lam Khiết, anh đến muộn rồi."
Từ Lam Khiết nói: "Huyền Tần, anh tới cũng không muộn đâu."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần nói: "Yên tâm đi Lam Khiết, chuyện này cứ giao cho anh, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời thỏa đáng." Cập nhật chương mới *nhất tại TгцуeлАРР.cом
Từ Lam Khiết nở nụ cười khổ tâm: "Huyền Tần, chúng ta đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Diệp Huyền Tần: "Vẫn chưa chắc đâu, nhỡ xuất hiện kỳ tích thì sao." Trong từ điển cuộc sống của Diệp Huyền Tần, trên đời này vốn dĩ không có gì là không thể.
Từ Lam Khiết thở dài: "Huyền Tần, em thật sự bất lực rồi, tập đoàn Diệp Linh giao cho anh xử lý đấy."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Um.
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Nam Huyền cũng bước lên: "Diệp Huyền Tần, bây giờ giao cục rối này cho em đấy, thực sự có hơi ép buộc. "Có lẽ cho dù là thần tiên xuống thế, thì lần này cũng không thể cứu vãn được tập đoàn Diệp Linh đầu." "Cô mau mau thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy là được, chúng tôi sẽ không sẽ không trách cô đầu.
Diệp Huyền Tần chạy đến chỗ Từ Nam Huyền và nói: "Tập đoàn Diệp Linh là cả một bầu trời tâm huyết của em và Lam Khiết, làm sao em có thể chắp tay giao cho người khác được?" "Chị tin tưởng em, em chưa bao giờ làm mọi người thất vọng"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện đã rất quen thuộc với câu nói này. Khi họ vô số lần bước vào bước đường cùng, thì lại nghe thấy Diệp Huyền Tần nói câu này.
Bây giờ lại nghe Diệp Huyền Tần nói lại câu này lần nữa... Anh thật sự có thể xoay chuyển trời đất sao?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhưng tập đoàn Diệp Linh đã là một tòa cao ốc đổ nát rồi, cho dù anh có lợi dụng sự tiện lợi của Thần Soái, thì có lẽ cũng khó có thể vực tập đoàn Diệp Linh lên lại được.
Chương 2355: Đứng ở phe nào
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sao cũng được, Diệp Huyền Tần thích làm gì thì làm. Ánh mắt Diệp Huyền Tần lướt qua nhóm nhà cung cấp hàng kia.
Không ít nhà cung cấp hàng đều hổ thẹn cúi đầu xuống.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trước kia, khi công ty bọn họ gặp vấn đề, đặc biệt bị bên chính phủ làm khó dễ thì Diệp Huyền Tần đã giúp đỡ rất nhiều.
Nhưng bây giờ, bọn họ lại bỏ đá xuống giếng, thực sự hơi xấu hổ khi nhìn thẳng anh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đương nhiên có nhiều nhà cung cấp hàng vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu, không mảy may áy náy.
Đối với bọn họ mà nói, lợi ích là vua, ai có thể mang cho bọn họ lợi ích lớn hơn thì người đó là “mẹ”!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cuối cùng, ánh mắt Diệp Huyền Tần dừng trên người Daisy: “Chào Daisy, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Daisy lạnh lùng gật đầu: “Ừm.”
Diệp Huyền Tần hỏi: “Xin hỏi cô đến chỗ tôi làm gì? Tập đoàn chúng tôi có liên quan đến nghiệp vụ quân bộ, người nước ngoài không tiện đi vào." “Bảo vệ, tiền khách.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tuy nhiên, bảo vệ công ty đã nghỉ việc từ lâu, hoàn toàn không có ai đáp lại.
Daisy cười nói: “Tổng giám đốc Diệp chớ vội đuổi khách, thật không dám giấu diếm gì, lần này tôi tới để thu mua quý công ty. “Nếu như các anh suy nghĩ kĩ càng, hôm nay chúng tôi sẽ hoàn tất thủ tục, tôi không muốn tốn thời gian với các anh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Huyền Tần chém như định chặt sắt: “Vậy thì xin lỗi, chúng tôi sẽ không bán tập đoàn Diệp Linh, cô đừng có mo."
Daisy thở dài lên tiếng: “Haiz, nếu như hôm nay anh không bán, chỉ sợ nửa đời sau của anh phải trải qua trong tù mất.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Diệp Huyền Tần nhìn Daisy và nói: “Có ý gì?”
Anh vừa tới, vẫn chưa hiểu rõ chuyện đang xảy ra.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Daisy liếc nhìn nhóm nhà cung cấp hàng kia. Nhóm nhà cung cấp hàng hiểu ý, lập tức chất vấn Diệp Huyền Tần dữ dội. “Tập đoàn Diệp Linh đơn phương kết thúc hợp đồng, nhất định phải thanh toán tiền vi phạm hợp đồng. “Đúng vậy, hôm nay mà không thanh toán tiền vi phạm hợp đồng thì đừng trách chúng tôi tiến hành thủ tục pháp “Anh thiếu chúng tôi khoảng hơn bảy nghìn tỷ tiền vi phạm hợp đồng, số tiền lớn đến mức đủ để cho mấy người ăn cơm tù cả đời”
Diệp Huyền Tần đã hiểu, cuối cùng anh cũng rõ tình huống ở hiện trường. Daisy quá cao tay.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ông chủ Triệu cười nói: “Anh Diệp à, tôi đã bàn xong với cô Daisy. Cô Daisy đồng ý cho tôi mặt mũi, chỉ cần các anh bán tập đoàn Diệp Linh với giá một trăm bảy mươi tỷ cho cô ấy thì cô ấy sẽ xử lí số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng bảy nghìn tỷ “Đến lúc đó, các anh không những không cần ăn cơm tù mà còn có được một trăm bảy mươi tỷ, cớ sao không làm chứ?”
Diệp Huyền Tần: “Được."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ông chủ Triệu: "Ha ha, sảng khoái.
Diệp Huyền Tần: “Giỏi cho một con chó săn, cảm giác làm chó săn cho người nước ngoài chắc chắn rất thoải mái nhỉ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Con mẹ nó...
Mặt ông chủ Triệu tối sầm lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ánh mắt Diệp Huyền Tần lại dừng trên người nhà cung cấp hàng. “Tôi biết mọi người làm vậy là do bị ép buộc “Nếu mọi người tin tôi thì hãy cứ yên tâm, về nhà chờ tin tập đoàn Diệp Linh tôi tái xuất, đến lúc đó, tôi sẽ cho tất cả mọi người lợi ích lớn.” “Tôi cam đoan trong vòng bảy ngày, mọi người vẫn sẽ tiếp tục hợp tác với tập đoàn Diệp Linh. Còn về việc bị người khác uy hiếp, các ông không cần quan tâm, tôi sẽ đòi lại công bằng “Nếu vẫn ở lại đây làm khó dễ tập đoàn Diệp Linh tôi, vậy thật xin lỗi, tôi chỉ có thể xem các người là kẻ thù. Sau này, sống hay chết cũng đừng trách Diệp Huyền Tần tôi.” Cập nhật chương mới nhấ*t tại TгцуeлАРР.coм
Nhóm nhà cung cấp hàng im lặng, suy nghĩ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Có nhà cung cấp hàng nhỏ giọng nhắc nhở Diệp Huyền Tần: “Anh Diệp à, nói thật cho anh biết, cô Daisy không rõ lai lịch nhưng có người chống lưng ở phía sau rất mạnh" “Cô ta chỉ cần nói một câu đã khiến một trong những công ty lớn top 10 đóng cửa, chúng tôi không dám chọc giận cô ta.
Diệp Huyền Tần nói: “Chẳng lẽ các ông chỉ thấy sức mạnh phía sau cô ta ư? Bình thường các người bị ban ngành liên quan làm khó dễ, có lần nào không phải tôi gọi một cú điện thoại giải quyết vấn đề?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhóm nhà cung cấp hàng lại im lặng, liếc nhìn nhau, khẽ bàn luận. Cuối cùng, vẫn có nhà cung cấp hàng đứng dậy nói: “Bình thường anh Diệp giúp đỡ tôi rất nhiều. Nếu không có anh Diệp, có lẽ nửa đời sau của tôi đã ở trong tù. “Tôi tin anh Diệp, lần này tôi đứng cùng phe anh Diệp.